Chương 702: Đều là phụ nữ của ông!
Nhìn ra được, Tiêu Du Tình là khách quen của “Khoái Hoạt Lâm”, chiếc BMW màu đỏ vừa đến cửa của khách sạn Tùng Đào, người phụ trách đại sảnh Tiểu Lục Tử liền chạy nhanh tới, liên tục gật đầu khom lưng với Tiêu Du Tình:- Nhị tiểu thư, đến rồi sao?
Khách sạn Tùng Đào này chính là cái giọng như vậy, lần trước Lưu Vĩ Hồng đã thấy qua rồi, cũng không kinh ngạc
- Lục Tử, lấy cho tôi căn phòng tinh tế chút, lên tôm hùm to. Lựa con nào đắc nhất, đừng tiết kiệm tiền, hôm nay nhà giàu đãi khách
Tiêu Du Tình tiện tay đưa chìa khóa xe cho Tiểu Lục Tử, cười nói, rất có phong độ quý phu nhân
Đã hơn một năm không gặp, Tiêu Du Tình quả thật thay đổi không ít, không có trẻ con như trước, cộng thêm ăn diện chính thức như vậy, dần dần đã có bộ dạng thùy mị của cô gái thành thị trưởng thành
- Được rồi, bảo đảm cô hài lòng
Tiểu Lục Tử liền cười hì hì quan sát Lưu Vĩ Hồng, nụ cười đó đột nhiên cứng đơ trên mặt, kinh ngạc mà trừng to mắt, rất hiển nhiên, y đã nhận ra Lưu Vĩ Hồng
- Nhị gia! Ngài có khỏe không!
Tiểu Lục Tử lập tức cúi thấp xuống, cung kính vô cùng
Cho dù Lưu Vĩ Hồng chỉ ở tại khách sạn Tùng Đào một đêm, nhưng đối với vị này, Tiểu Lục Tử ấn tượng rất sâu sắc, những người lợi hại như Tam gia, đạo diễn Vệ, đều rất cung kính với Nhị gia. Chỉ là hơn một năm không gặp, hôm nay Nhị gia lại thay đổi cách ăn mặt, “vẻ người lớn”, cộng thêm Tiêu Du Tình chói mắt hoa mắt, cho nên Tiểu Lục Tử mới không có nhận ra Nhị gia ngay
Lưu Vĩ Hồng đành phải cười khổ lắc đầu, nói:- Lục Tử, được rồi, đừng giở trò của Trình Tam Nhi bọn họ đối với tôi
- Dạ, dạ…Nhị gia, xin mời! Nhị tiểu thư, mời!
Tiểu Lục Tử cũng không dám ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng miệng lưỡi trơn tru. Vị này tuy trẻ tuổi, nhưng khí phách cũng không phải ép người bình thường. Lần đó, ngay cả nhị thiếu gia của nhà thủ tướng Vương cũng phải khách khí với Nhị gia. Vương nhị thiếu gia là ai? Là nhân vật lớn danh tiếng lừng lẫy khắp cả Bắc Kinh
Theo dặn dò của Tiêu Du Tình, Tiểu Lục Tử đã tìm một phòng nhỏ tinh xảo. Rõ ràng là nhị tiểu thư không muốn có người khác đến quấy rầy, nếu phòng quá to thì có vẻ trống trải, hương vị không đủ
Tiêu nhị tiểu thư chính là khách quen của Khoái Hoạt Lâm, bộ dạng đó gọi là một người tuấn tú, đẹp hơn nhiều so với đa số minh tinh lớn thường tới khách sạn Tùng Đào. Vừa bắt đầu, Tiểu Lục Tử còn tưởng rằng Tiêu Du Tình cũng là minh tinh mới mà tam gia, đạo diễn Vệ bọn họ định lăng xê, sau đó mới biết không phải. Tam gia đối với nhị tiểu thư rất khách khí, ngay cả một câu nói quá đáng cũng không nói, đạo diễn Vệ bọn họ thì càng khách khí hơn. Nhị tiểu thư có lúc cũng sẽ cùng tam gia bọn họ uống rượu, nhưng chưa từng giống như hôm nay, đơn độc cùng một người đàn ông ăn cơm. Đàn ông bình thường, nhị tiểu thư không thèm nhìn thẳng một cái, rất kiêu ngạo
Có một lần, có một ông chủ lớn đến Khoái Hoạt Lâm uống quá chén, trùng hợp đụng phải nhị tiểu thư, cũng cho rằng là minh tinh nhỏ vừa mới xuất đạo, liền cười hì hì tiến lên tiếp cận, kết quả bị một cái tát tai thật lớn, rượu còn chưa tỉnh, lại bị tam gia bọn họ trừng trị một trận, nói gã cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, cũng không tiểu một chậu soi khuôn mặt của mình
Toàn bộ Khoái Hoạt Lâm, đại mỹ nữ một mình lui tới, chỉ có 2 người, một là nhị tiểu thư, người kia chính là Đào Tiếu Bình. Tất cả mấy người trong giới của Trình Tam đều biết, Đào Tiếu Bình là phụ nữ của Nhị ca. Cho nên mọi người đối với Đào Tiếu Bình rất khách khí, ai cũng không dám đánh chủ ý nữa. Đào Tiếu Bình giống như Tiêu Du Tình, cũng tham gia tụ hội của mọi người, nhưng chưa từng đơn độc đi chung với người đàn ông khác truyện copy từ
Bây giờ nhìn thấy Tiêu Du Tình và Lưu Vĩ Hồng cùng nhau lại đây, đơn độc ăn cơm, Tiểu Lục Tử bỗng nhiên hiểu rõ
Thì ra vị này cũng là phụ nữ của Nhị ca!
Nói ra cũng không kỳ lạ, nếu không phải bởi vì sau lưng có một pho tượng đại thần, một đại mỹ nữ như vậy, sẽ không ai đánh chủ ý hay sao? Đây thật sự là tuyệt sắc mỹ nhân, xinh đẹp vô cùng, đàn ông vừa thấy sẽ không kìm nổi chảy nước miếng
Rất nhanh, rượu và thức ăn như nước chảy được đưa ra
- Nào, đồng chí đại diện đảng, em kính anh một ly! Chúcủa chủ tịch thị xã Lưu tiền đồ như gấm, sớm ngày thăng tiến!
Tiêu Du Tình nâng ly rượu nho lên, mỉm cười nhìn Lưu Vĩ Hồng nói, cười rất rụt rè, “không lộ răng”, hơn nữa qui củ ngồi đối diện Lưu Vĩ Hồng, không nghiêng ngả, vô cùng thục nữ
Lưu Vĩ Hồng khẽ lắc đầu, hai hàng lông mày giương lên, hỏi:- Tình Nhi, đã xảy ra chuyện gì?
Tiêu Du Tình kỳ quái hỏi ngược lại:- Cái gì đã xảy ra chuyện gì? Như vậy không phải rất tốt sao?
- Không đúng!
Lưu Vĩ Hồng quả quyết lắc đầu.
- Em thay đổi quá nhiều, khiến cho anh hơi khó hiểu…Em vẫn là Tiêu Du Tình sao?
- Vậy trong lòng của chủ tịch thị xã Lưu, Tiêu Du Tình nên là bộ dáng gì? Tiêu Du Tình trong lòng anh, có phải suốt ngày càn quấy, suốt ngày quấn lấy anh không buông, phiền anh chết mới đúng, có phải hay không?
Tiêu Du Tình hỏi ngược lại
Lưu Vĩ Hồng không khỏi nghẹn lời. Kỳ thật hắn cũng không có ý khác. Ấn tượng của Tiêu Du Tình trong đầu hắn, chính là con bé không rành thế sự, bỗng nhiên trở nên thành thục, thục nữ, Lưu Vĩ Hồng cảm thấy kỳ lạ, dường như thiếu đi chút gì. Nhưng rốt cuộc kỳ lạ ở đâu, Lưu Vĩ Hồng cũng nói không ra nguyên cớ
Thấy Lưu Vĩ Hồng bộ dáng kỳ quái, “tính khí thô bạo” mà Tiêu Du Tình nhẫn nhịn cuối cùng có chút bộc phát rồi, hét lên nói:- Em quấn lấy anh, anh mắng em là trẻ con càn quấy. Bây giờ em đang cố gắng tiến lên, làm phóng viên cho đàng hoàng, học hành cho đàng hoàng, anh lại nói em không phải Tiêu Du Tình… Rốt cuộc là muốn em làm thế nào anh mới hài lòng đây? Chủ tịch thị xã Lưu, Lưu đại ca, Lưu đại gia, cầu xin anh, chỉ rõ đường đi!
Lưu Vĩ Hồng thở phào một hơi, mỉm cười:- Vậy thì đúng rồi, đây mới là Tiêu Du Tình mà anh quen biết
Cô bé lập tức bị đánh bại
Giống như cô đã từng khiến Lưu Vĩ Hồng rất đau đầu, Lưu Vĩ Hồng cũng là khắc tinh của cô, khiến cô đau đầu không ngừng. Nhưng mà, nhưng mà bản thân không sao quên được hắn, bộ dáng của người đàn ông này, dường như lúc nào cũng xuất hiện trước mặt cô, bỏ thế nào cũng không được
Đây là một loại ma chướng, dựa theo cách nói của người già, là “oan nghiệt”
- Được rồi, được rồi, đừng giận nữa, nào, uống rượu!
Thấy Tiêu Du Tình vẻ mặt ủy khuất vô cùng, Lưu Vĩ Hồng lập tức mềm lòng, cười giơ ly rượu về hướng Tiêu Du Tình. Theo sự tăng trưởng của tuổi tác, tự tôn của cô bé cũng càng ngày càng nhạy cảm, nếu không cẩn thận thì sẽ tổn thương đến cô
- Không uống!
Tiêu Du Tình tức giận, xoay đầu sang một bên
Lưu Vĩ Hồng đành phải buông ly rượu xuống, gắp một cái càng cua thật to, đặt trên cái đĩa trước mặt cô, nói:- Làm ơn, em muốn giả làm thục nữ, thời gian giả bộ cũng xin hơi dài một chút, ít nhất an xong bữa cơm này chứ?
Tiêu Du Tình lại xoay đầu lại, nhìn hắn, rất nghiêm túc nói:- Có phải anh thật sự rất thích loại hình thục nữ hay không?
Lưu Vĩ Hồng sửng sốt, lập tức nói:- Tình Nhi, anh thích con gái loại hình nào, không quan trọng. Quan trọng là, bản thân em có phải vui vẻ hay không! Em là sống vì bản thân em, không phải sống vì người khác
- Anh không thích em, em có thể vui vẻ được sao?
Tiêu Du Tình lập tức hỏi ngược lại.
Lưu Vĩ Hồng lại không biết nên mở miệng như thế nào
- Còn nữa, anh kết hôn vì sao không thông báo cho em biết?
Lưu Vĩ Hồng vội vàng nói:- Trên căn bản là không thông báo ai cả.Vừa mới hưởng tuần trăng mật, ở thị xã đã xảy ra sự cố lớn, vội vội vàng vàng trở về rồi.
Tiêu Du Tình liền bĩu môi, hơi vui sướng khi người gặp họa nói:- Cho nên nói, con người an phẩm đức không tốt, ông trời cũng không giúp anh, không cho anh yên tâm hưởng tuần trăng mật!
Lưu Vĩ Hồng cười khổ lắc đầu, cũng chỉ có Tiêu Du Tình mới nói chuyện với hắn như vậy. Nghĩ kỹ lại, cũng thật sự có chút thú vị. Dựa theo ngôn ngữ inte đời sau, nhân phẩm của Lưu Nhị Ca thật sự không ra làm sao!
- Đúng rồi, em học 12 rồi chăng? Học hành không khẩn trương sao? Còn có thời gian làm hoạt động ngoại khóa như vậy?
Chủ tịch thị xã Lưu nghẹn một trận, đành phải chuyển đề tài.
Ai ngờ không đề cập tới chuyện này còn tốt, vừa nhắc tới, Tiêu Du Tình liền rất tức giận, cả giận nói:- Ôi, không phải như vậy chứ, anh đối với em quá thờ ơ. Em đã lên đại học năm nhất rồi, ngành tin tức đại học Bắc Kinh! Bằng không, anh cho rằng Nhật Báo Quang Minh sẽ khiến một học sinh trung học làm phóng viên thực tập sao?
Chủ tịch thị xã Lưu lập tức ngượng ngùng không ngừng, nhưng cũng nhẹ nhàng thở ra, liên tục gật đầu, nói:- Tốt tốt, đại học tốt, ngành tin tức đại học Bắc Kinh càng tốt…
Cô bé này cuối cùng cũng học đại học rồi, như vậy Lưu Nhị Ca trong lòng dễ chịu chút, không có “cảm giác bứt rứt” quá nặng. Dù sao trong mắt mọi người, học sinh đại học và học sinh trung học là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, học sinh trung học vẫn là trẻ con, học sinh đại học thì trưởng thành rồi
Đây là một bước ngoặt
Tiêu Du Tình cho dù vẫn là Lolita, cũng không phải Lolita nhỏ rồi!
Tiêu Du Tình bĩu môi, nói:- Nhìn thái độ miễn cưỡng của anh kìa… Nói cho anh biết, em là chính thức thi lên đại học Bắc Kinh, không có nhờ quan hệ đi cửa sau. Thế nào, lợi hại không?
Lưu Nhị Ca chẳng qua xuất thân đại học nông nghiệp Sở Nam, Tiêu nhị tiểu thư chính thức thi lên đại học Bắc Kinh, quả thật có tư cách khoe khoang ở trước mặt Lưu Nhị Ca
- Nào nào, uống rượu, uống rượu, chúc mừng Lưu nhị tiểu thư thi đậu đại học Bắc Kinh, học sinh giỏi, rất giỏi!
Lưu Nhị Ca giơ ly rượu lên, nói
Tiêu Du Tình lúc này mới đổi giận làm vui, thản nhiên cười, cụng ly với hắn
Hàn huyên vài câu, Tiểu Lục Tử gõ cửa tiến vào, cười hì hì đưa một chìa khóa phòng đặt bên tay Lưu Vĩ Hồng, nói:- Nhị gia, đây là chìa khóa phòng số 666…
Nói xong, ánh mắt xoay chuyển trên mặt nhị gia và nhị tiểu thư, lập tức lui ra ngoài
Hai người, y chỉ ột chìa khóa phòng
Tiêu Du Tình liền cười nói:- Nhìn thấy không, người ở đây bây giờ cũng biết rồi, Tiêu nhị tiểu thư là phụ nữ của Lưu nhị gia. Giống như Đào Tiếu Bình, mỗi lần cô ấy qua đây, Tiểu Lục Tử cũng sắp xếp phòng 666 cho cô ấy!
Lưu Vĩ Hồng lập tức trở tay không kịp, tuyệt đối không nghĩ tới Tiêu Du Tình cũng biết Đào Tiếu Bình, còn nói ra những lời như vậy
- Này, đừng ăn nói lung tung, anh và Đào Tiếu Bình, căn bản không có chuyện gì cả
Cũng không biết là tâm tính gì, Lưu Vĩ Hồng thốt ra, vội vàng giải thích cho bản thân
Tiêu Du Tình liền cười, nhìn Lưu Vĩ Hồng, ánh mắt long lanh
- Em biết, Đào Tiếu Bình đã nói với em hết rồi, cô ấy nói anh là người rất tốt…hì hì…
Đây là chuyện gì vậy?
Lưu Nhị Ca đau cả đầu!