Tối hôm qua khi vừa trở về, ở công ty xảy ra chuyện nên anh đã đi từ lúc đêm khuya. Cô vẫn dậy sớm đón ngày mới như mọi ngày, vệ sinh cá nhân thật nhanh rồi chạy xuống. Lén lút nhìn vào phòng làm việc của anh nhưng lại không thấy bóng dáng của anh đâu. Tình cờ cô giúp việc đi ngang qua, cô hỏi:
- Cậu chủ đâu rồi ạ??
Cô giúp việc cầm giỏ đồ nặng trong tay nói:
- À, cậu chủ có việc nên đi từ lúc đêm khuya rồi ạ.
Cô nghe có chút buồn, nhưng vẫn để ý thấy cô giúp việc cầm giỏ đồ nặng nhọc, có ý muốn giúp:
- Hay để tôi giúp cô nha??
Cô giúp việc cười từ chối:
- Đây là việc của tôi, cô chủ cứ xuống ăn sáng rồi đi học kẻo muộn.
Nhắc đến đi học cô mới sực nhớ ra. Quên mất cả bây giờ đã trễ học. Cô chạy thục mạng xuống dưới sân, tài xế liền đưa cô đến trường. Cũng may vừa đến trường tiếng chuông trường reo lên. Nhưng mà vẫn phải bị kiểm điểm. Nhọ thật đấy!!! Đúng lúc đang ủ rũ ở trước cổng thì một giọng nói quen thuộc phía sau:
- Chị làm gì ở đây vậy?? Không vào sao??
Cô giật mình quay lại. Thì ra là Lý Nhất. Cô buồn bã nói:
- Nhọ thật, đi trễ ngay đúng ngày phù thủy đi dạy.
Lý Nhất vẫn thản nhiên hỏi:
- Chị sợ bà ta à??
Cô bĩu môi nói:
- Ai mà chả sợ bà ta chứ??
Lý Nhất nói nhỏ vào tai cô:
- Tôi đưa chị vào, bảo đảm an toàn.
Cô cau mày, hoài nghi hỏi lại:
- Tôi..tin tưởng cậu được không vậy??
Lý Nhất không nói gì, khoác vai kéo cô vào lớp mặc cô dãy dụa kịch liệt. Cậu kéo cô đến cửa lớp, cô định bỏ chạy nhưng bị cậu bắt lại. Đành hít thở sâu để đối mặt thật tốt với mụ phù thủy.
Vừa mở cửa bước vào, tưởng cứ bị la một trận te tua và bị mời viết bản kiểm điểm. Ai ngờ đâu Lý Nhất đi thản nhiên như không có ai trong lớp. Đến lượt cô vào thì mụ phù thùy liền gõ thước vào bàn, nhăn mặt hỏi:
- Trò có biết bây giờ là mấy giờ rồi không??
Lý Nhất ngồi vào chỗ, gác hai chân lên bàn, nói:
- Cô ấy đi với tôi.
Mụ phù thùy liền thay đổi sắc mặt. Không nói gì nữa. Cô cũng hiểu ý liền nhanh chóng chạy đến chỗ ngồi. Đúng là người có tiền có khác. Cũng phải thôi, nghe nói tất cả các trang thiết bị ở đây đều được đầu tư bởi Lý thị. Cô bắt đầu lấy sách vở và tập trung vào bài giảng.
Đến giờ giải lao, cô chạy đến chỗ Lý Nhất, nói:
- Cảm ơn cậu lúc nãy cứu nguy cho tôi!!
Lý Nhất lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ nói:
- Chị định trả ơn tôi thế nào??
Cô ngạc nhiên, hỏi:
- Tùy cậu quyết!
Lý Nhất dời ánh mắt sang cô, nhìn thẳng vào đôi mắt cô, nhếch mép nói:
- Tôi đoán chị làm không được đâu.
Cô tò mò hỏi:
- Là gì vậy??
Lý Nhất trả lời ngắn gọn làm cô đứng hình:
- Làm bạn gái tôi!!
Cô thật sự không biết phải trả lời như thế nào. Khó xử thật!! Lý Nhất nhìn bộ dạng lúng túng của cô, cũng không muốn thấy cô khó xử. Cậu đứng dậy, chỉ lạnh lùng nói:
- Biết ngay chị làm không được.
Cậu mở cửa rồi đóng cửa mạnh. Tiếng đập cửa thật sự dọa người.
Có ai cú đêm giống Muội hông chời??