Hạ Dương lên đến phòng giám đốc Tần
Giám đốc Tần Đình cũng là nhà kinh doanh trẻ như Hạ Dương.
Cũng đã thành công có chỗ đứng trong giới, mới về nước gần đây để tiếp quản sự nghiệp của gia đình.
Thấy Hạ Dương vừa bước vào.
Tần Đình mỉm cười: ‘‘Cậu tới rồi à, Hạ Dương’’
‘‘Ừm’’
Tần Đình bỗng nhếch môi cười, chạy lại chỗ Hạ Dương: ‘’ Người anh em à, uống tách trà với tôi rồi bàn công việc sau.’’
‘‘Mau vào thẳng vấn đề đi’’.
Hạ Dương hất tay của Tần Đình ra khỏi người mình, thẳng thắn nói.
Giám đốc Tần nhún vai, đành chấp nhận.
Tần Đình đã quen với tính cách này của Hạ Dương từ lâu rồi nên cũng không thất vọng mấy.
Thật ra Tần Đình là một trong những người bạn thân của Hạ Dương khi Hạ Dương ra nước ngoài du học.
Họ đã gặp nhau trong trường và nhanh chóng thân thiết.
Nhưng sau một thời gian Hạ Dương trở về nước lập nghiệp còn Tần Đình vẫn ở nước ngoài.
‘‘Được rồi, lần này mình muốn mời cậu làm nhà đầu tư cho một dự án phim.
Cậu đọc trước kịch bản này, chắc chắn sẽ thu hút nhiều người xem.’’
Hạ Dương chỉ lướt sơ qua một lượt rồi đồng ý.
Tần Đình còn mời Hạ Dương làm nhà đầu tư của một vài dự án phim sắp ra mắt trong thời gian tới.
Sau khi hợp tác thành công.
Tần Đình mỉm cười nói: ‘‘Ngày mai sẽ dựng bối cảnh ở trường quay, cậu có tới không.’’
Hạ Dương lười biếng trả lời: ‘‘Tuỳ hứng’’
‘’…’’
Không gian bỗng rơi vào im lặng nên Tần Đình lên tiếng phá tan bầu không khí ngượng ngùng
‘’ Hạ Dương, lâu rồi tôi với cậu không đi ăn cùng nhau.
Hãy giờ chúng ta đến quán ăn bên kia đường nói chuyện nha.’’
Nói rồi không đợi Hạ Dương trả lời.
Tần Đình đã choàng cổ Hạ Dương kéo hắn đi.
Trong khi đó, một cô trợ lý đang đứng chờ một ai đó ở trước quán ăn cạnh công ty của Tần Đình
" Chị ấy sao lâu ra quá vậy, có chuyện gì không ta’’ Cô trợ lý nhìn đông ngó tây, biểu tình đầy lo lắng.
Hạ Dương cùng Tần Đình đã đến trước quán ăn lướt qua cô trợ lý nhỏ kia.
Cô ngây người nhìn người đàn ông vừa bước vào kia thầm nghĩ họ cũng là thần tượng hay sao.
Trông ai cũng mang vẻ đẹp khác nhau hết.
Hạ Dương cùng Tần Đình bước vào chỗ ngồi đã đặt trước.
Chỗ ngồi của Hạ Dương ở gần tấm kính cửa sổ thoát mát cũng tránh được tầm mắt nhiều người
khi cô trợ lý chưa kịp hoàn hồn lại.
Một cô gái dáng người thon gầy với mái tóc bạc kim toả sáng dưới ánh nắng đi lại vỗ nhẹ lên vai cô trợ lý, cất tiếng nói
‘’ Tiểu Linh à, sao em lại đứng ngây ngốc ở đây vậy?’’.
Ly Tâm nói
Cô trợ lý giật mình quay đầu lại mình thấy cô liền nói: ‘’ Chị Lưu Ly thay đồ xong rồi ạ? à…à…cũng không có gì đâu.
Thôi bọn mình vào ăn đi chị.
Buổi chiều chị còn có buổi thử giọng nữa.’’
Ly Tâm thấy hơi lạ nhưng cũng không nói gì mà đi vào quán ăn.
Khi đi tới một bàn trống ở phía đằng xa kia.
Ly Tâm bỗng thấy Hạ Dương đang ngồi ở bàn phía trước.
Ly Tâm chỉ đi ngang qua bàn của Hạ Dương.
Đôi mắt của cô bỗng nhiên tối xuống vài phần.
Lúc này Hạ Dương nhìn hình ảnh phản xạ của cô gái vừa lướt qua mình.
Hắn cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cô.
Ha…dạo này anh lại thấy ảo giác về em nhiều hơn rồi Ly Tâm…
Tần Đình cũng nhìn thấy nghệ sĩ của mình đi ngang qua cũng có chút giống người mà Hạ Dương từng đưa tới.
Chỉ tiếc là Tần Đình chỉ nhìn thấy Ly Tâm một lần và cũng lâu lắm rồi nên cũng không nhớ rõ.
Tần Đình và Hạ Dương phía.
bên này cũng không để ý nữa, tiếp tục bàn về vấn đề làm việc.
Các thần tượng lớn của công ty đang chuẩn bị cho ra mắt MV mới lần này.
Cùng lúc này, quản lý của Ly Tâm cũng vừa mới đến.
Vừa bước vào tới cửa, tên quản lý liền thấy Tần Đình liền chạy lại chào hỏi lấy lòng.
‘’ A~, giám đốc Tần, không ngờ lại gặp ngài ở đây.
Ở đây có nghệ sĩ của tôi nên tôi tới gọi cô ấy về thu âm.’’
Tần Đình chỉ mỉm cười thiện chí, nói: Ừm, anh vất vả rồi ‘’
Tên quản lý liền vui vẻ cúi người: ‘‘Vâng, Tôi sẽ cố gắng giúp công ty chúng ta tìm ra nhiều nhân tài hơn ạ.’’
Ly Tâm thấy hắn đi tới liền gọi một tiếng: ‘‘Quản lý?’’
Hạ Dương nghe thấy giọng nói ngọt ngào quen thuộc liền quay lại nhưng chỉ thấy một cô gái tóc ngắn với dáng người không được thon thả cho lắm.
Tần Đình: ‘‘Sao thế?’’
Hạ Dương nhanh chóng quay mặt lại: ‘‘Không có gì’’
Cũng may Ly Tâm ngồi quay lưng lại với Hạ Dương nên hắn không biết.
Người quản lý đi tới bên Ly Tâm.
Hắn liền thay đổi thái độ từ vui vẻ sang bực tức mắng: ‘‘Lưu Ly, bên phía phòng thu đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Cô đừng làm chậm tiếng độ của người khác chứ!!’’
Ly Tâm nhỏ tiếng đáp: ‘‘Vâng’’
Nói rồi cô cùng trợ lý về lại công ty để sẵn sàng thu âm.
Hạ Dương cũng hoàn thành xong việc ký hợp đồng liền nói đi về.
Hai người một lần nữa lại cách xa nhau.
Hạ Dương thì vẫn vậy nhưng Ly Tâm dường như biến thành con người khác.
Cô không còn là người chỉ cần thấy Hạ Dương là đủ, không quan tâm mọi sóng gió trước mắt.
Ly Tâm thầm nghĩ Hạ Dương bây giờ thấy cô cũng không biến đổi sắc mặt.
Cứ như hai người xa lạ.
Ha…cũng tốt.
Ly Tâm bây giờ không muốn dính dáng gì đến Hạ Dương.
Cũng chính vì vậy mà cô đã thay đổi tên mình thành Lưu Ly và nhuộm tóc sang màu bạc kim và tự mình tiến vào con đường mà mình mơ ước.
Lúc còn bên cạnh Hạ Dương, cô chưa từng nghĩ mình sẽ theo đuổi ước mơ của mình, vì hắn mà gác lại giấc mơ.
Nhưng bây giờ cô đã sống một cuộc sống chỉ riêng cô.
Không một ai có thể can thiệp vào nó.
Kể cả Hắn.