Ăn mặc đồ hiệu cũng chẳng có gì đáng nói, thời buổi này thiếu gì hạng giàu xổi, có điều Tào Hổ thường ngày tiếp xúc tầng cấp cao, nhìn ra ba người kia không tầm thường, nên mới thắc mắc bọn họ đứng ở thao trường làm cái gì:" Chẳng lẽ là địa đầu xà mà chị Giang Mi nói?"
Mặc dù đã bị cảnh cáo rồi, nhưng Tào Hổ chẳng coi vào đâu, hắn tự cho rằng mình có huyết thống lãnh đạo cách mạng, mặc dù biết phải hành sử kín đáo, nhưng khinh bỉ đám giàu xổi ở địa phương, hắn từng được nghe chú hai hắn làm ở Trung kỷ ủy nghị luận với người ta: - Đám giàu xổi đó làm gì kẻ nào sạch sẽ, tóm kẻ nào là cả đống tội kẻ đó, không động tới bọn chúng là muốn ổn định địa phương, nếu muốn động vào, có thể bóp cho chúng thừa sống thiếu chết, gia sản có hàng tỷ cũng chẳng là cái quái gì.
Tào Hổ thấy nhiều biết rộng, biết không ít mâu thuẫn giữa TW và địa phương không ít, tuy hắn cũng có cái nhìn của mình, nhưng nhìn chung là khinh thường người ở địa phương.
- Không cần rườm lời! Cậu! Cậu kia nữa! Ra khỏi hàng cho tôi, chạy xung quanh thao trường mười vòng, phạt đứng một tiếng. Giáo quan đi tới, chỉ hai tên bạn học của Tào Hổ kéo ra ngoài trừng phạt.
Tào Hổ cười thầm trong lòng, vờ làm vẻ thông cảm với hai người bạn xui xẻo, bên phía bọn họ bắt đầu chạy bộ, đợi đến khi giải tán không thấy bóng dáng ba người đó đâu.
Ở chỗ ba người đó vừa đứng có một chiếc Audi đen, đeo biển chính phủ tỉnh, Tảo Hồ thấy Giang Mi mặc váy đỏ từ trên xe xuống vẫy tay với y, phong tình lộng lẫy thu hút tất cả ánh mắt đám tân sinh viên, nam sinh thì nhìn thèm thuồng, tim đập thình thịch, cả giáo quan cũng trố mắt nhìn.
- Trời ơi, có thể so với hoa hậu trường ta rồi. Giang Đào tự cho rằng mình đã rất thân thiết với Tào Hổ, vịn vai hắn nhìn Giang Mi tới ngơ ngẩn, nước dãi thiếu chút nữa chảy ra, lẩm bẩm: - Có phải cô ấy vẫy tay với tao không?
Tên khác ôm ngực kêu: - Cứu tao, tim tao chịu không nổi nữa.
Tào Hổ cười khinh miệt, nhẹ nhàng gạt tay Giang Đào ra, hắn rất khéo léo không để tổn thương lòng tự tôn của Giang Đào, hắn phải học ở đây bốn năm, không có vài tên đệ là không được: - Có cần tao giới thiệu chị Giang Mi cho mày làm quen không? Hắn nghe nói tới hoa khôi trường rồi, là cô bé học viện ngoại thương, chỉ là chưa gặp bao giờ. Nhưng hoa khôi thì trường nào chẳng có, nghe đám bạn học nói mới gặp cô gái đó ai cũng choáng váng, nhưng hắn không tin có cô gái nào đẹp hơn chị Giang Mi của hắn, tiếc rằng Giang Mi xưa nay chỉ coi hắn là em trai.
- Cái gì, mày quen à? Đám nam sinh bên cạnh tất nhiên há hốc một.
- Chị Giang Mi, chị tới bao lâu rồi, sao em không biết nhỉ, quay sang một cái đã thấy xe đỗ bên đường, anh Tiết đâu ạ?
Tào Hồ đưa tay chào Giang Mi, Giang Mi lại đi tới thân thiết khoác tay Tào Hồ, không hề nghĩ xem động tác này có sức sát thương thế nào với một thanh niên 20 tuổi, cô ta rất thích cảm giác được mọi người ngắm nhìn, chỉ xe nói: - Anh ấy ở trong xe. Ghé sát tai Tào Hổ nói nhỏ: - Giờ em vừa ý rồi, cám ơn chị ra sao đây?
Tào Hồ cười đắc ý, cùng Giang Mi đi về phía xe.
Mặc dù lão gia tử cảnh cáo hắn không được cáo mượn oai hùm, không được tùy tiện tiết lộ thân phận cho bạn học, nhưng Tào Hồ sao chịu ngoan ngoãn nghe lời, đường đường cháu ủy viên Quốc vụ viện, nếu phải đóng giả một học sinh bình thường bốn năm trời thì sao hắn cam tâm được? Có điều hắn sợ lão gia tử, thầm nghĩ bảo chị Giang Mi tới khiến người ta chú ý thì không liên quan gì tới mình nữa, hắn gần như cảm giác được ánh mắt tất cả mọi người trên thao trường đều hội tụ vào mình, cảm giác không tệ chút nào.
Tiết Minh Lâu mặc dù hơi ghen tuông với động tác thân mật giữa Giang Mi và Tào Hồ, nhưng mặt không hề để lộ ra, còn thân thiết nghiêng người mở cửa: - Hai chị em ngồi sau mà trò chuyện, anh làm lái xe.
- Cám ơn anh Tiết. Tào Hồ cho rằng Tiết Minh Lâu không xứng với Giang Mi, nhưng Giang Mẫn Chi lại hết sức tín nhiệm tán thưởng Tiết Minh Lâu.
- Mai là cuối tuần rồi, em định đi đâu chơi, tỉnh trưởng Giang đặc biệt phê chuẩn cho anh nghỉ hai ngày, để anh làm lái xe đưa hai chị em đi chơi... Tiết Minh Lâu khởi động xe đi về cổng trưởng.
Giang gia và Tào gia có thể nói là thế giao, Tào Binh làm thư ký cho Giang Tĩnh Hàn thời gian dài, trong cách mạng văn hóa, cùng Giang Tĩnh Hàm bị đưa xuống trại trâu, sau cải cách mở cửa, Tào Binh do năng lực nổi bật, trình độ lý luận cao, có thêm sự hỗ trợ của Giang Tĩnh Hàm nên thăng tiến vùn vụt, tới năm 98 đổi khóa lên làm Ủy viên Quốc vũ viện, coi như một trong số đại lão của TW rồi.
Tào Hổ ngồi trong xe kể lể với Giang Mi thống khổ của hơn 10 ngày quân huấn, khi xe đi qua nhà ăn trường, có một bóng hình yểu điệu mặc váy trắng loáng qua cửa sổ xe, tức thì thu hút ánh mắt của Tào Hổ, hắn quay đầu lại, cô gái đó tay cầm bình nước đó tựa hồ nghe thấy có người gọi mình, cũng quay đầu lại, khuôn mặt thanh thuần dập dờn tỏa sáng dưới ánh chiều tà, như một đóa hóa trắng tỏa hương trong u cốc. Ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn là:" Cô ấy chính là hoa khôi của trường."
Trước nhà ăn rất đông học sinh, xe đi rất chậm, Giang Mi thấy Tào Hổ nhìn chằm chằm cô gái kia hồi lâu, cười hỏi: - Sao, lại có cô bé nào làm em bận động lòng rồi, không thấy người ta có bạn trai rồi à?
Tào Hổ nhìn thấy một người con trai đi tới nhận lấy bình nước trong tay cô gái, trông dáng vẻ cả hai rất thân thiết, có lẽ là bạn trai thật.
Tiết Minh Lâu nhìn thấy cô gái đó qua gương chiếu hậu, nói: - Cô bé xinh đẹp như thế, người theo đuổi thiếu gì, chưa chắc là bạn trai đâu, Tiểu Tào còn có cơ hội. Hắn ta thực sự sợ Tào Hồ đeo bám Giang Minh, hắn thừa biết sức dụ hoặc trí mạng của Giang Mi với nam nhân ra sao.
Tào Hổ chỉ cười không nói gì, xe đi vào đường ra cổng, học sinh ít hơn, hắn tưởng Tiết Minh Lâu sẽ tăng tốc, không ngờ Tiết Minh Lâu đột nhiên phanh gấp, Tào Hồ đang lấy làm lạ, định hỏi thì một chiếc Mercedes đi qua, hắn nhận ra Tiết Minh Lâu nhường đường cho chiếc Mercedes đó, ngạc nhiên vô cùng, Tiết Minh Lâu đang lái xe của Giang Mẫn Chi còn phải nhường đường cho ai? Ở Đh Đông Hải có đứa mẹ nào có tư cách như vậy?
Nhìn thấy xe Giang Mẫn Chi, không chắc ông ta có ở bên trong hay không, Phó Tuấn ngồi ở ghế phụ lái vẫn theo thông lệ bảo lái xe đi chậm lại, quay đầu nói với Trương Khác. Khi Trương Khác nhìn sang thì thấy chiếc Audi giảm tốc độ, còn tưởng Giang Mẫn Chi có điều muốn nói với mình, bảo lái xe đi tới, đến gần mới biết không có Giang Mẫn Chi trong xe, chỉ có một tân sinh viên mặc quân phục và Giang Mi, Tiết Minh Lâu làm lái xe, hiểu hắn nhường đường mình, Trương Khác chẳng có gì muốn nói với, bảo lái xe tăng tốc vượt qua.
Đỗ Phi qua đầu nhìn chiếc xe Giang Mẫn Chi một lúc lâu, hỏi Trương Khác: - Thằng đó chắc là nha nội cấp phó quốc hả?
Thủ tướng, phó thủ tướng, ủy viên Quốc vụ viện tổng cộng chỉ có mười mấy người, cho nên Trương Khác hơi biết Tào Binh, có năng lực, có thanh danh, chỉ là khu vực phân quản không liên quan tới Cẩm Hồ, nên y chẳng tìm hiểu sâu thêm. Giang gia và Tào gia cũng gần giống quan hệ giữa Diệp gia và Cố gia, Giang Mi ngồi cạnh tên nha nội kia cũng là chuyện bình thường, chỉ là không ngờ lại lái xe Giang Mẫn Chi tới, Trương Khác cười: - Có lẽ trường có một trận kinh động hụt.
Đỗ Phi cười hì hì, nếu có ai đó trong trường nhìn thấy xe Giang Mẫn Chi luống cuống tổ chức nghi thức đón tiếp thì vui phải biết: - Giang Mẫn Chi chắc không coi trong vị nha nội này tới mức đó đâu, nghe nói Tiết Minh Lâu cũng là người thận trọng, quá nửa là vị nha nội kia thích khoe khoang, xúi bẩy Giang Mi ép Tiết Minh Lâu lái xe riêng của Giang Mẫn Chi tới trường ra oai cho hắn đây mà.
Nghe Trương Khác chửi tục một câu, Vương Hải Túc cười ngượng, nếu sau lưng hắn có Cẩm Hồ chống lưng thì hắn sợ gì Nghiêm Văn Giới với Lâm Tuyết, nhưng hắn không có chỗ dựa, trở mặt với bọn chúng thì chết thế nào cũng không biết.
- Xem ra điện tử Hoa Hạ muốn đầu tư vào Hải Túc thật rồi. Đỗ Phi lật xem báo cáo, thở dài: - Bọn chúng đúng là chuyện gì cũng dám làm.
Vương Hải Túc giật mình, hắn từ những dấu hiệu gần đây mới nhìn ra chút ít manh mối, còn chưa nhắc tới với Trương Khác, thấy Đỗ Phi có vẻ như biết trước rồi mới hiểu thì ra Trương Khác luôn chú ý tới Hải Túc.
Trương Khác nhìn Vương Hải Túc bình thản nói: - Cẩm Hồ không có vị trí của anh, nếu anh muốn lấy đây làm công đầu thì anh tính nhầm rồi. Điều tôi nghĩ anh nên làm hiện nay là tránh thành con ma thế mạng, anh phải coi như không có cuộc gặp lần này, cũng không được để ảnh hưởng tới quan hệ giữa Tịch sư tỷ và Mông Nhạc.
Vương Hải Túc đúng là có chút hi vọng xa vời, nghĩ mình có lẽ có ích cho Cẩm Hồ, không ngờ Trương Khác nhìn thấu tâm tư của hắn, thẳng thắn từ chối, Vương Hải Túc nhìn mặt Trương Khác là biết không có khả năng khác nữa, cũng không thể mặc cả gì, đành nói: - Tôi chỉ không muốn bị đẩy ra làm ma thế mạng thôi.
- Được, tôi hiểu rồi. Trương Khác lấy báo cáo tài vụ của Hải Túc từ trong tay Thời Học Bân trả cho Vương Hải Túc: - Tôi sẽ chú ý tới sự kiện này, làm thế nào thì anh tự quyết định, phải rồi lúc tôi tới đây thấy có người bày quán thiết kế ký tên nghệ thuật cho người ta đấy. Rồi bảo Vương Hải Túc xuống xe.
Vương Hải Túc nhìn xe của Trương Khác rời đi, vào xe rồi mới nhận ra vừa rồi Trương Khác nói cũng bằng không nói, chuyện vẫn do hắn quyết định.
Trương Khác không tỏ thái độ, nhưng đột nhiên nhắc nhở một câu kỳ lạ, Vương Hải Túc nghĩ không thấu, lái xe đi về phía trước, qua ngõ Quản Gia, đúng là có thanh niên tóc dài ngồi bên hè đường thiết kế chữ ký cho người khác, lòng máy động, hiểu Trương Khác ám thị cái gì, hắn lấy một tờ giấy trắng ký tên mình vào, sau đó gọi thanh niên tóc dài tới, đưa tờ giấy có ký tên ra: - Mô phỏng được không?
Thanh niên tóc dài cầm lấy tờ giấy, bắt chước chữ ký của hắn, trông khá giống, chỉ có điều không liền mạch cho lắm, nhưng thế là đủ, hắn lấy báo cáo tài vụ và đồng ra, đưa cho thanh niên tóc dài ký hộ, lòng thầm nghĩ:" Bọn mày muốn tao làm ma thế mạng, tao cho bọn mày uống nước rửa chân."
Vương Hải Túc ăn cơm trưa bên ngoài rồi mới quay về công ty, tới văn phòng chưa được bao lâu thì Lý Thu Mai đến đòi báo cáo, khi Vương Hải Túc thoải mái đưa báo cáo có chứ ký giả cho cô ta, còn thấy Lý Thu Mai tỏ vẻ bất ngờ, hắn nhìn thấy hết, cười gằn trong lòng:" Ngay cô cũng biết tôi bị đẩy ra làm ma thế mạng à?"
Nếu không có Trương Khác ám thị, Vương Hải Túc không nghĩ ra đường lui này, mà nếu hắn có nghĩ ra, không có Trương Khác đỡ lưng đằng sau, sự việc bại lộ, với thế lực của Lâm Tuyết và Nghiêm gia, chữ ký giả cũng biến thành chữ ký thật, hắn vẫn là ma thế mạng, tình cảnh có khi còn bi thảm hơn.
Lý Thu Mai cầm báo cáo đi được một lúc thì Nghiêm Văn Giới gọi điện thoại tới, nói ngày mai tổ đàm phán của Hoa Hạ từ Bắc Kinh tới, buổi chiều an bài thảo luận trước đàm phán, muốn hắn tham gia.
Vương Hải Túc biết Nghiêm Văn Giới thấy mình ngoan ngoãn nghe lời nên cho chút quả ngọt vỗ về mình, hắn phụ trách nghiệp vụ quán nét, mà lần này Hoa Hạ muốn tiến vào thương vụ điện tử và sản nghiệp phần mềm, an bài tiếp xúc trước đàm phán đều không có phần của hắn, giờ lại bảo hắn tham gia, không phải muốn trấn an hắn thì là cái gì, nếu không cũng chẳng cần Nghiêm Văn Giới đích thân gọi điện cho hắn, chẳng lẽ Nghiêm Văn Giới ngu xuẩn tới mức nghĩ hắn không xem báo cáo đã ký?
Vương Hải Túc đoán chuyện hợp tác này đều do mấy kẻ đằng sau quyết định hết rồi, đám phán chỉ gọi là cho có mà thôi, trông có vẻ như hợp trình tự, dù hắn có tham gia vào tổ đàm phán chăng nữa cũng không thể biết những nội dung giao dịch đằng sau.
Lề mề tới tận thời gian hẹn Vương Hải Túc mới tới phòng phòng, Nghiêm Văn Giới thấy hắn vào còn mỉm cười gật đầu, bảo hắn ngồi.
Vương Hải Túc không thấy Lâm Tuyết đâu, Trương Văn Tín cũng không tới, Hồ Kim Tinh lại tham gia, vụ án của Trần Kỳ Bân còn chưa điều tra xong, Trần Dũng bị cơ quan tư pháp giam giữ hiệp trợ điều tra, Hồ Kim Tinh vẫn bình an vô sự, tốt nghiệp xong còn tới thẳng tổng bộ làm trợ lý cho Lưu Kỳ Tuấn, thậm chí được tham dự cuộc họp cấp bậc này.
Vương Hải Túc thầm cảm khái, có một người chú tốt đúng là vô cùng quan trọng, thậm chí ác ý nghĩ, có khi Hồ Kim Tinh là con ruột của Hồ Tôn Khánh thật, trong Xạ Điêu Anh Hùng truyện của Kim Dung, Tây Độc Âu Dương Phong ngủ với chị dâu sinh ra Âu Dương Khắc, tiếng là chú cháu, thực chất là cha con còn gì, nhà họ Hồ này có khi...
Vương Hải Túc lúc ở văn phòng vẫn lo chuyện chữ ký giả bị lộ, giờ vào phòng họp vừa bị ánh mắt Nghiêm Văn Giới nhìn vào liền chột dạ, tìm vị trí tránh được ánh mắt của Nghiêm Văn Giới ngồi xuống. Do điện tử Hoa Hạ mạnh mẽ tham dự, khiến thị trường vốn trước đó hết sức thê lương lúc này khôi phục lòng tin, hắn thì khoái trá nhìn người khác nhảy xuống hố, chuyện này Trương Khác đã nhúng tay vào thì đám Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết, Cát Kiến Đức không chết là may, còn muốn kiếm chác gì đều là mơ tưởng hão huyền.
Một lúc sau Lâm Tuyết và Trương Văn Tín cùng đi vào, nói: - Vừa được tin CEO bộ phận thị trường tập đoàn Ái Đạt là Dương Vân đã phát thư cho giới truyền thông, tuyên bố Ái Đạt tối nay sẽ tổ chức bữa tiệc ở khách sạn Thế Kỷ Cẩm Hồ để công bố buổi giới thiệu sản phẩm mới.
- Bộ phận thị trường của Ái Đạt cũng có CEO rồi.
Tổng giám sát thị trường của muốn làm không khí sôi nổi hơn nên cười nhạo Dương Vân, nhưng không ai phụ họa hắn, giờ giám đốc, tổng giám đốc, CEO nhan nhản ra đó, nhưng mấy ai ở Trung Quốc có thể quyết định khoản chi tới tỷ mỗi năm cho thị trường ĐNÁ như Dương Văn, ở đây ai có tư cách cười nhạo Dương Vân, đúng là không biết điều.
Nghiêm Văn Giới nhìn Trương Văn Tín hỏi: - Cẩm Hồ muốn tử chiến với Samsung hả?
Vương Hải Túc còn chưa biết chuyện ở lễ giới thiệu sản phẩm của Samsung, nghe Nghiêm Văn Giới nói thế thì rất kỳ quái, thời gian này các doanh nghiệp liên tục tổ chức lễ giới thiệu sản phẩm, đâu có gì lạ.
Những người khác cũng không hiểu, Nghiêm Văn Giới tất nhiên không lý nào che dấu hộ Trương Khác, kể lại một lượt chuyện hôm qua, còn cười khẩy: - Tên đó nhìn thế nào cũng không giống hạng si tình, có lẽ là muốn lấy bê bối chèn ép Samsung, hoặc có toan tính khác làm người ta không nhìn thấu.
Tuy nhìn không thấu, nhưng Nghiêm Văn Giới vẫn rất hứng thú với chuyện này, hắn ngày càng nhận rõ Cẩm Hồ đang từng bước bỏ lại Hoành Tín ở đằng xa, hắn thầm kỳ vọng buổi giới thiệu sản phẩm của Ái Đạt lần này sẽ đổ bể, có điều hắn phải thừa nhận, mong đối thủ phạm sai lầm là tâm thái của kẻ yếu.
~~~~~~~~oo~~~~~~~~~~~~~~
Lý Tại Thù biết tin tức giận đập vỡ ly nước trong tay, hắn cũng nhận được thư mời của phía Ái Đạt.
Hiện Lý Tại Thù đang ra sức che dấu tổng bộ chuyện xảy ra hôm qua, nếu chuyện truyền tới tai chú hắn, chú hắn nhất định đoán ra hắn đã biết chuyện Lý Hinh Dư có quan hệ với tên khốn kiếp kia từ lâu, điều này sẽ khiến hắn rơi vào thế bị động, nói không chừng sẽ bị điều khỏi Trung Quốc, cho ngồi uống gió ở đâu đó.
Đương nhiên người tận mắt chứng kiến chuyện hôm qua nhiều như thế, không chỉ có nhân viên cao trung tầng của Samsung, còn có cả phóng viên tới từ Hàn Quốc, muốn dấu diếm chuyện này là không thể, Lý Tại Thù đang bối rối thì Ái Đạt ngay hôm sau đã có hành động đối địch rồi.
Lý Tại Thù nhớ lại câu nói Trương Khác bỏ lại trước khi rời đi, so với chuyện quan hệ giữa Lý Hinh Dư và tên khốn kiếp đó bại lộ, nếu di động của Samsung lần nữa bị Ái Đạt áp chế ở Trung Quốc, hắn càng thảm hơn.
Nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, khi thư ký đi vào thì hắn ôn hòa bảo thư ký dọn dẹp cái lý vỡ, gọi điện bảo Kim Nam Dũng tới, hắn vốn định để Kim Nam Dũng đi thăm dò tình hình, nhưng nghĩ lại thì đích thân đi một chuyến tốt hơn, hắn rất lo lắng câu nói kia của Trương Khác không phải là dọa dẫm.
Bồn chồn xem tài liệu trong văn phòng suốt buổi chiều, xem tài tài liệu tình báo về Cẩm Hồ, tới khi Kim Nam Dũng vào thông báo xe đã chuẩn bị xong, hắn mới tĩnh tâm lại.
- Anh đoán bọn chúng sẽ đưa ra di động mới gì? Lý Tại Thù vừa vào trong xe lại có chút sốt ruột hỏi:
Câu này rất khó trả lời, phát triển phù hợp với xu thế chung là một chuyện, kỹ thuật có đáp ứng không lại chuyện khác, dù có ưu thế về kỹ thuật nhưng chưa chắc chuyển thành ưu thế thị trường được, dù Cẩm Hồ có đưa ra được một chiếc di động hoàn mỹ, tính năng trác tuyệt cũng có thể vì giá thành qus cao, hoặc không phù hợp thẩm mỹ thời thượng nên không chiếm được thị trường, không tạo thành uy hiếp gì với doanh nghiệp khác.
Khách sạn Thế Kỷ Cẩm Hồ xây dựng theo tiêu chuẩn khách sạn sao, hiện đang trong thời gian vận hành thử, xe đỗ lại, Kim Nam Dũng đi xuống ngẩng đầu nhìn khách sạn Thế Kỳ Cẩm Hồ, trước khi tòa nhà siêu cao tầng đông khu thương nghiệp mới xây xong, thì đây là tòa nhà cao nhất khu thương nghiệp đông hồ, là kiến trúc mang tính tiêu chí ở đây.
Kim Nam Dũng cùng Lý Tại Thù vào đại đường khách sạn, lập tức có nhân viên công tác dẫn bọn họ đi thang máy lên đại sảnh yến hội ở tầng thượng.
Bởi vì đa số phóng viên và khách khứa hôm qua đều tham dự buổi lễ giới thiệu sản phẩm hôm nay, cho nên Lý Tại Thù xuất hiện tất nhiên khiến bọn họ hết sức hứng thú, lập tức có người tới hỏi: - Chuyên vụ Lý, xin hỏi anh có cái nhìn thế nào về di động dòng M mà Ái Đạt sắp công bố?
- Di động dòng M? Lý Tại Thù ngớ người, ánh mắt bất giác nhìn tấm áp phích lớn được chùm vải đen ở bên hội trường, hẳn đợi lúc nữa mới vén màn.
M, mucsic? Chẳng lẽ Ái Đạt đã có năng lực gộp công năng của Iplayr vào di động rồi?
+++++
Mai Romeo sang Hàn Quốc gặp Juliet