Trương Khác lúc này về Hải Châu chẳng phải là nhớ ra kỳ thi toàn quốc vào trung tuần tháng sáu.
Công trình kỳ hai của Phillips cuối tháng tư đã hoàn thành đi vào sản xuất, tháng năm sản lượng mắt đọc tăng từ 15 lên 40 vạn. Đồng thời nhà máy sản xuất mắt đọc của Sony trong nước cũng đi vào sản xuất, về lý luận, sản năng của đầu đĩa vào tháng năm tăng vọt gấp đôi, đạt tới 50 vạn chiếc.
Tới tháng năm thị trường đầu đĩa trở nên phức tạp hơn nhiều rồi, Ái Đạt không thể kê cao gối ngủ ngon với phân ngạch 40% thị trường nữa.
Cuối tháng ba đầu đĩa của Tân Khoa đã đưa ra thị trường, tháng tư, tháng năm thế công quảng cáo bắt đầu dồn dập, đặc biệt tháng năm, mức độ đầu tư quảng cáo không thua gì Ái Đạt, mặc dù không có hào quang của Tiêu Vương, nhưng Tân Khoa dựa vào ưu thế thương hiệu của bản thân và mạng lưới tiêu thụ lớn mạnh đã mau chóng quật khởi.
Bị Trương Khác cố ý áp chế, Ái Đa Trung Sơn không thức tỉnh theo quỹ tích lịch sử, sau khi ngủ vùi một mùa đông, lúc thị trường của Ái Đạt đã ổn định, dùng chiêu quảng cáo bằng khinh khí cầu hết sức bất ngờ đánh thẳng vào thị trường Quảng Châu, liên tục trong vòng một tháng, khinh khí cầu lơ lửng trên bầu trời Quảng Châu, thu hút ánh mắt người dân nơi này, đồng thời thu hút một phần báo chí truyền thông toàn quốc.
Bộ Bộ Cao, Kim Chính, Hạ Tân... Nhà máy đầu đĩa do Chính Thái và Cẩm Thành liên hiệp xây dựng đã chính thức đăng ký nhãn hiệu Khoa Vương.
Sản lượng tăng cao khiến giá đầu đĩa vào tháng 5 giảm xuống dưới 3000 đồng, nhưng vẫn giữ lợi nhuận khả quan. Ái Đạt điện tử cảm nhận được áp lực cạnh tranh, cần phải triển khai thế công thị trường mới tăng cường địa vị thị trường của Ái Đạt.
Chu Du bị chuyện của Tân Quang quấn lấy, Dương Vân lại lần đầu tiên chủ trì công tác tuyên truyền mang tính toàn quốc, Trương Khác lo hắn kinh nghiệm không đủ. Lần này y sẽ ở lại Hải Châu xem triển khai kế hoạch tuyên truyền ra sao.
Ngày tết thiếu nhi 1 - 6 không phải là cuối tuần, Đường Thanh phải đi học, chỉ có nhà trẻ và tiểu học là được nghỉ, nếu là trường học nông thôn, lúc này còn đang bận rộn đồng áng.
Trương Khác và Tạ Vãn Tình, vợ chồng Phó Tuấn đưa Chỉ Đồng, cùng hai tiểu nha đầu Tích Dung Tích Vũ, tới công viên Tượng Sơn chơi một ngày. 2 - 6 Trương Khác mới tới công ty, cho Phó Tuấn nghỉ vài ngày ở bên vợ con, để Mã Hải Long đưa đón y.
Trải qua một năm thi công, khu công nghiệp điện tử trấn Ích Long có quy mô sơ bộ, trừ trung tâm nghiên cứu ra tất cả các phòng ban khác của Ái Đạt đều đã chuyện vào đây.
Đột nhiên xây lên hơn mười nhà máy, tràn vào gần vạn công nhân, chính phủ trấn Ích Long hoàn toàn chưa chuẩn bị đầy đủ đối diện với sự phồn vinh mau chóng này.
Đặc biệt là khi các công trình công cộng của khu công nghiệp điện tử còn chưa hoàn thiện, nông dân xung quanh liền chuyển nghiệp sang làm ăn, ngay cả đường đi bị hàng quán tạm thời lấn chiếm chỉ còn một con đường nhỏ hẹp ở giữa, đa phần là quán bán hàng ăn, nhất là giờ đi làm, quán xá như vậy đặc biệt nhiều, xe ô tô khó đi qua được, xe nhích lên như ốc sên, làm Trương Khác nghĩ chẳng biết có tới được nhà máy trước khi tan ca không?
Những khu đất trống xung quanh lác đác xây lên một số căn nhà mái ngói đơn giản, phục vụ nhu cầu nhà trọ cho công nhân.
Xe Tô Tân Đông ở phía trước, nhìn thấy xe Trương Khác, hắn liền xuống xe, muốn tới ngồi cùng y, đi được vài bước đã có mấy người bê rổ bê ra bám lấy, chặn đường mời chào mua đồ ăn.
- Sao loạn thế này?
Trương Khác không hải lòng hỏi:
- Cứ tắc thế này xe ca làm sao tới nhà máy được.
- Khá nhiều nhà máy ở mép khu công nghiệp, cách nhà ăn chủ yếu phục vụ cho nhân viên của chúng ta hơi xa, với lại ăn trong nhà ăn giá cao hơn quán bên đường một chút, công nhân của chúng ta có trợ cấp, chứ nhà máy khác không có, nên quán hàng ăn mới rộ lên, phía trấn Ích Long không chịu quản lý, có đánh tiếng hai lần, nhưng họ nói chuyện không thuộc họ quản.
Tô Tân Đông giọng hơi bực tức:
- Ai nói câu này?
Trương Khác nhướng mày lên:
- Chính phủ trấn mỗi năm thu lợi từ khu công nghiệp điện tử mấy trăm vạn, sao chuyện này không thuộc họ quản?
- Câu này do Lưu Hoa bí thư đảng ủy thị trấn nói. Người buôn bán ngoài kia đều là nông dân bị trưng thu ruộng đất cho khu công nghiệp điện tử, thị trấn chỉ bỏ một phần rất nhỏ trợ cấp cho họ, nghe nói trong thôn lại còn bớt xén nữa, như vậy đúng là khó quản...
- Lưu Hoa nói thế à?
Trương Khác nhớ ra Lưu Hoa là ai rồi, đầu năm ngoái mua điện tử Thanh Đạt còn qua tay Lưu Hoa:
- Xem ra trấn Ích Long cần có quan viên tâm nhìn xa hơn chủ trì, khu công nghiệp điện tử, vườn bách thảo, trường học tư đều gắn kết mật thiết với sự của trấn Ích Long, tất cả phải trật tự không thể hỗn loạn như thế này được. Đám quan viên trong trấn trong thôn chỉ biết có lợi là cắn xẻo, bắt bọn chúng nhà thứ tiền chúng cho là của mình rất khó, đây là tệ nạn lâu năm. Anh xem thế này có được không? Trao đổi với chính phủ, do thị trấn ra mặt tổ chức nông dân mất đất này lập nên công ty dịch vụ, sau này để công tác đơn giản của nhà máy trong khu công nghiệp cho bọn họ làm, không để nông dân năng lực kiếm việc làm kém này hoàn toàn thất nghiệp được...
Tô Tân Đông tán đồng ngay:
- Như vậy tốn quá rồi, nhưng quan trọng trong trấn phải có người có năng lực tổ chức ới được.
- Chuyện này để tôi nói với bí thư Tống, xem ông ta có ý kiến gì.
Khu công nghiệp điện tử đi vào hoạt động hơn nửa năm, quy mô ngày càng lớn, chính phủ trấn lề mề không có quy hoạch chuyên môn tương ứng, Trương Khác rất bất mãn, không nói chính phủ trấn có vấn đề, khả năng hoàn toàn là do năng lực yếu kém.
Tới nhà máy, đến giờ làm, mấy xe ca đỗ ngoài cổng, chỗ quẹt thẻ, chỉ có công nhân ca đêm đi ra, công nhân không bị tắc đường đến trễ.
Tô Tân Đông bất lực nói:
- Xa ca đón công nhân viên đi sớm hơn trước kia 10 phút.
Trương Khác nhớ lại lúc mới tốt nghiệp đi làm, mỗi sáng vì được ngủ thêm mười phút mà đấu tranh tinh thần vất vả, đến sớm trước giờ làm 10 phút tuy là việc bất đắc dĩ, nhưng bị công nhiên viên, nhất là thanh niên ham ngủ cực kỳ căm hận, phải trao đổi với trấn Ích Long mới được.
Trương Khác và Tô Tân Đông đi thị sát nhà máy, trao đổi một số vấn đề quản lý, tới 10 giờ Trương Khác tới phòng thị trường, Dương Vân, Lưu Minh Huy đều có mặt.
Bộ khung phòng thị trường do Chu Du lập nên, có lần thay máu quan trọng, đó là tháng 11 năm ngoái, mượn uy danh Tiêu Vương, đã chiêu một được ba tinh anh thị trường ở Bắc Kinh, Lưu Minh Huy cũng kiếm được bốn cao thủ maketing ở Quảng Châu, những người này dần thành cốt cán của phòng thị trường.
Kế hoạch tuyên truyền mùa hè đã soạn xong, chỉ cần căn cứ tình hình thị trường thay đổi để điều chỉnh, phương án này có thể xem là hoàn mỹ, thể hiện ưu thế của nhân viên chuyên nghiệp mức lương 10 - 20 vạn đồng.
- Đại chiến quảng cáo năm nay đoán chừng phải đợi tới tháng 8 -9.
Trương Khác sản xuất:
- Tân Khoa, Hạ Tân, Ái Đa, Kim Chính đang tập trung nâng cao sản lượng, phải tới lúc đó mới có sức đánh phá thị trường, thế công thị trường của chúng ta phải nhấn mạnh nửa sau... Bản phương án này phần sau thiếu nội dung đặc sắc.
Lưu Minh Huy cười nịnh:
- Chuyên nghiệp đến đâu trước mặt Khác thiếu gia cũng thành bình thường, biết sao đây?
Trương Khác lắc đầu:
- Thị trường thiên biến vạn hóa, một người làm sao mà bao quát hết được? Vào tháng tam, thu hút sự chú ý của mọi người chỉ có Ô-lym-pic, mọi người nên nhắm vào đó. Từ góc độ nâng cao danh tiếng của công ty mà nói, tác dụng ở sự kiện toàn quốc chú ý này sẽ càng lớn hơn cả Tiêu Vương. Tôi thấy thế này công ty tài trợ hoạt động lớn, mỗi vận động viên được một chiếc huy chương vàng, chúng ta xây dựng ở quê hương vận động viên đó hai trường tiểu học xây dựng...
- Trong thời gian này tình hình trong nước sẽ như thế nào?
Trương Khác phân tích:
- Theo quan điểm của tôi, khi các doanh nghiệp cùng tràn vào thị trường đầu đĩa, sẽ khiến thị trường rối loạn, sinh ra các loại đầu đĩa VCD khác nhau, giữa bọn họ lại không có chênh lệch kỹ thuật cao lắm, trong thị trường hỗn loạn này, không tồn tại khả năng cạnh tranh kỹ thuật, vì sinh tồn lâu hơn, chỉ có một con đường, dù đó là đường uống thuốc độc giải khát..
- Hạ giá phải không?
Tạ Vãn Tình hỏi:
- Vâng, hạ giá là không thể tránh khỏi. Hiện thị trường còn chưa bão hòa, cho nên duy trì được giá khá cao, chúng ta vì gây dựng thương hiệu Ái Đạt, tiền kỳ vì tuyên truyền thị trường gần như đầu tư bất chấp chi phí, may mắn thu được thành công. Có thể khẳng định, thành công của chúng ta cổ vũ lớn cho người đằng sau, có thủ đoạn thị trường để tham khảo, tin rằng không bao lâu nữa sẽ càng có nhiều nhãn hiệu đầu đĩa xuất hiện, muốn sinh tồn phải chủ động giảm giá. Đây là vòng tuần hoàn chết chóc, chính vì sản phẩm chất lượng na ná nhau, nên một doanh nghiệp giảm giá, các doanh nghiệp khác phải giảm giá theo, cứ thế mau chóng dẫn tới đợt giảm giá thứ hai, thứ ba...
Trương Khác nghĩ tới Khoa Vương, chắc chắn bọn chúng sẽ học theo mô hình của Ái Đạt, nhất là khi Tạ Kiếm Nam theo dõi y kỹ như vậy, y không sợ nếu Khoa Vương tính làm ăn đàng hoàng sẽ không hề gì, nếu có mưu đồ mờ ám, y cũng sẵn sàng có cái hố cho chúng.
Ái Đạt ngày một lớn mạnh, tới mức độ nào đó sẽ ảnh hưởng tới lợi ích của Hải Thái, thậm chí Chính Thái, những va chạm sau này có thể đoán được là rất dữ dội do đôi bên có thù oán sẵn, nên Trương Khác luôn chuẩn bị trước, có điều tầm nhìn của y không phải chì giới hạn trong tỉnh:
- Quá trình này diễn ra rất nhanh khoảng đầu giữ năm . Chúng ta phân tích vào khoảng thời gian này DVD được phổ biến nhưng vẫn có giá tương đối cao. Còn VCD trong nước vì đại chiến giá cả sẽ khiến giá VCD ở mức thấp nhất, chênh lại hai bên sẽ khiến quá trình DVD đào thải VCD trong nước diễn ra chậm chạp, VCD sẽ có thêm thời gian sinh tồn lâu hơn, nhưng không có nghĩa là doanh nghiệp sẽ sống thư thái hơn.
- Trong khoảng thời gian quá độ này, chỉ cần nắm bắt chuẩn xác thời cơ này, giá trị thương nghiệp của siêu cấp VCD sẽ được thể hiện đầy đủ.
Trương Khác khẳng định chắc chắn.
Đinh Hòe thở phào:
- Vậy là không phí công.
- Làm sao mà phí công được, cho dù tính từ góc độ tích lũy kỹ thuật thì bất kỳ sự đột phá nào cũng có giá trị lớn mà.
Tạ Vãn Tình mỉm cười nói:
- Theo phân tinh vừa rồi, năm nay trung tâm đưa ra máy hoàn thiện, năm sau từ từ đưa ra, đợi chiến tranh giá cả nổi lên, tất cả doanh nghiệp đầu đĩa bị sa lầy, chúng ta đưa ra siêu cấp VCD làm điểm doanh lợi mới của chúng ta, sau đó chủ động tích cực đợi thời đại DVD tới.
Trương Khác gật đầu:
- Chị nói đúng, hời gian cụ thể có lẽ có chênh lệch chút ít, nhưng xu thế thì chắc chắn là thế, em đang rất mong khói súng tràn ngập đây, tránh cho các doanh nghiệp khác kiêng dè chúng ta, phải bảo mật thật kỹ.... Còn nữa kỹ thuật chế tác đĩa cũng phải được hoàn thiện cùng lúc, có máy mà không có đĩa thì cũng không có thị trường. Đĩa lậu có cái lợi của đĩa lậu, ở trong nước đưa ra một chiếc đầu đĩa hoàn toàn mời, phổ biến trên thị trường so với ở các nước Âu Mỹ nhanh gấp mấy lần.
Trong quỹ tích lịch sử ban đầu, siêu cấp VCD xuất hiện cũng chỉ là cái gân gà, căn bản không đem lại được mấy lợi nhuận, nguyên nhân căn bản là vấn đề thời gian.
Tân Khoa, Bộ Bộ Cao, Ái Đa tranh chấp nhau về vấn đề tiêu chuẩn, tới giữa năm nó được bộ thông tin quốc gia thống nhất, rồi sau đó trở thành một tiêu chuẩn toàn cầu, nhưng chẳng có gì đáng tự hào, vì khi đó nó chỉ là một kỹ thuật cấp bậc đào thải mà thôi.
Siêu cấp VCD và DVD đồng thời được đưa ra, trên thị trường thậm chí đĩa quang siêu cấp VCD cũng rất ít thấy ( do tính tương thích, đầu đĩa siêu cấp VCD có thể đọc đĩa VCD), vậy còn được mấy giá trị? Cuối cùng chỉ đành bán với giá đầu đĩa VCD, căn bản không thể cạnh tranh với DVD, đợi giá DVD hạ xuống, đầu đĩa siêu cấp VCD và VCD dần dần bị đẩy khỏi thị trường.
Trương Khác không ngờ trung tâm lại đưa ra được máy mẫu siêu cấp VCD trước hai năm, như vậy là có đủ thời gian thao tác rồi.
Còn về vấn đề định dạng tiêu chuẩn, với % phân ngạch thị trường hiện nay của Ái Đạt, kỹ thuật của Ái Đạt chính là tiêu chuẩn, ít nhất nó đại biểu hình thức bán tiêu chuẩn.
Đợi đám Chu Du, Thái Phi Quyên tới, liền không thảo luận chủ đề này nữa, mà quay sang chuyện tách trung tâm nghiên cứu.
Quyền uy không thể ngày một ngày hai mà hình thành, trong vòng nhóm nhỏ này, Trương Khác đủ uy tín, kỳ tích tạo dừng hai năm qua đã đủ chứng minh. Trương Khác đem tính toán trong lòng ra, mặc dù không thể nói tới nguyên cớ là cơn bão tài chính Châu Á, nhưng đám Tạ Vãn Tình, Tô Tân Đông vẫn ủng hộ kế hoạch của y.
Ngoài việc đưa trung tâm nghiên cứu vào công ty mới, hạng mung nghiên cứu phát triển DVD của Ái Đạt liên kết vớt TI cũng đặt vào đây.
Tỉ lệ cổ phần của Trương Khác, Tạ Vãn Tình, Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Chu Du trong công ty mới không thay đổi.
Ăn cơm xong, thảo luận cũng kết thúc, Trương Khác và Tạ Vãn Tình ngồi cùng xe trở về, y thổ lộ suy nghĩ thực với Tạ Vãn Tình:
- Vốn em tính tìm cách kéo dài thời gian diễn ra chiến tranh giá cả, cho dù khiến Khoa Vương cũng vì thế mà hưởng lợi lây, nhưng phải chấp nhận thôi, dù sao với doanh nhân, không thể vì hại người mà làm cả bản thân tổn thất được. Không ngờ lão Đinh lại làm ra siêu cấp VCD, đúng là quá mừng, hì hì, chút tâm tư méo mó này không thể để lộ ra trước đám Đinh Hòe, Tô Tân Đông được, giờ thì đại chiến giá cả nổ ra càng sớm, càng thảm liệt thì giá trị của siêu cấp VCD càng nổi bật. Thật là đáng mong đợi, hiện em lại lo Chính Thái và Cẩm Thành đầu tư vào đầu đĩa VCD chưa đủ...
Trương Khác nói âm mưu với Tạ gia, Tạ Vãn Tình chỉ mỉm cười, với phong cách làm việc của Tạ gia, cần có người chặn họ lại, để họ biết thế giới này không phải xoay quanh bọn họ.
Thời gian còn sớm, Trương Khác bảo Mã Hải Long lái xe dạo quanh thành phố, Trương Khác muốn ngắm nhìn mỗi một biến hóa nhỏ của Hải Châu, đối với thành phố này Trương Khác có tình cảm khó tả, thực lòng hi vọng nó ngày càng trở nên tốt hơn, đẹp hơn.
Kinh tế Hải Châu rõ ràng tiến lên một bậc so với hai năm trước, khu thương nghiệp đã mở rộng tới phía nam cầu Từ Phượng, dòng người qua lại ở Tiền Môn không giảm chút nào, kiến thiết Tây Sa Điền không hề ngừng trệ, siêu thị điện máy của Hải Thái ở tòa nhà Phủ Thiên đã khai trương được ba ngày, Chính Thái rút khỏi Cẩm Hồ, lại tiến vào Hải Châu, trở thành một khởi đầu tốt đẹp.
Đây là một vuối tối bình thường tháng sáu, trong dòng người qua lại thi thoảng có xen lẫn vài mỹ nữ, lúc này loại trang phục kỳ quái còn rất ít, đa phần là các cô gái truyền thống thanh tú, trông rất dễ chịu, đôi khi nhìn thấy cô gái cực kỳ xuất sắc còn thò hẳn đầu ra nhìn.
Tạ Vãn Tình cười tủm tỉm, may Trương Khác còn chưa huýt sáo với các mỹ nữ đi qua, nhưng cô tin chắc không có mình ở đây, y dám làm thế lắm.
Tới quảng trường quốc tế, Mã Hải Long nhận được điện thoại, thì ra vợ và con gái hắn ra ngoài dạo phố, nhìn thấy hắn lái xe đi qua liền gọi điện thoại, vừa khéo có điện thoại công công ở bên.
- Dừng xe bên đường, tôi tự lái về.
Trương Khác bảo:
- Không có việc gì đâu, hai mẹ con cô ấy tuổi rảnh rỗi đi dạo thôi mà..
Mã Hải Long cười ngượng hiếm thấy.
- Xuống đi, anh không có tiền tăng ca đâu.
Trương Khác vỗ vai Mã Hải Long, đâu thể nói hôm nay trời đêm rất đẹp, y muốn ở một mình bên Tạ Vãn Tình.
Mã Hải Long và Phó Tuấn đều liệt vào nhân viên quản lý, quản lý tăng ca một chút, chỉ tính là cống hiến nên làm cho công ty, không có tiền tăng ca, chỉ có công nhân bình thường mới có.
Mã Hải Lòng đỗ xe bên đường, để Trương Khác tới lái, đi tới cửa hàng cách đó không xa, vợ và con gái hắn đang đứng đó vẫy tay.
Tạ Vãn Tình cũng chuyển lên ghế phụ ngồi.
- Mình đi đâu đây chị?
- Cứ dọc theo phố đi dạo cũng được, lâu lắm rồi không ngắm đêm Hải Châu...
Tạ Vãn Tình nhoẻn miệng cười vén tóc ra sau, khuôn mặt đoan trang cao quý, chẳng cần son phấn, chỉ thi thoảng một cái liếc nhìn hoặc động tác nữ tính lơ đãng nho nhỏ, đều phát tán ra ý nhị mê đắm.
++++
Đoạn bố cục này lý thuyết hơi nhiều, về sau sẽ tập trung vào chiến đấu ít lý thuyết sẽ hấp dẫn hơn, cũng gần tới rôi ….