Lương Quân và Tôn Lệ yêunhau từ thời đại học, chưa bao giờ chia tách nhau, đối với họ mà nói,đính hôn rồi, kết hôn sớm hay muôn không sao cả, chỉ suy tính xem cónên sinh con sớm hay không, dù sao cả hai còn trẻ, Lương Quân mới 25,Tôn Lệ 24, tất cả lấy sự nghiệp làm hàng đầu, nhưng điều này lại mâuthuẫn với gia đình, thôi thì tính sau.
Trương Tri Phi cảm khái đãi ngộ chênh lệch giữa Lương Quân và TrươngDịch, chủ yếu là vì Lương Cách Trân đặc biệt yêu quý con cái của haingười anh trai mình, nhưng Cẩm Hồ nay gia sản lớn như thế, trích ra phần rất nhỏ với người thường là sự giúp đỡ lớn rồi, ông luôn tìm cơ hội nói chuyện Trương Dịch với Trương Khác mà mãi chưa có.
Đợi Tôn Lệ vào bếp, Trương Tri Phi mượn cớ nói:
- Trương Dịch làm việc ở xưởng dệt rất tốt, mới được ba tháng thì vừakhéo thầy của nó sang nhà máy khác, quản đốc nhà máy đưa nó lên làm độitrưởng sửa chữa rồi.
- Ồ...
Trương Khác nhìn chú, thấy chú né tránh cười nói:
- Nếu chúng ta giúp anh ấy, anh ấy có bỏ thể diện xuống để chấp nhận không?
Trương Tri Phi thấy cháu mềm lòng thì mừng thầm, nói trắng ra thì ngaycả vợ chồng Trương Tri Hành cũng thấy con mình thù nhà Trương Tri Vi quá sâu, có điều họ chẳng thiện cảm gì với Trương Tri Vi nên cũng khôngkhuyên con mà thôi, giải quyết được Trương Khác là xong hết, Trương TriPhi tranh thủ nói:
- Nó đã gặp rất nhiều chuyện, hẳn đã nhìn thoáng hơn, lần trước chú uống rượu với nó, thấy nó đã trầm ổn hơn.
Chú trao đổi với Trương Dịch là được rồi, Trương Khác quay sang Hứa Hồng Bá:
- Thầy Hứa, trong bao nhiêu người như thế thì thầy vất vả nhất, cháu để Trương Dịch cho thầy sai vặt được không ạ?
Chỉ có người gặp trắc trở tỉnh ngộ lại rồi mới có thể hiểu sâu sắc cáchlàm việc của Hứa Hồng Bá, để Lương Quân đang hừng hực khí thế làm trợthủ cho ông chưa chắc thích hợp.
Biết Trương Khác tôn trọng Hứa Hồng Bá như thầy, nên nghe y an bàiTrương Dịch làm trợ thủ cho ông, Trương Tri Phi biết cháu mình hoàn toàn bỏ đi hiềm khích cũ với Trương Dịch rồi.
Lo lắng Hứa Hồng Bá từ chối, Trương Tri Phi vội vàng đem chuyện xảy ranhà Trương Tri Vi kể ra, cũng là để hi vọng hóa giải hiềm khích củaLương Quân với Trương Dịch, dù sao trẻ tuổi nông nổi, ai chẳng có chútphạm sai lầm?
- Ra là thế..
Hứa Hồng Bá gật gù:
- Nếu cậu ta đồng ý nghe tôi sai bảo thì tôi cũng không ngại.
Nếu Trương Dịch không trải qua va vấp, chưa phải chịu khổ, không hạquyết tâm làm được chuyện người thường không làm được kia, ông sẽ khôngdậy hắn một điều gì.
Trương Tri Phi không ngờ chuyện dễ dàng giải quyết như thế, trước đó vắt óc suy nghĩ làm sao mở miệng với Trương Khác mới thích hợp, đại khái là do Trương Dịch không chê không bỏ cô gái kia đánh động lòng người, đúng là tái ông thất mã.
Đêm hôm đó sau khi đi gặp Trương Dịch về Trương Khác uống say tới bất tỉnh nhân sự mà.
Trương Khác đem chuyện xảy ra hôm nay kể cho Hứa Hồng Bá và chú nghe,chuyện Lâm Tuyết đóng kịch, cho thấy cô ta không cam tâm từ bỏ hạng mụcngõ Đan Tĩnh, như vậy mối thù này đã kết rồi.
Tôn Tĩnh Mông sinh sự chỉ là chuyện nhỏ thôi, có điều nói không chừng từ chuyện nhỏ này có diễn biến làm người ta mong đợi.
- Nha đầu đó thú vị quá, ha ha ha..
Hứa Hồng Bá cười lớn đầy sảng khoái:
- Tôi cũng rất mong có ngày cậu bị người ta đánh thành cái đầu heo.
Trương Khác cũng cười:
- Phong cách xử sự của chúng ta khác người khác, có thể nói là chặn tài lộ của người ta, nên cháu hơi lo.
- Lo là đúng.
Hứa Hồng Bá gật đầu:
- Kế hoạch Vườn Sồi có La Quân và Vương Duy Quân ủng hộ, nhìn qua đạicục đã định, nhưng La Quân xuống đây là để quá độ, có thể rời đi bất kỳlúc nào, như thế căn cơ của kế hoạch Vườn Sồi như xây thành trên cát.Hiện Kiến Nghiệp trông có vẻ ai ai cũng mong Cẩm Hồ tới đầu tư, nhưngkhi Cẩm Hồ ném khoản tiền lớn vào, bị bắt chết vào Kiến Nghiệp rồi, thái độ bọn họ sẽ thay đổi, bọn họ sẽ không cho phép ai độc quyền đâu.
Trương Khác hiểu điều này:
- Đúng là không thể đem hi vọng gửi hết vào La Quân và Vương Duy Quân,tình hình trở nên ác liệt, Cố gia có thể điều Diêu Văn Thịnh khỏi KiếnNghiệp. Kế hoạch Vườn Sồi muốn cắm rễ ở Kiến Nghiệp cần có một khoảngthời gian, trong thời gian đó phải đảm bảo không bị nhân tố ngẫu nhiênnhư La Quân điều khỏi Kiến Nghiệp làm ảnh hưởng, chúng ta phải còn làmrất nhiều chuyện.
- Nhìn từ góc độ quan trường, tôi không thấy cơ sở chắc chắn nào, mộttấm lưới chắc có thể cung cấp cơ sở tương đối ổn định, chuyện hôm nay,cậu có lẽ sẽ mau chóng cảm thụ được uy lực của tấm lưới đó.
Hứa Hồng Bá phân tích:
- Nếu có một tấm lưới như thế tồn tại, cậu có hạ quyết tâm xé rách nó không?
- Không phá bỏ không lập nên được cái mới.
Nếu có tấm lưới đó, chắc chắn đã liên kết nhân vật nào đó của khu ĐôngHoa và địa ốc Tinh Điển với nhau, Trương Khác nói chắc nịch:
- Cháu sẽ không để cho nhân tố uy hiếp tiềm tàng nằm sau lưng chờ thời cơ.
Cao Chân, Lâm Tuyết đã bắt tay với Tạ gia, tấm lưới của bọn chúng càng dệt càng chắc rồi.
- Đúng là dây dưa mãi không hết.
Hứa Hồng Bá than:
- Cẩm Hồ càng lớn mạnh sẽ càng phát hiện tấm lưới đối phương dệt nêncàng dầy, nếu Liên Tín cũng cảm thấy uy hiếp của Cẩm Hồ, cậu nói bọn họcó liên kết với Khoa Vương không? Chắc chắn có, dù Liên Tín không tìmKhoa Vương, thì Khoa Vương cũng tìm Liên Tín. Tôi đã xem tư liệu củaTiêu Thụy Dân rồi, đó là nhân vật lợi hại, sau lưng còn có một đám quanliêu không cải hóa nổi... Cậu đó, tốt nhất nên giữ tâm thái lạc quanđấu với người lạc thú vô cùng đi.
*** nguyên: Đấu với người lạc thú có hạn, đấu với trời lạc thú vô cùng, Mao thái tổ.
- Hì hì, Cẩm Hồ muốn phát triển tự chủ, sau này sẽ càng ngày càng gặpnhiều cản trở, cháu muốn làm một lần khỏe cả đời là không thể rồi. Cóđiều bọn chúng kết lưới cháu cũng kết lưới, giống hai con nhện cần cù,xem ai kết lưới nhanh hơn, chắc hơn. Phía bên Kiến Nghiệp chúng ta không có căn cơ, đành xé lưới của bọn chúng đã... La Quân hiện dựa vào kếhoạch vườn sồi, chúng ta có thể mượn uy ông ta, mấy ngày này thầy Hứanghỉ chân ở Kiến Nghiệp chút nhé.
Cơm làm xong, hâm một bình rượu, Trương Khác đem những người có thể kếtthành mạng lưới kể ra cho Hứa Hồng Bá xem xét, bao gồm mạng lưới quan hệ của Diệp gia.
Diệp gia cũng đã quyết tâm cắm rễ ở Kiến Nghiệp, quê của Diệp Kiến Bânlà Kiến Nghiệp, nhưng mấy nhân vật trên sĩ đồ của Diệp gia không có aitrưởng thành từ tỉnh Đông Hải, nên căn cơ của Diệp gia ở Kiến Nghiệp rất cạn, không có xung đột lợi ích lớn, thành phố Kiến Nghiệp còn nể mặtDiệp gia, nếu có thì rất khó nói.
Nếu muốn dệt lưới ở Kiến Nghiệp, vậy có thể tính cả mạng lưới của Diệpgia vào, cũng tiện thế lực hai nhà thực sự hòa làm một cùng chung vinhnhục.
Phòng đốc sát sở công an trực tiếp tham gia chuyện đồn công an đường MãLiên thất chức, cục công an Kiến Nghiệp phải ra mặt xử lý, chi cục khuĐông Hoa hoàn toàn không có quyền chủ đạo.
Qua tìm hiểu sở bộ, đồn trưởng đồn công an đường Mã Liên, chỉ đạo viêncùng cảnh sát tiếp nhận vụ án 10 thàng 4, đình chức nhận điều tra, nhưng lửa chưa cháy tới người Ngô Ái Quân.
Đám Tôn Tĩnh Mông ghi lời khai xong rời khỏi đồn cảnh sát thì đã là 9giờ tối, Trần Hiểu Tùng sau khi lái xe đưa các cô về túc xá nữ liền gọiđiện cho Trương Khác thông báo tiến triển:
- Vụ này phòng đốc sát làm tới đây là cực hạn, quyền giáo cho cục công an Kiến Nghiệp.
Trương Khác đã nghĩ tới kết cục này, đám sinh viên thể dục muốn thoátthân hoàn toàn là không thể, nhưng muốn đào sâu thêm chuyện này cũng khó khăn.
- Buổi tối tôi còn có việc, không thoát thân được, lần sau mời anh đi đánh tennis...
Trương Khác cười ha hả, y không muốn xuất hiện, có điều Tiêu Ngọc Sơn là phó trưởng phòng đốc sát, phó cục trưởng cục công an Kiến Nghiệp, không thể không an bài người tiếp đại, che ống nói hỏi chú:
- Chú, chú đi tiếp hộ cháu được không?
Lâm Tuyết liếc nhìn Hồ Tôn Khánh đang quan sát mình, nở nụ cười đầy phong tình:
- Thị trưởng Hồ nói những lời này với tôi có tác dụng gì? Tinh Điển làmđịa ốc mà, có làm hạng mục Vườn Sồi đâu, thịt béo tới đâu cũng chẳngthèm...
Rồi cầm tài liệu ném váo thùng rác:
- Thành phố đã làm vậy rồi thì tôi bỏ chút sức lực ra ký tên vậy.
- Năm nay bất kể dùng thủ đoạn nào cũng phải huy động được đủ vốn trướcmùa thu cho cầu công trình đường cao tốc và cầu Tiểu Giang Nhị, đó làquyết định sáng nay thành phố đưa ra. La Quân đề xuất kế hoạch tỷ,tức là mỗi năm thành phố lấy một phần ba tài chính ra đầu tư rồi, cô cóđộng lòng không?
Hồ Tôn Khánh ngồi yên trên ghế, nhìn bóng lưng gợi cảm của Lâm Tuyết, thong thả nói:
- năm tỷ?
Lâm Tuyết vừa đặt tay lên năm đấm cửa nghe nói thế thì lông mày giựt một cái, Tỉnh Điển từ khi thành lập tới nay, sáu khu huyện Kiến Nghiệp tổng đầu tư kiến thiết cơ sở hạ tầng chưa được tỷ, vung tay lớn như thế,chẳng phải các ban nghành khác phải thắt lưng buộc bụng:
- Quy mô Tân chiến lược rốt cuộc lớn nhường nào?
- Quy mô tân chiến lược lớn gấp khu cao tân Tân Phổ mười lần, cuộc họpsáng nay cũng thảo luận ra tên gọi, là ý tưởng hành lang số...
Hồ Tôn Khanh nheo mắt nhìn đôi mắt mỹ lệ nhưng mang cho người ta cảmgiác lành lạnh của Lâm Tuyết đang bốc lên ngọn lửa rừng rực, cô gái nàytham tiền, làm sao kháng cự được sức cám dỗ của công trình lớn nhất củachính phủ Kiến Nghiệp xưa nay?
- Đám La Quân, Vương Duy Quân nắm chặt lấy chiến lược này rồi, cô làm sao chia được canh trong đó.
- Thị trưởng Hồ biết đang suy nghĩ hộ tôi sao?
Lâm Tuyết cười lả lơi:
- Ông lo bản thân bị bỏ rơi chứ gì?
Vẫy tay rời khỏi văn phòng Hồ Tôn Khánh, Lâm Tuyết nhìn thấy Trương Khác đang đi một mình từ đầu kia hành lang tới, ánh sáng hơi tối, không nhìn rõ mặt y, nhưng Lâm Tuyết vẫn nhận ra được, chẳng muốn đụng mặt y, côta quay sang lối khác.
Trương Khác đi tới chỗ Lâm Tuyết vừa đứng, nhìn tấm biển trên cửa phòng, thầm nghĩ cô gái này giao du rộng thật.
Có điều hạng mục cải tạo ngõ Học Phủ đặt cái ngưỡng cao như vậy, không lo cô ta xen vào nữa.
Trương Khác tới gõ cửa văn phòng của Vương Duy Quân, Thiệu Chí Cương và Trần Tín Sinh đều ở bên trong.
Trần Tín Sinh hôm nay tới là để chính thức ký hiệp nghị chuyển nhườngquyền sử dụng đất của nhà máy nhuộm Lệ Phong cùng nhà máy nhuộm khácphía tây, đây là hai nhà máy gây ô nhiễm chủ yếu ở phía bắc Yến Quy Hồ.
Trong một thế giới khác, tới tận năm , chính phủ thành phố mới hạquyết tâm đóng cửa nhà máy Lệ Phong cùng bảy nhà máy ô nhiễm khác quanhYên Quy Hồ. Sáu năm sau đó chính phủ phải đầu tư , tỷ mới kéo lại được môi trường sinh thái trên mép bờ sụp đổ của Yến Quy Hồ.
Một khi thực thi Hành lang số, có thể đem xí nghiệp ô nhiễm xung quanh Yến Quy Hồ chuyển đi trước bốn năm.
Thiệu Chí Cương tới đây tất nhiên vì hạng mục cải tạo ngõ Học Phủ, Trương Khác kéo một cái ghế ngồi xuống:
- Tôi vừa thấy Lâm Tuyết của địa ốc Tinh Điển vừa ở văn phòng phó thị trưởng Hồ ra, tình hình phản hồi ra sao rồi.
- Cho dù địa ốc Tinh Điển không ký cũng chẳng quan trọng nữa, các công ty khác đã ký tên bỏ hạng mục rồi.
Vương Duy Quân cười ha hả:
- Lần này hẳn đã khóa miệng được miệng của bọn họ.
Ngày tháng , Thế Kỷ Cẩm Hồ, tập đoàn Ái Đạt và thành phố Kiến Nghiệp ký hiệp nghị ủy thác cải tạo ngõ Học Phủ. Cùng ngày Trương Khác và TôTân Đông lên máy bay tới Hong Kong đốc chiến giai đoạn cuối của kế hoạch tăng cổ phần sát nhập.
Ngày tháng , thực nghiệp Gia Tín mở đại hội cổ đông thẩm duyệt phương án.
Đã không con một thế lực nào có thể cản con đường Hong Kong về với tổquốc nữa, đám mây đen chính trị luôn phủ lên đầu người dân Hong Kong đãbị xua tan, tương lai Hong Kong trở nên rõ ràng, thành điểm tựa chochứng khoán Hong Kong tăng mạnh từ trung tuần tháng ba cho tới nay.
Ngày tháng , thực nghiệp Gia Tín công bố cổ phiếu tăng %, từ ,HKD trước khi công bố phương án tăng cổ phần sát nhập, tăng lên . HKD.
Cuối cùng sau khi thông qua phương án, quyết định giá cổ phiếu khôngthấp hơn HKD, chứng khoán Ngân Hanh sẽ là nhà bao thầu cổ phiếu mớilần này.
Đêm ngày tháng , tại khách sạn cao cấp nhất của Hong Kong là Hương Cách Lý Lạp, thực nghiệp Gia Tín tổ chức tiệc rượu đáp ta.
Trương Khác đứng trên tầng thượng của khách sạn, nhìn xuống bóng đêm như mộng như ảo của Hong Kong, hỏi Hứa Tư:
- Sao chị không tham gia bữa tiệc phía dưới, chị là nhân vật chính mà.
Trong cùng ngày hôm đó thực nghiệp Gia Tín còn phát hành triệu cổphiếu cho Việt Tú, tổng cộng Việt Tú năm % cổ phần của thực nghiệpGia Tín, là quản lý cao nhất của Việt Tú, Hứa Tư được giới truyền thôngsăn suổi.
Hứa Tư cười dịu dàng:
- Bước ra một cách rực rỡ diễm lệ có khi còn mất nhiều hơn, tôi chỉthích làm đóa hóa lặng lẽ nở trong sơn cốc tĩnh lặng, chỉ nợ cho mìnhcậu là đủ rồi.
Trương Khác cảm động nắm lấy tay Hứa Tư, ôm cô vào lòng.
~~~~~~~~~~~~oo~~~~~~~~~~~
Bóng đêm mờ mờ, Trương Khác ngồi dựa vào thành giường hút thuốc, trongphòng không có một cái khác, Tôn Tĩnh Hương, Tôn Tĩnh Mông, Hứa Duy,Giang Đại Nhi đều được mời làm khách quý, Hứa Tư căn bản không dám ở bên cạnh Trương Khác quá lâu.
Tạ Vãn Tình cũng tới, hiện cô mới là người khống chế thực tế thực nghiệp Gia Tín, giá trị cổ phiếu nắm trong tay trị giá gần tỷ HKD.
Theo cùng Tạ Vãn Tình trừ Chỉ Đồng còn có Lý Minh Du và hai tiểu nha đầu Tích Dung, Tích Vũ.
Diệp Kiến Bân và Đinh Văn Di cũng được mời, với Tôn Tĩnh Hương mà nóiđúng là cục diện khó xử, thường ngày cô và và Diệp Kiến Bân bận rộn sựnghiệp riêng, gặp nhau rồi lại chẳng được gần gũi.
Trương Khác đang suy nghĩ miên man thì cửa phòng bị người ta đẩy ra từbên ngoài, giật này mình, tiếp đó thấy Chỉ Đồng, Tích Dung, Tích Vũ vừathở vừa la hét chạy vào.
Chỉ Đồng mặc bộ váy lễ phục dài màu lam, chỉ lo cô bé dẫm vào mép váy té ngã, Trương Khác còn lo cô bé làm hỏng bức tranh quý trên giường, ChỉĐồng lao thẳng lên giường, chẳng kịp cởi giày, nắm lấy tay Trương Khácla lớn:
- Trương Khác, mau giữ Tích Dung lại cho em, bạn ấy muốn cù em.
Tích Dung, Tích Vũ cởi giày xong cũng leo cả lên giường, Trương Khác làm sao nhận ra được đâu là Tích Dung, hai tiểu nha đầu đều mặc váy hồng,đều dùng kẹp tóc giống nhau, y như hai con búp bê xinh đẹp, vội bảo vợchồng Phó Tuấn chạy theo vào:
- Giúp tôi phân biệt hai nha đầu này với.
- Ngốc, ai cù em là Tích Dung!
Chỉ Đồng đang bị Tích Dung cù nách, cười tới đau cả bụng.
- Sao em lại trốn một mình vào đây?
Tạ Vãn Tình thò đầu vào:
- Em đang đợi điện thoại ở Dallas.
Trương Khác xem đồng hồ:
- Lúc này chắc hợp đồng được ký rồi.
Nhìn thấy cái giường thoáng chốc bị ba nha đầu dày xéo không còn ra hình dạng gì, Trương Khác chỉ biết cười lắc đầu.
Tiếp đó lại thêm hai ba người nữa đi vào, thì ra bữa tiệc phía dưới đã kết thúc, mọi người tới quấy rầy y.
- Còn tưởng có kẻ nào đó đang nấp trong một góc tối đắc ý theo dõi mỗi người trên bữa tiệc cơ.
Diệp Kiến Bân vừa vào đã trêu y:
- Tôi làm gì có sở thích quái đản đó.
Trương Khác bĩu môi:
- Nhưng tôi rất muốn nhìn thấy vẻ mặt kẻ nào đó khi tin tức ở Dallas truyền về.
- Cậu phải cho giới truyền thông trong nước nghỉ với với...
Gian phòng này có quầy bar nhỏ, Diệp Kiến Bân đi tới lấy rượu bảo vợchia ly cho mọi người, chắc là vừa rồi ở dưới kia uống chưa đã, nên lênđây uống.
Cuối tháng ba, phương án tăng cổ phiếu sát nhập công bố với giới truyềnthống, mặc dù một tháng qua báo chí cũng cho đăng tin, song với thái độdè dặt, vì chỉ cần thị trường chứng khoán Hong Kong có dao động, phươngán này sẽ chết non.
Không ngờ một tháng qua thị trường chứng khoán Hong Kong tăng vùn vụtmỗi ngày, hơn nữa nhìn thế phát triển này sẽ còn tăng lên trong khoảngthời gian dài nữa.
Năm , tiền bạc không còn là đề tài phải che che giấu giấu nữa, một xínghiệp dân doanh từ khi sáng lập tới nay mới hơn năm đã có số tài phủlên tới hàng tỷ, bất kể dùng ngôn ngữ kích động thế nào đánh giá cũngkhông quá.
Chuyện duy nhất làm giới truyền thông trong nước thất vọng là người sáng tạo ra số tài phú này không hề có ý ra mặt.