Khoa Vương là từ một nhà máy của Cẩm Thành phát triển lên, vì sau lại đá đít Cẩm Thành đi, nhưng nhân viên nhà máy đều ở lại Khoa Vương, bao gồm cả những người ban đầu khá trọng dụng như quản đốc Vương Triệu Quân đều bị chèn ép, Úc Bình rời Khoa Vương phụ trách Cao Khoa Khoa Vương đương nhiên chẳng thèm khách khí lôi hết Vương Triệu Quân và cốt cát nhà máy cũ sang.
Gom góp tạm như vậy, mặc dù còn yếu, nhưng Cao Khoa Khoa Vương cũng xem như là có cơ sở.
Chẳng biết do sở thích của Trương Khác hay là tài quản lý của Tô Tân Đông mà nhà máy thuộc Cẩm Hồ đều vô cùng sạch sẽ gọn gàng, căn bản nhìn không ra là kiến trúc của đầu thập niên 80.
Trần Tĩnh đỗ xe trước khu nhà văn phòng, nhìn thấy có một chiếc Ford mang biển số Cẩm Hồ.
Thành phố cho Cẩm Hồ đãi ngộ đặc thù, biển số F00600 tới F00699 đều là của Cẩm Hồ.
Trần Tĩnh tới văn phòng Úc Bình, gõ cửa đi vào, thấy phó tổng giám đốc phụ trách vận hành kinh doành của Ái Đạt là Lỗ Khánh Sinh ngồi trong đó, bên cạnh còn có người mặc đồng phục của Ái Đạt, Vương Triệu Quân cũng có mặt.
- Giám đốc Lỗ sao lại rảnh rỗi tới đây?
Trần Tĩnh ngạc nhiên hỏi.
- Ồ tôi nhận được thông báo tới đây phối hợp công tác với Cao Khoa Khoa Vương, cụ thể là công tác gì còn mong Trần tiểu thi chỉ thị.
Không ngờ tối hôm qua trên tàu Trương Khác cắn chặt miệng không nói gì, vậy mà hôm nay trực tiếp kéo Lỗ Khánh Sinh qua, Trần Tĩnh mỉm cười, lòng cảm thấy có dòng suối ngọt ngào chảy qua tim, đúng là anh chàng đáng yêu.
Chế tạo điện thoại di động liên quan đủ mọi loại kỹ thuật rối rắm, dù Cao Khoa Khoa Vương có được toàn bộ kỹ thuật của Cẩm Hồ mà không có chuyên gia như Lỗ Khánh Sinh chỉ dẫn, trong thời gian ngắn không biết bắt đầu từ nơi chỗ nào.
Lỗ Khánh Sinh đương nhiên không thể hao tốn phần lớn thời gian ở đây, nếu là Tô Tân Đông, Trần Tín Sinh thì ông ta chỉ phái hai kỹ sư tới phối hợp, nhưng nếu đích thân Trương Khác gọi điện thoại, ông ta đích thân đưa hai kỹ sư tới, trò chuyện qua loa để hai kỹ sư lại cho Cao Khoa Khoa Vương dùng rồi trở về.
Gần tới giờ ăn cơm, Trần Tĩnh bảo Vương Triệu Quân đưa hai kỹ sư đi ăn, cô ở lại thảo luận với Úc Bình vấn đề Tạ Tử Gia góp vốn đầu tư.
Úc Bình xưa nay chưa bao giờ phủ nhận mình là nữ nhân có dã tâm, không muốn sống mãi dưới đáy xã hội hoặc mãi phụ thuộc vào nam nhân, vì thế cô ta không ngại hi sinh tuổi xuân của mình, nhưng không có nghĩa cô ta cam tâm làm đồ chơi của Chu Phú Minh, đăng ký công ty này là một lần đánh cược của cô ta.
Nhưng cô ta vẫn chưa thoát khỏi sự khống chế của Chú Phú Minh, khi Cao Khoa Khoa Vương dựa vào linh kiện của Cẩm Hồ cung cấp tham gia vào nghiệp vụ di động, cô ta mới nhìn thấy khả năng thoát khỏi Chu Phú Minh.
Cô ta chưa biết Chu Phú Minh sắp rời khỏi Hải Châu, Đường Học Khiêm sẽ kiêm nhiệm chủ nhiệm HĐND, nhưng cô ta biết Chu Phú Minh phải nhún nhường Cẩm Hồ.
Hôm qua Trần Tĩnh gọi điện cho cô ta biết bọn họ được ưu đãi đặc thù của Cẩm Hồ, cô ta biết mình đã đánh cược đúng rồi.
Úc Bình không ngại Tạ Tử Gia lấy danh nghĩa cá nhân góp vốn, còn hi vọng công ty thiết kế di động thành lập ở Kiến Nghiệp do Tạ Tử Gia quản lý, tài năng thương nghiệp Tạ Tử Gia vô cùng quan trọng với Cao Khoa Khoa Vương.
Úc Bình luôn cảnh cáo bản thân, dã tâm thì được, nhưng không thể quá tham lam.
Trao đổi với Úc Bình xong, Trần Tĩnh gọi điện về Tân Thái.
Trần Gia Thiện nửa năm qua đa phần ở Tân Thái, cuối năm ngoái ở Hong Kong gặp Trương Khác còn đánh giá "thiếu niên đắc chí, kinh nghiệm chưa đủ", vậy mà một năm qua Cẩm Hồ có một loạt thao tác làm người ta hoa mắt, Trần Gia Thiện mới hiểu "kinh nghiệm chưa đủ" chính là bản thân mình.
Trước mặt lợi ích thì cái gì cũng trở nên mong manh, giao tình mấy chục năm vậy mà không bằng chữ lợi ích, song tập đoàn Đại Nhã còn có đầu tư ở Hải Thái, Khoa Vương nên Trần Gia Thiện mới không trở mặt với Chính Thái.
Lúc này ông ta mới sinh ra ỹ nghĩ dần giao Đại Nhã cho Trần Tĩnh quản lý, trước kia ông ta luôn cho rằng người trẻ tuổi không rèn luyện tám với mười năm thì không thể tự mình cáng đáng được công việc.
Nên công việc phía Hải Châu hoàn toàn do Trần Tĩnh phụ trách, cổ phần ở Cao Khoa Khoa Vương cũng tính vào cá nhân Trần Tĩnh.
Đương nhiên Đại Nhã năm nay tuy lỗ vốn ở Khoa Vương, nhưng bù lại ở Hải Thái, chỉ là oán khí trong lòng khó tiêu được.
Hải Thái năm nay dưới sự quản lý vững vàng của Tạ Ý, tuy bị hào quang chói mắt của Thịnh Hâm làm mờ nhạt, nhưng lợi nhuận rất tốt, đù để bù đắp tổn thất của Đại Nhã ở Hải Châu, thậm chí còn dư.
Cho dù quan hệ trở nên căng thẳng, Trần Gia Thiện cũng vẫn luôn cho rằng, nếu Tạ Kiếm Nam và Tạ Ý có thể bắt tay nhau, lấy sở trường bù sở đoản thì sẽ vô cùng hoàn mỹ.
Khuyết điểm lớn nhất của Tạ Kiếm Nam là quá mạo hiểm cấp tiến, Tạ Ý tầm nhìn xa trông rộng, nhưng thiếu quyết đoán, không tùy tiện tiến vào lĩnh vực xa lạ.
Đương nhiên vẫn không thể so được với Tạ nha đầu mới vào đại học kia.
Trần Gia Thiện nghe Trần Tĩnh nhắc tới việc Tạ Tử Gia góp vốn vào Cao Khoa Khoa Vương thì không phản đối:
- Từ Gia lấy danh nghĩa cá nhân đầu tư thì đương nhiên là tốt, tóm lại đừng có bất kỳ dinh líu gì với người khác của nhà họ Tạ nữa.
Hai ngày qua Trần Gia Thiện cũng đọc tin tức về tập đoàn Ái Đạt, không ngờ thanh niên đó có khí độ như vậy, càng cảm thấy lời đánh giá của mình trước kia đúng là sự mỉa mai lớn.
Trao đổi điện thoại với cha xong, Trần Tĩnh do dự không biết làm sao giải thích với Tạ Kiếm Nam mình không thể kiêm cố sự vụ thường nhật ở phòng thị trường Khoa Vương nữa, gọi điện thoại tới công ty mới biết Tạ Kiếm Nam đã về Huệ Sơn rồi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~
Huệ Sơn, trạch viện Tạ gia phía đông rừng mai, từ sau khi Chu Cẩn Du điều khỏi Huệ Sơn, nơi này sau hơn để trống nửa năm, nhà Tạ Vãn Sơn chuyển vào đây, tính ra trạch viện này phải do Tạ Vãn Sơn kế thừa mới đúng, có điều khi cha hắn bệnh qua đời, Tạ Vãn Tình đang học ở nước ngoài, hắn chưa kết hôn, Chu Cẩn Du điều tới Huệ Sơn công tác liền ở đây, đã 9 năm trôi qua rồi.
Vào mùa thu rừng mai thưa thớt, vài cành chìa qua tường, song chẳng có gì đáng thưởng thức, Tạ Hán Minh thời gian qua trở về Huệ Sơn, theo thói quen ở trong nơi này.
- Cẩm Hồ ném một hòn đá khơi lên muôn tầng sóng, đi đâu cũng không sống yên.
Tạ Hán Minh đứng dựa vào tường, bè một cành mai mân mê trong tay:
- Kim Sơn là bị ảnh hưởng nhất.
- Chủ nhiệm Cát lần trước tới Huệ Sơn mà không giải quyết được việc gì sao ạ?
Tạ Vãn Sơn hỏi:
- Dù có thì giờ cũng phải thay đổi, kế hoạch của Kim Sơn nếu không thay rượu mới thì hi vọng được quốc gia hỗ trợ mong manh lắm.
Tạ Hán Tĩnh biết giờ có gọi điện cho Cát Kiến Đức cũng chỉ có được câu trả lời đối phó thôi, tạm thời không liên hệ tránh gây áp lực cho hai bên, để lại sợi dây này, về sau sẽ có tác dụng:
- Ngoài ra trừ Chính Thái và Gia Tín, muốn đưa doanh nghiệp khác vào là cực khó.
Liên Tín, Liên Tấn, Đông Hưng đã bị Cẩm Hồ lôi kéo cùng tham dự kế hoạch công khai kỹ thuật, nói cách khác Hải Châu, Kiến Nghiệp sẽ thành cơ sở cung ứng linh kiện di động cho bốn công ty này.
Tới Hải Châu, Kiến Nghiệp ngoài khả năng có được kỹ thuật miễn phí, còn có cái lợi thực tế là thành xí nghiệp cung cấp linh kiện cho bốn công ty trên, không cần chút lợi nhỏ làm gia công thay cho doanh nghiệp ngoại nữa.
Ở dưới tình huống này, Kim Sơn mà muốn tranh giành đầu tư với Kiến Nghiệp, Hải Châu là tranh không nổi.
- Cho dù Samsung cũng sẽ lựa chọn đầu tư trung tâm nghiên cứu phát triển lớn nhất của bọn họ ở Kiến Nghiệp, dù sao quần thể sản nghiệp di động tập trung ở Hải Châu và Kiến Nghiệp là điều có thể dự kiến, Samsung không thể đi ngược lại xu thế.
Tạ Kiếm Nam xem đồng hồ, tính giờ này Tạ Ý chắc sắp tới, nói thêm:
- Có điều Samsung khả năng sẽ lựa chọn hợp tác mật thiết hơn ở Kim Sơn với chúng ta.
Chu Cẩn Tỳ cũng cảm thấy cha con Tạ Hán Tĩnh tới hơi muộn.