Dư Khánh Lâm cố ý nói cho Trần Bỉnh Đức biết lòng ông ta sáng lắm:
- Phiền phó viện trưởng Ngụy dẫn đường.
Trần Phức Kiệt không lên tiếng, Hà Kỳ Vân nhìn thấy hết, thầm nghĩ quan hệ giữa Trần Bỉnh Đức và Ngụy Quan Hoa hẳn rất gần, hắn ở trong hệ thống công an, tất nhiên phải nhìn mặt Trần Bỉnh Đức làm việc, nhưng nghe nói Ngụy Quan Hoa không tham gia việc cứu chữa hôm qua, nhìn dáng vẻ chắc chưa tiếp xúc với Trương Khác, không muốn lắm chuyện nữa.
Ngụy Quan Hoa vừa dẫn bọn họ đi, vừa lấy di động ra gọi điện:
- Tiểu Vương, tôi hẹn một bệnh nhân chừng nửa tiếng nữa tới bệnh viện, nếu bọn họ tới trước, cậu tiếp giúp tôi... Đúng là cái bệnh đặc thù trước đó tôi cổ chức mọi người phân tích.
Cúp điện thoại cười xin lỗi.
Đi lên tầng thượng, cửa thang máy vừa mở ra thì thấy Vệ Lan cầm di động đứng đợi, thấy bọn họ liền nói:
- Chú Mã dẫn người tới đấy ạ?
Rồi cười nhẹ với đám Dư Khánh Lâm coi như chào hỏi:
- Trương Khác ở phòng 1218 đợi mọi người đấy, cháu xuống đón người, không đưa mọi người tới...
Cô đang xuống đón vợ chồng Trương Tri Phi.
Vệ Lan xuống thang máy đứng ở đại sảnh đợi, thấy một nam một nữ từ cổng đi vào, do ngược hướng mặt trời cho nên không nhìn rõ tướng mạo.
Cậu con trai cầm một tờ giấy hỏi đường cô:
- Chị y tá, cho tôi hỏi văn phòng của viện trưởng Ngụy Quan Hoa đi thế nào?
Vệ Lan chỉ cảm thấy cậu con trai này mặt quen quen, nhưng không nhớ ra đã gặp ở đâu, cô gái thì quay đầu ngắm nhìn ánh chiều tà, cả người bị ánh mặt trời đỏ bao phủ, cho dù không rõ mặt, cũng biết là một cô gái rất xinh đẹp.
Vệ Lan mỉm cười nói:
- Y phục của tôi bị bẩn nên mượn tạm cái này để mặc, cậu muốn tìm người phải vào đại sảnh tìm y tá thật ấy.
Cậu con trai gật đầu cùng cô gái đi vào, một lúc sau vợ chồng Trương Tri Phi cùng bà nội Trương Khác đi tới, Vệ Lan vội ra đón, đưa bọn họ tới phòng bệnh.
~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~
Ngụy Quan Hoa hôm nay mới biết hai người nhập viện đêm qua trọng yếu tới mức nào.
Hệ thống vệ sinh tỉnh có một thể chế nghiêm ngặt, đừng thấy Ngụy Quan Hoa và Cát Dân Tuân một phó viện trưởng một viện trưởng, khác nhau chỉ một chữ, Ngụy Quan Hoa gần như không có cơ hội tiếp xúc với sở trưởng vệ sinh Đinh Tiểu Vĩ, khiến cho khi Đinh Tiểu Vĩ còn nhậm chức, Ngụy Quan Hoa chỉ đành trơ mắt nhìn Cát Dân Tuấn trà đạp bệnh viện như nhà riêng, chuyện thành lập phòng thực nghiệm ngoại khoa tim não chẳng biết bao giờ mới thấy hi vọng.
Địa vị sở vệ sinh trong tỉnh không cao, Đinh Tiểu Vĩ chẳng có mấy cơ hội tiếp xúc với tỉnh trưởng và bí thư tỉnh ủy.
Đừng thấy Kim Quốc Hải cũng chỉ là một sở trưởng, nhưng hắn kiêm thưởng ủy tỉnh ủy, Kim Quốc Hải vừa sáng sớm đã tới thăm Trương Khác, Đinh Tiểu Vĩ nghe tin khúm núm tới bồi tiếp.
Tin tức Kim Quốc Hải và Đinh Tiểu Vĩ tới thăm người bệnh lập tức kinh động bệnh viện từ trên xuống dưới, Cát Dân Tuấn liền quyết định thành lập tiểu tổ chữa trị --- Tuy lúc này thương thế người bệnh đã ổn định --- Gạt Ngụy Quan Hoa ra ngoài, không để ông ta có cơ hội lộ mặt trước Đinh Tiểu Vĩ.
Lý Viễn Hồ tới trước tiên nghe Đinh Tiểu Vĩ báo cáo tình hình Trương Khác và Địch Đan Thanh, lại gọi bác sĩ phụ trách tới hỏi thăm, bác sĩ trực hôm qua khâu tay cho Trương Khác, sau khi thành lập tiểu tổ chưa trị, vẫn để ông ta chăm sóc Trương Khác.
Cát Dân Tuân đâu phải ngốc, nếu lúc này đổi người, há chẳng phải nói hôm qua bệnh viện không phái chuyên gia xuất sắc ra?
Nghe đồn Lý Viễn Hồ khi nghe báo cáo lấy sổ tay ra viết ba chữ, đương nhiên không ai dám ghé đầu tới ngó xem tỉnh trưởng đại nhân viết cái gì, nhưng đoán rất có thể là tên bác sĩ trực đó.
Bệnh viện nhỏ tẹo như thế, có chuyện gì dấu dược, tin tức lan khắp nơi, ai cũng hâm mộ vị bác sĩ vừa mới được thăng lên phó chủ nhiệm đó.
Ngụy Quan Hoa cũng chẳng phải là người đạm bạc danh lợi, hối hận vì sao đêm qua không cắn răng tới bệnh viện, ở trong nước muốn làm việc gì cũng không thể thiếu sự ủng hộ của quyền quý.
Thậm chí còn lo hôm qua từ chối tới bệnh viện truyền tới tai người bệnh sẽ có ảnh hưởng xấu gì đó, nghe nói người bệnh bị hung đồ dùng vật nhọn đam bị thương, ông ta liền gọi điện cho em rể hỏi thăm tình hình, lúc đó Trần Bỉnh Đức đang chịu áp lực bắt người, không dám tưởng tượng nếu không bắt được hung phạm sẽ có chuyện gì, đương chẳng có tâm tình để ý tới anh vợ, ngữ khí còn rất bất thiện.
Trần Bỉnh Đức cùng đám Dư Khánh Lâm tới bệnh viện tìm Trương Khác báo cáo, lúc này mới nhớ ra phải tìm anh vợ, cảm thấy hôm qua giọng điệu của mình không ổn lắm.
Trương Khác không biết trong lúc mình ngủ nội bộ bệnh viện xảy ra lắm chuyện như thế, chỉ biết y tá mới thay trong phòng bệnh của mình là những cô gái rất dễ làm người ta sinh khuynh hướng đồng phục dụ hoặc.
Đám Trần Bỉnh Đức tới nơi, giới thiệu Ngụy Quan Hoa cho Trương Khác, y cũng đoán ra được ít nhiều những không thèm để ý, nếu chẳng phải hai cô ý tá xinh xắn ngọt ngào kia thì y đã về chung cư dưỡng thương rồi, tự do tự tại hơn nhiều.
Chỉ có điều mẹ y kiên trì bắt Địch Đan Thanh ở lại bệnh viện quan sát vài ngày, y thì đi ở tùy tiện, còn Địch Đan Thanh có xuất viện hay không không phải do y có thể quyết định.
Trương Khác chẳng buồn đóng kịch với Ngụy Quan Hoa, hơn nữa y đang đợi báo cáo tình hình vụ án, Trần Bỉnh Đức thấy vẻ lười nhác của Trương Khác thì hối hận làm việc dư thừa, đánh mắt với anh vợ, nói:
- Viện trưởng Ngụy, chúng tôi không phiền anh nữa, ở đây chúng tôi còn có chuyện muốn bàn bạc...
Đợi anh vợ đi rồi mới nói giúp một câu:
- Viện trưởng Ngụy là chuyên gia tim não, trước kia du học làm việc tại Mỹ, mấy năm trước bệnh viện công khai tuyển mộ phó viện trưởng, anh ấy dựa vào chân tài thực học về nước ứng tuyển, còn oanh động Kiến Nghiệp một hồi.
Nghe Trần Bỉnh Đức nói thế ấn tượng của Trương Khác với Ngụy Quan Hoa tốt lên nhiều, nhìn theo hướng ông ta đi, nhớ ra trước kia Hứa Duy phẫu thuật tim ở đây, không biết có phải do ông ta phẫu thuật không.
Ngụy Quan Hoa không biết tâm tư biến hóa của Trương Khác, thấy không được người ta thích có chút thất vọng đi ra ngoài, vừa vặn có điện thoại gọi tới nói người ông ta hẹn đã đợi trong văn phòng, liền vứt chuyện bên này ra đằng sau chạy ra cầu thang máy, đúng lúc Vệ Lan đưa bà nội và chú thím của Trương Khác lên.
Phòng bệnh có cao cấp tới đâu cũng không thể so sánh với phòng tổng thống của khách sạn 5 sao, Hà Kỳ Vân thấy ghế sô pha có hạn, biết phận theo Phó Tuấn, Mã Hải Long đi lấy thêm ghế.
Trần Bỉnh Đức và Trương Tri Hành cấp bậc ngang nhau, nhưng Tân Vu là thành phố nhỏ, ảnh hưởng quá thấp, theo lẽ bình thường thì Trương Tri Hành thân phận thấp nhất, đáng tiếc ở đây không thể cái gì cũng làm theo lẽo thường, Trương Tri Hành mới Dư Khánh Lâm ngồi, Dư Khánh Lâm thì nhất quyết mời ông ngồi trước mới chịu, mất một lúc mới ổn định được chỗ ngồi.
- Buổi sáng chúng tôi kiến nghị cả cơ cấu kiểm sát tỉnh gia nhập điều tra toàn diện nơi giam giữ, tạm thời chưa có chứng cứ xác thực, có điều phía giam giữ đúng là có sơ hở, thậm chí nghi phạm còn được sử dụng thiết bị thông tin di động tại nơi giam giữ dưới tình huống không ai giám sát.
Trần Phức Kiệt giới thiệu tình hình điều tra, hôm nay bọn họ còn điều tra ra một số chuyện nghiêm trọng hơn nữa, nhưng không liên quan tới vụ án đêm qua, nên không muốn bêu xấu trước mặt đồng nghiệp:
- Vấn đề điều tra ra, bí thư Từ thỉ thị phải triệt để tra xét hệ thống giám ngục, Viện kiếm sát cũng kiến nghị phía Chương Châu phải nghiêm túc điều tra những hành vi vi phạm có thể tồn tại trong qua trình tra án...