Lương Thần gặp Chi đội trưởng Thân Lỗi, Chính ủy Trương Quang Thiện cùng với các lãnh đạo chi đội khác trước cổng tòa nhà. Nhìn thấy dáng vẻ thể hiện ý chí chiến đấu sôi sục của Lương Thần, lãnh đạo chi đội rất yên tâm. Cái bọn họ sợ nhất chính là chàng thanh niên trẻ tuổi này không chịu nổi sự đả kích, như vậy tinh thần lại càng sa sút hơn nữa.
Vụ án Hứa Tiểu Lỵ bị hiếp dâm không như vụ án hình sự bình thường. Đây là loại án đặc biệt, sau lưng nó là cuộc đấu tranh của hai thế lực hùng mạnh. Kết quả của vụ án, chẳng những quyết định ai thắng ai thua mà còn quyết định số phận của một số con người, trong đó có Lương Thần và tất thảy những người trong cuộc.
Lương Thần cười chào hỏi mấy vị lãnh đạo chi đội, sau đó đứng trước cổng cục công an thành phố bắt taxi đi thẳng tới quán trà Nhất Phẩm Hiên.
Hơn hai mươi phút sau, Lương Thần một lần nữa nhìn thấy tấm bảng hiệu lấp lánh. Vào quán trà cổ kính, theo hẹn đi lên tầng hai. Trong căn phòng tao nhã lịch sự, Lương Thần gặp được chủ nhân của giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng. Đó là một nữ phóng viên có dung mạo xinh đẹp, bên cạnh là một người trung niên thoạt nhìn rất hiền lành chất phác, có lẽ là người quay phim.
Nữ phóng viên ước chừng hơn hắn vài tuổi. Đôi mắt một mí xinh đẹp, sóng mũi dọc dừa, đôi môi được tô son đỏ mọng. Dáng người cao nhưng không đầy đặn như Vương Phỉ Hạm và Lý Hinh Đình. Cô gái này mang phong cách trẻ trung, năng động. Thực sự mà nói, đây là một mỹ nữ ngang cấp với Lý Hinh Đình!
Nhìn thấy Lương Thần đi vào, Liên Tuyết Phi tươi cười một cách máy móc, giơ tay ra, nói:
- Xin chào, Sếp Lương!
- Xin chào, phóng viên Liên!
Lương Thần bắt tay lại, đồng thời cảm nhận tay cô nàng lạnh ngắt. Hai người ngồi xuống đối diện nhau. Liên Tuyết Phi lấy ra quyển sổ, còn người quay phim thì bắt đầu mở ống kính camera ra, sẵn sàng cho cuộc phỏng vấn.
Bước vào công việc, trên khuôn mặt Liên Tuyết Phi luôn tươi cười, giọng nói chuyên nghiệp khác thường, hỏi Lương Thần từng câu một. Là phóng viên ưu tú của chuyên mục pháp chế, cô khá quen thuộc đối với các điều luật, gần như nắm trong lòng bàn tay. Cô hỏi tỉ mỉ vấn đề một cách sắc sảo, hầu như không bỏ qua một chi tiết nào. Điều mà làm người ta cảm thấy khâm phục chính là, cô có thể một lúc tập trung vào hai việc, trong quá trình phỏng vấn luôn duy trì tốc độ ghi chép. Thường thường là Lương Thần nói một đoạn loằng ngoằng xong, bút của cô cũng lập tức dừng lại!
Cuộc phỏng vấn kết thúc, phóng viên Liên bĩnh tĩnh nhìn Lương Thần từ trên xuống dưới, như muốn nhìn thấu gan ruột của đối phương.
Lương Thần hơi nhíu mày, hắn đặc biệt không thích loại ánh mắt hàm chứa ý tứ xem xét kỹ này. Từ khi tiến hành phỏng vấn tới hiện tại, vị phóng viên Liên này dường như luôn cố gắng biểu hiện là một phóng viên khiêm tốn. Nhưng ẩn sau đó là một sự mạnh mẽ, cứng rắn và cao ngạo không thể che giấu nổi.
Điều này làm cho Lương Thần liên tưởng tới sự lạnh lùng, cao ngạo, diễm lệ của Vương Phỉ Hạm, song điểm khác biệt chính là Vương Phỉ Hạm chỉ dùng để ngụy trang còn, mà phóng viên Liên trước mặt này lại một bản tính trời sinh.
- Sếp Lương, anh có thể nói cách nhìn của anh đối với vụ án này không?
Liên Tuyết Phi dùng ngón tay thanh mảnh tinh tế quay quay chiếc bút máy, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng hỏi.
- Tất cả mọi căn cứ cho thấy, người bị tình nghi Đằng Tuấn Tề rõ ràng là tội phạm hiếp dâm Hứa Tiểu Lỵ. Nhưng chính lúc tưởng chừng như vụ án được sáng tỏ lại bị một số người thao túng nên kết quả trở nên chậm trễ! Đằng sau vụ án này, tôi cho rằng có người lợi dụng chức quyền làm trắng đen lẫn lộn, giẫm đạp lên tính nghiêm túc và công bằng của pháp luật!
Lương Thần hết sức nghiêm túc trả lời. Phỏng vấn thôi, đương nhiên phải chọn những từ có tính văn hóa đồng thời cũng phải có khí thế. Nếu không như vậy, làm sao đủ thể hiện khí tiết chính trực nghiêm nghị của hắn!
- Sếp Lương nói hay lắm!
Trên mặt Liên Tuyết Phi có chút khinh thường. Cô khoát tay áo, người đàn ông quay camera hiểu ý lập tức thu xếp thiết bị máy quay. Liên Tuyết Phi cười cười, hai mắt nhìn thẳng vào người đàn ông trong trang phục cảnh sát nói:
- Nghe nói sếp Lương vì vụ án này mà tạm thời bị cách chức. Trong tình cảnh này mà Sếp Lương vẫn giữ được tinh thần chính trực tiến lên phía trước trong cuộc chiến quyền lực, thật khiến người khác khâm phục! Tuy nhiên tôi mạo muội hỏi một câu. Nếu, tôi nói là nếu, vụ án Hứa Tiểu Lỵ không được Phó bí thư chú ý, mà phía sau anh cũng không có cây đại thụ nào che chở, Sếp Lương còn có thể duy trì phẩm chất không sợ cường quyền nữa không?
Lương Thần lập tức giận dữ, hắn hiểu ngụ ý của đối phương. Trong mắt đối phương, hắn sở dĩ có khí phách chính nghĩa như vậy hoàn toàn là vì có Phó bí thư Tỉnh Ủy làm chỗ dựa cho hắn. Hắn thầm mắng trong lòng, tôi tạm thời bị đình chỉ công tác, Phó bí thư Lý còn chưa hề ra mặtđâu?
Hắn cố nén giận, nhìn thẳng vào đối phương, nói:
- Phóng viên Liên, tôi không biết động cơ giả thiết của chị là cái gì? Nhưng tôi muốn nhắc nhở chị một câu, khi không biết rõ chân tướng sự việc nhất quyết không được ngờ vực người khác một cách vô căn cứ. Tôi không phải tấm gương đạo đức điển hình, nhưng về đạo làm người tôi có nguyên tắc mình. Đối với vụ án Hứa Tiểu Lỵ bị cưỡng hiếp, tôi cũng từng bị quyền lực làm cho lung lay nhưng cuối cùng tôi đã không làm gì hổ thẹn với lương tâm! Bất luận mọi người có bàn tán soi xét thế nào tôi cũng có thể thẳng thắn nói chuyện vì tôi không làm chuyện trái lương tâm, không làm chuyện có lỗi với hình tượng người cảnh sát nhân dân! Tôi không quan tâm chị nghĩ như thế nào, bất luận chị nghĩ như thế nào là quyền tự do của chị, nhưng xin chị đừng thể hiện ý nghĩ đó trước mặt tôi. Bởi vì con người tôi rất hẹp hòi, nếu người khác không tôn trọng tôi thì tôi cũng sẽ không tôn trọng người đó!
Liên Tuyết Phi hơi giật mình, chân mày nhíu lại. Cô không nói lời nào, chỉ tỏ vẻ chăm chú lắng nghe lời nói của chàng thanh niên này. Từ đó cho thấy đối phương hẳn là một chính nhân quân tử thực thụ. Trên thực tế Hinh Đình cũng đã nói qua với cô, người này thuộc loại dư thừa tinh thần trọng nghĩa. Cô cũng biết sở dĩ mình bộc lộ hết ra ngoài sự căm giận trong lòng là vì cô nghĩ rằng chàng thanh niên này đã tham quý phụ bần, muốn trở thành rể hiền để một bước lên trời. Cho nên trong mỗi lời nói của cô đều chứa chất sự miệt thị trong đó...
Do mối quan hệ giữa Lương Thần và Lý Hinh Đình rất thân thiết nên Phó bí thư Lý đã hai lần nhúng tay vào giải quyết những chuyện khó xử mà Lương Thần gặp phải, Tất cả những điều này cô đều biết. Cô không can thiệp vào quyền tự do chọn lựa của Lý Hinh Đình nhưng cũng không ngại khinh bỉ Lương Thần!
- Sếp Lương, anh có muốn uống chút gì không?
Liên Tuyết Phi thản nhiên hỏi. Ý thức được có thể mình hiểu lầm đối phương, nhưng với tính khí cao ngạo cô cũng không chịu trực tiếp nhận sai, chỉ chọn cách này để ngỏ ý đền bù cho Lương Thần!
- Tôi còn có việc phải làm. Phóng viên Liên, cảm ơn cuộc phỏng vấn của chị. Tạm biệt!
Lời nói của Lương Thần có phần không hài lòng. Hắn căn bản không có tâm trạng cùng đối phương uống trà, mặc dù đối phương cũng là một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Nhìn Lương Thần tức giận bỏ đi, Liên Tuyết ngạc nhiên há hốc mồm thở một hơi, sau đó không kìm nổi bật cười. Thật đúng như lời người ta nói, hắn chính là một người lòng dạ hẹp hòi. Nhưng loại hẹp hòi này cũng không làm cho người ta phản cảm, ngược lại còn có chút đáng yêu nữa chứ!
Lương Thần rời quán trà Nhất Hiên Phẩm, lập tức gọi điện cho Diệp Thanh Oánh. Hắn biết cô, Diệp Tử Thanh và Vương Phỉ Hạm đều ở nhà, vì thế không ngại đề xuất tới đó ăn cơm, cũng được cô gái vui vẻ đồng ý.
Liền mấy ngày Lương Thần ở lại Diệp gia. Ban ngày thì cùng nhau chơi, buổi tối thì cùng nhau trò chuyện. Trừ lúc ngủ ra, còn lại đều đồng hành với họ. Mấy ngày nay, Vương Phỉ Hạm và Diệp Tử Thanh hoàn toàn không làm việc. Vương Phỉ Hạm chỉ thi thoảng tới công ty, còn Diệp Tử Thanh thì xin nghỉ phép một tuần. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Nhìn thấy ba người phụ nữ vui vẻ bên cạnh, Lương Thần dường như cảm thấy hắn cũng là một thành viên trong ngôi nhà này.
Ngày 4/8, thứ 6, ở nhà Diệp Thanh Oánh, Lương Thần mở tivi xem chuyên mục pháp chế. Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh ngồi một bên. Vương Phỉ Hạm gọt hoa quả bưng tới, dáng tao nhã cũng ngồi tựa vào ghế salon.
Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp thanh tú nhưng lạnh lùng xuất hiện trên tivi, Lương Thần ngầm bĩu môi, sau đó lẳng lặng xem tiếp. Chuyên mục kỳ này là "Quyền lực và pháp luật". Giọng nói trong trẻo của Liên Tuyết Phi xuyên suốt cả chương trình. Trái với suy nghĩ của Lương Thần, công an các phòng ban, những người bị hại và gia đình của họ, lãnh đạo trường học của Hứa Tiểu Lỵ và nhiều người liên quan đều xuất hiện. Thỉng thoảng xen kẽ những video phỏng vấn, khiến Lương Thần lại một lần nữa thấy được phong thái giỏi giang, cứng rắn mạnh mẽ của người phụ nữ này.
Tư liệu đầy đủ khiến người ta tin tưởng. Một loạt nhân chứng vật chứng vững chắc được đưa ra. Giọng điệu của Liên Tuyết rõ ràng mạch lạc, từ ngữ sắp xếp đúng trật tự, miêu tả chi tiết từ đầu đến cuối vụ án Hứa Tiểu Lỵ. Điều khiến Lương Thần kinh ngạc hơn nữa chính là Liên Tuyết Phi không hề cố kỵ mà thuyết minh tường tận gia cảnh Đằng gia, cũng không che giấu sự thông cảm với Hứa Tiểu Lỵ. Lương Thần càng không thể ngờ được, khi chỉ còn vài giây nữa chương trình kết thúc, Liên Tuyết Phi nói to:
- Chúng tôi xin mang đến cho quý vị xem đài một niềm vui bất ngờ.
- Trong quá trình thu thập tin tức, chúng tôi đã nhận được sự trợ giúp của rất nhiều người, trong đó, có một người vì vụ án của Hứa Tiểu Lỵ mà bị đối xử không công bằng. Người cảnh sát trẻ tuổi này đã để lại cho tôi một ấn tượng rất sâu sắc!
Sau đó trên màn hình hiện ra bóng dáng một cảnh sát trẻ cao lớn cùng với một đoạn băng ghi âm kèm theo.
"Tôi không phải tấm gương đạo đức điển hình, nhưng về đạo làm người tôi có nguyên tắc mình. Đối với vụ án Tiểu Hứa Lỵ bị cưỡng hiếp, tôi cũng từng bị quyền lực làm cho lung lay nhưng cuối cùng tôi đã không làm gì hổ thẹn với lương tâm! Bất luận mọi người có bàn tán soi xét thế nào tôi cũng có thể thẳng thắn nói chuyện vì tôi không làm chuyện trái lương tâm, không làm chuyện có lỗi với hình tượng người cảnh sát nhân dân!"
Lương Thần không khỏi há to miệng. Hắn biết đã bị Liên Tuyết bí mật "xiên một nhát vào lưng". Hắn rõ ràng đã nhìn thấy camera ngừng hoạt động nhưng lại không ngờ rằng, người phụ nữ này đã chuẩn bị từ trước, đã vậy còn dùng bút ghi âm!
- Trước cường quyền và công lý, người cảnh sát trẻ này dứt khoát chọn công lý. Chúng ta hy vọng, ngày càng có nhiều người giống như vị cảnh sát này, dựa vào công lý lấy pháp luật làm vũ khí đấu tranh chống cường quyền tới cùng. Cảm ơn mọi người đã theo dõi!