Lúc này, gánh nặng trong lòng Tôn Tiểu Lôi cũng đã giảm một nửa. Ít nhất thì hiện nay cô đã biết chị họ được bình an, còn khiến cô lo nhất, chính là anh rể Lý Bình vẫn còn hôn mê bất tỉnh. Dù sao đi nữa thì chị họ và anh rể đã được cứu về rồi. Hiệu suất tốc độ hành động và phá án của cục Công an thành phố cao đến mức khiến người người kinh ngạc. Mà đối với Phó cục trưởng Lương và người cảnh sát hình sự trẻ tuổi đã giải cứu cô khỏi tay bọn bắt cóc, tận đáy lòng Tôn Tiểu Lôi lại càng cảm kích hơn.
Sau khi Lô Dũng rời khỏi, ánh mắt Lương Thần chuyển hướng về phía cô gái xinh đẹp, ôn hòa hỏi:
- Tôn tiểu thư, cô cảm thấy chị họ cô là Tôn Tiểu Hồng có biết chút gì về chứng cớ video kia hay không?
Hắn hiện tại đã biết, người đàn ông thần bí hai lần gọi điện thoại cho hắn, gửi đĩa VCD qua bưu điện, chính là Lý Bình chồng của Tôn Tiểu Hồng. Động cơ thì cũng rất dễ dàng đoán ra, nghĩ lại là nhằm báo đáp hắn đã nâng đỡ Tôn Tiểu Hồng. Đó gọi là có qua có lại mới toại lòng nhau. Đây coi như là lòng tốt hắn được báo đáp, chỉ có điều đáng tiếc, qua nhiều lần trắc trở, chứng cớ này vẫn chưa tới được trong tay hắn.
- Chuyện này Hồng tỷ chẳng hay biết gì cả, anh rể sợ Hồng tỷ lo lắng, cố ý dặn dò tôi giữ bí mật.
Tôn Tiểu Lôi lắc đầu, cô vừa rồi đã biết video do chính mình cung cấp đã gặp phải "sự cố", mà toàn bộ thư tín trong hòm thư cũng bị xóa sạch. Cô cũng không ngu ngốc, lúc ấy là vì lo lắng cho an nguy của chị họ và anh rể nên trong lòng rối loạn. Bây giờ suy ngẫm lại, cô không khỏi nảy sinh hoài nghi cái "nhiệt tình" kia của Phó cục trưởng Vương. Nhớ lại chính vì nghe lời Phó cục trưởng Vương kia đứng ở cổng lớn đợi xe mới gặp phải bọn xấu bắt cóc con tin, sự nghi ngờ trong lòng cô càng tăng nhiều hơn.
- Phó cục trưởng Lương, tôi cảm thấy Phó cục trưởng Vương kia rất khác thường. Lúc đó ông ta hỏi tôi, có phải trong tay anh rể tôi nắm giữ chứng cứ nào đó không. Anh nói xem, ông ta sao lại có thể khẳng định chắc chắn, người nắm giữ chứng cứ là anh rể tôi mà không phải là chị họ tôi?
Tôn Tiểu Lôi chớp đôi mắt hạnh nhân, hướng về đối phương nói ra hoài nghi trong lòng. Cô đối với người đàn ông trước mắt là tin tưởng trăm phần trăm. Đối phương không những giải cứu chị họ cô, vừa rồi còn cứu mạng của cô, cho nên từ trong thâm tâm cô muốn giúp ích gì đó.
- Điều này tôi biết nhưng không có chứng cớ.
Lương Thần dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ lên bàn làm việc, nhè nhẹ lắc đầu nói. Hắn làm sao không biết đầu sỏ thủ phạm xóa bỏ video và văn kiện trong hòm thư, mật báo với Trương Hào, bắt cóc Tôn Tiểu Lôi, chính là Vương Thụ Ba. Nhưng nói trắng một câu, hắn không có chứng cớ. Hắn tuy là Phó cục trưởng thường trực, tạm thời quản lý giải quyết tất cả công việc trong cục, nhưng cũng không thể dưới tình trạng không có chứng cớ, tùy ý định Vương Thụ Ba có tội. Lúc này Lý Bình hôn mê bất tỉnh, hắn cũng không thể xác định liệu video trong hòm thư kia là chứng cứ duy nhất không.
Nghĩ đến đây, trong đầu hắn đột nhiên lóe ra một ý tưởng, vội vàng hỏi cô gái:
-Vậy cái thư gửi video tới, tên hòm thư của người gửi cô trước đây có gặp qua không?
Tôn Tiểu Lôi thoáng giật mình, theo sau trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ mặt vui mừng, hưng phấn vỗ tay nói:
Đó là hòm thư của anh rể: . Nói không chừng, bên trong còn có...
Nhưng theo sau, khuôn mặt xinh đẹp vui vẻ lại tan biến, thở dài nói:
- Tôi không biết mật mã hòm thư đâu..
- Lại đây thử xem, nói không chừng cùng là một mật mã.
Lương Thần đứng lên, hướng về cô gái vẫy vẫy. Hắn là ôm ngựa chết mà như chữa trị cho ngựa sống, không buông tha bất kỳ khả năng nào. Dù sao thì thử một chút cũng đâu mất gì.
Tôn Tiểu Lôi đi tới, ngồi vào ghế bành dùng ngón tay tuyết trắng lưu loát gõ gõ lên bàn phím. Một lát, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ thất vọng. Trên màn hình máy tính hiển thị rõ rành rành "mật mã bạn đăng nhập không chính xác". Lương Thần đứng phía sau cô gái cũng lắc đầu xem ra muốn mở hòm thư này ra, phải đợi đến lúc Lý Bình tỉnh lại.
Phái người đưa Tôn Tiểu Lôi đi đến bệnh viện, Lương Thần ngồi xe quay trở về nhà. Mở cửa phòng ra, liền nghe hương thơm thoang thoảng của phụ nữ, hắn liền biết Tề Vũ Nhu và Helen vẫn chưa rời đi. Buổi chiều có uống vài ly, về đến nhà hắn quá buồn ngủ nên thiếp đi một chút, vì cuộc họp báo buổi chiều, điện thoại hắn vẫn ở chế độ rung, cho nên Ngô Hoán Trung gọi điện thoại tới hắn căn bản không có nghe được, cuối cùng cũng nhờ Tề Vũ Nhu kêu tỉnh dậy.
Gọi điện thoại lại, từ nơi Ngô Hoán Trung biết được chi tiết tình hình, hắn lập tức cho Từ Dịch Lãng tới đón hắn. Cũng may, vừa đúng thời điểm hắn chạy tới, ở cổng Cục công an thành phố cứu được Tôn Tiểu Lôi vừa bị bắt lên xe, đồng thời bắt được đám bắt cóc Trịnh Hổ.
Trên thực tế, sự tình phát triển tới bước này, trong lòng Lương Thần đã hoàn toàn dám khẳng định, vụ án phóng hỏa Bách Hưng Lâu một năm trước, Trương Hào, Hà Tuấn, cho đến vị công tử Vương Căng của Bí thư Thành ủy không thể thoát được có liên can. Thậm chí có thể nói, mấy người này chính là chủ mưu vụ hai đội viên Cảnh sát Hình sự bị người Bách Hưng Lâu đánh bị thương. Sau khi Lô Dũng tiết lộ qua với hắn hậu thuẫn hiện giờ của Bách Hưng Lâu, hắn đã chú ý tớicái tên Căng thiếu gia danh tiếng lẫy lừng đó.
Từ một số tài liệu xem ra, Vương Căng rất giống Lý Bân huyện Tây Phong, đều là ỷ quyền cậy thế, quản lý một số băng đảng, kinh doanh chốn vui chơi giải trí quy mô lớn. Chẳng là nếu đem ra so sánh, thủ đoạn của Vương Căng tuyệt nhiên ác liệt hơn tàn nhẫn hơn. Lý Bân dù là kiêu ngạo ương ngạnh thế nào, ít nhất cũng không hề ảnh hưởng đến mạng người.
Lương Thần trong lòng có tiêu chuẩn hạn chế của mình. Vụ án phóng hỏa một năm trước, chín người chết, mười sáu người bị thương, chủ mưu bày ra vụ án phóng hỏa này cùng với người thực hiện đều đáng bị lăng trì. Không nói cái gì chính nghĩa chân lý, loại tàn nhẫn hung ác coi rẻ tính mạng người khác này, đầu tiên chính là kiểu hành xử mất tính người. Đã không có nhân tính sẽ không thể được gọi người mà phải bị đối xử như bọn súc sinh hung tàn, còn cần phải do dự phải thỏa hiệp sao?
Lương Thần chân nhẹ nhàng đi vào phòng bên cạnh, nếu hắn dự kiến không sai, trên giường phòng ngủ vốn là của hắn, khẳng định là bị Tề Vũ Nhu và Helen chiếm giữ. Mở cửa phòng bên cạnh ra, Lương Thần tiến thẳng vào, nhưng lập tức hắn liền phát hiện phỏng đoán vừa rồi của chính mình là sai lầm.
- Biết ngay cậu là kẻ muốn đào ngũ, bị tôi đoán đúng rồi.
Một thân thể ấm áp mềm mại dán chặt vào lưng hắn, bên tai truyền đến tiếng cười khúc khích của Tề Vũ Nhu. Không đợi hắn mở miệng, trên cổ liền bị một vòng tay khác ôm lại, mùi thơm hơi thở của phụ nữ đập vào mặt, kèm theo một câu êm dịu, rung động lòng người:
-Anh yêu, em muốn…
Lương Thần thở dài, đêm nay xem ra lại bận rộn rồi. Hắn không phải bài xích loại vận động này, mà là hắn cảm thấy loại vận động này cũng cần phải có một số hạn chế. Bất kể hắn có sức khỏe rất tốt, năng lực dồi dào, đêm đêm đều thêm ca sao chịu cho nổi. Rượu là thuốc độc lủng ruột, sắc là con dao ngọt lịm, tuy rằng lời này có chút khoa trương, nhưng cũng có chút đạo lý. Ừm, nhắc tới rượu, trong chốc lát hắn cũng cần uống hai ngụm rượu thuốc hùng phong, sau đó, sau đó nhất định phải thuần hóa con ngựa tây dương Helen dục vọng không biết thoải mãn.
Sáng sớm hôm sau, Lương Thần thần khí sảng khoái đi ra cửa. Mà trên giường trong phòng ngủ, lưu lại hai cô mặt mày mệt mỏi. Tề Vũ Nhu và Helen tố chất cơ thể rất là cường mạnh, nhưng đêm qua sau một trận cuồng dâm oanh tạc của đàn ông cũng suýt chút nữa biến thành một đống bùn nhão.
Lương Thần đi một vòng tới cục Công an thành phố trước, sau đó ngồi xe tới bệnh viện. Ở bệnh viện trung tâm thành phố, hắn bắt gặp Tôn Tiểu Hồng với đôi mắt sưng đỏ hình như một đêm không ngủ, cùng với vẻ mặt buồn ngủ của Tôn Tiểu Lôi.
-Bác sĩ nói sao, tình trạng khả quan à?
Nhìn người đàn ông cắm ống dưỡng khí trên giường bệnh, Lương Thần thấp giọng hỏi Mưu Dịch Sương đang phụ trách bảo vệ an toàn.
- Chủ nhiệm Hà của bệnh viện nói xác suất tỉnh lại không được cao. Không loại trừ khả năng hôn mê sâu trong thời gian dài.
Mưu Dịch Sương thấp giọng hồi đáp.
Lương Thần trầm mặc, ý nghĩa của hôn mê sâu trong thời gian dài, đại khái chính là khái niệm người sống đời sống thực vật. Lý Bình có tỉnh dậy không, trực tiếp liên quan đến tiến trình và kết quả trong việc điều tra phá vụ án phóng hỏa. Còn theo góc độ thân nhân người nhà Tôn Tiểu Hồng, Tôn Tiểu Lôi mà nói, cũng hy vọng Lý Bình có thể bình an tỉnh lại.
Đi đến trước mặt hai chị em họ Tôn Tiểu Hồng, Tôn Tiểu Lôi, Lương Thần ôn hòa hướng về Tôn Tiểu Hồng nói:
- Bảo trọng thân thể, nhất là đứa bé trong bụng. Phải có lòng tin, Lý Bình nhất định có thể tỉnh lại.
- Cảm ơn anh, Phó cục trưởng Lương, tôi biết rồi.
Tôn Tiểu Hồng trong mắt đẫm lệ cảm kích. Chàng thanh niên này chắc chắn là đại ân nhân của cả nhà các cô. Mà ân tình lớn tựa trời biển này, dù cô có thịt nát xương tan cũng khó mà đền đáp.
Lương Thần gật gật đầu, xoay người rời khỏi phòng bệnh. Hắn ngồi xe trở lại Cục. Việc đầu tiên hắn làm chính là tiến hành thẩm vấn đối với nghi phạm Trịnh Hổ, Cương Nha, Lông rậm. Trong quá trình thẩm vấn, mấy nghi phạm này ỉu xìu, đã qua nhiều lần thẩm tra bọn thủ phạm đều biểu hiện rất giống nhau, tất cả đồng thanh thú nhận sự thật phạm tội bắt cóc vợ chồng Lý Bình Tôn Tiểu Hồng. Nhưng mà bọn chúng lại tự nhận bắt cóc Lý Bình Tôn Tiểu Hồng chỉ là vì trả đũa, nguyên nhân là trước kia Lý Bình từng bắt qua bọn chúng.
Lương Thần không vạch trần lời nói dối của bọn chúng. Hắn nhìn ra được, Trịnh Hổ, Lông rậm những người này đã quyết tâm muốn nhận hết tội danh lên người là nhằm che chắn cho chủ mưu Trương Hào, Hà Tuấn, thậm chí là Vương Căng. Mà trước khi nắm giữ được chúng cứ vô cùng xác thực, hắn thật sự không có biện pháp gì đối phó với Hào ca, Căng thiếu gia.
Nhưng mà không biện pháp gì không có nghĩa là Lương Thần không hành động. Sau khi thẩm vấn mấy người Trịnh Hổ, Lông rậm, hắn lập tức phái Lô Dũng dẫn đội, tới Bách Hưng Lâu "mời" Trương Hào và Hà Tuấn về đây. Nguyên nhân rất đơn giản, thân phận đám người Trịnh Hổ và Lông rậm đều là bảo vệ của Bách Hưng Lâu. Nay Trịnh Hổ vì vụ án bắt cóc đã bị bắt giữ, Lương Thần yêu cầu ông chủ Trương Hào, Hà Tuấn đến Cục công an tiếp nhận thẩm vấn cũng là bình thường. Đương nhiên, nơi để thẩm vấn không đâu khác nhất định phải là Cục công an, nhưng quá trình thẩm vấn này là cần thiết.
- Sếp Lương, việc này…
Nhận được mệnh lệnh, vẻ mặt phó Chi đội trưởng Lô đầy khổ sở, lần trước đi Bách Hưng Lâu là bị người ta đánh đập mà trở về, lần này yêu cầu thẩm vấn lại là đỉnh đỉnh đại danh Hào ca, Tuấn ca, bọn họ mười phần sẽ gặp phải sự "tiếp đón" như lần trước.
-Cứ việc đi, có gặp người hay không cũng không sao. Yêu cầu của tôi chính là, nếu bọn họ có người động thủ, vậy thì, lần trước bị đánh thế nào, lần này đánh trả lại cho tôi thế ấy.
Lương Thần mặt không chút thay đổi nói:
-Tôi sẽ cho Dịch Lãng và Trọng Tiêu theo anh qua đó. Nếu như anh không dám hoặc là thấy không tiện, tôi có thể thay người.
-Vâng, sếp Lương.
Đón nhận ánh mắt sắc bén của sếp, trong lòng Lô Dũng không khỏi rùng mình, kiên trì đáp. Anh ta tự nhắc nhở chính mình lần nữa, Căng thiếu gia mới là vua Cẩm Bình, đắc tội Căng thiếu gia khẳng định chỉ có con đường chết. Nhưng trực giác lại nói với anh ta, vị Phó cục trưởng trẻ tuổi trước mắt này không phải là người dễ sống chung. Nếu anh ta không phục tùng mệnh lệnh, nói không chừng sẽ như đối phương nói "thay người".
Khâu Lĩnh Mai đối với dáng vẻ, động tác nhận điện thoại của người thanh niên vô cùng kinh ngạc. Tuy rằng thời gian tiếp xúc cũng không nhiều, nhưng trải qua một loạt sự kiện, tính cách không sợ trời không sợ đất này của Lương Thần đã để lại ấn tượng rất sâu trong bà. Như kiểu lễ độ cung kính, thậm chí là biểu hiện kinh sợ là lần đầu tiên mà bà thấy được. Rốt cuộc là ai gọi điện thoại tới mà có thể khiến cho con trâu lúc nào cũng giương cái sừng sáng nhọn biến thành con cừu non.
- Thái gia gia.
Tuy rằng chỉ là nói qua điện thoại, nhưng Lương Thần vẫn duy trì bộ dáng cư xử vâng lời, hạ giọng nói:
- Không có việc gì, không có việc gì, tối hôm qua chỉ là gọi điện thoại vấn an hỏi thăm lão nhân gia ngài thôi ạ. Dạ, dạ, công việc gần đây cũng thuận lợi. Thật mà, nhờ hồng phúc của lão nhân gia, cháu tới Cẩm Bình này còn chưa được một tháng đã được thăng chức rồi. Giờ cháu là Phó bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố, cấp Cục trưởng rồi ạ.
Nhìn người đàn ông trẻ tuổi lúc nào cũng ra vẻ đắc chí tự mãn này cúi đầu khom lưng mà báo cáo thành tích của mình, Khâu Lĩnh Mai khóe miệng nhíu nhíu, có kích động muốn cười. Thanh âm người đàn ông không cao, nhưng bà vẫn có thể nghe rõ nội dung lời nói. Bà nghe ra được, người gọi điện thoại tới hẳn là một bề trên mà Lương Thần rất e ngại.
- Gần đây lão nhân gia ngài khỏe không? Để có thời gian rảnh, cháu tới thủ đô thăm ngài. Vâng, tạm biệt thái gia gia.
Thời gian Lương Thần nhận điện thoại cũng không dài, ước chừng chỉ có hai ba phút. Hắn tắt điện thoại, đi trở lại sofa hướng về Khâu Lĩnh Mai xin lỗi rồi cười nói:
- Một bề trên của tôi.
Ở thủ đô, trong căn nhà nhỏ, Diệp lão ngồi trong xích đu dưới gốc cây nho, đưa điện thoại trong tay giao cho cảnh vệ Đại Trụ bên cạnh, sau đó nhận lấy ấm trà tử sa mà Nhị Trụ đưa qua. Uống một ngụm trà từ ấm tử sa, lông mày trắng nhíu nhíu, trong miệng mắng:
-Thằng quỷ nhỏ, còn ở đó giả bộ ngớ ngẩn để lừa ta à?
Đại Trụ và Nhị Trụ ở một bên cười trộm không nói. Sáng hôm nay, Đại Trụ kể lại chuyện đêm qua Lương Thần có gọi điện thoại tới cho Diệp lão, suốt cả buổi sáng, Diệp lão chờ đợi Lương Thần gọi điện thoại tới, nhưng chờ tới chờ lui vẫn không thấy động tĩnh gì. Cuối cùng Diệp lão thật sự không chờ nổi, đành chủ động gọi điện thoại cho Lương Thần.
- Cứ gây sức ép với thằng quỷ nhỏ này đi. Hừ hừ, ta sẽ xem thằng quỷ nhỏ này kết cục cuối cùng bị dày vò thế nào.
Diệp lão lại uống một ngụm trà, tự lầm bầm một mình. Ông tuy người ở kinh thành, nhưng đối với nhất cử nhất động của Lương Thần ở Cẩm Bình thì rõ như lòng bàn tay. Còn với sóng gió mà vụ án phóng hỏa gây nên, hiển nhiên ông cũng rất rõ.
Đúng lúc này, cảnh vệ Nhị Trụ bỗng nhiên cảm nhận di động trong túi quần rung lên. Lấy điện thoại ra đặt bên tai, Nhị Trụ ngưng thần một lát lắng nghe, thấp giọng nói:
- Ông chờ chút, tôi xin chỉ thị của thủ trưởng.
Nói xong, một tay che di động, hơi cúi đầu hướng về Diệp lão nói:
- Thủ trưởng, là điện thoại của Bộ trưởng Vương Thắng Lợi.
- Đưa điện thoại cho tôi
Sau một lúc trầm ngâm, Diệp lão hừ lạnh một tiếng, vươn bàn tay khô gầy ra.
Đứng ở cửa, Lương Thần không có dũng khí mà ấn chuông cửa. Từ Thành ủy trở về, hắn suy đi nghĩ lại thì vẫn lựa chọn về nhà. Tóm lại trốn tránh cũng không phải biện pháp, cái gì nên tới cuối cùng sẽ tới. Đạo lý này hắn hiểu được, nhưng khi đối mặt với sự thật thì rất là gian nan, rất là khó khăn
Một tiếng "cách", ba cửa phòng gần như là cùng lúc mở ra. Không nhiều không ít, ba cửa phòng trái, phải, giữa, mỗi chỗ một người đẹp đứng đó. Bên trái chính là Tề Vũ Nhu, bên phải chính là Liên Thiên Thiên, còn ở giữa là Diệp Tử Thanh mặt không chút thay đổi.
Liên Thiên Thiên dùng ánh mắt hồ nghi nhìn người đàn ông, môi hồng muốn hé mở, dường như muốn mở miệng hỏi gì đó, nhưng sau khi nhìn hai người phụ nữ khác đứng ở cửa, cô mơ hồ cảm thấy bầu không khí có chút không ổn, vì thế chỉ cười nói:
- Xin chào!
Sau đó liền vội vàng đóng lại cửa phòng.
- Thần, cậu thật là ngốc, nói dối cũng không biết.
Tề Vũ Nhu thương hại liếc nhìn người đàn ông, dịu dàng mở miệng nói:
- Nếu như bị đuổi không có chỗ đi thì đến chỗ tôi này.
Lời của cô vừa dứt, chỉ thấy một cánh tay ngọc vươn ra, nhanh chóng kéo Lương Thần vào trong cửa phòng. Nghe tiếng "ầm" của cửa phòng vang lên, Tề Vũ Nhu cười cười, theo sau cũng đóng lại cửa phòng.
Trong phòng khách, nhìn người đàn ông mắt có tơ máu, vẻ mặt mệt mỏi, Diệp Tử Thanh mặt ngọc căng thẳng trở nên dịu dàng hơn. Cô biết người đàn ông đang giải quyết một vụ án lớn. Cô cũng biết, sóng gió vụ án phóng hỏa này đã đẩy người đàn ông của mình ra trước đầu sóng ngọn gió. Vào lúc này, cô không nên tăng thêm áp lực cho người đàn ông, nhưng cô thật sự rất thương tâm, cô không muốn sự dung túng của mình mà tạo thành cái cớ cho người đàn ông hết lần này tới lần khác thỏa mãn dục vọng bản thân. Cô muốn người đàn ông hiểu rõ thái độ thật sự của cô, hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của hậu quả. Chỉ sợ cuối cùng là phải chia tay.
- Rửa mặt đi, cơm canh đã chuẩn bị xong rồi.
Diệp Tử Thanh thản nhiên mà nói, sau đó lại hướng vào trong phòng ngủ gọi:
- Tiểu Nguyệt, ra ăn cơm.
Bữa cơm trưa ăn như nhai sáp. Trên thực tế, Lương Thần chỉ ăn nửa bát cơm đã buông đũa xuống. Hắn nằm nghiêng người trên sofa phòng khách, cuốn cơ thể mình lại. Dù đang trong những ngày nắng hè chói chang nhưng trong lòng hắn vẫn lạnh băng như trời đông giá rét. Hắn vật lộn giữa mệt mỏi và uất ức, cuối cùng cũng nặng trĩu mà thiếp đi.
Đắp tấm chăn mỏng lên người đàn ông, khuôn mặt Diệp Tử Thanh bỗng nhíu mày, nhẹ nhàng thở dài. Cô luyến tiếc không muốn rời khỏi người đàn ông này, nhưng đây cũng không có nghĩa là cô sẽ không giữ nguyên tắc mà dung túng đối phương. Cô cũng có niềm kiêu hãnh của cô, nếu thực sự có một ngày chia tay, cô sẽ lựa chọn lặng lẽ rời đi.
Lan Nguyệt đứng ở cách đó không xa, trong đôi mắt đẹp hàm chứa những lo lắng sâu đậm. Cô thấy rõ Tử Thanh tỷ đang rất nghiêm túc, mà trên thế giới này, việc đáng sợ nhất, chính là hai chữ "nghiêm túc". Cho tới bây giờ, Tử Thanh tỷ cũng không biểu lộ ra dấu hiệu sẽ tha thứ cho Tiểu Thần ca, Tử Thanh tỷ thực sẽ nhẫn tâm chia tay Tiểu Thần ca sao?
Đêm đó, Lương Thần ngủ luôn ở trên sofa. Đêm đã qua, ngày mới lại đến, lúc ăn điểm tâm sáng, Lương Thần gạt bỏ gánh nặng đêm qua, dường như rất có hứng thú đề xuất đưa Lan Nguyệt và Diệp Tử Thanh đi dạo chơi hồ Trân Châu. Lan Nguyệt thì vui vẻ vỗ tay tỏ vẻ đồng ý, còn Diệp Tử Thanh cũng chậm rãi gật đầu.
Trong mấy ngày tiếp theo, Lương Thần rảnh rỗi không gì làm nên đưa Diệp Tử Thanh và Lan Nguyệt đi dạo chơi hết mấy điểm du lịch ở Cẩm Bình. Ngoài mặt thì quan hệ Lương Thần và Diệp Tử Thanh dường như đã khôi phục lại vui vẻ như xưa, nhưng Lan Nguyệt lại có thể cảm nhận được giữa Lương Thần và Diệp Tử Thanh vẫn bị ngăn cách bởi một bức tường vô hình.
Trong khoảng thời gian Lương Thần thưởng ngoạn phong cảnh, nhiệt độ quan tâm chú ý vụ án phóng hỏa vẫn không giảm trên truyền thông và truyenfull.vn. Từ chiều ngày hai mươi bốn, nhiều giới truyền thông dùng tiêu đề như "Phỏng vấn độc quyền Phó cục trưởng Lương Thần, nội tình đánh trực diện vụ án phóng hỏa" làm mánh khóe thu hút sự chú ý, truyền bá đoạn video mà Lương Thần tiếp nhận phóng viên phỏng vấn.
Cái thu hút sự chú ý của cư dân truyenfull.vn không phải là vị Phó cục trưởng trẻ tuổi kia ăn nói rất có khí phách khi trình bày tiến triển mới nhất của vụ án trong quá trình phỏng vấn, mà lại là biểu hiện vẻ mặt của anh ta khi một phóng viên cuối cùng đưa ra câu hỏi lúc gần kết thúc buổi phỏng vấn.
- Phó cục trưởng Lương, tôi muốn hỏi anh một vấn đề. Hai người Vương Căng, Trương Hào đều là con cháu quan lớn, còn cha Hà Tuấn là nhà kinh doanh nổi tiếng. Theo như lời anh vừa nói, trình tự trinh sát hình sự đã gần đi đến kết thúc, vậy theo anh nghĩ, kế tiếp thì kết quả thẩm tra của bên viện kiểm sát sẽ như thế nào? Nếu vụ án có thể theo trình tự xét xử mà tiến hành, vậy thì hậu thuẫn của ba người Vương Căng, Trương Hào, Hà Tuấn có tạo nên ảnh hưởng gì đến tính công chính của thẩm phán tư pháp không? Anh có thể cam đoan ba người này cuối cùng sẽ được pháp luật xét xử công bằng hay không?
Đây là lúc một vị nữ phóng viên đưa ra câu hỏi. Mà thông qua video, vô số dân mạng đều có thể tinh tường nhìn thấy Phó cục trưởng công an trong màn ảnh lúc nào cũng nổi bật, luôn phản ứng nhanh chóng, nhạy bén trong tranh luận, nổi tiếng có tài ăn nói sắc bén, lại lâm vào tình trạng khó xử trầm mặc. Còn cái cảnh cười gượng ở khóe môi cũng rất dễ bị lọt vào trong tầm mắt.
- Là Phó cục trưởng chủ quản hình sự, hiện tại tôi chỉ có thể cam đoan, căn cứ vào những chứng cớ chính xác mà cơ quan công an đang nắm giữ thì ba người Vương Căng, Trương Hào, Hà Tuấn bị tình nghi phạm tội lớn nhất.
Đây là câu trả lời sau một hồi lâu trầm mặc của Phó cục trưởng công an trẻ tuổi. Mặc dù là có hiềm nghi tránh nặng tìm nhẹ, lảng tránh vấn đề chính, nhưng phần lớn dân mạng đều tỏ vẻ thông cảm. Thế nhưng làm cho bọn họ không thể lý giải được chính là một câu nói bổ sung của vị Phó cục trưởng công an trẻ tuổi:
- Đối với vụ án phóng hỏa, lãnh đạo Sở công an tỉnh đã rất coi trọng. Từ hôm nay trở đi, vụ án này chính thức chuyển giao cho Sở công an tỉnh xử lý. Tôi tin rằng mọi người sẽ thấy được một kết quả như mong muốn. Nguồn:
"Đây là chuyện mắc cười nhất tôi nghe được trong đời. Vụ án phóng hỏa Bách Hưng Lâu xảy ra đã được một năm, đặc biệt bao gồm cả vụ án cướp bóc giết người trong nhà, Sở công an tỉnh Giang Nam cũng đành bó tay không cách giải quyết, Cục trưởng công an thành phố Cẩm Bình cũng đã thay đổi mấy người, vẫn không có hiệu quả gì. Giờ thì tốt rồi, mời Phó cục trưởng Lương từ phương xa đến, đem vụ án ra giải quyết cũng gần xong, thế là Sở công an tỉnh Giang Nam nghênh mặt ra đoạt lấy công trạng. Đến đây, tôi chỉ hỏi một câu, Giám đốc sở công an tỉnh có còn sĩ diện của mình không vậy?"
Lời của một dân mạng với ID "Đóa miêu miêu" nói.
"Bạn ơi, không sợ bọn họ đoạt công lao, chỉ sợ bọn họ âm thầm giở trò quỷ. Vào lúc này sở công an tỉnh Giang Nam tự nhiên lại xen vào, rất có thể là là xuất phát từ động cơ không thể đưa ra ánh sáng"
Dân mạng với ID "Phủ ngọa" tiếp lời.
"Ông bạn nói đúng, theo như tôi thấy thì bên trong chắc là nước sâu lắm đây".
"Mọi người có chú ý không, trong video khi Phó cục trưởng Lương tiếp nhận phỏng vấn, có nhắc tới Vương Căng đã bị thẩm vấn, vậy không phải là nói Vương Căng đã bị bắt sao?"
"Ông bạn phản ứng chậm thế à, tôi sớm đã nhìn ra rồi".
"Theo thông tin nội bộ được tiết lộ, đáng tin cậy tuyệt đối là Vương Căng đã bị Phó cục trưởng Lương dẫn theo cảnh sát có vũ trang bắt được ở trong nhà. Tra từ khóa, "trong nhà", "Cảnh sát có vũ trang" phần lớn có thể ra một chút manh mối đấy".
"Wow, hoành tráng ghê! Mang theo cảnh sát có vũ trang vào trong nhà Bí thư Thành ủy bắt người sao? Tôi thật sự ngưỡng mộ Phó cục trưởng Trưởng phòng Lương, đúng là "Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, Trường Giang sóng cuồn cuộn về đông".
"Tôi sớm đã nói rồi, hậu thuẫn của Phó cục trưởng Lương không đơn giản. Đừng nói là Phó cục trưởng, cho dù là Cục trưởng Công an, muốn xin cảnh sát có vũ trang xuất binh vậy thì phải xem Chi đội trưởng cảnh sát có vũ trang người ta có đồng ý hay không. Lùi một bước mà nói, cho dù là chi đội cảnh sát có vũ trang đồng ý hiệp trợ, nhưng lực lượng xuất binh cụ thể thế nào, mục tiêu nhiệm vụ ra sao, trước hết đều phải tỉ mỉ hồi báo với lãnh đạo trung đoàn cảnh sát có vũ trang tỉnh, thông qua lãnh đạo trung đoàn phê duyệt mới được".
"Nói với anh em một tin không hay, lời tiên đoán của tôi vào mấy ngày hôm trước đã ứng nghiệm rồi. Theo như tiết lộ của một đồng nghiệp làm ở Thành ủy của hàng xóm của mẹ của bạn gái của em họ bên nhà dì hai tôi, bây giờ Phó cục trưởng Lương đã được thăng nhiệm là Phó bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố rồi".
Một ID có tên "Lời tiên đoán" đã trả lời như vậy.
"Bạch", Vương Phục Sinh mạnh tay khép lại máy tính notebook, trên mặt mây đen u ám, dường như sẽ ngay lập tức có trận mưa to tầm tã như trút nước. Ông ta vẫn luôn chú ý đến xu hướng trên truyenfull.vn, lúc đầu còn có thể miễn cưỡng ức chế tâm trạng cảm xúc trong lòng, nhưng mà về sau khi thấy được câu trả lời của một cư dân mạng với ID "Càn Khôn" lang lảnh thì ông ta rốt cuộc không thể xem tiếp được nữa.
ID đó nói: "Việc làm của con người, có trời xanh chứng giám, ngẩng đầu ba thước có thần linh biết rõ. Mấy ông quan lớn làm trái với lương tâm muốn bao che tội phạm, dám hỏi ban đêm các ông ngủ thấy yên ổn không? Các ông có mơ thấy oan hồn trong vụ án phóng hỏa trở về đòi mạng các ông không?"
Dù đang là ban ngày mà những lời này cũng vẫn có hiệu quả làm cho sau lưng người ta lạnh cả sống lưng. Vương Phục Sinh là người theo chủ nghĩa vô thần, từ trước đến nay không tin vào lời nói quỷ thần, nhưng không thể phủ nhận, khi nhìn thấy những lời này, trong lòng ông ta có loại cảm giác cực kỳ không thoải mái.
Theo cách "Bề ngoài thì thăng sau lưng lại hạ bệ", điều Lương Thần rời khỏi vị trí Phó cục trưởng cục công an thành phố. Song hành động này lại làm dấy lên làn sóng tấn công mãnh liệt từ các cư dân truyenfull.vn. Đủ loại nghi ngờ che trời phủ đất lên tiếng, hơn nữa khiến cho Vương Phục Sinh cảm thấy căm tức chính là nhiều giới truyền thông nổi tiếng ở tỉnh ngoài sợ trời đất chưa đủ loạn còn trợ giúp thuận sóng đẩy thuyền, chẳng những tận tình cung cấp trận địa cho cư dân mạng phát ngôn bàn luận mà còn đổ thêm dầu vào lửa, chỉ dẫn đường đi nước bước cho dư luận cư dân trên mạng.
Vương Phục Sinh rút ra một điếu thuốc đặt ở miệng, ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm vào ánh mặt trời chiếu bên cửa sổ. Việc làm của con người có trời xanh chứng giám, ngẩng đầu ba thước có thần linh biết rõ sao? Những vọng tưởng ngu xuẩn dùng nước bọt để chủ trì chính nghĩa kia các người vĩnh viễn không thể hiểu đâu, trên thế giới này thần linh lớn nhất chính là quyền lực.
Ngày ba mươi mốt tháng tám, Sở công an tỉnh Giang Nam, Ban Tuyên giáo Thành ủy Cẩm Bình, Cục công an thành phố Cẩm Bình lần đầu tiên mở cuộc họp báo về vụ án phóng hỏa. Gần cả trăm nhà truyền thông đến từ thủ đô, các tỉnh thành bên ngoài, các thành phố tỉnh Giang Nam đều tham gia cuộc họp báo này.
Trong buổi họp báo, Phó cục trưởng Cục công an thành phố Cẩm Bình Vương Thụ Ba đã công bố tiến triển "mới nhất, xác thực nhất" của vụ án. Dưới ánh đèn flash, phó cục trưởng Vương vẻ mặt tự nhiên, chậm rãi nói.
- Dưới sự coi trọng chú ý của lãnh đạo tỉnh thành, dưới sự chỉ huy của Phó bí thư Lương Thần, dưới sự không ngừng cố gắng của toàn bộ cơ quan công an cảnh sát thành phố, vụ án phóng hỏa Bách Hưng Lâu một năm trước cuối cùng đã được điều tra làm rõ. Người bị tình nghi phạm tội là Hà Tuấn, vào hôm trước đã tự thú với cơ quan công an, thừa nhận đã sai khiến đám người Trịnh Hổ phóng hỏa, cũng như xúi giục Tương Vinh Hoa mua hung thủ giết hại nhân chứng Lý Bình. Trước mắt, Viện kiểm sát thành phố Cẩm Bình đã phê chuẩn lệnh bắt giữ Hà Tuấn, trong thời gian gần nhất đưa "Tội cố ý giết người" ra công tố.
Sau khi Vương Thụ Ba công bố kết quả vụ án, nhiều phóng viên giới tin tức truyền thông lúc này tiến hành phỏng vấn. Tài ăn nói của Vương Thụ Ba có lẽ không sắc bén như Lương Thần, cả suy nghĩ cũng không nhạy bén bằng Lương Thần, nhưng gã có dầu Vạn Kim hộ thể, gặp phải những gì không muốn trả lời hoặc là không tiện trả lời thì trực tiếp một câu miệng lưỡi nhà quan "miễn bình luận" là qua loa cho xong chuyện.
- Phó cục trưởng Vương, khoảng giữa tuần này, trước khi Phó bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố Lương nhậm chức đã từng tiếp nhận không ít phóng viên ký giả phỏng vấn. Trong quá trình phỏng vấn, Phó bí thư Lương nhấn mạnh, ba người Vương Căng, Trương Hào, Hà Tuấn bị tình nghi phạm tội lớn nhất. So với kết quả vụ án công bố hiện nay khác biệt quá lớn, thế này thì ông có kiến giải thế nào?
Đây là vấn đề được đưa ra bởi phóng viên đến từ một tờ báo tỉnh Xuyên Ninh. Vấn đề này chưa thể nói là sắc bén, nhưng lại không dễ trả lời cho lắm.
Nhưng mà Vương Thụ Ba sớm đã có chuẩn bị, gã ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt không thay đổi mà hồi đáp:
- Tất cả mọi người đều biết, vụ án này chính là do Phó bí thư Lương phụ trách từ lúc bắt đầu. Có thể nói, vụ án phóng hỏa có thể được làm rõ chân tướng, Phó bí thư Lương nắm vai trò chỉ huy chủ đạo mang tính quyết định. Đã từng là đồng nghiệp, không chỉ có tôi, bao gồm tất cả cán bộ và nhóm cảnh sát trong cục chúng tôi, trong lòng đều vô cùng kính phục.
Những lời này, Vương Thụ Ba căn bản là không thích nói, nhưng gã biết, những cư dân mạng rất thích nghe. Sở dĩ mà trước khi trả lời vào vấn đề chính lại nói ra một đống lời vô ích, mục đích chủ yếu chính là thuận theo tâm tư cư dân truyenfull.vn, làm suy yếu sự thù địch của họ, an ủi sự phẫn nộ kích động của họ.
- Người bị tình nghi phạm tội là Tương Vinh Hoa, trong lúc thẩm vấn đã cho khẩu cung giả, cũng như đưa ra một số chứng cứ ngụy tạo, quấy nhiễu tầm mắt cảnh sát chúng tôi.
Vương Thụ Ba ngụ ý rất rõ ràng, đó chính là "Phó bí thư Lương cũng đã bị những chứng cứ ngụy tạo này quấy nhiễu".
- Xin hỏi, Tương Vinh Hoa vì sao phải ngụy tạo chứng cớ, động cơ của y muốn hãm hại Vương Căng, Trương Hào là gì?
Lại một phóng viên đưa ra nghi vấn.
-Khi Tương Vinh Hoa còn là Tổng giám đốc, tự mình tham ô tiền quỹ khách sạn, từng bị Vương Căng nhiều lần răn đe, chuẩn bị khai trừ, cho nên vẫn ghi hận trong lòng. Khi sự thật phạm tội mua hung thủ giết người bại lộ, sau khi tự biết không thể thoát khỏi tội, trong đầu liền nổi lên ý niệm kéo Vương Căng xuống nước.
Phó cục trưởng Vương không chút hoang mang lo lắng mà ung dung hồi đáp.
- Trên mạng truyền nhau, vào rạng sáng ngày hai mươi bốn, Phó bí thư Lương đã sử dụng quan binh của trung đoàn cảnh sát có vũ trang tỉnh, bắt được Vương Căng trong khu nhà Thành ủy, không biết những lời này có đúng sự thật hay không?
Lần này đưa ra vấn đề là từ một nữ phóng viên bên báo tỉnh Liêu Đông.
-Những lời này cực kỳ vớ vẩn và không hề có căn cứ.
Kinh ngạc liếc nhìn nữ phóng viên xinh đẹp lạnh lùng, khí chất độc đáo này, Phó cục trưởng Vương có chút hơi bị thất thần, nhưng theo sau, trên mặt gã liền hiện ra một vẻ mặt nghiêm túc:
-Tình hình thực tế là: khi Phó bí thư Lương cho rằng Vương Căng bị tình nghi phạm tội, đã gọi điện thoại xin chỉ thị của bí thư Thành ủy Vương Phục Sinh. Rồi vào đúng đêm đó, Vương Căng chủ động đến cục Công an thành phố tiếp nhận điều tra.
Sau khi Vương Thụ Ba trả lời thêm mấy câu hỏi thì liền lấy cớ có công vụ rồi sắp xếp rời khỏi. Các phóng viên liền đem ánh mắt chuyển dời sang mấy lãnh đạo Thành ủy. Vì thế mà ngay sau đó, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Cẩm Bình Khổng Ba đã bị bao quanh bởi cái hố không lối thoát.
- Mọi người đều biết, Lương Thần am hiểu nhất chính là phương diện công tác hình sự, liên tiếp phá được vô số vụ án lớn, cũng đã chứng thật được điểm này. Nhưng mà mấy ngày trước, anh ấy lại được bổ nhiệm là Phó bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố. Tôi muốn hỏi Trưởng ban Khổng, đối với lần bổ nhiệm này, suy xét của lãnh đạo Thành ủy Cẩm Bình là xuất phát từ đâu?
Vấn đề đầu tiên được đặt ra chính từ một vị nữ phóng viên xinh đẹp tự xưng là đến từ tòa báo tỉnh Liêu Đông. Mà cô mới đề xuất câu hỏi thứ nhất này nhưng đã suýt chút nữa làm cho bộ trưởng Khổng á khẩu không trả lời được.
-Việc này...Suy xét của Thành ủy xuất phát từ toàn bộ phương diện của đồng chí Lương Thần.
Cũng là xuất thân giỏi mồm mép, bộ trưởng Khổng một bên lên giọng quan, một bên tổ chức lời nói:
- Đồng chí Lương Thần trong mấy vụ án lớn biểu hiện rất là xuất sắc. Lần bổ nhiệm này của Thành ủy cũng xuất phát từ việc muốn khen thưởng cho đồng chí Lương Thần. Thành ủy luôn muốn bồi dưỡng cán bộ tài hoa tuổi trẻ, chúng tôi luôn hết lòng tin tưởng, đồng chí Lương Thần trên cương vị công tác mới sẽ có tiền đồ phát triển rộng lớn hơn.
- Bộ trưởng Khổng. Tôi muốn hỏi, đề bạt cất nhắc đối với Lương Thần có tồn tại sự trái với quy định không, trái với trình tự đề bạt liên quan không? Căn cứ bản lý lịch cho thấy, vào tháng tư năm nay Lương Thần được đề bạt cấp Phó cục, mà trước đó, Lương Thần đã liên tục hai lần được đặc cách ngoại lệ mà đề bạt rồi.
Câu hỏi thứ hai đến từ một nam phóng viên của tòa báo tỉnh Giang Nam.
- Vừa rồi tôi có nói qua, lãnh đạo Thành ủy là đề bạt bổ nhiệm cán bộ trẻ tuổi, luôn tận hết sức lực. Đặc cách phá lệ đề bạt đồng chí Lương Thần là kết quả do ban lãnh đạo Thành ủy nghiên cứu nhất trí thông qua, là quyết định đã trải qua suy xét cực kỳ thận trọng. Mọi người phải thấy rằng, đồng chí Lương Thần tham gia công tác lâu nay, đã có cống hiến ưu tú xuất sắc. Anh ta tuy tuổi còn trẻ, nhưng có năng lực, có nhiệt tình, thành tích lại rõ như ban ngày.
Bộ trưởng Khổng rất có phong thái lãnh đạo trả lời, trong đó còn phối hợp động tác tay để gia tăng cường độ biểu đạt lời nói.
Sau buổi họp báo, nhiều nhà truyền thông tiến hành báo cáo về kết quả vụ án phóng hỏa. Trên các trang web nổi tiếng lập tức dấy lên làn sóng mắng chửi. Một số tinh anh trong giới cùng những người có tri thức cũng sôi nổi đề xuất hoài nghi cũng như sự phản đối tuơng ứng. Tin tức truyền thông các thành phố tỉnh Giang Nam không ngừng cho ra báo cáo mang tính làm sáng tỏ, cùng với các bài báo bình luận của các học giả phía chính phủ đã dùng.
Trên truyenfull.vn và tin tức truyền thông, bốn phía báo hiệu bất ổn, xoay quanh vấn đề kết quả cuối cùng của vụ án phóng hỏa là công hay bất công, hai mặt trái phải lấy bút mà vẽ, triển khai một trận giao tranh gay cấn.
Nhưng mà mặc kệ trên truyenfull.vn có mãnh liệt kịch liệt như thế nào, cũng không có ảnh hưởng gì đến kết quả điều tra của cơ quan công an thành phố Cẩm Bình. Vương Căng bị tạm giam ba ngày được phóng thích, đám người Hà Tuấn, Tương Vinh Hoa, Đường Tùng bị chuyển giao cho cơ quan kiểm sát đưa ra công tố.
Tin tức truyền thông của các thành phố tỉnh Giang Nam đều dựa theo ý đồ của lãnh đạo cấp trên lên tiếng. Một số phóng viên "vô tổ chức, trái với kỷ luật" đều bị sa thải. Trong đó còn có cả phóng viên Thu Điềm nổi danh trong tờ báo tin tức chiều của tỉnh.
Với kiến giải là tiết lộ sự việc bị thanh tra, Nhuận Thạch phụ trách quay phim và nhân viên quản lý hồ sơ Vương Lộ bị đài truyền hình thành phố khai trừ.
Mà rõ ràng hơn chính là, nhiều trang web nổi tiếng từng bước bắt đầu loại bỏ diễn đàn dư luận có liên quan đến vụ án phóng hỏa. Còn nhân viên quản lý trang web lại đưa một bài viết có liên quan vụ án phóng hỏa vào chỗ dễ thấy: "Lời khuyên thân thiện: hướng gió có biến, hãy cẩn trọng chuyện quốc sự".
-Đây là có ý gì? Anh nói lại tỉ mỉ xem.
Trong văn phòng Bí thư Tỉnh ủy Liêu Đông, Bí thư Tỉnh ủy Lý Thư Hãn ngồi trong ghế bành, ánh mắt đảo qua khuôn mặt béo tròn của Trưởng ban Tuyên giáo Lộ Ngọc Tuyền, lấy thanh âm trầm túc hỏi.
-Sáng nay Phó trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Vương Chấn Hoa gọi điện thoại tới, xét thấy ban Tuyên giáo tỉnh ta vẫn còn thiếu sót trong công tác, đưa ra chỉ đạo và phê bình
Lộ Ngọc Tuyền vẻ mặt xấu hổ, là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, ông không có quyền bổ nhiệm và bãi nhiệm ở trung ương. Nhưng trên thực tế, Ban Tuyên giáo Trung ương lại có quyền đề xuất ý kiến bổ nhiệm và bãi nhiệm Trưởng ban Tuyên giáo tỉnh. Ông ta có thể ngồi trên vị trí này là nhờ có sự ủng hộ mạnh mẽ của pPhó trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương Vương.
Nhận điện thoại của Phó trưởng ban Vương, ông cảm thấy việc này không có gì khó xử lý. Đơn giản chỉ cần khống chế một chút hướng phát triển tin tức của dư luận địa phương, chỉ cần giơ ngón tay mà thôi. Đối với phong ba của vụ án phóng hỏa, ông thân là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy cũng đã ít nhiều nghe được. Ông cũng mơ hồ biết, nơi phát ra phong ba là từ Bí thư Thành ủy Cẩm Bình họ Vương, hơn nữa, hẳn là có quan hệ không nhỏ với Phó trưởng ban Vương Chấn Hoa.
Chỉ có điều ông ta không nghĩ tới, ông vốn cho rằng chỉ là một chuyện nhỏ, không ngờ bị Bí thư Lý biết được. Hơn nữa với vẻ mặt và giọng điệu này, dường như rất là bất mãn đối với cách làm của ông. Tuy ông ta là người bên Chủ tịch tỉnh Đằng Vũ, nhưng đối với hậu thuẫn thâm hậu này của Bí thư Tỉnh ủy, trong lòng cũng rất là kiêng kị sợ hãi.