Càng nghĩ càng cảm thấy sai. Vì thế nên cô quyết định, chờ đợi kết quả điều tra của Bích Thảo. Nhưng nếu lỡ, chuyện cô điều tra cấp trên của mình bị bại lộ. Đến lúc đó cô chỉ sợ người khác vì mình mà liên lụy.
Bọn họ là chiến hữu, là tri kỉ của nhau. Khó khăn gian khổ đều đã từng cùng nhau vượt qua. Nhưng vì một người nào đó mà khiến cho họ dừng chân trong nhiều năm nổ lực thì quả thật không công bằng với họ
Vương Thần Kiêu gần đây đang có nhiệm vụ, cũng gần một tuần chưa trở về. Điều này khiến Triệu Minh Vy cảm thấy được may mắn. Nhưng đồng thời cũng rất lo lắng cho anh
Điện thoại đổ chuông, là gì của cô gọi
“Alo”
“Tiểu Vy! Thanh Thanh bảo hôm nay nó sẽ lên thành phố. Sắp tới nó sẽ rời nước. Vì thế cho nên nó lên để chào gia đình cháu. Chăm sóc con bé giúp gì vài hôm nhé!”
“Được ạ! Lúc nào thì em ấy lên?”
“À! Tầm ba giờ chiều”
Cúp máy, Triệu Vy từ biệt thự Hoa Thiên lái xe tới nhà ga đón Thanh Thanh
Thanh Thanh mặc một chiếc váy màu trắng, trên vai là một chiếc balo màu đen. Mái tóc ngắn ngang vai khiến cho khuôn mặt của cô bé có nét thanh thuần, năng động của lứa học sinh. Vẫy tay với Triệu Vy, nàng liền chạy tới thân mật khoác lấy cánh tay của Triệu Vy
Triệu Minh Vy mĩm cười, mặc kệ cho nàng nắm lấy tay. Hai người rời khỏi nhà ga. Trên đường đi bọn họ ghé qua nhà hàng Tây. Trong lúc chờ món, hai người họ ngồi tán gẫu với nhau
“Vương Thần Kiêu gần đây đi công tác nên không về nhà! Em cứ tới nhà chị ở đi!”
“Vậy cũng được sao?”
“Khuôn mặt em hiện lên chữ được thế mà định lừa ai? Không sao, em cứ ở đó vài hôm, chị đưa em đi xem thành phố náo nhiệt này”
“Hì hì! Yêu chịu quá”
Dọn dẹp phòng dành cho khách, lúc chuẩn bị vào ngủ. Thanh Thanh thấy một ánh mắt nhìn về phía mình. Quay mình nhìn lại, khiến cho nàng giật bắn mình. Tiểu Lan đứng ở gần bếp, thấp thỏm nhìn nàng. Thấy Thanh Thanh quay người lại, Tiểu Lan nhanh chóng dời tầm mắt, ai ngờ lại đụng trúng tủ đựng bát khiến cho đầu bị một cục sưng to
Thanh Thanh chạy tới, đỡ lấy Tiểu Lan. Còn nói : “tại sao lại nhìn mình?”
Tiểu Lan vừa đau vừa ngại, cười cười nói: “Mình tò mò”
Tuổi tác của Thanh Thanh và Tiểu Lan bằng nhau. Tiểu Lan đã bỏ học năm cấp hai, vì kinh tế hạn hẹp. Cho nên cô nàng có rất ít bạn. Thanh Thanh là người hướng ngoại vì thế hai người liền nhanh chóng kết bạn. Triệu Vy cũng rất bất ngờ với trình đọ kết giao bạn bè của hai người họ. Chỉ sau một đêm mà đã thân thiết vô cùng
Sáng hôm sau Thanh Thanh theo Triệu Vy về nhà họ Triệu thăm ba mẹ của cô. Lúc đến nơi, Triệu thấy Trần Triệu Anh mặt nhăn này nhó đứng bên ngoài cửa nghe điện thoại, nhận ra có xe đang tiến tới cô ta liền cúp điện thoại,dáng vẻ bất mãn đi vào nhà. Thanh Thanh cũng thấy một màn này. Nhưng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều
Triệu Vương Khang hôm nay không đi làm, nhàn rỗi ngồi ở phòng khách đọc báo. Phu nhân Triệu thì đang bận rộn chăm sóc cây ở phía ngoài vườn. Lúc nghe người làm nói Triệu Vy về liền vui vẻ vào nhà hỏi han. Lúc ăn cơn trưa, Triệu Vy nhận được điện thoại nên rời đi, sợ Thanh Thanh cảm thấy chán nên đã gọi người bảo Tiểu Lan tới nhà họ Triệu. Tiêu Lan sợ hãi tới nhà mẹ đẻ cô. May mắn Thanh Thanh rất biết nói chuyện, xoá bỏ vẻ lúng túng trên mặt. Ông bà Triệu cũng rất ôn hoà, không bài xích cô là người ở mà mời cô ngồi xuống ăn cơm cùng
Lại nói đến Triệu Minh Vy, vội vàng lái xe chạy tới quân khu. Vốn dĩ, thời gian đi đường là một tiếng thế nhưng chiếc xe lao như bay chỉ mất hai mươi phút liền tới nơi
Lính gác cổng thấy có chiếc xe lạ chạy tới thì liền nghiêm túc làm việc
“Mời xuất trình giấy tờ”
Triệu Minh Vy nhíu mày, nhìn người đàn ông này một lúc liền làm theo
Tên lính nhận lấy từ tay cô, liền buông lỏng cơ mặt. Chào theo kiểu quân đội
“Thượng uý! Chào ngài”
Chào lại cậu ta. Triệu Vy nhìn rồi hỏi
“Người mới?”
“Vâng ạ!”
“Quân khu nào chuyển tới?”
“Thưa! Quân khu phía Nam”
“Làm việc chăm chỉ! Chào”
“Rõ”
Bước vào phòng họp, mọi người đề mặt mày ủ rủ. Bích Vân là người tỉnh táo nhất. Thấy Triệu Vy bước vào liền hô
“Thượng uý!”
Tất cả mọi ngươi đều đứng lên, nghiêm túc chào. Bích Thảo báo cáo tình hình
“Thiếu tá vừa có hiệu lệnh. Sắp tới quân khu chúng ta sẽ sát nhập với quân khu phía Nam. Còn có gần đây phát hiện ra đường dây của bọn chúng thay đổi từ ẩn núp thành công khai. Cụ thể nói là tại trung tâm thương mại buôn bán và vận chuyển. Mục đích là xuất nhập khẩu sang các Châu lục khác. Đây là phi vụ lớn, sắp tới bọn chúng sẽ chuyển tới Châu Âu”
“Sát nhập với quân khu phía Nam? Thiếu ta chỉ huy ư?”
“Đúng vậy”
“Cục trưởng có biết không?”
“Cục trưởng gần đây giao lại cho thiếu tá quân khu của ta, còn về sát nhập quân khu có lẽ bọn họ đã bàn bạc”
Vô lý cực kì