Buổi liên hoan các cán bộ cấp phó phòng trở lên của phòng Chỉnh đốn tác phong, Uỷ ban kỉ luật, Trần Kinh tự bỏ tiền mời khách.
Địa điểm dùng cơm ở phòng lớn khách sạn thủ đô.
Phòng thuê xa hoa hoành tráng, bày đầy ba bàn, cán bộ phòng Chỉnh đốn tác phong đều tới, có đồng chí còn dẫn theo người nhà.
Trần Kinh mặc âu phục thẳng thớm, phong độ nhanh nhẹn, hắn nâng chén rượu lên nói: - Các vị, tôi tới phòng Chỉnh đốn tác phong đã hơn nửa tháng rồi, vẫn không có cơ hội mời mọi người ăn. Hôm nay tôi mời mọi người cùng gặp nhau, trước là người mới cũng cần đưa tiền bảo hộ, sau là đón gió tẩy trần đón nhân viên giám sát của chúng ta chiến thắng trở về.
Lần này ba tổ toàn phòng chúng ta cùng hành động, triển khai giám sát trong phạm vi cả nước, nên nói có được hiệu quả rất tốt. Lãnh đạo đánh giá cao đối với công tác của chúng ta. Điều này là sự ủng hộ rất lớn với chúng ta, chén thứ nhất hôm nay kính mọi người, cảm ơn mọi người đã khổ cực rồi.
Tất cả mọi người cùng nâng chén đứng lên, Trần Kinh nói: - Cạn.
Mọi người uống cạn rượu, sĩ khí tăng vọt, hội trường lập tức trở nên ồn ào.
Uống một chén rượu, Trần Kinh ra hiệu ngồi xuống ăn cơm, không khí rất hòa hợp.
Phó chủ nhiệm Hầu Tô Quang nâng chén lên nói với Trần Kinh: - Chủ nhiệm Trần, tôi kính anh một ly. Hôm nay hẳn sẽ có rất nhiều đồng chí kính rượu anh. Tôi xin cạn trước, anh tùy ý.
Ông ta cạn xong chén rượu, Trần Kinh cười cười nói: - Chủ nhiệm Hầu, anh mời rượu sao tôi có thể tùy ý được. Tôi cũng cạn.
Trần Kinh ngẩng đầu uống cạn cốc rượu.
Hầu Tô Quang kích động nói: - Chủ nhiệm Trần, anh phải chú ý sức khỏe. Ông ta đứng lên nói: - Hôm nay tôi quy định, không hạn chế mời rượu Chủ nhiệm Trần, nhưng không thể để Chủ nhiệm chén nào cũng cạn, hơn nữa trước khi kính rượu, phải cạn một chén, như vậy mới công bằng đúng không?
Mọi người ào lên trầm trồ nói đồng ý, Hoàng Hiểu Quang nâng chén lên nói: - Tôi ủng hộ đề nghị của Chủ nhiệm Hầu, tôi cạn một chén trước.
Ông ta uống cạn, nhân viên phục vụ phía sau rót thêm rượu vào cho ông ta, ông ta nâng chén lên nói với Trần Kinh: - Chủ nhiệm Trần, anh thật sự cứ tùy ý thôi, sức khỏe quan trọng hơn, tôi cạn trước.
Ông ta uống cạn, Trần Kinh gật đầu nói: - Chủ nhiệm Hầu lập quy định, tôi cứ vâng theo, tôi xin tùy ý.
Hắn nâng chén lên uống một ngụm liền buông, nói: - Hôm nay chúng ta đều ăn uống no say. Bình thường kỷ luật cán bộ trói buộc thành quen, hôm nay tôi để mọi người thoải mái. Hôm nay ai uống như nào đều không vi phạm quy định, tôi mời khách riêng đấy.
Buổi liên hoan hôm nay ngoài người phòng Chỉnh đốn tác phong, Trần Kinh còn đặc biệt mời Chủ nhiệm Lệ Hà của trung tâm phục vụ cơ quan Uỷ ban kỷ luật.
Công tác ở Ủy ban Kỷ luật, tất nhiên là phải giao tiếp với trung tâm phục vụ cơ quan.
Từ khi Trần Kinh vào vị trí mới, để sắp xếp cuộc sống và phòng làm việc của Trần Kinh, Lệ Hà bận trước bận sau, có thể nói là rất dụng tâm.
Trần Kinh mời Lệ Hà, cô cũng không từ chối, dẫn theo chồng tới.
Chồng cô họ Hồ, công tác ở Bộ Công an, xuất thân quân đội, nhìn có vẻ khí độ phi phàm.
Trần Kinh nâng chén rượu lên nói: - Chủ nhiệm Lệ, anh Hồ, hôm nay cảm ơn hai người đã tới. Hai người có thể tới tụ tập cùng phòng Chỉnh đốn tác phong, chúng tôi cảm thấy rất hãnh diện. Tôi mời hai người một ly. Chủ nhiệm Lệ là đồng chí nữ, có thể lấy trà thay rượu.
Lệ Hà cười nói: - Sao thế? Chủ nhiệm Trần, anh kỳ thị đồng chí nữ à. Hôm nay tôi lại muốn uống rượu. anh kính rượu tôi lại không uống, sau này tôi e không lăn lộn được tiếp ở cơ quan.
Cô gọi nhân viên phục vụ rót đầy rượu vào chén trà, cô và chồng cùng chạm cốc với Trần Kinh, sau đó đều uống cạn.
Lệ Hà là cán bộ lâu năm, tính cách hào sảng, cũng rất có bản lĩnh.
Nhiều năm công tác ở cơ quan như vậy, cô nhìn người rất chuẩn. trần Kinh tới công tác ở Ủy ban Kỷ luật, vừa nhìn cô ta liền cho rằng Trần Kinh không phải người thường.
Hiện tại cô vừa nhìn mới nửa tháng, diện mạo phòng Chỉnh đốn tác phong liền thay đổi, Trần Kinh thành lập được uy tín của mình. Người bên dưới đều phục hắn. Trong thời gian ngắn như vậy, có thể chỉnh lý phòng Chỉnh đốn tác phong thành như vậy, năng lực chắc chắn rất khủng.
Chồng cô khá trầm lặng ít nói, anh ta là chuyên gia làm công tác hình sự lâu năm, thân phận rất bí ẩn, cơ bản coi là nhân vật cấp quốc bảo.
Trần Kinh không coi thường anh ta vì anh ta ít nói, ngược lại, trong xã giao, lúc nào hắn cũng chiếu cố anh ta, không hề lạnh lùng với anh ta.
Hôm nay khả năng người bị lạnh nhất trong buổi yến tiệc quần anh hội tụ này có lẽ chính là Dư Hạo Kiệt.
Trần Kinh cũng không cố ý lạnh nhạt, nhưng trong buổi liên hoan, ông ta rõ ràng không hòa nhập vào không khí được.
Lần hành động này có hai tổ địa phương, tổ nào của Trần Kinh cũng được khen, xử lý công bằng.
Nhưng có lúc xử lý công bằng rồi, kỳ thật chính là sự lạnh nhạt với một số người khác.
Trước kia ông ta quen mình làm náo động, hôm nay mọi ngươi đều ngồi ngang hàng với ông ta, chẳng phải là bị lạnh nhạt thì là gì?
Nhất là thấy hai vị giám sát viên cấp cục đều rất hoạt bát, trong lòng ông ta không vui lắm.
Hầu Tô Quang cũng là tên gió chiều nào xoay chiều ấy, vừa lên đã quy định, cố gắng nổi bật.
Quy định này vừa ra, Hầu Tô Quang và Trần Kinh liền hòa hợp, người bên dưới còn không ngầm hiểu sao?
Quan hệ của Trần Kinh và Hầu Tô Quang hòa hợp, liền làm Dư Hạo Kiệt và Trần Kinh xa cách, so sánh như vậy Dư Hạo Kiệt hôm nay mất mát rồi.
Ông ta là gậy ông đập lưng ông.
Vốn ông ta muốn giở một thủ đoạn nhỏ, tạo uy thế phủ đầu cho Trần Kinh, khiến Trần Kinh lâm vào cục diện tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng Trần Kinh cao tay hơn, hắn khéo léo lợi dụng bộ y tế ra mặt, giải quyết sự việc, trái lại đập cho ông ta một gậy.
Hiện tại bốn tổ trong phòng, ba tổ khác hoàn thành công tác gọn gàng, chỉ có độc tổ công tác của ông ta hoàn thành, nhưng hiệu suất không đủ, quan hệ với các bộ ban không đủ, kém thể hiện.
Mà Trần Kinh lợi dụng điểm này làm bài văn lớn, vừa động chút, liền khiêu khích quan hệ giữa Hoàng Hiểu Quang và hắn.
Trên bàn rượu Hoàng Hiểu Quang vỗ ngực thể hiện sự trung thành với Trần Kinh, cũng chỉ thiếu quỳ xuống liến chân Trần Kinh. Dư Hạo Kiệt sao có thể không có cảm giác thất bại?
ở phía trên sự vụ cơ quan xử lý, Trần Kinh đánh người kéo người không để lại dấu vết, nhưng hiệu quả rất tốt, buổi liên hoan hôm nay đã thể hiện được hiệu quả.
Đối với Dư Hạo Kiệt, không giết chết nhuệ khí của anh ta là tuyệt đối không ổn.
Mình vừa lên đảm nhiệm, ông ta liền muốn ra uy thế phủ đầu, nếu không kìm lại sự nổi bật này.
Về sau Trần Kinh còn quản được mấy chục người phòng Chỉnh đốn tác phong không?
Các bộ và ủy ban trung ương nước rất sâu, mỗi người đều rất khó nắm. Nhưng phong cách làm việc của Trần Kinh là như vậy, không gây chuyện, cũng tuyệt đối không sợ việc.
Dư Hạo Kiệt nếu thông minh, ông ta nên hiểu sau này nên làm như nào.
Nếu ông ta không rõ, chính là ông ta chưa đủ giác ngộ, còn chưa đủ trưởng thành.
Một cán bộ không thành thục ở phòng Chỉnh đốn tác phong Uỷ ban Kỷ luật, sao có thể đủ lực khống chế cục diện?
Trần Kinh có lẽ căn bản không cần động thủ, lãnh đạo sẽ ý thức được điểm này, đến lúc đó ngươi chịu thiệt sẽ chính là Dư Hạo Kiệt ông ta.
Không khí buổi tiệc hôm nay rất tốt, nhiều người đều uống say, Trần Kinh khởi xướng tận hứng mới về, hôm nay đa số đều tận hứng.
Kết thúc liên hoan, Trần Kinh đích thân đưa hai vợ chồng Lệ Hà ra bãi đỗ xe, dọc đường Lệ Hà nói chuyện với Trần Kinh rất vui.
Không nghi ngờ gì nữa, một bữa cơm khiến hai người càng gần nhau thêm, cũng quen hơn một chút.
ủy ban Kỷ luật, tính quan trọng của phòng Chỉnh đốn tác phong không thể nghi ngờ, nhưng cơ quan của Ủy ban Kỷ luật thật sự khiến người ta sợ không phải phòng Chỉnh đốn tác phong, mà là bát đại phòng.
Lệ Hà là Chủ nhiệm trung tâm phục vụ. vị trí của cô không cao, nhưng quan hệ của cô ở Uỷ ban Kỷ luật rất rộng. Phòng bát đại của Ủy ban Kỷ luật, người ngoài cho dù là cán bộ cấp Sở, Cục cũng khó vào.
Chỉ có Lệ Hà tự do ra vào, giống như tùy ý đi dạo trong vườn hoa nhà mình.
Chỉ điểm này, đã chứng minh Lệ Hà được hoan nghênh ở Ủy ban Kỷ luật, ưu đãi về sau không cần nói cũng biết.
Lệ Hà đi, Lệ Hà hơi say, ngồi trên xe dựa đầu vào ngực chồng.
- Lão Hồ, anh thấy Trần Kinh là người như nào? Bên trong cán bộ cấp Cục ở Ủy ban Kỷ luật, hắn khá trẻ, hơn nữa còn là cán bộ cấp cục thực quyền, khiến người ta rất hâm mộ. Lệ Hà khẽ nói.
Lão Hồ thần sắc không thay đổi, dị dàng vuốt tóc vợ nói: - Cũng được, người trẻ nhưng không kiêu căng nóng nảy, thiếu niên đắc chí, lại không lộ tài năng, rất khó.
Lệ Hà bỗng nhiên nói: - Đúng rồi, lão Hồ, tôi nghe nói Trần Kinh là con rể Phương gia, vợ anh ấy là Phương Ủyển Kỳ đúng không?
Lão Hồ lắc đầu, nói: - Không cần để ý gia đình, cũng không phải để ý xuất thân, mấu chốt vẫn là phải dùng mắt nhìn người, công tác trong hệ thống các bộ và ủy ban nhà nước, mấy người không có bối cảnh hiển hách? Mà muốn tạo ra thành tích, đều dựa vào cố gắng của chính mình.
Lệ Hà liếc mắt nhìn lão Hồ, nói: - Hiểu rồi, ông xã. Trần Kinh khá tốt, có thể được anh đánh giá như vậy thật không tồi.
Văn phòng của Chu Hải Đông ban giám sát.
Trần Kinh cung kính gõ cửa tiến vào. Chu Hải Đông đứng dậy nhiệt tình nói: - Trần Kinh, tới đây, ngồi xuống. gần đây làm tốt công tác, không khí phòng Chỉnh đốn tác phong tác phong liền thay đổi, xem ra tổ chức không nhìn nhầm người, cho cậu đến phòng Chỉnh đốn tác phong tác phong của chúng ta, tổ chức sắp xếp đúng người rồi.
Trần Kinh cung kính ngồi xuống, nói:
- Trưởng ban Chu, anh tìm tôi gấp như vậy có chuyện gì?
Chu Hải Đông nói: - Không vội, cậu ngồi đã, chúng ta từ từ nói.
Ông ta bảo Trần Kinh ngồi xuống, lại đích thân rót một chén nước cho Trần Kinh, nói: - Là như vậy, gần đây Trung ương coi trọng cao độ công tác chống tham nhũng, Quân ủy cũng quán triệt tinh thần của trung ương, đang tăng mạnh chống tham nhũng nội bộ quân đội. Trong quân có Uỷ ban kỷ luật Quân đội, nhưng bất kể là Uỷ ban Kỷ luật quân đội hay là Uỷ ban kỷ luật địa phương, đều là công tác kiểm tra kỷ luật của lãnh đạo đảng.
Sự hủ bại thời gian gần đây giữa Quân đội và địa phương đã thành quan hệ liên đới.
Quân đội thông qua sự hủ bại của địa phương, địa phương mượn quân đội yểm hộ để hủ bại. Hiện tượng này rất phổ biến. Mà thời gian dài vừa qua, Uỷ ban Kỷ luật quân đội của chúng tôi hiệp đồng không đủ với chúng ta, điều này dẫn tới phiền toái lớn cho việc điều tra và giải quyết vụ án.
Để giải quyết tốt vấn đề này, chúng tôi chuẩn bị tăng mạnh hợp tác và giao lưu với Ủy ban Kỷ luật quân ủy, cùng giao lưu kinh nghiệm, học tập lẫn nhau, hiểu biết lẫn nhau.
Trên hội nghị toàn thể Ủy ban Kỷ luật lần trước, chúng ta đã xác định bắt đầu hợp tác giao lưu từ phòng Chỉnh đốn tác phong tác phong.
Cho nên cậu sẽ phải mang nhiều trong trách hơn trên vai, đó là phải tiếp xúc và học tập nhiều hơn với các đồng chí bên Ủy ban Kỷ luật quân đội.
Trần Kinh ngẩn người, không đoán được Chu Hải Đông lại bỗng nhiên nhắc tới chuyện này, địa phương giao lưu với quân đội học tập kinh nghiệm chống tham nhũng? Điều này cũng chẳng có gì.
Nhưng công tác của Phòng Chỉnh đốn tác phong tác phong thì giao lưu như nào? Địa phương và quân đội hoàn toàn không giống, công tác chỉnh đốn tác phong của quân đội đơn giản hơn nhiều so với địa phương, có bao nhiêu không gian giao lưu?
Hơn nữa giao lưu như vậy mình sắm vai gì trong đó. Trần Kinh trong lòng không khỏi dâng lên vô số nghi vấn.
Địa điểm dùng cơm ở phòng lớn khách sạn thủ đô.
Phòng thuê xa hoa hoành tráng, bày đầy ba bàn, cán bộ phòng Chỉnh đốn tác phong đều tới, có đồng chí còn dẫn theo người nhà.
Trần Kinh mặc âu phục thẳng thớm, phong độ nhanh nhẹn, hắn nâng chén rượu lên nói: - Các vị, tôi tới phòng Chỉnh đốn tác phong đã hơn nửa tháng rồi, vẫn không có cơ hội mời mọi người ăn. Hôm nay tôi mời mọi người cùng gặp nhau, trước là người mới cũng cần đưa tiền bảo hộ, sau là đón gió tẩy trần đón nhân viên giám sát của chúng ta chiến thắng trở về.
Lần này ba tổ toàn phòng chúng ta cùng hành động, triển khai giám sát trong phạm vi cả nước, nên nói có được hiệu quả rất tốt. Lãnh đạo đánh giá cao đối với công tác của chúng ta. Điều này là sự ủng hộ rất lớn với chúng ta, chén thứ nhất hôm nay kính mọi người, cảm ơn mọi người đã khổ cực rồi.
Tất cả mọi người cùng nâng chén đứng lên, Trần Kinh nói: - Cạn.
Mọi người uống cạn rượu, sĩ khí tăng vọt, hội trường lập tức trở nên ồn ào.
Uống một chén rượu, Trần Kinh ra hiệu ngồi xuống ăn cơm, không khí rất hòa hợp.
Phó chủ nhiệm Hầu Tô Quang nâng chén lên nói với Trần Kinh: - Chủ nhiệm Trần, tôi kính anh một ly. Hôm nay hẳn sẽ có rất nhiều đồng chí kính rượu anh. Tôi xin cạn trước, anh tùy ý.
Ông ta cạn xong chén rượu, Trần Kinh cười cười nói: - Chủ nhiệm Hầu, anh mời rượu sao tôi có thể tùy ý được. Tôi cũng cạn.
Trần Kinh ngẩng đầu uống cạn cốc rượu.
Hầu Tô Quang kích động nói: - Chủ nhiệm Trần, anh phải chú ý sức khỏe. Ông ta đứng lên nói: - Hôm nay tôi quy định, không hạn chế mời rượu Chủ nhiệm Trần, nhưng không thể để Chủ nhiệm chén nào cũng cạn, hơn nữa trước khi kính rượu, phải cạn một chén, như vậy mới công bằng đúng không?
Mọi người ào lên trầm trồ nói đồng ý, Hoàng Hiểu Quang nâng chén lên nói: - Tôi ủng hộ đề nghị của Chủ nhiệm Hầu, tôi cạn một chén trước.
Ông ta uống cạn, nhân viên phục vụ phía sau rót thêm rượu vào cho ông ta, ông ta nâng chén lên nói với Trần Kinh: - Chủ nhiệm Trần, anh thật sự cứ tùy ý thôi, sức khỏe quan trọng hơn, tôi cạn trước.
Ông ta uống cạn, Trần Kinh gật đầu nói: - Chủ nhiệm Hầu lập quy định, tôi cứ vâng theo, tôi xin tùy ý.
Hắn nâng chén lên uống một ngụm liền buông, nói: - Hôm nay chúng ta đều ăn uống no say. Bình thường kỷ luật cán bộ trói buộc thành quen, hôm nay tôi để mọi người thoải mái. Hôm nay ai uống như nào đều không vi phạm quy định, tôi mời khách riêng đấy.
Buổi liên hoan hôm nay ngoài người phòng Chỉnh đốn tác phong, Trần Kinh còn đặc biệt mời Chủ nhiệm Lệ Hà của trung tâm phục vụ cơ quan Uỷ ban kỷ luật.
Công tác ở Ủy ban Kỷ luật, tất nhiên là phải giao tiếp với trung tâm phục vụ cơ quan.
Từ khi Trần Kinh vào vị trí mới, để sắp xếp cuộc sống và phòng làm việc của Trần Kinh, Lệ Hà bận trước bận sau, có thể nói là rất dụng tâm.
Trần Kinh mời Lệ Hà, cô cũng không từ chối, dẫn theo chồng tới.
Chồng cô họ Hồ, công tác ở Bộ Công an, xuất thân quân đội, nhìn có vẻ khí độ phi phàm.
Trần Kinh nâng chén rượu lên nói: - Chủ nhiệm Lệ, anh Hồ, hôm nay cảm ơn hai người đã tới. Hai người có thể tới tụ tập cùng phòng Chỉnh đốn tác phong, chúng tôi cảm thấy rất hãnh diện. Tôi mời hai người một ly. Chủ nhiệm Lệ là đồng chí nữ, có thể lấy trà thay rượu.
Lệ Hà cười nói: - Sao thế? Chủ nhiệm Trần, anh kỳ thị đồng chí nữ à. Hôm nay tôi lại muốn uống rượu. anh kính rượu tôi lại không uống, sau này tôi e không lăn lộn được tiếp ở cơ quan.
Cô gọi nhân viên phục vụ rót đầy rượu vào chén trà, cô và chồng cùng chạm cốc với Trần Kinh, sau đó đều uống cạn.
Lệ Hà là cán bộ lâu năm, tính cách hào sảng, cũng rất có bản lĩnh.
Nhiều năm công tác ở cơ quan như vậy, cô nhìn người rất chuẩn. trần Kinh tới công tác ở Ủy ban Kỷ luật, vừa nhìn cô ta liền cho rằng Trần Kinh không phải người thường.
Hiện tại cô vừa nhìn mới nửa tháng, diện mạo phòng Chỉnh đốn tác phong liền thay đổi, Trần Kinh thành lập được uy tín của mình. Người bên dưới đều phục hắn. Trong thời gian ngắn như vậy, có thể chỉnh lý phòng Chỉnh đốn tác phong thành như vậy, năng lực chắc chắn rất khủng.
Chồng cô khá trầm lặng ít nói, anh ta là chuyên gia làm công tác hình sự lâu năm, thân phận rất bí ẩn, cơ bản coi là nhân vật cấp quốc bảo.
Trần Kinh không coi thường anh ta vì anh ta ít nói, ngược lại, trong xã giao, lúc nào hắn cũng chiếu cố anh ta, không hề lạnh lùng với anh ta.
Hôm nay khả năng người bị lạnh nhất trong buổi yến tiệc quần anh hội tụ này có lẽ chính là Dư Hạo Kiệt.
Trần Kinh cũng không cố ý lạnh nhạt, nhưng trong buổi liên hoan, ông ta rõ ràng không hòa nhập vào không khí được.
Lần hành động này có hai tổ địa phương, tổ nào của Trần Kinh cũng được khen, xử lý công bằng.
Nhưng có lúc xử lý công bằng rồi, kỳ thật chính là sự lạnh nhạt với một số người khác.
Trước kia ông ta quen mình làm náo động, hôm nay mọi ngươi đều ngồi ngang hàng với ông ta, chẳng phải là bị lạnh nhạt thì là gì?
Nhất là thấy hai vị giám sát viên cấp cục đều rất hoạt bát, trong lòng ông ta không vui lắm.
Hầu Tô Quang cũng là tên gió chiều nào xoay chiều ấy, vừa lên đã quy định, cố gắng nổi bật.
Quy định này vừa ra, Hầu Tô Quang và Trần Kinh liền hòa hợp, người bên dưới còn không ngầm hiểu sao?
Quan hệ của Trần Kinh và Hầu Tô Quang hòa hợp, liền làm Dư Hạo Kiệt và Trần Kinh xa cách, so sánh như vậy Dư Hạo Kiệt hôm nay mất mát rồi.
Ông ta là gậy ông đập lưng ông.
Vốn ông ta muốn giở một thủ đoạn nhỏ, tạo uy thế phủ đầu cho Trần Kinh, khiến Trần Kinh lâm vào cục diện tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng Trần Kinh cao tay hơn, hắn khéo léo lợi dụng bộ y tế ra mặt, giải quyết sự việc, trái lại đập cho ông ta một gậy.
Hiện tại bốn tổ trong phòng, ba tổ khác hoàn thành công tác gọn gàng, chỉ có độc tổ công tác của ông ta hoàn thành, nhưng hiệu suất không đủ, quan hệ với các bộ ban không đủ, kém thể hiện.
Mà Trần Kinh lợi dụng điểm này làm bài văn lớn, vừa động chút, liền khiêu khích quan hệ giữa Hoàng Hiểu Quang và hắn.
Trên bàn rượu Hoàng Hiểu Quang vỗ ngực thể hiện sự trung thành với Trần Kinh, cũng chỉ thiếu quỳ xuống liến chân Trần Kinh. Dư Hạo Kiệt sao có thể không có cảm giác thất bại?
ở phía trên sự vụ cơ quan xử lý, Trần Kinh đánh người kéo người không để lại dấu vết, nhưng hiệu quả rất tốt, buổi liên hoan hôm nay đã thể hiện được hiệu quả.
Đối với Dư Hạo Kiệt, không giết chết nhuệ khí của anh ta là tuyệt đối không ổn.
Mình vừa lên đảm nhiệm, ông ta liền muốn ra uy thế phủ đầu, nếu không kìm lại sự nổi bật này.
Về sau Trần Kinh còn quản được mấy chục người phòng Chỉnh đốn tác phong không?
Các bộ và ủy ban trung ương nước rất sâu, mỗi người đều rất khó nắm. Nhưng phong cách làm việc của Trần Kinh là như vậy, không gây chuyện, cũng tuyệt đối không sợ việc.
Dư Hạo Kiệt nếu thông minh, ông ta nên hiểu sau này nên làm như nào.
Nếu ông ta không rõ, chính là ông ta chưa đủ giác ngộ, còn chưa đủ trưởng thành.
Một cán bộ không thành thục ở phòng Chỉnh đốn tác phong Uỷ ban Kỷ luật, sao có thể đủ lực khống chế cục diện?
Trần Kinh có lẽ căn bản không cần động thủ, lãnh đạo sẽ ý thức được điểm này, đến lúc đó ngươi chịu thiệt sẽ chính là Dư Hạo Kiệt ông ta.
Không khí buổi tiệc hôm nay rất tốt, nhiều người đều uống say, Trần Kinh khởi xướng tận hứng mới về, hôm nay đa số đều tận hứng.
Kết thúc liên hoan, Trần Kinh đích thân đưa hai vợ chồng Lệ Hà ra bãi đỗ xe, dọc đường Lệ Hà nói chuyện với Trần Kinh rất vui.
Không nghi ngờ gì nữa, một bữa cơm khiến hai người càng gần nhau thêm, cũng quen hơn một chút.
ủy ban Kỷ luật, tính quan trọng của phòng Chỉnh đốn tác phong không thể nghi ngờ, nhưng cơ quan của Ủy ban Kỷ luật thật sự khiến người ta sợ không phải phòng Chỉnh đốn tác phong, mà là bát đại phòng.
Lệ Hà là Chủ nhiệm trung tâm phục vụ. vị trí của cô không cao, nhưng quan hệ của cô ở Uỷ ban Kỷ luật rất rộng. Phòng bát đại của Ủy ban Kỷ luật, người ngoài cho dù là cán bộ cấp Sở, Cục cũng khó vào.
Chỉ có Lệ Hà tự do ra vào, giống như tùy ý đi dạo trong vườn hoa nhà mình.
Chỉ điểm này, đã chứng minh Lệ Hà được hoan nghênh ở Ủy ban Kỷ luật, ưu đãi về sau không cần nói cũng biết.
Lệ Hà đi, Lệ Hà hơi say, ngồi trên xe dựa đầu vào ngực chồng.
- Lão Hồ, anh thấy Trần Kinh là người như nào? Bên trong cán bộ cấp Cục ở Ủy ban Kỷ luật, hắn khá trẻ, hơn nữa còn là cán bộ cấp cục thực quyền, khiến người ta rất hâm mộ. Lệ Hà khẽ nói.
Lão Hồ thần sắc không thay đổi, dị dàng vuốt tóc vợ nói: - Cũng được, người trẻ nhưng không kiêu căng nóng nảy, thiếu niên đắc chí, lại không lộ tài năng, rất khó.
Lệ Hà bỗng nhiên nói: - Đúng rồi, lão Hồ, tôi nghe nói Trần Kinh là con rể Phương gia, vợ anh ấy là Phương Ủyển Kỳ đúng không?
Lão Hồ lắc đầu, nói: - Không cần để ý gia đình, cũng không phải để ý xuất thân, mấu chốt vẫn là phải dùng mắt nhìn người, công tác trong hệ thống các bộ và ủy ban nhà nước, mấy người không có bối cảnh hiển hách? Mà muốn tạo ra thành tích, đều dựa vào cố gắng của chính mình.
Lệ Hà liếc mắt nhìn lão Hồ, nói: - Hiểu rồi, ông xã. Trần Kinh khá tốt, có thể được anh đánh giá như vậy thật không tồi.
Văn phòng của Chu Hải Đông ban giám sát.
Trần Kinh cung kính gõ cửa tiến vào. Chu Hải Đông đứng dậy nhiệt tình nói: - Trần Kinh, tới đây, ngồi xuống. gần đây làm tốt công tác, không khí phòng Chỉnh đốn tác phong tác phong liền thay đổi, xem ra tổ chức không nhìn nhầm người, cho cậu đến phòng Chỉnh đốn tác phong tác phong của chúng ta, tổ chức sắp xếp đúng người rồi.
Trần Kinh cung kính ngồi xuống, nói:
- Trưởng ban Chu, anh tìm tôi gấp như vậy có chuyện gì?
Chu Hải Đông nói: - Không vội, cậu ngồi đã, chúng ta từ từ nói.
Ông ta bảo Trần Kinh ngồi xuống, lại đích thân rót một chén nước cho Trần Kinh, nói: - Là như vậy, gần đây Trung ương coi trọng cao độ công tác chống tham nhũng, Quân ủy cũng quán triệt tinh thần của trung ương, đang tăng mạnh chống tham nhũng nội bộ quân đội. Trong quân có Uỷ ban kỷ luật Quân đội, nhưng bất kể là Uỷ ban Kỷ luật quân đội hay là Uỷ ban kỷ luật địa phương, đều là công tác kiểm tra kỷ luật của lãnh đạo đảng.
Sự hủ bại thời gian gần đây giữa Quân đội và địa phương đã thành quan hệ liên đới.
Quân đội thông qua sự hủ bại của địa phương, địa phương mượn quân đội yểm hộ để hủ bại. Hiện tượng này rất phổ biến. Mà thời gian dài vừa qua, Uỷ ban Kỷ luật quân đội của chúng tôi hiệp đồng không đủ với chúng ta, điều này dẫn tới phiền toái lớn cho việc điều tra và giải quyết vụ án.
Để giải quyết tốt vấn đề này, chúng tôi chuẩn bị tăng mạnh hợp tác và giao lưu với Ủy ban Kỷ luật quân ủy, cùng giao lưu kinh nghiệm, học tập lẫn nhau, hiểu biết lẫn nhau.
Trên hội nghị toàn thể Ủy ban Kỷ luật lần trước, chúng ta đã xác định bắt đầu hợp tác giao lưu từ phòng Chỉnh đốn tác phong tác phong.
Cho nên cậu sẽ phải mang nhiều trong trách hơn trên vai, đó là phải tiếp xúc và học tập nhiều hơn với các đồng chí bên Ủy ban Kỷ luật quân đội.
Trần Kinh ngẩn người, không đoán được Chu Hải Đông lại bỗng nhiên nhắc tới chuyện này, địa phương giao lưu với quân đội học tập kinh nghiệm chống tham nhũng? Điều này cũng chẳng có gì.
Nhưng công tác của Phòng Chỉnh đốn tác phong tác phong thì giao lưu như nào? Địa phương và quân đội hoàn toàn không giống, công tác chỉnh đốn tác phong của quân đội đơn giản hơn nhiều so với địa phương, có bao nhiêu không gian giao lưu?
Hơn nữa giao lưu như vậy mình sắm vai gì trong đó. Trần Kinh trong lòng không khỏi dâng lên vô số nghi vấn.