Việc của Ân Đình Đình chỉ là chuyện nhỏ, rất nhanh có thể giải quyết xong.
Uông Tiểu Lâm, cô bạn thân cùng hợp tác làm ăn với cô ta chính là người tình của Tôn Lâm Hữu.
Tôn Lâm Hữu là một có lòng tham vô đáy, từ lần đầu tiên ông ta nhìn thấy vẻ đẹp kiêu sa như tiên nữ của Ân Đình Đình.
Ông ta liền vắt óc suy nghĩ làm sao có thể đoạt được Ân Đình Đình.
Sau khi tấn công trực diện nhiều lần thất bại, ông ta trực tiếp vứt cho Uông Tiểu Lâm 2 triệu, hai người hợp tác lừa rằng nguồn hàng hiện nay rất khó khăn, để ép Ân Đình Đình vào chân tường.
Nhưng bọn họ không thể nào ngờ tới, Ân Đình Đình lại có quan hệ với Trần Kinh, ngành sắt thép đã rối loạn như vậy, Trần Kinh là Phó chủ nhiệm Phòng chỉnh đốn tác phong và quản về mảng này, ông ta không phải là đang tự chuốc khổ vào thân sao?
Trần Kinh nhanh chóng cử một tổ công tác điều tra tình hình của Công ty gang thép Bắc Kinh, Ủy ban cải cách phát triển rất coi trọng việc này, sự việc được làm rõ, Ủy ban kỉ luật liền bắt giam Tôn Lâm Hữu, tiếp tục điều tra việc này và lôi ra được rất nhiều người có liên quan.
Gần đây quy mô xây dựng cơ sở của cả nước là rất lớn, nhu cầu sử dụng gang thép trong nước là rất lớn.
Trong hoàn cảnh như vậy, nhiều công ty gang thép đã liên kết với các đại lý để lũng loạn thị trường, tùy ý nâng giá gang thép lên, ảnh hưởng rất lớn đến trật tự kinh tế thị trường.
Nhất là chuyện này còn liên quan tới vấn đề vi phạm pháp luật của một bộ phận doanh nghiệp nhà nước, mà việc làm trái pháp luật này đồng nghĩa với việc có tham nhũng, cả ngành gang thép đã bị làm loạn hết lên, chấn động toàn quốc.
Ủy ban cải cách phát triển và Ủy ban giám sát quản lý tài sản nhà nước đã đưa ra thông báo, yêu cầu toàn bộ doanh nghiệp lớn trong ngành gang thép phải tự kiểm điểm về hành vi của mình, lập tức chấn chỉnh, nghiêm khắc loại bỏ những hành vi trái pháp luật, phải bảo đảm sự ổn định phát triển của thị trường gang thép trong nước.
Ngoài ra, Ủy ban cải cách phát triển thắt chặt việc nhập khẩu gang thép. Phải hoàn toàn loaijw bỏ những doanh nghiệp lợi dụng việc nhập khẩu gang thép để công kích thị trường trong nước và việc liên kết giữa các doanh nghiệp gang thép trong nước để lũng loạn thị trường.
Có thể không ai nghĩ tới, sóng gió của cả ngành gang thép lại bắt nguồn chỉ từ một chuyện nhỏ không ai ngờ tới.
Lần này việc cải cách ngành nghề đã được thực hiện trên phạm vi toàn quốc, có bao nhiêu nhóm lợi ích đã bị tổn hại? Và có bao nhiêu người được hưởng lợi từ chuyện này?
Nếu bọn họ biết, tất cả những chuyện này bắt đầu từ một việc không đầu không đuôi, không biết bọn họ sẽ cảm thấy thế nào.
Nhà Trần Kinh.
Hôm nay Ân Đình Đình tới đây làm khách, còn có cả anh Tam.
Vợ chồng Trần Kinh mời hai người tới ăn cơm, không khí trên bàn ăn rất hài hòa.
Ân Đình Đình đã chính thức tới làm việc tại công ty của Phương Uyển Kỳ, cô ta làm trợ lý Tổng giám đốc.
Cô ta không đi học nhiều, nhưng kinh nghiệm làm việc rất phong phú. Đã làm qua nghiệp vụ, từng kinh doanh, hơn nữa làm việc rất cẩn thận, Phương Uyển Kỳ rất ưng cô ta.
Ân Đình Đình vui không còn gì để nói.
Cô ta đã từng kinh doanh gang thép, cũng không kiếm được nhiều tiền, hơn nữa lại còn phải đối mặt với rất nhiều khó khăn.
Hiện giờ làm trợ lý cho Phương Uyển Kỳ. Một công ty lớn như vậy, ngoài việc rất là uy phong ra, thu nhập của cô ta cũng rất cao.
Hơn nữa là nhân viên quản lý cấp cao của công ty, làm việc tới một năm nhất định nào đó công ty sẽ cấp cổ phần. Nếu cứ thế tính, mấy năm nữa, thu nhập của Ân Đình Đình cũng lên tới hàng triệu.
Cô ta xuất thân cơ hàn, cũng có chút hám lợi, một triệu đối với cô ta mà nói cũng là một con số ở trên đời.
Hiện giờ con số trên trời này không còn cách cô ta xa nữa, cô ta sắp chạm tay được vào nó, sao cô ta không vui chứ?
Nhưng ở nhà của Trần Kinh, cô ta không thể lộ rõ cảm xúc của mình.
Mọi biểu hiện của cô ta đều cực kỳ thận trọng.
Gần đây cô ta luôn quan tâm tới sự việc của ngành gang thép, một người uy phong lẫm liệt như Tôn tổng bị điều tra, một loạt công ty gang thép của Bắc Kinh đều bị cuốn theo, trong một thời gian ngắn mà hơn chục người đã bị điều tra.
Như vậy vẫn chưa kết thúc, nghe nói ngành gang thép cả nước đang chỉnh đốn lại toàn ngành, khiến cho cả nước chấn động.
Một chuyện lớn như vậy, khiến con tim nhỏ bé của cô ta không chịu đựng nổi.
Còn đối với quyền lực trong tay Trần Kinh, cô ta càng e sợ nó.
Một tiểu nha đầu không phải là người trong thể chế, cô ta không thể hiểu vị trí hiện tại của Trần Kinh là gì!
Cô ta chỉ biết Trần Kinh làm việc ở Trung Ương, Trung Ương là nơi như thế nào? Khoảng cách giữa Trung Ương và một người dân như cô ta còn xa hơn khoảng cách từ trái đất đến mặt trăng.
Cô ta cầm kính thiên văn ra ngắm cũng không thể nhìn thấy Trung Ương lớn thế nào.
Mà Trần Kinh lại làm việc ở đấy, tuy chỉ việc đứng chỉ tay, nhưng lại khiến cho toàn quốc chấn động, năng lực như vậy, khiến cô ra choáng ngợp và sợ hãi.
Ăn cơm xong, Ân Đình Đình cùng Phương Uyển Kỳ đi ra phòng khách.
Trần Kinh vẫy anh Tam, sau đó hai người đi vào phòng sách.
Anh Tam có chút sợ hãi, nói:
-Bí thư Trần, anh…anh tìm tôi có chuyện gì?
Trần Kinh cười, nói:
-Anh Tam, anh không phải lo lắng, ở nhà cứ tha lỏng một chút. Là như vậy, tuổi của anh cũng không còn ít nữa, mấy năm nay anh cùng tôi từ Lĩnh Nam tới Bắc Kinh, vẫn luôn một thân một mình, anh nên nghĩ tới chuyện của riêng mình đi.
Trước đây anh ở Hồng Kông chuyên chém giết đánh nhau, thì việc cá nhân khó giải quyết, nhưng hiện giờ thì khác, cuộc sống của anh hiện nay đã hoàn toàn ổn định, cũng sống cuộc sống bình thường như bao người khác, anh cũng nên có một gia đình!
Mặt anh Tam đỏ lên, nói:
-Bí thư Trần, điều kiện hiện giờ của tôi…không dễ dàng, tôi…
Trần Kinh cười lớn, chỉ tay về phái anh ta nói:
-Được rồi, đàn ông ai lại thẹn thùng như vậy, nếu không có mục tiêu, tôi lại tìm anh nói chuyện sao?
Trần Kinh đứng dậy đi lại quanh người anh Tam, rồi vỗ vai anh ta, nói:
-Đình Đình cũng không tồi, người đẹp, tính cách cũng tốt, nhất là lại biết cách lo liệu cho gia đình. Theo quan sát của tôi, cô ta đối với anh cũng không phản cảm. Anh là một người đàn ông đích thực, phải chủ động tìm kiếm hạnh phúc, sao? Anh không chủ động, còn đợi con gái người ta chạy đến bên anh sao?
Anh Tam mặt đỏ tưng bừng, lắp bắp nói:
-Đình Đình tốt như vậy, tôi…người ta…người ta có để ý tới tôi không?
Trần Kinh nhíu mày, nói:
-Cái gì mà để ý hay không để ý? Bản thân anh không cố gắng, người khác để ý tới anh thì sao chứ? Việc gì cũng cần phải dám thử, được rồi, những chuyện này tôi cũng không dạy được anh, anh hãy tự mình suy nghĩ đi!
Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ hai người chia nhau ra hành động, tác hợp anh Tam và Ân Đình Đình.
Hai người đã hết lòng, có thể thành được hay không còn phải xem duyên của hai người bọn họ.
Mà Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ đều là hai người bận rộn, cũng chỉ có thể giúp được đến đây.
…
Ủy ban kỉ luật, hội nghị truyền hình công tác chỉnh đốn tác phong toàn quốc.
Hội trường chính là Ban chỉnh đốn tác phong của Chính phủ, những cán bộ cấp Cục Phòng chỉnh đốn tác phòng Ủy ban kỉ luật đều tham gia hội nghị, và còn có các lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban kỉ luật, Phó trưởng ban thư kí Chính phủ, lãnh đạo của Bộ giám sát.
Trong hội nghị lần này, Từ Hạo Kiệt đại diện cho Phòng chỉnh đốn tác phòng phát biểu, ông ta nghiêm túc bố trí những hành động tiếp theo của Phòng chỉnh đốn tác phong giai đoạn sau, Phó chủ nhiệm Hầu Tô Quang phát biểu về công việc năm qua của tổ cơ quan và kế hoạch nhiệm vụ.
Là Phó chủ nhiệm thường trực những Trần Kinh không phát biểu gì.
Thực ra đối với Trần Kinh mà nói đây là cơ hội để Trần Kinh lộ diện trong mặt trận kiểm tra kỉ luật, lúc Chu Hải Đông tìm hắn nói chuyện, ông ta cũng muốn hắn soạn một bài phát biểu.
Nhưng cuối cùng, Trần Kinh nhường cơ hội khó có được này cho hai cấp dưới.
Bằng cách này hắn muốn nói với lãnh đạo, hắn là người mới tới, tất cả chỉ mới đang trong quá trình làm quen.
Ngoài ra, ở Phòng chỉnh đốn tác phong Trần Kinh luôn luôn có thiện ý và làm việc trên tinh thần đoàn kết.
Lúc nào cần rắn thì phải rắn, lúc nào cần nhường cơ hội cho cấp dưới thì nhường một cách không do dự.
Gắn kết Phòng chỉnh đốn tác phong lại với nhau, khiến cho trên dưới làm việc đều có mục tiêu, hành động rộng lượng này của Trần Kinh, nhận được rất nhiều lời khen ngợi.
Sau khi hội nghị truyền hình kết thúc, Phó bí thư Ủy ban kỉ luật, Bộ trưởng Bộ Giám sát Thẩm Định Ba nói với Chu Hải Đông ngồi bên cạnh:
-Lão Chu, phong cách làm việc của Phòng chỉnh đốn tác phong cũng không tồi! Người mới tới đó cũng rất có năng lực!
Chu Hải Đông nói:
-Bộ trưởng, đồng chí Trần Kinh là người do Bí thư Biện đích thân chọn từ Trường Đảng Trung Ương, Bí thư Biện là một người có con mắt nhìn người, người mà ông ta chọn, năng lực có thể kém được sao?
Ông ta dừng một lúc, rồi nói:
-Tôi hiện giờ rất lo lắng, tên tiểu tử có năng lực đó cũng chỉ là ở chỗ tôi một thời gian thôi, mới làm được một chút thành tích, lại chuyển đi, đến lúc đó, tôi lại phải tiếp tục tìm người tài!
Thẩm Định Ba cười, nói:
-Đến rồi lại đi, đây là quy luật tự nhiên, cán bộ của Ủy ban kỉ luật càng không thể làm ở một vị trí quá lâu. Anh chính là không cần nghĩ nhiều về chuyện này. Công việc của Phòng chỉnh đốn tác phong của các anh làm việc rất được, lãnh đạo đánh giá rất cao, hãy tiếp tục cố gắng!
Nhìn Thẩm Định Ba rời đi, trong lòng Chu Hải Đông vui sướng.
Ông ta là người đứng đầu của Phòng chỉnh đốn tác phong, Phòng chỉnh đốn tác phong vẻ vang, thì ông ta cũng rất hãnh diện.
Trần Kinh làm việc ở Phòng chỉnh đốn tác phong rất xuất sắc, hiểu rõ lòng người, biết cách làm việc, lúc nào cần ra tay thì hắn sẽ không nương tay, và cũng không bao giờ để cục diện ngoài tầm kiểm soát, khiến ông ta rất an tâm.
Vô tình cách nhìn của ông ta về Trần Kinh cũng thay đổi.
Hiện giờ ông ta không thể không công nhận, ba Phó chủ nhiệm của Phòng chỉnh đốn tác phong, bất luận là Hầu Tô Quang hay là Từ Hạo Kiệt, phải rất lâu nữa mới có thể so sánh được với Trần Kinh.
Trần Kinh khống chế hai người này rất dễ dàng.
Đương nhiên, Chu Hải Đông vẫn có chút lo lắng.
Hội nghị truyền hình hôm nay, bố trí trọng điểm đã nhắc nhở Phòng chỉnh đốn tác phong phải chú ý tới việc cải cách doanh nghiệp nhà nước toàn quốc và việc rối loạn quốc hữa hóa tài sản. Ngoài ra, phải chú ý tới các cấp trong Đảng ủy và Chỉnh phủ, các đơn vị quản doanh nghiệp thu phí linh tinh của các doanh nghiệp và tạo thành tích ảo.
Phòng chỉnh đốn tác phong cần phải cố gắng chỉnh đốn việc thi tuyển sinh, phương pháp giảng dạy của các trường đại học, cao đẳng. Và chỉnh đốn việc thu phí trá hình ở cấp giáo dục cở sở toàn quốc và những thành tích ảo.
Những nhiệm vụ này đều rất khó khăn.
Đây chính là “rút dây động rừng”, bất cứ công việc nào liên quan tới lợi ích đều khó hơn so với công việc liên quan tới nhân cách.
Chu Hải Đông là một cán bộ có kinh nghiệm làm việc ở địa phương, ông ta hiểu rõ cách làm của Đảng ủy Ủy ban ở địa phương là như thế nào.
Tất cả đều đúng với câu trên có chính sách, dưới có đối sách.
Trên có yêu cầu, bọn họ liền tạo ra khoảng trống, nhất là liên quan đến tài chính của Ủy ban, cải cách doanh nghiệp nhà nước, còn các vấn đề liên quan tới hệ thống giáo dục. Những vấn đề này xung đột lợi ích rất phức tạp, liên quan tới rất nhiều nhóm lợi ích.
Ra tay quá nhẹ, thì không hết ngứa, không thể giải quyết được công việc, không thể hoàn thành được nhiệm vụ Trung Ương giao phó.
Ra tay quá mạnh, liện lụy đến quá nhiều lợi ích, cục diện sẽ bị mất kiểm soát, còn làm mất sự ổn định của chính trị địa phương một cách nghiêm trọng, làm khủng hoảng cả một khu vực.
Nếu như vậy, công việc của Phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban kỉ luật coi như hoàn toàn thất bại.
Quan trọng nhất là, khó có thể nắm bắt được cục diện.
Chu Hải Đông mới nghĩ đến những chuyện này đã thấy rất đau đầu, Trần Kinh thực sự có thể nắm bắt được cục diện này không?
Uông Tiểu Lâm, cô bạn thân cùng hợp tác làm ăn với cô ta chính là người tình của Tôn Lâm Hữu.
Tôn Lâm Hữu là một có lòng tham vô đáy, từ lần đầu tiên ông ta nhìn thấy vẻ đẹp kiêu sa như tiên nữ của Ân Đình Đình.
Ông ta liền vắt óc suy nghĩ làm sao có thể đoạt được Ân Đình Đình.
Sau khi tấn công trực diện nhiều lần thất bại, ông ta trực tiếp vứt cho Uông Tiểu Lâm 2 triệu, hai người hợp tác lừa rằng nguồn hàng hiện nay rất khó khăn, để ép Ân Đình Đình vào chân tường.
Nhưng bọn họ không thể nào ngờ tới, Ân Đình Đình lại có quan hệ với Trần Kinh, ngành sắt thép đã rối loạn như vậy, Trần Kinh là Phó chủ nhiệm Phòng chỉnh đốn tác phong và quản về mảng này, ông ta không phải là đang tự chuốc khổ vào thân sao?
Trần Kinh nhanh chóng cử một tổ công tác điều tra tình hình của Công ty gang thép Bắc Kinh, Ủy ban cải cách phát triển rất coi trọng việc này, sự việc được làm rõ, Ủy ban kỉ luật liền bắt giam Tôn Lâm Hữu, tiếp tục điều tra việc này và lôi ra được rất nhiều người có liên quan.
Gần đây quy mô xây dựng cơ sở của cả nước là rất lớn, nhu cầu sử dụng gang thép trong nước là rất lớn.
Trong hoàn cảnh như vậy, nhiều công ty gang thép đã liên kết với các đại lý để lũng loạn thị trường, tùy ý nâng giá gang thép lên, ảnh hưởng rất lớn đến trật tự kinh tế thị trường.
Nhất là chuyện này còn liên quan tới vấn đề vi phạm pháp luật của một bộ phận doanh nghiệp nhà nước, mà việc làm trái pháp luật này đồng nghĩa với việc có tham nhũng, cả ngành gang thép đã bị làm loạn hết lên, chấn động toàn quốc.
Ủy ban cải cách phát triển và Ủy ban giám sát quản lý tài sản nhà nước đã đưa ra thông báo, yêu cầu toàn bộ doanh nghiệp lớn trong ngành gang thép phải tự kiểm điểm về hành vi của mình, lập tức chấn chỉnh, nghiêm khắc loại bỏ những hành vi trái pháp luật, phải bảo đảm sự ổn định phát triển của thị trường gang thép trong nước.
Ngoài ra, Ủy ban cải cách phát triển thắt chặt việc nhập khẩu gang thép. Phải hoàn toàn loaijw bỏ những doanh nghiệp lợi dụng việc nhập khẩu gang thép để công kích thị trường trong nước và việc liên kết giữa các doanh nghiệp gang thép trong nước để lũng loạn thị trường.
Có thể không ai nghĩ tới, sóng gió của cả ngành gang thép lại bắt nguồn chỉ từ một chuyện nhỏ không ai ngờ tới.
Lần này việc cải cách ngành nghề đã được thực hiện trên phạm vi toàn quốc, có bao nhiêu nhóm lợi ích đã bị tổn hại? Và có bao nhiêu người được hưởng lợi từ chuyện này?
Nếu bọn họ biết, tất cả những chuyện này bắt đầu từ một việc không đầu không đuôi, không biết bọn họ sẽ cảm thấy thế nào.
Nhà Trần Kinh.
Hôm nay Ân Đình Đình tới đây làm khách, còn có cả anh Tam.
Vợ chồng Trần Kinh mời hai người tới ăn cơm, không khí trên bàn ăn rất hài hòa.
Ân Đình Đình đã chính thức tới làm việc tại công ty của Phương Uyển Kỳ, cô ta làm trợ lý Tổng giám đốc.
Cô ta không đi học nhiều, nhưng kinh nghiệm làm việc rất phong phú. Đã làm qua nghiệp vụ, từng kinh doanh, hơn nữa làm việc rất cẩn thận, Phương Uyển Kỳ rất ưng cô ta.
Ân Đình Đình vui không còn gì để nói.
Cô ta đã từng kinh doanh gang thép, cũng không kiếm được nhiều tiền, hơn nữa lại còn phải đối mặt với rất nhiều khó khăn.
Hiện giờ làm trợ lý cho Phương Uyển Kỳ. Một công ty lớn như vậy, ngoài việc rất là uy phong ra, thu nhập của cô ta cũng rất cao.
Hơn nữa là nhân viên quản lý cấp cao của công ty, làm việc tới một năm nhất định nào đó công ty sẽ cấp cổ phần. Nếu cứ thế tính, mấy năm nữa, thu nhập của Ân Đình Đình cũng lên tới hàng triệu.
Cô ta xuất thân cơ hàn, cũng có chút hám lợi, một triệu đối với cô ta mà nói cũng là một con số ở trên đời.
Hiện giờ con số trên trời này không còn cách cô ta xa nữa, cô ta sắp chạm tay được vào nó, sao cô ta không vui chứ?
Nhưng ở nhà của Trần Kinh, cô ta không thể lộ rõ cảm xúc của mình.
Mọi biểu hiện của cô ta đều cực kỳ thận trọng.
Gần đây cô ta luôn quan tâm tới sự việc của ngành gang thép, một người uy phong lẫm liệt như Tôn tổng bị điều tra, một loạt công ty gang thép của Bắc Kinh đều bị cuốn theo, trong một thời gian ngắn mà hơn chục người đã bị điều tra.
Như vậy vẫn chưa kết thúc, nghe nói ngành gang thép cả nước đang chỉnh đốn lại toàn ngành, khiến cho cả nước chấn động.
Một chuyện lớn như vậy, khiến con tim nhỏ bé của cô ta không chịu đựng nổi.
Còn đối với quyền lực trong tay Trần Kinh, cô ta càng e sợ nó.
Một tiểu nha đầu không phải là người trong thể chế, cô ta không thể hiểu vị trí hiện tại của Trần Kinh là gì!
Cô ta chỉ biết Trần Kinh làm việc ở Trung Ương, Trung Ương là nơi như thế nào? Khoảng cách giữa Trung Ương và một người dân như cô ta còn xa hơn khoảng cách từ trái đất đến mặt trăng.
Cô ta cầm kính thiên văn ra ngắm cũng không thể nhìn thấy Trung Ương lớn thế nào.
Mà Trần Kinh lại làm việc ở đấy, tuy chỉ việc đứng chỉ tay, nhưng lại khiến cho toàn quốc chấn động, năng lực như vậy, khiến cô ra choáng ngợp và sợ hãi.
Ăn cơm xong, Ân Đình Đình cùng Phương Uyển Kỳ đi ra phòng khách.
Trần Kinh vẫy anh Tam, sau đó hai người đi vào phòng sách.
Anh Tam có chút sợ hãi, nói:
-Bí thư Trần, anh…anh tìm tôi có chuyện gì?
Trần Kinh cười, nói:
-Anh Tam, anh không phải lo lắng, ở nhà cứ tha lỏng một chút. Là như vậy, tuổi của anh cũng không còn ít nữa, mấy năm nay anh cùng tôi từ Lĩnh Nam tới Bắc Kinh, vẫn luôn một thân một mình, anh nên nghĩ tới chuyện của riêng mình đi.
Trước đây anh ở Hồng Kông chuyên chém giết đánh nhau, thì việc cá nhân khó giải quyết, nhưng hiện giờ thì khác, cuộc sống của anh hiện nay đã hoàn toàn ổn định, cũng sống cuộc sống bình thường như bao người khác, anh cũng nên có một gia đình!
Mặt anh Tam đỏ lên, nói:
-Bí thư Trần, điều kiện hiện giờ của tôi…không dễ dàng, tôi…
Trần Kinh cười lớn, chỉ tay về phái anh ta nói:
-Được rồi, đàn ông ai lại thẹn thùng như vậy, nếu không có mục tiêu, tôi lại tìm anh nói chuyện sao?
Trần Kinh đứng dậy đi lại quanh người anh Tam, rồi vỗ vai anh ta, nói:
-Đình Đình cũng không tồi, người đẹp, tính cách cũng tốt, nhất là lại biết cách lo liệu cho gia đình. Theo quan sát của tôi, cô ta đối với anh cũng không phản cảm. Anh là một người đàn ông đích thực, phải chủ động tìm kiếm hạnh phúc, sao? Anh không chủ động, còn đợi con gái người ta chạy đến bên anh sao?
Anh Tam mặt đỏ tưng bừng, lắp bắp nói:
-Đình Đình tốt như vậy, tôi…người ta…người ta có để ý tới tôi không?
Trần Kinh nhíu mày, nói:
-Cái gì mà để ý hay không để ý? Bản thân anh không cố gắng, người khác để ý tới anh thì sao chứ? Việc gì cũng cần phải dám thử, được rồi, những chuyện này tôi cũng không dạy được anh, anh hãy tự mình suy nghĩ đi!
Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ hai người chia nhau ra hành động, tác hợp anh Tam và Ân Đình Đình.
Hai người đã hết lòng, có thể thành được hay không còn phải xem duyên của hai người bọn họ.
Mà Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ đều là hai người bận rộn, cũng chỉ có thể giúp được đến đây.
…
Ủy ban kỉ luật, hội nghị truyền hình công tác chỉnh đốn tác phong toàn quốc.
Hội trường chính là Ban chỉnh đốn tác phong của Chính phủ, những cán bộ cấp Cục Phòng chỉnh đốn tác phòng Ủy ban kỉ luật đều tham gia hội nghị, và còn có các lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban kỉ luật, Phó trưởng ban thư kí Chính phủ, lãnh đạo của Bộ giám sát.
Trong hội nghị lần này, Từ Hạo Kiệt đại diện cho Phòng chỉnh đốn tác phòng phát biểu, ông ta nghiêm túc bố trí những hành động tiếp theo của Phòng chỉnh đốn tác phong giai đoạn sau, Phó chủ nhiệm Hầu Tô Quang phát biểu về công việc năm qua của tổ cơ quan và kế hoạch nhiệm vụ.
Là Phó chủ nhiệm thường trực những Trần Kinh không phát biểu gì.
Thực ra đối với Trần Kinh mà nói đây là cơ hội để Trần Kinh lộ diện trong mặt trận kiểm tra kỉ luật, lúc Chu Hải Đông tìm hắn nói chuyện, ông ta cũng muốn hắn soạn một bài phát biểu.
Nhưng cuối cùng, Trần Kinh nhường cơ hội khó có được này cho hai cấp dưới.
Bằng cách này hắn muốn nói với lãnh đạo, hắn là người mới tới, tất cả chỉ mới đang trong quá trình làm quen.
Ngoài ra, ở Phòng chỉnh đốn tác phong Trần Kinh luôn luôn có thiện ý và làm việc trên tinh thần đoàn kết.
Lúc nào cần rắn thì phải rắn, lúc nào cần nhường cơ hội cho cấp dưới thì nhường một cách không do dự.
Gắn kết Phòng chỉnh đốn tác phong lại với nhau, khiến cho trên dưới làm việc đều có mục tiêu, hành động rộng lượng này của Trần Kinh, nhận được rất nhiều lời khen ngợi.
Sau khi hội nghị truyền hình kết thúc, Phó bí thư Ủy ban kỉ luật, Bộ trưởng Bộ Giám sát Thẩm Định Ba nói với Chu Hải Đông ngồi bên cạnh:
-Lão Chu, phong cách làm việc của Phòng chỉnh đốn tác phong cũng không tồi! Người mới tới đó cũng rất có năng lực!
Chu Hải Đông nói:
-Bộ trưởng, đồng chí Trần Kinh là người do Bí thư Biện đích thân chọn từ Trường Đảng Trung Ương, Bí thư Biện là một người có con mắt nhìn người, người mà ông ta chọn, năng lực có thể kém được sao?
Ông ta dừng một lúc, rồi nói:
-Tôi hiện giờ rất lo lắng, tên tiểu tử có năng lực đó cũng chỉ là ở chỗ tôi một thời gian thôi, mới làm được một chút thành tích, lại chuyển đi, đến lúc đó, tôi lại phải tiếp tục tìm người tài!
Thẩm Định Ba cười, nói:
-Đến rồi lại đi, đây là quy luật tự nhiên, cán bộ của Ủy ban kỉ luật càng không thể làm ở một vị trí quá lâu. Anh chính là không cần nghĩ nhiều về chuyện này. Công việc của Phòng chỉnh đốn tác phong của các anh làm việc rất được, lãnh đạo đánh giá rất cao, hãy tiếp tục cố gắng!
Nhìn Thẩm Định Ba rời đi, trong lòng Chu Hải Đông vui sướng.
Ông ta là người đứng đầu của Phòng chỉnh đốn tác phong, Phòng chỉnh đốn tác phong vẻ vang, thì ông ta cũng rất hãnh diện.
Trần Kinh làm việc ở Phòng chỉnh đốn tác phong rất xuất sắc, hiểu rõ lòng người, biết cách làm việc, lúc nào cần ra tay thì hắn sẽ không nương tay, và cũng không bao giờ để cục diện ngoài tầm kiểm soát, khiến ông ta rất an tâm.
Vô tình cách nhìn của ông ta về Trần Kinh cũng thay đổi.
Hiện giờ ông ta không thể không công nhận, ba Phó chủ nhiệm của Phòng chỉnh đốn tác phong, bất luận là Hầu Tô Quang hay là Từ Hạo Kiệt, phải rất lâu nữa mới có thể so sánh được với Trần Kinh.
Trần Kinh khống chế hai người này rất dễ dàng.
Đương nhiên, Chu Hải Đông vẫn có chút lo lắng.
Hội nghị truyền hình hôm nay, bố trí trọng điểm đã nhắc nhở Phòng chỉnh đốn tác phong phải chú ý tới việc cải cách doanh nghiệp nhà nước toàn quốc và việc rối loạn quốc hữa hóa tài sản. Ngoài ra, phải chú ý tới các cấp trong Đảng ủy và Chỉnh phủ, các đơn vị quản doanh nghiệp thu phí linh tinh của các doanh nghiệp và tạo thành tích ảo.
Phòng chỉnh đốn tác phong cần phải cố gắng chỉnh đốn việc thi tuyển sinh, phương pháp giảng dạy của các trường đại học, cao đẳng. Và chỉnh đốn việc thu phí trá hình ở cấp giáo dục cở sở toàn quốc và những thành tích ảo.
Những nhiệm vụ này đều rất khó khăn.
Đây chính là “rút dây động rừng”, bất cứ công việc nào liên quan tới lợi ích đều khó hơn so với công việc liên quan tới nhân cách.
Chu Hải Đông là một cán bộ có kinh nghiệm làm việc ở địa phương, ông ta hiểu rõ cách làm của Đảng ủy Ủy ban ở địa phương là như thế nào.
Tất cả đều đúng với câu trên có chính sách, dưới có đối sách.
Trên có yêu cầu, bọn họ liền tạo ra khoảng trống, nhất là liên quan đến tài chính của Ủy ban, cải cách doanh nghiệp nhà nước, còn các vấn đề liên quan tới hệ thống giáo dục. Những vấn đề này xung đột lợi ích rất phức tạp, liên quan tới rất nhiều nhóm lợi ích.
Ra tay quá nhẹ, thì không hết ngứa, không thể giải quyết được công việc, không thể hoàn thành được nhiệm vụ Trung Ương giao phó.
Ra tay quá mạnh, liện lụy đến quá nhiều lợi ích, cục diện sẽ bị mất kiểm soát, còn làm mất sự ổn định của chính trị địa phương một cách nghiêm trọng, làm khủng hoảng cả một khu vực.
Nếu như vậy, công việc của Phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban kỉ luật coi như hoàn toàn thất bại.
Quan trọng nhất là, khó có thể nắm bắt được cục diện.
Chu Hải Đông mới nghĩ đến những chuyện này đã thấy rất đau đầu, Trần Kinh thực sự có thể nắm bắt được cục diện này không?