Khách sạn Vienna Kinh Giang.
Hôm nay Trần Kinh mở yến tiệc thiết đãi tổng giám đốc Tôn Kỷ Long một bữa.
Hai bên đã ký kết hiệp định, thống nhất chiến lược hợp tác, lập tức sẽ gây dựng lại công ty mới.
Công ty cổ phần hữu hạn động cơ đốt trong mới thành lập, Nghê Vĩnh Thắng tiếp tục đảm nhiệm tổng giám đốc, còn chức giám đốc thì do phó tổng giám đốc Quan Nguyệt Khánh du học về đảm nhiệm.
Lúc Quan Nguyệt Khánh học đại học trong nước, cũng là đệ tử của giáo sư Lỗ.
Cho nên về một ý nghĩa nào đó mà nói, gã và Trần Kinh cũng coi như là bạn học cùng thầy.
Còn trong tiệc rượu, Nghê Vĩnh Thắng và gã nghiễm nhiên trở thành đối tác làm ăn, hai người cùng đến chúc rượu Trần Kinh.
Nghê Vĩnh Thắng lại càng kích động, lãnh đạo của phái kỹ thuật như gã, lúc trước đỡ đòn áp lực đóng cửa làm nghiên cứu phát minh kỹ thuật, xưởng động cơ đốt trong sau đó không tiếp tục kinh doanh được nữa, rất nhiều người đều muốn chĩa mũi nhọn về phía gã, cho rằng đều là gã ôm nhiều tiền đầu tư vào phát minh nghiên cứu, không để ý đến sản xuất, thị trường và marketing, để xưởng sản xuất động cơ đốt trong nhận được cái sọt rỗng, liên tục xuống dốc, công nhân từ đó mà sống khổ sống sở.
Nhưng lúc này xưởng sản xuất động cơ đốt trong hợp tác với xe tải hạng nặng, đối phương đầu tư lượng cổ phần lớn, công ty mới thành lập sau khi hai bên tái cơ cấu có tài sản hơn chục tỉ đồng, hơn nữa lập tức có dây chuyền sản xuất mới đưa vào sản xuất, xưởng động cơ đốt trong bao năm tích lũy kỹ thuật công nghệ, thực hiện thành công sản nghiệp hóa gần trong gang tấc.
Vào lúc này, xưởng động cơ đốt trong trở thành lá cờ dẫn đầu của Kinh Giang, thành niềm tự hào của Kinh Giang.
Còn Nghê Vĩnh Thắng cuối cùng cũng thoát khỏi khổ ải, những người xung quanh không ngớt lời khen ngợi gã, khen gã lãnh đạo xí nghiệp có tầm nhìn xa hiểu rộng, có thể chịu được áp lực, hiểu được sức cạnh tranh nòng cốt của xây dựng xí nghiệp.
Nhiều năm như vậy, Nghê Vĩnh Thắng trải qua nhiều chìm nổi, đối với những lời tán dương tới tấp này, nội tâm gã rất bình tĩnh.
Trong lòng gã biết rõ, xưởng động cơ đốt trong có được chuyển biến như này, có thể có được cơ hội như này, bí thư Trần Kinh mới là nhân vật mấu chốt.
Trần Kinh cố gắng nỗ lực cứu xưởng động cơ đốt trong thoát khỏi khốn cảnh, cũng giải cứu được tiền đồ chính trị của Nghê Vĩnh Thắng gã.
Cho nên gã đối với Trần Kinh là cảm kích thật lòng!
Tập đoàn Xe tải hạng nặng là xí nghiệp thuộc tỉnh, cấp bậc còn cao hơn xưởng động cơ đốt trong, tổng giám đốc Tôn Kỷ Long là lãnh đạo cấp phó bộ, y tất nhiên ngồi cùng ghế chu chốt với Lã Quân Niên.
Còn Trần Kinh thì lại ngồi bên cạnh Tôn Kỷ Long.
Lã Quân Niên hôm nay tâm trạng không tệ, y không ngờ mình có thể tham dự nghi thức ký kết khiến gã có thể lộ mặt lần này.
Hôm nay tham dự nghi thức ký kết, thị sát Kinh Giang, Trần Kinh và Từ Binh đều đi cùng. Điều này cũng khiến lòng ham hư vinh của y có được sự thoả mãn cực lớn.
Khiến cho y cảm thấy mình vẫn còn một chỗ trên chính đàn Sở Giang.
Tâm trạng cực ổn, tất nhiên đánh giá công tác của Kinh Giang cũng cao, khi tiếp kiến thường vụ thành ủy Kinh Giang, y phát biểu một bài tình cảm dạt dào.
Lúc đọc diễn văn y tỏ vẻ vô cùng tin tưởng vào sự phục hưng của Kinh Giang, bộ máy Kinh Giang trước nay đoàn kết, nhân dân Kinh Giang trước giờ giàu tình cảm, điều này chứng tỏ tập thể lãnh đạo kỳ này của Kinh Giang là tập thể lãnh đạo mạnh mẽ.
Y còn bày tỏ, trước mắt Tỉnh thành có một số điều tiếng không hay về sự phát triển của Kinh Giang, có một số cán bộ lãnh đạo khác còn hiểu lầm Kinh Giang.
Y coi thường những sự hiểu lầm này, y nhấn mạnh bất cứ nơi nào cải cách phát triển, bất cứ nơi nào có tư tưởng giải phóng, đều sẽ gặp khó khăn, gặp phải nghi vấn.
Việc mà bộ máy Kinh Giang bây giờ phải làm không phải là thảo luận với miệng lưỡi thế gian kia, mà nên lấy công tác làm trọng tâm phát triển, trọng tâm cải cách, cải thiện trình độ sản xuất sinh hoạt của nhân dân.
Mà bài phát biểu này của y, rất nhiên là được thu âm lại toàn bộ, sẽ được phát trên bản tin buổi tối của Kinh Giang, một chữ không đổi.
Tình hình như vậy Trần Kinh rất thích nghe ngóng, hắn không cho rằng thái độ này của Lã Quân Niên là lấy lòng mình.
Vì dù sao, Từ Binh cũng là thành viên quan trọng của bộ máy Kinh Giang.
Lã Quân Niên tỏ thái độ như này, coi như là sự ủng hộ lớn nhất với Từ Binh, thái độ ủng hộ này của y có lợi cho Trần Kinh, Trần Kinh tất nhiên là thích nghe rồi.
Hơn nữa, đây cũng là một thành quả trên con đường Trần Kinh chuyển biến tư tưởng lãnh đạo.
Kinh Giang muốn phát triển, phải tốt ở hoàn cảnh bên ngoài, cũng cần phải tốt ở hoàn cảnh bên trong. Trần Kinh cần đoàn kết tất cả lại mới có thể đoàn kết lực lượng, mối quan hệ nào có thể hòa hoãn thì phải hòa hoãn, sự ủng hộ nào có thể tranh thủ được thì phải cố gắng đi tranh thủ.
Chẳng phải có câu nói gác lại bất đồng sao? Cố gắng cùng với người khác tìm được lợi ích chung, đây chính là chuyển biến lặng lẽ gần đây của Trần Kinh.
…
Ảnh hưởng của sự hợp tác giữa xưởng động cơ đốt trong của Kinh Giang và xe tải hạng nặng rất lớn, ngày hôm sau giới truyền thông trong ngoài tỉnh đã tiến hành đưa tin rộng khắp về tin tức này.
Tỉnh ủy và chính quyền tỉnh cũng biểu thị sự chúc mừng nhiệt liệt với lần hợp tác thành công của Kinh-Giang lần này.
Còn ở Kinh Giang, các giới xã hội cũng vì vậy mà tinh thần phấn chấn, sĩ khí toàn xã hội tăng vọt, nhân dân toàn thành phố và hội hiệp thương chính trị thành phố cũng đã mở hội nghị, biểu thị sự khẳng định hoàn toàn đối với công tác của thị ủy và chính phủ Kinh Giang.
Trong văn phòng Trần Kinh tại Thành ủy Kinh Giang, thư ký Phương Cương kết thúc chuỗi ngày nghỉ bắt đầu đi làm.
Hôm nay anh ta mặc một bộ âu phục màu xám, thắt cà vạt, tóc chải bóng bẩy, cả người lộ vẻ cực kỳ có tinh thần.
Trần Kinh đẩy cửa vào liền thấy anh ta, Phương Cương lên tiếng:
- Bí thư! Chào anh! Tôi…. Cuối cùng quay về rồi.
Trần Kinh cười ha hả một tiếng nói:
- Anh về rồi, ăn mặc như chú rể vậy, sao vậy, sao lại cao hứng thế này?
Phương Cương nói:
- Bí thư, thực ra tôi sớm đã muốn quay lại làm việc rồi, vợ tôi cũng giục tôi về, bí thư một ngày làm việc vất vả, bên cạnh không có thư ký chuẩn bị giúp, quả thực bất tiện. Nhưng trưởng ban thư ký Tiếu lại cứ bảo tôi nghỉ cho kỹ đi, nói đây là lệnh của anh!
Anh ta đổi chủ đề:
- Bí thư, gần đây tôi vẫn chú ý tin tức, tốc độ phát triển của Kinh Giang chúng ta thật nhanh, biến chuyển từng ngày, đặc biệt là xưởng động cơ đốt trong hợp tác với xe tải hạng nặng, thật là phấn chấn tinh thần!
Trần Kinh nói:
- Tiểu tử anh sinh con rồi, mồm mép cũng càng ngày càng trôi chảy hơn đấy, còn biến chuyển từng ngày nữa? Đây mới là từ đâu đến đâu? Công việc mới bắt đầu thôi, đã bắt đầu hát bài ca tụng sớm!
Phương Cương ngượng ngùng cười nói:
- Kinh Giang dưới sự lãnh đạo của anh, biến chuyển từng ngày cũng chỉ là chuyện sớm muộn!
Trần Kinh khua tay, nói:
- Đừng lôi những thứ vô dụng kia, chương trình hôm nay thế nào?
Phương Cương biến sắc nói:
- Bí thư, hôm nay quân phân khu có đại diễn tập, tư lệnh quân khu Hà Thọ Quân hôm qua đã liên hệ với thị ủy, hi vọng anh có thể đến quan sát diễn tập!
- Hả? Có việc này sao?
Trần Kinh giật mình:
- Tên Hà tư lệnh này, sao lại không gọi trực tiếp cho tôi chứ?
- Vậy thì đi…
Tuyết Linh nói được một nửa, trong lòng hơi chấn động, cảm thấy chuyện này e rằng không đơn giản như vậy. Kế hoạch diễn tập hàng năm của quân phân khu, Trần Kinh với tư cách là đệ nhất bí thư của quân phân khu, hắn sớm đã biết rồi.
Quân phân khu sắp tới không có kế hoạch diễn tập mà?
- Gọi điện cho Hà tư lệnh cho tôi, tôi phải nói chuyện với ông ta!
Trần Kinh nói với Phương Cương.
Phương Cương may chóng đi đến bên cạnh điện thoại, nhấc điện thoại lên gọi.
Trần Kinh lại hạ áp tay nói:
- Được rồi, được rồi, đừng gọi điện nữa! Anh sắp xếp xe đi, chúng ta trực tiếp đến đó!
Trần Kinh trong đầu bỗng nhiên có một linh cảm, hôm nay Hạ Thọ Quân muốn mình đến quan sát diễn tập quân sự là giả, tám phần là có liên quan đến chuyện xưởng đóng tàu Kinh Giang.
Khi xử lý chuyện xưởng đóng tàu Kinh Giang, Trần Kinh định điệu tương đối cao.
Xưởng đóng tàu Hoàng Hải trực tiếp liên hệ bị từ chối rồi, sau đó chính phủ tỉnh tạo áp lực, Trần Kinh cũng từ chối thẳng thừng.
Dựa theo tiến độ thì thấy, bên xưởng đóng tàu Hoàng Hải phải đi tuyến đường quân đội.
Trần Kinh biết rõ, đối với chuyện xưởng đóng tàu Kinh Giang, quân phân khu, quân khu tỉnh thậm chí là đại quân khu, bọn họ đều sốt ruột hơn Kinh Giang.
Vì xưởng đóng tàu Kinh Giang có thể trở thành một bộ phận của xưởng đóng tàu Hoàng Hải, điều này có nghĩa vị trí chiến lược của Kinh Giang sẽ được nâng lên rất nhiều, địa vị quân phân khu Kinh Giang cũng có hi vọng thay đổi.
Còn quân khu tỉnh cũng sẽ vì vậy mà trở nên quan trọng hơn.
Chuyện xưởng đóng tàu Kinh Giang, Trần Kinh chỉ là châm chút lửa bên Hà Thọ Quân, Hà Thọ Quân lập tức đã liên hệ đến Hầu tư lệnh của quân khu tỉnh. Động thái của quân khu tỉnh và đại quân khu cũng vô cùng nhanh chóng, Trần Kinh căn bản không ngờ một chuyện như này có thể đụng đến hội nghị quân ủy.
Bây giờ chuyện này đã có chuyển biến, Trần Kinh đang làm cao, nhưng vẫn vô cùng cảm kích với quân phân khu.
Hơn nữa, vĩnh viễn không thể nào đóng im cửa được đúng không? Muôn hung hăng một dao làm thịt xưởng đóng tàu Hoàng Hải, thì phải sắp xếp khéo léo, thông qua bộ đội để làm công tác là lựa chọn trước mắt tốt nhất của Trần Kinh.
Bây giờ xem ra, Trần Kinh chưa chủ động đi tìm Hà Thọ Quân, thì tự ông ta đã đúng ngồi không yên rồi.
Như vậy cũng tốt, Trần Kinh bằng lòng chịu thiệt.
Xe của Trần Kinh đến quân phân khu đóng quân cũng không gần, phải tốn một tiếng chạy xe, cuối cùng đến được bên ngoài nơi quân phân khu đóng quân.
Lái xe lão Hà giảm tốc độ, không ngừng quay đầu xe.
Trần Kinh cau mày nói:
- Sao vậy?
Hắn chậm rãi hạ kính cửa xe xuống, nhìn bên ngoài đang có rất nhiều người đang đứng chỉnh tề bên ngoài quân phân khu.
Người đầu tiên mà hắn nhìn thấy rõ không ngờ chính là tư lệnh Hầu Kiến của quân khu tỉnh, sát phía sau chính là Hầu Quan Trung và Mã Quần, trận thế này…
Trần Kinh nói:
- Tìm chỗ đỗ xe, hôm nay xem ra mặt mũi của tôi vẫn lớn thật, đến thủ trưởng của quân khu tỉnh cũng đến rồi, yến vô hảo yến, hội vô hảo hội, hôm nay xem ra quan sát ải này cũng không dễ dàng gì rồi!
Xe của Trần Kinh vừa dừng lại, Phương Cương ở ghế lái phụ có chút căng thẳng, mau chóng xuống xe mở cửa xe giúp Trần Kinh.
Trần Kinh bước xuống xe, chỉnh lại quần áo, Hầu Kiến dẫn đầu đến đón tiếp.
Trần Kinh bước nhanh lên phía trước giơ tay ra nói:
- Hầu tư lệnh, đây là ông muốn chiến sát tôi à! Tràng diện lại long trọng như này, tôi trong lòng cũng rất căng thẳng đấy!
Hầu Kiến nói:
- Bí thư Trần, cũng không thể nói như vậy, anh là quan phụ mẫu của Kinh Giang, tôi đến đất của Kinh Giang, đó cũng là dưới sự lãnh đạo của anh, tôi đến tiếp anh có gì là không thể chứ?
Trần Kinh và Hầu Kiến bắt tay thật chặt, nói:
- Hầu tư lệnh, không nói gì nữa. Hôm nay tôi cảm thấy không khí của các anh rồi, tôi thết điệu bộ này, anh có phải là tính trước cùng Hà tư lệnh rồi đúng không?
Hầu Quan Trung híp mắt đứng sau lưng Hầu Kiến nói:
- Bí thư Trần, lời này của anh là lòng tiểu nhân à! Nhân phẩm của tôi anh không tin, nhân phẩm của Hà tư lệnh anh cũng có thể nghi ngờ sao?
Nói xong gã cười ha hả, giơ tay về phía Trần Kinh.
Hai người bắt tay, dáng vẻ tươi cười của gã lại mau chóng thu lại nói:
- Đội danh dự toàn thể nghe lệnh, cúi chào!
- Bộp, bộp!
Sau lưng Hầu Quan Trung cọc tiêu thẳng tắp một đám binh sĩ, ngay ngắn giơ tay hành lễ, Trần Kinh hơi sững người, nhất thời có chút hoảng hốt!
Hôm nay Trần Kinh mở yến tiệc thiết đãi tổng giám đốc Tôn Kỷ Long một bữa.
Hai bên đã ký kết hiệp định, thống nhất chiến lược hợp tác, lập tức sẽ gây dựng lại công ty mới.
Công ty cổ phần hữu hạn động cơ đốt trong mới thành lập, Nghê Vĩnh Thắng tiếp tục đảm nhiệm tổng giám đốc, còn chức giám đốc thì do phó tổng giám đốc Quan Nguyệt Khánh du học về đảm nhiệm.
Lúc Quan Nguyệt Khánh học đại học trong nước, cũng là đệ tử của giáo sư Lỗ.
Cho nên về một ý nghĩa nào đó mà nói, gã và Trần Kinh cũng coi như là bạn học cùng thầy.
Còn trong tiệc rượu, Nghê Vĩnh Thắng và gã nghiễm nhiên trở thành đối tác làm ăn, hai người cùng đến chúc rượu Trần Kinh.
Nghê Vĩnh Thắng lại càng kích động, lãnh đạo của phái kỹ thuật như gã, lúc trước đỡ đòn áp lực đóng cửa làm nghiên cứu phát minh kỹ thuật, xưởng động cơ đốt trong sau đó không tiếp tục kinh doanh được nữa, rất nhiều người đều muốn chĩa mũi nhọn về phía gã, cho rằng đều là gã ôm nhiều tiền đầu tư vào phát minh nghiên cứu, không để ý đến sản xuất, thị trường và marketing, để xưởng sản xuất động cơ đốt trong nhận được cái sọt rỗng, liên tục xuống dốc, công nhân từ đó mà sống khổ sống sở.
Nhưng lúc này xưởng sản xuất động cơ đốt trong hợp tác với xe tải hạng nặng, đối phương đầu tư lượng cổ phần lớn, công ty mới thành lập sau khi hai bên tái cơ cấu có tài sản hơn chục tỉ đồng, hơn nữa lập tức có dây chuyền sản xuất mới đưa vào sản xuất, xưởng động cơ đốt trong bao năm tích lũy kỹ thuật công nghệ, thực hiện thành công sản nghiệp hóa gần trong gang tấc.
Vào lúc này, xưởng động cơ đốt trong trở thành lá cờ dẫn đầu của Kinh Giang, thành niềm tự hào của Kinh Giang.
Còn Nghê Vĩnh Thắng cuối cùng cũng thoát khỏi khổ ải, những người xung quanh không ngớt lời khen ngợi gã, khen gã lãnh đạo xí nghiệp có tầm nhìn xa hiểu rộng, có thể chịu được áp lực, hiểu được sức cạnh tranh nòng cốt của xây dựng xí nghiệp.
Nhiều năm như vậy, Nghê Vĩnh Thắng trải qua nhiều chìm nổi, đối với những lời tán dương tới tấp này, nội tâm gã rất bình tĩnh.
Trong lòng gã biết rõ, xưởng động cơ đốt trong có được chuyển biến như này, có thể có được cơ hội như này, bí thư Trần Kinh mới là nhân vật mấu chốt.
Trần Kinh cố gắng nỗ lực cứu xưởng động cơ đốt trong thoát khỏi khốn cảnh, cũng giải cứu được tiền đồ chính trị của Nghê Vĩnh Thắng gã.
Cho nên gã đối với Trần Kinh là cảm kích thật lòng!
Tập đoàn Xe tải hạng nặng là xí nghiệp thuộc tỉnh, cấp bậc còn cao hơn xưởng động cơ đốt trong, tổng giám đốc Tôn Kỷ Long là lãnh đạo cấp phó bộ, y tất nhiên ngồi cùng ghế chu chốt với Lã Quân Niên.
Còn Trần Kinh thì lại ngồi bên cạnh Tôn Kỷ Long.
Lã Quân Niên hôm nay tâm trạng không tệ, y không ngờ mình có thể tham dự nghi thức ký kết khiến gã có thể lộ mặt lần này.
Hôm nay tham dự nghi thức ký kết, thị sát Kinh Giang, Trần Kinh và Từ Binh đều đi cùng. Điều này cũng khiến lòng ham hư vinh của y có được sự thoả mãn cực lớn.
Khiến cho y cảm thấy mình vẫn còn một chỗ trên chính đàn Sở Giang.
Tâm trạng cực ổn, tất nhiên đánh giá công tác của Kinh Giang cũng cao, khi tiếp kiến thường vụ thành ủy Kinh Giang, y phát biểu một bài tình cảm dạt dào.
Lúc đọc diễn văn y tỏ vẻ vô cùng tin tưởng vào sự phục hưng của Kinh Giang, bộ máy Kinh Giang trước nay đoàn kết, nhân dân Kinh Giang trước giờ giàu tình cảm, điều này chứng tỏ tập thể lãnh đạo kỳ này của Kinh Giang là tập thể lãnh đạo mạnh mẽ.
Y còn bày tỏ, trước mắt Tỉnh thành có một số điều tiếng không hay về sự phát triển của Kinh Giang, có một số cán bộ lãnh đạo khác còn hiểu lầm Kinh Giang.
Y coi thường những sự hiểu lầm này, y nhấn mạnh bất cứ nơi nào cải cách phát triển, bất cứ nơi nào có tư tưởng giải phóng, đều sẽ gặp khó khăn, gặp phải nghi vấn.
Việc mà bộ máy Kinh Giang bây giờ phải làm không phải là thảo luận với miệng lưỡi thế gian kia, mà nên lấy công tác làm trọng tâm phát triển, trọng tâm cải cách, cải thiện trình độ sản xuất sinh hoạt của nhân dân.
Mà bài phát biểu này của y, rất nhiên là được thu âm lại toàn bộ, sẽ được phát trên bản tin buổi tối của Kinh Giang, một chữ không đổi.
Tình hình như vậy Trần Kinh rất thích nghe ngóng, hắn không cho rằng thái độ này của Lã Quân Niên là lấy lòng mình.
Vì dù sao, Từ Binh cũng là thành viên quan trọng của bộ máy Kinh Giang.
Lã Quân Niên tỏ thái độ như này, coi như là sự ủng hộ lớn nhất với Từ Binh, thái độ ủng hộ này của y có lợi cho Trần Kinh, Trần Kinh tất nhiên là thích nghe rồi.
Hơn nữa, đây cũng là một thành quả trên con đường Trần Kinh chuyển biến tư tưởng lãnh đạo.
Kinh Giang muốn phát triển, phải tốt ở hoàn cảnh bên ngoài, cũng cần phải tốt ở hoàn cảnh bên trong. Trần Kinh cần đoàn kết tất cả lại mới có thể đoàn kết lực lượng, mối quan hệ nào có thể hòa hoãn thì phải hòa hoãn, sự ủng hộ nào có thể tranh thủ được thì phải cố gắng đi tranh thủ.
Chẳng phải có câu nói gác lại bất đồng sao? Cố gắng cùng với người khác tìm được lợi ích chung, đây chính là chuyển biến lặng lẽ gần đây của Trần Kinh.
…
Ảnh hưởng của sự hợp tác giữa xưởng động cơ đốt trong của Kinh Giang và xe tải hạng nặng rất lớn, ngày hôm sau giới truyền thông trong ngoài tỉnh đã tiến hành đưa tin rộng khắp về tin tức này.
Tỉnh ủy và chính quyền tỉnh cũng biểu thị sự chúc mừng nhiệt liệt với lần hợp tác thành công của Kinh-Giang lần này.
Còn ở Kinh Giang, các giới xã hội cũng vì vậy mà tinh thần phấn chấn, sĩ khí toàn xã hội tăng vọt, nhân dân toàn thành phố và hội hiệp thương chính trị thành phố cũng đã mở hội nghị, biểu thị sự khẳng định hoàn toàn đối với công tác của thị ủy và chính phủ Kinh Giang.
Trong văn phòng Trần Kinh tại Thành ủy Kinh Giang, thư ký Phương Cương kết thúc chuỗi ngày nghỉ bắt đầu đi làm.
Hôm nay anh ta mặc một bộ âu phục màu xám, thắt cà vạt, tóc chải bóng bẩy, cả người lộ vẻ cực kỳ có tinh thần.
Trần Kinh đẩy cửa vào liền thấy anh ta, Phương Cương lên tiếng:
- Bí thư! Chào anh! Tôi…. Cuối cùng quay về rồi.
Trần Kinh cười ha hả một tiếng nói:
- Anh về rồi, ăn mặc như chú rể vậy, sao vậy, sao lại cao hứng thế này?
Phương Cương nói:
- Bí thư, thực ra tôi sớm đã muốn quay lại làm việc rồi, vợ tôi cũng giục tôi về, bí thư một ngày làm việc vất vả, bên cạnh không có thư ký chuẩn bị giúp, quả thực bất tiện. Nhưng trưởng ban thư ký Tiếu lại cứ bảo tôi nghỉ cho kỹ đi, nói đây là lệnh của anh!
Anh ta đổi chủ đề:
- Bí thư, gần đây tôi vẫn chú ý tin tức, tốc độ phát triển của Kinh Giang chúng ta thật nhanh, biến chuyển từng ngày, đặc biệt là xưởng động cơ đốt trong hợp tác với xe tải hạng nặng, thật là phấn chấn tinh thần!
Trần Kinh nói:
- Tiểu tử anh sinh con rồi, mồm mép cũng càng ngày càng trôi chảy hơn đấy, còn biến chuyển từng ngày nữa? Đây mới là từ đâu đến đâu? Công việc mới bắt đầu thôi, đã bắt đầu hát bài ca tụng sớm!
Phương Cương ngượng ngùng cười nói:
- Kinh Giang dưới sự lãnh đạo của anh, biến chuyển từng ngày cũng chỉ là chuyện sớm muộn!
Trần Kinh khua tay, nói:
- Đừng lôi những thứ vô dụng kia, chương trình hôm nay thế nào?
Phương Cương biến sắc nói:
- Bí thư, hôm nay quân phân khu có đại diễn tập, tư lệnh quân khu Hà Thọ Quân hôm qua đã liên hệ với thị ủy, hi vọng anh có thể đến quan sát diễn tập!
- Hả? Có việc này sao?
Trần Kinh giật mình:
- Tên Hà tư lệnh này, sao lại không gọi trực tiếp cho tôi chứ?
- Vậy thì đi…
Tuyết Linh nói được một nửa, trong lòng hơi chấn động, cảm thấy chuyện này e rằng không đơn giản như vậy. Kế hoạch diễn tập hàng năm của quân phân khu, Trần Kinh với tư cách là đệ nhất bí thư của quân phân khu, hắn sớm đã biết rồi.
Quân phân khu sắp tới không có kế hoạch diễn tập mà?
- Gọi điện cho Hà tư lệnh cho tôi, tôi phải nói chuyện với ông ta!
Trần Kinh nói với Phương Cương.
Phương Cương may chóng đi đến bên cạnh điện thoại, nhấc điện thoại lên gọi.
Trần Kinh lại hạ áp tay nói:
- Được rồi, được rồi, đừng gọi điện nữa! Anh sắp xếp xe đi, chúng ta trực tiếp đến đó!
Trần Kinh trong đầu bỗng nhiên có một linh cảm, hôm nay Hạ Thọ Quân muốn mình đến quan sát diễn tập quân sự là giả, tám phần là có liên quan đến chuyện xưởng đóng tàu Kinh Giang.
Khi xử lý chuyện xưởng đóng tàu Kinh Giang, Trần Kinh định điệu tương đối cao.
Xưởng đóng tàu Hoàng Hải trực tiếp liên hệ bị từ chối rồi, sau đó chính phủ tỉnh tạo áp lực, Trần Kinh cũng từ chối thẳng thừng.
Dựa theo tiến độ thì thấy, bên xưởng đóng tàu Hoàng Hải phải đi tuyến đường quân đội.
Trần Kinh biết rõ, đối với chuyện xưởng đóng tàu Kinh Giang, quân phân khu, quân khu tỉnh thậm chí là đại quân khu, bọn họ đều sốt ruột hơn Kinh Giang.
Vì xưởng đóng tàu Kinh Giang có thể trở thành một bộ phận của xưởng đóng tàu Hoàng Hải, điều này có nghĩa vị trí chiến lược của Kinh Giang sẽ được nâng lên rất nhiều, địa vị quân phân khu Kinh Giang cũng có hi vọng thay đổi.
Còn quân khu tỉnh cũng sẽ vì vậy mà trở nên quan trọng hơn.
Chuyện xưởng đóng tàu Kinh Giang, Trần Kinh chỉ là châm chút lửa bên Hà Thọ Quân, Hà Thọ Quân lập tức đã liên hệ đến Hầu tư lệnh của quân khu tỉnh. Động thái của quân khu tỉnh và đại quân khu cũng vô cùng nhanh chóng, Trần Kinh căn bản không ngờ một chuyện như này có thể đụng đến hội nghị quân ủy.
Bây giờ chuyện này đã có chuyển biến, Trần Kinh đang làm cao, nhưng vẫn vô cùng cảm kích với quân phân khu.
Hơn nữa, vĩnh viễn không thể nào đóng im cửa được đúng không? Muôn hung hăng một dao làm thịt xưởng đóng tàu Hoàng Hải, thì phải sắp xếp khéo léo, thông qua bộ đội để làm công tác là lựa chọn trước mắt tốt nhất của Trần Kinh.
Bây giờ xem ra, Trần Kinh chưa chủ động đi tìm Hà Thọ Quân, thì tự ông ta đã đúng ngồi không yên rồi.
Như vậy cũng tốt, Trần Kinh bằng lòng chịu thiệt.
Xe của Trần Kinh đến quân phân khu đóng quân cũng không gần, phải tốn một tiếng chạy xe, cuối cùng đến được bên ngoài nơi quân phân khu đóng quân.
Lái xe lão Hà giảm tốc độ, không ngừng quay đầu xe.
Trần Kinh cau mày nói:
- Sao vậy?
Hắn chậm rãi hạ kính cửa xe xuống, nhìn bên ngoài đang có rất nhiều người đang đứng chỉnh tề bên ngoài quân phân khu.
Người đầu tiên mà hắn nhìn thấy rõ không ngờ chính là tư lệnh Hầu Kiến của quân khu tỉnh, sát phía sau chính là Hầu Quan Trung và Mã Quần, trận thế này…
Trần Kinh nói:
- Tìm chỗ đỗ xe, hôm nay xem ra mặt mũi của tôi vẫn lớn thật, đến thủ trưởng của quân khu tỉnh cũng đến rồi, yến vô hảo yến, hội vô hảo hội, hôm nay xem ra quan sát ải này cũng không dễ dàng gì rồi!
Xe của Trần Kinh vừa dừng lại, Phương Cương ở ghế lái phụ có chút căng thẳng, mau chóng xuống xe mở cửa xe giúp Trần Kinh.
Trần Kinh bước xuống xe, chỉnh lại quần áo, Hầu Kiến dẫn đầu đến đón tiếp.
Trần Kinh bước nhanh lên phía trước giơ tay ra nói:
- Hầu tư lệnh, đây là ông muốn chiến sát tôi à! Tràng diện lại long trọng như này, tôi trong lòng cũng rất căng thẳng đấy!
Hầu Kiến nói:
- Bí thư Trần, cũng không thể nói như vậy, anh là quan phụ mẫu của Kinh Giang, tôi đến đất của Kinh Giang, đó cũng là dưới sự lãnh đạo của anh, tôi đến tiếp anh có gì là không thể chứ?
Trần Kinh và Hầu Kiến bắt tay thật chặt, nói:
- Hầu tư lệnh, không nói gì nữa. Hôm nay tôi cảm thấy không khí của các anh rồi, tôi thết điệu bộ này, anh có phải là tính trước cùng Hà tư lệnh rồi đúng không?
Hầu Quan Trung híp mắt đứng sau lưng Hầu Kiến nói:
- Bí thư Trần, lời này của anh là lòng tiểu nhân à! Nhân phẩm của tôi anh không tin, nhân phẩm của Hà tư lệnh anh cũng có thể nghi ngờ sao?
Nói xong gã cười ha hả, giơ tay về phía Trần Kinh.
Hai người bắt tay, dáng vẻ tươi cười của gã lại mau chóng thu lại nói:
- Đội danh dự toàn thể nghe lệnh, cúi chào!
- Bộp, bộp!
Sau lưng Hầu Quan Trung cọc tiêu thẳng tắp một đám binh sĩ, ngay ngắn giơ tay hành lễ, Trần Kinh hơi sững người, nhất thời có chút hoảng hốt!