Thời gian bất tri bất giác trôi qua, đảo mắt đã là giữa mùa thu rồi.
Năm nay là năm mà thành phố Đức Cao phát triển nhanh, toàn bộ cơ sở kiến thiết Đức Cao có đầu tư xây dựng mới hai nhánh tốc độ cao, bốn nhánh đường cao tốc huyện. Chuyện đưa Đức Cao trở thành cửa ngõ phía bắc của Sở Giang đang được từng bước một biến thành sự thật.
Khu khai thác mới của quận Tiền Hà thành phố Đức Cao, từ không đến có, từ hỗn độn đến có quy phạm, trước mắt đã có quy mô tương đương.
Đường của tân khu đã hoàn thành toàn bộ quy hoạch, ở tân khu, một loạt nhà cao tầng đột ngột mọc lên như nấm, đầu tư cho nhà ở thương phẩm và nơi buôn bán kinh doanh đã vượt qua mười tỷ, toàn bộ tân khu là một mảnh bừng bừng sức sống!
Ngay tại tân khu, Hầu Quan Trung và Hầu Lâm công ty khai thác phát triển bất động sản Tam sở nhất phẩm, khu chung cư quy mô lớn Bùi Thúy Loan đã bắt đầu phiên giao dịch, công khai đem bán với bên ngòai.
Anh em họ Hầu biết buôn bán làm ăn, hai người bọn họ mở một khu ưu đãi, chuyên môn cung cấp cho giáo sư, thầy thuốc, nhân viên công vụ. Trần Kinh ở dưới sự cổ động của Hầu Lâm đã mua một phòng ở của Tam Sở nhất phẩm. Ngoại trừ Trần Kinh ra, Thành ủy có vài người cũng mua phòng ở trong đó.
Cách làm của Hầu Quan Trung này, một là muốn nói cho bên ngoài biết, anh em họ Hầu làm việc đều rất quang minh chính đại. Không cần biết là lãnh đạo gì, mua phòng đều phải trả tiền cả, có điều, công ty sẽ cấp cho phần trăm ưu đãi tương ứng.
Như vậy, vừa chiếu cố lãnh đạo, kéo gần quan hệ với họ, lại không vi phạm kỷ luật, lãnh đạo cũng sẽ không sai trong phương diện kinh tế.
Nhiều lãnh đạo ở Bùi Thúy Loan đều không cần giấu diếm, nhân viên công vụ, giáo sư bác sĩ, công chức viên đều tập trung ở Bùi Thúy Loan, cũng nâng cao toàn bộ thưởng thức vật nghiệp của Bùi Thúy Loan, đối với việc nâng cao toàn bộ cấp bậc khu chung cư, thật sự là có ưu đãi kha khá.
Ngày này, Trần Kinh đáp ứng lời mời tham dự nghi thức khởi công dự án công ty bất động sản Tam Sở nhất phẩm , nghi thức sau khi kết thúc, Hầu Quan Trung cùng Hầu Lâm liền lôi kéo Trần Kinh không cho đi.
Hầu Quan Trung gần đây đào hoa liên tiếp, sau khi chia tay với bạn gái trước kia, hiện tại đang quen với một ngôi sao ca nhạc tên Ân Lệ trên tỉnh. Ân Lệ đích xác bộ dạng xinh đẹp, hơn nữa vòng eo nhỏ duyên dáng kia khiến cho cả người cô cực kì cân đối phong tình, ở nơi nhỏ như Đức Cao này, mỹ nữ như vậy khiến cho người ta không khỏi kinh diễm!
Lúc Hầu Quan Trung giới thiệu tiểu mỹ nữ bên người với Trần Kinh, cố ý thêm vào một câu:
- Phương Uyển Kỳ em biết chứ ? Nếu muốn đi lại gần với Phương tổng một chút thì phải nịnh bợ vị Chủ nhiệm Trần này của chúng ta nhiều thêm đó!
Vốn dĩ người phụ nữ này còn có chút kiêu ngạo, vừa nghe Hầu Quan Trung nói thì thần thái lập tức trở nên ân cần.
Trần Kinh thản nhiên cười cười, cũng không nói thêm gì, vẻ mặt này của hắn rơi vào trong mắt cô gái kia, lại khiến cô xem trọng hắn thêm một chút.
Phương Uyển Kỳ từ lúc thất bại trong việc cạnh tranh chức chủ nhiệm ban Tin tức đài truyền hình tỉnh, đã quyết chí tự cường bắt đầu hạ độc kình ở sự nghiệp cá nhân. Đầu tiên cô lợi dụng quan hệ, vay của Ngân Hàng Công thương một trăm triệu mở rộng kinh doanh công ty truyền thông, xâm nhập xúc tiến tới lĩnh vực đào tạo diễn viên trong nước.
Hiện tại thế phát triển ở Sở Giang truyền thông cực kì nhanh, ở một tỉnh tương đối lạc hậu như Sở Giang, Sở Giang truyền thông từ lâu đã trổ hết tài năng, rất có danh tiếng !
Đối với một ngôi sao ca nhạc nhỏ như Ân Lệ mà nói, có thể nhận thức bà chủ công ty truyền thông lớn thì chắc chắn là cơ hội thành danh phát tài. Tuy rằng giờ cô đã có được một người bạn trai, Hầu Quan Trung cũng rất có bối cảnh thế lực. Nhưng đứng ở độ cao như Hầu Quan Trung mới càng thêm hiểu được, vị thế của Phương Uyển Kỳ là như thế nào.
Buổi tối Hầu Quan Trung mời khách, trực tiếp đi Lâm Giang các ca hát.
Cùng với Trần Kinh còn có một Phó phòng quản lý bất động sản Cao Phi, còn có hai lãnh đạo quận Tiền Hà.
Mấy người này đều là cán bộ sinh trưởng ở địa phương, ở trước mặt mỹ nữ mất đi lực miễn dịch, bị phong tình của Ân Lệ khiến cho thần hồn điên đảo.
Tận tới lúc đến Lâm Giang các, có mấy cô hầu rượu đã chờ sẵn từ trước đi lên thì bọn họ mới thành công chuyển sang mục tiêu khác, ôm mỹ nữ, cầm Mic bắt đầu hưng trí ca hát.
Hầu Quan Trung cũng bảo Ân Lệ hát vài bài, cô không hổ với xuất thân ngôi sao ca nhạc, vừa cất tiếng là đã không tầm thường, hát hết bài thì tất cả đều vỗ tay.
Lúc Ân Lệ quay đầu cảm tạ mọi người, Trần Kinh lại đang suy nghĩ chuyện gì đó, không để tâm tới hiện trường. Ân Lệ đi tới duyên dáng cười nói:
- Chủ nhiệm Trần làm sao vậy? Tôi hát không hay sao ? Nếu không, ngài làm mẫu thử cho tôi với ?
Trần Kinh đột nhiên ngẩng đầu, vội xua tay nói:
- Tôi không được, không được! Tôi có biết hát đâu !
Đám người Cao Phi ở bên cạnh liền ồn ào, nói nhất định muốn Chủ nhiệm Trần bộc lộ tài năng.
Hầu Lâm ở một bên khuyến khích, nói:
- Vậy dược, Chủ nhiệm Trần, anh và Ân tỷ song ca một khúc, hát bài gì cũng được cả, hát dân ca tôi cũng bảo người ta tìm nhạc đệm cho anh được.
Hầu Quan Trung nói:
- Chủ nhiệm Trần, hết cách rồi, anh đành phải hát thôi. Tất cả mọi người chúng tôi đang chờ thưởng thức này.
Ân Lệ rất tinh tế, hơn nữa cô nói năng lại dịu dàng, trong lới khiêu khích còn thoáng chứa tính công kích, làm cho người ta rất khó cự tuyệt. Cuối cùng không còn cách nào khác, Trần Kinh đành phải song ca với cô bài 《 Bến Thượng Hải》. Giọng hát của Trần Kinh chỉ tàm tạm, nhưng có Ân Lệ chiếu cố nên hát xong bài cũng có không ít tiếng vỗ tay.
Hát xong mấy bài, Hầu Quan Trung ngồi gần lại, nói với Trần Kinh:
- Chủ nhiệm Trần, chúng ta đến chỗ khác ngồi nha?
Y không đợi Trần Kinh trả lời, liền đứng dậy nói với đám người Cao Phi :
- Phó phòng Cao, mấy anh và Hầu Lâm cứ chơi tiếp nhá, cứ vui vẻ vào, tôi và Chủ nhiệm Trần còn có chút việc!
- Các anh bận gì thì đi đi, làm lãnh đạo nhều chuyện phải làm, chúng tôi có thể hiểu mà!
Cao Phi nhếch miệng cười nói.
Hầu Quan Trung ôm Ân Lệ, rất nhanh liền mang theo Trần Kinh tới gian phòng cho quý khách.
Đều là ca hát mà thiết bị và hoàn cảnh của phòng khách quý này lại hoàn toàn hơn hẳn nơi vừa rồi. Ở đây không khí tươi mát, hoàn cảnh tao nhã, trên bàn còn bày biện hoa tươi và điểm tâm, khiến cho người ta cảm thấy ấm áp khác lạ...
Trong phòng có một cô gái dáng cao gầy, khuân mặt quyến rũ. Cô gái mặc một bộ váy dài màu vàng, động tác đứng dậy khiến cho người ta cảm thấy rất phóng khoáng.
Ân Lệ nhìn thấy cô, bước nhanh về phía trước, cười nói:
- Tiểu Quyên, đã khiến em đợi lâu rồi! Vừa rồi có chút việc trì hoãn !
Ân Lệ quay đầu, Hầu Quan Trung bước lại cười nói:
- Tiểu Quyên, cô đúng thật khiến Lệ Lệ nhà tôi nhớ muốn chết đấy, mỗi ngày đều nhớ cả, tôi cũng còn có chút đố kỵ này!
Cô gái tên tiểu Quyên cười duyên dáng, nói:
- Hầu tổng nói như vậy, tôi thật thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ), tôi còn tưởng rằng tiểu Lệ có bạn trai liền quên bạn bè nữa chứ!
Ba người hàn huyên vài câu, Ân Lệ quay đầu lại nói với Trần Kinh:
- Chủ nhiệm Trần, đây là bạn của tôi, tiểu Quyên, là người mẫu đấy, dáng người rất tuyệt phải không ?
Trần Kinh thản nhiên gật gật đầu với cô gái, nhìn cô dáng người cao gầy phóng khoáng, đích thật là rất hợp làm người mẫu .
Hầu Quan Trung và Ân Lệ dính lấy nhau , Trần Kinh đương nhiên phải ngồi cùng với tiểu Quyên, bầu không khí như vậy thật khiến cho người ta nảy sinh một loại xấu hổ nhỏ nhỏ, hơn nữa còn có chút mờ ám!
Tuy nhiên tiểu Quyên là một cô gái rất cởi mở hoạt bát, lần đầu gặp mặt Trần Kinh nhưng không hề câu nệ. Cô cũng đứng lên hát mấy bài còn kéo cả Trần Kinh hát cùng nữa, hưng trí rất cao, không khí dần dần bắt đầu nhu hòa lại .
Mặc kệ Hầu Quan Trung an bài tiểu Quyên là cố ý hay là vô tình thì cũng đều không đến mức khiến cho Trần Kinh phản cảm.
Bởi vì cảm giác khi mọi người cùng nhau ca hát uống rượu này cũng rất giống bạn bè tụ tập với nhau, không hề quá đáng, hơn nữa thêm chút rung động mơ hồ vừa phải giữa nam và nữ lại càng khiến không khí này khá là dễ chịu.
Mấy người ngồi chơi rất vui vẻ, Trần Kinh cũng uống không ít rượu, cho tới lúc trời gần sáng còn chưa muốn tan cuộc.
Mà lúc này, Trần Kinh đã đổ lên sô pha, còn Hầu Quan Trung cũng uống đến mặt đỏ bừng, ngồi ở bên cạnh Trần Kinh. Hai người phụ nữ vẫn cứ cao hứng ngồi một bên ca hát.
Trần Kinh châm một điếu thuốc, lại ném cho Hầu Quan Trung một điếu, nói:
- Nói đi, mất công mời tôi ca hát như vậy, chắc chắn là có chuyện gì hả ?!
Hầu Quan Trung cười cổ quái, có chút xấu hổ, nói:
- Chủ nhiệm Trần, anh nhìn tôi bằng còn mắt thực dụng quá đấy. Mời anh đi giải trí, thả lỏng một chút thôi, cứ nhất định là có việc mới được hả ?
Trần Kinh hít sâu một ngụm khói, nói:
- Vậy được, đây chính là anh nói đấy. Qua hôm nay, sẽ chẳng còn hôm khác đâu. Qua hôm nay, tôi sẽ bận lắm, anh cũng đừng làm phiền tôi nha!
Hầu Quan Trung vội hỏi:
- Đừng, đừng, tôi thành thật khai báo, thành thật khai báo mà!
Trần Kinh cười ha ha, nụ cười trên mặt Hầu Quan Trung thì lại dần dần dịu lại. Y nói với Trần Kinh mấy việc xung quanh tân khu gần đây, về mâu thuẫn và tính kế nhau giữa các công ty.
Nói đến mâu thuẫn, mâu thuẫn quan trọng nhất hiện giờ là giữa anh em họ Hầu và Liêu Triết Du.
Liêu Triết Du đã chiếm một phần đất khác lớn ở tân khu, nhưng việc phát triển khai thác khu chung cư thì gã lại đang ở thế bị động.
Hơn nữa, Liêu Triết Du cũng xem nhẹ nhu cầu đời sống và thường thức của người Đức Cao, toàn bộ thiết kế chỉnh thể của Hàn Lâm Viện tiểu khu thấp hơn rất nhiều so với khu chung cư Bùi Thúy Loan. Không chỉ có Bùi Thúy Loan bớt “hot”, mà còn trực tiếp ảnh hưởng đến việc tiêu thụ của Hàn Lâm Viện.
Mà đối với khu khai thác mới trong thời kì phát triển ban đầu, chỉ cần một khu chung cư “hot”, là các khu chung quanh thân và các khu buôn bán sẽ có thể lập tức đi lên. Một khu chung cư kéo theo một tảng lớn, con đường lấy Bùi Thúy Loan làm bàn đẩy phát triển của tân khu cũng đã sắp kéo đến hướng Đông rồi.
Mà lúc trước Liêu Triết Du mua đất, thì lại coi trọng hai con đường lớn lân cận phía Đông vì có tiềm lực phát triển lớn. Nhưng hiện tại thì tân khu lại phát triển nghiêng về một bên, nổi bật đều bị Hầu Quan Trung chiếm mật, đương nhiên sẽ nảy sinh mâu thuẫn!
Hiện tại vấn đề chủ yếu là khu đất tam kì bên cạnh Bùi Thúy Loan đang có tranh chấp, lúc ấy Hầu Quan Trung không đủ tài chính nên lượng đất mua được cũng hữu hạn. Nhưng y đã có hiệp nghĩ với tân khu rằng y sẽ được ưu tiên quyền mua với hai khu đất kia.
Khu một của Bùi Thúy Loan thu được thành công lớn, y lập tức thu xếp tài chính bắt đầu mua đất ở xung quanh. Thế nhưng lần này nước lên thì thuyền lên, khiến hắn có chút trở tay không kịp!
- Chủ nhiệm Trần, chuyện đất đai phát triển ngoài ý muốn chính là vấn đề tại tôi, lúc trước đầu tư khuyết thiếu tầm nhìn chiến lược. Lúc ấy hai khối đất tôi được ưu tiên quyền mua, khi ra giá ngang nhau thì hẳn là sẽ ưu tiên cho tôi phải chứ ? Thế nhưng sự thật lại chẳng được như thế, vì hai khu đất này mà cục diện bây giờ thực sự rất căng ...
Hầu Quan Trung rủ rỉ đem toàn bộ sự tình báo cáo lại với Trần Kinh. Trần Kinh nhếch miệng, một chữ cũng không nói nhưng trong lòng hắn lại rõ ràng, chuyện này không chỉ đơn giản là có người đối phó với Hầu Quan Trung đâu, ý đồ thực sự của người ta có thể là nã pháo vào đường lối phát triển khu kinh tế mới của Trần Kinh năm đó đấy... !
Năm nay là năm mà thành phố Đức Cao phát triển nhanh, toàn bộ cơ sở kiến thiết Đức Cao có đầu tư xây dựng mới hai nhánh tốc độ cao, bốn nhánh đường cao tốc huyện. Chuyện đưa Đức Cao trở thành cửa ngõ phía bắc của Sở Giang đang được từng bước một biến thành sự thật.
Khu khai thác mới của quận Tiền Hà thành phố Đức Cao, từ không đến có, từ hỗn độn đến có quy phạm, trước mắt đã có quy mô tương đương.
Đường của tân khu đã hoàn thành toàn bộ quy hoạch, ở tân khu, một loạt nhà cao tầng đột ngột mọc lên như nấm, đầu tư cho nhà ở thương phẩm và nơi buôn bán kinh doanh đã vượt qua mười tỷ, toàn bộ tân khu là một mảnh bừng bừng sức sống!
Ngay tại tân khu, Hầu Quan Trung và Hầu Lâm công ty khai thác phát triển bất động sản Tam sở nhất phẩm, khu chung cư quy mô lớn Bùi Thúy Loan đã bắt đầu phiên giao dịch, công khai đem bán với bên ngòai.
Anh em họ Hầu biết buôn bán làm ăn, hai người bọn họ mở một khu ưu đãi, chuyên môn cung cấp cho giáo sư, thầy thuốc, nhân viên công vụ. Trần Kinh ở dưới sự cổ động của Hầu Lâm đã mua một phòng ở của Tam Sở nhất phẩm. Ngoại trừ Trần Kinh ra, Thành ủy có vài người cũng mua phòng ở trong đó.
Cách làm của Hầu Quan Trung này, một là muốn nói cho bên ngoài biết, anh em họ Hầu làm việc đều rất quang minh chính đại. Không cần biết là lãnh đạo gì, mua phòng đều phải trả tiền cả, có điều, công ty sẽ cấp cho phần trăm ưu đãi tương ứng.
Như vậy, vừa chiếu cố lãnh đạo, kéo gần quan hệ với họ, lại không vi phạm kỷ luật, lãnh đạo cũng sẽ không sai trong phương diện kinh tế.
Nhiều lãnh đạo ở Bùi Thúy Loan đều không cần giấu diếm, nhân viên công vụ, giáo sư bác sĩ, công chức viên đều tập trung ở Bùi Thúy Loan, cũng nâng cao toàn bộ thưởng thức vật nghiệp của Bùi Thúy Loan, đối với việc nâng cao toàn bộ cấp bậc khu chung cư, thật sự là có ưu đãi kha khá.
Ngày này, Trần Kinh đáp ứng lời mời tham dự nghi thức khởi công dự án công ty bất động sản Tam Sở nhất phẩm , nghi thức sau khi kết thúc, Hầu Quan Trung cùng Hầu Lâm liền lôi kéo Trần Kinh không cho đi.
Hầu Quan Trung gần đây đào hoa liên tiếp, sau khi chia tay với bạn gái trước kia, hiện tại đang quen với một ngôi sao ca nhạc tên Ân Lệ trên tỉnh. Ân Lệ đích xác bộ dạng xinh đẹp, hơn nữa vòng eo nhỏ duyên dáng kia khiến cho cả người cô cực kì cân đối phong tình, ở nơi nhỏ như Đức Cao này, mỹ nữ như vậy khiến cho người ta không khỏi kinh diễm!
Lúc Hầu Quan Trung giới thiệu tiểu mỹ nữ bên người với Trần Kinh, cố ý thêm vào một câu:
- Phương Uyển Kỳ em biết chứ ? Nếu muốn đi lại gần với Phương tổng một chút thì phải nịnh bợ vị Chủ nhiệm Trần này của chúng ta nhiều thêm đó!
Vốn dĩ người phụ nữ này còn có chút kiêu ngạo, vừa nghe Hầu Quan Trung nói thì thần thái lập tức trở nên ân cần.
Trần Kinh thản nhiên cười cười, cũng không nói thêm gì, vẻ mặt này của hắn rơi vào trong mắt cô gái kia, lại khiến cô xem trọng hắn thêm một chút.
Phương Uyển Kỳ từ lúc thất bại trong việc cạnh tranh chức chủ nhiệm ban Tin tức đài truyền hình tỉnh, đã quyết chí tự cường bắt đầu hạ độc kình ở sự nghiệp cá nhân. Đầu tiên cô lợi dụng quan hệ, vay của Ngân Hàng Công thương một trăm triệu mở rộng kinh doanh công ty truyền thông, xâm nhập xúc tiến tới lĩnh vực đào tạo diễn viên trong nước.
Hiện tại thế phát triển ở Sở Giang truyền thông cực kì nhanh, ở một tỉnh tương đối lạc hậu như Sở Giang, Sở Giang truyền thông từ lâu đã trổ hết tài năng, rất có danh tiếng !
Đối với một ngôi sao ca nhạc nhỏ như Ân Lệ mà nói, có thể nhận thức bà chủ công ty truyền thông lớn thì chắc chắn là cơ hội thành danh phát tài. Tuy rằng giờ cô đã có được một người bạn trai, Hầu Quan Trung cũng rất có bối cảnh thế lực. Nhưng đứng ở độ cao như Hầu Quan Trung mới càng thêm hiểu được, vị thế của Phương Uyển Kỳ là như thế nào.
Buổi tối Hầu Quan Trung mời khách, trực tiếp đi Lâm Giang các ca hát.
Cùng với Trần Kinh còn có một Phó phòng quản lý bất động sản Cao Phi, còn có hai lãnh đạo quận Tiền Hà.
Mấy người này đều là cán bộ sinh trưởng ở địa phương, ở trước mặt mỹ nữ mất đi lực miễn dịch, bị phong tình của Ân Lệ khiến cho thần hồn điên đảo.
Tận tới lúc đến Lâm Giang các, có mấy cô hầu rượu đã chờ sẵn từ trước đi lên thì bọn họ mới thành công chuyển sang mục tiêu khác, ôm mỹ nữ, cầm Mic bắt đầu hưng trí ca hát.
Hầu Quan Trung cũng bảo Ân Lệ hát vài bài, cô không hổ với xuất thân ngôi sao ca nhạc, vừa cất tiếng là đã không tầm thường, hát hết bài thì tất cả đều vỗ tay.
Lúc Ân Lệ quay đầu cảm tạ mọi người, Trần Kinh lại đang suy nghĩ chuyện gì đó, không để tâm tới hiện trường. Ân Lệ đi tới duyên dáng cười nói:
- Chủ nhiệm Trần làm sao vậy? Tôi hát không hay sao ? Nếu không, ngài làm mẫu thử cho tôi với ?
Trần Kinh đột nhiên ngẩng đầu, vội xua tay nói:
- Tôi không được, không được! Tôi có biết hát đâu !
Đám người Cao Phi ở bên cạnh liền ồn ào, nói nhất định muốn Chủ nhiệm Trần bộc lộ tài năng.
Hầu Lâm ở một bên khuyến khích, nói:
- Vậy dược, Chủ nhiệm Trần, anh và Ân tỷ song ca một khúc, hát bài gì cũng được cả, hát dân ca tôi cũng bảo người ta tìm nhạc đệm cho anh được.
Hầu Quan Trung nói:
- Chủ nhiệm Trần, hết cách rồi, anh đành phải hát thôi. Tất cả mọi người chúng tôi đang chờ thưởng thức này.
Ân Lệ rất tinh tế, hơn nữa cô nói năng lại dịu dàng, trong lới khiêu khích còn thoáng chứa tính công kích, làm cho người ta rất khó cự tuyệt. Cuối cùng không còn cách nào khác, Trần Kinh đành phải song ca với cô bài 《 Bến Thượng Hải》. Giọng hát của Trần Kinh chỉ tàm tạm, nhưng có Ân Lệ chiếu cố nên hát xong bài cũng có không ít tiếng vỗ tay.
Hát xong mấy bài, Hầu Quan Trung ngồi gần lại, nói với Trần Kinh:
- Chủ nhiệm Trần, chúng ta đến chỗ khác ngồi nha?
Y không đợi Trần Kinh trả lời, liền đứng dậy nói với đám người Cao Phi :
- Phó phòng Cao, mấy anh và Hầu Lâm cứ chơi tiếp nhá, cứ vui vẻ vào, tôi và Chủ nhiệm Trần còn có chút việc!
- Các anh bận gì thì đi đi, làm lãnh đạo nhều chuyện phải làm, chúng tôi có thể hiểu mà!
Cao Phi nhếch miệng cười nói.
Hầu Quan Trung ôm Ân Lệ, rất nhanh liền mang theo Trần Kinh tới gian phòng cho quý khách.
Đều là ca hát mà thiết bị và hoàn cảnh của phòng khách quý này lại hoàn toàn hơn hẳn nơi vừa rồi. Ở đây không khí tươi mát, hoàn cảnh tao nhã, trên bàn còn bày biện hoa tươi và điểm tâm, khiến cho người ta cảm thấy ấm áp khác lạ...
Trong phòng có một cô gái dáng cao gầy, khuân mặt quyến rũ. Cô gái mặc một bộ váy dài màu vàng, động tác đứng dậy khiến cho người ta cảm thấy rất phóng khoáng.
Ân Lệ nhìn thấy cô, bước nhanh về phía trước, cười nói:
- Tiểu Quyên, đã khiến em đợi lâu rồi! Vừa rồi có chút việc trì hoãn !
Ân Lệ quay đầu, Hầu Quan Trung bước lại cười nói:
- Tiểu Quyên, cô đúng thật khiến Lệ Lệ nhà tôi nhớ muốn chết đấy, mỗi ngày đều nhớ cả, tôi cũng còn có chút đố kỵ này!
Cô gái tên tiểu Quyên cười duyên dáng, nói:
- Hầu tổng nói như vậy, tôi thật thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ), tôi còn tưởng rằng tiểu Lệ có bạn trai liền quên bạn bè nữa chứ!
Ba người hàn huyên vài câu, Ân Lệ quay đầu lại nói với Trần Kinh:
- Chủ nhiệm Trần, đây là bạn của tôi, tiểu Quyên, là người mẫu đấy, dáng người rất tuyệt phải không ?
Trần Kinh thản nhiên gật gật đầu với cô gái, nhìn cô dáng người cao gầy phóng khoáng, đích thật là rất hợp làm người mẫu .
Hầu Quan Trung và Ân Lệ dính lấy nhau , Trần Kinh đương nhiên phải ngồi cùng với tiểu Quyên, bầu không khí như vậy thật khiến cho người ta nảy sinh một loại xấu hổ nhỏ nhỏ, hơn nữa còn có chút mờ ám!
Tuy nhiên tiểu Quyên là một cô gái rất cởi mở hoạt bát, lần đầu gặp mặt Trần Kinh nhưng không hề câu nệ. Cô cũng đứng lên hát mấy bài còn kéo cả Trần Kinh hát cùng nữa, hưng trí rất cao, không khí dần dần bắt đầu nhu hòa lại .
Mặc kệ Hầu Quan Trung an bài tiểu Quyên là cố ý hay là vô tình thì cũng đều không đến mức khiến cho Trần Kinh phản cảm.
Bởi vì cảm giác khi mọi người cùng nhau ca hát uống rượu này cũng rất giống bạn bè tụ tập với nhau, không hề quá đáng, hơn nữa thêm chút rung động mơ hồ vừa phải giữa nam và nữ lại càng khiến không khí này khá là dễ chịu.
Mấy người ngồi chơi rất vui vẻ, Trần Kinh cũng uống không ít rượu, cho tới lúc trời gần sáng còn chưa muốn tan cuộc.
Mà lúc này, Trần Kinh đã đổ lên sô pha, còn Hầu Quan Trung cũng uống đến mặt đỏ bừng, ngồi ở bên cạnh Trần Kinh. Hai người phụ nữ vẫn cứ cao hứng ngồi một bên ca hát.
Trần Kinh châm một điếu thuốc, lại ném cho Hầu Quan Trung một điếu, nói:
- Nói đi, mất công mời tôi ca hát như vậy, chắc chắn là có chuyện gì hả ?!
Hầu Quan Trung cười cổ quái, có chút xấu hổ, nói:
- Chủ nhiệm Trần, anh nhìn tôi bằng còn mắt thực dụng quá đấy. Mời anh đi giải trí, thả lỏng một chút thôi, cứ nhất định là có việc mới được hả ?
Trần Kinh hít sâu một ngụm khói, nói:
- Vậy được, đây chính là anh nói đấy. Qua hôm nay, sẽ chẳng còn hôm khác đâu. Qua hôm nay, tôi sẽ bận lắm, anh cũng đừng làm phiền tôi nha!
Hầu Quan Trung vội hỏi:
- Đừng, đừng, tôi thành thật khai báo, thành thật khai báo mà!
Trần Kinh cười ha ha, nụ cười trên mặt Hầu Quan Trung thì lại dần dần dịu lại. Y nói với Trần Kinh mấy việc xung quanh tân khu gần đây, về mâu thuẫn và tính kế nhau giữa các công ty.
Nói đến mâu thuẫn, mâu thuẫn quan trọng nhất hiện giờ là giữa anh em họ Hầu và Liêu Triết Du.
Liêu Triết Du đã chiếm một phần đất khác lớn ở tân khu, nhưng việc phát triển khai thác khu chung cư thì gã lại đang ở thế bị động.
Hơn nữa, Liêu Triết Du cũng xem nhẹ nhu cầu đời sống và thường thức của người Đức Cao, toàn bộ thiết kế chỉnh thể của Hàn Lâm Viện tiểu khu thấp hơn rất nhiều so với khu chung cư Bùi Thúy Loan. Không chỉ có Bùi Thúy Loan bớt “hot”, mà còn trực tiếp ảnh hưởng đến việc tiêu thụ của Hàn Lâm Viện.
Mà đối với khu khai thác mới trong thời kì phát triển ban đầu, chỉ cần một khu chung cư “hot”, là các khu chung quanh thân và các khu buôn bán sẽ có thể lập tức đi lên. Một khu chung cư kéo theo một tảng lớn, con đường lấy Bùi Thúy Loan làm bàn đẩy phát triển của tân khu cũng đã sắp kéo đến hướng Đông rồi.
Mà lúc trước Liêu Triết Du mua đất, thì lại coi trọng hai con đường lớn lân cận phía Đông vì có tiềm lực phát triển lớn. Nhưng hiện tại thì tân khu lại phát triển nghiêng về một bên, nổi bật đều bị Hầu Quan Trung chiếm mật, đương nhiên sẽ nảy sinh mâu thuẫn!
Hiện tại vấn đề chủ yếu là khu đất tam kì bên cạnh Bùi Thúy Loan đang có tranh chấp, lúc ấy Hầu Quan Trung không đủ tài chính nên lượng đất mua được cũng hữu hạn. Nhưng y đã có hiệp nghĩ với tân khu rằng y sẽ được ưu tiên quyền mua với hai khu đất kia.
Khu một của Bùi Thúy Loan thu được thành công lớn, y lập tức thu xếp tài chính bắt đầu mua đất ở xung quanh. Thế nhưng lần này nước lên thì thuyền lên, khiến hắn có chút trở tay không kịp!
- Chủ nhiệm Trần, chuyện đất đai phát triển ngoài ý muốn chính là vấn đề tại tôi, lúc trước đầu tư khuyết thiếu tầm nhìn chiến lược. Lúc ấy hai khối đất tôi được ưu tiên quyền mua, khi ra giá ngang nhau thì hẳn là sẽ ưu tiên cho tôi phải chứ ? Thế nhưng sự thật lại chẳng được như thế, vì hai khu đất này mà cục diện bây giờ thực sự rất căng ...
Hầu Quan Trung rủ rỉ đem toàn bộ sự tình báo cáo lại với Trần Kinh. Trần Kinh nhếch miệng, một chữ cũng không nói nhưng trong lòng hắn lại rõ ràng, chuyện này không chỉ đơn giản là có người đối phó với Hầu Quan Trung đâu, ý đồ thực sự của người ta có thể là nã pháo vào đường lối phát triển khu kinh tế mới của Trần Kinh năm đó đấy... !