Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Quân có tiếng tăm lớn ở Lĩnh Nam, cán bộ bản thổ của Lĩnh Nam đều rất coi trọng ông.
Nguyên nhân chủ yếu là vì Hạ Quân thích đề bạt cán bộ, hơn nữa thích đề bạt cán bộ bản thổ, mấy năm nay có thể nói là môn đệ của ông ta ở khắp toàn tỉnh, xúc tu rất rộng.
Mà Hạ Quân người này làm việc rất tinh tế, đáng tin cậy, cẩn thận, nghiêm túc, tính cách này của ông ta hợp với Bí thư Miêu.
Bí thư Miêu rất tính nhiệm ông ta.
Địa vị của Bí thư Miêu ở Lĩnh Nam rất cao, nhưng dù địa vị cao, cũng không thoát khỏi được gông cùm xiềng xích của phe phái, phe phái của Lĩnh Nam rất phức tạp, Hạ Quân chính là người chấp hành khống chế những phe phái này cho Bí thư Miêu.
Mà Hạ Quân cũng không để cho ông thất vọng, mấy năm nay luôn bảo đảm sự ổn định của Lĩnh Nam, bảo đảm xu thế phát triển tốt của Lĩnh Nam, không thể không ghi công lao cho Hạ Quân.
Cho nên ở Lĩnh Nam có người nói Bí thư Miêu và Hạ Quân là tổ hợp hoàng kim.
Bởi vì nguyên nhân này, rất nhiều cán bộ bên dưới khi tiến Tỉnh thành làm việc đều thích tìm Hạ Quân.
Không cần biết chuyện gì, giống như có Hạ Quân tham gia, kết quả chắc chắn sẽ khác biệt, trong chuyện này thậm chí bao gồm vấn đề nhân sự.
Hạ Quân được liệt vào nhóm sau cùng trong ủy viên thường vụ của Tỉnh ủy, nhưng năng lực mà ông ta có sâu không lường được, đây cũng là nguyên nhân làm tiếng tăm của ông ta vang xa.
Thậm chí rất nhiều người ở bên dưới gọi ông ta là giáo phụ trong giới quan trường ở Lĩnh Nam, cách xưng hô này có thể thấy được, địa vị của ông ta ở Lĩnh Nam cũng không tầm thường.
Về phía Nam Cảng, từ sau khi Chủ tịch thành phố Trần Cường đến Việt Châu không công mà lui, Bí thư Thành ủy Diêu Quân Huy cuối cùng kiềm chế không được, cũng theo tới Việt Châu.
Tại một quán cơm trứ danh đối diện với góc của Tỉnh ủy Việt Châu, Diêu Quân Huy gặp được Hạ Quân.
Hạ Quân lúc này không phải là một bộ dáng lão già họm hẹm cẩn thận chặt chẽ như ở trước mặt Bí thư Miêu, ông hôm nay chải chuốt, sống lưng thẳng tắp, cười vui vẻ, giơ tay nhấc chân đều hiện rõ phong thái lãnh đạo.
Ông dùng tay gõ bàn, híp mắt nhìn Diêu Quân Huy nói:
- Quân Huy, anh bận rộn như vậy, còn có thời gian tìm tôi uống rượu tâm sự sao? Chỉ sợ không phải là như thế à?
Diêu Quân Huy cười hì hì lại nói:
- Trưởng ban thư ký, ngài chớ giễu cợt tôi. Nói thật, tôi hiện tại cảm thấy rất áp lực. Lĩnh Nam có hai đặc khu, nhưng chúng ta sao có thể so với người ta? Đừng nói theo chân bọn họ, chỉ cần so với mấy anh em thành phố cấp 3, chúng ta cũng lạc hậu hơn rồi.
Anh xem sự hợp tác liên khu vực mà chúng ta gần đây làm, chúng ta còn chưa có động đến, người ta xé da hổ làm cờ, cờ hiệu khắp nơi đánh vào đặc khu để yêu cầu chính sách.
Trong Tỉnh của chúng ta không biết suy tính thế nào, có người khăng khăng sẵn lòng hạ bệ những chính sách này, nếu tiếp tục như vậy, chẳng phải có người đang chê cười chúng ta sao?
Hạ Quân hơi cười nói:
- Làm sao vậy? Bị một tên mao đầu tiểu tử cầm quân rồi hả? Anh xem mưu lược của người ta một chút, các anh bất động, người ta biết dùng thủ đoạn, nghĩ biện pháp để cho các anh động đậy, việc đã đến nước này, các anh còn có thể đợi nữa sao?
Nếu cứ chờ đợi, người ta sẽ vượt lên đằng trước các anh rồi.
Diêu Quân Huy cười khổ lắc đầu, nói:
- Trưởng ban thư ký, tôi có hứng thú với Trần Kinh người này, nói thật, cán bộ này làm việc rất tốt. Đặc khu hiện tại của chúng ta đang thiếu cán bộ, tôi vừa muốn đặc cách hắn đến đặc khu...
- Anh nghĩ có thể làm vậy được chăng, Trần Kinh này dường như được Bí thư để mắt rồi, anh muốn cho hắn đi nơi nào, có thể đạt được tâm nguyện không?
Hạ Quân cau mày.
Ánh mắt của Diêu Quân Huy thu lại, trong ánh mắt có chút mơ hồ.
Hạ Quân cười, nói:
- Như thế nào? Anh không tin lời của tôi à? Tôi hiểu rõ anh, lần trước đoàn đại biểu của Tô Bắc đến bên này của chúng ta, đại biểu của Tô Bắc có năm người, danh sách ban đầu của năm người có Trần Kinh trong đó.
Về sau tên của Trần Kinh bị Bí thư gạch ra, anh nói hắn chẳng phải bị Bí thư theo dõi hay không?
Diêu Quân Huy hơi sửng sốt, không nói nên lời.
Sau một hồi lâu, anh ta mới chuyển lời, nói:
- Trưởng ban thư ký, chúng ta đã quen biết nhiều năm. Cục diện Nam Cảng của chúng tôi anh cũng biết, rất khó khăn, có nhiều vấn đề. Nói thật, tôi hiện tại có chút sứt đầu mẻ trán rồi, Trưởng ban thư ký, anh phải dạy tôi.
Hạ Quân cười mắng:
- Được rồi lão Diêu, anh ở đây đợi tôi, tôi dạy anh cái gì? Có thể dạy anh cái gì chứ?
Diêu Quân Huy cười, nói:
- Trưởng ban thư ký, nói thật với anh, hiện tại tôi đối với chuyện hợp tác, suy tính lớn nhất chính là hy vọng thông qua hợp tác lần này, bộ máy Nam Cảng của chúng tôi có thể được tẩy rửa một lần. Bí thư Miêu chẳng phải đã nhấn mạnh phải đưa người có khả năng lên, phải hạ người tầm thường xuống sao?
Hiện tại thời đại hợp tác, chúng ta chẳng phải nên suy xét đến việc điều chỉnh vị trí một số cán bộ không theo kịp thời đại sao, đưa một số thành phần chính tiến vào?
Gần đây tôi suy nghĩ rất nhiều, vẫn chưa tìm thấy chỗ khiếm khuyết của vấn đề, nói thật, tôi cảm thấy rất phiền não.
Nụ cười trên mặt của Hạ Quân dần tắt, ông ta nhắm mắt dưỡng thần, lấy tay nhẹ nhàng gõ vào thành ghế.
Lời nói của Diêu Quân Huy rất uyển chuyển, nhưng ý đồ của ông ta không dấu diếm qua nổi Hạ Quân.
Sự hợp tác của hai địa phương, bộ máy của Hải Sơn phỏng chừng đang suy tính như thế nào chiếm được chỗ tốt của Nam Cảng, tất cả mọi người đều muốn xẻ thịt Nam Cảng.
Mà tầm mắt của Diêu Quân Huy lại dán vào bộ máy của Hải Sơn.
Đánh tan bộ máy của Hải Sơn, đem những phần tử ưu tú đến Nam Cảng, sau đó tổ chức lại.
Cứ như vậy, tăng cường sức mạnh cho bộ máy cán bộ của Nam Cảng, hơn nữa có cán bộ của Hải Sơn bên trong bộ máy, thì cơ hội xúc tiến sẽ tương đối lớn.
Quan trọng hơn là bộ máy của Hải Sơn tan rã, muốn mài giũa bộ máy mới cần có thời gian, lúc đó, bọn họ có bao nhiêu lực chú ý vào Nam Cảng?
Mà nhân cơ hội này, Nam Cảng liền có thể đảo ngược cục diện hiện tại, không như bây giờ, hợp tác của hai địa phương sợ hãi rụt rè như vậy, còn muốn làm thí điểm trước tiên gì chứ.
Không thể không nói kế hoạch này của Diêu Quân Huy rất lớn.
Nhưng....
Vừa nghĩ tới Hải Sơn, trong lòng của Hạ Quân cũng có chút phức tạp.
Chủ tịch thành phố của thành phố Hải Sơn có chút quan hệ phức tạp với ông ta, Chủ tịch thành phố Thanh Hương năm trước đã ly hôn với Hạ Quân, kết thúc cuộc hôn nhân 22 năm của hai người.
Lúc ấy chuyện này tuy rằng được cố tình xử lý âm thầm.
Nhưng trong thể chế, nhất là cán bộ cao cấp ở Lĩnh Nam, vẫn có một phen chấn động.
Hạ Quân và Chủ tịch thành phố Thanh Hương cả hai là người không chịu thua.
Hạ Quân chức quan là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, lúc ấy ông ta cố ý ngăn cản sự phát triển của Chủ tịch thành phố Thanh Hương.
Nhưng Chủ tịch thành phố Thanh Hương cũng là người phụ nữ khá mạnh mẽ, là nhân vật nữ anh hùng không muốn thua đấng mày râu, khi bà ta biết được Hạ Quân âm thầm giở trò, lúc này tức giận không chịu nổi, làm lớn sự tình.
Cuối cùng hai người đã đường ai nấy đi.
Chia tay rồi sự nghiệp của Lý Thanh Hương ngày càng thăng tiến, hiện tại đã là thực quyền Giám đốc sở rồi.
Mà Hạ Quân vẫn dậm chân tại chỗ, ông ta đã ngồi lên ghế thư ký phục vụ cho hai đời lãnh đạo.
Bộ máy Hải Sơn ở khu tam giác là bộ máy có vấn đề rất lớn, các tầng lớp cao đều nóng lòng muốn xây dưng lại bộ máy ở Hải Sơn.
Hiện tại Diêu Quân Huy nhắm vào nhược điểm này, không thể không nói ông ta rất nhạy bén...
Nghĩ đến đây, Hạ Quân không khỏi có chút thất vọng với Hoàng Hồng Viễn, sớm biết rằng Hoàng Hồng Viễn vô năng như vậy, lúc trước ông ta sẽ không bỏ phí tâm tư để nâng ông ta lên cao.
Hiện tại người này không phải là bùn hồ dán lên tường, chính mình sao có thể sắp xếp mới lại bộ máy của Hải Sơn.
- Quân Huy, anh kiên nhẫn một chút, sự tình cuối cùng gì cùng sẽ có cơ hội đấy.
Hạ Quân khẽ mỉm cười nói.
- Anh vì mưu cầu cho sự phát triển của Nam Cảng, có thể nói là đã dùng hết toàn lực a, nếu anh với tinh thần làm việc ấy, tôi nghĩ đặc khu Nam Cảng của anh trong một ngày không xa sẽ đổi đời.
Vừa đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên mở.
Diêu Quân Huy nhìn ra cửa, hai mắt sáng lóa.
Một người phụ nữ bước vào.
Người phụ nữ khoảng 40 tuổi, trên mặt không có nếp nhăn.
Bà ta không có chải chuốt trang điểm, mặc bộ quần áo công sở rất đơn giản.
Khi bà ta vừa xuất hiện, phong thái thướt tha thành thục kia, hơi thở nữ tính liền đập vào mặt, khiến bất cứ người đàn ông nào cũng không chống đỡ nổi.
Âu Sương bà chủ của quán cơm.
Diêu Quân Huy theo bản năng đứng dậy, trên mặt lộ ra nụ cười.
Âu Sương cười nói:
- Tôi đang tự họi không biết tại sao chim khách trong sân hôm nay lại kêu ầm ĩ như vậy, hóa ra là có khách bí mật đến, hai vị lãnh đạo đến, thật sự là khiến cây cỏ của tôi ở đây rực rỡ.
Diêu Quân Huy cười nói:
- Âu tổng, Trưởng ban thư ký của chúng tôi thích đồ ăn của các cô, tôi hỏi Trưởng ban thư ký đi nơi nào ăn cơm, ông ta thuận miệng nói tới nơi này, xem ra Trưởng ban thư ký vẫn là không quen được hương vị thức ăn nơi này.
Mặt Âu Sương hơi đỏ lên, tuy nhiên lại không có nhăn nhó.
Cô xoay chuyển lời nói:
- Hôm nay hai vị lãnh đạo đã vất vả đến đây, tôi phải mời các anh một ly. Tôi trước kính Bí thư Diêu.
Diêu Quân Huy liên tục khoát tay nói:
- Âu tổng, này ngàn vạn lần không được, cô không nên đảo ngược, hôm nay Trưởng ban thư ký của chúng ta mới là khách quý.
- Tốt lắm, tốt lắm, Quân Huy, anh không cần già mồm cãi láo. Uống một chén rượu nha, nhiều chuyện vui như vậy? Anh uống trước.
Hạ Quân lên tiếng nói.
Diêu Quân Huy lúc này mới cười hì hì nói:
- Trưởng ban thư ký lên tiếng, tôi cung kính không bằng tuân mệnh.
Chính ông ta châm một chén rượu đầy tràn, Âu Sương cũng không còn cách nào khác, đành cầm ly của Hạ Quân, nâng ly cụng với Diêu Quân, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Sau đó cô nói vài câu khách khí, liền cười dài rồi bỏ đi.
Từ đầu đến cuối, cô không có chính diện giao lưu với Hạ Quân.
Nhưng ai cũng có thể thấy rõ quan hệ giữa cô ta và Trưởng ban thư ký.
Trên thực tế hiện tại Hạ Quân đang độc thân, kết giao bạn gái cũng là bình thường, quan hệ giữa ông ta và Âu sương ngược lại chưa tính là bí mật.
Nhưng, hôm nay Âu Sương đến đây đã mời rượu, cũng là có thâm ý đấy.
Dù sao, quan hệ của Hạ Quân và cô ta bên ngoài cũng đã đồn đại rồi, không quan tâm là thật hay giả, đều là lời đồn đại.
Còn mời rượu lần này, vậy tin đồn đã được chứng thực.
Diêu Quân Huy có lý do gì không tin, loại mời rượu này chẳng phải là Hạ Quân mớm lời hay sao?
Tất cả mọi người là người có chức vị cao, đến được cấp bậc này, có nhiều lời không cần nêu rõ.
Diêu Quân Huy hôm nay tôn trọng Hạ Quân, đem ý nghĩ và tư tưởng của chính mình báo cáo cho ông ta, Hạ Quân cũng không thể để cho ông ta tay không mà về.
Không có hứa hẹn cụ thể, nhưng ý tứ trong chén rượu này quá nhiều.
Một chén rượu cũng đủ khiến cho Diêu Quân Huy trở về suy nghĩ cẩn thận.
Mà Trần Kinh lúc này, lại cũng không biết, ngay tại khi hắn làm lửa nóng, mỗi quán cơm nhỏ ở tỉnh thành, đã có người đang thảo luận đủ để tài khiến cho Hải Sơn long trời lở đất.
So với sự bạo tay của Diêu Quân Huy, hắn hiện tại làm những chuyện như vậy, có vẻ hơi nhỏ.
Đây đương nhiên cũng là sự chênh lệch cấp bậc giữa lãnh đạo, dẫn đến tầm mắt hoàn toàn khác nhau, Hải Sơn cuối cùng sẽ đi hướng phương nào?.
Nguyên nhân chủ yếu là vì Hạ Quân thích đề bạt cán bộ, hơn nữa thích đề bạt cán bộ bản thổ, mấy năm nay có thể nói là môn đệ của ông ta ở khắp toàn tỉnh, xúc tu rất rộng.
Mà Hạ Quân người này làm việc rất tinh tế, đáng tin cậy, cẩn thận, nghiêm túc, tính cách này của ông ta hợp với Bí thư Miêu.
Bí thư Miêu rất tính nhiệm ông ta.
Địa vị của Bí thư Miêu ở Lĩnh Nam rất cao, nhưng dù địa vị cao, cũng không thoát khỏi được gông cùm xiềng xích của phe phái, phe phái của Lĩnh Nam rất phức tạp, Hạ Quân chính là người chấp hành khống chế những phe phái này cho Bí thư Miêu.
Mà Hạ Quân cũng không để cho ông thất vọng, mấy năm nay luôn bảo đảm sự ổn định của Lĩnh Nam, bảo đảm xu thế phát triển tốt của Lĩnh Nam, không thể không ghi công lao cho Hạ Quân.
Cho nên ở Lĩnh Nam có người nói Bí thư Miêu và Hạ Quân là tổ hợp hoàng kim.
Bởi vì nguyên nhân này, rất nhiều cán bộ bên dưới khi tiến Tỉnh thành làm việc đều thích tìm Hạ Quân.
Không cần biết chuyện gì, giống như có Hạ Quân tham gia, kết quả chắc chắn sẽ khác biệt, trong chuyện này thậm chí bao gồm vấn đề nhân sự.
Hạ Quân được liệt vào nhóm sau cùng trong ủy viên thường vụ của Tỉnh ủy, nhưng năng lực mà ông ta có sâu không lường được, đây cũng là nguyên nhân làm tiếng tăm của ông ta vang xa.
Thậm chí rất nhiều người ở bên dưới gọi ông ta là giáo phụ trong giới quan trường ở Lĩnh Nam, cách xưng hô này có thể thấy được, địa vị của ông ta ở Lĩnh Nam cũng không tầm thường.
Về phía Nam Cảng, từ sau khi Chủ tịch thành phố Trần Cường đến Việt Châu không công mà lui, Bí thư Thành ủy Diêu Quân Huy cuối cùng kiềm chế không được, cũng theo tới Việt Châu.
Tại một quán cơm trứ danh đối diện với góc của Tỉnh ủy Việt Châu, Diêu Quân Huy gặp được Hạ Quân.
Hạ Quân lúc này không phải là một bộ dáng lão già họm hẹm cẩn thận chặt chẽ như ở trước mặt Bí thư Miêu, ông hôm nay chải chuốt, sống lưng thẳng tắp, cười vui vẻ, giơ tay nhấc chân đều hiện rõ phong thái lãnh đạo.
Ông dùng tay gõ bàn, híp mắt nhìn Diêu Quân Huy nói:
- Quân Huy, anh bận rộn như vậy, còn có thời gian tìm tôi uống rượu tâm sự sao? Chỉ sợ không phải là như thế à?
Diêu Quân Huy cười hì hì lại nói:
- Trưởng ban thư ký, ngài chớ giễu cợt tôi. Nói thật, tôi hiện tại cảm thấy rất áp lực. Lĩnh Nam có hai đặc khu, nhưng chúng ta sao có thể so với người ta? Đừng nói theo chân bọn họ, chỉ cần so với mấy anh em thành phố cấp 3, chúng ta cũng lạc hậu hơn rồi.
Anh xem sự hợp tác liên khu vực mà chúng ta gần đây làm, chúng ta còn chưa có động đến, người ta xé da hổ làm cờ, cờ hiệu khắp nơi đánh vào đặc khu để yêu cầu chính sách.
Trong Tỉnh của chúng ta không biết suy tính thế nào, có người khăng khăng sẵn lòng hạ bệ những chính sách này, nếu tiếp tục như vậy, chẳng phải có người đang chê cười chúng ta sao?
Hạ Quân hơi cười nói:
- Làm sao vậy? Bị một tên mao đầu tiểu tử cầm quân rồi hả? Anh xem mưu lược của người ta một chút, các anh bất động, người ta biết dùng thủ đoạn, nghĩ biện pháp để cho các anh động đậy, việc đã đến nước này, các anh còn có thể đợi nữa sao?
Nếu cứ chờ đợi, người ta sẽ vượt lên đằng trước các anh rồi.
Diêu Quân Huy cười khổ lắc đầu, nói:
- Trưởng ban thư ký, tôi có hứng thú với Trần Kinh người này, nói thật, cán bộ này làm việc rất tốt. Đặc khu hiện tại của chúng ta đang thiếu cán bộ, tôi vừa muốn đặc cách hắn đến đặc khu...
- Anh nghĩ có thể làm vậy được chăng, Trần Kinh này dường như được Bí thư để mắt rồi, anh muốn cho hắn đi nơi nào, có thể đạt được tâm nguyện không?
Hạ Quân cau mày.
Ánh mắt của Diêu Quân Huy thu lại, trong ánh mắt có chút mơ hồ.
Hạ Quân cười, nói:
- Như thế nào? Anh không tin lời của tôi à? Tôi hiểu rõ anh, lần trước đoàn đại biểu của Tô Bắc đến bên này của chúng ta, đại biểu của Tô Bắc có năm người, danh sách ban đầu của năm người có Trần Kinh trong đó.
Về sau tên của Trần Kinh bị Bí thư gạch ra, anh nói hắn chẳng phải bị Bí thư theo dõi hay không?
Diêu Quân Huy hơi sửng sốt, không nói nên lời.
Sau một hồi lâu, anh ta mới chuyển lời, nói:
- Trưởng ban thư ký, chúng ta đã quen biết nhiều năm. Cục diện Nam Cảng của chúng tôi anh cũng biết, rất khó khăn, có nhiều vấn đề. Nói thật, tôi hiện tại có chút sứt đầu mẻ trán rồi, Trưởng ban thư ký, anh phải dạy tôi.
Hạ Quân cười mắng:
- Được rồi lão Diêu, anh ở đây đợi tôi, tôi dạy anh cái gì? Có thể dạy anh cái gì chứ?
Diêu Quân Huy cười, nói:
- Trưởng ban thư ký, nói thật với anh, hiện tại tôi đối với chuyện hợp tác, suy tính lớn nhất chính là hy vọng thông qua hợp tác lần này, bộ máy Nam Cảng của chúng tôi có thể được tẩy rửa một lần. Bí thư Miêu chẳng phải đã nhấn mạnh phải đưa người có khả năng lên, phải hạ người tầm thường xuống sao?
Hiện tại thời đại hợp tác, chúng ta chẳng phải nên suy xét đến việc điều chỉnh vị trí một số cán bộ không theo kịp thời đại sao, đưa một số thành phần chính tiến vào?
Gần đây tôi suy nghĩ rất nhiều, vẫn chưa tìm thấy chỗ khiếm khuyết của vấn đề, nói thật, tôi cảm thấy rất phiền não.
Nụ cười trên mặt của Hạ Quân dần tắt, ông ta nhắm mắt dưỡng thần, lấy tay nhẹ nhàng gõ vào thành ghế.
Lời nói của Diêu Quân Huy rất uyển chuyển, nhưng ý đồ của ông ta không dấu diếm qua nổi Hạ Quân.
Sự hợp tác của hai địa phương, bộ máy của Hải Sơn phỏng chừng đang suy tính như thế nào chiếm được chỗ tốt của Nam Cảng, tất cả mọi người đều muốn xẻ thịt Nam Cảng.
Mà tầm mắt của Diêu Quân Huy lại dán vào bộ máy của Hải Sơn.
Đánh tan bộ máy của Hải Sơn, đem những phần tử ưu tú đến Nam Cảng, sau đó tổ chức lại.
Cứ như vậy, tăng cường sức mạnh cho bộ máy cán bộ của Nam Cảng, hơn nữa có cán bộ của Hải Sơn bên trong bộ máy, thì cơ hội xúc tiến sẽ tương đối lớn.
Quan trọng hơn là bộ máy của Hải Sơn tan rã, muốn mài giũa bộ máy mới cần có thời gian, lúc đó, bọn họ có bao nhiêu lực chú ý vào Nam Cảng?
Mà nhân cơ hội này, Nam Cảng liền có thể đảo ngược cục diện hiện tại, không như bây giờ, hợp tác của hai địa phương sợ hãi rụt rè như vậy, còn muốn làm thí điểm trước tiên gì chứ.
Không thể không nói kế hoạch này của Diêu Quân Huy rất lớn.
Nhưng....
Vừa nghĩ tới Hải Sơn, trong lòng của Hạ Quân cũng có chút phức tạp.
Chủ tịch thành phố của thành phố Hải Sơn có chút quan hệ phức tạp với ông ta, Chủ tịch thành phố Thanh Hương năm trước đã ly hôn với Hạ Quân, kết thúc cuộc hôn nhân 22 năm của hai người.
Lúc ấy chuyện này tuy rằng được cố tình xử lý âm thầm.
Nhưng trong thể chế, nhất là cán bộ cao cấp ở Lĩnh Nam, vẫn có một phen chấn động.
Hạ Quân và Chủ tịch thành phố Thanh Hương cả hai là người không chịu thua.
Hạ Quân chức quan là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, lúc ấy ông ta cố ý ngăn cản sự phát triển của Chủ tịch thành phố Thanh Hương.
Nhưng Chủ tịch thành phố Thanh Hương cũng là người phụ nữ khá mạnh mẽ, là nhân vật nữ anh hùng không muốn thua đấng mày râu, khi bà ta biết được Hạ Quân âm thầm giở trò, lúc này tức giận không chịu nổi, làm lớn sự tình.
Cuối cùng hai người đã đường ai nấy đi.
Chia tay rồi sự nghiệp của Lý Thanh Hương ngày càng thăng tiến, hiện tại đã là thực quyền Giám đốc sở rồi.
Mà Hạ Quân vẫn dậm chân tại chỗ, ông ta đã ngồi lên ghế thư ký phục vụ cho hai đời lãnh đạo.
Bộ máy Hải Sơn ở khu tam giác là bộ máy có vấn đề rất lớn, các tầng lớp cao đều nóng lòng muốn xây dưng lại bộ máy ở Hải Sơn.
Hiện tại Diêu Quân Huy nhắm vào nhược điểm này, không thể không nói ông ta rất nhạy bén...
Nghĩ đến đây, Hạ Quân không khỏi có chút thất vọng với Hoàng Hồng Viễn, sớm biết rằng Hoàng Hồng Viễn vô năng như vậy, lúc trước ông ta sẽ không bỏ phí tâm tư để nâng ông ta lên cao.
Hiện tại người này không phải là bùn hồ dán lên tường, chính mình sao có thể sắp xếp mới lại bộ máy của Hải Sơn.
- Quân Huy, anh kiên nhẫn một chút, sự tình cuối cùng gì cùng sẽ có cơ hội đấy.
Hạ Quân khẽ mỉm cười nói.
- Anh vì mưu cầu cho sự phát triển của Nam Cảng, có thể nói là đã dùng hết toàn lực a, nếu anh với tinh thần làm việc ấy, tôi nghĩ đặc khu Nam Cảng của anh trong một ngày không xa sẽ đổi đời.
Vừa đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên mở.
Diêu Quân Huy nhìn ra cửa, hai mắt sáng lóa.
Một người phụ nữ bước vào.
Người phụ nữ khoảng 40 tuổi, trên mặt không có nếp nhăn.
Bà ta không có chải chuốt trang điểm, mặc bộ quần áo công sở rất đơn giản.
Khi bà ta vừa xuất hiện, phong thái thướt tha thành thục kia, hơi thở nữ tính liền đập vào mặt, khiến bất cứ người đàn ông nào cũng không chống đỡ nổi.
Âu Sương bà chủ của quán cơm.
Diêu Quân Huy theo bản năng đứng dậy, trên mặt lộ ra nụ cười.
Âu Sương cười nói:
- Tôi đang tự họi không biết tại sao chim khách trong sân hôm nay lại kêu ầm ĩ như vậy, hóa ra là có khách bí mật đến, hai vị lãnh đạo đến, thật sự là khiến cây cỏ của tôi ở đây rực rỡ.
Diêu Quân Huy cười nói:
- Âu tổng, Trưởng ban thư ký của chúng tôi thích đồ ăn của các cô, tôi hỏi Trưởng ban thư ký đi nơi nào ăn cơm, ông ta thuận miệng nói tới nơi này, xem ra Trưởng ban thư ký vẫn là không quen được hương vị thức ăn nơi này.
Mặt Âu Sương hơi đỏ lên, tuy nhiên lại không có nhăn nhó.
Cô xoay chuyển lời nói:
- Hôm nay hai vị lãnh đạo đã vất vả đến đây, tôi phải mời các anh một ly. Tôi trước kính Bí thư Diêu.
Diêu Quân Huy liên tục khoát tay nói:
- Âu tổng, này ngàn vạn lần không được, cô không nên đảo ngược, hôm nay Trưởng ban thư ký của chúng ta mới là khách quý.
- Tốt lắm, tốt lắm, Quân Huy, anh không cần già mồm cãi láo. Uống một chén rượu nha, nhiều chuyện vui như vậy? Anh uống trước.
Hạ Quân lên tiếng nói.
Diêu Quân Huy lúc này mới cười hì hì nói:
- Trưởng ban thư ký lên tiếng, tôi cung kính không bằng tuân mệnh.
Chính ông ta châm một chén rượu đầy tràn, Âu Sương cũng không còn cách nào khác, đành cầm ly của Hạ Quân, nâng ly cụng với Diêu Quân, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Sau đó cô nói vài câu khách khí, liền cười dài rồi bỏ đi.
Từ đầu đến cuối, cô không có chính diện giao lưu với Hạ Quân.
Nhưng ai cũng có thể thấy rõ quan hệ giữa cô ta và Trưởng ban thư ký.
Trên thực tế hiện tại Hạ Quân đang độc thân, kết giao bạn gái cũng là bình thường, quan hệ giữa ông ta và Âu sương ngược lại chưa tính là bí mật.
Nhưng, hôm nay Âu Sương đến đây đã mời rượu, cũng là có thâm ý đấy.
Dù sao, quan hệ của Hạ Quân và cô ta bên ngoài cũng đã đồn đại rồi, không quan tâm là thật hay giả, đều là lời đồn đại.
Còn mời rượu lần này, vậy tin đồn đã được chứng thực.
Diêu Quân Huy có lý do gì không tin, loại mời rượu này chẳng phải là Hạ Quân mớm lời hay sao?
Tất cả mọi người là người có chức vị cao, đến được cấp bậc này, có nhiều lời không cần nêu rõ.
Diêu Quân Huy hôm nay tôn trọng Hạ Quân, đem ý nghĩ và tư tưởng của chính mình báo cáo cho ông ta, Hạ Quân cũng không thể để cho ông ta tay không mà về.
Không có hứa hẹn cụ thể, nhưng ý tứ trong chén rượu này quá nhiều.
Một chén rượu cũng đủ khiến cho Diêu Quân Huy trở về suy nghĩ cẩn thận.
Mà Trần Kinh lúc này, lại cũng không biết, ngay tại khi hắn làm lửa nóng, mỗi quán cơm nhỏ ở tỉnh thành, đã có người đang thảo luận đủ để tài khiến cho Hải Sơn long trời lở đất.
So với sự bạo tay của Diêu Quân Huy, hắn hiện tại làm những chuyện như vậy, có vẻ hơi nhỏ.
Đây đương nhiên cũng là sự chênh lệch cấp bậc giữa lãnh đạo, dẫn đến tầm mắt hoàn toàn khác nhau, Hải Sơn cuối cùng sẽ đi hướng phương nào?.