Trần Kinh bay thẳng tử Hoàng Hải đến Lâm Cảng.
Đây là yêu cầu của Chủ tịch Thanh Hương, Chủ tịch Thanh Hương đang khảo sát ở đặc khu Lâm Cảng.
Khi Trần Kinh ngồi máy bay đến Lâm Cảng, từ cửa khách VIP đi ra, cảnh tượng bên ngoài khiến hắn ngạc nhiên.
Bên ngoài rất đông truyền thông, hắn vừa ra, đèn flash bên ngoài lóe lên, khiến hắn khó có thể mở to mắt.
Mà Lý Thanh Hương một đám có sáu bảy người đợi ở đó để đón hắn, người người cầm hoa trên tay.
Hắn vừa ra đến nơi, Lý Thanh Hương liền chạy ra đón.
Bà ta tươi cười, tặng hoa cho Trần Kinh nói:
-Tiểu Trần, diễn đàn lần này rất thành công, có thể nói là chiến thắng trở về, chúng tôi đều đến để đón công thần của chúng ta!
Trần Kinh ngượng ngùng cười cười nói:
-Chủ tịch, việc này...quá long trọng, tôi thật sự rất hổ thẹn!
Lý Thanh Hương nói:
-Không cần hổ thẹn, những thứ này là vinh dự mà cậu nên có! Cậu là cán bộ Hải Sơn chúng ta đào tạo nên, điều này làm chúng tôi thấy rất tự hào.
Trần Kinh và Chủ tịch Thanh Hương sóng vai đứng trước mặt phóng viên để chụp ảnh.
Sau đó Trần Kinh còn được mời phát biểu.
Ở sân bay nửa tiếng đồng hồ, một đoàn người ngồi vào chiếc Coaster đi thẳng đến nơi mà đoàn khảo sát ở.
Trần Kinh lúc đầu đề xuất quan điểm học hỏi đặc khu, dựa vào đặc khu.
Lúc đó ý tưởng này của hắn gặp phải tranh luận, đặc biệt là nội bộ bên trong Hải Sơn, rất nhiều người phản đối hắn, có thể nói là tạo nên sự căm giận của quần chúng.
Nhưng mà trên thực tế, Lý Thanh Hương lần này đến đặc khu Lâm Cảng khảo sát, chính là một hành động thực tế để học hỏi đặc khu.
Tuy nhiên đặc khu Lâm Cảng không phải là đặc khu Nam Cảng.
Lâm Cảng là đặc khu thành công nhất nước, hiện tại cũng trở thành thành phố bậc nhất cả nước giống với thủ đô, Hoàng Hải và Việt Châu, đứng đầu về trình độ phát triển trong nước.
Nếu như nói người Hải Sơn thù hận và đố kỵ người Nam Cảng, thì đối với Lâm Cảng chỉ có sùng bái và mê tín.
Sự khác biệt này rất kỳ diệu.
Trước khi Trần Kinh đến Nam Cảng, Lý Thanh Hương đã khảo sát hai ngày rồi.
Trọng điểm của khảo sát lần này, chủ yếu khảo sát chế định chính sách kinh tế đặc khu và kinh nghiệm quy hoạch thành phố.
Trần Kinh đưa ra khái niệm xây dựng quận lớn, Lý Thanh Hương với tư cách là Chủ tịch thành phố, bà cũng có được linh cảm từ chuyện đó.
Đặc sắc của Hải Sơn và sức cạnh tranh chủ yếu là rất cần thiết, nhưng dựa vào ưu thế và ưu điểm cố hữu của Hải Sơn để phát triển, việc này rõ ràng rất có giá trị.
Hải Sơn có điều kiện thiên thời địa lợi và nhân văn, Hải Sơn có thể đánh bài người.
Ở Lĩnh Nam, Việt Châu và Lâm Cảng là hai từ đại diện cho hiện đại hóa nhịp điệu cao, thành phố như vậy phương thức xây dựng không thể phục chế.
Vậy Hải Sơn dựa vào ưu thế của mình xây dựng một thành phố thích hợp để sinh sống.
Việt Châu và Nam Cảng nhanh, Hải Sơn chậm.
Cảnh vật thành phố đẹp, hơi thở nhân văn nồng đậm, an ninh xã hội tốt, văn hóa thành phố sâu đậm, một nơi như vậy là nơi sinh sống tốt nhất, cũng tuyệt đối là một quân bài rất có tính cạnh tranh.
Thời gian gần đây, Lý Thanh Hương và Hoàng Hoành Viễn rất hiểu ý nhau, bắt tay giảng hòa.
Hai người vì chỉ số kinh tế quý cuối cùng, trong khi điên cuồng tiến lên cũng đồng thời cùng nhau điều chỉnh việc thi hành các biện pháp chính trị, cố gắng xây dựng một cơ chế phát triển lâu dài cho Hải Sơn.
Vì thế Thành ủy đã nhiều lần mở hội nghị Thường vụ, Hội nghị thường vụ quyết định, thời điểm gần cuối năm, phải hoàn thiện phương pháp cơ chế hiệu quả lâu dài về phát triển kinh tế, cố gắng đạt được những điểm sáng, điểm đáng xem trong kế hoạch bố cục kinh tế trong năm mới.
Giống như Trần Kinh vẫn thường nhấn mạnh, đoàn kết là sức mạnh.
Bộ máy Hải Sơn trước đây không bao giờ đoàn kết, cho nên mọi người hoạt động riêng lẻ, mỗi người đều xen lẫn lợi ích cá nhân vào công việc.
Tình thế như vậy, khiến cho Hải Sơn phát triển trì trệ mãi không giải quyết được.
Hiện tại, một khi có sự ăn ý, nó phát ra tiềm lực rất phi thường.
Bởi vì Trần Kinh tham gia diễn đàn kinh tế cấp huyện ở Hoàng Hải, hội thảo đài truyền hình Hoàng Hải biên tập lại và chiếu lên TV.
Cho nên tối nay mới chính thức phát sóng tập mà Trần Kinh tranh luận kịch liệt với Lý Khắc Ba.
Đêm đó ở khách sạn, Lý Thanh Hương thịnh tình đón tiếp Trần Kinh, buổi tối yêu cầu tất cả các thành viên trong đoàn khảo sát phải xem kỹ chương trình thảo luận vòng thứ ba diễn đàn kinh tế cấp huyện chiếu trên kênh truyền hình Hoàng Hải.
Do đó Lý Thanh Hương đặc biệt thuê một phòng họp của khách sạn.
Phòng họp có một TV Plasma hơn 30 inches.
Tất cả các thành viên trong đoàn khảo sát cầm sổ, ngồi vào giống như phòng học đại học, sau đó cùng xem chương trình.
Đối với đãi ngộ như vậy, Trần Kinh có chút vừa mừng vừa lo.
Trong chương chình, biểu hiện xuất sắc của Trần Kinh, cũng khiến những đồng nghiệp ngồi xem cảm thấy thỏa mãn.
Trần Kinh ngồi bên cạnh Lý Thanh Hương.
Còn bên cạnh hắn là Hạ Triều Nam, quan hệ giữa hắn và Hạ Triều Nam thì khỏi phải nói, vẫn luôn rất tốt.
Mà Hạ Triều Nam hôm nay cũng giữ được thể diện cho Trần Kinh, khi chương trình phát đến đoạn đặc sắc, không ngờ ông ta đi đầu vỗ tay cổ động, làm cho Trần Kinh rất xấu hổ.
Sau khi chương trình kết thúc, Lý Thanh Hương phát biểu hết sức ca ngợi Trần Kinh, đồng thời yêu cầu quận huyện phải chăm chỉ học tập nội dung mà Trần Kinh phát biểu, mỗi nhân vật đứng đầu quận huyện phải thông qua học hỏi để viết kinh nghiệm lĩnh hội được, và phải nộp lại cho bà, bà ta muốn đích thân xem xét.
Bà ta mạnh mẽ nói:
-Các đồng chí, tôi tin rằng chúng ta là cán bộ Hải Sơn, thời khắc này cảm thấy tự hào. Bởi vì Bí thư Quận ủy mà Hải Sơn chúng ta đào tạo, đã tỏa sáng trên diễn đàn kinh tế cấp huyện lần này! Vinh dự này thuộc về toàn bộ Hải Sơn chúng ta.
Bà ta dừng một chút nói:
-Chắc mọi người đều thấy rồi! Mấy năm nay hình thế phát triển Lân Giác như vũ bão. Trước kia trong bộ máy chúng ta, trong mắt các quận huyện khác, mọi người đều có thái độ nghi ngờ đối với Lân Giác và Bí thư Trần Kinh.
Nhưng Bí thư Trần Kinh dùng thành tích thực tế để biến tất cả những nghi ngờ của mọi người thành bọt biển, Lân Giác trở thành một trong những quận có thực lực nhất Hải Sơn.
Hôm nay tôi muốn nhấn mạnh, bắt đầu từ bây giờ, chúng ta bắt buộc phải từ bỏ những gì không đúng đắn, quan niệm sai lầm trước đây, phải thực sự chỉnh đốn tư tưởng, lấy Lân Giác làm gương để học hỏi kinh nghiệm.
Lần này đoàn khảo sát chúng ta đến Lâm Cảng là đến để khiêm tốn học hỏi.
Sau khi trở về, nội bộ chúng ta cũng phải mở một lớp học hỏi kinh nghiệm lẫn nhau, khiêm tốn thì sẽ tiến bộ, đây là chân lý bất tử, cán bộ đảng viên chúng ta nhất định phải học tập truyền thống tốt đẹp này...
Lý Thanh Hương nói rất nhiều, cuối cùng bà lại sắp xếp Trần Kinh phát biểu.
Đúng lúc này, điện thoại của hắn kêu lên.
Sắc mặt hắn thay đổi.
Phong cách của Lý Thanh Hương kiên cường, mạnh mẽ quả quyết, nhất là tác phong hội nghị đặc biệt nghiêm khắc.
Trong hội nghị bà ta chủ trì, thầm thì với nhau, không chú ý nghe, điện thoại không tắt, đều bị phê bình nghiêm khắc.
Nhưng hôm nay, bà ta hơi cười cười nói:
-Cậu cứ ra ngoài nghe điện thoại trước, nghe xong chúng ta tiếp tục trao đổi!
Trần Kinh ra ngoài khoảng năm phút mới quay lại, khi bước vào hội trường, sắc mặt hắn vô cùng nghiêm trọng.
Là Trưởng Ban tổ chức tỉnh ủy Sử Chính Tân gọi điện đến.
Sử Chính Tân trong điện thoại nói rất nghiêm khắc, nghiêm khắc phê bình Trần Kinh tự ý thay đổi hành trình.
Ông ta yêu cầu Trần Kinh lập tức từ Lâm Cảng đến Việt Châu, nếu không sẽ xử lý kỉ luật.
Trần Kinh là cán bộ từ Ban tổ chức đi lên, hắn đương nhiên biết quyền hạn của Ban tổ chức lớn như thế nào.
Đối mặt với những lời nói nghiêm khắc của Sử Chính Tân, hắn căn bản không thể cãi lời.
Nếu như là ở nội địa, Trần Kinh trước đây gặp phải tình huống như vậy, chắc chắn sẽ rất tức giận.
Nói không chừng cán bộ giả tạo kia, con đường làm quan cả đời đều sẽ bị chôn vùi rồi, dù gì làm bên trong Đảng, yêu cầu của Ban tổ chức rất nghiêm khắc, đại diện ý kiến của Ban tổ chức, chấp hành không được có bất kỳ sai sót nào.
Trần Kinh quay lại hội trường, hắn đến bên cạnh Lý Thanh Hương nói tình hình lúc nãy cho bà ta.
Nụ cười trên mặt Lý Thanh Hương tắt đi.
Một lát sau, bà khoát tay nói:
-Chuyện này để tôi giải quyết, cậu cứ tiếp tục giao lưu với mọi người!
Bà ta cầm cặp tài liệu của mình, đứng dậy đi ra ngoài, phanh một tiếng đóng cửa lại, khí thế rất kinh người.
…
Ghế sô pha vải vô cùng tinh tế.
Tả Soái ngồi trên ghế sô pha, lưng tựa ghế, tay ôm một cái gối, chau mày, thần sắc nghiêm trọng, không nhúc nhích.
Trong phòng chỉ có một mình anh ta.
Chiếc TV trước mặt anh ta đang phát chương trình quảng cáo mua sắm khiến nhiều người phiền lòng, âm lượng TV không nhỏ, cả phòng họp ầm ĩ không yên.
Nhưng Tả Soái lại dường như không có cảm giác gì, mặc cho giọng nam mãnh liệt ở trong TV kia hò hét.
Vừa mấy phút trước, anh ta xem xong chương trình chuyên đề kinh tế cấp huyện tập mới nhất của đài truyền hình Hoàng Hải.
Lý Khắc Ba và Trần Kinh tranh luận xuất sắc, hai người bàn luận vấn đề sâu sắc, có thể nói khiến anh ta mở rộng tầm mắt.
Anh ta bình thường là một người hết sức tự phụ.
Kinh nghiệm nhiều năm làm công tác truyền thông, kiến thức và tài hoa của anh ta được rèn luyện rất tốt, Trần Kinh được mệnh danh là tài tử Sở Giang.
Tô Bắc thuộc Giang Nam, quê hương tài tử Giang Nam, tài tử như mây.
Nhưng nếu thật sự muốn bình luận tài tử Tô Bắc, Tả Soái nhất định có mặt trong danh sách.
Để chọn ra thư kí Tỉnh ủy Tô Bắc, chọn tuyển ngàn vạn lần, cuối cùng chọn anh ta, hơn nữa còn đặc cách cất nhắc, đây đã thành giai thoại trên chính đàn Tô Bắc.
Cảm nhận được bản thân vì thân phận thay đổi mà nhận được sự tôn trọng của người khác, Tả Soái thường cảm thấy rất tự hào, trong lòng rất tự tin.
Bắt đầu từ lần đầu tiên gặp Trần Kinh, sau đó liên tiếp nghe Bí thư Sa nhắc đến Trần Kinh.
Lúc đó, trong lòng anh ta nảy sinh ra một ý nghĩ, anh ta rất muốn đọ sức với Trần Kinh, xem xem ai tài hoa hơn, ai có bản lĩnh hơn.
Lần này chiến tranh Trần Lý, Tả Soái không chút do dự tiếp chiêu cho Lý Khắc Ba, thức trắng đêm để soạn văn cho Lý Khắc Ba.
Nhưng...
Lúc này, tâm trạng anh ta rất phức tạp.
Lý Khắc Ba cố nhiên khiến anh ta giật mình, càng làm anh ta ngạc nhiên hơn là Trần Kinh.
Mỗi lần Trần Kinh phát ngôn, có thể nói là ngẫu hứng mà nói.
Nhưng ngẫu hứng nói, lại không ngờ giống như trên tay có bản diễn thuyết sẵn được làm tỉ mỉ, tất cả các vấn đề hắn đều trả lời rất cẩn thận, nghiêm túc, có thể nói không chút sơ hở.
Hơn nữa tất cả những câu trả lời này, không có bất kỳ sự qua quít, đều là trực tiếp đối mặt vấn đề, hơn nữa sau khi vấn đề được hắn giải đáp, khiến người ta rất tin phục, thậm chí sáng tỏ thông suốt.
Tả Soái không thể tưởng tượng, điều này phải bản lĩnh như thế nào mới có thể đạt được trình độ như vậy.
Tại thời khắc này, Tả Soái đặt mình vào vị trí Trần Kinh để nghĩ, anh ta không cho rằng mình có thể biểu hiện tốt như vậy.
Trần Kinh biểu hiện rất hoàn hảo, Tả Soái trong lòng ngoài khâm phục ra không có bất kỳ suy nghĩ gì…
Đây là yêu cầu của Chủ tịch Thanh Hương, Chủ tịch Thanh Hương đang khảo sát ở đặc khu Lâm Cảng.
Khi Trần Kinh ngồi máy bay đến Lâm Cảng, từ cửa khách VIP đi ra, cảnh tượng bên ngoài khiến hắn ngạc nhiên.
Bên ngoài rất đông truyền thông, hắn vừa ra, đèn flash bên ngoài lóe lên, khiến hắn khó có thể mở to mắt.
Mà Lý Thanh Hương một đám có sáu bảy người đợi ở đó để đón hắn, người người cầm hoa trên tay.
Hắn vừa ra đến nơi, Lý Thanh Hương liền chạy ra đón.
Bà ta tươi cười, tặng hoa cho Trần Kinh nói:
-Tiểu Trần, diễn đàn lần này rất thành công, có thể nói là chiến thắng trở về, chúng tôi đều đến để đón công thần của chúng ta!
Trần Kinh ngượng ngùng cười cười nói:
-Chủ tịch, việc này...quá long trọng, tôi thật sự rất hổ thẹn!
Lý Thanh Hương nói:
-Không cần hổ thẹn, những thứ này là vinh dự mà cậu nên có! Cậu là cán bộ Hải Sơn chúng ta đào tạo nên, điều này làm chúng tôi thấy rất tự hào.
Trần Kinh và Chủ tịch Thanh Hương sóng vai đứng trước mặt phóng viên để chụp ảnh.
Sau đó Trần Kinh còn được mời phát biểu.
Ở sân bay nửa tiếng đồng hồ, một đoàn người ngồi vào chiếc Coaster đi thẳng đến nơi mà đoàn khảo sát ở.
Trần Kinh lúc đầu đề xuất quan điểm học hỏi đặc khu, dựa vào đặc khu.
Lúc đó ý tưởng này của hắn gặp phải tranh luận, đặc biệt là nội bộ bên trong Hải Sơn, rất nhiều người phản đối hắn, có thể nói là tạo nên sự căm giận của quần chúng.
Nhưng mà trên thực tế, Lý Thanh Hương lần này đến đặc khu Lâm Cảng khảo sát, chính là một hành động thực tế để học hỏi đặc khu.
Tuy nhiên đặc khu Lâm Cảng không phải là đặc khu Nam Cảng.
Lâm Cảng là đặc khu thành công nhất nước, hiện tại cũng trở thành thành phố bậc nhất cả nước giống với thủ đô, Hoàng Hải và Việt Châu, đứng đầu về trình độ phát triển trong nước.
Nếu như nói người Hải Sơn thù hận và đố kỵ người Nam Cảng, thì đối với Lâm Cảng chỉ có sùng bái và mê tín.
Sự khác biệt này rất kỳ diệu.
Trước khi Trần Kinh đến Nam Cảng, Lý Thanh Hương đã khảo sát hai ngày rồi.
Trọng điểm của khảo sát lần này, chủ yếu khảo sát chế định chính sách kinh tế đặc khu và kinh nghiệm quy hoạch thành phố.
Trần Kinh đưa ra khái niệm xây dựng quận lớn, Lý Thanh Hương với tư cách là Chủ tịch thành phố, bà cũng có được linh cảm từ chuyện đó.
Đặc sắc của Hải Sơn và sức cạnh tranh chủ yếu là rất cần thiết, nhưng dựa vào ưu thế và ưu điểm cố hữu của Hải Sơn để phát triển, việc này rõ ràng rất có giá trị.
Hải Sơn có điều kiện thiên thời địa lợi và nhân văn, Hải Sơn có thể đánh bài người.
Ở Lĩnh Nam, Việt Châu và Lâm Cảng là hai từ đại diện cho hiện đại hóa nhịp điệu cao, thành phố như vậy phương thức xây dựng không thể phục chế.
Vậy Hải Sơn dựa vào ưu thế của mình xây dựng một thành phố thích hợp để sinh sống.
Việt Châu và Nam Cảng nhanh, Hải Sơn chậm.
Cảnh vật thành phố đẹp, hơi thở nhân văn nồng đậm, an ninh xã hội tốt, văn hóa thành phố sâu đậm, một nơi như vậy là nơi sinh sống tốt nhất, cũng tuyệt đối là một quân bài rất có tính cạnh tranh.
Thời gian gần đây, Lý Thanh Hương và Hoàng Hoành Viễn rất hiểu ý nhau, bắt tay giảng hòa.
Hai người vì chỉ số kinh tế quý cuối cùng, trong khi điên cuồng tiến lên cũng đồng thời cùng nhau điều chỉnh việc thi hành các biện pháp chính trị, cố gắng xây dựng một cơ chế phát triển lâu dài cho Hải Sơn.
Vì thế Thành ủy đã nhiều lần mở hội nghị Thường vụ, Hội nghị thường vụ quyết định, thời điểm gần cuối năm, phải hoàn thiện phương pháp cơ chế hiệu quả lâu dài về phát triển kinh tế, cố gắng đạt được những điểm sáng, điểm đáng xem trong kế hoạch bố cục kinh tế trong năm mới.
Giống như Trần Kinh vẫn thường nhấn mạnh, đoàn kết là sức mạnh.
Bộ máy Hải Sơn trước đây không bao giờ đoàn kết, cho nên mọi người hoạt động riêng lẻ, mỗi người đều xen lẫn lợi ích cá nhân vào công việc.
Tình thế như vậy, khiến cho Hải Sơn phát triển trì trệ mãi không giải quyết được.
Hiện tại, một khi có sự ăn ý, nó phát ra tiềm lực rất phi thường.
Bởi vì Trần Kinh tham gia diễn đàn kinh tế cấp huyện ở Hoàng Hải, hội thảo đài truyền hình Hoàng Hải biên tập lại và chiếu lên TV.
Cho nên tối nay mới chính thức phát sóng tập mà Trần Kinh tranh luận kịch liệt với Lý Khắc Ba.
Đêm đó ở khách sạn, Lý Thanh Hương thịnh tình đón tiếp Trần Kinh, buổi tối yêu cầu tất cả các thành viên trong đoàn khảo sát phải xem kỹ chương trình thảo luận vòng thứ ba diễn đàn kinh tế cấp huyện chiếu trên kênh truyền hình Hoàng Hải.
Do đó Lý Thanh Hương đặc biệt thuê một phòng họp của khách sạn.
Phòng họp có một TV Plasma hơn 30 inches.
Tất cả các thành viên trong đoàn khảo sát cầm sổ, ngồi vào giống như phòng học đại học, sau đó cùng xem chương trình.
Đối với đãi ngộ như vậy, Trần Kinh có chút vừa mừng vừa lo.
Trong chương chình, biểu hiện xuất sắc của Trần Kinh, cũng khiến những đồng nghiệp ngồi xem cảm thấy thỏa mãn.
Trần Kinh ngồi bên cạnh Lý Thanh Hương.
Còn bên cạnh hắn là Hạ Triều Nam, quan hệ giữa hắn và Hạ Triều Nam thì khỏi phải nói, vẫn luôn rất tốt.
Mà Hạ Triều Nam hôm nay cũng giữ được thể diện cho Trần Kinh, khi chương trình phát đến đoạn đặc sắc, không ngờ ông ta đi đầu vỗ tay cổ động, làm cho Trần Kinh rất xấu hổ.
Sau khi chương trình kết thúc, Lý Thanh Hương phát biểu hết sức ca ngợi Trần Kinh, đồng thời yêu cầu quận huyện phải chăm chỉ học tập nội dung mà Trần Kinh phát biểu, mỗi nhân vật đứng đầu quận huyện phải thông qua học hỏi để viết kinh nghiệm lĩnh hội được, và phải nộp lại cho bà, bà ta muốn đích thân xem xét.
Bà ta mạnh mẽ nói:
-Các đồng chí, tôi tin rằng chúng ta là cán bộ Hải Sơn, thời khắc này cảm thấy tự hào. Bởi vì Bí thư Quận ủy mà Hải Sơn chúng ta đào tạo, đã tỏa sáng trên diễn đàn kinh tế cấp huyện lần này! Vinh dự này thuộc về toàn bộ Hải Sơn chúng ta.
Bà ta dừng một chút nói:
-Chắc mọi người đều thấy rồi! Mấy năm nay hình thế phát triển Lân Giác như vũ bão. Trước kia trong bộ máy chúng ta, trong mắt các quận huyện khác, mọi người đều có thái độ nghi ngờ đối với Lân Giác và Bí thư Trần Kinh.
Nhưng Bí thư Trần Kinh dùng thành tích thực tế để biến tất cả những nghi ngờ của mọi người thành bọt biển, Lân Giác trở thành một trong những quận có thực lực nhất Hải Sơn.
Hôm nay tôi muốn nhấn mạnh, bắt đầu từ bây giờ, chúng ta bắt buộc phải từ bỏ những gì không đúng đắn, quan niệm sai lầm trước đây, phải thực sự chỉnh đốn tư tưởng, lấy Lân Giác làm gương để học hỏi kinh nghiệm.
Lần này đoàn khảo sát chúng ta đến Lâm Cảng là đến để khiêm tốn học hỏi.
Sau khi trở về, nội bộ chúng ta cũng phải mở một lớp học hỏi kinh nghiệm lẫn nhau, khiêm tốn thì sẽ tiến bộ, đây là chân lý bất tử, cán bộ đảng viên chúng ta nhất định phải học tập truyền thống tốt đẹp này...
Lý Thanh Hương nói rất nhiều, cuối cùng bà lại sắp xếp Trần Kinh phát biểu.
Đúng lúc này, điện thoại của hắn kêu lên.
Sắc mặt hắn thay đổi.
Phong cách của Lý Thanh Hương kiên cường, mạnh mẽ quả quyết, nhất là tác phong hội nghị đặc biệt nghiêm khắc.
Trong hội nghị bà ta chủ trì, thầm thì với nhau, không chú ý nghe, điện thoại không tắt, đều bị phê bình nghiêm khắc.
Nhưng hôm nay, bà ta hơi cười cười nói:
-Cậu cứ ra ngoài nghe điện thoại trước, nghe xong chúng ta tiếp tục trao đổi!
Trần Kinh ra ngoài khoảng năm phút mới quay lại, khi bước vào hội trường, sắc mặt hắn vô cùng nghiêm trọng.
Là Trưởng Ban tổ chức tỉnh ủy Sử Chính Tân gọi điện đến.
Sử Chính Tân trong điện thoại nói rất nghiêm khắc, nghiêm khắc phê bình Trần Kinh tự ý thay đổi hành trình.
Ông ta yêu cầu Trần Kinh lập tức từ Lâm Cảng đến Việt Châu, nếu không sẽ xử lý kỉ luật.
Trần Kinh là cán bộ từ Ban tổ chức đi lên, hắn đương nhiên biết quyền hạn của Ban tổ chức lớn như thế nào.
Đối mặt với những lời nói nghiêm khắc của Sử Chính Tân, hắn căn bản không thể cãi lời.
Nếu như là ở nội địa, Trần Kinh trước đây gặp phải tình huống như vậy, chắc chắn sẽ rất tức giận.
Nói không chừng cán bộ giả tạo kia, con đường làm quan cả đời đều sẽ bị chôn vùi rồi, dù gì làm bên trong Đảng, yêu cầu của Ban tổ chức rất nghiêm khắc, đại diện ý kiến của Ban tổ chức, chấp hành không được có bất kỳ sai sót nào.
Trần Kinh quay lại hội trường, hắn đến bên cạnh Lý Thanh Hương nói tình hình lúc nãy cho bà ta.
Nụ cười trên mặt Lý Thanh Hương tắt đi.
Một lát sau, bà khoát tay nói:
-Chuyện này để tôi giải quyết, cậu cứ tiếp tục giao lưu với mọi người!
Bà ta cầm cặp tài liệu của mình, đứng dậy đi ra ngoài, phanh một tiếng đóng cửa lại, khí thế rất kinh người.
…
Ghế sô pha vải vô cùng tinh tế.
Tả Soái ngồi trên ghế sô pha, lưng tựa ghế, tay ôm một cái gối, chau mày, thần sắc nghiêm trọng, không nhúc nhích.
Trong phòng chỉ có một mình anh ta.
Chiếc TV trước mặt anh ta đang phát chương trình quảng cáo mua sắm khiến nhiều người phiền lòng, âm lượng TV không nhỏ, cả phòng họp ầm ĩ không yên.
Nhưng Tả Soái lại dường như không có cảm giác gì, mặc cho giọng nam mãnh liệt ở trong TV kia hò hét.
Vừa mấy phút trước, anh ta xem xong chương trình chuyên đề kinh tế cấp huyện tập mới nhất của đài truyền hình Hoàng Hải.
Lý Khắc Ba và Trần Kinh tranh luận xuất sắc, hai người bàn luận vấn đề sâu sắc, có thể nói khiến anh ta mở rộng tầm mắt.
Anh ta bình thường là một người hết sức tự phụ.
Kinh nghiệm nhiều năm làm công tác truyền thông, kiến thức và tài hoa của anh ta được rèn luyện rất tốt, Trần Kinh được mệnh danh là tài tử Sở Giang.
Tô Bắc thuộc Giang Nam, quê hương tài tử Giang Nam, tài tử như mây.
Nhưng nếu thật sự muốn bình luận tài tử Tô Bắc, Tả Soái nhất định có mặt trong danh sách.
Để chọn ra thư kí Tỉnh ủy Tô Bắc, chọn tuyển ngàn vạn lần, cuối cùng chọn anh ta, hơn nữa còn đặc cách cất nhắc, đây đã thành giai thoại trên chính đàn Tô Bắc.
Cảm nhận được bản thân vì thân phận thay đổi mà nhận được sự tôn trọng của người khác, Tả Soái thường cảm thấy rất tự hào, trong lòng rất tự tin.
Bắt đầu từ lần đầu tiên gặp Trần Kinh, sau đó liên tiếp nghe Bí thư Sa nhắc đến Trần Kinh.
Lúc đó, trong lòng anh ta nảy sinh ra một ý nghĩ, anh ta rất muốn đọ sức với Trần Kinh, xem xem ai tài hoa hơn, ai có bản lĩnh hơn.
Lần này chiến tranh Trần Lý, Tả Soái không chút do dự tiếp chiêu cho Lý Khắc Ba, thức trắng đêm để soạn văn cho Lý Khắc Ba.
Nhưng...
Lúc này, tâm trạng anh ta rất phức tạp.
Lý Khắc Ba cố nhiên khiến anh ta giật mình, càng làm anh ta ngạc nhiên hơn là Trần Kinh.
Mỗi lần Trần Kinh phát ngôn, có thể nói là ngẫu hứng mà nói.
Nhưng ngẫu hứng nói, lại không ngờ giống như trên tay có bản diễn thuyết sẵn được làm tỉ mỉ, tất cả các vấn đề hắn đều trả lời rất cẩn thận, nghiêm túc, có thể nói không chút sơ hở.
Hơn nữa tất cả những câu trả lời này, không có bất kỳ sự qua quít, đều là trực tiếp đối mặt vấn đề, hơn nữa sau khi vấn đề được hắn giải đáp, khiến người ta rất tin phục, thậm chí sáng tỏ thông suốt.
Tả Soái không thể tưởng tượng, điều này phải bản lĩnh như thế nào mới có thể đạt được trình độ như vậy.
Tại thời khắc này, Tả Soái đặt mình vào vị trí Trần Kinh để nghĩ, anh ta không cho rằng mình có thể biểu hiện tốt như vậy.
Trần Kinh biểu hiện rất hoàn hảo, Tả Soái trong lòng ngoài khâm phục ra không có bất kỳ suy nghĩ gì…