Tin tức vàng về khách sạn Hoàn Thành liên tục được truyền đi.
Báo Sở Giang đưa tin, sau khi cục Công an đột kích kiểm tra khách sạn Sở Giang, ngay sau đó còn có truyền thông đưa tin trong lúc Cục công an đột kích kiểm tra bắt được hai nữ phục vụ đen.
Hai nữ phục vụ này khi ấy đang “nói chuyện làm ăn” cùng khách hàng, mặc dù chưa có giao dịch chính thức nhưng sau khi cảnh sát thông qua thẩm vấn bất ngờ, hai cô đã tự mình nhận tội.
Trước yêu sách của Báo Sở Giang, tiếp đến cục Công an lại bắt được mục tiêu sống tại khách sạn Hoàn Thành.
Hai chuyện này hợp lại một chỗ, càng khiến cái tin tức này được nhiều người chú ý.
Truyền thông Hoàn Thành khá sôi nổi, một số tờ báo mới bắt đầu kêu gào đòi cảnh sát Hoàn Thành công bố danh sách cán bộ khả nghi, mà trong nội bộ, mọi người theo lý đều đã nghị luận về việc này.
Khách sạn Hoàn Thành không có cách nào giải thích với chính quyền, tấy nhanh lãnh đạo Thành ủy và chính quyền thành phố liền tuyên bố loại bỏ khách sạn Hoàn Thành ra khỏi danh sách các đơn vị tiếp đãi Thành ủy và chính quyền thành phố.
Mà chỗ ở của Trần Kinh cũng được sắp xếp vào khu tập thể của cán bộ Thành ủy, dựa theo tiêu chuẩn thường vụ của Ủy viên Thành ủy, sắp xếp một phòng, phòng khá mới, trang trí có phần xa hoa, điều kiện so với khách sạn không kém chút nào.
Mà ngay lúc này, Trần Kinh kiểm tra Ban tổ chức Thành ủy.
Trần Kinh tiếp kiến cán bộ Ban tổ chức Thành ủy, trong cuộc họp, hắn nhấn mạnh phân công cán bộ nhất định phải nghiêm khắc tuân thủ “điều lệ phân công cán bộ” đảm bảo phân công cán bộ phải công bằng, công chính, công khai.
Trong cuộc họp, Trần Kinh điểm ra vài trường hợp, nghiêm khắc phê bình Ban Tổ chức có một số cán bộ trái với “điều lệ”, tại bộ phận phân công trong quá trình làm việc có vi phạm quy định, vi phạm kỷ luật.
Trần Kinh yêu cầu, đối vói những tình huống như vậy phải nghiêm túc xử lý, tuyệt đối không thể nhân nhượng!
Trưởng ban Tổ chức Chu Quốc Hoa nói, bày tỏ sự lắng nghe lời phê bình của Trần Kinh, cũng bày tỏ phải nghiêm tra những trường hợp vi phạm kỷ luật, nhất định phải nghiêm túc xử lý các vấn đề tương quan.
Sau khi Trần Kinh kết thúc buổi kiểm tra Ban tổ chức.
Phó trưởng ban Tổ chức, Lý Dụng Kim bị xử phạt nghiêm trọng, Trưởng phòng cán bộ I bị kỷ luật, nội bộ Ban Tổ chức chỉnh đốn lại tác phong ngay lập tức và quyết liệt.
Liên tục trong ba ngày Trần Kinh, làm ba lượt phê chỉ thị đối với công tác của ban Tổ chức, thông qua tần suất phê chỉ thị cao như vậy, Trần Kinh truyền ra tín hiệu nghiêm túc, phân công chọn lựa cán bộ, không thể đùa giỡn!
Trần Kinh hành động như vậy, bên ngoài cũng không bị chú ý quá nhiều.
Nhưng trong thể chế Hoàn Thành cũng nổi lên một trận sóng to gió lớn.
Cán bộ Ban tổ chức trái với “Điều lệ”, còn cái ai đang trái “Điều lệ” cùng với bọn họ không?
Phải biết việc chọn lựa, khảo sát và phân công cán bộ toàn thành phố đều là do Ban Tổ chức Thành ủy Hoàn Thành thực hiện, hiện tại Trần Kinh xử lý cán bộ Ban Tổ chức, đều này tất yếu sẽ thay đổi tiết tấu điều chỉnh nhân sự trước mắt của toàn thành phố.
Mới đây vừa đúng thời điểm mấu chốt điều chỉnh cán bộ của Hoàn Thành.
Chủ tịch thành phố Khương Thiếu Khôn nhậm chức, đang cố gắng thành lập nền tảng cho mình.
Mà các đồng chí lão thành của Hoàn Thành đã hy sinh quyền lợi của mình một cách tận lực.
Thậm chí ngay cả Nhạc Bí thư, gần đây đối với vấn đề nhân sự cũng tương đối chú ý, vào lúc này, nội bộ Ban tổ chức kỷ luật, chỉnh đốn tác phong, không thể nghi ngờ cục diện nhân sự toàn thành phố trước mắt sẽ bị đảo lộn.
Trưởng ban thư kýVương Kỳ Hòa mang theo một chồng văn kiện, thần sắc nghiêm túc tiến đến phòng làm việc của Trần Kinh.
Trương Quốc Dân đang ngồi trước máy vi tính vội đánh máy cho Trần Kinh bài phát biểu dự thảo.
Vương Kỳ Hoa tiến lại gần, gương mặt giãn ra, lộ nụ cười hòa ái nói:
-Tiểu Trương, đang vội sao?
Trương Quốc Dân cả kinh, cuống quýt đứng dậy nói:
-Trưởng ban thư ký....
Vương Kỳ Hoa khoát tay, ôn hòa nói:
-Cậu cứ tiếp tục làm việc đi. Mỗi ngày người đến đây gặp Phó bí thư nhiều như vậy, cậu làm gì có dư sức để nghênh đón tất cả đâu!
Ông ta vỗ vỗ vai Trương Quốc Dân, nói:
-Tiểu Trương, làm thư ký lãnh đạo phải có rất nhiều bí quyết, mấu chốt là phải tập trung chú ý toàn lực trong công tác để phục vụ lãnh đạo, cậu dần dần lĩnh hội đi!
Trương Quốc Dân thụ sủng nhược kinh, gật gật đầu.
Trong ấn tượng của ông từ trước đến nay, Vương Kỳ Hoa là một người lạnh lùng, nói năng cẩn thận, hôm nay ông ta bỗng nhiên thân thiết như vậy, khiến Trương Quốc Dân cảm thấy không quen, nhất thời có chút mất tự nhiên.
Trương Quốc Dân thận trọng, Vương Kỳ Hoa không thèm để ý chút nào, ông ta lại hỏi:
-Trần Phó bí thư đang bận sao?
Trương Quốc Dân trầm ngâm một chút, nói:
-Trần Phó bí thư vừa mới ăn trưa xong, hẳn là đang nghỉ ngơi! Để tôi đi xem....
Vương Kỳ Hoa khoát tay nói:
-Không vội, không vội, Trần Phó bí thư nghỉ ngơi quan trọng hơn! Tôi ngồi đây đợi một lát cũng không sao!
Vương Kỳ Hoa ngồi xuống đối diện Trương Quốc Dân, Trương Quốc Dân cũng không cách nào làm việc được.
Ông đứng dậy rót cho Vương Kỳ Hoa một chén trà, Vương Kỳ Hoa liền bắt đầu chủ động nói chuyện phiếm với ông.
Trương Quốc Dân chú ý cẩn thận trả lời, trong lòng chỉ lẩm bẩm.
Ông ở đây công tác đã nhiều năm, xem vẻ mặt của Vương Kỳ Hoa bây giờ có thể cảm nhận được tâm tính của ông ta đã không còn như trước kia.
Trương Quốc Dân cảm thấy trước kia Trưởng ban thư ký không coi Trần Phó bí thư ra gì, mỗi lần tới gặp Trần Phó bí thư, mặt ngoài tuy khách khí nhưng nụ cười đều khiến cho người ta có cảm giác thực giả tạo.
Hôm nay thấy dáng vẻ của ông ta, thật như một con người mới, vô cùng cẩn thận, cuối cùng là vì sao?
Trương Quốc Dân dường như không thấy Trần Kinh sạo này có động tĩnh gì cả?
Vương Kỳ Hoa này rất nhiệt tình, hàn huyên cùng Trương Quốc Dân khoảng nửa giờ, hai người tán gẫu chuyện nhà, Vương Kỳ Hoa thăm hỏi ân cần, khiến Trương Quốc Dân mệt mỏi ứng phó, mồ hôi trên trán túa ra như mưa.
Cuối cùng, cũng đến lúc, ông đứng dậy nói:
-Trưởng ban thư ký, thời gian nghỉ ngơi của Phó bí thư đã hết rồi, tôi phải đi gọi anh ấy!
Lúc Vương Kỳ Hoa gặp Trần Kinh, Trần Kinh còn đang ngái ngủ.
Hắn nhìn thấy Vương Kỳ Hoa lại, liền chỉ chỉ về phía sopha nói:
-Lão Vương, anh ngồi đây trước đi, tôi đi rửa mặt cái đã!
Vương Kỳ Hoa ngồi trên sopha, trong lòng có chút bất an.
Buổi sáng ông tới văn phòng Nhạc Vân Tùng, sắc mặt Nhạc Vân Tùng rất khó coi, ông ta gọi điện thoại kêu cả đám lên hung hăng phê bình một trận.
Đương nhiên, Vương Kỳ Hoa cũng không ngoại lệ.
Nhạc Vân Tùng quẳng cho Vương Kỳ Hoa bốn chữ:
-Gây thêm rắc rối!
Vương Kỳ Hoa đem bốn chữ này thưởng thức cho tới trưa, ông ta mới bất ngờ ý thức được vấn đề ở chỗ nào.
Ban Tổ chức bỗng nhiên bắt đầu cái gọi là chỉnh đốn tác phong hành vi, một đám cán bộ bị nội bộ xử lý, mà xử lý một đám cán bộ tuyệt đối không phải là không liên quan đâu.
Ban tổ chức không có dựa theo “Điều lệ” khảo sát cán bộ, vậy đến tột cùng mấy vấn đề này tại sao lại xuất hiện trên người bọn họ?
Trần Kinh có thể thúc đẩy nội bộ Ban tổ chức chỉnh đốn tác phong, hắn bất cứ lúc nào cũng có thể đạp đổ một cán bộ sắp lên đảm nhiệm hoặc thậm chí đã nhậm chức, nhẹ thì xử phạt nghiêm trọng, nặng thì miễn chức tại chỗ hoặc là hủy bỏ tư cách đề bạt.
Cán bộ thăng chức trong quá trình trái với “Điều lệ” đây là điều tối kỵ.
Trần Kinh nắm giữ chứng cứ trong tay, ai cũng không ngăn được hắn, Nhạc Vân Tùng cũng vậy.
Có thể vừa đúng, Trần Kinh đã không uổng công ở Hoàn Thành công tác một tháng nay, rất nhiều tình huống hắn nắm chắc 100%.
Bằng không hắn làm sao dám tùy tiện ở trước mặt Ban tổ chức đột nhiên tỏ uy quyền.
Trần Kinh chỉnh đốn ban Tổ chức, một mặt là giúp Chu Quốc Hoa trừ bỏ chướng ngại vật.
Mà quan trọng hơn này đánh động vào cơ chế và thể chế phân công chọn lựa cán bộ cố hữu.
Chu Quốc Hoa từ Hải Sơn đến Hoàn Thành mặc dù mới được có vài năm, nhưng công tác vẫn không có cách nào thuận buồm xuôi gió được, vật cản tương đối nhiều.
Trần Kinh ra tay giúp ông ta giải quyết vấn đề, Chu Quốc Hoa không chút mạo hiểm đã có thể hoàn toàn nắm được Ban Tổ chức trong tay, vui mừng như thằng ngốc gặp được chuyện vui vậy.
Có thể khẳng định, Trần Kinh thông qua chiêu thức ấy, sẽ hoàn toàn thiết lập quan hệ vững chắc với Chu Quốc Hoa.
Trần Kinh từ toilet đi ra, không nhanh không chậm đi tới ghế sopha, con người kia mặc dù bận rộn vẫn ung dung, dáng điệu từ tốn khiến Vương Kỳ Hoa cảm thấy không được tự nhiên.
Trần Kinh bây giờ có tài khống chế.
Chỉ là cái tài khống chế này lại khiến cho lòng người ta mất tự nhiên.
Hắn có thể dễ dàng ủng hộ Khương Thiếu Khôn, cũng có thể bất cứ lúc nào ủng hộ Nhạc Vân Tùng, hoặc là một số đồng chí lão thành khác.
Miễn là hắn ủng hộ ai, người ấy khẳng định có thể chiếm ưu thế trong việc điều chỉnh nhân sự ở đây, điều này gần như có thể khẳng định.
Trần Kinh hiện tại bãi bỏ một cán bộ được đề bạt rất đơn giản, trực tiếp vạch ra “Điều lệ phân công cán bộ”, sự nghiệp của anh ta liền trôi theo dòng nước.
Vương Kỳ Hoa thậm chí có nghe tin, Trần Kinh còn tìm hiểu các cán bộ đang làm tại bộ phận khảo sát, cán bộ nào đã gặp mặt Trưởng phòng ban Tổ chức cán bộ, hắn đều nắm rõ trong tay.
Mà hiện tại, những thứ này chính là đòn chí mạng.
Khiến ai cũng không an lòng, thậm chí Vương Kỳ Hoa trong lòng cũng không yên.
Vương Kỳ Hoa cũng có nhu cầu chính trị đấy, thế lực của ông ta ở Hoàn Thành cũng không yếu, gần đây trong bàn cờ nhân sự, ông ta cũng tích cực tham dự.
Trần Kinh nếu muốn chèn ép ông ta lúc này thì rất đơn giản, Vương Kỳ Hoa hiện tại gần như không có mấy sức để phản công.
Trong lòng nghĩ như vậy, nội tâm của ông ta liền cực kỳ bất an, vài lần ông ta muốn mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc, lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
-Lão Vương, hôm nay anh đến thật đúng lúc!
Trần Kinh mở miệng nói trước, hắn từ trong ngắn kéo trước mặt lấy ra một sấp tài liệu thật dày đưa cho Vương Kỳ Hoa.
-Anh xem một chút đi! Thành ủy làm không tốt lắm, tôi xem mấy thứ này liền cảm thấy cảm động lây!
Trần Kinh thản nhiên nói.
Vương Kỳ Hoa cầm tài liệu qua xem từng tờ một, sắc mặt nhanh chóng xanh mét lại.
Mấy chục thư báo cáo, tất cả đều tố cáo phản ánh tình hình Vương Kỳ Hoa và văn phòng Thành ủy.
Có thư tố cáo Vương Kỳ Hoa trong công việc của Thành ủy không tuân thủ chế độ tập trung, thích chế độ gia trưởng.
Có thư tố cáo Vương Kỳ Hoa can thiệp vào việc mua đồ ăn của Thành ủy, đấu thầu, cân thiệp vào kinh phí sử dụng hoạt động của Thành ủy.
Còn có thư tố cáo ông ta nhận tiền hối lộ của người khác, giúp người khác kiếm chắc thu lợi bất chính.
Có một bài tố cáo khiến ông ta thực sự kinh hãi.
Thư tố cáo này nói ông ta âm thầm thủ tiêu tư cách tiếp đãi của khách sạn Sở Giang, mà bày tỏ ý muốn để khách sạn Hải Châu thành đơn vị tiếp đãi Thành ủy, mà Chủ tịch khách sạn Hải Châu này lại là cậu em vợ của Vương Kỳ Hoa...
Vương Kỳ Hoa nhìn qua mấy thứ này thấy mồ hôi lạnh túa ra, ông ta cảm thấy ánh mắt của Trần Kinh như đang canh chừng ông ta, ông ta cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng Trần Kinh.
-Lão Vương, những tài liệu này anh xử lý đi! Bên trong đại bộ phận thư tố cáo tôi cho rằng là soi mói! Nhưng cũng không thể coi thường, thông tin đối ngoại là công tác mà chúng ta coi trọng nhất, chúng ta làm công tác, mặc kệ điểm xuất phát là như thế nào, sau khi làm xong có người soi mói, điều đó chứng tỏ trình độ lúc chúng ta làm việc vẫn có vấn đề.
Ít nhiều có vấn đề, anh phải cảnh giác đấy!
Giọng điệu của Trần Kinh rất nhạt, nghe vào lỗ tai của Vương Kỳ Hoa lại tựa như sấm nổ!
Báo Sở Giang đưa tin, sau khi cục Công an đột kích kiểm tra khách sạn Sở Giang, ngay sau đó còn có truyền thông đưa tin trong lúc Cục công an đột kích kiểm tra bắt được hai nữ phục vụ đen.
Hai nữ phục vụ này khi ấy đang “nói chuyện làm ăn” cùng khách hàng, mặc dù chưa có giao dịch chính thức nhưng sau khi cảnh sát thông qua thẩm vấn bất ngờ, hai cô đã tự mình nhận tội.
Trước yêu sách của Báo Sở Giang, tiếp đến cục Công an lại bắt được mục tiêu sống tại khách sạn Hoàn Thành.
Hai chuyện này hợp lại một chỗ, càng khiến cái tin tức này được nhiều người chú ý.
Truyền thông Hoàn Thành khá sôi nổi, một số tờ báo mới bắt đầu kêu gào đòi cảnh sát Hoàn Thành công bố danh sách cán bộ khả nghi, mà trong nội bộ, mọi người theo lý đều đã nghị luận về việc này.
Khách sạn Hoàn Thành không có cách nào giải thích với chính quyền, tấy nhanh lãnh đạo Thành ủy và chính quyền thành phố liền tuyên bố loại bỏ khách sạn Hoàn Thành ra khỏi danh sách các đơn vị tiếp đãi Thành ủy và chính quyền thành phố.
Mà chỗ ở của Trần Kinh cũng được sắp xếp vào khu tập thể của cán bộ Thành ủy, dựa theo tiêu chuẩn thường vụ của Ủy viên Thành ủy, sắp xếp một phòng, phòng khá mới, trang trí có phần xa hoa, điều kiện so với khách sạn không kém chút nào.
Mà ngay lúc này, Trần Kinh kiểm tra Ban tổ chức Thành ủy.
Trần Kinh tiếp kiến cán bộ Ban tổ chức Thành ủy, trong cuộc họp, hắn nhấn mạnh phân công cán bộ nhất định phải nghiêm khắc tuân thủ “điều lệ phân công cán bộ” đảm bảo phân công cán bộ phải công bằng, công chính, công khai.
Trong cuộc họp, Trần Kinh điểm ra vài trường hợp, nghiêm khắc phê bình Ban Tổ chức có một số cán bộ trái với “điều lệ”, tại bộ phận phân công trong quá trình làm việc có vi phạm quy định, vi phạm kỷ luật.
Trần Kinh yêu cầu, đối vói những tình huống như vậy phải nghiêm túc xử lý, tuyệt đối không thể nhân nhượng!
Trưởng ban Tổ chức Chu Quốc Hoa nói, bày tỏ sự lắng nghe lời phê bình của Trần Kinh, cũng bày tỏ phải nghiêm tra những trường hợp vi phạm kỷ luật, nhất định phải nghiêm túc xử lý các vấn đề tương quan.
Sau khi Trần Kinh kết thúc buổi kiểm tra Ban tổ chức.
Phó trưởng ban Tổ chức, Lý Dụng Kim bị xử phạt nghiêm trọng, Trưởng phòng cán bộ I bị kỷ luật, nội bộ Ban Tổ chức chỉnh đốn lại tác phong ngay lập tức và quyết liệt.
Liên tục trong ba ngày Trần Kinh, làm ba lượt phê chỉ thị đối với công tác của ban Tổ chức, thông qua tần suất phê chỉ thị cao như vậy, Trần Kinh truyền ra tín hiệu nghiêm túc, phân công chọn lựa cán bộ, không thể đùa giỡn!
Trần Kinh hành động như vậy, bên ngoài cũng không bị chú ý quá nhiều.
Nhưng trong thể chế Hoàn Thành cũng nổi lên một trận sóng to gió lớn.
Cán bộ Ban tổ chức trái với “Điều lệ”, còn cái ai đang trái “Điều lệ” cùng với bọn họ không?
Phải biết việc chọn lựa, khảo sát và phân công cán bộ toàn thành phố đều là do Ban Tổ chức Thành ủy Hoàn Thành thực hiện, hiện tại Trần Kinh xử lý cán bộ Ban Tổ chức, đều này tất yếu sẽ thay đổi tiết tấu điều chỉnh nhân sự trước mắt của toàn thành phố.
Mới đây vừa đúng thời điểm mấu chốt điều chỉnh cán bộ của Hoàn Thành.
Chủ tịch thành phố Khương Thiếu Khôn nhậm chức, đang cố gắng thành lập nền tảng cho mình.
Mà các đồng chí lão thành của Hoàn Thành đã hy sinh quyền lợi của mình một cách tận lực.
Thậm chí ngay cả Nhạc Bí thư, gần đây đối với vấn đề nhân sự cũng tương đối chú ý, vào lúc này, nội bộ Ban tổ chức kỷ luật, chỉnh đốn tác phong, không thể nghi ngờ cục diện nhân sự toàn thành phố trước mắt sẽ bị đảo lộn.
Trưởng ban thư kýVương Kỳ Hòa mang theo một chồng văn kiện, thần sắc nghiêm túc tiến đến phòng làm việc của Trần Kinh.
Trương Quốc Dân đang ngồi trước máy vi tính vội đánh máy cho Trần Kinh bài phát biểu dự thảo.
Vương Kỳ Hoa tiến lại gần, gương mặt giãn ra, lộ nụ cười hòa ái nói:
-Tiểu Trương, đang vội sao?
Trương Quốc Dân cả kinh, cuống quýt đứng dậy nói:
-Trưởng ban thư ký....
Vương Kỳ Hoa khoát tay, ôn hòa nói:
-Cậu cứ tiếp tục làm việc đi. Mỗi ngày người đến đây gặp Phó bí thư nhiều như vậy, cậu làm gì có dư sức để nghênh đón tất cả đâu!
Ông ta vỗ vỗ vai Trương Quốc Dân, nói:
-Tiểu Trương, làm thư ký lãnh đạo phải có rất nhiều bí quyết, mấu chốt là phải tập trung chú ý toàn lực trong công tác để phục vụ lãnh đạo, cậu dần dần lĩnh hội đi!
Trương Quốc Dân thụ sủng nhược kinh, gật gật đầu.
Trong ấn tượng của ông từ trước đến nay, Vương Kỳ Hoa là một người lạnh lùng, nói năng cẩn thận, hôm nay ông ta bỗng nhiên thân thiết như vậy, khiến Trương Quốc Dân cảm thấy không quen, nhất thời có chút mất tự nhiên.
Trương Quốc Dân thận trọng, Vương Kỳ Hoa không thèm để ý chút nào, ông ta lại hỏi:
-Trần Phó bí thư đang bận sao?
Trương Quốc Dân trầm ngâm một chút, nói:
-Trần Phó bí thư vừa mới ăn trưa xong, hẳn là đang nghỉ ngơi! Để tôi đi xem....
Vương Kỳ Hoa khoát tay nói:
-Không vội, không vội, Trần Phó bí thư nghỉ ngơi quan trọng hơn! Tôi ngồi đây đợi một lát cũng không sao!
Vương Kỳ Hoa ngồi xuống đối diện Trương Quốc Dân, Trương Quốc Dân cũng không cách nào làm việc được.
Ông đứng dậy rót cho Vương Kỳ Hoa một chén trà, Vương Kỳ Hoa liền bắt đầu chủ động nói chuyện phiếm với ông.
Trương Quốc Dân chú ý cẩn thận trả lời, trong lòng chỉ lẩm bẩm.
Ông ở đây công tác đã nhiều năm, xem vẻ mặt của Vương Kỳ Hoa bây giờ có thể cảm nhận được tâm tính của ông ta đã không còn như trước kia.
Trương Quốc Dân cảm thấy trước kia Trưởng ban thư ký không coi Trần Phó bí thư ra gì, mỗi lần tới gặp Trần Phó bí thư, mặt ngoài tuy khách khí nhưng nụ cười đều khiến cho người ta có cảm giác thực giả tạo.
Hôm nay thấy dáng vẻ của ông ta, thật như một con người mới, vô cùng cẩn thận, cuối cùng là vì sao?
Trương Quốc Dân dường như không thấy Trần Kinh sạo này có động tĩnh gì cả?
Vương Kỳ Hoa này rất nhiệt tình, hàn huyên cùng Trương Quốc Dân khoảng nửa giờ, hai người tán gẫu chuyện nhà, Vương Kỳ Hoa thăm hỏi ân cần, khiến Trương Quốc Dân mệt mỏi ứng phó, mồ hôi trên trán túa ra như mưa.
Cuối cùng, cũng đến lúc, ông đứng dậy nói:
-Trưởng ban thư ký, thời gian nghỉ ngơi của Phó bí thư đã hết rồi, tôi phải đi gọi anh ấy!
Lúc Vương Kỳ Hoa gặp Trần Kinh, Trần Kinh còn đang ngái ngủ.
Hắn nhìn thấy Vương Kỳ Hoa lại, liền chỉ chỉ về phía sopha nói:
-Lão Vương, anh ngồi đây trước đi, tôi đi rửa mặt cái đã!
Vương Kỳ Hoa ngồi trên sopha, trong lòng có chút bất an.
Buổi sáng ông tới văn phòng Nhạc Vân Tùng, sắc mặt Nhạc Vân Tùng rất khó coi, ông ta gọi điện thoại kêu cả đám lên hung hăng phê bình một trận.
Đương nhiên, Vương Kỳ Hoa cũng không ngoại lệ.
Nhạc Vân Tùng quẳng cho Vương Kỳ Hoa bốn chữ:
-Gây thêm rắc rối!
Vương Kỳ Hoa đem bốn chữ này thưởng thức cho tới trưa, ông ta mới bất ngờ ý thức được vấn đề ở chỗ nào.
Ban Tổ chức bỗng nhiên bắt đầu cái gọi là chỉnh đốn tác phong hành vi, một đám cán bộ bị nội bộ xử lý, mà xử lý một đám cán bộ tuyệt đối không phải là không liên quan đâu.
Ban tổ chức không có dựa theo “Điều lệ” khảo sát cán bộ, vậy đến tột cùng mấy vấn đề này tại sao lại xuất hiện trên người bọn họ?
Trần Kinh có thể thúc đẩy nội bộ Ban tổ chức chỉnh đốn tác phong, hắn bất cứ lúc nào cũng có thể đạp đổ một cán bộ sắp lên đảm nhiệm hoặc thậm chí đã nhậm chức, nhẹ thì xử phạt nghiêm trọng, nặng thì miễn chức tại chỗ hoặc là hủy bỏ tư cách đề bạt.
Cán bộ thăng chức trong quá trình trái với “Điều lệ” đây là điều tối kỵ.
Trần Kinh nắm giữ chứng cứ trong tay, ai cũng không ngăn được hắn, Nhạc Vân Tùng cũng vậy.
Có thể vừa đúng, Trần Kinh đã không uổng công ở Hoàn Thành công tác một tháng nay, rất nhiều tình huống hắn nắm chắc 100%.
Bằng không hắn làm sao dám tùy tiện ở trước mặt Ban tổ chức đột nhiên tỏ uy quyền.
Trần Kinh chỉnh đốn ban Tổ chức, một mặt là giúp Chu Quốc Hoa trừ bỏ chướng ngại vật.
Mà quan trọng hơn này đánh động vào cơ chế và thể chế phân công chọn lựa cán bộ cố hữu.
Chu Quốc Hoa từ Hải Sơn đến Hoàn Thành mặc dù mới được có vài năm, nhưng công tác vẫn không có cách nào thuận buồm xuôi gió được, vật cản tương đối nhiều.
Trần Kinh ra tay giúp ông ta giải quyết vấn đề, Chu Quốc Hoa không chút mạo hiểm đã có thể hoàn toàn nắm được Ban Tổ chức trong tay, vui mừng như thằng ngốc gặp được chuyện vui vậy.
Có thể khẳng định, Trần Kinh thông qua chiêu thức ấy, sẽ hoàn toàn thiết lập quan hệ vững chắc với Chu Quốc Hoa.
Trần Kinh từ toilet đi ra, không nhanh không chậm đi tới ghế sopha, con người kia mặc dù bận rộn vẫn ung dung, dáng điệu từ tốn khiến Vương Kỳ Hoa cảm thấy không được tự nhiên.
Trần Kinh bây giờ có tài khống chế.
Chỉ là cái tài khống chế này lại khiến cho lòng người ta mất tự nhiên.
Hắn có thể dễ dàng ủng hộ Khương Thiếu Khôn, cũng có thể bất cứ lúc nào ủng hộ Nhạc Vân Tùng, hoặc là một số đồng chí lão thành khác.
Miễn là hắn ủng hộ ai, người ấy khẳng định có thể chiếm ưu thế trong việc điều chỉnh nhân sự ở đây, điều này gần như có thể khẳng định.
Trần Kinh hiện tại bãi bỏ một cán bộ được đề bạt rất đơn giản, trực tiếp vạch ra “Điều lệ phân công cán bộ”, sự nghiệp của anh ta liền trôi theo dòng nước.
Vương Kỳ Hoa thậm chí có nghe tin, Trần Kinh còn tìm hiểu các cán bộ đang làm tại bộ phận khảo sát, cán bộ nào đã gặp mặt Trưởng phòng ban Tổ chức cán bộ, hắn đều nắm rõ trong tay.
Mà hiện tại, những thứ này chính là đòn chí mạng.
Khiến ai cũng không an lòng, thậm chí Vương Kỳ Hoa trong lòng cũng không yên.
Vương Kỳ Hoa cũng có nhu cầu chính trị đấy, thế lực của ông ta ở Hoàn Thành cũng không yếu, gần đây trong bàn cờ nhân sự, ông ta cũng tích cực tham dự.
Trần Kinh nếu muốn chèn ép ông ta lúc này thì rất đơn giản, Vương Kỳ Hoa hiện tại gần như không có mấy sức để phản công.
Trong lòng nghĩ như vậy, nội tâm của ông ta liền cực kỳ bất an, vài lần ông ta muốn mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc, lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
-Lão Vương, hôm nay anh đến thật đúng lúc!
Trần Kinh mở miệng nói trước, hắn từ trong ngắn kéo trước mặt lấy ra một sấp tài liệu thật dày đưa cho Vương Kỳ Hoa.
-Anh xem một chút đi! Thành ủy làm không tốt lắm, tôi xem mấy thứ này liền cảm thấy cảm động lây!
Trần Kinh thản nhiên nói.
Vương Kỳ Hoa cầm tài liệu qua xem từng tờ một, sắc mặt nhanh chóng xanh mét lại.
Mấy chục thư báo cáo, tất cả đều tố cáo phản ánh tình hình Vương Kỳ Hoa và văn phòng Thành ủy.
Có thư tố cáo Vương Kỳ Hoa trong công việc của Thành ủy không tuân thủ chế độ tập trung, thích chế độ gia trưởng.
Có thư tố cáo Vương Kỳ Hoa can thiệp vào việc mua đồ ăn của Thành ủy, đấu thầu, cân thiệp vào kinh phí sử dụng hoạt động của Thành ủy.
Còn có thư tố cáo ông ta nhận tiền hối lộ của người khác, giúp người khác kiếm chắc thu lợi bất chính.
Có một bài tố cáo khiến ông ta thực sự kinh hãi.
Thư tố cáo này nói ông ta âm thầm thủ tiêu tư cách tiếp đãi của khách sạn Sở Giang, mà bày tỏ ý muốn để khách sạn Hải Châu thành đơn vị tiếp đãi Thành ủy, mà Chủ tịch khách sạn Hải Châu này lại là cậu em vợ của Vương Kỳ Hoa...
Vương Kỳ Hoa nhìn qua mấy thứ này thấy mồ hôi lạnh túa ra, ông ta cảm thấy ánh mắt của Trần Kinh như đang canh chừng ông ta, ông ta cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng Trần Kinh.
-Lão Vương, những tài liệu này anh xử lý đi! Bên trong đại bộ phận thư tố cáo tôi cho rằng là soi mói! Nhưng cũng không thể coi thường, thông tin đối ngoại là công tác mà chúng ta coi trọng nhất, chúng ta làm công tác, mặc kệ điểm xuất phát là như thế nào, sau khi làm xong có người soi mói, điều đó chứng tỏ trình độ lúc chúng ta làm việc vẫn có vấn đề.
Ít nhiều có vấn đề, anh phải cảnh giác đấy!
Giọng điệu của Trần Kinh rất nhạt, nghe vào lỗ tai của Vương Kỳ Hoa lại tựa như sấm nổ!