Giờ tan tầm, Tam ca đang đánh xe chuẩn bị rời khỏi cổng chính trụ sở Thành ủy thì bị Trần Kinh gọi lại.
Tam ca có phần không hiểu quay đầu lại, Trần Kinh chỉ nói:
- Chờ một lát, anh đánh xe vào vệ đường đi!
Tam ca liền đánh xe sát vào vệ đường theo yêu cầu của hắn, Trần Kinh nằm ngửa ra băng ghế sau, đưa mắt nhìn xuyên qua lớp kính cửa ra phía ngoài cổng trụ sở TThành ủy.
Một chiếc Audi màu đen đang đỗ ngoài cổng, đây là loại xe số một do chính quyền cấp phép.
Xe của Trần Kinh vừa dừng hẳn, hắn liền thấy Khương Thiếu Khôn bước từ trên xe xuống.
Trước cổng trụ sở Thành ủy còn có một chiếc BMW VII khác cũng đang đỗ, từ trên xe bước xuống là một người trẻ tuổi khoảng chừng ba mươi tuổi, gương mặt tươi cười, rảo bước về phía Khương Thiếu Khôn.
Hai người nói chuyện rất thân mật ngay trước cổng trụ sở Thành ủy.
Sau đó người trẻ tuổi kia chỉ chỉ về một hướng, lại nói với Khương Thiếu Khôn vài câu, rồi hai người trở lại xe của mình.
Chiếc BMW dẫn trước, chiếc Audi theo sát phía sau, hai chiếc xe tăng tốc độ, nhanh chóng biến mất vào dòng xe cộ tấp nập.
Đợi thêm một lát, Trần Kinh mới đập đập vào ghế trước, nói:
- Đi thôi! Tôi với anh cùng đi ăn tối nào!
Tam ca gật đầu, chậm rãi đưa xe rời khỏi đó.
Trần Kinh vẫn ngồi đó, nhưng sắc mặt lại có phần u ám.
Tại sao Khương Thiếu Khôn lại đi cùng Lục Đào chứ?
Trần Kinh nghĩ tới Lục Đào, tâm trạng liền thấy không thoải mái, quan trọng hơn là Trần Kinh sau khi thông qua rất nhiều con đường khác nhau đã phát hiện được rằng người tên Lục Đào này có khả năng không được ‘sạch sẽ’.
Trên danh nghĩa thì anh ta là chủ tịch tập đoàn Khai thác khoáng sản Việt Tây.
Nhưng mấy năm gần đây anh ta thường lợi dụng mạng lưới quan hệ của mình, nhanh chóng mở rộng nghiệp vụ, vươn dài cánh tay của mình.
Đặc biệt là ở Hoàn Thành, anh ta chiếm giữ khu vực này đã lâu, chuyện Thích Kim Dân xảy ra chuyện tới nay vẫn còn nhiều điểm nghi vấn, rất có thể có liên quan tới Lục Đào.
Khương Thiếu Khôn vừa mới tới Hoàn Thành, chỗ ngồi còn chưa kịp ấm, chắc chắn đã bắt tay với Lục Đào, điều này chỉ có thể chứng minh rằng hai người này đã quen biết nhau từ trước, nếu không tốc độ chẳng thể nào nhanh như vậy.
Bất giác trong lòng Trần Kinh lại dấy lên một nỗi lo, cái nhìn về Khương Thiếu Khôn dường như cũng nhờ vậy là càng rõ ràng hơn.
Nói ra thì Trần Kinh và Khương Thiếu Khôn đều là cán bộ được tỉnh điều xuống.
Nhìn từ phía chính đàn Hoàn Thành, quan hệ giữa hai người phải vô cùng thân thiết mới đúng.
Nhưng trên thực tế thì Trần Kinh và Khương Thiếu Khôn tiếp xúc với nhau cũng chỉ có mỗi lúc hắn mới tới đây, hai người bắt tay nhau, nói vói nhau vài câu qua quýt.
Khoảng thời gian tiếp theo đó, Trần Kinh và Khương Thiếu Khôn căn bản không hề có thêm bất cứ sự tiếp xúc nào.
Khương Thiếu Khôn là người khá kiêu ngạo, cá tính hay coi thường người khác, Trần Kinh cũng đời nào chịu hạ mình đi bợ đỡ ông ta?
Hơ nữa, mọi người tới Hoàn Thành này cũng đều là vì chuyện công việc, cũng không nhất định cứ phải túm tụm vào một chỗ với nhau.
…
Văn phòng tòa nhà thường vụ số một thuộc trụ sở Thành ủy.
Nhạc Vân Tùng tổ chức cuộc họp ủy ban thường vụ.
Những vị lãnh đạo chủ chốt của ủy ban thường vụ như Bí thư, Chủ tịch thành phố, còn có cả Phó Bí thư, Trưởng ban tổ chức, Bí thư Uỷ ban chính trị pháp luật, Trưởng ban Tuyên giáo… cũng đều tham gia cuộc họp này.
Đề tài thảo luận trong buổi họp khá linh hoạt, Nhạc Vân Tùng đề cao tinh thần tập trung dân chủ, lấy ý kiến của mọi người về tất cả các mặt cần thiết trong công tác, làm bước đệm cho hội nghị thường vụ chính thức.
Không khí buổi họp hôm nay có phần kì quái.
Trần Kinh chỉ đạo Ban Tổ chức tiến hành chỉnh đốn tác phong cán bộ, khiến chính đàn Hoàn Thành trở nên bất ổn, dưới tình hình đối đầu nhau của một số ủy viên thường vụ, cục diện liền trở nên căng thẳng.
Nhạc Vân Tùng vẫn khách sáo với Trần Kinh như vậy, trước khi bắt đầu buổi họp, hai người đã hẹn nhau ra ngoài nói chuyện rất lâu, vô cùng ăn ý.
Buổi họp hôm nay chủ yếu nghiên cứu về hai vấn đề, một là vấn đề phát triển quy hoạch Hoàn Thành do chính quyền vạch ra vào thời gian gần đây, một vấn đề khác thì có liên quan tới công tác chính trị và pháp luật, chủ yếu đề cập tới hệ thống công an chính trị pháp luật hỗn loạn thời gian gần đây, Thành ủy cần phải bố trí tiến hành giải quyết.
Buổi họp vừa bắt đầu, Nhạc Vân Tùng liền khách sáo mời Khương Thiếu Khôn giới thiệu về kế hoạch phát triển quy hoạch của chính quyền.
Khương Thiếu Khôn đắc ý trình bày lưu loát trong vòng hơn một tiếng, trọng tâm là muốn phát triển kinh tế Hoàn Thành thì cần phải phát triển quy hoạch trước.
Cụ thể phát triển quy hoạch chính là quy phạm hóa, quy mô hóa, thâm canh hóa ngành công nghiệp chế tạo. Một mặt phải thay đổi hình tượng toàn thành phố Hoàn Thành, điều này có nghĩa Hoàn Thành cần phải quy hoạch lại thành đầu trung tâm hiện đại hóa mới. Ngoài ra, căn cứ theo đặc điểm của từng quận huyện khác nhau, chính quyền cần dẫn dắt các khu vực phát triển ngành nghề đặc trưng, cần phải dẫn dắt một đội ngũ doanh nghiệp chế tạo ưu tú, có sức cạnh tranh xây dựng hoặc mở rộng ưu thế cạnh tranh.
Khương Thiếu Khôn phát biểu xong, Nhạc Vân Tùng nói:
- Chủ tịch Khương trình bày như sấm dền gió cuộn vậy, vừa tới Hoàn Thành chúng ta đã có thể đưa ra được kế hoạch phát triển quy mô có tầm nhìn xa trông rộng như vậy, dân chúng Hoàn Thành cũng coi như có được hy vọng rồi!
Ông ta ngừng lại một lúc rồi nói:
- Kế hoạch phát triển quy mô này trước đây chúng tôi cũng đã từng đề cập qua, sở dĩ mãi vẫn chưa thể thi hành, chủ yếu vẫn là do những khó khăn đang phải đối mặt quá nhiều. Trong đó lớn nhất phải nói là khó khăn về mặt đầu tư. Chính quyền muốn mở đường thì phải rót vào nguồn vốn đầu tư rất lớn để thi hành quy hoạch này.
Đây là một cuộc khảo nghiệm vô cùng gian khổ về tài chính của chúng tôi.
Mọi người mỗi người một câu, đưa ra ý kiến của mình xem thế nào đi!
Đoạn diễn văn của Nhạc Vân Tùng kết thúc, hai vị Phó chủ tịch thành phố tỏ ý ủng hộ Khương Thiếu Khôn trước tiên, Trần Kinh không phát biểu gì, Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật dường như còn canh cánh điều gì đó, cũng không tỏ thái độ gì về vấn đề này.
Tuy nhiên, cuối cùng ý kiến ủng hộ vẫn chiếm đa số, nụ cười trên môi Khương Thiếu Khôn càng trở nên rạng rỡ.
Ông ta tổng kết lại:
- Cảm ơn các vị đã ủng hộ đối với công tác của chính quyền. Tôi tới Hoàn Thành cũng mới được một khoảng thời gian ngắn, nhưng rất có tình cảm đối với Hoàn Thành, mọi người đã đồng lòng nhất trí như vậy, vậy thì nhất định phải làm tốt về kinh tế, phải xây dựng Hoàn Thành thật tốt.
Điều này là một yêu cầu rất cao đối với chính quyền chúng ta, cũng là sự kỳ vọng lớn nhất đối với chúng ta.
Bỗng ông ta chợt chuyển hướng:
- Nhưng phát triển Hoàn Thành cũng không hề đơn giản, có quá nhiều vấn đề ngáng bước chúng ta. Trong đó đặc biệt là vấn đề trị an bất ổn, buôn lậu lộng hành, cờ bạc ma túy nhan nhản. Phải nói trật tự xã hội toàn thành phố Hoàn Thành hết sức hỗn loạn, điều này cực kỳ bất lợi đối với công tác cải cách của chúng ta!
Tuần trước chúng tôi phát hiện một án buôn lậu rất nghiêm trọng, số tiền có liên quan lên tới cả triệu tệ, những gì phía sau ấy còn khiến người ta kinh ngạc gấp bội.
Đường dây buôn lậu liên kết với nhân viên hải quan của chúng ta, còn thông đồng với quan viên của cục công an. Các vị, chúng ta cần cảnh giác với những vụ án tương tự, đây chính là cuộc khảo nghiệm cực lớn của chúng ta!
Khương Thiếu Khôn dứt lời, Phó chủ tịch thành phố, ủy viên thường vụ Trịnh Liêu Đăng cũng có đôi lời:
- Tôi thấy hệ thống chính trị và pháp luật, hệ thống hải quan của chúng ta cần phải được chỉnh đốn nghiêm khắc về mặt tác phong. Chúng ta có thể phái ủy viên Thành ủy lên lãnh dạo, nhất định phải xốc lại công tác này.
Trần Kinh hơi nhíu mày.
Trước ngày chuyển tới ủy ban thường vụ, Trần Kinh đã biết rằng Phó chủ tịch thành phố, Cục trưởng Cục công an Cổ Tuấn Dũng đã được Khương Thiếu Khôn điều về nội bộ, Khương Thiếu Khôn sắp xếp Cổ Tuấn Dũng phụ trách về Văn hóa Giáo dục, Kế hoạch hóa gia đình.
Tuy rằng Cổ Tuấn Dũng vẫn còn đang giữ chức Cục trưởng cục công an, nhưng tin tức Khương Thiếu Khôn thuyên chuyển công tác của anh ta đã rất rõ ràng.
Điều đó cũng có nghĩa việc thay đổi vị trí cục trưởng Cục công an cũng chỉ còn vấn đề về thời gian.
Trần Kinh đoán, đây có thể chính là lý do khiến ủy viên chính trị pháp luật Vệ Hoa rầu rĩ không vui.
Chiến tuyến chính trị pháp luật Hoàn Thành vừa mới được gột rửa, lần đầu Vệ Hoa lên nhậm chức, tuy rằng ông ta không được hòa hợp với Cổ Tuấn Dũng.
Nhưng khi cục Công an xảy ra chuyện, đường đường là nhân vật số một của Ủy ban chính trị pháp luật, Vệ Hoa có thể không liên quan được sao?
Quả nhiên, Vệ Hoa ho khan một tiếng nói:
- Bí thư, công tác chính trị pháp luật tôi vẫn chưa sẵn sàng, tôi rất mong tổ chức xử lý!
Nhạc Vân Tùng lạnh nhạt đáp:
- Lão Vệ, anh cũng chỉ mới vừa nhậm chức, có rất nhiều chuyện anh khó mà hiểu được, đây đều là chuyện thường thôi. Như vậy đi, nếu mọi người đều nghĩ rằng công tác chính trị và pháp luật cần phải tăng thêm, vậy thì tôi sẽ sắp xếp linh hoạt một chút là được!
Ông ta nhìn Trần Kinh rồi nói:
- Bí thư Trần, cậu là người nổi tiếng đa tài, công tác về mặt chính trị và pháp luật cậu chỉ cần chú ý hơn một chút là hoàn toàn có thể thay mặt Thành ủy tới chỉ đạo khai triển công tác chính trị pháp luật rồi!
Trần Kinh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hắn chậm rãi đặt tách trà trong tay xuống, trong lòng cũng trở nên thoải mái.
Xem ra Nhạc Vân Tùng cũng không được hài lòng cho lắm với cách làm của Khương Thiếu Khôn, công tác chính trị pháp luật quan trọng như vậy, nhưng Khương Thiếu Khôn lại định can dự vào mặt dân sự, phải chăng không được thích hợp cho lắm?
Vị trí Cục trưởng cục công an này thực ra khá đặc biệt.
Một mặt, cục Công an là loại ngành trực thuộc chính quyền, ngoài ra cục còn chịu sự lãnh đạo của Ủy ban chính trị pháp luật.
Trong một vài năm gần đây, cục trưởng cục công an thường do Bí thư chính trị pháp luậtUỷ ban chính trị pháp luật đảm nhiệm, cách làm này chính là để đảm bảo sự lãnh đạo của Đảng đối với hệ thống công an.
Tuy nhiên, đôi khi cũng xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
Giống như hệ thống chính trị pháp luật Hoàn Thành hiện nay cũng được sắp xếp như vậy, Vệ Hoa có thể có chút bị động.
Trần Kinh trầm ngâm một lúc mới đáp:
- Bí thư, công tác chính trị pháp luật trọng trách không hề nhẹ, tôi sẽ gắng sức trợ giúp Bí thư Vệ trong công tác, không để kết quả khiến mọi người phải thất vọng!
Nhạc Vân Tùng phân thêm việc cho Trần Kinh, hắn cũng không hề từ chối.
Nhưng lúc này hắn có muốn từ chối cũng không được.
Bởi vì, nếu như Trần Kinh từ chối, Nhạc Vân Tùng sẽ khó có thể giải được vòng vây.
Song hắn lại đồng ý ngay như vậy, nên chợt cảm thấy ánh mắt sắc lạnh của Khương Thiếu Khôn đang nhìn mình.
Hắn cười thản nhiên, vẻ mặt hết sức bình tĩnh!
Công tác chính trị pháp luật như củ khoai bỏng rẫy.
Vừa rồi Nhạc Vân Tùng an ủi Vệ Hoa, nói do Vệ Hoa lần đầu tới nhậm chức, không hiểu hết tình hình.
Trần Kinh còn không hiểu tình hình hơn cả Vệ Hoa, ông ta thảy củ khoai nóng bỏng này vào tay hắn, hắn phải khai triển công tác thế nào đây?
Không còn nghi ngờ gì nữa, Nhạc Vân Tùng chính là khéo léo ở điểm này đây.
ở vị trí Bí thư Thành ủy, ông ta vươn cánh tay của mình tới tận chính quyền, e rằng sẽ có kẻ nói rằng cánh tay ông ta quá dài.
Nhưng công tác trong nội bộ Thành ủy, ông ta lại có năng lực khống chế tuyệt đối.
Vì vậy giao công việc này cho Trần Kinh, ở một mặt ý nghĩa nào đó cũng vẫn là ông ta kiểm soát, sự khéo léo chính là được thể hiện trong điểm này đây.
Hội nghị thường vụ kết thúc, Trần Kinh là người lưu lại cuối cùng, vừa hay Nhạc Vân Tùng cũng ở lại sau cùng.
Mọi người lần lượt ra khỏi phòng họp, Nhạc Vân Tùng vỗ vỗ vai Trần Kinh nói:
- Bí thư Trần, cậu không cần phải băn khoăn gì cả, cho dù có mắc phải một số sai phạm cũng không vấn đề gì!
Trần Kinh đáp:
- Bí thư, về mặt công tác, xưa nay tôi chưa từng trốn tránh, nhưng hiện nay trọng trách trong tay tôi nói thực là rất nhiều. Tôi muốn đặt phần trọng trách về kinh tế trong tay xuống. Căn cứ theo tình hình toàn tỉnh trước mắt, vấn đề kinh tế đang là vấn đề hàng đầu. Công tác này vẫn nên để Bí thư đích thân phụ trách!
Nhạc Vân Tùng nhíu mày, bực mình đáp:
- Phó Bí thư Trần, cậu lại mặc cả với tôi trong thời điểm quan trọng này như vậy à, cậu coi tôi là cấp dưới của cậu chắc?
Trần KInh thành khẩn đáp:
- Bí thư, tôi chỉ nói ra những lời thật lòng thôi. Tôi cũng không phải ba đầu sáu tay, trọng trách quá nặng nề, tôi khó tránh được cái này mất cái kia! Tôi biết ngài cũng vì quan tâm tới tôi thôi, nhưng tôi rốt cuộc cũng mới lần đầu tới đây, cũng nên cho tôi chút thời gian thích nghi chứ?
Nhạc Vân tùng cười lớn, gật đầu đáp:
- Được, cậu đã nói vậy tôi còn có thể nói thế nào? Tạm thời trọng tâm công tác của cậu có thể chuyển đổi một chút, vấn đề phương hướng kinh tế, chúng ta thoái thác không được!
(còn tiếp)
DG: dulactieu ^_^
Tam ca có phần không hiểu quay đầu lại, Trần Kinh chỉ nói:
- Chờ một lát, anh đánh xe vào vệ đường đi!
Tam ca liền đánh xe sát vào vệ đường theo yêu cầu của hắn, Trần Kinh nằm ngửa ra băng ghế sau, đưa mắt nhìn xuyên qua lớp kính cửa ra phía ngoài cổng trụ sở TThành ủy.
Một chiếc Audi màu đen đang đỗ ngoài cổng, đây là loại xe số một do chính quyền cấp phép.
Xe của Trần Kinh vừa dừng hẳn, hắn liền thấy Khương Thiếu Khôn bước từ trên xe xuống.
Trước cổng trụ sở Thành ủy còn có một chiếc BMW VII khác cũng đang đỗ, từ trên xe bước xuống là một người trẻ tuổi khoảng chừng ba mươi tuổi, gương mặt tươi cười, rảo bước về phía Khương Thiếu Khôn.
Hai người nói chuyện rất thân mật ngay trước cổng trụ sở Thành ủy.
Sau đó người trẻ tuổi kia chỉ chỉ về một hướng, lại nói với Khương Thiếu Khôn vài câu, rồi hai người trở lại xe của mình.
Chiếc BMW dẫn trước, chiếc Audi theo sát phía sau, hai chiếc xe tăng tốc độ, nhanh chóng biến mất vào dòng xe cộ tấp nập.
Đợi thêm một lát, Trần Kinh mới đập đập vào ghế trước, nói:
- Đi thôi! Tôi với anh cùng đi ăn tối nào!
Tam ca gật đầu, chậm rãi đưa xe rời khỏi đó.
Trần Kinh vẫn ngồi đó, nhưng sắc mặt lại có phần u ám.
Tại sao Khương Thiếu Khôn lại đi cùng Lục Đào chứ?
Trần Kinh nghĩ tới Lục Đào, tâm trạng liền thấy không thoải mái, quan trọng hơn là Trần Kinh sau khi thông qua rất nhiều con đường khác nhau đã phát hiện được rằng người tên Lục Đào này có khả năng không được ‘sạch sẽ’.
Trên danh nghĩa thì anh ta là chủ tịch tập đoàn Khai thác khoáng sản Việt Tây.
Nhưng mấy năm gần đây anh ta thường lợi dụng mạng lưới quan hệ của mình, nhanh chóng mở rộng nghiệp vụ, vươn dài cánh tay của mình.
Đặc biệt là ở Hoàn Thành, anh ta chiếm giữ khu vực này đã lâu, chuyện Thích Kim Dân xảy ra chuyện tới nay vẫn còn nhiều điểm nghi vấn, rất có thể có liên quan tới Lục Đào.
Khương Thiếu Khôn vừa mới tới Hoàn Thành, chỗ ngồi còn chưa kịp ấm, chắc chắn đã bắt tay với Lục Đào, điều này chỉ có thể chứng minh rằng hai người này đã quen biết nhau từ trước, nếu không tốc độ chẳng thể nào nhanh như vậy.
Bất giác trong lòng Trần Kinh lại dấy lên một nỗi lo, cái nhìn về Khương Thiếu Khôn dường như cũng nhờ vậy là càng rõ ràng hơn.
Nói ra thì Trần Kinh và Khương Thiếu Khôn đều là cán bộ được tỉnh điều xuống.
Nhìn từ phía chính đàn Hoàn Thành, quan hệ giữa hai người phải vô cùng thân thiết mới đúng.
Nhưng trên thực tế thì Trần Kinh và Khương Thiếu Khôn tiếp xúc với nhau cũng chỉ có mỗi lúc hắn mới tới đây, hai người bắt tay nhau, nói vói nhau vài câu qua quýt.
Khoảng thời gian tiếp theo đó, Trần Kinh và Khương Thiếu Khôn căn bản không hề có thêm bất cứ sự tiếp xúc nào.
Khương Thiếu Khôn là người khá kiêu ngạo, cá tính hay coi thường người khác, Trần Kinh cũng đời nào chịu hạ mình đi bợ đỡ ông ta?
Hơ nữa, mọi người tới Hoàn Thành này cũng đều là vì chuyện công việc, cũng không nhất định cứ phải túm tụm vào một chỗ với nhau.
…
Văn phòng tòa nhà thường vụ số một thuộc trụ sở Thành ủy.
Nhạc Vân Tùng tổ chức cuộc họp ủy ban thường vụ.
Những vị lãnh đạo chủ chốt của ủy ban thường vụ như Bí thư, Chủ tịch thành phố, còn có cả Phó Bí thư, Trưởng ban tổ chức, Bí thư Uỷ ban chính trị pháp luật, Trưởng ban Tuyên giáo… cũng đều tham gia cuộc họp này.
Đề tài thảo luận trong buổi họp khá linh hoạt, Nhạc Vân Tùng đề cao tinh thần tập trung dân chủ, lấy ý kiến của mọi người về tất cả các mặt cần thiết trong công tác, làm bước đệm cho hội nghị thường vụ chính thức.
Không khí buổi họp hôm nay có phần kì quái.
Trần Kinh chỉ đạo Ban Tổ chức tiến hành chỉnh đốn tác phong cán bộ, khiến chính đàn Hoàn Thành trở nên bất ổn, dưới tình hình đối đầu nhau của một số ủy viên thường vụ, cục diện liền trở nên căng thẳng.
Nhạc Vân Tùng vẫn khách sáo với Trần Kinh như vậy, trước khi bắt đầu buổi họp, hai người đã hẹn nhau ra ngoài nói chuyện rất lâu, vô cùng ăn ý.
Buổi họp hôm nay chủ yếu nghiên cứu về hai vấn đề, một là vấn đề phát triển quy hoạch Hoàn Thành do chính quyền vạch ra vào thời gian gần đây, một vấn đề khác thì có liên quan tới công tác chính trị và pháp luật, chủ yếu đề cập tới hệ thống công an chính trị pháp luật hỗn loạn thời gian gần đây, Thành ủy cần phải bố trí tiến hành giải quyết.
Buổi họp vừa bắt đầu, Nhạc Vân Tùng liền khách sáo mời Khương Thiếu Khôn giới thiệu về kế hoạch phát triển quy hoạch của chính quyền.
Khương Thiếu Khôn đắc ý trình bày lưu loát trong vòng hơn một tiếng, trọng tâm là muốn phát triển kinh tế Hoàn Thành thì cần phải phát triển quy hoạch trước.
Cụ thể phát triển quy hoạch chính là quy phạm hóa, quy mô hóa, thâm canh hóa ngành công nghiệp chế tạo. Một mặt phải thay đổi hình tượng toàn thành phố Hoàn Thành, điều này có nghĩa Hoàn Thành cần phải quy hoạch lại thành đầu trung tâm hiện đại hóa mới. Ngoài ra, căn cứ theo đặc điểm của từng quận huyện khác nhau, chính quyền cần dẫn dắt các khu vực phát triển ngành nghề đặc trưng, cần phải dẫn dắt một đội ngũ doanh nghiệp chế tạo ưu tú, có sức cạnh tranh xây dựng hoặc mở rộng ưu thế cạnh tranh.
Khương Thiếu Khôn phát biểu xong, Nhạc Vân Tùng nói:
- Chủ tịch Khương trình bày như sấm dền gió cuộn vậy, vừa tới Hoàn Thành chúng ta đã có thể đưa ra được kế hoạch phát triển quy mô có tầm nhìn xa trông rộng như vậy, dân chúng Hoàn Thành cũng coi như có được hy vọng rồi!
Ông ta ngừng lại một lúc rồi nói:
- Kế hoạch phát triển quy mô này trước đây chúng tôi cũng đã từng đề cập qua, sở dĩ mãi vẫn chưa thể thi hành, chủ yếu vẫn là do những khó khăn đang phải đối mặt quá nhiều. Trong đó lớn nhất phải nói là khó khăn về mặt đầu tư. Chính quyền muốn mở đường thì phải rót vào nguồn vốn đầu tư rất lớn để thi hành quy hoạch này.
Đây là một cuộc khảo nghiệm vô cùng gian khổ về tài chính của chúng tôi.
Mọi người mỗi người một câu, đưa ra ý kiến của mình xem thế nào đi!
Đoạn diễn văn của Nhạc Vân Tùng kết thúc, hai vị Phó chủ tịch thành phố tỏ ý ủng hộ Khương Thiếu Khôn trước tiên, Trần Kinh không phát biểu gì, Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật dường như còn canh cánh điều gì đó, cũng không tỏ thái độ gì về vấn đề này.
Tuy nhiên, cuối cùng ý kiến ủng hộ vẫn chiếm đa số, nụ cười trên môi Khương Thiếu Khôn càng trở nên rạng rỡ.
Ông ta tổng kết lại:
- Cảm ơn các vị đã ủng hộ đối với công tác của chính quyền. Tôi tới Hoàn Thành cũng mới được một khoảng thời gian ngắn, nhưng rất có tình cảm đối với Hoàn Thành, mọi người đã đồng lòng nhất trí như vậy, vậy thì nhất định phải làm tốt về kinh tế, phải xây dựng Hoàn Thành thật tốt.
Điều này là một yêu cầu rất cao đối với chính quyền chúng ta, cũng là sự kỳ vọng lớn nhất đối với chúng ta.
Bỗng ông ta chợt chuyển hướng:
- Nhưng phát triển Hoàn Thành cũng không hề đơn giản, có quá nhiều vấn đề ngáng bước chúng ta. Trong đó đặc biệt là vấn đề trị an bất ổn, buôn lậu lộng hành, cờ bạc ma túy nhan nhản. Phải nói trật tự xã hội toàn thành phố Hoàn Thành hết sức hỗn loạn, điều này cực kỳ bất lợi đối với công tác cải cách của chúng ta!
Tuần trước chúng tôi phát hiện một án buôn lậu rất nghiêm trọng, số tiền có liên quan lên tới cả triệu tệ, những gì phía sau ấy còn khiến người ta kinh ngạc gấp bội.
Đường dây buôn lậu liên kết với nhân viên hải quan của chúng ta, còn thông đồng với quan viên của cục công an. Các vị, chúng ta cần cảnh giác với những vụ án tương tự, đây chính là cuộc khảo nghiệm cực lớn của chúng ta!
Khương Thiếu Khôn dứt lời, Phó chủ tịch thành phố, ủy viên thường vụ Trịnh Liêu Đăng cũng có đôi lời:
- Tôi thấy hệ thống chính trị và pháp luật, hệ thống hải quan của chúng ta cần phải được chỉnh đốn nghiêm khắc về mặt tác phong. Chúng ta có thể phái ủy viên Thành ủy lên lãnh dạo, nhất định phải xốc lại công tác này.
Trần Kinh hơi nhíu mày.
Trước ngày chuyển tới ủy ban thường vụ, Trần Kinh đã biết rằng Phó chủ tịch thành phố, Cục trưởng Cục công an Cổ Tuấn Dũng đã được Khương Thiếu Khôn điều về nội bộ, Khương Thiếu Khôn sắp xếp Cổ Tuấn Dũng phụ trách về Văn hóa Giáo dục, Kế hoạch hóa gia đình.
Tuy rằng Cổ Tuấn Dũng vẫn còn đang giữ chức Cục trưởng cục công an, nhưng tin tức Khương Thiếu Khôn thuyên chuyển công tác của anh ta đã rất rõ ràng.
Điều đó cũng có nghĩa việc thay đổi vị trí cục trưởng Cục công an cũng chỉ còn vấn đề về thời gian.
Trần Kinh đoán, đây có thể chính là lý do khiến ủy viên chính trị pháp luật Vệ Hoa rầu rĩ không vui.
Chiến tuyến chính trị pháp luật Hoàn Thành vừa mới được gột rửa, lần đầu Vệ Hoa lên nhậm chức, tuy rằng ông ta không được hòa hợp với Cổ Tuấn Dũng.
Nhưng khi cục Công an xảy ra chuyện, đường đường là nhân vật số một của Ủy ban chính trị pháp luật, Vệ Hoa có thể không liên quan được sao?
Quả nhiên, Vệ Hoa ho khan một tiếng nói:
- Bí thư, công tác chính trị pháp luật tôi vẫn chưa sẵn sàng, tôi rất mong tổ chức xử lý!
Nhạc Vân Tùng lạnh nhạt đáp:
- Lão Vệ, anh cũng chỉ mới vừa nhậm chức, có rất nhiều chuyện anh khó mà hiểu được, đây đều là chuyện thường thôi. Như vậy đi, nếu mọi người đều nghĩ rằng công tác chính trị và pháp luật cần phải tăng thêm, vậy thì tôi sẽ sắp xếp linh hoạt một chút là được!
Ông ta nhìn Trần Kinh rồi nói:
- Bí thư Trần, cậu là người nổi tiếng đa tài, công tác về mặt chính trị và pháp luật cậu chỉ cần chú ý hơn một chút là hoàn toàn có thể thay mặt Thành ủy tới chỉ đạo khai triển công tác chính trị pháp luật rồi!
Trần Kinh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hắn chậm rãi đặt tách trà trong tay xuống, trong lòng cũng trở nên thoải mái.
Xem ra Nhạc Vân Tùng cũng không được hài lòng cho lắm với cách làm của Khương Thiếu Khôn, công tác chính trị pháp luật quan trọng như vậy, nhưng Khương Thiếu Khôn lại định can dự vào mặt dân sự, phải chăng không được thích hợp cho lắm?
Vị trí Cục trưởng cục công an này thực ra khá đặc biệt.
Một mặt, cục Công an là loại ngành trực thuộc chính quyền, ngoài ra cục còn chịu sự lãnh đạo của Ủy ban chính trị pháp luật.
Trong một vài năm gần đây, cục trưởng cục công an thường do Bí thư chính trị pháp luậtUỷ ban chính trị pháp luật đảm nhiệm, cách làm này chính là để đảm bảo sự lãnh đạo của Đảng đối với hệ thống công an.
Tuy nhiên, đôi khi cũng xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
Giống như hệ thống chính trị pháp luật Hoàn Thành hiện nay cũng được sắp xếp như vậy, Vệ Hoa có thể có chút bị động.
Trần Kinh trầm ngâm một lúc mới đáp:
- Bí thư, công tác chính trị pháp luật trọng trách không hề nhẹ, tôi sẽ gắng sức trợ giúp Bí thư Vệ trong công tác, không để kết quả khiến mọi người phải thất vọng!
Nhạc Vân Tùng phân thêm việc cho Trần Kinh, hắn cũng không hề từ chối.
Nhưng lúc này hắn có muốn từ chối cũng không được.
Bởi vì, nếu như Trần Kinh từ chối, Nhạc Vân Tùng sẽ khó có thể giải được vòng vây.
Song hắn lại đồng ý ngay như vậy, nên chợt cảm thấy ánh mắt sắc lạnh của Khương Thiếu Khôn đang nhìn mình.
Hắn cười thản nhiên, vẻ mặt hết sức bình tĩnh!
Công tác chính trị pháp luật như củ khoai bỏng rẫy.
Vừa rồi Nhạc Vân Tùng an ủi Vệ Hoa, nói do Vệ Hoa lần đầu tới nhậm chức, không hiểu hết tình hình.
Trần Kinh còn không hiểu tình hình hơn cả Vệ Hoa, ông ta thảy củ khoai nóng bỏng này vào tay hắn, hắn phải khai triển công tác thế nào đây?
Không còn nghi ngờ gì nữa, Nhạc Vân Tùng chính là khéo léo ở điểm này đây.
ở vị trí Bí thư Thành ủy, ông ta vươn cánh tay của mình tới tận chính quyền, e rằng sẽ có kẻ nói rằng cánh tay ông ta quá dài.
Nhưng công tác trong nội bộ Thành ủy, ông ta lại có năng lực khống chế tuyệt đối.
Vì vậy giao công việc này cho Trần Kinh, ở một mặt ý nghĩa nào đó cũng vẫn là ông ta kiểm soát, sự khéo léo chính là được thể hiện trong điểm này đây.
Hội nghị thường vụ kết thúc, Trần Kinh là người lưu lại cuối cùng, vừa hay Nhạc Vân Tùng cũng ở lại sau cùng.
Mọi người lần lượt ra khỏi phòng họp, Nhạc Vân Tùng vỗ vỗ vai Trần Kinh nói:
- Bí thư Trần, cậu không cần phải băn khoăn gì cả, cho dù có mắc phải một số sai phạm cũng không vấn đề gì!
Trần Kinh đáp:
- Bí thư, về mặt công tác, xưa nay tôi chưa từng trốn tránh, nhưng hiện nay trọng trách trong tay tôi nói thực là rất nhiều. Tôi muốn đặt phần trọng trách về kinh tế trong tay xuống. Căn cứ theo tình hình toàn tỉnh trước mắt, vấn đề kinh tế đang là vấn đề hàng đầu. Công tác này vẫn nên để Bí thư đích thân phụ trách!
Nhạc Vân Tùng nhíu mày, bực mình đáp:
- Phó Bí thư Trần, cậu lại mặc cả với tôi trong thời điểm quan trọng này như vậy à, cậu coi tôi là cấp dưới của cậu chắc?
Trần KInh thành khẩn đáp:
- Bí thư, tôi chỉ nói ra những lời thật lòng thôi. Tôi cũng không phải ba đầu sáu tay, trọng trách quá nặng nề, tôi khó tránh được cái này mất cái kia! Tôi biết ngài cũng vì quan tâm tới tôi thôi, nhưng tôi rốt cuộc cũng mới lần đầu tới đây, cũng nên cho tôi chút thời gian thích nghi chứ?
Nhạc Vân tùng cười lớn, gật đầu đáp:
- Được, cậu đã nói vậy tôi còn có thể nói thế nào? Tạm thời trọng tâm công tác của cậu có thể chuyển đổi một chút, vấn đề phương hướng kinh tế, chúng ta thoái thác không được!
(còn tiếp)
DG: dulactieu ^_^