Hạ Tưởng từ trong phòng đi ra, lúc ấy thấy Tử Từ Kỳ ăn mặc chỉnh tề đang chờ ở phòng ngoài, hắn biết có người báo trước cho Từ Tử Kỳ, nên càng rõ ràng có người theo dõi mọi việc xảy ra trong phòng.
Hắn phải cho Từ Tử Kỳ một cơ hội chủ động thành khẩn, nếu Từ Tử Kỳ chủ động nói ra nguyên nhân, hắn sẽ lại cho y cơ hội lần nữa. Nếu Từ Tử Kỳ còn một mực khăng khăng thì trong kế hoạch tiếp theo của hắn, sẽ không tiếc để Từ Tử Kỳ thành một quân cờ.
Còn có khả năng là tốt qua sông.
Cũng may, Từ Tử Kỳ đúng lúc tỉnh ngộ, cuối cùng cũng ghìm ngựa trước bờ vực thẳm, không tiến thêm nữa mà vào thời điểm mấu chốt đã quay đầu lại.
… Hạ Tưởng nghe xong những lời Từ Tử Kỳ nói, rất lâu không nói gì, không khí bên trong xe hết sức kìm nén.
Lý Ái Lâm lái xe phía trước, đã nghe hết chuyện ở phía sau. Vốn định mở miệng nói Từ Tử Kỳ vài câu, người trẻ tuổi, nông nổi, rất nông nổi, mới theo Thị trưởng Hạ nửa năm, đã muốn Thị trưởng Hạ đem cậu thành người thân thiết sao? Người muốn làm người thân của lãnh đạo thì nhiều người lắm, cậu suy nghĩ cho mình trước xem có mặt nào đáng để lãnh đạo phó thác không?
Nhưng lại nghĩ dù sao mình cũng là lái xe, tuy rằng so với Từ Tử Kỳ lớn hơn vài tuổi nhưng Từ Tử Kỳ là cán bộ, y chỉ là công nhân nên thôi không nhiều chuyện. Nhưng trong lòng vẫn tiếc rằng gang chưa thành thép, trong lòng thầm mắng Từ Tử Kỳ một trận.
Thị trưởng Hạ không nói gì, quả tim của Từ Tử Kỳ từ đầu đến cuối treo trên cổ họng, khó chịu muốn khóc, muốn khóc cũng không hoàn toàn vì khó chịu, còn bởi vì hối hận, bởi vì y không biết Thị trưởng Hạ có thật là bị người ta ghi được gì rồi hay không.
Cuối cùng cũng tới tụ sở Thành ủy, Hạ Tưởng xuống xe, giơ tay vỗ vỗ vai Từ Tử Kỳ, nói chân thành một câu:
- Tử Kỳ, ngày mai vào giờ làm, báo cáo công việc với Vân Phong một chút, làm kiểm điểm.
Từ Tử Kỳ nhìn theo bóng Thị trưởng Hạ khuất hẳn trong màn đêm, mới lau mồ hôi trên trán, trong lòng nặng trĩu, lại nghĩ tới mình rốt cuộc tuổi trẻ, bị người ta lợi dụng không biết, không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Ngày hôm sau, Từ Tử Kỳ liền tìm Bạnh Vân Phong, đem sự việc đơn giản nói qua, Bành Vân Phong đóng cửa, trầm tư rất lâu, sau đó nói một hồi với Từ Tử Kỳnhững ngôn luận mang tính chỉ đạo, nghe xong Từ Tử Kỳ gật đầu lia lịa, trong lòng rất thán phục. Mới hiểu mình và Bành Vân Phong so sánh với nhau, thật sự là sự chênh lệch không nhỏ, chả trách Thị trưởng Hạ giao mọi việc cho Bành Vân Phong đi làm, không chỉ bởi vì Trưởng ban thư ký Bành có thể hoàn toàn lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo, còn có thể vô cùng khéo léo thực hiện ý đồ của lãnh đạo.
Từ Tử Kỳ quyết tâm, về sau lấy Bành Vân Phong làm tấm gương, trước tiên nâng cao trình độ bản thân, lấy việc lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo làm điểm thiết nhập thứ nhất, lấy việc thực hiện ý đồ lãnh đạo làm mục tiêu tiếp theo. Lấy việc toàn tâm toàn ý vì lãnh đạo phục vụ là mục tiêu trường kỳ, tranh thủ sớm đạt được sự đồng ý của Thị Trưởng Hạ.
…
Hai ngày sau, một loạt sự kiện xảy ra, làm cho người ta hoa cả mắt, đồng thời, có người còn khiếp sợ, có người căm hận, có người cảm thấy may mắn cộng thêm niềm vui khi người khác gặp họa.
Đầu tiên là Hoa Uyển xảy ra chuyện.
Diễn viên chính của Hoa Uyển là Hoa Tam Kỳ đột nhiên bệnh nặng, không thể không nhanh chóng đưa về bệnh viện Bắc Kinh. Sau khi đưa đến bệnh viện Bắc Kinh, bất ngờ mất tích, khiến cho Hoa Uyển loạn hết lên, cố gắng tìm kiếm khắp nơi, như thế nào cũng không tìm thấy Hoa Tam Kỳ, người sống mà vô cớ biến mất, tung tích không rõ.
Nếu nói Hoa Tam Kỳ không ngờ mất tích chỉ là chuyện lấy làm lạ trong phạm vi nhỏ, thì việc mấy tờ báo lớn của trung ương đồng thời đăng các bài báo nói bóng gió kế hoạch lớn hợp nhất của tỉnh Yến, chính là sự kiện chấn động Thiên Trạch.
Gần như cùng lúc đó, bốn năm tờ báo lớn cấp quốc gia, đồng thời đăng một số bài báo của các chuyên gia kinh tế, công kích và phản đối một số tỉnh trong cả nước hợp nhất tài nguyên, thâu tóm và thôn tính sự tăng trưởng, nói ra việc tham lớn cầu toàn không phải là chuyện tốt, dễ dàng dẫn đến phát sinh hậu quả bất an. Ngược lại bất lợi cho sự phát triển kinh tế, có khả năng sẽ chữa lợn lành thành lợn què. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Vài chuyên gia viết bài, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn tạo ra thanh thế dư luận, tiến hành kiềm chế và đả kích kế hoạch hợp nhất của tỉnh Yến.
Hạ Tưởng biết rõ, là thế công chính diện của nhà họ Ngô.
Trong giọng nói của việc phản đối, có một cái tên Hạ Tưởng rất quen cũng nằm trong danh sách đó – Trình Hi Học.
Không thể không nói, công thế dư luận của nhà họ Ngô quả nhiên hiệu quả, bởi vì các thành phố cấp ba của tỉnh Yến nơi từ trước đến nay thích theo sát chân của Trung ương, vừa thấy trên các trang báo dài dòng văn tự mà ca bài đau thương về kế hoạch hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, ngoài Đan Cương và Tần Cương, Thủy Cương, còn các công ty khác lâp tức chậm lại việc hợp nhất và bắt đầu nghe ngóng, xem chừng.
Thủy Cương là bởi vì Lý Đinh Sơn sau khi nhận chức Bí thư, nhanh chóng sửa ý tưởng ứng đối tiêu cực trước kia, kiên quyết và quyết đoán đẩy mạnh hợp nhất bên trong Thủy Cương. Sau khi Lưu Nhất Lâm đến nhận chức, cũng vô cùng phối hợp với Lý Đinh Sơn làm việc, không có phức tạp. Dù sao cô cũng là mới đến, căn cơ chưa ổn, muốn ra tay cản trở cũng tạm thời lòng muốn mà lực không đủ. Mà cô cũng biết quan hệ giữa Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng, nể mặt Hạ Tưởng cô cũng không làm khó dễ Lý Đinh Sơn.
Cái khác trong thái độ xem chừng so với mấy công ty khác là, thành phố Yến tích cực phối hợp với thanh thế dư luận của báo chí cấp quóc gia nhất, trên việc hợp nhất Yến Cương, hội nghị tổ chức nhiều lần, vẫn không đạt được tiếng nói chung, tức giận đến mức Hồ Tăng Chu vỗ bàn vài lần, thiếu chút nữa trở mặt với Vu Phồn Nhiên, vẫn không thông qua đề nghị hợp nhất Yến Cương.
Dù sao Vu Phồn Nhiên là Thị trưởng, Thị trưởng mới là lãnh đạo hành chính về các việc thuộc kinh tế, Hồ Tăng Chu không tiện nhúng tay trực tiếp, nếu không sẽ dễ thành lấn việc. Chủ yếu cũng là một nhóm Ủy viên thường vụ thành phố Yến, cùng quan điểm với Vu Phồn Nhiên có không ít người, hơn nữa tất cả đều là nhân vật quan trọng, ví dụ như Phó Bí thư Thành ủy Chử Vệ, Trưởng Ban tổ chức cán bộ Khâu Tự Phong, Trưởng ban thư ký Thành ủy Nhạc Minh, cùng với Phó thị trưởng Vu Tứ. các Ủy viên thường vụ kiên định ủng hộ việc hợp nhất có Phó thị trưởng thường trực Cao Hải, Cục trưởng cục công an Tôn Định Quốc, Bí thư quận ủy quận Thị Bắc Tôn Ái Dũng…vv, còn lại đều là phái trung gian lập trường không rõ.
Khó khăn không nhỏ, Hồ Tăng Chu và Cao Hải trao đổi vài lần, cũng khó lay động Vu Phồn Nhiên, Vu Phồn Nhiên dù sao cũng là trực hệ của nhà họ Ngô, hơn nữa nhà họ Ngô ở tỉnh yến và thành phố Yến kinh doanh lâu dài, thế lực ăn sâu bám rễ.
Có lẽ là vì phối hợp với thanh thế trên dư luận, Vu Phồn Nhiên lại cao giọng mà đi thị sát Yến Cương, phát biểu nói chuyện ở Yến Cương, công bố trọng điểm hết thảy lấy lợi ích của Yến Cương làm ưu thế suy xét… Lời phát biểu của y được công nhân viên của Yến Cương hoan hô và hưởng ứng, khiến trong cảm nhận của công nhân viên Yến Cương, y có uy danh cao thượng.
Sau đó, Phạm Duệ Hằng ở hội nghị cán bộ cấp trung toàn tỉnh phát biểu ý kiến, nói bước chân của tỉnh Yến không phải là sải bước quá nhỏ, mà là có chút quá lớn, phải chú ý thích hợp đến phương thức làm việc, làm lớn làm mạnh là chuyện tốt, nhưng cũng phải suy nghĩ đến tình hình thực tế, phải lắng nghe ý kiến chuyên gia ở nhiều mặt, nghe cả phần nổi và cả phần chìm, chuyên gia dù sao cũng là người có hiểu biết về kinh tế, bản thân là lãnh đạo Đảng phải có tác phong cẩn thận khiêm tốn.
Phạm Duệ Hằng nói chuyện tất nhiên là có ám chỉ, âm thầm bảy tỏ sự bất mãn với kế hoạch hợp nhất, khả năng cũng bởi vì kế hoạch hợp nhất bị mấy báo trung ương chỉ danh phê bình, làm cho y lo lắng tỉnh Yến sẽ trở thành cái đích cho người ta chỉ trích. Cũng vì trong lòng y không có dũng khí, nếu chẳng may hợp nhất thất bại, y thân là Bí thư Tỉnh ủy, cũng phải gánh vác trách nhiệm chính trị nhất định.
Tống Triêu Độ có tinh thần can đảm, y không có, cái y muốn là thủ thành, là cầu ổn. Nhưng, Tống Triêu Độ là Chủ tịch tỉnh, y lại không tiệnphản đối công khai, để tránh người ngoài cho rằng, Bí thư và Chủ tịch bất hòa, nhưng vẫn có cách diễn đạt ý của mình.
Nhưng mà, sự việc vừa mới bắt đầu gợn sóng…
Hai ngày sau, tin tức đưa đến từ tỉnh Tề, Chủ tịch tỉnh Hình Đoan Đài ở hội nghị thường vụ chính quyền khen ngợi kế hoạch hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, đề xuất tỉnh Tề cũng nên chuẩn bị chu đáo, cũng muốn hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Tề, thì về sau mới có thể cạnh tranh, không đứng ở thế thất bại.
Cho dù chỉ là một lần đề nghị, cũng không có chính thức đệ trình lên hội nghị thường vụ chính quyền thảo luận, nhưng bộ máy chính quyền tỉnh Tề phản ứng mạnh mẽ, trên cơ bản nghiêng về phía ủng hộ đề nghị của Hình Đoan Đài. Có thể đoán được là, chính thức đề nghị đồng thời thuận lợi thông qua, tuy nhiên đó là vấn đề thời gian. Hình Đoan Đài làm việc này, trước tiên là tạo tin tức, thăm dò trước khi hành động.
Đến lúc này, không ít người mới bừng tỉnh ngộ, mới hiểu được vì sao điều Hình Đoan Đài về tỉnh Tề, hóa ra dụng ý sâu xa là vì kế hoạch hợp nhất lâu dài.
Khâu Nhân Lễ có thái độ như thế nào, mọi người không biết, nhưng có thể khẳng định một chút, Khâu Nhân Lễ cũng không ở bất kỳ trường hợp chính thức nào phát biểu bất kỳ ý tưởng gì, nhìn tình hình tỉnh Tề khó đoán được.
Nhưng sự việc cũng không dừng ở đây.
Sau đó không lâu, Chủ tịch tỉnh Tây Tào Vĩnh Quốc chính thức châm ngọn lửa đầu tiên sau khi nhậm chức, hợp nhất ngành than toàn tỉnh, cho ngừng các mỏ than nhỏ và cho hạn chuẩn bị, hạn trong vòng ba tháng, tất cả mỏ than nhỏ tự trình báo lên chính quyền địa phương việc xin đóng cửa dừng hoạt động, chính quyền địa phương sẽ có bồi thường nhất định. Hễ không báo cáo, không tiếp nhận cải cách, sẽ cưỡng chế đóng cửa.
Tin tức vừa đưa ra, tỉnh Tây xôn xao một vùng, làn sóng phản đối nổi lên bốn phía.
Nhưng phản đối không làm nên chuyện gì, quyết định của Ủy ban nhân dân tỉnh đã đưa ra, căn bản không để cho người bên dưới có cơ hội để nói. Ngược lại cũng không phải Tào Vĩnh Quốc thủ đoạn cứng rắn mạnh mẽ, mà vì khi Tào Vĩnh Quốc đến tỉnh Tây nhậm chức Phó Chủ tịch, cũng đã bắt tay vào làm, chỉ là vẫn luôn lăng lẽ tiến hành, hơn nữa không mạnh. Hiện tại đột nhiên công khai mạnh mẽ, hơn nữa là mệnh lệnh hành chính không thể nghi ngờ, đã làm cho các chủ mỏ than nhỏ trở tay không kịp.
Chủ mỏ than nhỏ dù bất mãn, và phẫn nộ cũng không ai để ý tới, dù sao trào lưu của thời đại ai cũng ngăn cản không được, nhưng tỉnh Tây lựa chọn lúc này tung ra việc hợp nhất toàn bộ ngành than, dụng ý không cần nói cũng rõ, là vì làm ra sức ảnh hưởng đối với việc hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, tỉnh Tề cũng hợp nhất tài nguyên sắt thép cũng là vì hỗ trợ tỉnh Yến hò hét trợ uy.
Tỉnh Tề ở phía đông tỉnh Yến, Tỉnh Tây ở phía tây tỉnh Yến, hai tỉnh một đông một tây là láng giềng của tỉnh Yến, theo vị trí địa lý mà nói, là thế góc cạnh, gần như cùng lúc đề xuất hợp nhất, nếu nói không liên quan chút nào ai sẽ tin?
Không ai tin.
Hình Đoan Đài từ tỉnh Tây điều về tỉnh Tề, vừa đến tỉnh Tề liền có động tĩnh không nhỏ, y thực sự rất có dũng khí, Tào Vĩnh Quốc vừa mới thăng chức ở tỉnh Tây, cũng có động tĩnh không nhỏ, mà quan hệ của Tào Vĩnh Quốc và Hình Đoan Đài không cần phải nói, đều là cán bộ Tỉnh Yến điều ra, họ và Tống Triêu Độ tâm đầu ý hợp.
Đương nhiên trong chính trị, không thể đơn giản xét trên quan hệ cá nhân, tuy nhiên nói đi thì nói lại, người thực sự biết chuyện, đều biết rõ, ba chủ tịch tỉnh có một mối liên hệ xuyên suốt- Thủ tướng.
Và so sánh với một loạt thay đổi vĩ mô, đồng thời thành phố Thiên Trạch cũng có một biến cố ngoài dự đoán của mọi người…
Hạ Tưởng từ trong phòng đi ra, lúc ấy thấy Tử Từ Kỳ ăn mặc chỉnh tề đang chờ ở phòng ngoài, hắn biết có người báo trước cho Từ Tử Kỳ, nên càng rõ ràng có người theo dõi mọi việc xảy ra trong phòng.
Hắn phải cho Từ Tử Kỳ một cơ hội chủ động thành khẩn, nếu Từ Tử Kỳ chủ động nói ra nguyên nhân, hắn sẽ lại cho y cơ hội lần nữa. Nếu Từ Tử Kỳ còn một mực khăng khăng thì trong kế hoạch tiếp theo của hắn, sẽ không tiếc để Từ Tử Kỳ thành một quân cờ.
Còn có khả năng là tốt qua sông.
Cũng may, Từ Tử Kỳ đúng lúc tỉnh ngộ, cuối cùng cũng ghìm ngựa trước bờ vực thẳm, không tiến thêm nữa mà vào thời điểm mấu chốt đã quay đầu lại.
… Hạ Tưởng nghe xong những lời Từ Tử Kỳ nói, rất lâu không nói gì, không khí bên trong xe hết sức kìm nén.
Lý Ái Lâm lái xe phía trước, đã nghe hết chuyện ở phía sau. Vốn định mở miệng nói Từ Tử Kỳ vài câu, người trẻ tuổi, nông nổi, rất nông nổi, mới theo Thị trưởng Hạ nửa năm, đã muốn Thị trưởng Hạ đem cậu thành người thân thiết sao? Người muốn làm người thân của lãnh đạo thì nhiều người lắm, cậu suy nghĩ cho mình trước xem có mặt nào đáng để lãnh đạo phó thác không?
Nhưng lại nghĩ dù sao mình cũng là lái xe, tuy rằng so với Từ Tử Kỳ lớn hơn vài tuổi nhưng Từ Tử Kỳ là cán bộ, y chỉ là công nhân nên thôi không nhiều chuyện. Nhưng trong lòng vẫn tiếc rằng gang chưa thành thép, trong lòng thầm mắng Từ Tử Kỳ một trận.
Thị trưởng Hạ không nói gì, quả tim của Từ Tử Kỳ từ đầu đến cuối treo trên cổ họng, khó chịu muốn khóc, muốn khóc cũng không hoàn toàn vì khó chịu, còn bởi vì hối hận, bởi vì y không biết Thị trưởng Hạ có thật là bị người ta ghi được gì rồi hay không.
Cuối cùng cũng tới tụ sở Thành ủy, Hạ Tưởng xuống xe, giơ tay vỗ vỗ vai Từ Tử Kỳ, nói chân thành một câu:
- Tử Kỳ, ngày mai vào giờ làm, báo cáo công việc với Vân Phong một chút, làm kiểm điểm.
Từ Tử Kỳ nhìn theo bóng Thị trưởng Hạ khuất hẳn trong màn đêm, mới lau mồ hôi trên trán, trong lòng nặng trĩu, lại nghĩ tới mình rốt cuộc tuổi trẻ, bị người ta lợi dụng không biết, không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Ngày hôm sau, Từ Tử Kỳ liền tìm Bạnh Vân Phong, đem sự việc đơn giản nói qua, Bành Vân Phong đóng cửa, trầm tư rất lâu, sau đó nói một hồi với Từ Tử Kỳnhững ngôn luận mang tính chỉ đạo, nghe xong Từ Tử Kỳ gật đầu lia lịa, trong lòng rất thán phục. Mới hiểu mình và Bành Vân Phong so sánh với nhau, thật sự là sự chênh lệch không nhỏ, chả trách Thị trưởng Hạ giao mọi việc cho Bành Vân Phong đi làm, không chỉ bởi vì Trưởng ban thư ký Bành có thể hoàn toàn lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo, còn có thể vô cùng khéo léo thực hiện ý đồ của lãnh đạo.Từ Tử Kỳ quyết tâm, về sau lấy Bành Vân Phong làm tấm gương, trước tiên nâng cao trình độ bản thân, lấy việc lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo làm điểm thiết nhập thứ nhất, lấy việc thực hiện ý đồ lãnh đạo làm mục tiêu tiếp theo. Lấy việc toàn tâm toàn ý vì lãnh đạo phục vụ là mục tiêu trường kỳ, tranh thủ sớm đạt được sự đồng ý của Thị Trưởng Hạ.
…
Hai ngày sau, một loạt sự kiện xảy ra, làm cho người ta hoa cả mắt, đồng thời, có người còn khiếp sợ, có người căm hận, có người cảm thấy may mắn cộng thêm niềm vui khi người khác gặp họa.
Đầu tiên là Hoa Uyển xảy ra chuyện.
Diễn viên chính của Hoa Uyển là Hoa Tam Kỳ đột nhiên bệnh nặng, không thể không nhanh chóng đưa về bệnh viện Bắc Kinh. Sau khi đưa đến bệnh viện Bắc Kinh, bất ngờ mất tích, khiến cho Hoa Uyển loạn hết lên, cố gắng tìm kiếm khắp nơi, như thế nào cũng không tìm thấy Hoa Tam Kỳ, người sống mà vô cớ biến mất, tung tích không rõ.
Nếu nói Hoa Tam Kỳ không ngờ mất tích chỉ là chuyện lấy làm lạ trong phạm vi nhỏ, thì việc mấy tờ báo lớn của trung ương đồng thời đăng các bài báo nói bóng gió kế hoạch lớn hợp nhất của tỉnh Yến, chính là sự kiện chấn động Thiên Trạch.
Gần như cùng lúc đó, bốn năm tờ báo lớn cấp quốc gia, đồng thời đăng một số bài báo của các chuyên gia kinh tế, công kích và phản đối một số tỉnh trong cả nước hợp nhất tài nguyên, thâu tóm và thôn tính sự tăng trưởng, nói ra việc tham lớn cầu toàn không phải là chuyện tốt, dễ dàng dẫn đến phát sinh hậu quả bất an. Ngược lại bất lợi cho sự phát triển kinh tế, có khả năng sẽ chữa lợn lành thành lợn què. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Vài chuyên gia viết bài, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn tạo ra thanh thế dư luận, tiến hành kiềm chế và đả kích kế hoạch hợp nhất của tỉnh Yến.
Hạ Tưởng biết rõ, là thế công chính diện của nhà họ Ngô.
Trong giọng nói của việc phản đối, có một cái tên Hạ Tưởng rất quen cũng nằm trong danh sách đó – Trình Hi Học.
Không thể không nói, công thế dư luận của nhà họ Ngô quả nhiên hiệu quả, bởi vì các thành phố cấp ba của tỉnh Yến nơi từ trước đến nay thích theo sát chân của Trung ương, vừa thấy trên các trang báo dài dòng văn tự mà ca bài đau thương về kế hoạch hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, ngoài Đan Cương và Tần Cương, Thủy Cương, còn các công ty khác lâp tức chậm lại việc hợp nhất và bắt đầu nghe ngóng, xem chừng.
Thủy Cương là bởi vì Lý Đinh Sơn sau khi nhận chức Bí thư, nhanh chóng sửa ý tưởng ứng đối tiêu cực trước kia, kiên quyết và quyết đoán đẩy mạnh hợp nhất bên trong Thủy Cương. Sau khi Lưu Nhất Lâm đến nhận chức, cũng vô cùng phối hợp với Lý Đinh Sơn làm việc, không có phức tạp. Dù sao cô cũng là mới đến, căn cơ chưa ổn, muốn ra tay cản trở cũng tạm thời lòng muốn mà lực không đủ. Mà cô cũng biết quan hệ giữa Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng, nể mặt Hạ Tưởng cô cũng không làm khó dễ Lý Đinh Sơn.
Cái khác trong thái độ xem chừng so với mấy công ty khác là, thành phố Yến tích cực phối hợp với thanh thế dư luận của báo chí cấp quóc gia nhất, trên việc hợp nhất Yến Cương, hội nghị tổ chức nhiều lần, vẫn không đạt được tiếng nói chung, tức giận đến mức Hồ Tăng Chu vỗ bàn vài lần, thiếu chút nữa trở mặt với Vu Phồn Nhiên, vẫn không thông qua đề nghị hợp nhất Yến Cương.
Dù sao Vu Phồn Nhiên là Thị trưởng, Thị trưởng mới là lãnh đạo hành chính về các việc thuộc kinh tế, Hồ Tăng Chu không tiện nhúng tay trực tiếp, nếu không sẽ dễ thành lấn việc. Chủ yếu cũng là một nhóm Ủy viên thường vụ thành phố Yến, cùng quan điểm với Vu Phồn Nhiên có không ít người, hơn nữa tất cả đều là nhân vật quan trọng, ví dụ như Phó Bí thư Thành ủy Chử Vệ, Trưởng Ban tổ chức cán bộ Khâu Tự Phong, Trưởng ban thư ký Thành ủy Nhạc Minh, cùng với Phó thị trưởng Vu Tứ. các Ủy viên thường vụ kiên định ủng hộ việc hợp nhất có Phó thị trưởng thường trực Cao Hải, Cục trưởng cục công an Tôn Định Quốc, Bí thư quận ủy quận Thị Bắc Tôn Ái Dũng…vv, còn lại đều là phái trung gian lập trường không rõ.
Khó khăn không nhỏ, Hồ Tăng Chu và Cao Hải trao đổi vài lần, cũng khó lay động Vu Phồn Nhiên, Vu Phồn Nhiên dù sao cũng là trực hệ của nhà họ Ngô, hơn nữa nhà họ Ngô ở tỉnh yến và thành phố Yến kinh doanh lâu dài, thế lực ăn sâu bám rễ.
Có lẽ là vì phối hợp với thanh thế trên dư luận, Vu Phồn Nhiên lại cao giọng mà đi thị sát Yến Cương, phát biểu nói chuyện ở Yến Cương, công bố trọng điểm hết thảy lấy lợi ích của Yến Cương làm ưu thế suy xét… Lời phát biểu của y được công nhân viên của Yến Cương hoan hô và hưởng ứng, khiến trong cảm nhận của công nhân viên Yến Cương, y có uy danh cao thượng.
Sau đó, Phạm Duệ Hằng ở hội nghị cán bộ cấp trung toàn tỉnh phát biểu ý kiến, nói bước chân của tỉnh Yến không phải là sải bước quá nhỏ, mà là có chút quá lớn, phải chú ý thích hợp đến phương thức làm việc, làm lớn làm mạnh là chuyện tốt, nhưng cũng phải suy nghĩ đến tình hình thực tế, phải lắng nghe ý kiến chuyên gia ở nhiều mặt, nghe cả phần nổi và cả phần chìm, chuyên gia dù sao cũng là người có hiểu biết về kinh tế, bản thân là lãnh đạo Đảng phải có tác phong cẩn thận khiêm tốn.
Phạm Duệ Hằng nói chuyện tất nhiên là có ám chỉ, âm thầm bảy tỏ sự bất mãn với kế hoạch hợp nhất, khả năng cũng bởi vì kế hoạch hợp nhất bị mấy báo trung ương chỉ danh phê bình, làm cho y lo lắng tỉnh Yến sẽ trở thành cái đích cho người ta chỉ trích. Cũng vì trong lòng y không có dũng khí, nếu chẳng may hợp nhất thất bại, y thân là Bí thư Tỉnh ủy, cũng phải gánh vác trách nhiệm chính trị nhất định.
Tống Triêu Độ có tinh thần can đảm, y không có, cái y muốn là thủ thành, là cầu ổn. Nhưng, Tống Triêu Độ là Chủ tịch tỉnh, y lại không tiệnphản đối công khai, để tránh người ngoài cho rằng, Bí thư và Chủ tịch bất hòa, nhưng vẫn có cách diễn đạt ý của mình.
Nhưng mà, sự việc vừa mới bắt đầu gợn sóng…
Hai ngày sau, tin tức đưa đến từ tỉnh Tề, Chủ tịch tỉnh Hình Đoan Đài ở hội nghị thường vụ chính quyền khen ngợi kế hoạch hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, đề xuất tỉnh Tề cũng nên chuẩn bị chu đáo, cũng muốn hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Tề, thì về sau mới có thể cạnh tranh, không đứng ở thế thất bại.
Cho dù chỉ là một lần đề nghị, cũng không có chính thức đệ trình lên hội nghị thường vụ chính quyền thảo luận, nhưng bộ máy chính quyền tỉnh Tề phản ứng mạnh mẽ, trên cơ bản nghiêng về phía ủng hộ đề nghị của Hình Đoan Đài. Có thể đoán được là, chính thức đề nghị đồng thời thuận lợi thông qua, tuy nhiên đó là vấn đề thời gian. Hình Đoan Đài làm việc này, trước tiên là tạo tin tức, thăm dò trước khi hành động.
Đến lúc này, không ít người mới bừng tỉnh ngộ, mới hiểu được vì sao điều Hình Đoan Đài về tỉnh Tề, hóa ra dụng ý sâu xa là vì kế hoạch hợp nhất lâu dài.
Khâu Nhân Lễ có thái độ như thế nào, mọi người không biết, nhưng có thể khẳng định một chút, Khâu Nhân Lễ cũng không ở bất kỳ trường hợp chính thức nào phát biểu bất kỳ ý tưởng gì, nhìn tình hình tỉnh Tề khó đoán được.
Nhưng sự việc cũng không dừng ở đây.
Sau đó không lâu, Chủ tịch tỉnh Tây Tào Vĩnh Quốc chính thức châm ngọn lửa đầu tiên sau khi nhậm chức, hợp nhất ngành than toàn tỉnh, cho ngừng các mỏ than nhỏ và cho hạn chuẩn bị, hạn trong vòng ba tháng, tất cả mỏ than nhỏ tự trình báo lên chính quyền địa phương việc xin đóng cửa dừng hoạt động, chính quyền địa phương sẽ có bồi thường nhất định. Hễ không báo cáo, không tiếp nhận cải cách, sẽ cưỡng chế đóng cửa.
Tin tức vừa đưa ra, tỉnh Tây xôn xao một vùng, làn sóng phản đối nổi lên bốn phía.
Nhưng phản đối không làm nên chuyện gì, quyết định của Ủy ban nhân dân tỉnh đã đưa ra, căn bản không để cho người bên dưới có cơ hội để nói. Ngược lại cũng không phải Tào Vĩnh Quốc thủ đoạn cứng rắn mạnh mẽ, mà vì khi Tào Vĩnh Quốc đến tỉnh Tây nhậm chức Phó Chủ tịch, cũng đã bắt tay vào làm, chỉ là vẫn luôn lăng lẽ tiến hành, hơn nữa không mạnh. Hiện tại đột nhiên công khai mạnh mẽ, hơn nữa là mệnh lệnh hành chính không thể nghi ngờ, đã làm cho các chủ mỏ than nhỏ trở tay không kịp.
Chủ mỏ than nhỏ dù bất mãn, và phẫn nộ cũng không ai để ý tới, dù sao trào lưu của thời đại ai cũng ngăn cản không được, nhưng tỉnh Tây lựa chọn lúc này tung ra việc hợp nhất toàn bộ ngành than, dụng ý không cần nói cũng rõ, là vì làm ra sức ảnh hưởng đối với việc hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, tỉnh Tề cũng hợp nhất tài nguyên sắt thép cũng là vì hỗ trợ tỉnh Yến hò hét trợ uy.
Tỉnh Tề ở phía đông tỉnh Yến, Tỉnh Tây ở phía tây tỉnh Yến, hai tỉnh một đông một tây là láng giềng của tỉnh Yến, theo vị trí địa lý mà nói, là thế góc cạnh, gần như cùng lúc đề xuất hợp nhất, nếu nói không liên quan chút nào ai sẽ tin?
Không ai tin.
Hình Đoan Đài từ tỉnh Tây điều về tỉnh Tề, vừa đến tỉnh Tề liền có động tĩnh không nhỏ, y thực sự rất có dũng khí, Tào Vĩnh Quốc vừa mới thăng chức ở tỉnh Tây, cũng có động tĩnh không nhỏ, mà quan hệ của Tào Vĩnh Quốc và Hình Đoan Đài không cần phải nói, đều là cán bộ Tỉnh Yến điều ra, họ và Tống Triêu Độ tâm đầu ý hợp.
Đương nhiên trong chính trị, không thể đơn giản xét trên quan hệ cá nhân, tuy nhiên nói đi thì nói lại, người thực sự biết chuyện, đều biết rõ, ba chủ tịch tỉnh có một mối liên hệ xuyên suốt- Thủ tướng.
Và so sánh với một loạt thay đổi vĩ mô, đồng thời thành phố Thiên Trạch cũng có một biến cố ngoài dự đoán của mọi người…
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hạ Tưởng từ trong phòng đi ra, lúc ấy thấy Tử Từ Kỳ ăn mặc chỉnh tề đang chờ ở phòng ngoài, hắn biết có người báo trước cho Từ Tử Kỳ, nên càng rõ ràng có người theo dõi mọi việc xảy ra trong phòng.
Hắn phải cho Từ Tử Kỳ một cơ hội chủ động thành khẩn, nếu Từ Tử Kỳ chủ động nói ra nguyên nhân, hắn sẽ lại cho y cơ hội lần nữa. Nếu Từ Tử Kỳ còn một mực khăng khăng thì trong kế hoạch tiếp theo của hắn, sẽ không tiếc để Từ Tử Kỳ thành một quân cờ.
Còn có khả năng là tốt qua sông.
Cũng may, Từ Tử Kỳ đúng lúc tỉnh ngộ, cuối cùng cũng ghìm ngựa trước bờ vực thẳm, không tiến thêm nữa mà vào thời điểm mấu chốt đã quay đầu lại.
… Hạ Tưởng nghe xong những lời Từ Tử Kỳ nói, rất lâu không nói gì, không khí bên trong xe hết sức kìm nén.
Lý Ái Lâm lái xe phía trước, đã nghe hết chuyện ở phía sau. Vốn định mở miệng nói Từ Tử Kỳ vài câu, người trẻ tuổi, nông nổi, rất nông nổi, mới theo Thị trưởng Hạ nửa năm, đã muốn Thị trưởng Hạ đem cậu thành người thân thiết sao? Người muốn làm người thân của lãnh đạo thì nhiều người lắm, cậu suy nghĩ cho mình trước xem có mặt nào đáng để lãnh đạo phó thác không?
Nhưng lại nghĩ dù sao mình cũng là lái xe, tuy rằng so với Từ Tử Kỳ lớn hơn vài tuổi nhưng Từ Tử Kỳ là cán bộ, y chỉ là công nhân nên thôi không nhiều chuyện. Nhưng trong lòng vẫn tiếc rằng gang chưa thành thép, trong lòng thầm mắng Từ Tử Kỳ một trận.
Thị trưởng Hạ không nói gì, quả tim của Từ Tử Kỳ từ đầu đến cuối treo trên cổ họng, khó chịu muốn khóc, muốn khóc cũng không hoàn toàn vì khó chịu, còn bởi vì hối hận, bởi vì y không biết Thị trưởng Hạ có thật là bị người ta ghi được gì rồi hay không.
Cuối cùng cũng tới tụ sở Thành ủy, Hạ Tưởng xuống xe, giơ tay vỗ vỗ vai Từ Tử Kỳ, nói chân thành một câu:
- Tử Kỳ, ngày mai vào giờ làm, báo cáo công việc với Vân Phong một chút, làm kiểm điểm.
Từ Tử Kỳ nhìn theo bóng Thị trưởng Hạ khuất hẳn trong màn đêm, mới lau mồ hôi trên trán, trong lòng nặng trĩu, lại nghĩ tới mình rốt cuộc tuổi trẻ, bị người ta lợi dụng không biết, không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Ngày hôm sau, Từ Tử Kỳ liền tìm Bạnh Vân Phong, đem sự việc đơn giản nói qua, Bành Vân Phong đóng cửa, trầm tư rất lâu, sau đó nói một hồi với Từ Tử Kỳnhững ngôn luận mang tính chỉ đạo, nghe xong Từ Tử Kỳ gật đầu lia lịa, trong lòng rất thán phục. Mới hiểu mình và Bành Vân Phong so sánh với nhau, thật sự là sự chênh lệch không nhỏ, chả trách Thị trưởng Hạ giao mọi việc cho Bành Vân Phong đi làm, không chỉ bởi vì Trưởng ban thư ký Bành có thể hoàn toàn lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo, còn có thể vô cùng khéo léo thực hiện ý đồ của lãnh đạo.
Từ Tử Kỳ quyết tâm, về sau lấy Bành Vân Phong làm tấm gương, trước tiên nâng cao trình độ bản thân, lấy việc lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo làm điểm thiết nhập thứ nhất, lấy việc thực hiện ý đồ lãnh đạo làm mục tiêu tiếp theo. Lấy việc toàn tâm toàn ý vì lãnh đạo phục vụ là mục tiêu trường kỳ, tranh thủ sớm đạt được sự đồng ý của Thị Trưởng Hạ.
…
Hai ngày sau, một loạt sự kiện xảy ra, làm cho người ta hoa cả mắt, đồng thời, có người còn khiếp sợ, có người căm hận, có người cảm thấy may mắn cộng thêm niềm vui khi người khác gặp họa.
Đầu tiên là Hoa Uyển xảy ra chuyện.
Diễn viên chính của Hoa Uyển là Hoa Tam Kỳ đột nhiên bệnh nặng, không thể không nhanh chóng đưa về bệnh viện Bắc Kinh. Sau khi đưa đến bệnh viện Bắc Kinh, bất ngờ mất tích, khiến cho Hoa Uyển loạn hết lên, cố gắng tìm kiếm khắp nơi, như thế nào cũng không tìm thấy Hoa Tam Kỳ, người sống mà vô cớ biến mất, tung tích không rõ.
Nếu nói Hoa Tam Kỳ không ngờ mất tích chỉ là chuyện lấy làm lạ trong phạm vi nhỏ, thì việc mấy tờ báo lớn của trung ương đồng thời đăng các bài báo nói bóng gió kế hoạch lớn hợp nhất của tỉnh Yến, chính là sự kiện chấn động Thiên Trạch.
Gần như cùng lúc đó, bốn năm tờ báo lớn cấp quốc gia, đồng thời đăng một số bài báo của các chuyên gia kinh tế, công kích và phản đối một số tỉnh trong cả nước hợp nhất tài nguyên, thâu tóm và thôn tính sự tăng trưởng, nói ra việc tham lớn cầu toàn không phải là chuyện tốt, dễ dàng dẫn đến phát sinh hậu quả bất an. Ngược lại bất lợi cho sự phát triển kinh tế, có khả năng sẽ chữa lợn lành thành lợn què. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Vài chuyên gia viết bài, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn tạo ra thanh thế dư luận, tiến hành kiềm chế và đả kích kế hoạch hợp nhất của tỉnh Yến.
Hạ Tưởng biết rõ, là thế công chính diện của nhà họ Ngô.
Trong giọng nói của việc phản đối, có một cái tên Hạ Tưởng rất quen cũng nằm trong danh sách đó – Trình Hi Học.
Không thể không nói, công thế dư luận của nhà họ Ngô quả nhiên hiệu quả, bởi vì các thành phố cấp ba của tỉnh Yến nơi từ trước đến nay thích theo sát chân của Trung ương, vừa thấy trên các trang báo dài dòng văn tự mà ca bài đau thương về kế hoạch hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, ngoài Đan Cương và Tần Cương, Thủy Cương, còn các công ty khác lâp tức chậm lại việc hợp nhất và bắt đầu nghe ngóng, xem chừng.
Thủy Cương là bởi vì Lý Đinh Sơn sau khi nhận chức Bí thư, nhanh chóng sửa ý tưởng ứng đối tiêu cực trước kia, kiên quyết và quyết đoán đẩy mạnh hợp nhất bên trong Thủy Cương. Sau khi Lưu Nhất Lâm đến nhận chức, cũng vô cùng phối hợp với Lý Đinh Sơn làm việc, không có phức tạp. Dù sao cô cũng là mới đến, căn cơ chưa ổn, muốn ra tay cản trở cũng tạm thời lòng muốn mà lực không đủ. Mà cô cũng biết quan hệ giữa Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng, nể mặt Hạ Tưởng cô cũng không làm khó dễ Lý Đinh Sơn.
Cái khác trong thái độ xem chừng so với mấy công ty khác là, thành phố Yến tích cực phối hợp với thanh thế dư luận của báo chí cấp quóc gia nhất, trên việc hợp nhất Yến Cương, hội nghị tổ chức nhiều lần, vẫn không đạt được tiếng nói chung, tức giận đến mức Hồ Tăng Chu vỗ bàn vài lần, thiếu chút nữa trở mặt với Vu Phồn Nhiên, vẫn không thông qua đề nghị hợp nhất Yến Cương.
Dù sao Vu Phồn Nhiên là Thị trưởng, Thị trưởng mới là lãnh đạo hành chính về các việc thuộc kinh tế, Hồ Tăng Chu không tiện nhúng tay trực tiếp, nếu không sẽ dễ thành lấn việc. Chủ yếu cũng là một nhóm Ủy viên thường vụ thành phố Yến, cùng quan điểm với Vu Phồn Nhiên có không ít người, hơn nữa tất cả đều là nhân vật quan trọng, ví dụ như Phó Bí thư Thành ủy Chử Vệ, Trưởng Ban tổ chức cán bộ Khâu Tự Phong, Trưởng ban thư ký Thành ủy Nhạc Minh, cùng với Phó thị trưởng Vu Tứ. các Ủy viên thường vụ kiên định ủng hộ việc hợp nhất có Phó thị trưởng thường trực Cao Hải, Cục trưởng cục công an Tôn Định Quốc, Bí thư quận ủy quận Thị Bắc Tôn Ái Dũng…vv, còn lại đều là phái trung gian lập trường không rõ.
Khó khăn không nhỏ, Hồ Tăng Chu và Cao Hải trao đổi vài lần, cũng khó lay động Vu Phồn Nhiên, Vu Phồn Nhiên dù sao cũng là trực hệ của nhà họ Ngô, hơn nữa nhà họ Ngô ở tỉnh yến và thành phố Yến kinh doanh lâu dài, thế lực ăn sâu bám rễ.
Có lẽ là vì phối hợp với thanh thế trên dư luận, Vu Phồn Nhiên lại cao giọng mà đi thị sát Yến Cương, phát biểu nói chuyện ở Yến Cương, công bố trọng điểm hết thảy lấy lợi ích của Yến Cương làm ưu thế suy xét… Lời phát biểu của y được công nhân viên của Yến Cương hoan hô và hưởng ứng, khiến trong cảm nhận của công nhân viên Yến Cương, y có uy danh cao thượng.
Sau đó, Phạm Duệ Hằng ở hội nghị cán bộ cấp trung toàn tỉnh phát biểu ý kiến, nói bước chân của tỉnh Yến không phải là sải bước quá nhỏ, mà là có chút quá lớn, phải chú ý thích hợp đến phương thức làm việc, làm lớn làm mạnh là chuyện tốt, nhưng cũng phải suy nghĩ đến tình hình thực tế, phải lắng nghe ý kiến chuyên gia ở nhiều mặt, nghe cả phần nổi và cả phần chìm, chuyên gia dù sao cũng là người có hiểu biết về kinh tế, bản thân là lãnh đạo Đảng phải có tác phong cẩn thận khiêm tốn.
Phạm Duệ Hằng nói chuyện tất nhiên là có ám chỉ, âm thầm bảy tỏ sự bất mãn với kế hoạch hợp nhất, khả năng cũng bởi vì kế hoạch hợp nhất bị mấy báo trung ương chỉ danh phê bình, làm cho y lo lắng tỉnh Yến sẽ trở thành cái đích cho người ta chỉ trích. Cũng vì trong lòng y không có dũng khí, nếu chẳng may hợp nhất thất bại, y thân là Bí thư Tỉnh ủy, cũng phải gánh vác trách nhiệm chính trị nhất định.
Tống Triêu Độ có tinh thần can đảm, y không có, cái y muốn là thủ thành, là cầu ổn. Nhưng, Tống Triêu Độ là Chủ tịch tỉnh, y lại không tiệnphản đối công khai, để tránh người ngoài cho rằng, Bí thư và Chủ tịch bất hòa, nhưng vẫn có cách diễn đạt ý của mình.
Nhưng mà, sự việc vừa mới bắt đầu gợn sóng…
Hai ngày sau, tin tức đưa đến từ tỉnh Tề, Chủ tịch tỉnh Hình Đoan Đài ở hội nghị thường vụ chính quyền khen ngợi kế hoạch hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, đề xuất tỉnh Tề cũng nên chuẩn bị chu đáo, cũng muốn hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Tề, thì về sau mới có thể cạnh tranh, không đứng ở thế thất bại.
Cho dù chỉ là một lần đề nghị, cũng không có chính thức đệ trình lên hội nghị thường vụ chính quyền thảo luận, nhưng bộ máy chính quyền tỉnh Tề phản ứng mạnh mẽ, trên cơ bản nghiêng về phía ủng hộ đề nghị của Hình Đoan Đài. Có thể đoán được là, chính thức đề nghị đồng thời thuận lợi thông qua, tuy nhiên đó là vấn đề thời gian. Hình Đoan Đài làm việc này, trước tiên là tạo tin tức, thăm dò trước khi hành động.
Đến lúc này, không ít người mới bừng tỉnh ngộ, mới hiểu được vì sao điều Hình Đoan Đài về tỉnh Tề, hóa ra dụng ý sâu xa là vì kế hoạch hợp nhất lâu dài.
Khâu Nhân Lễ có thái độ như thế nào, mọi người không biết, nhưng có thể khẳng định một chút, Khâu Nhân Lễ cũng không ở bất kỳ trường hợp chính thức nào phát biểu bất kỳ ý tưởng gì, nhìn tình hình tỉnh Tề khó đoán được.
Nhưng sự việc cũng không dừng ở đây.
Sau đó không lâu, Chủ tịch tỉnh Tây Tào Vĩnh Quốc chính thức châm ngọn lửa đầu tiên sau khi nhậm chức, hợp nhất ngành than toàn tỉnh, cho ngừng các mỏ than nhỏ và cho hạn chuẩn bị, hạn trong vòng ba tháng, tất cả mỏ than nhỏ tự trình báo lên chính quyền địa phương việc xin đóng cửa dừng hoạt động, chính quyền địa phương sẽ có bồi thường nhất định. Hễ không báo cáo, không tiếp nhận cải cách, sẽ cưỡng chế đóng cửa.
Tin tức vừa đưa ra, tỉnh Tây xôn xao một vùng, làn sóng phản đối nổi lên bốn phía.
Nhưng phản đối không làm nên chuyện gì, quyết định của Ủy ban nhân dân tỉnh đã đưa ra, căn bản không để cho người bên dưới có cơ hội để nói. Ngược lại cũng không phải Tào Vĩnh Quốc thủ đoạn cứng rắn mạnh mẽ, mà vì khi Tào Vĩnh Quốc đến tỉnh Tây nhậm chức Phó Chủ tịch, cũng đã bắt tay vào làm, chỉ là vẫn luôn lăng lẽ tiến hành, hơn nữa không mạnh. Hiện tại đột nhiên công khai mạnh mẽ, hơn nữa là mệnh lệnh hành chính không thể nghi ngờ, đã làm cho các chủ mỏ than nhỏ trở tay không kịp.
Chủ mỏ than nhỏ dù bất mãn, và phẫn nộ cũng không ai để ý tới, dù sao trào lưu của thời đại ai cũng ngăn cản không được, nhưng tỉnh Tây lựa chọn lúc này tung ra việc hợp nhất toàn bộ ngành than, dụng ý không cần nói cũng rõ, là vì làm ra sức ảnh hưởng đối với việc hợp nhất tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến, tỉnh Tề cũng hợp nhất tài nguyên sắt thép cũng là vì hỗ trợ tỉnh Yến hò hét trợ uy.
Tỉnh Tề ở phía đông tỉnh Yến, Tỉnh Tây ở phía tây tỉnh Yến, hai tỉnh một đông một tây là láng giềng của tỉnh Yến, theo vị trí địa lý mà nói, là thế góc cạnh, gần như cùng lúc đề xuất hợp nhất, nếu nói không liên quan chút nào ai sẽ tin?
Không ai tin.
Hình Đoan Đài từ tỉnh Tây điều về tỉnh Tề, vừa đến tỉnh Tề liền có động tĩnh không nhỏ, y thực sự rất có dũng khí, Tào Vĩnh Quốc vừa mới thăng chức ở tỉnh Tây, cũng có động tĩnh không nhỏ, mà quan hệ của Tào Vĩnh Quốc và Hình Đoan Đài không cần phải nói, đều là cán bộ Tỉnh Yến điều ra, họ và Tống Triêu Độ tâm đầu ý hợp.
Đương nhiên trong chính trị, không thể đơn giản xét trên quan hệ cá nhân, tuy nhiên nói đi thì nói lại, người thực sự biết chuyện, đều biết rõ, ba chủ tịch tỉnh có một mối liên hệ xuyên suốt- Thủ tướng.
Và so sánh với một loạt thay đổi vĩ mô, đồng thời thành phố Thiên Trạch cũng có một biến cố ngoài dự đoán của mọi người…