Vương Bằng Phi vẻ mặt khiếp sợ nhìn Mai Thái Bình một cái, thấy trong mắt Mai Thái Bình cũng toát lên sự nghi hoặc, liền biết sự việc có mưu kế, chẳng lẽ nói, lại là ám thị của Bí thư Phạm?
Mai Thái Bình cũng đang nghĩ, Mã Tiêu và Phạm Duệ Hằng cũng không thân cận lắm, làm sao mà gần đây Mã Tiêu lại trở thành quân tiên phong của Phạm Duệ Hằng?
Thật ra Vương Bằng Phi và Mai Thái Bình đều trách lầm Mã Tiêu, Mã Tiêu trước đó cũng không có thông báo cho Phạm Duệ Hằng, sở dĩ hôm nay mượn hội nghị công việc Bí thư đề xuất vấn đề của Bì Bất Hưu, là bởi vì lợi ích nhà họ Phó đã bị tổn hại, những gì Bì Bất Hưu làm đã đi quá giới hạn.
Chẳng qua dưới sự chi phối của đôi bàn tay khéo léo ở sau lưng, đề nghị của Mã Tiêu, vừa hợp với tâm ý của Phạm Duệ Hằng. Phạm Duệ Hằng lập tức mừng rỡ, y còn chưa nghĩ ra làm sao để xử lý vấn để Bì Bất Hưu, sự đề nghị bất ngờ của Mã Tiêu, giống như đang khát có một người mang đến cho một cốc nước mát, y hiển nhiên vui vẻ tiếp nhận.
Phạm Duệ Hằng liền không chút hoang mang, gật đầu nói:
- Vấn đề đống chí Bì Bất Hưu tôi cũng nghe không ít đồng chí nói qua…
Câu nói đầu tiên đã định ra đoạn nhạc dạo, chẳng khác nào thừa nhận kết luận của Ban tổ chức cán bộ. Ban tổ chức cán bộ và Bí thư Tỉnh ủy cùng ý kiến, còn ai có có thể đề ra ý kiến khác? Mai Thái Bình nhìn Vương Bằng Phi một cái, Vương Bằng Phi vẻ mặt hờ hững, lại nhìn sang Tống Triêu Độ, Tống Triêu Độ vẻ mặt thản nhiên. Mai Thái Bình xem như rõ ràng, hội nghị công việc Bí thư hôm nay, y và Vương Bằng Phi là người ngoài cuộc, Bí thư Phạm và Chủ tịch Tống đã trao đổi với nhau, Mã Tiêu là quân tiên phong, vở diễn hôm nay đã có kết quả trước, y và Vương Bằng Phi chỉ có thân phận là xem diễn…
Nghĩ lại, khỏi cần nói, là Hạ Tưởng đã nậy lên lợi ích khắp nơi. Càng nghĩ cẩn thận hơn, Bì Bất Hưu vội vàng không chịu nổi muốn đẩy ngã Bành Vân Phong dòng chính của Hạ Tưởng, không trách trước đây Hạ Tưởng vẫn án binh bất động, hóa ra Hạ Tưởng đã đào một hố to cho Bì Bất Hưu, thật sự là một cái hố lớn.
Mã Tiêu ra mặt bày ra cho Bì Bất Hưu một đòn, không phải sự bày mưu tính kế của Phó Tiên Phong thì có thể là ai? Mai Thái Bình trong lòng không khỏi cười lạnh một trận, Phó Tiên Phong tự cho là thông minh, trên thực tế mặc kệ là cùng Hạ Tưởng hợp tác hay là so chiêu, lần nào cũng bị Hạ Tưởng đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Nhưng thái độ của Bí thư Phạm cũng làm nhiều người suy nghĩ, từ trước đến nay Bí thư Phạm đối với Hạ Tưởng cơ bản đều là chèn ép nhiều hơn giúp đỡ, sao đột nhiên lập trường lại thay đổi, thái độ quay một trăm tám mươi độ.
Mai Thái Bình rốt cuộc cũng là người khôn khéo hơn người, rất nhanh liền nghĩ tới việc Nghiêm Tiểu Thì đầu tư ở Thiên Trạch, lập tức bừng tỉnh nhận ra. Nếu không phải đang ở trong hội trường, y không kìm nổi phải vỗ đùi lớn tiếng trầm trồ khen ngợi. Hạ Tưởng quả nhiên có con mắt tinh tường lại có thủ đoạn, tìm được một kế tuyệt vời, thành công với chiêu tứ lưỡng bát thiên kim, không cần tự mình ra mặt, đã có thể triệt để hóa giải hoàn toàn thế công của Bì Bất Hưu.
Đâu chỉ là hóa giải, Bì Bất Hưu có thể nghỉ rồi.
- Sự kiện truyenfull.vn lần trước, sự ảnh hưởng mà đồng chí Bì Bất Hưu tạo thành vô cùng ác liệt, nhưng lúc ấy là suy nghĩ cho tình hình chung của Thiên Trạch, còn để đồng chí Bì Bất Hưu tiếp tục đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố, hiện tại xem ra, đồng chí Bì Bất Hưu quả thật không hề thích hợp tiếp tục đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố nữa rồi.
Quả không ngoài dự đoán của Mai Thái Bình, Tống Triêu Độ lên tiếng, trực tiếp một gậy độc đánh chết Bì Bất Hưu.
- Tôi nhất trí với suy nghĩ của Chủ tịch Tống.
Mã Tiêu tỏ thái độ đúng lúc, hơn nữa còn là thái độ kiên quyết.
Phạm Duệ Hằng cũng tỏ vẻ đau lòng:
- Đồng chí Bì Bất Hưu là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật. Vấn đề của anh ta làm tôi rất đau lòng, thành phố Thiên Trạch hiện tại cần một cục diện chính trị ổn định đoàn kết…
Mai Thái Bình vừa nghe Phạm Duệ Hằng nói liền biết rằng, sinh mạng chính trị của Bì Bất Hưu đã dừng lại rồi. Cho dù Bì Bất Hưu không có một chút vấn đề, nhân vật số một, số hai đều đã gật đầu, y cũng chỉ có thể mỉm cười mà nghỉ thôi.
Nếu như sự việc đã thành kết cục đã định, Mai Thái Bình liền suy nghĩ một chút tâm lý của Phạm Duệ Hằng và Tống Triêu Độ. Cũng là phải lấy lòng Hạ Tưởng, đúng lúc liền lên tiếng:
- Ủy ban kỷ luật tỉnh đang thiếu một nhân viên kiểm tra kỷ luật cấp Phó giám đốc sở …
Kiểm tra kỷ luật viên phân làm cấp Giám đốc sở và Phó giám đốc sở, không khác điều tra nghiên cứu viên lắm, đều là chức vụ nhàn tản. Nếu Bì Bất Hưu được điều điến Ủy ban kỷ luật tỉnh đảm nhiệm kiểm tra kỷ luật viên cấp Giám đốc sở coi như còn giữ cho một chút thể diện, dù sao cũng là cũng tiến lên một bước nhỏ, chức vụ nhàn, cấp bậc tăng lên. Nhưng đề nghị của Mai Thái Bình lại là kiểm tra kỷ luật viên cấp Phó giám đốc sở, cũng là đá một cước độc lên lưng Bì Bất Hưu.
Xem ra, Bì Bất Hưu cũng phải nghỉ rồi.
Vương Bằng Phi thấy thế, y biết nếu thay Bì Bất Hưu nói chuyện là không thức thời, rất rõ ràng, mặc kệ Mã Tiêu trước đó có trao đổi với Bí thư Phạm và Chủ tịch Tống hay không, đề nghị của y hiển nhiên chiếm được sự đồng tình của nhân vật số 1 số 2. Đừng nói y và Bì Bất Hưu không có giao tình, dù là có, cũng chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Nhân vật số 1 số 2 đã ăn ý, những người khác thức thời một chút vẫn là tốt.
- Đề nghị của Bí thư Mai không tồi, tôi đồng ý.
Vương Bằng Phi liền biểu lộ thái độ.
- Nếu các đồng chí cùng nhất trí, thì quyết định như vậy.
Đây rõ ràng là ý của Phạm Duệ Hằng, y còn muốn thành nhận thức chung của hội nghị công việc bí thư. Đây cũng là ưu thế của nhân vật số 1. Sau đó, y hỏi Mã Tiêu:
- Đồng chí Mã Tiêu, sửa lại ý kiến trong hội nghị một chút, gặp Ngôn Hoằng, nếu Ngôn Hoằng không có ý kiến gì, Ban Tổ chức cán bộ sẽ gửi công văn đi. Mặt khác trưng cầu ý kiến của Ngôn Hoằng, để Ban Tổ chức cán bộ đề danh một chút ứng cử viên cho chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tân nhiệm thành phố Thiên Trạch.
Bì Bất Hưu tuy là Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Thiên Trạch, nhưng y chỉ là cấp Phó giám đốc sở, điều đến nhận chức kiểm tra kỷ luật viên cấp Phó giám đốc sở của Ủy ban kỷ luật tỉnh, thuộc điều động cùng cấp, hơn nữa, trong cùng hệ thống Ủy ban kỷ luật, chỉ cần Lý Ngôn Hoằng không có ý kiến phản đối, không cần thảo luận trên hội nghị thường vụ.
Lý Ngôn Hoằng không có ý kiến là kết quả có thể đoán trước, vẫn là câu nói đó, không ai phản đối một việc khi nhân vật số 1 số 1 đã gật đầu.
Một hội nghị công việc Bí thư có ảnh hưởng sâu xa hạ màn, vận mệnh của rất nhiều người, từ trên sự thảo luận của mấy người, bởi thế đã xảy ra thay đổi lớn.Trên thực tế, mặc kệ là Tỉnh ủy hay là Thành ủy, chỉ cần là nhân vật số 1 số hai có cái nhìn giống nhau, trên cơ bản là kết cục đã định.
Nhưng thường thường là giữa nhân vật số một và số hai có nhiều mâu thuẫn, cũng là trò chơi vui thú đầy biến số trên quan trường. Trong vòng quy tắc của trò chơi, ai đoàn kết đại đa số, ai có trí tuệ chính trị tuyệt vời, ai có thể là người cười tới cuối cùng…
…
Đầu tiên là ở Thiên Trạch dẫn phát ra một tiếng dội lớn là, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy chính thức công bố danh sách ứng cử viên tham gia lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên, Hạ Tưởng Thị trưởng Hạ không có trong danh sách.
Thị trưởng Hạ còn có thể tiếp tục ở Thiên Trạch đảm nhiệm chức Thị trưởng, còn tiếp tục lãnh đạo Thiên Trạch phát triển đi lên, đưa kinh tế Thiên Trạch phát triển lên tầm cao mới. Tin tức truyền đến Thành ủy Thiên Trạch, Bì Bất Hưu đang thêu dệt tội danh của Bành Vân Phong lập tức kinh ngạc đến ngây người, cây bút trong tay rơi xuống đất, ngòi bút chấm đất, một cây bút Pike bị báo hỏng như vậy.
Hạ Tưởng … không đi nữa? Trong đầu y bỗng nhiên có dự cảm xấu, Hạ Tưởng không đi vậy ai đi?
Trần Khiết Văn đang nghe đến tin tức Hạ Tưởng thành công ở lại Thiên Trạch, buồn bã không nói gì, một mình đứng trước cửa sổ một lúc lâu, không nói một lời. Kết cục vừa ở trong tình lý, lại nằm ngoài dự đoán. Bất kể bà cũng không hoàn toàn rõ ràng Hạ Tưởng có làm gì sau lưng, đối với tình hình tinh tế của tỉnh và một loạt thay đổi, bà biết thì biết, nhưng nhìn không có vẻ thật, bà chỉ biết một điểm là Hạ Tưởng lại thắng một ván.
Nếu đem vấn đề lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên thành ván thứ nhất, thì vấn đề của Từ Tử Kỳ là ván thứ hai, như vậy thì sự việc của Bành Vân Phong là ván thứ ba, hiện giờ Hạ Tưởng đã ba ván thắng hai, ván của Bành Vân Phong, sẽ có kết cục như thế nào? Trần Khiết Văn suy nghĩ cẩn thận lại mọi việc một lần nữa, trong lòng bỗng nhiên kinh ngạc, không xong, Bì Bất Hưu bị lừa rồi.
Trần Khiết Văn rốt cuộc so với Bì Bất Hưu lớn tuổi hơn. Đang lúc bà muốn khuyên Bì Bất Hưu thu tay, Bì Bất Hưu lại cắn răng, đơn giản hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, phải đè chết cái án của Bành Vân Phong, sắp chết cũng phải giơ đầu chịu báng - lại không ngờ rằng, tình thế đã không khống chế được, Bành Vân Phong phản cung…
Bành Vân Phong phản cung, hoặc là Trần Hải Phong phối hợp xuống, chẳng những đánh Bì Bất Hưu trở tay không kịp, còn khiến y phải nổi trận lôi đình.
Vương Bằng Phi vẻ mặt khiếp sợ nhìn Mai Thái Bình một cái, thấy trong mắt Mai Thái Bình cũng toát lên sự nghi hoặc, liền biết sự việc có mưu kế, chẳng lẽ nói, lại là ám thị của Bí thư Phạm?
Mai Thái Bình cũng đang nghĩ, Mã Tiêu và Phạm Duệ Hằng cũng không thân cận lắm, làm sao mà gần đây Mã Tiêu lại trở thành quân tiên phong của Phạm Duệ Hằng?
Thật ra Vương Bằng Phi và Mai Thái Bình đều trách lầm Mã Tiêu, Mã Tiêu trước đó cũng không có thông báo cho Phạm Duệ Hằng, sở dĩ hôm nay mượn hội nghị công việc Bí thư đề xuất vấn đề của Bì Bất Hưu, là bởi vì lợi ích nhà họ Phó đã bị tổn hại, những gì Bì Bất Hưu làm đã đi quá giới hạn.
Chẳng qua dưới sự chi phối của đôi bàn tay khéo léo ở sau lưng, đề nghị của Mã Tiêu, vừa hợp với tâm ý của Phạm Duệ Hằng. Phạm Duệ Hằng lập tức mừng rỡ, y còn chưa nghĩ ra làm sao để xử lý vấn để Bì Bất Hưu, sự đề nghị bất ngờ của Mã Tiêu, giống như đang khát có một người mang đến cho một cốc nước mát, y hiển nhiên vui vẻ tiếp nhận. Nguồn:
Phạm Duệ Hằng liền không chút hoang mang, gật đầu nói:
- Vấn đề đống chí Bì Bất Hưu tôi cũng nghe không ít đồng chí nói qua…
Câu nói đầu tiên đã định ra đoạn nhạc dạo, chẳng khác nào thừa nhận kết luận của Ban tổ chức cán bộ. Ban tổ chức cán bộ và Bí thư Tỉnh ủy cùng ý kiến, còn ai có có thể đề ra ý kiến khác? Mai Thái Bình nhìn Vương Bằng Phi một cái, Vương Bằng Phi vẻ mặt hờ hững, lại nhìn sang Tống Triêu Độ, Tống Triêu Độ vẻ mặt thản nhiên. Mai Thái Bình xem như rõ ràng, hội nghị công việc Bí thư hôm nay, y và Vương Bằng Phi là người ngoài cuộc, Bí thư Phạm và Chủ tịch Tống đã trao đổi với nhau, Mã Tiêu là quân tiên phong, vở diễn hôm nay đã có kết quả trước, y và Vương Bằng Phi chỉ có thân phận là xem diễn…
Nghĩ lại, khỏi cần nói, là Hạ Tưởng đã nậy lên lợi ích khắp nơi. Càng nghĩ cẩn thận hơn, Bì Bất Hưu vội vàng không chịu nổi muốn đẩy ngã Bành Vân Phong dòng chính của Hạ Tưởng, không trách trước đây Hạ Tưởng vẫn án binh bất động, hóa ra Hạ Tưởng đã đào một hố to cho Bì Bất Hưu, thật sự là một cái hố lớn.
Mã Tiêu ra mặt bày ra cho Bì Bất Hưu một đòn, không phải sự bày mưu tính kế của Phó Tiên Phong thì có thể là ai? Mai Thái Bình trong lòng không khỏi cười lạnh một trận, Phó Tiên Phong tự cho là thông minh, trên thực tế mặc kệ là cùng Hạ Tưởng hợp tác hay là so chiêu, lần nào cũng bị Hạ Tưởng đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Nhưng thái độ của Bí thư Phạm cũng làm nhiều người suy nghĩ, từ trước đến nay Bí thư Phạm đối với Hạ Tưởng cơ bản đều là chèn ép nhiều hơn giúp đỡ, sao đột nhiên lập trường lại thay đổi, thái độ quay một trăm tám mươi độ.
Mai Thái Bình rốt cuộc cũng là người khôn khéo hơn người, rất nhanh liền nghĩ tới việc Nghiêm Tiểu Thì đầu tư ở Thiên Trạch, lập tức bừng tỉnh nhận ra. Nếu không phải đang ở trong hội trường, y không kìm nổi phải vỗ đùi lớn tiếng trầm trồ khen ngợi. Hạ Tưởng quả nhiên có con mắt tinh tường lại có thủ đoạn, tìm được một kế tuyệt vời, thành công với chiêu tứ lưỡng bát thiên kim, không cần tự mình ra mặt, đã có thể triệt để hóa giải hoàn toàn thế công của Bì Bất Hưu.Đâu chỉ là hóa giải, Bì Bất Hưu có thể nghỉ rồi.
- Sự kiện truyenfull.vn lần trước, sự ảnh hưởng mà đồng chí Bì Bất Hưu tạo thành vô cùng ác liệt, nhưng lúc ấy là suy nghĩ cho tình hình chung của Thiên Trạch, còn để đồng chí Bì Bất Hưu tiếp tục đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố, hiện tại xem ra, đồng chí Bì Bất Hưu quả thật không hề thích hợp tiếp tục đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố nữa rồi.
Quả không ngoài dự đoán của Mai Thái Bình, Tống Triêu Độ lên tiếng, trực tiếp một gậy độc đánh chết Bì Bất Hưu.
- Tôi nhất trí với suy nghĩ của Chủ tịch Tống.
Mã Tiêu tỏ thái độ đúng lúc, hơn nữa còn là thái độ kiên quyết.
Phạm Duệ Hằng cũng tỏ vẻ đau lòng:
- Đồng chí Bì Bất Hưu là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật. Vấn đề của anh ta làm tôi rất đau lòng, thành phố Thiên Trạch hiện tại cần một cục diện chính trị ổn định đoàn kết…
Mai Thái Bình vừa nghe Phạm Duệ Hằng nói liền biết rằng, sinh mạng chính trị của Bì Bất Hưu đã dừng lại rồi. Cho dù Bì Bất Hưu không có một chút vấn đề, nhân vật số một, số hai đều đã gật đầu, y cũng chỉ có thể mỉm cười mà nghỉ thôi.
Nếu như sự việc đã thành kết cục đã định, Mai Thái Bình liền suy nghĩ một chút tâm lý của Phạm Duệ Hằng và Tống Triêu Độ. Cũng là phải lấy lòng Hạ Tưởng, đúng lúc liền lên tiếng:
- Ủy ban kỷ luật tỉnh đang thiếu một nhân viên kiểm tra kỷ luật cấp Phó giám đốc sở …
Kiểm tra kỷ luật viên phân làm cấp Giám đốc sở và Phó giám đốc sở, không khác điều tra nghiên cứu viên lắm, đều là chức vụ nhàn tản. Nếu Bì Bất Hưu được điều điến Ủy ban kỷ luật tỉnh đảm nhiệm kiểm tra kỷ luật viên cấp Giám đốc sở coi như còn giữ cho một chút thể diện, dù sao cũng là cũng tiến lên một bước nhỏ, chức vụ nhàn, cấp bậc tăng lên. Nhưng đề nghị của Mai Thái Bình lại là kiểm tra kỷ luật viên cấp Phó giám đốc sở, cũng là đá một cước độc lên lưng Bì Bất Hưu.
Xem ra, Bì Bất Hưu cũng phải nghỉ rồi.
Vương Bằng Phi thấy thế, y biết nếu thay Bì Bất Hưu nói chuyện là không thức thời, rất rõ ràng, mặc kệ Mã Tiêu trước đó có trao đổi với Bí thư Phạm và Chủ tịch Tống hay không, đề nghị của y hiển nhiên chiếm được sự đồng tình của nhân vật số 1 số 2. Đừng nói y và Bì Bất Hưu không có giao tình, dù là có, cũng chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Nhân vật số 1 số 2 đã ăn ý, những người khác thức thời một chút vẫn là tốt.
- Đề nghị của Bí thư Mai không tồi, tôi đồng ý.
Vương Bằng Phi liền biểu lộ thái độ.
- Nếu các đồng chí cùng nhất trí, thì quyết định như vậy.
Đây rõ ràng là ý của Phạm Duệ Hằng, y còn muốn thành nhận thức chung của hội nghị công việc bí thư. Đây cũng là ưu thế của nhân vật số 1. Sau đó, y hỏi Mã Tiêu:
- Đồng chí Mã Tiêu, sửa lại ý kiến trong hội nghị một chút, gặp Ngôn Hoằng, nếu Ngôn Hoằng không có ý kiến gì, Ban Tổ chức cán bộ sẽ gửi công văn đi. Mặt khác trưng cầu ý kiến của Ngôn Hoằng, để Ban Tổ chức cán bộ đề danh một chút ứng cử viên cho chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tân nhiệm thành phố Thiên Trạch.
Bì Bất Hưu tuy là Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Thiên Trạch, nhưng y chỉ là cấp Phó giám đốc sở, điều đến nhận chức kiểm tra kỷ luật viên cấp Phó giám đốc sở của Ủy ban kỷ luật tỉnh, thuộc điều động cùng cấp, hơn nữa, trong cùng hệ thống Ủy ban kỷ luật, chỉ cần Lý Ngôn Hoằng không có ý kiến phản đối, không cần thảo luận trên hội nghị thường vụ.
Lý Ngôn Hoằng không có ý kiến là kết quả có thể đoán trước, vẫn là câu nói đó, không ai phản đối một việc khi nhân vật số 1 số 1 đã gật đầu.
Một hội nghị công việc Bí thư có ảnh hưởng sâu xa hạ màn, vận mệnh của rất nhiều người, từ trên sự thảo luận của mấy người, bởi thế đã xảy ra thay đổi lớn.Trên thực tế, mặc kệ là Tỉnh ủy hay là Thành ủy, chỉ cần là nhân vật số 1 số hai có cái nhìn giống nhau, trên cơ bản là kết cục đã định.
Nhưng thường thường là giữa nhân vật số một và số hai có nhiều mâu thuẫn, cũng là trò chơi vui thú đầy biến số trên quan trường. Trong vòng quy tắc của trò chơi, ai đoàn kết đại đa số, ai có trí tuệ chính trị tuyệt vời, ai có thể là người cười tới cuối cùng…
…
Đầu tiên là ở Thiên Trạch dẫn phát ra một tiếng dội lớn là, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy chính thức công bố danh sách ứng cử viên tham gia lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên, Hạ Tưởng Thị trưởng Hạ không có trong danh sách.
Thị trưởng Hạ còn có thể tiếp tục ở Thiên Trạch đảm nhiệm chức Thị trưởng, còn tiếp tục lãnh đạo Thiên Trạch phát triển đi lên, đưa kinh tế Thiên Trạch phát triển lên tầm cao mới. Tin tức truyền đến Thành ủy Thiên Trạch, Bì Bất Hưu đang thêu dệt tội danh của Bành Vân Phong lập tức kinh ngạc đến ngây người, cây bút trong tay rơi xuống đất, ngòi bút chấm đất, một cây bút Pike bị báo hỏng như vậy.
Hạ Tưởng … không đi nữa? Trong đầu y bỗng nhiên có dự cảm xấu, Hạ Tưởng không đi vậy ai đi?
Trần Khiết Văn đang nghe đến tin tức Hạ Tưởng thành công ở lại Thiên Trạch, buồn bã không nói gì, một mình đứng trước cửa sổ một lúc lâu, không nói một lời. Kết cục vừa ở trong tình lý, lại nằm ngoài dự đoán. Bất kể bà cũng không hoàn toàn rõ ràng Hạ Tưởng có làm gì sau lưng, đối với tình hình tinh tế của tỉnh và một loạt thay đổi, bà biết thì biết, nhưng nhìn không có vẻ thật, bà chỉ biết một điểm là Hạ Tưởng lại thắng một ván.
Nếu đem vấn đề lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên thành ván thứ nhất, thì vấn đề của Từ Tử Kỳ là ván thứ hai, như vậy thì sự việc của Bành Vân Phong là ván thứ ba, hiện giờ Hạ Tưởng đã ba ván thắng hai, ván của Bành Vân Phong, sẽ có kết cục như thế nào? Trần Khiết Văn suy nghĩ cẩn thận lại mọi việc một lần nữa, trong lòng bỗng nhiên kinh ngạc, không xong, Bì Bất Hưu bị lừa rồi.
Trần Khiết Văn rốt cuộc so với Bì Bất Hưu lớn tuổi hơn. Đang lúc bà muốn khuyên Bì Bất Hưu thu tay, Bì Bất Hưu lại cắn răng, đơn giản hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, phải đè chết cái án của Bành Vân Phong, sắp chết cũng phải giơ đầu chịu báng - lại không ngờ rằng, tình thế đã không khống chế được, Bành Vân Phong phản cung…
Bành Vân Phong phản cung, hoặc là Trần Hải Phong phối hợp xuống, chẳng những đánh Bì Bất Hưu trở tay không kịp, còn khiến y phải nổi trận lôi đình.