Mặc kệ người khác đoán thế nào lựa chọn như thế nào, Chương Quốc Vĩ khi biết tin tức, sắc mặt trắng xám như tờ giấy.
Cũng may qua hồi lâu, sắc mặt y lại dịu trở lại, đem sự tình sắp xếp lại một lượt, sau khi gọi mấy cuộc điện thoại, mới dần dần khôi phục lại bình tĩnh. Việc bổ nhiệm Thị trưởng ở thành phố Đan Thành, không thay đổi được cái gì, sự cân bằng ở tỉnh vẫn chưa bị đánh vỡ, hơn nữa trong sự điều chỉnh nhân sự sắp tới, thực lực của Chủ tịch tỉnh Tôn sẽ được gia tăng, còn thực lực của Bí thư Phạm sẽ suy yếu rất nhiều, chặng đường còn dài.
Chủ tịch tỉnh Tôn sở dĩ không ngăn cản việc bổ nhiệm Chu Duệ Nhạc, chủ yếu bởi vì Chu Duệ Nhạc là học trò của lớp trung - thanh, là do Ban Tổ chức Trung ương sắp xếp, y nếu ngăn trở, sẽ bị người chỉ trích, bởi vậy bật đèn xanh cho qua.
Một lần hai lần nhượng bộ không là gì cả, tổng thể mà nói, Chủ tịch tỉnh Tôn sau khi được Phó chủ tịch tỉnh Đàm ủng hộ, gần đây kết giao với với mấy Ủy viên thường vụ khác, tiến thêm một bước, hơn nữa hậu đài của Chủ tịch tỉnh Tôn ở Bắc Kinh mạnh hơn Bí thư Phạm, Bí thư Phạm có dấu hiệu thất thế ở Bắc Kinh.
Chương Quốc Vĩ càng nghĩ càngthấy triển vọng tương lai tốt, cười lạnh một tiếng:
- Hạ Tưởng, Bí thư Hạ, anh đừng nên đắc ý, nói không chừng khi nào thì Chủ tịch tỉnh Tôn biến hóa nhanh chóng liền thành Bí thư Tôn, anh tại tỉnh Yến quan hệ với Phạm Duệ Hằng quả không dễ dàng, trong nháy mắt lại giẫm lên khoảng không, còn nghĩ đến tiền đồ gì nữa?
... Tuy nhiên phương án của Trung ương về việc điều chỉnh nhân sự Tỉnh ủy tỉnh Yến, còn chưa đưa tin ra ngoài, khó làm rồi, phỏng chừng chưa có thỏa hiệp xong với cấp trên. Nhưng có một biến động nhân sự đã nhận được xác nhận, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Mã Tiêu Điều nhận chức ngoài tỉnh, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Vương Bằng Phi tiếp tục đảm nhiệm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Đồng thời, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Nguyên Ninh, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Tiếu Xa Tâm với tư cách là đại sứ ở nơi xứ người, chính thức đến tỉnh Yến nhậm chức, đảm nhiệm vị trí Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Yến, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy.
Bởi vậy, việc điều chuyển của bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Yến Tỉnh dần dần được mở ra.
Tiếu Xa Tâm vừa lên chức, đã làm ra hai sự tình khiến người ta kinh ngạc, một là sau khi y hoàn thành trình tự bổ nhiệm và thủ tục giao nhận, đã gặp Hạ Tưởng đầu tiên, khiến không ít người ngờ vực và kinh ngạc, Tiếu Xa Tâm từ nơi xa xôi đến tỉnh Yến làm sao lại quen biết với Hạ Tưởng?
Tiếu Xa Tâm trước kia còn không biết Hạ Tưởng, lần này gặp mặt, thật đúng là lần đầu tiên gặp.
Chuyện thứ hai chính là, Tiếu Xa Tâm chỉ đích danh Phương Cách đảm nhiệm công việc thư ký cho y.
Hai chuyện dường như để lộ ra cùng tin tức, quan hệ giữa Tiếu Xa Tâm và Hạ Tưởng không bình thường.
Hạ Tưởng không để ý tới bên ngoài mọi người đoán như thế nào, hắn đặc biệt từ Tần Đường đến thành phố Yến, vì muốn nghênh đón Tiếu Xa Tâm. Mã Vạn Chính đã dặn dò, hắn phải nghiêm túc đối đãi.
Hạ Tưởng mời Tiếu Xa Tâm đến quán trà Trung Quốc Bách Tính uống trà.
Quán trà Trung Quốc Bách Tính tuy rằng lấy tên Bách Tính, kỳ thật trong thực tế cũng không phải do dân thường mở, bởi vì quán trà đặt nơi giao nhau giữa khu tấc đất tấc vàng là đường Hòa Minh và phố Minh Duy, cách Tỉnh ủy 200 mét, mà đối diện quán trà chính là sở Công an tỉnh.
Có thể buôn bán trong vòng bán kính 500 m cách tỉnh ủy, mặc kệ là tiệm ăn, phải có nền tảng vững chắc mới được, huống chi quán trà chỉ cách Sở công an một con đường, càng chứng minh chủ nhân của quán trà là nhân vật không tầm thường.
Kỳ thật những cái đó còn chưa gọi là cái gì, cái khiến người ta say sưa bàn tán nhất là trung tâm tắm hơi gần quán trà. Trung tâm tắm hơi tên là Lê Hoa Bạch, nghe đồn là người thân của một Phó giám đốc Sở Công an nào đó mở, nếu không một trung tâm tắm hơi sao dám ở đối diện Sở công an mở tiệm, chẳng phải cố ý chọc tức vào tổ chống tội phạm sao?
Nhưng Lê Hoa Bạch chẳng những đã kinh doanh rất lâu, tình hình buôn bán kinh doanh rất náo nhiệtt, mỗi người khách đi vào đó thường có thói quen hỏi:
- An toàn không?
Nhân viên phục vụ vẻ mặt thần bí tươi cười, lấy tay chỉ ra sở Công an:
- Có thể ở đối diện sở Công an mở tiệm vài năm nay rồi, anh còn nói không an toàn sao?
Nhưng nghe đồn một người có lực lượng rất hùng hậu đứng sau như Lê Hoa Bạch, có một lần chỉ là một chuyện nhỏ dừng xe dẵ phát sinh ra xung đột với quán trà Trung Quốc Bách Tính. Lê Hoa Bạch đã sớm không hài lòng với quán trà Trung Quốc Bách Tính, cảm thấy quán trà Trung Quốc Bách Tính sẽ ảnh hưởng đến kinh doanh, hiện tại cơ hội đã tới, liền phái hơn mười người ra tay định bụng phá vỡ quán trà.
Kết quả mười mấy người đi vào bên trong quán trà Trung Quốc Bách Tính, chưa được mấy phút, toàn bộ bị ném ra ngoài, mỗi người đều bị thương, nhẹ thì mặt mũi bầm dập, nặng thì gãy tay chân, ông chủ Lê Hoa Bạch thấy toàn bộ lính bị đánh tả tơi, liền nổi giận, quyết định trả thù Trung Quốc Bách Tính.
Ai ngờ sau khi y hùng hổ triệu tập được một đám người, đại khái có có khoảng bốn năm chục người, khi quán trà Trung Quốc Bách Tính bị bao vây, ông chủ của Trung Quốc Bách Tính xuất hiện, vóc dáng không cao, da hơi đen, mày rậm mắt to, hình tượng tiêu chuẩn của người đàn ông phương bắc, đi đến phía trước Lê Hoa Bạch, nhỏ giọng nói một câu gì, Lê Hoa Bạch vừa nghe đã biến đổi sắc mặt.
Y sửng sốt vài phút, sau đó chắp tay:
- Đắc tội, đã mạo phạm
Sau đó không nói thêm lời nào nữa, lui binh, từ đó về sau, cũng không dám bước nữa bước vào quán trà Trung Quốc Bách Tính.
Trung Quốc Bách Tính nói cái gì với Lê Hoa Bạch, khiến cho một nhân vật đứng đầu giới tăm hơi thành phố Yến - Lê Hoa Bạch thu tay lại, trong khoảng thời gian ngắn đã trở thành chuyện truyền kỳ, người thì đoán, người thì loan truyền, nhưng không có mấy người biết chân tướng sự thật.
Hạ Tưởng, may mắn cũng là một trong số ít người biết được chân tướng sự thật đó, hắn biết Trung Quốc Bách Tính vì sao có thể chỉ cần một câu có thể hù dọa Lê Hoa Bạch.
Hạ Tưởng và Tiếu Xa Tâm vừa vào cửa quán trà Trung Quốc Bách Tính, ngay lập tức có tiếp tân ra chào đón, Hạ Tưởng chỉ nói một câu:
- Phòng 8..
Cô tiếp tân lập tức ngầm hiểu, đi trước dẫn đường.
Phòng 8 là một phòng quán trà đặc biệt làm riêng cho Hạ Tưởng, chỉ mở cho một mình hắn, không bao giờ cho khách ngoài vào. Nếu Hạ Tưởng không đến, thì để phòng trống không dùng đến.
Bên trong phòng 8 được bố trí thật sự ấm áp, ấm áp như gia đình, Tiếu Xa Tâm vừa bước vào đã không ngớt khen ngợi:
- Nơi này khá đẹp, ấm áp lịch sự tao nhã, nơi nơi đều toát lên vẻ tao nhã thanh lịch.
Hạ Tưởng cười mà không nói, Tiếu Xa Tâm thật tinh mắt, liếc mắt một cái đã nhìn ra căn phòng này do một người con gái sắp xếp bố trí. Không sai, gian phòng là do Vệ Tân tự tay thiết kế tỉ mỉ, là nơi để cho cô và hắn có một cuộc hẹn hò ấm áp ở thành phố Yến.
Vệ Tân mở quán trà, hậu trường đương nhiên là Hạ Tưởng. Bởi vậy Trung tâm tắm hơi Lê Hoa Bạch ỷ vào hậu trường là một Phó giám đốc sở Sở công an, còn dám bắt nạt quán trà Trung Quốc Bách Tính, chính là tự đem mình thắt cổ —— tự cho mình mạng lớn.
Hạ Tưởng chỉ nói với nhân viên phục vụ một câu:
- Như cũ.
Sau khi nhân viên phục vụ lui ra, hắn và Tiếu Xa Tâm mới ngồi vào chỗ
Tiếu Xa Tâm 45 tuổi, mang một cái kính mắt gọng vàng,tóc rẽ ngôi, nếu muốn ác ý mô tả, thật là có điểm giống hình tượng nhân vật Hán Giang trên phim —— đương nhiên nhân vật Hán Giang trên phim cũng không chắc chân thật như trong lịch sử—— nhưng y tỉ mỉ chải vuốt những sợi tóc trên cái đầu nhẵn, không để một hạt bụi nào sót lại trên giày, quần áo ủi thẳngtăp, quả là một người đàn ông cẩn thận hoàn mĩ.
Trên cơ bản những người đàn ông quá chú ý tới chi tiết cuộc sống, cũng sẽ rất cẩn thận trong công việc, bởi vậy, Trưởng ban thư ký Tiếu Xa Tâm nhất định sẽ đảm nhiệm chức vụ một cách thành công.
Sau khi nói mấy câu, lại uống mấy ngụm trà, Tiếu Xa Tâm không ngờ nói ra một sự tình khiến Hạ Tưởng hết sức kinh ngạc:
- Bí thư Hạ, theo tôi được biết, phương án bổ sung của bộ Chính trị về việc điều chỉnh nhân sự của Tỉnh ủy tỉnh Yến Tỉnh, trên cơ bản bước đầu đã tán thành, về việc Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường liệu có lên được chức Ủy viên thường vụ hay không, cũng có ý kiến rồi….
Vốn tưởng rằng Tiếu Xa Tâm làm việc hay nói chuyện cũng đều thích vòng vo, không nghĩ tới, khó có thể đoán được tính cách một người từ ngoại hình của họ, Tiếu Xa Tâm không ngờ là một người rất thẳng thắn.
Hạ Tưởng rất kinh ngạc.
Điều khiến Hạ Tưởng kinh ngạc không phải là tính cách thẳng thắn của Tiếu Viễn Tâm, mà là y đã để lộ ra một tin tức. Bởi vì hắn chưa biết bằng cách nào để biết được nguyên tắc quan điểm của bộ Chính trị, Tiếu Viễn Tâm làm sao biết được Bộ Chính trị bước đầu tán thành?
Không có khả năng, cũng không nên, bởi vì cho dù Phạm Duệ Nhạc sau khi biết được, sẽ không chủ động nói cho y, thì Mai Thái Bình, Trần Phong, Tào Vĩnh Quốc và Tống Triêu Độ bất luận người nào cũng có cấp bậc cao hơn Tiếu Viễn Tâm, chức cao hơn, bọn họ phải là người biết tin tức trước mới đúng.
Như thế nào cũng thật không ngờ tại sao Tiếu Viễn Tâm mới gặp mặt hắn lần đầu đã tiết lộ ra tin tức trọng đại về việc nhậm chức Ủy viên thường vụ.
Hạ Tưởng không hồi hộp mới là lạ, hắn trở nên căng thẳng. Ý kiến của cấp trên về việc có thể làm Ủyviên thường vụ, tuy rằng không thể nói một cách quá nghiêm trọng là được làm vua thua làm giặc, nhưng cũng là sự khác biệt giữa ngày và đêm, có cảm giác gần nhau trong gang tấc mà vẫn biển trời cách mặt. Giám đốc sở đến phó tỉnh, chính là một cửa kẹp chết không ít người trong quan trường, lại khiến bao nhiêu người hối tiếc cả đời.
Tiếu Viễn Tâm thấy Hạ Tưởng không hỏi y biết tin tức này từ nơi nào, chỉ hỏi y kết quả, nghĩ thầm rằng Hạ Tưởng quả nhiên là người trẻ tuổi thông minh, tránh nặng tìm nhẹ, quả thật hiểu biết đại cục, cũng không tỏ vẻ hoài nghi với lời nói của y, giống như là vô cùng tin tưởng y.
Nếu đổi lại là người khác, khi kinh ngạc rất khó tránh khỏi việc muốn hỏi y biết tin tức này từ khi nào, là ai lộ ra, sau đó mới hỏi ý kiến như thế nào.
Tiếu Viễn Tâm chậm rãi mỉm cười:
- Anh tại sao không hỏi tôi từ đâu biết được tin tức này?
Hạ Tưởng cũng cười:
- Tôi tin tưởng Trưởng ban thư ký.
Tiếu Viễn Tâm khẽ gật đầu, cảm thán một câu:
- Bí thư Mã nói anh là một người trẻ tuổi khiến người ta cảm thấy thích thú, tôi còn tưởng rằng Bí thư Mã vì quá thích anh, không nghĩ tới, thật đúng là như thế.
Hạ Tưởng không để ý tới lời khen ngợi của Tiếu Viễn Tâm, nói:
- Trưởng ban thư ký, anh không cần quá khen tôi, tôi hiện tại thật sự không còn là người trẻ tuổi nữa, hơn nữa, tuổi trẻ có đôi khi không là phải ưu thế, mà là bất lợi.
- Anh nói rất đúng, Tiếu Viễn Tâm hiểu ý mỉm cười, nghĩ thầm rằng không khen không được, Hạ Tưởng rất thông minh.
- Kỳ thật cũng không thể nói là Hội nghị của bộ Chính trị mà là chỉ là một hội nghị với phạm vi nhỏ, Tổng bí thư không có tỏ thái độ, Thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội đều nói anh rất trẻ tuổi, làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, có chút gấp gáp, bất lợi cho việc triển khai công tác, cũng không có lợi cho sự vươn xa của anh sau này. Thủ tướng còn uyển chuyển như vậy, nhưng Chủ tịch Quốc hội lại phản đối kịch liệt việc đề cử của anh.
Hạ Tưởng hơi giật mình, nếu nói Thủ tướng kịch liệt phản đối còn được, giữa Chủ tịch Quốc hội và hắn giữa cũng chưa có gặp mặt, làm sao lại không tán thành hắn?
Tiếu Viễn Tâm cũng không giải thích cho hắn từ đâu biết được cơ mật này, y chỉ cười cười:
- Kỳ thật còn chưa có cuộc bàn bạc xác thực với bộ Chính trị, vẫn còn cơ hội, đừng nản lòng.
Hạ Tưởng cũng biết, Chủ tịch Quốc hội kịch liệt phản đối, quả thật thay đổi không ít, tuy rằng Tổng bí thư không có tỏ thái độ, nhưng nếu Tổng bí thư cũng tỏ thái độ cương quyết phản đối, chỉ sợ khi bộ Chính trị thảo luận, vẫn đưa ra kết quả không thông qua.
Đừng nói, thực sự mỗi người đều có nước cờ của mình, đừng thấy Tiếu Viễn Tâm chỉ là cấp Phó tỉnh, tưởng như không có lai lịch gì, không ngờ có thể biết được những cơ mật cấp cao,quả cũng không đơn giản. Nói đến việc Mã Vạn Chính giới thiệuTiếu Viễn Tâm cho hắn làm quen, cũng không phải bắn tên không đích, mà là có thâm ý khác.
Nhất cử nhất độngnhân vật chính trị, đều có mưu tính lâu dài. Hạ Tưởng hiện tại đã biết đằng sau Tiếu Viễn Tâm cũng có hậu đài thâm hậu, càng cảm ơn Mã Vạn Chính đã giới thiệu cho hắn, quả thật là hắn cũng giúp Tiếu Viễn Tâm, mà Tiếu Viễn Tâm cũng sẽ mang đến lợi ích lớn lao cho hắn.
- Chờ xem nó thay đổi thế nào.
Hạ Tưởng chuyển đề tài.
- Dù sao có quan tâm cũng vô ích, không trung có rượu ngon không bằng trước mắt có một ly trà nhạt. Nào, Trưởng ban thư ký, chúng ta uống trà.
Tiếu Viễn Tâm thấy Hạ Tưởng rất nhanh khôi phục lại tâm tình, cũng âm thầm khen ngợi, y cũng bưng trà:
- Mượn tiệc trà xã giao, cuộc sống là một sự may mắn.
Hạ Tưởng thuận theo lời của y nói tiếp:
- Người tỉnh Yến đều hiếu khách, lãnh đạo tỉnh ủy cũng có mấy người hiếu khách, có cơ hội tôi giới thiệu cho Trưởng ban thư ký làm quen.
Hạ Tưởng nói là làm quen, đương nhiên không phải quen biết trên việc công, mà là quan hệ cá nhân. Những lãnh đạo của Tỉnh ủy, Tiếu Viễn Tâm vừa đến cũng đã quen rồi, nhưng chẳng qua chỉ xã giao qua loa, đều là việc công.
- Vậy quá tốt.
Vẻ mặt Tiếu Viễn Tâm mỉm cười, nâng chén ra hiệu cho Hạ Tưởng, y vừa đến tỉnh Yến, khi đang cần tháo gỡ cục diện, lại có Hạ Tưởng giới thiệu quen vài Ủy viên thường vụ, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Nhất thời, khách và chủ đều rất vui.
Trong buổi gặp mặt, Tiếu Viễn Tâm không đề cập đến thế cục của Tần Đường và vấn đề bổ nhiệm Ủy viên thường vụ Phó Hiểu Bân, y mới đến tỉnh Yến, chỗ đứng chưa vững, nhất định sẽ không nói nhiều về vấn đề nhân sự.
Cho dù trên Hội nghị thường vụ, giọng nói của y cũng khá yếu ớt, lời nói không có trọng lượng, bởi vậy, không bằng không nói. Đương nhiên, ít nhất y sẽ ra mặt ủng hộ Hạ Tưởng, âm giọng hơi yếu, cũng là một tấm phiếu ủng hộ.
Tạm biệt Tiếu Viễn Tâm, Hạ Tưởng lại găp mặt Vương Bằng Phi.
Hiện tại Vương Bằng Phi đảm nhiệm chuwca vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, so với Trưởng ban thư ký có thể nói quyền cao chức trọng hơn, nắm chắc quyền lực trong tay, là một trong những nhân vật thực quyền nằm trong danh sách của Tỉnh ủy, trong khoảng thời gian ngắn phân lượng sẽ tăng lên, người đến nhà gõ cửa, người gọi điện thoại, người thăm hỏi liên tiếp không dứt, y đều nhất nhất từ chối.
Mặc kệ là ai, cho dù là Bí thư Tỉnh ủy, mỗi ngày cửa nhà đông như trẩy hội cũng không phải là chuyện tốt, chỉ là nói chuyện phiếm đều có thể làm cho người ta như mũi nhọn ở lưng, bởi vậy thân là chiếu trên làm sao để xử lý tốt hết các mối quan hệ ở dưới, xử lý tốt hết các quan hệ trên dưới, cũng là một việc rất khó khăn.
Hạ Tưởng và Vương Bằng Phi gặp mặt, hàn huyên rất nhiều về Tỉnh ủy, đầu tiên là trực tiếp chúc mừng Vương Bằng Phi nhậm vị trí mới, lại nói tới việc gặp mặt giữa hắn và Tiếu Viễn Tâm, hàm súc nhắc tới phải giới thiệu Tiếu Viễn Tâm và Vương Bằng Phi kết bạn, Vương Bằng Phi khoái trá tiếp nhận lời đề nghị của Hạ Tưởng.
Ai cũng muốn có thêm vài đồng minh ở Tỉnh ủy, bình thường Hạ Tưởng giới thiệu người khá tin cậy, người không đáng tin cậy Hạ Tưởng cũng sẽ không giới thiệu, xuất phát từ việc tin tưởng tuyệt đối vào Hạ Tưởng, Vương Bằng Phi cũng có nhã ý muốn gặp mặt Tiếu Viễn Tâm, nhất là với thế cục tỉnh Yến ngày càng phức tạp như hiện nay.
Hiện nay chỉ triệu tập trong phạm vi nhỏ, lệnh điều động của Mai Thái Bình vẫn chưa thông báo, có thể thấy được, bên trong những cán bộ cấp cao Trung ương, về vấn đề thay đổi nhân sự lần nữa, vẫn chưa có ý kiến đồng nhất.
Đối với Hạ Tưởng lên chức Ủy viên thường vụ, Vương Bằng Phi ngược lại không có kỳ vọng, không phải nói y có ý kiến với Hạ Tưởng, cũng không phải y ghen tị Hạ Tưởng lên chức quá nhanh, mà là y cho rằng với tuổi tác của Hạ Tưởng, nếu sớm thăng tiến đến chức Phó tỉnh chưa chắc là chuyện tốt.
Thăng chức quá nhanh, không có nền tảng vững chắc, ngược lại cây to đón gió, người đời đố kỵ, nói không chừng sẽ trở thành bia ngắm, hoặc trở thành một vật hy sinh trong cuộc đấu tranh chính trị quan trọng nào đó.
Nhưng Vương Bằng Phi cũng nghe nói khắp nơi nghe tin lập tức hành động, toàn lực ủng hộ Hạ Tưởng, y cũng không nói gì thêm nữa, mỗi người đều có tính toán riêng của mình, cách nhìn của y là căn cứ vào quan niệm và phán đoán của y, cũng không chắc chính xác, không cần phải nói ra, nói không chừng lại gây ra sự bất mãn.
Hạ Tưởng ở thành phố Yến gần một ngày, buổi tối về tới Tần Đường, vừa mới bước vào, đã nhận được điện thoại của Lưu Kiệt Huy gọi đến.
Lưu Kiệt Huy lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại cho hắn.
- Bí thư Hạ, đêm nay thời tiết mát mẻ, gặp dịp có trăng, khó có được thời tiết tốt như hôm nay, tôi ở nhà hàng Trần Gia Câu bày tiệc rượu, rất hân hạnh mời anh tham gia?
Hạ Tưởng thiếu chút nữa cười ra tiếng, Lưu Kiệt Huy mời hắn ăn cơm là tốt lắm rồi, còn nói chuyện văn hoa, lẽ nào muốn hát hí khúc?
Tuy nói nhân vật chính trị gần như lúc nào cũng diễn trò, nhưng cũng không cần ngay cả nói cũng giống như diễn kịch, hắn nhịn cười, nhìn đồng hồ:
- Tôi mới từ bên ngoài trở về, khá mệt, hay là để lần khác vậy?
Hạ Tưởng muốn từ chối khéo, hắn hiện tại cũng không muốn ngồi chung với Lưu Kiệt Huy, bởi vì hắn thấy, giữa hắn và Lưu Kiệt Huy không có gì cần phải đàm phán, cơ bản chính là đường rộng thênh thang, mỗi người đi một hướng.
Lưu Kiệt Huy cũng không buông tha cho hắn:
- Bí thư Hạ, không nể mặt tôi? Đây cũng là thành ý tốt của tôi, muốn đứng trên lập trường của tôi, để nói với anh một chút về hiện tại và tương lai của Tần Đường.
Lời nói của Lưu Kiệt Huy có hàm ý khác, là muốn đề cập công việc bổ nhiệm Chủ tịch quận Bắc Lộ, Hạ Tưởng quả thật mệt mỏi, dù sao cũng bôn ba cả ngày rồi, tuy nhiên ngẫm nghĩ một chút, lại đồng ý:
- Được, anh chờ tôi đến.
Nhà hàng Trần Gia Câu mặc dù nhỏ, nhưng là gần đây được xem là nơi có bày đầy đủ đồ dân tộc đặc sắc ở Tần Đường. Nhà hàng được xây dựng phỏng theo phong cách vùng miền địa phương, ở một Tần Đường nhà cao tầng mọc lên san sát như nấm, xa hoa truỵ lạc, nơi này cũng xem như có một phong cách riêng.
Lưu Kiệt Huy cũng thật tinh mắt, không ngờ chọn nơi đây, Hạ Tưởng cười thầm, bởi vì nhà hàng Trần Gia Câu là sản nghiệp của Nga Ni Trần.
Nga Ni Trần ở Tần Đường, dưới sự âm thầm chiếu cố của Lương Thu Duệ và Từ Tử Kỳ, mở hai nhà hàng. Đừng nhìn Nga Ni Trần ngồi tù mấy năm, nhưng vẫn có tầm nhìn, vẫn nắm chắc thị trường chuẩn xác, hai nhà hàng vừa mở ra, lập tức nổi tiếng.
Nga Ni Trần núp phía sau hậu trường, nhà hàng đều do người từ đến từ Bắc Kinh đảm nhiệm đại diện pháp nhân, có tra như thế nào cũng không tra được thân phận của y. Chẳng những Tiêu Ngũ mà Dương Uy cũng giúp Nga Ni Trần một tay.
Kỳ thật Dương Uy khá khâm phục Nga Ni Trần, đang muốn thỉnh giáo Nga Ni Trần, hiện tại có cơ hội, y thường xuyên đến Tần Đường, đã cảm hóa Nga Ni Trần biến thù thành bạn, không ngờ còn thiết lập mối quan hệ thân tình.
Nga Ni Trần thoát khỏi mấy lần điều tra của Ngưu Lâm Quảng.
Y ở thành phố Lang tung hoành mười mấy năm, cả đời đều kinh qua trắng đen phải trái, thủ đoạn của Ngưu Lâm Quảng, y đều biết, bởi vậy đừng nhìn trên địa bàn của Ngưu Lâm Quảng, muốn tra được chi tiết của y, muốn đụng đến con đường đi của y cũng không dễ dàng.
Nga Ni Trần giống như một cây kiếm, kiềm chế cạnh sắc, giấu ánh quang của kiếm, chỉ chờ thời cơ, liền tung kiếm ra, một kiếm cắt ngang đầu. Hiện tại y muốn mọi chuyện lắng đọng, để tập kết thế lực, tích tụ lực lượng và khôi phục thế lực.
Khi Hạ Tưởng đến, Lưu Kiệt Huy ở cửa nghênh đón, tràn đầy thành ý. Hắn ngược lại cũng không có ý gì mong đợi Lưu Kiệt Huy, bởi vì dưới sự thúc đẩy của Phạm Tiến, dưới lực lượng khắp nơi kéo đến, vị trí Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Lưu Kiệt Huy phỏng chừng ngồi không được lâu.
Lưu Kiệt Huy rất nhiệt tình, cùng Hạ Tưởng thân thiết bắt tay:
- Bí thư Hạ, đã sớm muốn mời anh cùng nhau làm vài chén, lại không đúng dịp, mọi chuyện vặt vãnh cứ quấn vào thân, vừa lúc hôm nay có cơ hội, nào, chúng ta tâm sự một chút.
Có cái gì đáng tán gẫu đâu? Hạ Tưởng lại không nghĩ rằng, Lưu Kiệt Huy thật ra lại đưa cho hắn một vần đề nan giải.
Mặc kệ người khác đoán thế nào lựa chọn như thế nào, Chương Quốc Vĩ khi biết tin tức, sắc mặt trắng xám như tờ giấy.
Cũng may qua hồi lâu, sắc mặt y lại dịu trở lại, đem sự tình sắp xếp lại một lượt, sau khi gọi mấy cuộc điện thoại, mới dần dần khôi phục lại bình tĩnh. Việc bổ nhiệm Thị trưởng ở thành phố Đan Thành, không thay đổi được cái gì, sự cân bằng ở tỉnh vẫn chưa bị đánh vỡ, hơn nữa trong sự điều chỉnh nhân sự sắp tới, thực lực của Chủ tịch tỉnh Tôn sẽ được gia tăng, còn thực lực của Bí thư Phạm sẽ suy yếu rất nhiều, chặng đường còn dài.
Chủ tịch tỉnh Tôn sở dĩ không ngăn cản việc bổ nhiệm Chu Duệ Nhạc, chủ yếu bởi vì Chu Duệ Nhạc là học trò của lớp trung - thanh, là do Ban Tổ chức Trung ương sắp xếp, y nếu ngăn trở, sẽ bị người chỉ trích, bởi vậy bật đèn xanh cho qua.
Một lần hai lần nhượng bộ không là gì cả, tổng thể mà nói, Chủ tịch tỉnh Tôn sau khi được Phó chủ tịch tỉnh Đàm ủng hộ, gần đây kết giao với với mấy Ủy viên thường vụ khác, tiến thêm một bước, hơn nữa hậu đài của Chủ tịch tỉnh Tôn ở Bắc Kinh mạnh hơn Bí thư Phạm, Bí thư Phạm có dấu hiệu thất thế ở Bắc Kinh.
Chương Quốc Vĩ càng nghĩ càngthấy triển vọng tương lai tốt, cười lạnh một tiếng:
- Hạ Tưởng, Bí thư Hạ, anh đừng nên đắc ý, nói không chừng khi nào thì Chủ tịch tỉnh Tôn biến hóa nhanh chóng liền thành Bí thư Tôn, anh tại tỉnh Yến quan hệ với Phạm Duệ Hằng quả không dễ dàng, trong nháy mắt lại giẫm lên khoảng không, còn nghĩ đến tiền đồ gì nữa?
... Tuy nhiên phương án của Trung ương về việc điều chỉnh nhân sự Tỉnh ủy tỉnh Yến, còn chưa đưa tin ra ngoài, khó làm rồi, phỏng chừng chưa có thỏa hiệp xong với cấp trên. Nhưng có một biến động nhân sự đã nhận được xác nhận, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Mã Tiêu Điều nhận chức ngoài tỉnh, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Vương Bằng Phi tiếp tục đảm nhiệm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Đồng thời, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Nguyên Ninh, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Tiếu Xa Tâm với tư cách là đại sứ ở nơi xứ người, chính thức đến tỉnh Yến nhậm chức, đảm nhiệm vị trí Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Yến, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy.
Bởi vậy, việc điều chuyển của bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Yến Tỉnh dần dần được mở ra.
Tiếu Xa Tâm vừa lên chức, đã làm ra hai sự tình khiến người ta kinh ngạc, một là sau khi y hoàn thành trình tự bổ nhiệm và thủ tục giao nhận, đã gặp Hạ Tưởng đầu tiên, khiến không ít người ngờ vực và kinh ngạc, Tiếu Xa Tâm từ nơi xa xôi đến tỉnh Yến làm sao lại quen biết với Hạ Tưởng?
Tiếu Xa Tâm trước kia còn không biết Hạ Tưởng, lần này gặp mặt, thật đúng là lần đầu tiên gặp.
Chuyện thứ hai chính là, Tiếu Xa Tâm chỉ đích danh Phương Cách đảm nhiệm công việc thư ký cho y.
Hai chuyện dường như để lộ ra cùng tin tức, quan hệ giữa Tiếu Xa Tâm và Hạ Tưởng không bình thường.
Hạ Tưởng không để ý tới bên ngoài mọi người đoán như thế nào, hắn đặc biệt từ Tần Đường đến thành phố Yến, vì muốn nghênh đón Tiếu Xa Tâm. Mã Vạn Chính đã dặn dò, hắn phải nghiêm túc đối đãi.
Hạ Tưởng mời Tiếu Xa Tâm đến quán trà Trung Quốc Bách Tính uống trà.
Quán trà Trung Quốc Bách Tính tuy rằng lấy tên Bách Tính, kỳ thật trong thực tế cũng không phải do dân thường mở, bởi vì quán trà đặt nơi giao nhau giữa khu tấc đất tấc vàng là đường Hòa Minh và phố Minh Duy, cách Tỉnh ủy 200 mét, mà đối diện quán trà chính là sở Công an tỉnh.
Có thể buôn bán trong vòng bán kính 500 m cách tỉnh ủy, mặc kệ là tiệm ăn, phải có nền tảng vững chắc mới được, huống chi quán trà chỉ cách Sở công an một con đường, càng chứng minh chủ nhân của quán trà là nhân vật không tầm thường.
Kỳ thật những cái đó còn chưa gọi là cái gì, cái khiến người ta say sưa bàn tán nhất là trung tâm tắm hơi gần quán trà. Trung tâm tắm hơi tên là Lê Hoa Bạch, nghe đồn là người thân của một Phó giám đốc Sở Công an nào đó mở, nếu không một trung tâm tắm hơi sao dám ở đối diện Sở công an mở tiệm, chẳng phải cố ý chọc tức vào tổ chống tội phạm sao?
Nhưng Lê Hoa Bạch chẳng những đã kinh doanh rất lâu, tình hình buôn bán kinh doanh rất náo nhiệtt, mỗi người khách đi vào đó thường có thói quen hỏi:
- An toàn không?
Nhân viên phục vụ vẻ mặt thần bí tươi cười, lấy tay chỉ ra sở Công an:
- Có thể ở đối diện sở Công an mở tiệm vài năm nay rồi, anh còn nói không an toàn sao?
Nhưng nghe đồn một người có lực lượng rất hùng hậu đứng sau như Lê Hoa Bạch, có một lần chỉ là một chuyện nhỏ dừng xe dẵ phát sinh ra xung đột với quán trà Trung Quốc Bách Tính. Lê Hoa Bạch đã sớm không hài lòng với quán trà Trung Quốc Bách Tính, cảm thấy quán trà Trung Quốc Bách Tính sẽ ảnh hưởng đến kinh doanh, hiện tại cơ hội đã tới, liền phái hơn mười người ra tay định bụng phá vỡ quán trà.
Kết quả mười mấy người đi vào bên trong quán trà Trung Quốc Bách Tính, chưa được mấy phút, toàn bộ bị ném ra ngoài, mỗi người đều bị thương, nhẹ thì mặt mũi bầm dập, nặng thì gãy tay chân, ông chủ Lê Hoa Bạch thấy toàn bộ lính bị đánh tả tơi, liền nổi giận, quyết định trả thù Trung Quốc Bách Tính.
Ai ngờ sau khi y hùng hổ triệu tập được một đám người, đại khái có có khoảng bốn năm chục người, khi quán trà Trung Quốc Bách Tính bị bao vây, ông chủ của Trung Quốc Bách Tính xuất hiện, vóc dáng không cao, da hơi đen, mày rậm mắt to, hình tượng tiêu chuẩn của người đàn ông phương bắc, đi đến phía trước Lê Hoa Bạch, nhỏ giọng nói một câu gì, Lê Hoa Bạch vừa nghe đã biến đổi sắc mặt.
Y sửng sốt vài phút, sau đó chắp tay:
- Đắc tội, đã mạo phạm
Sau đó không nói thêm lời nào nữa, lui binh, từ đó về sau, cũng không dám bước nữa bước vào quán trà Trung Quốc Bách Tính.
Trung Quốc Bách Tính nói cái gì với Lê Hoa Bạch, khiến cho một nhân vật đứng đầu giới tăm hơi thành phố Yến - Lê Hoa Bạch thu tay lại, trong khoảng thời gian ngắn đã trở thành chuyện truyền kỳ, người thì đoán, người thì loan truyền, nhưng không có mấy người biết chân tướng sự thật.Hạ Tưởng, may mắn cũng là một trong số ít người biết được chân tướng sự thật đó, hắn biết Trung Quốc Bách Tính vì sao có thể chỉ cần một câu có thể hù dọa Lê Hoa Bạch.
Hạ Tưởng và Tiếu Xa Tâm vừa vào cửa quán trà Trung Quốc Bách Tính, ngay lập tức có tiếp tân ra chào đón, Hạ Tưởng chỉ nói một câu:
- Phòng 8..
Cô tiếp tân lập tức ngầm hiểu, đi trước dẫn đường.
Phòng 8 là một phòng quán trà đặc biệt làm riêng cho Hạ Tưởng, chỉ mở cho một mình hắn, không bao giờ cho khách ngoài vào. Nếu Hạ Tưởng không đến, thì để phòng trống không dùng đến.
Bên trong phòng 8 được bố trí thật sự ấm áp, ấm áp như gia đình, Tiếu Xa Tâm vừa bước vào đã không ngớt khen ngợi:
- Nơi này khá đẹp, ấm áp lịch sự tao nhã, nơi nơi đều toát lên vẻ tao nhã thanh lịch.
Hạ Tưởng cười mà không nói, Tiếu Xa Tâm thật tinh mắt, liếc mắt một cái đã nhìn ra căn phòng này do một người con gái sắp xếp bố trí. Không sai, gian phòng là do Vệ Tân tự tay thiết kế tỉ mỉ, là nơi để cho cô và hắn có một cuộc hẹn hò ấm áp ở thành phố Yến.
Vệ Tân mở quán trà, hậu trường đương nhiên là Hạ Tưởng. Bởi vậy Trung tâm tắm hơi Lê Hoa Bạch ỷ vào hậu trường là một Phó giám đốc sở Sở công an, còn dám bắt nạt quán trà Trung Quốc Bách Tính, chính là tự đem mình thắt cổ —— tự cho mình mạng lớn.
Hạ Tưởng chỉ nói với nhân viên phục vụ một câu:
- Như cũ.
Sau khi nhân viên phục vụ lui ra, hắn và Tiếu Xa Tâm mới ngồi vào chỗ
Tiếu Xa Tâm 45 tuổi, mang một cái kính mắt gọng vàng,tóc rẽ ngôi, nếu muốn ác ý mô tả, thật là có điểm giống hình tượng nhân vật Hán Giang trên phim —— đương nhiên nhân vật Hán Giang trên phim cũng không chắc chân thật như trong lịch sử—— nhưng y tỉ mỉ chải vuốt những sợi tóc trên cái đầu nhẵn, không để một hạt bụi nào sót lại trên giày, quần áo ủi thẳngtăp, quả là một người đàn ông cẩn thận hoàn mĩ.
Trên cơ bản những người đàn ông quá chú ý tới chi tiết cuộc sống, cũng sẽ rất cẩn thận trong công việc, bởi vậy, Trưởng ban thư ký Tiếu Xa Tâm nhất định sẽ đảm nhiệm chức vụ một cách thành công.
Sau khi nói mấy câu, lại uống mấy ngụm trà, Tiếu Xa Tâm không ngờ nói ra một sự tình khiến Hạ Tưởng hết sức kinh ngạc:
- Bí thư Hạ, theo tôi được biết, phương án bổ sung của bộ Chính trị về việc điều chỉnh nhân sự của Tỉnh ủy tỉnh Yến Tỉnh, trên cơ bản bước đầu đã tán thành, về việc Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường liệu có lên được chức Ủy viên thường vụ hay không, cũng có ý kiến rồi….
Vốn tưởng rằng Tiếu Xa Tâm làm việc hay nói chuyện cũng đều thích vòng vo, không nghĩ tới, khó có thể đoán được tính cách một người từ ngoại hình của họ, Tiếu Xa Tâm không ngờ là một người rất thẳng thắn.
Hạ Tưởng rất kinh ngạc.
Điều khiến Hạ Tưởng kinh ngạc không phải là tính cách thẳng thắn của Tiếu Viễn Tâm, mà là y đã để lộ ra một tin tức. Bởi vì hắn chưa biết bằng cách nào để biết được nguyên tắc quan điểm của bộ Chính trị, Tiếu Viễn Tâm làm sao biết được Bộ Chính trị bước đầu tán thành?
Không có khả năng, cũng không nên, bởi vì cho dù Phạm Duệ Nhạc sau khi biết được, sẽ không chủ động nói cho y, thì Mai Thái Bình, Trần Phong, Tào Vĩnh Quốc và Tống Triêu Độ bất luận người nào cũng có cấp bậc cao hơn Tiếu Viễn Tâm, chức cao hơn, bọn họ phải là người biết tin tức trước mới đúng.
Như thế nào cũng thật không ngờ tại sao Tiếu Viễn Tâm mới gặp mặt hắn lần đầu đã tiết lộ ra tin tức trọng đại về việc nhậm chức Ủy viên thường vụ.
Hạ Tưởng không hồi hộp mới là lạ, hắn trở nên căng thẳng. Ý kiến của cấp trên về việc có thể làm Ủyviên thường vụ, tuy rằng không thể nói một cách quá nghiêm trọng là được làm vua thua làm giặc, nhưng cũng là sự khác biệt giữa ngày và đêm, có cảm giác gần nhau trong gang tấc mà vẫn biển trời cách mặt. Giám đốc sở đến phó tỉnh, chính là một cửa kẹp chết không ít người trong quan trường, lại khiến bao nhiêu người hối tiếc cả đời.
Tiếu Viễn Tâm thấy Hạ Tưởng không hỏi y biết tin tức này từ nơi nào, chỉ hỏi y kết quả, nghĩ thầm rằng Hạ Tưởng quả nhiên là người trẻ tuổi thông minh, tránh nặng tìm nhẹ, quả thật hiểu biết đại cục, cũng không tỏ vẻ hoài nghi với lời nói của y, giống như là vô cùng tin tưởng y.
Nếu đổi lại là người khác, khi kinh ngạc rất khó tránh khỏi việc muốn hỏi y biết tin tức này từ khi nào, là ai lộ ra, sau đó mới hỏi ý kiến như thế nào.
Tiếu Viễn Tâm chậm rãi mỉm cười:
- Anh tại sao không hỏi tôi từ đâu biết được tin tức này?
Hạ Tưởng cũng cười:
- Tôi tin tưởng Trưởng ban thư ký.
Tiếu Viễn Tâm khẽ gật đầu, cảm thán một câu:
- Bí thư Mã nói anh là một người trẻ tuổi khiến người ta cảm thấy thích thú, tôi còn tưởng rằng Bí thư Mã vì quá thích anh, không nghĩ tới, thật đúng là như thế.
Hạ Tưởng không để ý tới lời khen ngợi của Tiếu Viễn Tâm, nói:
- Trưởng ban thư ký, anh không cần quá khen tôi, tôi hiện tại thật sự không còn là người trẻ tuổi nữa, hơn nữa, tuổi trẻ có đôi khi không là phải ưu thế, mà là bất lợi.
- Anh nói rất đúng, Tiếu Viễn Tâm hiểu ý mỉm cười, nghĩ thầm rằng không khen không được, Hạ Tưởng rất thông minh.
- Kỳ thật cũng không thể nói là Hội nghị của bộ Chính trị mà là chỉ là một hội nghị với phạm vi nhỏ, Tổng bí thư không có tỏ thái độ, Thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội đều nói anh rất trẻ tuổi, làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, có chút gấp gáp, bất lợi cho việc triển khai công tác, cũng không có lợi cho sự vươn xa của anh sau này. Thủ tướng còn uyển chuyển như vậy, nhưng Chủ tịch Quốc hội lại phản đối kịch liệt việc đề cử của anh.
Hạ Tưởng hơi giật mình, nếu nói Thủ tướng kịch liệt phản đối còn được, giữa Chủ tịch Quốc hội và hắn giữa cũng chưa có gặp mặt, làm sao lại không tán thành hắn?
Tiếu Viễn Tâm cũng không giải thích cho hắn từ đâu biết được cơ mật này, y chỉ cười cười:
- Kỳ thật còn chưa có cuộc bàn bạc xác thực với bộ Chính trị, vẫn còn cơ hội, đừng nản lòng.
Hạ Tưởng cũng biết, Chủ tịch Quốc hội kịch liệt phản đối, quả thật thay đổi không ít, tuy rằng Tổng bí thư không có tỏ thái độ, nhưng nếu Tổng bí thư cũng tỏ thái độ cương quyết phản đối, chỉ sợ khi bộ Chính trị thảo luận, vẫn đưa ra kết quả không thông qua.
Đừng nói, thực sự mỗi người đều có nước cờ của mình, đừng thấy Tiếu Viễn Tâm chỉ là cấp Phó tỉnh, tưởng như không có lai lịch gì, không ngờ có thể biết được những cơ mật cấp cao,quả cũng không đơn giản. Nói đến việc Mã Vạn Chính giới thiệuTiếu Viễn Tâm cho hắn làm quen, cũng không phải bắn tên không đích, mà là có thâm ý khác.
Nhất cử nhất độngnhân vật chính trị, đều có mưu tính lâu dài. Hạ Tưởng hiện tại đã biết đằng sau Tiếu Viễn Tâm cũng có hậu đài thâm hậu, càng cảm ơn Mã Vạn Chính đã giới thiệu cho hắn, quả thật là hắn cũng giúp Tiếu Viễn Tâm, mà Tiếu Viễn Tâm cũng sẽ mang đến lợi ích lớn lao cho hắn.
- Chờ xem nó thay đổi thế nào.
Hạ Tưởng chuyển đề tài.
- Dù sao có quan tâm cũng vô ích, không trung có rượu ngon không bằng trước mắt có một ly trà nhạt. Nào, Trưởng ban thư ký, chúng ta uống trà.
Tiếu Viễn Tâm thấy Hạ Tưởng rất nhanh khôi phục lại tâm tình, cũng âm thầm khen ngợi, y cũng bưng trà:
- Mượn tiệc trà xã giao, cuộc sống là một sự may mắn.
Hạ Tưởng thuận theo lời của y nói tiếp:
- Người tỉnh Yến đều hiếu khách, lãnh đạo tỉnh ủy cũng có mấy người hiếu khách, có cơ hội tôi giới thiệu cho Trưởng ban thư ký làm quen.
Hạ Tưởng nói là làm quen, đương nhiên không phải quen biết trên việc công, mà là quan hệ cá nhân. Những lãnh đạo của Tỉnh ủy, Tiếu Viễn Tâm vừa đến cũng đã quen rồi, nhưng chẳng qua chỉ xã giao qua loa, đều là việc công.
- Vậy quá tốt.
Vẻ mặt Tiếu Viễn Tâm mỉm cười, nâng chén ra hiệu cho Hạ Tưởng, y vừa đến tỉnh Yến, khi đang cần tháo gỡ cục diện, lại có Hạ Tưởng giới thiệu quen vài Ủy viên thường vụ, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Nhất thời, khách và chủ đều rất vui.
Trong buổi gặp mặt, Tiếu Viễn Tâm không đề cập đến thế cục của Tần Đường và vấn đề bổ nhiệm Ủy viên thường vụ Phó Hiểu Bân, y mới đến tỉnh Yến, chỗ đứng chưa vững, nhất định sẽ không nói nhiều về vấn đề nhân sự.
Cho dù trên Hội nghị thường vụ, giọng nói của y cũng khá yếu ớt, lời nói không có trọng lượng, bởi vậy, không bằng không nói. Đương nhiên, ít nhất y sẽ ra mặt ủng hộ Hạ Tưởng, âm giọng hơi yếu, cũng là một tấm phiếu ủng hộ.
Tạm biệt Tiếu Viễn Tâm, Hạ Tưởng lại găp mặt Vương Bằng Phi. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Hiện tại Vương Bằng Phi đảm nhiệm chuwca vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, so với Trưởng ban thư ký có thể nói quyền cao chức trọng hơn, nắm chắc quyền lực trong tay, là một trong những nhân vật thực quyền nằm trong danh sách của Tỉnh ủy, trong khoảng thời gian ngắn phân lượng sẽ tăng lên, người đến nhà gõ cửa, người gọi điện thoại, người thăm hỏi liên tiếp không dứt, y đều nhất nhất từ chối.
Mặc kệ là ai, cho dù là Bí thư Tỉnh ủy, mỗi ngày cửa nhà đông như trẩy hội cũng không phải là chuyện tốt, chỉ là nói chuyện phiếm đều có thể làm cho người ta như mũi nhọn ở lưng, bởi vậy thân là chiếu trên làm sao để xử lý tốt hết các mối quan hệ ở dưới, xử lý tốt hết các quan hệ trên dưới, cũng là một việc rất khó khăn.
Hạ Tưởng và Vương Bằng Phi gặp mặt, hàn huyên rất nhiều về Tỉnh ủy, đầu tiên là trực tiếp chúc mừng Vương Bằng Phi nhậm vị trí mới, lại nói tới việc gặp mặt giữa hắn và Tiếu Viễn Tâm, hàm súc nhắc tới phải giới thiệu Tiếu Viễn Tâm và Vương Bằng Phi kết bạn, Vương Bằng Phi khoái trá tiếp nhận lời đề nghị của Hạ Tưởng.
Ai cũng muốn có thêm vài đồng minh ở Tỉnh ủy, bình thường Hạ Tưởng giới thiệu người khá tin cậy, người không đáng tin cậy Hạ Tưởng cũng sẽ không giới thiệu, xuất phát từ việc tin tưởng tuyệt đối vào Hạ Tưởng, Vương Bằng Phi cũng có nhã ý muốn gặp mặt Tiếu Viễn Tâm, nhất là với thế cục tỉnh Yến ngày càng phức tạp như hiện nay.
Hiện nay chỉ triệu tập trong phạm vi nhỏ, lệnh điều động của Mai Thái Bình vẫn chưa thông báo, có thể thấy được, bên trong những cán bộ cấp cao Trung ương, về vấn đề thay đổi nhân sự lần nữa, vẫn chưa có ý kiến đồng nhất.
Đối với Hạ Tưởng lên chức Ủy viên thường vụ, Vương Bằng Phi ngược lại không có kỳ vọng, không phải nói y có ý kiến với Hạ Tưởng, cũng không phải y ghen tị Hạ Tưởng lên chức quá nhanh, mà là y cho rằng với tuổi tác của Hạ Tưởng, nếu sớm thăng tiến đến chức Phó tỉnh chưa chắc là chuyện tốt.
Thăng chức quá nhanh, không có nền tảng vững chắc, ngược lại cây to đón gió, người đời đố kỵ, nói không chừng sẽ trở thành bia ngắm, hoặc trở thành một vật hy sinh trong cuộc đấu tranh chính trị quan trọng nào đó.
Nhưng Vương Bằng Phi cũng nghe nói khắp nơi nghe tin lập tức hành động, toàn lực ủng hộ Hạ Tưởng, y cũng không nói gì thêm nữa, mỗi người đều có tính toán riêng của mình, cách nhìn của y là căn cứ vào quan niệm và phán đoán của y, cũng không chắc chính xác, không cần phải nói ra, nói không chừng lại gây ra sự bất mãn.
Hạ Tưởng ở thành phố Yến gần một ngày, buổi tối về tới Tần Đường, vừa mới bước vào, đã nhận được điện thoại của Lưu Kiệt Huy gọi đến.
Lưu Kiệt Huy lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại cho hắn.
- Bí thư Hạ, đêm nay thời tiết mát mẻ, gặp dịp có trăng, khó có được thời tiết tốt như hôm nay, tôi ở nhà hàng Trần Gia Câu bày tiệc rượu, rất hân hạnh mời anh tham gia?
Hạ Tưởng thiếu chút nữa cười ra tiếng, Lưu Kiệt Huy mời hắn ăn cơm là tốt lắm rồi, còn nói chuyện văn hoa, lẽ nào muốn hát hí khúc?
Tuy nói nhân vật chính trị gần như lúc nào cũng diễn trò, nhưng cũng không cần ngay cả nói cũng giống như diễn kịch, hắn nhịn cười, nhìn đồng hồ:
- Tôi mới từ bên ngoài trở về, khá mệt, hay là để lần khác vậy?
Hạ Tưởng muốn từ chối khéo, hắn hiện tại cũng không muốn ngồi chung với Lưu Kiệt Huy, bởi vì hắn thấy, giữa hắn và Lưu Kiệt Huy không có gì cần phải đàm phán, cơ bản chính là đường rộng thênh thang, mỗi người đi một hướng.
Lưu Kiệt Huy cũng không buông tha cho hắn:
- Bí thư Hạ, không nể mặt tôi? Đây cũng là thành ý tốt của tôi, muốn đứng trên lập trường của tôi, để nói với anh một chút về hiện tại và tương lai của Tần Đường.
Lời nói của Lưu Kiệt Huy có hàm ý khác, là muốn đề cập công việc bổ nhiệm Chủ tịch quận Bắc Lộ, Hạ Tưởng quả thật mệt mỏi, dù sao cũng bôn ba cả ngày rồi, tuy nhiên ngẫm nghĩ một chút, lại đồng ý:
- Được, anh chờ tôi đến.
Nhà hàng Trần Gia Câu mặc dù nhỏ, nhưng là gần đây được xem là nơi có bày đầy đủ đồ dân tộc đặc sắc ở Tần Đường. Nhà hàng được xây dựng phỏng theo phong cách vùng miền địa phương, ở một Tần Đường nhà cao tầng mọc lên san sát như nấm, xa hoa truỵ lạc, nơi này cũng xem như có một phong cách riêng.
Lưu Kiệt Huy cũng thật tinh mắt, không ngờ chọn nơi đây, Hạ Tưởng cười thầm, bởi vì nhà hàng Trần Gia Câu là sản nghiệp của Nga Ni Trần.
Nga Ni Trần ở Tần Đường, dưới sự âm thầm chiếu cố của Lương Thu Duệ và Từ Tử Kỳ, mở hai nhà hàng. Đừng nhìn Nga Ni Trần ngồi tù mấy năm, nhưng vẫn có tầm nhìn, vẫn nắm chắc thị trường chuẩn xác, hai nhà hàng vừa mở ra, lập tức nổi tiếng.
Nga Ni Trần núp phía sau hậu trường, nhà hàng đều do người từ đến từ Bắc Kinh đảm nhiệm đại diện pháp nhân, có tra như thế nào cũng không tra được thân phận của y. Chẳng những Tiêu Ngũ mà Dương Uy cũng giúp Nga Ni Trần một tay.
Kỳ thật Dương Uy khá khâm phục Nga Ni Trần, đang muốn thỉnh giáo Nga Ni Trần, hiện tại có cơ hội, y thường xuyên đến Tần Đường, đã cảm hóa Nga Ni Trần biến thù thành bạn, không ngờ còn thiết lập mối quan hệ thân tình.
Nga Ni Trần thoát khỏi mấy lần điều tra của Ngưu Lâm Quảng.
Y ở thành phố Lang tung hoành mười mấy năm, cả đời đều kinh qua trắng đen phải trái, thủ đoạn của Ngưu Lâm Quảng, y đều biết, bởi vậy đừng nhìn trên địa bàn của Ngưu Lâm Quảng, muốn tra được chi tiết của y, muốn đụng đến con đường đi của y cũng không dễ dàng.
Nga Ni Trần giống như một cây kiếm, kiềm chế cạnh sắc, giấu ánh quang của kiếm, chỉ chờ thời cơ, liền tung kiếm ra, một kiếm cắt ngang đầu. Hiện tại y muốn mọi chuyện lắng đọng, để tập kết thế lực, tích tụ lực lượng và khôi phục thế lực.
Khi Hạ Tưởng đến, Lưu Kiệt Huy ở cửa nghênh đón, tràn đầy thành ý. Hắn ngược lại cũng không có ý gì mong đợi Lưu Kiệt Huy, bởi vì dưới sự thúc đẩy của Phạm Tiến, dưới lực lượng khắp nơi kéo đến, vị trí Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Lưu Kiệt Huy phỏng chừng ngồi không được lâu.
Lưu Kiệt Huy rất nhiệt tình, cùng Hạ Tưởng thân thiết bắt tay:
- Bí thư Hạ, đã sớm muốn mời anh cùng nhau làm vài chén, lại không đúng dịp, mọi chuyện vặt vãnh cứ quấn vào thân, vừa lúc hôm nay có cơ hội, nào, chúng ta tâm sự một chút.
Có cái gì đáng tán gẫu đâu? Hạ Tưởng lại không nghĩ rằng, Lưu Kiệt Huy thật ra lại đưa cho hắn một vần đề nan giải.