Tiểu Đào Hồng còn mộng xuân chưa tỉnh, còn muốn ôm ghì lấy Chương Quốc Vĩ, mỹ nữ như nước, nhưng Chương Quốc Vĩ vẫn lòng lang dạ sắt, đẩy Tiểu Đào Hồng ra, lạnh lùng giải thích một câu:
- Lập tức mặc quần áo, khẩn trương thu dọn đồ đạc rời khỏi Tần Đường ngay, đi Canada đi, mang đủ tiền, ít nhất trong vòng hai năm không được trở lại!
Tiểu Đào Hồng còn chưa ý thức được hậu quả nghiêm trọng, còn kéo tay của Chương Quốc Vĩ đặt lên ngực của cô, nói một cách oan ức:
- Anh đã nói yêu em cả đời...
"Yêu cái đầu cô ấy..." thiếu chút nữa Chương Quốc Vĩ mắng lớn tiếng lên, tuy nhiên vẫn cố giữ lý trí kiên nhẫn khuyên giải và an ủi vài câu, cuối cùng trấn an Tiểu Đào Hồng, sau đó gã vội vàng mặc quần áo, thoát khỏi hiện trường.
Cũng may là ô tô đang ở trên núi dã ngoại Đào Hoa, hiện tại hoa đào đã tàn, không có du khách, sẽ không có người nào chú ý tới một người trung niên đáng khinh vừa mặc quần vừa cuống cuồng chạy trốn, chính là Thị trưởng Chương đầy hào quang trên TV!
Suốt một ngày Chương Quốc Vĩ lo lắng đề phòng, sống một ngày bằng một năm, cả ngày chẳng làm được việc gì lớn mà xem xét khắp nơi trên mạng, sợ đột nhiên xuất hiện tin giật gân trên diễn đàn nào đó. Ví dụ như chuyện kinh thiên, Thị trưởng thành phố Tần Đường mây mưa trên xe. Suốt cả một ngày, thiếu chút nữa dọa Chương Quốc Vĩ đến bị bệnh tim.
Thật may, một ngày trôi qua, bình an vô sự.
Chương Quốc Vĩ chẳng có một chút tâm tồn thư thái, bởi vì gã biết, nếu đối phương chuẩn bị vô cùng đầy đủ như vậy, nửa phần không phải vì chụp ảnh chụp để thưởng thức, mà là có mục đích chính trị sâu xa.
Trong khi Chương Quốc Vĩ không biết người ta sẽ dùng cách gì để lấy hết ánh sáng mặt trời của gã, thì Hạ Tưởng đã trở lại từ thủ đô.
Ở Tần Đường, bởi vì Hạ Tưởng trở về, lại rơi vào trong các cuộc đàm luận, đoán định, không ít người đều đang cân nhắc, Bí thư Hạ có khi nào không tha cho việc bố trí hệ thống nước, tìm hiểu cho ra ngọn ngành nguồn gốc để đánh ngã Thị trưởng Chương? Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn động tác sau khi Bí thư Hạ trở về.
Ngoài dự kiến của mọi người chính là, sau khi Hạ Tưởng trở lại Tần Đường, không ngờ mời họp hội nghị, chỉ thị tinh thần là vì ổn định và hoà bình lâu dài của Tần Đường, vì phát triển kinh tế lâu dài của Tần Đường, về sau tất cả các ngôn luận tiêu cực trên mạng gây bất lợi cho Tần Đường, tất cả các cán bộ Đảng viên của Tần Đường không được truyền bá và tuyên dương, người nào vi phạm sẽ bị xử lý nghiêm túc.
Tiếp sau đó lại vạch ra, một thời gian dài phía sau, Tần Đường phải tập trung tinh lực đưa nền kinh tế lên cao thêm một nấc, phải thấy vinh dự khi hăng hái làm việc, phải giúp Tần Đường vững bước, quay mặt nhìn toàn bộ tỉnh, phóng tầm mắt ra cả nước. Không đặt cực hạn là được nhất tỉnh, Tần Đường là Tần Đường của tỉnh Yến, nhưng khi tách ra ngoài tỉnh Yến, thì trở thành Tần Đường của cả nước.
Hạ Tưởng nói chuyện nghe rất to tát nhưng lại không rõ ràng, tuy nhiên đã định ra phương hướng công tác sau này và quan điểm chính là cố tìm điểm chung, gác lại những bất đồng, lấy kinh tế phát triển làm trung tâm, cố gắng tạo ra một Tần Đường nổi tiếng hoàn toàn mới trong cả nước.
Ngụ ý đương nhiên chính là, Ngưu Lâm Quảng vừa chết, mâu thuẫn chủ yếu ở Tần Đường không còn tồn tại. Hắn cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm Chương Quốc Vĩ thêm nữa, chỉ cần Chương Quốc Vĩ vùi đầu làm việc thực sự, hắn cũng sẽ bỏ qua chuyện cũ!
Chương Quốc Vĩ tự nhiên rõ ràng ám chỉ của Hạ Tưởng, trong lòng liền lại bồn chồn, không thể tin được Hạ Tưởng nói một cách công khai, chẳng lẽ vụ làm chuyện ấy trong xe không phải do Hạ Tưởng một tay tạo ra sao? Không có khả năng!
Ngoại trừ Hạ Tưởng còn có ai đáng ngờ muốn gã khẩn trương cút đi chứ!
Nhưng thái độ của Hạ Tưởng rất kiên định, phương hướng rất rõ ràng, lại không giống là làm bộ, khiến trong lòng Chương Quốc Vĩ không mò được phương hướng, rốt cuộc là chuyện gì? Chẳng lẽ chuyện bôi bác trên xe thực không phải là tác phẩm của Hạ Tưởng?
Tuy nhiên lại nói, một vụ bôi bác trên xe thực ra cũng không làm gì được gã, không có khả năng vì thế mà cắt chức gã ngay tại chỗ được. Nhưng đương nhiên nếu chuyện lộ ra thì cũng khá chấn động, gã cũng không tránh được một vết nhơ chính trị không nhỏ.
Mặc kệ Chương Quốc Vĩ tin hay không tin, thế cục Tần Đường quả thật khôi phục trở lại, hơn nữa nghênh đón một cao trào xây dựng mới.
Đầu tiên là rất nhiều hệ thống nước trong nội thành bị đào mở ra để xây dựng lại. Ủy ban nhân dân thành phố công khai hứa hẹn với dân chúng, về sau sẽ không để hiện tượng ngập nước tái xuất hiện ở Tần Đường, nhất định sẽ cho dân chúng một Tần Đường an toàn và trước sau như một.
Ủy ban nhân dân thành phố công khai hứa hẹn, coi như thắng được lòng của một bộ phận người dân.
Theo sau đó, Điền Hải Tạo Điền, Thủ Cương Đông Thiên, cùng với các công tác khác đều tiến triển thuận lợi, lại dời đi con nước lớn bên trong sản nghiệp Bắc Kinh – Thiên Tân, nhận lấy không ít dự án lớn của Bắc Kinh – Thiên Tân, Tần Đường phát triển không ngừng.
Ở trong cao trào xây dựng này, còn có một tiết mục nhỏ xem giữa có ý nghĩa sâu xa, toàn bộ cây đào trên núi Đào Hoa bị Ủy ban nhân dân thành phố chặt không còn một cây, đều là cây cổ thụ làm cảnh đẹp. Đây được coi là một lần hành động không bình thường, bởi vì cây đào trên núi Đào Hoa vốn là đào để ngắm cảnh. Hàng năm khi đào nở hoa, hương thơm bay xa mười dặm, cả ngàn cánh hồng khoe sắc, cũng coi như một thắng cảnh, vậy mà lại bị Ủy ban nhân dân thành phố đột nhiên chặt đi toàn bộ, khiến cho dân chúng rất khó hiểu.
Ủy ban nhân dân thành phố giải thích là, cây đào trên núi Đào Hoa là giống cây hoang dại, giá trị không cao, càng không có giá trị kinh tế, hơn nữa cây đào dễ bẩn, dễ dàng sinh ra vi trùng. Bởi vậy, Ủy ban nhân dân thành phố quyết định theo như kế hoạch lâu dài, cải tạo núi Đào Hoa thành một công viên thư nhàn, gọi là công viên Liễu.
Chặt cây đào trồng cây liễu, dân chúng đều chỉ trích là lãng phí và quy hoạch lung tung, nhưng đối với nhân vật chính trị mà nói, thì sẽ có suy nghĩ khác.
Bởi vì trong một lần điều chỉnh nhân sự lớn trước đây, Bí thư Hạ từng lấy Đào Hoa để thử thách Nhâm Hải Phong, nhất thời được người ta tán dương gọi là Đào Hoa Hạ lang. Lại có câu "Huyền Đô xem lý đào ngàn thụ, lộ vẻ Lưu lang về phía sau tài" với ngụ ý sau này thống nhất vua quan. Nay Bí thư vẫn còn như cũ, mà Thị trưởng Chương liền cho chặt cây đào, có phải là để thị uy với Bí thư Hạ, hay là nói, ngày tháng Bí thư Hạ ở Tần Đường, sẽ không còn lâu dài sao?
Mặt khác, có rất nhiều giống cây thích hợp để gieo trồng ở núi Đào Hoa, cũng không trồng, cố tình trồng cây liễu, người xưa đã dùng cây liễu để đưa tiễn, có phải ngầm có ý đưa tiễn, Bí thư Hạ thật phải đi rồi sao?
Độ mẫn cảm của nhân vật chính trị luôn luôn rất cao, luôn có rất nhiều cách nói, Ủy ban nhân dân thành phố tự nhiên sẽ không ra mặt giải thích, Thành ủy lại càng sẽ không phát biểu bất luận bất cứ câu trả lời nào, mặc cho mọi người đồn đoán.
Không lâu sau đó, lại xảy ra một chuyện vang dội, liền càng làm cho mọi người kết luận, Bí thư Hạ thật sự sẽ rời khỏi Tần Đường nhanh chóng, bởi vì Từ Tử Kỳ được bố trí đảm nhiệm Bí thư huyện ủy. Trước khi lãnh đạo dời đi, bao giờ cũng bố trí một đường ra thật tốt cho thư ký. Theo tình hình chung thì thả thư ký ra bên ngoài đảm nhiệm chức vị quan trọng, là hướng gió giai đoạn trước khi lãnh đạo dời đi. Chẳng lẽ nói, Bí thư Hạ thật sự phải rời khỏi Tần Đường. Như vậy Bí thư Hạ đi rồi, ai sẽ tiếp nhận chức vụ Bí thư? Phỏng chừng là Thị trưởng Chương.
Căn cứ vào biểu hiện gần đây của Thị trưởng Chương, cùng với việc xây dựng núi Đào Hoa, và cả câu thơ Bí thư Hạ từng thích nhất "Lộ vẻ Lưu lang về phía sau tài". Tất cả mọi người cho ra kết luận gần giống nhau, e rằng Thị trưởng Chương rốt cục vẫn phải phù chính ở Tần Đường.
Mà lúc trước sự kiện bố trí hệ thống nước tạo thanh thế lớn, dư luận che trời phủ đất một hồi, cuối cùng vẫn không thể đả đảo được Thị trưởng Chương. Cây lớn của Chương Quốc Vĩ đã sinh trưởng bám rễ sâu ở Tần Đường, bao nhiêu năm đều sừng sững không ngã, liên tiếp ba lần thay đổi Bí thư, thật đúng là con lật đật trong quan trường.
Theo khi núi Đào Hoa được khởi công xây dựng, không khí bên trong Thành ủy thành phố Tần Đường, lại trở nên tế nhị.
Còn có người không hiểu Hạ Tưởng, vì sao Bí thư Hạ không rèn sắt khi còn nóng, vừa lúc mượn thời cơ mưa to gió lớn, mượn đề tài nói chuyện của mình mà bắt Ngưu Lâm Quảng? Bí thư Hạ cũng không chỉ là Bí thư Thành ủy, hắn còn là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy.
Người khác khó hiểu, nhưng Hạ Tưởng cũng không giải thích, trong lòng hắn đã có tính toán, cũng cũng có suy tính.
Khi ở thủ đô, hắn không gặp gỡ nhà họ Ngô, ngoại trừ Phó Tiên Phong, cũng không tiếp xúc với nhà họ Mai và nhà họ Khâu, nhưng ngoài dự liệu không ngờ đến đã lén nói chuyện với Tổng bí thư một lần.
Tuy rằng thời gian rất ngắn, chỉ có mấy phút, nhưng đã khiến trong lòng Hạ Tưởng hiểu được ra nhiều.
Nói đến chuyện tình cờ gặp mặt Tổng bí thư, còn phải cảm ơn Hạ Đông.
Sau đó Hạ Đông lại thành bạn tốt với cháu gái Tổng bí thư, sau khi hai đứa quen nhau, còn khá hợp tính tình, khiến cho phu nhân Tổng bí thư thích Hạ Đông vô cùng.
Hạ Tưởng nhân dịp ở thủ đô, lại không bận việc gì, liền đón Hạ Đông đi học về, hắn khó có khi nào đón Hạ Đông được một lần, may mắn thế nào liền gặp Tổng bí thư cũng tới đón cháu gái.
Tổng bí thư đối nhân xử thế cũng rất khiêm tốn, tuy rằng nhân viên bảo vệ không ít, nhưng đều mặc trang phục dân thường. Hạ Tưởng và Tổng bí thư không hẹn mà gặp, Tổng bí thư cũng thể hiện hòa nhã thân thiện, cũng ở bên ngoài chờ, ông ta vừa thấy Hạ Tưởng, liền ngoắc Hạ Tưởng lại.
Hạ Tưởng vội vô cùng cung kính đi về phía trước, đầu tiên là bắt tay, sau đó hỏi thăm.
Đầu tiên Tổng bí thư nói vài câu về mấy đứa trẻ, sau đó chuyển đề tài, làm như không có ý định, lại làm như cố ý:
- Phương châm dùng người cho một thời gian dài sau này chính là để cho càng nhiều người trẻ tuổi giữ các cương vị công tác trọng yếu. Tuy nhiên trong quá trình đề bạt người trẻ tuổi, cũng phát hiện một sô vấn đề chưa đủ…
Tổng bí thư không phải muốn nói lại thôi, mà là nói một nửa, hiển nhiên là muốn nghe cách nghĩ của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng không rõ lắm Tổng bí thư nói không rõ ràng hay là có gì ám chỉ tới việc cá nhân hắn được lên chức, liền châm chước một chút, nói:
- Người trẻ tuổi có ưu thế rõ ràng, nhưng cũng rất nhiều khuyết điểm, rất cần những đồng chí lão thành lão lãnh đạo dìu dắt một đoạn đường, chỉ đạo công tác nhiều hơn, càng phải huấn luyện về phương diện hệ thống lý luận.
- Nói rất hay.
Tổng bí thư gật gật đầu, dường như rất vừa lòng với trả lời của Hạ Tưởng,
- Người trẻ tuổi, cần cần phải bình tĩnh một thời gian, đọc sách nhiều, nhận nhiều giáo dục về lý luận tư tưởng, đối với sự trưởng thành về sau, có lợi rất lớn.
Chỉ nói mấy câu đơn giản, Hạ Tưởng liền ngửi ra được tín hiệu chính trị mãnh liệt, Tổng bí thư muốn để hắn đến trường Đảng học tập một thời gian!
Tiếp theo, Tổng bí thư dường như còn muốn nói ra suy nghĩ của mình, vừa lúc phu nhân Tổng bí thư đến, nhìn thấy Hạ Tưởng, liền đến bên Hạ Tưởng nói chuyện con cái. Tổng bí thư đành phải ở bên cạnh cười ôn hòa, không nói thêm nữa.
Hạ Tưởng lại tâm tư phập phồng, lời nói của Tổng bí thư, không chỉ ám chỉ hướng đi của hắn sau này, cũng có tác dụng chỉ đạo nhất định đối với thời gian mấy tháng cuối cùng hắn ở Tần Đường hay là nói ở tỉnh Yến.
Suy xét toàn bộ thế cục, lại từ cục diện Tần Đường liên tưởng tới hướng đi của tỉnh Yến sau này, Hạ Tưởng quyết định không truy hỏi về trách nhiệm của Chương Quốc Vĩ nữa. Ngưu Lâm Quảng ra đi, đại cục Tần Đường đã định, với sự thông minh của Chương Quốc Vĩ, nhất định sẽ giấu tài, khiêm tốn thiết thực, chờ thời cơ. Việc hắn ra đi, có thể thành cơ hội cho gã hay không là do tạo hóa, không có cơ hội cho gã là bất hạnh của gã, sẽ không phải để ý tới tiền đồ của Chương Quốc Vĩ.
Vẫn là cần quan tâm đến hướng đi của chính mình mới thực tế.
Bởi vậy, tuy nói Hạ Tưởng đã đoán được vụ bôi bác trong xe của Chương Quốc Vĩ, hơn phân nửa là tác phẩm của Phó Tiên Phong, nhưng hắn cũng không hỏi đến việc này, càng không nhúng tay vào, tuy nhiên cũng khiến hắn cảm thấy khó hiểu chính là, Phó Tiên Phong nếu làm ra thủ đoạn này, vì sao vẫn gương cung mà không bắn?