Chu Hồng Cơ tối hôm qua cùng Hạ Tưởng uống một buổi, say mềm tại chỗ, hiện tại tuy rằng giả bộ. Kỳ thật vẫn còn hơi say chưa tỉnh, vô cùng nhức đầu. Sở dĩ làm bộ dạng này, cũng là vì không muốn bị người khác nhìn thấu mà thôi.
Cây bút Montblanc trong tay là trước khi rời Bắc Kinh, một vị nhân vật cấp quan trọng tặng cho, ngụ ý là ông ta khi đến địa phương, liền gặp gió hoá mưa, gặp mây hóa rồng, sau đó rồng bay bốn biển, thẳng tiến mây xanh. Đối với người trong quan trường mà nói, quyền lớn phê chỉ thị của một cây bút trong tay, chính là đại biểu quyền lực cao nhất.
Chu Hồng Cơ ngừng chuyển động cây bít trong tay, vẻ mặt ôn hòa
- Tôi may mắn vì quan hệ công tác, cùng công tác Trần Thu Đống, Lỗ Thành Lương đều có tiếp xúc, công bình mà nói, hai vị đồng chí cũng rất được. Khách quan mà nói, dưới điều kiện ngang nhau, vẫn là đồng chí Trần Thu Đống thích hợp hơn một chút…
Lời nói ra quả là có trình độ, kỳ thật rất khô cứng, cũng không trách Chu Hồng Cơ được, ai tối qua uống tới say mềm, ngày hôm sau còn có thể tươi cười cũng là diễn xuất và nghị lực khó lường. Đều uống qua rượu, nên biết đau đầu sau khi say là rất khó chịu. Đổi người khác, nói không chừng xin nghỉ phép không tham gia hội nghị
Chu Hồng Cơ vừa nói xong, Hà Giang Hải liền lên tiếng
Bí thư Công an Đảng ủy kiêm Giám đốc sở Công an Hà Giang Hải, năm nay 52 tuổi. Mũi ưng, mặt chữ điền, không giận tự uy, vừa nhìn chính là có thâm niên lăn lộn trong hệ thống công an, nên dưỡng thành không có thói quen cười nói, làm cho người ta một loại cảm giác lạnh như băng.
Hạ Tưởng cũng gặp qua nhiều nhân vật Bí thư Công an Đảng ủy kiêm Giám đốc sở Công an, Hà Giang Hải là người có quan uy nhất trong mắt hắn. So với sự già dặn và im hơi lặng tiếng của Bí thư Công an Đảng ủy tỉnh Yến, so với sự bình thản của Bí thư Công an Đảng ủy tỉnh Tương Dương Hằng Dịch, thì Hà Giang Hải bày ra dáng vẻ của bí thư rõ rệt nhất. Thân trên hội nghị thường vụ, nếu không nhìn vị trí xếp hạng, còn tưởng rằng ông ta là nhân vật số một.
Ông ta trước ho khan một tiếng, sau đó ánh mắt rất uy nghiêm đảo qua trên mặt mỗi người. Như thể là nhân vật số một đang quan sát tập thể bộ máy, bày ra chính là thái độ trên cao nhìn xuống.
Hạ Tưởng thiếu chút nữa cười ra tiếng, theo hắn thấy, nếu nói nghiêm mặt sa sầm mặt trừng mắt nhìn thì có quan uy, thì càng không cần nói nếu có bộ dạng ngang ngược có thể dọa người, càng là người không đủ tự tin mới thích thổi râu trừng mắt.
Tuy rằng Hà Giang Hải cũng không có râu.
- Đồng chí Lỗ Thành Lương kinh nghiệm lý lịch nông, chưa làm qua công tác của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, so với đồng chí Trần Thu Đống có chênh lệch nhất định. Cho nên tôi cho rằng, vẫn là đồng chí Trần Thu Đống đảm nhiệm phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước thì thích hợp hơn...
Nếu nói lời của ông ta dừng ở đây, cũng có vẻ Hà Giang Hải đối nhân xử thế xử sự có lý lẽ có căn cứ, không ngờ ông ta sau khi bất chợt dừng lại, lại tăng mạnh giọng điệu nói thêm một câu
- Cũng không biết ban Tổ chức cán bộ khảo hạch ứng cử viên như thế nào, đồng chí Lỗ Thành Lương và Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước không có quan hệ dính dáng gì nhau, sao lại đề danh anh ta đảm nhiệm phó chủ nhiệm?
Câu cửa miệng nói, tỉnh Yến nhiều thi sĩ bi thương hùng tráng, tỉnh Tề nhiều hảo hán ngay thẳng phóng khoáng. Hà Giang Hải cũng quả thật là người tỉnh Tề, giọng điệu vừa rồi cũng dường như rất hào sảng, nhưng cũng không phải cách hào sảng của Trần Phong, Trần Phong trong hào sảng lộ ra chính là khôn khéo, Hà Giang Hải lại hàm chứa khí phách.
Chỉ có điều khí phách trên quan trường sẽ không lâu dài. Khôn khéo mới có thể thắng lợi.
Lời Hà Giang Hải chỉ thẳng ban Tổ chức cán bộ công tác bất lực vừa nói ra. Khâu Nhân Lễ không có chút phản ứng, Tôn Tập Dân cũng mắt điếc tai ngơ, ngay cả Chu Hồng Cơ cũng là vẻ mặt hờ hững, cũng chỉ mỗi Hạ Tưởng hơi hơi sửng sốt. Theo bản năng liếc nhìn Liêu Đắc Ích một cái.
Liêu Đắc Ích lanh trí, vừa không giải thích cũng không phản bác, dường như là đang nói ai đó không phải mình
Buổi diễn… đã bắt đầu, khi Hạ Tưởng còn chưa kịp suy nghĩ sâu xa, Hà Giang Hải là dụng ý gì, thì Lý Đinh Sơn vẫn luôn ngấm ngầm chịu đựng rốt cục phát tác, ông ta không kìm nổi mỉa mai hừ lạnh một tiếng!
Kỳ thật ở hội nghị thường vụ, có mỉa mai hoặc cười lạnh cũng là bình thường. Dưới tình huống bình thường đều đã làm bộ không nghe thấy. Hoà hợp êm thấm là giọng chính của CCTV, không phải quy luật khách quan của hội nghị thường vụ. Mà Lý Đinh Sơn chỉ là là khẽ cười một tiếng, cũng không nói gì. Bởi vì dựa theo xếp hạng vẫn chưa tới phiên Lý Đinh Sơn lên tiếng.
Nhưng Hà Giang Hải cũng không vừa, lập tức xoay đầu hướng về phía Lý Đinh Sơn:
- Phó Chủ tịch tỉnh Lý là có ý gì? Đối với cách nói của tôi là khinh miệt hay là thế nào? Có chuyện cứ nói, đừng núp ở phía sau cười nhạo…
Hà Giang Hải có lẽ nói chuyện vốn chính là làn điệu này, có lẽ là thật sự bất mãn và khinh thị đối với Lý Đinh Sơn. Dù sao giọng điệu rất là muốn gây sự.
Nếu Lý Đinh Sơn nhượng bộ, khoát tay chặn lại có thể bỏ qua việc này, dù sao một cây làm chẳng nên non.
Trong ấn tượng Hạ Tưởng,, Lý Đinh Sơn luôn luôn ôn hòa, rất ít nóng giận, ông ta là có một mặt chủ nghĩa lý tưởng, nhưng sẽ không khinh suất, nếu không cũng không có khả năng làm khá tốt ở nhiệm kỳ Bí thư Thành ủy. Nhưng hôm nay. Lý Đinh Sơn lại không khống chế được
- Tôi không có ý kiến gì với cách nói của bí thư Hà cả, chỉ là có chút ý tưởng đối với lời chỉ trích của bí thư Hà. Bí thư Hà phân công quản lý chính trị pháp luật, lại chẳng phân công quản lý ban Tổ chức cán bộ, dựa vào cái gì khoa tay múa chân đối với công tác của ban Tổ chức cán bộ? Các vị ngồi đây, ngoại trừ Bí thư Khâu, Chủ tịch tỉnh Tôn và phó Bí thư Hạ, đều không có tư cách bình phẩm công tác của ban Tổ chức cán bộ, đều không có quyền lực phủ định công tác của đồng chí Liêu Đắc Ích.
- Ông…
Hà Giang Hải vừa rồi khí thế rất mạnh, vốn định đè Lý Đinh Sơn một đầu, lại bị Lý Đinh Sơn không vội vàng không hấp tấp dùng đầy đủ lý do phản bác lại, lập tức mặt đỏ lên, nhất thời nghẹn lời, không nghĩ ra được làm thế nào trả đòn. Đành miễn cưỡng nói
- Được, tôi thừa nhận chỉ trích ban Tổ chức cán bộ là không đúng, nhưng nói đi phải nói lại, phó Chủ tịch tỉnh Lý ông cũng không có tư cách nói đạo lý với tôi…
Quá hay, rõ ràng là một bổ nhiệm nhân sự, lại bị Hà Giang Hải gây sự, trở thành công kích nhân thân
Hạ Tưởng không tiện mở miệng, dù sao trên hắn còn có Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân.
Kỳ quái chính là, có Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân đều không mở miệng. Dường như là không sợ tình thế làm lớn thêm
Chu Hồng Cơ vốn thần thái buồn ngủ phút chốc tỉnh táo, ánh mắt thậm chí sáng sủa hơn. Ánh mắt có thâm ý sâu sắc dừng ở trên người Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng thì ai cũng không nhìn, dường như xảy ra trước mắt không liên quan tới hắn. Kỳ thật mặt ngoài trấn tĩnh, nội tâm lại là nổi lên gợn sóng. Bởi vì hắn biết rõ, Lý Đinh Sơn không phải cố ý cùng Hà Giang Hải đối nghịch, lại càng không phải là nhìn không quen tác phong của Hà Giang Hải - trong quan trường, cán bộ cấp Cục tỏ vẻ ta đây hơn hẳn cấp sở có khối người, đã sớm nhìn nhiều thành quen - Có thể khẳng định chính là, sự tình Lý Đinh Sơn thẩm tra có can hệ gì đó với Hà Giang Hải
Không ai mở miệng khuyên bảo, không khí hội nghị thường vụ liền có chút quái dị, Lý Đinh Sơn dường như cũng hành quân lặng lẽ, không hề đáp lễ Hà Giang Hải, sự tình dường như trôi qua...
Sau đó chính là Liêu Đắc Ích tỏ thái độ.
Liêu Đắc Ích vừa rồi khi đại biểu ban Tổ chức cán bộ lên tiếng, là lập trường công bằng, hiện tại khi lấy thân phận ủy viên thường vụ phận tỏ thái độ vẫn là lập trường công bằng, tương đương là lưng chừng xem chừng, trong hai người Trần Thu Đống và Lỗ Thành Lương không ủng hộ bất cứ ai
Nhưng càng là thái độ như vậy, càng làm cho người ta trong lòng không tự tin để giơ tay biểu quyết tiếp sau đó, Liêu Đắc Ích ở trong lòng Hạ Tưởng, ngoại trừ ấn tượng nham hiểm ra, còn có thêm một ấn tượng là kẻ hai mặt.
Sau Liêu Đắc Ích, là Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ - Viên Húc Cường
Viên Húc Cường tuổi đã lớn, năm nay 59 tuổi, không có gì bất ngờ xảy ra thì có lẽ ở sáu tháng cuối năm sẽ lui xuống. Tối hôm qua sau khi Chu Hồng Cơ say mềm, Viên Húc Cường mặc kệ đầu tóc đã bạc trắng lập tức tiến lên đỡ lấy Chu Hồng Cơ, còn tự mình rót chén trà đậm cho Chu Hồng Cơ, ý tha thiết khiến người ta hiểu được ngoài hành động ra còn có rất nhiều nội dung không cần nói rõ.
- Vì tính tiếp tục duy trì công tác, cách nhìn của tôi là, vẫn là đồng chí Trần Thu Đống thích hợp hơn…
Viên Húc Cường khi nói chuyện, bộ dáng hơi rung đùi đắc ý, y bất chợt dừng lại, lại bồi thêm một câu khác:
- Tuy nhiên, đồng chí Lỗ Thành Lương cũng rất có năng lực, ý kiến của tôi là, anh ta cũng không tồi…
Coi như chưa nói. Viên Húc Cường rốt cuộc là muốn lui xuống, hai đầu cũng không đắc tội.
Hạ Tưởng nhìn ra gì đó, bên trong ủy viên thường vụ tỉnh Tề, kẻ hai mặt rất nhiều, hoặc là nói, lực lượng trung lập chiếm đa số, muốn tranh thủ sự ủng hộ của lực lượng trung lập, thì phải có một số trắc trở
Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Lực tỏ thái độ y như trong dự đoán, lập trường y ủng hộ Lỗ Thành Lương cũng phù hợp phỏng đoán của Hạ Tưởng:
- Đồng chí Lỗ Thành Lương trẻ hơn, có sức sống hơn. Tôi tán thành đồng chí Lỗ Thành Lương.
Theo sau. Trưởng ban Tuyên giáo Tẩy Hoa Văn là kiên định thái độ ủng hộ Trần Thu Đống.
Sau Tẩy Hoa Văn, chính là Lý Đinh Sơn
Lý Đinh Sơn dường như chờ đã lâu, ông vừa có được quyền phát ngôn, liền thao thao bất tuyệt nói:
- Đồng chí Lỗ Thành Lương tuổi trẻ, ưu tú, nguyên tắc mạnh mẽ, anh ta đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước càng là thích hợp hơn. Tôi hy vọng các đồng chí căn cứ nguyên tắc nhìn vào thực tế. Công chính mà đối đãi vấn đề, chọn đúng người mà không phải dùng người không khách quan. Lấy việc duy trì công tác để quyết định việc bổ nhiệm phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, lý do rất khinh suất. Không nói đến ai khác, chỉ nói bản nhân tôi, trước khi chưa đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Thủy Hằng, cũng không có trải qua đảm nhiệm qua bất cứ chức vụ nào ở Thủy Hằng, chẳng lẽ nói chỉ ngay tại chỗ có đề bạt Bí thư Thành ủy mới phù hợp nguyên tắc duy trì công tác…
Tính duy trì là do Tôn Tập Dân đề xuất trước đó,, theo sau Hạ Tưởng không nặng không nhẹ tiến hành phản bác, rồi tới miệng Lý Đinh Sơn, lại bị đặt trước bàn hung hăng mà đánh một trận, sắc mặt Tôn Tập Dân rõ ràng âm u hơn
- Dừng lại, dừng lại!...
Chu Hồng Cơ giơ tay làm một tư thế tạm dừng
- Đồng chí Đinh Sơn không cần kích động, theo việc mà nói, không cần xé ra xa. Không có cùng cách nhìn là bình thường, nhưng ông không thể chỉ trích cách nói của người khác…
- Tôi không phải chỉ trích. Là đang thuật lại một sự thật, bởi vì có vài đồng chí tránh nặng tìm nhẹ. Không đề cập tới vấn đề nghiêm trọng của bản thân Trần Thu Đống, còn muốn đề bạt anh ta, không có đạo lý như vậy!
Lý Đinh Sơn một bước cũng không nhường.
Chu Hồng Cơ khinh miệt cười cười:
- Mời phó Chủ tịch tỉnh Lý suy nghĩ kỹ trước khi nói, không cần công kích nhân thân. Hiện tại là thảo luận đề tài bổ nhiệm nhân sự, không phải thảo luận vấn đề khác của đồng chí Trần Thu Đống…
- Phải đó, phó Chủ tịch tỉnh Lý không nên nhầm lẫn. Đồng chí Trần Thu Đống có vấn đề hay không, chủ nhiệm Chu bên Ủy ban Kỷ luật có quyền lên tiếng hơn ông, ông lo cái gì chứ? Ăn nói lung tung nói xấu cán bộ Đảng viên là không được
Hà Giang Hải âm trầm kỳ lạ vì Chu Hồng Cơ trợ uy.
Chu Hồng Cơ ha hả cười:
- Bí thư Hà không cần hành động theo cảm tính, tôi và phó Chủ tịch tỉnh Lý đang thảo luận vấn đề, không phải biện luận. Tôi cũng hoan nghênh phó Chủ tịch tỉnh Lý sau cuộc họp đến Ủy ban Kỷ luật chỉ đạo công tác, cũng nguyện ý nghe cao kiến của phó Chủ tịch tỉnh Lý, làm thế nào để khai triển công tác Ủy ban Kỷ luật tốt hơn…
Nếu nói Hà Giang Hải là châm chọc khiêu khích, thì lời Chu Hồng Cơ chính là thủ đoạn mềm dẻo giết người, là đùa cợt trên cao nhìn xuống.
Lý Đinh Sơn rốt cục thất thố -trong mười mấy năm Hạ Tưởng quen biết Lý Đinh Sơn, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Lý Đinh Sơn giận không thể át – ông ta đập bàn đứng dậy!