Hạ Tưởng cấp bậc không cao, thông thường với lý lịch của hắn, tuyệt đối là không có cơ hội đối mặt trực diện với lãnh đạo quốc gia, nhưng thân phận đặc biệt của Hạ Tưởng khiến hắn vô hình được nâng lên một mức cao.
Bởi vì đứng phía sau hắn không chỉ là thế lực gia tộc hùng mạnh, đủ để có thể ảnh hưởng đến hai phương diện kinh tế, chính trị trong nước, còn có Tổng bí thư gắng sức bồi dưỡng hắn.
Hạ Tưởng không phải một mình trong trận chiến, sau lưng hắn, có lực lượng chính trị rất mạnh.
Nếu không tính thực lực kinh tế mạnh tương đương với một quốc gia của Liên Nhược Hạm, một mình Hạ Tưởng thực sự cũng có thực lực đáng sợ ẩn sâu bên trong!
Cho dù là Thủ tướng, đối với quân bài thực sự chưa lật của Hạ Tưởng, cũng là biết một mà không biết hai, nhưng chỉ là thế lực gia tộc và phe Tổng bí thư, đã nhất định khiến cho ông ta nhìn thẳng vào những việc Hạ Tưởng đã làm, sau lưng có sự ủng hộ của thế lực bên nào đó hay không.
Thủ tướng đã nói đúng một điểm, Hạ Tưởng muốn kéo Diệp Thiên Nam xuống ngựa ở tỉnh Tương, quả thực là hắn không thể dễ dàng tha thứ cho những việc Diệp Thiên Nam đã làm. Mặc dù nói thật, trong nước tới chức quan to cấp bộ cấp tỉnh địa vị cao như của Diệp Thiên Nam, ai lại không muốn thừa thời cơ kiếm chác, cho dù không suy nghĩ vì mình sau khi xuống chức, cũng vì kế lâu dài cho con cháu đời sau.
Mà đã lên càng cao tầng, đến tầng của những người lãnh đạo quốc gia, độ cao theo đuổi còn có chỗ khác nhau, nhưng dù khác nhau thì cũng có điểm chung vĩnh viễn không đổi, chính là quyền lực và tiền tài.
So sánh với quyền lực chỉ có trong một thời hạn nhất định, thì có tiền bạc trong tay càng có thể cho người ta cảm giác an toàn. Còn nữa, với hiện trạng trong nước và suy đoán phát triển tiến bộ của xã hội, thể chế chính trị của quốc gia sớm muộn sẽ có một ngày phải cải cách.
Nếu thực sự có tầm nhìn xa, thì sớm đã phát hiện điểm này, và bắt đầu bố trí xa hơn, cho nên, trong nước càng ngày càng xuất hiện nhiều tập đoàn lớn lũng đoạn, không ngừng ăn mòn thị trường và thâu tóm những nơi nhỏ yếu. Không đến 20 năm còn có triển vọng hình thành vô số thương gia tài phiệt, hoặc nhà tư bản khổng lồ trong lĩnh vực nào đó.
Bởi vì hễ là nhà chính trị có con mắt nhìn xa trông rộng đều rõ, ở tương lai không xa, thời đại mà kinh tế quyết định chính trị sẽ đến, đến lúc đó trong tay ai có lực lượng vốn càng lớn, thì quyền phát ngôn của người đó càng có trọng lượng.
Hoặc là nói một cách trực tiếp hơn, đợi đến ngày vô số người dân nghểnh cổ chờ đợi, cho rằng đã có dân chủ chân chính, đưa mắt nhìn bốn phía, lại bỗng nhiên phát hiện, người nắm giữ giới truyền thông và lượng lớn tài nguyên xã hội, không có chỗ nào mà không phải là những ông trùm kinh doanh, không có chỗ nào không phải là con cháu của các quan lớn quyền cao chức trọng.
Đến lúc đó mới có thể tỉnh lại, nguyên tắc trò chơi, vẫn như cũ nắm giữ quyền cao trong tay, dân bầu, chỉ thay đổi lớp da khác chỉ là trò cười mang tính lừa gạt trong chính trị mà thôi.
Giai đoạn này, hễ là nhà chính trị tinh mắt, đều đã bày ra đường lui cho kế hoạch lâu dài, đều gắng sức bồi dưỡng chủ nghĩa tư bản quyền quý tiếp theo. Bởi vì lại là cái gọi là nước cộng hòa, cũng không có một dân thường tóc húi cua có thể có khả năng trúng cử làm Tổng thống, vì tham gia ứng cử cần sự ủng hộ lớn về tài chính và vật chất.
Sự thật ở một thời gian nào đó, sau khi Hạ Tưởng tìm đọc về sự nghiệp của người nhà các lãnh đạo quốc gia, lại liên tưởng đến nhà họ Ngô cầm đầu thế lực gia tộc, mới giật mình tỉnh ngộ. Cái gọi là thế lực bình dân, cái gọi là thế lực gia tộc, hoặc là thế lực khác, kỳ thực bản chất cũng như nhau, đều theo đuổi quyền lực to lớn để nắm giữ tài nguyên chính trị, kinh tế và xã hội. Ai nắm được càng nhiều tài nguyên, người đó chính là người chiến thắng.
Dầu mỏ cũng tốt, hóa dầu cũng được, điện lực cũng tốt, v…v..., đều cải cách cơ cấu sản xuất, bị người có lòng ăn vào cổ phần từng li từng tí. Trong tương lai có thể dự đoán, có một ngày sẽ thành sở hữu trong tay cá nhân.
Thế lực gia tộc chẳng qua là chủ nghĩa tư bản quyền quý đã hình thành từ lâu mà thôi, mà người đến sau, đều cùng coi thế lực gia tộc là đối thủ lớn nhất, mặt khác, lại âm thầm thực hiện theo cách làm của thế lực gia tộc, khống chế một số ít ngành sản xuất lũng đoạn còn lại trong nước làm của riêng.
Những năm gần đây cải cách để phá vỡ lũng đoạn rất dữ dội và gian nan, kỳ thực cứ suy nghĩ thì sẽ hiểu, chính mình cải cách chính mình, lôi tiền ra từ trong túi của mình, đương nhiên là vô cùng gian nan.
Hạ Tưởng đúng là vì nhìn thấu nhiều chuyện, biết rằng dựa vào sức của mình hắn không thể thay đổi hiện trạng, nhưng ít nhất hắn có thể dung nhập, có thể âm thầm thúc đẩy sự việc hướng đến mặt phát triển trong sáng hơn rõ ràng hơn, mà không phải tăng sự hình thành các giai cấp và sự đối lập giữa các giai cấp.
- Ở tỉnh Yến, tôi tán thành tổ chức lại và điều chỉnh cơ cấu của sắt thép tỉnh Yến, là vì theo đuổi một thị trường trật tự công bằng. Lúc đó đã đắc tội với không ít người.
Hạ Tưởng mượn chuyện trước kia để mở đề, chỉnh hợp sắt thép tỉnh Yến, hắn đắc tội là thế lực gia tộc.
- Ở tỉnh Tề, tôi động chạm tới lợi ích của ngành muối, cũng là xuất phát từ xuất phát điểm giống như vậy, hy vọng xúc tiến việc cải cách sản xuất ngành muối, để cho nhân dân được yên tâm ăn muối.
Ánh mắt của thủ tướng rất nhạt nhẽo, giọng điệu cũng rất nhẹ:
- Không chỉ có một mình tỉnh Tề mới sản xuất muối…
- Sản lượng muối của tỉnh Tề chiếm một phần ba của cả nước, tỉnh Tề mà an bình, thì cả thiên hạ ổn định.
- Quốc vụ viên đang bắt tay vào chế định kế hoạch cải cách ngành muối, đã đề xuất lịch trình lên trên, không cần phải gấp gáp ở thời điểm này…
Thủ tướng rất kiên nhẫn, tiếp tục giải thích.
- Một lá thư biện bạch của Hiệp hội nghề muối có thể khiến cho Uỷ ban kế hoạch và Phát triển cự tuyệt không đệ trình ý kiến cải cách ngành muối lên Quốc vụ viện, người bị cải cách lại thao túng người đi cải cách, không thể không nói là một chuyện rất nực cười, hơn nữa nhanh nhất cũng mất thời gian hai năm. Trong hai năm lại có bao nhiêu người dân ăn phải muối ăn có độc?
Hạ Tưởng dần dần đi sâu vào vấn đề, và chỉ thẳng đến bản chất.
- Bất luận cải cách gì đều không thể một lần mà xong, cũng có lực cản không nhỏ, Quốc vụ viện cũng vẫn nỗ lực thúc tiến việc cải cách mọi mặt, nhưng hiệu quả không lớn. Vấn đề không phải nằm ở mức độ thúc tiến của Quốc vụ viện, mà ở chỗ rất nhiều thói quen khó sửa, muốn thúc đẩy, nói dễ hơn làm?
Cũng phải thừa nhận thái độ của Thủ tướng vô cùng ôn hòa, giọng nói cũng vô cùng chân thành, dường như đối thoại bình đẳng với Hạ Tưởng. Nếu chỉ với bản thân Hạ Tưởng mà nói, hành động lịch sự của Thủ tướng, chính là cử chỉ chiêu hiền đãi sĩ, là tôn sùng và cất nhắc hắn.
Nhưng nếu xét về mặt thế lực gia tộc sau lưng Hạ Tưởng, thái độ Thủ tướng đối đãi với Hạ Tưởng giống như đối diện đàm phán với thế lực gia tộc.
- Nếu Thủ tướng cũng có ý thúc đẩy việc cải cách hệ thống ngành muối, tôi sẽ dùng lực lượng mỏng ở tỉnh Tề, thúc đẩy từ dưới lên trên, chẳng phải là một việc tốt vì dân vì nước sao?
Giọng nói của Hạ Tưởng trầm xuống nhiều, dường như động lòng
- Thủ tướng, tôi xuất thân bình dân, biết chỗ khó của dân thường, dân chúng ở tầng đáy của xã hội giãy dụa, đối mặt với chế độ thi cử vào cao đẳng bất công, đối mặt với sự áp bức của giá nhà cao, đối mặt với các loại đặc quyền của các loại xe đặc quyền và giai cấp đặc quyền, đối mặt với với con quan và con nhà giàu ngông cuồng kiêu ngạo, bọn họ đều có thể nhẫn nhịn, cùng lắm thì trở về nhà, không chọc vào được thì tránh đi, đóng cửa phòng rồi, cũng có thể sống những ngày yên ổn…
- Nhưng nếu người dân ngay cả một ngày yên ổn cũng không có….Mua gạo là có gạo độc, uống sữa là sữa kết sỏi, dầu là dầu đậu nành biến đổi gien, được thôi, đều nhịn hết. Nhưng trong muối ăn nhà nhà đều chuẩn bị cũng có chất phụ gia độc, thì Thủ tướng, điều người dân mong muốn chính là miếng ăn trong tay họ, dân ăn để sống, khi người dân ngay cả ăn miếng cơm cũng không an toàn, chúng ta hàng ngày yêu cầu dân chúng yêu nước, nhưng quốc gia có gì tốt đẹp đáng để dân chúng yêu quý? Lại vì dân chúng, thực sự đã từng làm những việc thực tế gì?
Lần đầu tiên, Hạ Tưởng thổ lộ tiếng lòng trước mặt Thủ tướng, truy vấn trực tiếp mà mạnh mẽ, chỉ thẳng người đứng đầu Quốc vụ viện hiện tại.
Thủ tướng im lặng….
Ngoài của sổ trời chiều dần dần sang hướng Tây, ánh chiều tà lúc mặt trời lặn rất đẹp, rất động lòng người, chỉ tiếc ứng với một câu thơ - Tịch dương vô hạn hảo, chích thị cận hoàng hôn. (Nắng chiều đẹp vô hạn, Chỉ tiếc sắp hoàng hôn)
Nói đến thời gian quen biết Thủ tướng cũng không ngắn, mặc dù cũng đã qua lại giao du mấy lần, nhưng quả thực chưa đối mặt cùng nhau nói chuyện, càng không giống như hôm nay, trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng, phát ra những tiếng nói bất bình đã tích lũy trong lòng.
Hạ Tưởng bây giờ ở địa vị cao, sự việc đã nói bên trên, đã hoàn toàn cách xa hắn, có thể nói, hắn bây giờ đã là một nhân viên trong giai cấp đặc quyền, hoàn toàn có thể hưởng thụ các lợi ích mà đặc quyền mang lại. Hơn nữa với năng lực hiện tại của hắn, cam đoan tất cả người thân không phải chịu độc hại từ các thực phẩm độc hại, thậm chí cam đoan tất cả bạn bè thân thích đều có thể hưởng thụ được những thứ tốt nhất, cũng không phải lao động chân tay vất vả.
Nhưng Hạ Tưởng sẽ không coi mình thực sự là thế lực gia tộc, cũng sẽ không quên nguồn gốc, bởi vì hắn vốn xuất thân từ bình dân, cũng giống như vô số người dân tầng lớp dưới, tràn đầy niềm kính yêu và niềm hy vọng với quốc gia, cũng đầy niềm tin vào tương lai. Nhưng quốc gia đã báo đáp lại cho dân chúng điều gì? Thu nhập kếch xù từ thuế cũng cho qua, nhịn cũng đã nhịn rồi, nhưng ngay cả ăn, mặc, đi lại đều không có cảm giác an toàn, hắn không khỏi không phát ra tiếng lòng, tổ quốc của tôi, người rốt cuộc sao vậy?
Chẳng trách chỉ cần có tiền có quyền thì đều sẽ di dân ra nước ngoài, nhìn chung những nhóm người có tiếng trên dưới, còn có mấy người là người quốc tịch Trung Quốc? Đều có hộ chiếu nước ngoài của con cháu Viêm Hoàng cả!
Thủ tướng im lặng khiến cho trong lòng Hạ Tưởng cũng không dễ chịu lắm, cho dù hắn cũng biết, kỳ thực Thủ tướng đảm nhiệm chức vụ, cũng làm rất nhiều việc thực tế, nhưng các thế lực khắp nơi trong nước kiềm chế quá nhiều, muốn hoàn thành bất kỳ công việc gì, cũng khó như lên trời.
Im lặng cũng không biết bao lâu, Thủ tướng thở dài một tiếng:
- Hạ Tưởng, điều tôi cảm thấy sâu sắc nhất ở anh chính là bất kể anh ở vị trí nào, tình cảm với dân chúng đều không hề thay đổi. Lời nói của anh tôi cũng có nhận thức sâu sắc, chúng ta đều cần lùi về sau một bước, bình tĩnh suy nghĩ kỹ, như thế nào mới có thể giải quyết vấn đề tốt hơn, là đối thoại, mà không phải đối đầu.
Lời nói của Thủ tướng đã nói với hắn, cũng là muốn mượn miệng hắn, truyền đến người ở sau lưng.
Trên thực tế Thủ tướng thật sự đoán sai, Hạ Tưởng tham gia vào việc của ngành muối, trước đó không hỏi ý kiến của ông cụ Ngô, là tự mình hắn làm.
Đối thoại lần này, Hạ Tưởng không dám khẳng định hắn có khiến cho Thủ tướng xúc động không, dù sao lời nói của hắn đã bộc lộ rõ ràng rồi, Thủ tướng đã nói lùi một bước là có thành ý hoặc có hành động cụ thể trước hay không thì không nói, bây giờ điểm mấu chốt để thúc đẩy toàn bộ thế cục đã không nằm ở trong tay hắn nữa.
Mà ở trong tay Chu Hồng Cơ!
….Thị sát lần này, Thủ tướng sơ sót ở hai điểm, cuối cùng đã dẫn đến một sai lầm, do đó khiến công việc thị sát còn xa không đạt được hiệu quả mong muốn.
Điểm thứ nhất là, Thủ tướng chưa ý thức được sự thay đổi lập trường của Chu Hồng Cơ.
Điểm thứ hai là, Thủ tướng không ngờ rằng hôm nay Hạ Tưởng đối thoại với ông ta, có hai mục đích quan trọng, một là quả thực muốn nói chuyện đi sâu vào với nhau một lần, hai là kéo dài thời gian để Lão Cổ bố trí.
Sự thật chứng minh, mục đích quan trọng thứ nhất của Hạ Tưởng có đạt được hay không, còn phải xem hiệu quả về sau, mục đích quan trọng thứ hai, thì đã là đạt được một cách thuận lợi.
Hạ Tưởng cấp bậc không cao, thông thường với lý lịch của hắn, tuyệt đối là không có cơ hội đối mặt trực diện với lãnh đạo quốc gia, nhưng thân phận đặc biệt của Hạ Tưởng khiến hắn vô hình được nâng lên một mức cao.
Bởi vì đứng phía sau hắn không chỉ là thế lực gia tộc hùng mạnh, đủ để có thể ảnh hưởng đến hai phương diện kinh tế, chính trị trong nước, còn có Tổng bí thư gắng sức bồi dưỡng hắn.
Hạ Tưởng không phải một mình trong trận chiến, sau lưng hắn, có lực lượng chính trị rất mạnh.
Nếu không tính thực lực kinh tế mạnh tương đương với một quốc gia của Liên Nhược Hạm, một mình Hạ Tưởng thực sự cũng có thực lực đáng sợ ẩn sâu bên trong!
Cho dù là Thủ tướng, đối với quân bài thực sự chưa lật của Hạ Tưởng, cũng là biết một mà không biết hai, nhưng chỉ là thế lực gia tộc và phe Tổng bí thư, đã nhất định khiến cho ông ta nhìn thẳng vào những việc Hạ Tưởng đã làm, sau lưng có sự ủng hộ của thế lực bên nào đó hay không.
Thủ tướng đã nói đúng một điểm, Hạ Tưởng muốn kéo Diệp Thiên Nam xuống ngựa ở tỉnh Tương, quả thực là hắn không thể dễ dàng tha thứ cho những việc Diệp Thiên Nam đã làm. Mặc dù nói thật, trong nước tới chức quan to cấp bộ cấp tỉnh địa vị cao như của Diệp Thiên Nam, ai lại không muốn thừa thời cơ kiếm chác, cho dù không suy nghĩ vì mình sau khi xuống chức, cũng vì kế lâu dài cho con cháu đời sau.
Mà đã lên càng cao tầng, đến tầng của những người lãnh đạo quốc gia, độ cao theo đuổi còn có chỗ khác nhau, nhưng dù khác nhau thì cũng có điểm chung vĩnh viễn không đổi, chính là quyền lực và tiền tài.
So sánh với quyền lực chỉ có trong một thời hạn nhất định, thì có tiền bạc trong tay càng có thể cho người ta cảm giác an toàn. Còn nữa, với hiện trạng trong nước và suy đoán phát triển tiến bộ của xã hội, thể chế chính trị của quốc gia sớm muộn sẽ có một ngày phải cải cách.
Nếu thực sự có tầm nhìn xa, thì sớm đã phát hiện điểm này, và bắt đầu bố trí xa hơn, cho nên, trong nước càng ngày càng xuất hiện nhiều tập đoàn lớn lũng đoạn, không ngừng ăn mòn thị trường và thâu tóm những nơi nhỏ yếu. Không đến 20 năm còn có triển vọng hình thành vô số thương gia tài phiệt, hoặc nhà tư bản khổng lồ trong lĩnh vực nào đó.
Bởi vì hễ là nhà chính trị có con mắt nhìn xa trông rộng đều rõ, ở tương lai không xa, thời đại mà kinh tế quyết định chính trị sẽ đến, đến lúc đó trong tay ai có lực lượng vốn càng lớn, thì quyền phát ngôn của người đó càng có trọng lượng.
Hoặc là nói một cách trực tiếp hơn, đợi đến ngày vô số người dân nghểnh cổ chờ đợi, cho rằng đã có dân chủ chân chính, đưa mắt nhìn bốn phía, lại bỗng nhiên phát hiện, người nắm giữ giới truyền thông và lượng lớn tài nguyên xã hội, không có chỗ nào mà không phải là những ông trùm kinh doanh, không có chỗ nào không phải là con cháu của các quan lớn quyền cao chức trọng.
Đến lúc đó mới có thể tỉnh lại, nguyên tắc trò chơi, vẫn như cũ nắm giữ quyền cao trong tay, dân bầu, chỉ thay đổi lớp da khác chỉ là trò cười mang tính lừa gạt trong chính trị mà thôi.
Giai đoạn này, hễ là nhà chính trị tinh mắt, đều đã bày ra đường lui cho kế hoạch lâu dài, đều gắng sức bồi dưỡng chủ nghĩa tư bản quyền quý tiếp theo. Bởi vì lại là cái gọi là nước cộng hòa, cũng không có một dân thường tóc húi cua có thể có khả năng trúng cử làm Tổng thống, vì tham gia ứng cử cần sự ủng hộ lớn về tài chính và vật chất.
Sự thật ở một thời gian nào đó, sau khi Hạ Tưởng tìm đọc về sự nghiệp của người nhà các lãnh đạo quốc gia, lại liên tưởng đến nhà họ Ngô cầm đầu thế lực gia tộc, mới giật mình tỉnh ngộ. Cái gọi là thế lực bình dân, cái gọi là thế lực gia tộc, hoặc là thế lực khác, kỳ thực bản chất cũng như nhau, đều theo đuổi quyền lực to lớn để nắm giữ tài nguyên chính trị, kinh tế và xã hội. Ai nắm được càng nhiều tài nguyên, người đó chính là người chiến thắng.
Dầu mỏ cũng tốt, hóa dầu cũng được, điện lực cũng tốt, v…v..., đều cải cách cơ cấu sản xuất, bị người có lòng ăn vào cổ phần từng li từng tí. Trong tương lai có thể dự đoán, có một ngày sẽ thành sở hữu trong tay cá nhân.
Thế lực gia tộc chẳng qua là chủ nghĩa tư bản quyền quý đã hình thành từ lâu mà thôi, mà người đến sau, đều cùng coi thế lực gia tộc là đối thủ lớn nhất, mặt khác, lại âm thầm thực hiện theo cách làm của thế lực gia tộc, khống chế một số ít ngành sản xuất lũng đoạn còn lại trong nước làm của riêng.
Những năm gần đây cải cách để phá vỡ lũng đoạn rất dữ dội và gian nan, kỳ thực cứ suy nghĩ thì sẽ hiểu, chính mình cải cách chính mình, lôi tiền ra từ trong túi của mình, đương nhiên là vô cùng gian nan.
Hạ Tưởng đúng là vì nhìn thấu nhiều chuyện, biết rằng dựa vào sức của mình hắn không thể thay đổi hiện trạng, nhưng ít nhất hắn có thể dung nhập, có thể âm thầm thúc đẩy sự việc hướng đến mặt phát triển trong sáng hơn rõ ràng hơn, mà không phải tăng sự hình thành các giai cấp và sự đối lập giữa các giai cấp.
- Ở tỉnh Yến, tôi tán thành tổ chức lại và điều chỉnh cơ cấu của sắt thép tỉnh Yến, là vì theo đuổi một thị trường trật tự công bằng. Lúc đó đã đắc tội với không ít người.
Hạ Tưởng mượn chuyện trước kia để mở đề, chỉnh hợp sắt thép tỉnh Yến, hắn đắc tội là thế lực gia tộc.
- Ở tỉnh Tề, tôi động chạm tới lợi ích của ngành muối, cũng là xuất phát từ xuất phát điểm giống như vậy, hy vọng xúc tiến việc cải cách sản xuất ngành muối, để cho nhân dân được yên tâm ăn muối.
Ánh mắt của thủ tướng rất nhạt nhẽo, giọng điệu cũng rất nhẹ:
- Không chỉ có một mình tỉnh Tề mới sản xuất muối…
- Sản lượng muối của tỉnh Tề chiếm một phần ba của cả nước, tỉnh Tề mà an bình, thì cả thiên hạ ổn định.
- Quốc vụ viên đang bắt tay vào chế định kế hoạch cải cách ngành muối, đã đề xuất lịch trình lên trên, không cần phải gấp gáp ở thời điểm này…
Thủ tướng rất kiên nhẫn, tiếp tục giải thích.
- Một lá thư biện bạch của Hiệp hội nghề muối có thể khiến cho Uỷ ban kế hoạch và Phát triển cự tuyệt không đệ trình ý kiến cải cách ngành muối lên Quốc vụ viện, người bị cải cách lại thao túng người đi cải cách, không thể không nói là một chuyện rất nực cười, hơn nữa nhanh nhất cũng mất thời gian hai năm. Trong hai năm lại có bao nhiêu người dân ăn phải muối ăn có độc?
Hạ Tưởng dần dần đi sâu vào vấn đề, và chỉ thẳng đến bản chất.
- Bất luận cải cách gì đều không thể một lần mà xong, cũng có lực cản không nhỏ, Quốc vụ viện cũng vẫn nỗ lực thúc tiến việc cải cách mọi mặt, nhưng hiệu quả không lớn. Vấn đề không phải nằm ở mức độ thúc tiến của Quốc vụ viện, mà ở chỗ rất nhiều thói quen khó sửa, muốn thúc đẩy, nói dễ hơn làm?
Cũng phải thừa nhận thái độ của Thủ tướng vô cùng ôn hòa, giọng nói cũng vô cùng chân thành, dường như đối thoại bình đẳng với Hạ Tưởng. Nếu chỉ với bản thân Hạ Tưởng mà nói, hành động lịch sự của Thủ tướng, chính là cử chỉ chiêu hiền đãi sĩ, là tôn sùng và cất nhắc hắn.
Nhưng nếu xét về mặt thế lực gia tộc sau lưng Hạ Tưởng, thái độ Thủ tướng đối đãi với Hạ Tưởng giống như đối diện đàm phán với thế lực gia tộc.
- Nếu Thủ tướng cũng có ý thúc đẩy việc cải cách hệ thống ngành muối, tôi sẽ dùng lực lượng mỏng ở tỉnh Tề, thúc đẩy từ dưới lên trên, chẳng phải là một việc tốt vì dân vì nước sao?
Giọng nói của Hạ Tưởng trầm xuống nhiều, dường như động lòng
- Thủ tướng, tôi xuất thân bình dân, biết chỗ khó của dân thường, dân chúng ở tầng đáy của xã hội giãy dụa, đối mặt với chế độ thi cử vào cao đẳng bất công, đối mặt với sự áp bức của giá nhà cao, đối mặt với các loại đặc quyền của các loại xe đặc quyền và giai cấp đặc quyền, đối mặt với với con quan và con nhà giàu ngông cuồng kiêu ngạo, bọn họ đều có thể nhẫn nhịn, cùng lắm thì trở về nhà, không chọc vào được thì tránh đi, đóng cửa phòng rồi, cũng có thể sống những ngày yên ổn…
- Nhưng nếu người dân ngay cả một ngày yên ổn cũng không có….Mua gạo là có gạo độc, uống sữa là sữa kết sỏi, dầu là dầu đậu nành biến đổi gien, được thôi, đều nhịn hết. Nhưng trong muối ăn nhà nhà đều chuẩn bị cũng có chất phụ gia độc, thì Thủ tướng, điều người dân mong muốn chính là miếng ăn trong tay họ, dân ăn để sống, khi người dân ngay cả ăn miếng cơm cũng không an toàn, chúng ta hàng ngày yêu cầu dân chúng yêu nước, nhưng quốc gia có gì tốt đẹp đáng để dân chúng yêu quý? Lại vì dân chúng, thực sự đã từng làm những việc thực tế gì?
Lần đầu tiên, Hạ Tưởng thổ lộ tiếng lòng trước mặt Thủ tướng, truy vấn trực tiếp mà mạnh mẽ, chỉ thẳng người đứng đầu Quốc vụ viện hiện tại.
Thủ tướng im lặng….
Ngoài của sổ trời chiều dần dần sang hướng Tây, ánh chiều tà lúc mặt trời lặn rất đẹp, rất động lòng người, chỉ tiếc ứng với một câu thơ - Tịch dương vô hạn hảo, chích thị cận hoàng hôn. (Nắng chiều đẹp vô hạn, Chỉ tiếc sắp hoàng hôn)
Nói đến thời gian quen biết Thủ tướng cũng không ngắn, mặc dù cũng đã qua lại giao du mấy lần, nhưng quả thực chưa đối mặt cùng nhau nói chuyện, càng không giống như hôm nay, trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng, phát ra những tiếng nói bất bình đã tích lũy trong lòng.
Hạ Tưởng bây giờ ở địa vị cao, sự việc đã nói bên trên, đã hoàn toàn cách xa hắn, có thể nói, hắn bây giờ đã là một nhân viên trong giai cấp đặc quyền, hoàn toàn có thể hưởng thụ các lợi ích mà đặc quyền mang lại. Hơn nữa với năng lực hiện tại của hắn, cam đoan tất cả người thân không phải chịu độc hại từ các thực phẩm độc hại, thậm chí cam đoan tất cả bạn bè thân thích đều có thể hưởng thụ được những thứ tốt nhất, cũng không phải lao động chân tay vất vả. Text được lấy tại
Nhưng Hạ Tưởng sẽ không coi mình thực sự là thế lực gia tộc, cũng sẽ không quên nguồn gốc, bởi vì hắn vốn xuất thân từ bình dân, cũng giống như vô số người dân tầng lớp dưới, tràn đầy niềm kính yêu và niềm hy vọng với quốc gia, cũng đầy niềm tin vào tương lai. Nhưng quốc gia đã báo đáp lại cho dân chúng điều gì? Thu nhập kếch xù từ thuế cũng cho qua, nhịn cũng đã nhịn rồi, nhưng ngay cả ăn, mặc, đi lại đều không có cảm giác an toàn, hắn không khỏi không phát ra tiếng lòng, tổ quốc của tôi, người rốt cuộc sao vậy?
Chẳng trách chỉ cần có tiền có quyền thì đều sẽ di dân ra nước ngoài, nhìn chung những nhóm người có tiếng trên dưới, còn có mấy người là người quốc tịch Trung Quốc? Đều có hộ chiếu nước ngoài của con cháu Viêm Hoàng cả!
Thủ tướng im lặng khiến cho trong lòng Hạ Tưởng cũng không dễ chịu lắm, cho dù hắn cũng biết, kỳ thực Thủ tướng đảm nhiệm chức vụ, cũng làm rất nhiều việc thực tế, nhưng các thế lực khắp nơi trong nước kiềm chế quá nhiều, muốn hoàn thành bất kỳ công việc gì, cũng khó như lên trời.
Im lặng cũng không biết bao lâu, Thủ tướng thở dài một tiếng:
- Hạ Tưởng, điều tôi cảm thấy sâu sắc nhất ở anh chính là bất kể anh ở vị trí nào, tình cảm với dân chúng đều không hề thay đổi. Lời nói của anh tôi cũng có nhận thức sâu sắc, chúng ta đều cần lùi về sau một bước, bình tĩnh suy nghĩ kỹ, như thế nào mới có thể giải quyết vấn đề tốt hơn, là đối thoại, mà không phải đối đầu.
Lời nói của Thủ tướng đã nói với hắn, cũng là muốn mượn miệng hắn, truyền đến người ở sau lưng.
Trên thực tế Thủ tướng thật sự đoán sai, Hạ Tưởng tham gia vào việc của ngành muối, trước đó không hỏi ý kiến của ông cụ Ngô, là tự mình hắn làm.
Đối thoại lần này, Hạ Tưởng không dám khẳng định hắn có khiến cho Thủ tướng xúc động không, dù sao lời nói của hắn đã bộc lộ rõ ràng rồi, Thủ tướng đã nói lùi một bước là có thành ý hoặc có hành động cụ thể trước hay không thì không nói, bây giờ điểm mấu chốt để thúc đẩy toàn bộ thế cục đã không nằm ở trong tay hắn nữa.
Mà ở trong tay Chu Hồng Cơ!
….Thị sát lần này, Thủ tướng sơ sót ở hai điểm, cuối cùng đã dẫn đến một sai lầm, do đó khiến công việc thị sát còn xa không đạt được hiệu quả mong muốn.
Điểm thứ nhất là, Thủ tướng chưa ý thức được sự thay đổi lập trường của Chu Hồng Cơ.
Điểm thứ hai là, Thủ tướng không ngờ rằng hôm nay Hạ Tưởng đối thoại với ông ta, có hai mục đích quan trọng, một là quả thực muốn nói chuyện đi sâu vào với nhau một lần, hai là kéo dài thời gian để Lão Cổ bố trí.
Sự thật chứng minh, mục đích quan trọng thứ nhất của Hạ Tưởng có đạt được hay không, còn phải xem hiệu quả về sau, mục đích quan trọng thứ hai, thì đã là đạt được một cách thuận lợi.