- Được, tôi bây giờ trở về văn phòng làm việc chính thức trả lời Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến
Chu Hồng Cơ mới chỉ nghe Hạ Tưởng nhắc tới, lập tức xoay người về phía nha nội và Tôn Tập Dân, nói:
- Chủ tịch tỉnh Tôn, chủ tịch Cao, ngại quá, bữa tiệc hôm nay tôi không đi được, có công vụ khẩn cấp, liên quan đến việc hợp tác của tình thành lân cận, tôi nhất định phải ra mặt…
Sắc mặt Nha Nội hơi thay đổi, gã không phải người trong quan trường, nhưng gã cũng hiểu chính trị, không phải lời nói quan trường, biết rõ Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến đề nghị phối hợp cùng Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề, về phía tỉnh Tề tỏ ra một chút niềm nở hay một chút tiêu cực, cũng đều phù hợp với thái độ bình thường. Mà sự nhiệt tình của Chu Hồng Cơ… Dễ nhận thấy hơi có chút thái quá, dù thế nào thì cũng không cần đích thân y - đường đường là nhân vật đứng đầu Ủy ban Kỷ luật tỉnh - ra tay.
Tùy tiện cho một phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh đứng ra bàn bạc cũng đã tốt lắm rồi, huống chi, đối phương lại thông qua Hạ Tưởng với tư cách là người trung gian, cũng là muốn chạy hai đường vừa có quan hệ cá nhân vừa giải quyết việc công, như vậy phải chăng có thể nói, phía sau việc Chu Hồng Cơ nhiệt tình quá mức, nguyên do cũng vì coi trọng thể diện của Hạ Tưởng?
Nghĩ thông suốt điểm này, sắc mặt của Nha Nội nhìn không tốt lắm, quay đầu về phía Tôn Tập Dân.
Sắc mặt Tôn Tập Dân càng kém hơn, bởi vì trong nháy mắt gã suy nghĩ rất nhiều.
Chu Hồng Cơ không muốn cùng gã ăn cơm… Đây là nguyên do thứ nhất. Thứ hai, Chu Hồng Cơ ở vấn đề của Tập đoàn Đạt Tài và tập đoàn Thiên Giang, không muốn can thiệp vào, cố ý bày ra lập trường trung gian. Thứ ba là Chu Hồng Cơ vẫn luôn bắt chặt sự tình cục vụ muối không tha, luôn luôn tìm kiếm cách đột phá thích hợp nhất.
Chu Hồng Cơ thật muốn chọn con đường đi đến cùng? Hạ Tưởng có gì mà làm cho y nhắm mắt theo sát như thế? Tôn Tập Dân khó hiểu thêm bất mãn, nhưng lại biết rõ, y và Chu Hồng Cơ là đồng môn, lại là cấp trên của Chu Hồng Cơ, nhưng thực tế trong mắt cấp cao, y vẫn không quan trọng bằng Chu Hồng Cơ. Hơn nữa, y cũng không có quyền yêu cầu Chu Hồng Cơ làm gì hay không làm gì.
Ngay cả nha nội cũng không có quyền can thiệp vào quyết định của Chu Hồng Cơ.
Tuy nói nha nội là khách, nhưng dù sao gã vẫn là cấp cao nhất, cũng phải do gã tiếp lời, đành phải nói ra:
- Cũng được, Hồng Cơ anh làm việc trước đi.
Bóng dáng Chu Hồng Cơ và Hạ Tưởng biến mất trong trụ sở Tỉnh ủy, nha nội mới thôi nhìn, nói một câu mang chút châm biếm:
- Chu Hồng Cơ ở tỉnh Tề, thật sự rất cẩn trọng.
Nha nội tuy là con ông cháu cha, nhưng Tôn Tập Dân vẫn nhất định giữ vững nguyên tắc, không phải người trong quan trường tốt nhất không nên can thiệp vào chuyện trong quan trường, cho nên y không tiếp lời nha nội, chỉ thản nhiên nói:
- Chu Hồng Cơ không đi ăn, chúng ta đi ăn cũng được.
Gặp gỡ một hồi đến khi cụt hứng ra về, bị Hạ Tưởng vô tình quấy rối, Tôn Tập Dân và nha nội trong lòng đều không vui lắm…
So sánh thì, tâm tình Hạ Tưởng coi như không tệ.
Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến Trần Lập Bản gọi điện thoại, nói cho Hạ Tưởng một sự thật, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến dự định cùng Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề chính thức hợp tác, về phía tỉnh Yến đã điều tra sự thật cục vụ muối, đề nghị phối hợp công tác với phía tỉnh Tề. Bởi Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến đã nắm giữ chứng cứ xác thực, bắt giam Phó cục trưởng cục vụ muối Quản Cao Triều.
Phía tỉnh Yến sở dĩ thúc đẩy công tác nhanh như vậy, đồng thời hành động quả quyết, quả nhiên có liên can đến sự hỗn loạn bên trong hệ thống vụ muối ở tỉnh Yến, cũng có liên can đến việc Khâu Tự Phong tích cực thúc đẩy ở phía sau, đương nhiên, sự ngầm thừa nhận của chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến Trương Kiềm, cái gật đầu của chủ tịch Cao Tấn Chu, cũng là nhân tố vô cùng hữu hiệu.
Còn một nguyên nhân cũng cần bàn tới, lẽ ra ngay từ đầu phía Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến vẫn thực sự nghĩ rằng vấn đề ban giám đốc vụ muối, có ý đồ ẩn bên trong, nhưng về sau đột nhiên theo cửa ngõ nào đó phóng ra tin tức, đại diện ban giám đốc vô cùng tức giận đối với kẻ đã giả danh nghĩ của họ làm ẩu làm càng…Tin tức vừa đưa ra, cường độ âm thanh ở tỉnh Yến gia tăng rất mạnh, sự tình liền có tiến triển đột phá.
Thực ra vấn đề muối ở tỉnh Yến tồn tại đã lâu, nhưng vẫn bỏ qua đến hiện tại không có cách giải quyết, nguyên nhân sâu sa và nhân tố còn sót lại không cần phải nói, mà hiện tại cũng là dao sắc chặt đay rối, xét đến cùng, vẫn là có liên can đến việc Ngô Nhược Thiên nhúng tay vào thị trường muối ở tỉnh Yến.
Cũng chính vì Ngô Nhược Thiên can thiệp vào, muốn chia một bát canh từ thị trường muối ở tỉnh Yến, trước khi phê duyệt hoạt động, cơ bản coi như tất cả đều thuận lợi, dù sao cũng có Khâu Tự Phong tiếp đón. Đã có Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lí ra mặt, nhất định không cần làm phiền bí thư Tỉnh ủy Cao Tấn Chu, hơn nữa vốn đầu tư cũng không lớn, cho nên Ngô Nhược Thiên cũng không định kinh động đến Cao Tấn Chu.
Nghiêm Tiểu Thì sau đó cũng tham gia vào kinh doanh của Ngô Nhược Thiên, phụ trách bên ngoài, chủ yếu tiếp xúc với lãnh đạo bên cục vụ muối, tranh thủ hạn ngạch – trên thế giới đất nước có chế độ hạn ngạch đã cực ít - bởi muối là độc quyền, không có hạn ngạch thì không có tiêu thụ, không có tiêu thụ, thì không có lợi nhuận.
Trên cơ bản có thể nói tất cả đều thuận lợi, từ khâu sản xuất đến khâu tiêu thụ, cửa ngõ đều đã được thông, vấn đề còn lại chính là chỉ cần sản xuất cung cấp đủ, lợi nhuận sẽ cuồn cuộn mà đến, mà sản xuất muối ăn vốn không cần công nghệ cao, so với nông dân trồng hoa màu còn dễ dàng hơn, cho nên gần như đoán được triển vọng tốt đẹp.
Tuy nhiên trong nước có nhiều cán bộ vô lương cậy quyền cậy thế, ỷ quyền lực trong tay, vô pháp vô thiên, làm ẩu làm càng, hơn nữa lại háo sắc làm liều, nói cách khác, giết người phóng hỏa không dám trực tiếp làm, quá chén liền bạo dạn thẳng đến, Phó cục trưởng cục vụ muối tỉnh Yến Quản Cao Triều chính là một người trong số đó.
Quản Cao Triều cũng là quá háo sắc, tiếp xúc với Nghiêm Tiểu Thì vài lần, bị Nghiêm Tiểu Thì mê hoặc, lại thấy Nghiêm Tiểu Thì khôn khéo, linh hoạt, liền cho rằng Nghiêm Tiểu Thì là loại phụ dễ có được. Tuy gã cũng biết Nghiêm Tiểu Thì là cháu gái của bí thư Tỉnh ủy Phạm Duệ Hằng tiền nhiệm, nhưng Phạm Duệ Hằng ở tỉnh Yến đã không còn ảnh hưởng gì, phượng hoàng trụi lông không bằng con gà, hơn nữa, gã chỉ cần vung tay có thể làm cho Nghiêm Tiểu Thì trong vòng một năm kiếm trên chục triệu, mười triệu, còn mua không được Nghiêm Tiểu Thì một buổi tối?
Trong nước không có minh tinh nào xứng với giá trị này.
Quản Cao Triều thăm dò vài lần, nguyên tưởng rằng Nghiêm Tiểu Thì sẽ kín đáo đáp trả, không ngờ Nghiêm Tiểu Thì nghiêm túc từ chối, hơn nữa còn tuyên bố nếu gã không an phận, tự gánh chịu hậu quả - chọc giận Quản Cao Triều, gã ngay lập tức lợi dụng quyền lực trong tay bóp chẹt gây khó dễ nhà máy sản xuất muối của Ngô Nhược Thiên.
Nói thật, Ngô Nhược Thiên đến tỉnh Yến tham gia vào ngành sản xuất muối, cũng không trông đợi có thể kiếm được bao nhiêu tiền, với thế lực nhà họ Ngô, lại đi để mắt tới nhà máy sản xuất muối - tổng giá trị sản lượng một năm không hơn chục triệu - tại tỉnh Yến sao? Chẳng qua là để cho Ngô Nhược Thiên có kinh nghiệm, để Ngô Nhược Thiên có việc để làm thôi.
Không ngờ một Phó cục trưởng vụ muối nho nhỏ lại dám chẹt họng, thực sự nghĩ rằng nhà họ Ngô ai muốn đánh là có thể đánh? Thật đúng là chê cuộc sống quá dài! Dưới cơn giận dữ, Ngô Nhược Thiên còn chưa kịp mời Cao Tấn Chu ra mặt, đã xảy ra chuyện.
Sau khi bị Nghiêm Tiểu Thì cự tuyệt, Quản Cao Triều vẫn chưa từ bỏ ý định, thấy trên mạng không ít bài báo đưa tin sự thật về cán bộ các nơi đem nữ cấp dưới sau khi chuốt say rồi thực hiện chuyện đồi bại, đại bộ phận đạt thành sau đó, nữ cấp dưới không dám làm ầm lên, âm thầm giải quyết cho qua chuyện, tin được đưa lên, cũng chỉ là một con số rất ít, gã liền tâm ngứa khó ức chế, thật sự vô cùng thèm muốn Nghiêm Tiểu Thì, liền quyết định bí quá hóa liều.
Cho nên nói, một người trước khi diệt vong, nhất định phải phát cuồng trước, nói thế thật sự không sai tí nào. Quản Cao Triều rất là chân thành mời Nghiêm Tiểu Thì đi dự tiệc, nói là phải giải quyết vấn đề hạn ngạch, Nghiêm Tiểu Thì vui vẻ đến dự, trong bữa tiệc, Quản Cao Triều liên tiếp mời rượu, ý đồ chuốt Nghiêm Tiểu Thì say khướt, sau đó thừa cơ hội chiếm đoạt.
Nghiêm Tiểu Thì là người thế nào, sao có thể không rõ ý đồ xấu xa của Quản Cao Triều? Cô sẽ không để Quản Cao Triều thực hiện được âm mưu, một mặt miễn cưỡng cho qua, một mặt ghi âm lại những lời nói thô tục của Quản Cao Triều, đồng thời âm thầm thông báo cho Ngô Nhược Thiên.
Ngô Nhược Thiên đang chuẩn bị làm phiền Quản Cao Triều, không ngờ Quản Cao Triều chê mạng mình dài, y sao phải khách khí? Trực tiếp thông báo cho Vu Phồn Nhiên điều động cảnh sát thành phố Yến, dẫn người tới khách sạn, cứu được Nghiêm Tiểu Thì giả vờ say, cũng vừa vặn bắt được Quản Cao Triều đang chuẩn bị hạ thủ.
Cuộc đời Quản Cao Triều từ đó đột nhiên dừng lạ i, từ đây đã hoàn toàn rơi vào đáy vực.
Quản Cao Triều cũng là một bao cỏ, vừa đi vào đã nói thẳng ra đủ loại bê bối và nhiều vụ tai tiếng ngày trước, thậm chí còn không chút do dự cắn cả người lãnh đạo trực tiếp của gã – cục trưởng Trịnh Phong.
Từ đó, một cơn lốc chống tham nhũng trong hệ thống vụ muối ở tỉnh Yến, cứ thế đã mở màn.
Quản Cao Triều chẳng những cung khai hành vi phạm pháp luật của cục trưởng, cũng đầu đuôi gốc ngọn tiết lộ tình hình bên trong việc điều phối muối ăn ở tỉnh Tề và tỉnh An của cục vụ muối tỉnh Yến. Đối với tỉnh An có thể nói không nhiều lắm, nhưng với tỉnh Tề, thì hoàn toàn là lợi ích thắt chặt, bởi vì muối ăn ở tỉnh Tề, chẳng những giá cả thấp hơn nhà máy muối ở tỉnh Yến, mà tiền hoa hồng còn lớn hơn nữa. Bởi tỉnh Tề có trợ cấp cho sản xuất muối, nên giá thành có thể hạ thấp hơn.
Bí thư Tỉnh ủy Tỉnh Yến Cao Tấn Chu lắng nghe báo cáo tình tiết vụ án, sau đó, làm lời phê bình trọng yếu, vì thế, phía tỉnh Yến lập tức hoạt động hết tốc lực, chém xuống nhát đầu tiên, hỏi tội hệ thống vụ muối.
… Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Hạ Tưởng cùng đi với Chu Hồng Cơ trở lại văn phòng, kết nối điện thoại đến tỉnh Yến, qua một hồi hiệp thương, bước đầu quyết định Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến ngày mai sẽ phái Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Trần Lập Bản đứng đầu tổ chuyên án, đến tỉnh Tề, hợp tác với tỉnh Tề điều tra hệ thống vụ muối ở tỉnh Tề, đương nhiên, tất cả đều được tiến hành trong tình trạng bảo mật.
Chu Hồng Cơ hết sức vui mừng, lập tức chấp thuận, tỉnh Tề sẽ phái Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Mục Chính Nhất đứng đầu tổ chuyên án kết hợp với phía tỉnh Yến, cùng giải quyết vụ án lớn của hệ thống vụ muối hai tỉnh.
Gió, nổi lên ở tỉnh Tề, dần lan đến tỉnh Yến, hai khu sản xuất muối lớn nhất trong nước đồng thời thi hành án tử với hệ thống muối, hai tỉnh liên động, tin tức lan nhanh, không biết sau khi truyền tới Bắc Kinh, có người sẽ có cảm giác gì? Chẳng lẽ còn muốn tới tỉnh Yến thị sát hay điều tra công tác?
Tỉnh Yến là địa bàn của thế lực gia tộc, muốn tới tỉnh Yến thị sát, thế lực gia tộc cũng sẽ không cản trở, nhưng lời cảnh cáo nói trước, khó đảm bảo là kết cục cuối cùng còn khó nuốt hơn việc thị sát ở tỉnh Tề.
Đương nhiên, cùng một thủ đoạn sẽ không dùng hai lần, về phần có người có ý nghĩ gì đối với cơn lốc chống tham ô trong hệ thống sản nghiệp muối được tỉnh Yến và tỉnh Tề cùng hành động, đã không ở trong vòng suy xét của Hạ Tưởng, hắn làm việc bằng tấm lòng, chỉ cầu không thẹn với lương tâm, chỉ cầu không phụ lòng nhân dân, có người có cách nhìn gì khác đối với hắn, cho dù là thất vọng đối với hắn, hắn cũng không quản.
Bởi vì có người khiến hắn mất lòng tin trước, hắn không có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm đối với một số người.
Giữa trưa, Hạ Tưởng cũng không về nhà ăn cơm, mà cùng Chu Hồng Cơ đến căn tin ăn một bữa đối phó. Người biết nội tình đều âm thầm phỏng đoán, Chu Hồng Cơ không đi ăn cùng với Tôn Tập Dân và nha nội, mà cùng Hạ Tưởng ăn cơm, trong đó lại có điều gì bí ẩn?
Có điều bí ẩn hay không cũng không quan trọng, vì liền theo sau lại xảy ra một chuyện lớn khác, thu hút sự quan tâm của mọi người – vào buổi chiều, cuối cùng từ Ủy ban Kỷ luật Trung ương truyền đến tin tức, Phan Bảo Hoa đã sa lưới.
- Được, tôi bây giờ trở về văn phòng làm việc chính thức trả lời Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến
Chu Hồng Cơ mới chỉ nghe Hạ Tưởng nhắc tới, lập tức xoay người về phía nha nội và Tôn Tập Dân, nói:
- Chủ tịch tỉnh Tôn, chủ tịch Cao, ngại quá, bữa tiệc hôm nay tôi không đi được, có công vụ khẩn cấp, liên quan đến việc hợp tác của tình thành lân cận, tôi nhất định phải ra mặt…
Sắc mặt Nha Nội hơi thay đổi, gã không phải người trong quan trường, nhưng gã cũng hiểu chính trị, không phải lời nói quan trường, biết rõ Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến đề nghị phối hợp cùng Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề, về phía tỉnh Tề tỏ ra một chút niềm nở hay một chút tiêu cực, cũng đều phù hợp với thái độ bình thường. Mà sự nhiệt tình của Chu Hồng Cơ… Dễ nhận thấy hơi có chút thái quá, dù thế nào thì cũng không cần đích thân y - đường đường là nhân vật đứng đầu Ủy ban Kỷ luật tỉnh - ra tay.
Tùy tiện cho một phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh đứng ra bàn bạc cũng đã tốt lắm rồi, huống chi, đối phương lại thông qua Hạ Tưởng với tư cách là người trung gian, cũng là muốn chạy hai đường vừa có quan hệ cá nhân vừa giải quyết việc công, như vậy phải chăng có thể nói, phía sau việc Chu Hồng Cơ nhiệt tình quá mức, nguyên do cũng vì coi trọng thể diện của Hạ Tưởng?
Nghĩ thông suốt điểm này, sắc mặt của Nha Nội nhìn không tốt lắm, quay đầu về phía Tôn Tập Dân.
Sắc mặt Tôn Tập Dân càng kém hơn, bởi vì trong nháy mắt gã suy nghĩ rất nhiều.
Chu Hồng Cơ không muốn cùng gã ăn cơm… Đây là nguyên do thứ nhất. Thứ hai, Chu Hồng Cơ ở vấn đề của Tập đoàn Đạt Tài và tập đoàn Thiên Giang, không muốn can thiệp vào, cố ý bày ra lập trường trung gian. Thứ ba là Chu Hồng Cơ vẫn luôn bắt chặt sự tình cục vụ muối không tha, luôn luôn tìm kiếm cách đột phá thích hợp nhất.
Chu Hồng Cơ thật muốn chọn con đường đi đến cùng? Hạ Tưởng có gì mà làm cho y nhắm mắt theo sát như thế? Tôn Tập Dân khó hiểu thêm bất mãn, nhưng lại biết rõ, y và Chu Hồng Cơ là đồng môn, lại là cấp trên của Chu Hồng Cơ, nhưng thực tế trong mắt cấp cao, y vẫn không quan trọng bằng Chu Hồng Cơ. Hơn nữa, y cũng không có quyền yêu cầu Chu Hồng Cơ làm gì hay không làm gì.
Ngay cả nha nội cũng không có quyền can thiệp vào quyết định của Chu Hồng Cơ.
Tuy nói nha nội là khách, nhưng dù sao gã vẫn là cấp cao nhất, cũng phải do gã tiếp lời, đành phải nói ra:
- Cũng được, Hồng Cơ anh làm việc trước đi.
Bóng dáng Chu Hồng Cơ và Hạ Tưởng biến mất trong trụ sở Tỉnh ủy, nha nội mới thôi nhìn, nói một câu mang chút châm biếm:
- Chu Hồng Cơ ở tỉnh Tề, thật sự rất cẩn trọng.
Nha nội tuy là con ông cháu cha, nhưng Tôn Tập Dân vẫn nhất định giữ vững nguyên tắc, không phải người trong quan trường tốt nhất không nên can thiệp vào chuyện trong quan trường, cho nên y không tiếp lời nha nội, chỉ thản nhiên nói:
- Chu Hồng Cơ không đi ăn, chúng ta đi ăn cũng được.
Gặp gỡ một hồi đến khi cụt hứng ra về, bị Hạ Tưởng vô tình quấy rối, Tôn Tập Dân và nha nội trong lòng đều không vui lắm…
So sánh thì, tâm tình Hạ Tưởng coi như không tệ.
Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến Trần Lập Bản gọi điện thoại, nói cho Hạ Tưởng một sự thật, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến dự định cùng Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề chính thức hợp tác, về phía tỉnh Yến đã điều tra sự thật cục vụ muối, đề nghị phối hợp công tác với phía tỉnh Tề. Bởi Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến đã nắm giữ chứng cứ xác thực, bắt giam Phó cục trưởng cục vụ muối Quản Cao Triều.
Phía tỉnh Yến sở dĩ thúc đẩy công tác nhanh như vậy, đồng thời hành động quả quyết, quả nhiên có liên can đến sự hỗn loạn bên trong hệ thống vụ muối ở tỉnh Yến, cũng có liên can đến việc Khâu Tự Phong tích cực thúc đẩy ở phía sau, đương nhiên, sự ngầm thừa nhận của chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến Trương Kiềm, cái gật đầu của chủ tịch Cao Tấn Chu, cũng là nhân tố vô cùng hữu hiệu.
Còn một nguyên nhân cũng cần bàn tới, lẽ ra ngay từ đầu phía Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến vẫn thực sự nghĩ rằng vấn đề ban giám đốc vụ muối, có ý đồ ẩn bên trong, nhưng về sau đột nhiên theo cửa ngõ nào đó phóng ra tin tức, đại diện ban giám đốc vô cùng tức giận đối với kẻ đã giả danh nghĩ của họ làm ẩu làm càng…Tin tức vừa đưa ra, cường độ âm thanh ở tỉnh Yến gia tăng rất mạnh, sự tình liền có tiến triển đột phá.
Thực ra vấn đề muối ở tỉnh Yến tồn tại đã lâu, nhưng vẫn bỏ qua đến hiện tại không có cách giải quyết, nguyên nhân sâu sa và nhân tố còn sót lại không cần phải nói, mà hiện tại cũng là dao sắc chặt đay rối, xét đến cùng, vẫn là có liên can đến việc Ngô Nhược Thiên nhúng tay vào thị trường muối ở tỉnh Yến.
Cũng chính vì Ngô Nhược Thiên can thiệp vào, muốn chia một bát canh từ thị trường muối ở tỉnh Yến, trước khi phê duyệt hoạt động, cơ bản coi như tất cả đều thuận lợi, dù sao cũng có Khâu Tự Phong tiếp đón. Đã có Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lí ra mặt, nhất định không cần làm phiền bí thư Tỉnh ủy Cao Tấn Chu, hơn nữa vốn đầu tư cũng không lớn, cho nên Ngô Nhược Thiên cũng không định kinh động đến Cao Tấn Chu.
Nghiêm Tiểu Thì sau đó cũng tham gia vào kinh doanh của Ngô Nhược Thiên, phụ trách bên ngoài, chủ yếu tiếp xúc với lãnh đạo bên cục vụ muối, tranh thủ hạn ngạch – trên thế giới đất nước có chế độ hạn ngạch đã cực ít - bởi muối là độc quyền, không có hạn ngạch thì không có tiêu thụ, không có tiêu thụ, thì không có lợi nhuận.
Trên cơ bản có thể nói tất cả đều thuận lợi, từ khâu sản xuất đến khâu tiêu thụ, cửa ngõ đều đã được thông, vấn đề còn lại chính là chỉ cần sản xuất cung cấp đủ, lợi nhuận sẽ cuồn cuộn mà đến, mà sản xuất muối ăn vốn không cần công nghệ cao, so với nông dân trồng hoa màu còn dễ dàng hơn, cho nên gần như đoán được triển vọng tốt đẹp.
Tuy nhiên trong nước có nhiều cán bộ vô lương cậy quyền cậy thế, ỷ quyền lực trong tay, vô pháp vô thiên, làm ẩu làm càng, hơn nữa lại háo sắc làm liều, nói cách khác, giết người phóng hỏa không dám trực tiếp làm, quá chén liền bạo dạn thẳng đến, Phó cục trưởng cục vụ muối tỉnh Yến Quản Cao Triều chính là một người trong số đó.
Quản Cao Triều cũng là quá háo sắc, tiếp xúc với Nghiêm Tiểu Thì vài lần, bị Nghiêm Tiểu Thì mê hoặc, lại thấy Nghiêm Tiểu Thì khôn khéo, linh hoạt, liền cho rằng Nghiêm Tiểu Thì là loại phụ dễ có được. Tuy gã cũng biết Nghiêm Tiểu Thì là cháu gái của bí thư Tỉnh ủy Phạm Duệ Hằng tiền nhiệm, nhưng Phạm Duệ Hằng ở tỉnh Yến đã không còn ảnh hưởng gì, phượng hoàng trụi lông không bằng con gà, hơn nữa, gã chỉ cần vung tay có thể làm cho Nghiêm Tiểu Thì trong vòng một năm kiếm trên chục triệu, mười triệu, còn mua không được Nghiêm Tiểu Thì một buổi tối?
Trong nước không có minh tinh nào xứng với giá trị này.
Quản Cao Triều thăm dò vài lần, nguyên tưởng rằng Nghiêm Tiểu Thì sẽ kín đáo đáp trả, không ngờ Nghiêm Tiểu Thì nghiêm túc từ chối, hơn nữa còn tuyên bố nếu gã không an phận, tự gánh chịu hậu quả - chọc giận Quản Cao Triều, gã ngay lập tức lợi dụng quyền lực trong tay bóp chẹt gây khó dễ nhà máy sản xuất muối của Ngô Nhược Thiên.
Nói thật, Ngô Nhược Thiên đến tỉnh Yến tham gia vào ngành sản xuất muối, cũng không trông đợi có thể kiếm được bao nhiêu tiền, với thế lực nhà họ Ngô, lại đi để mắt tới nhà máy sản xuất muối - tổng giá trị sản lượng một năm không hơn chục triệu - tại tỉnh Yến sao? Chẳng qua là để cho Ngô Nhược Thiên có kinh nghiệm, để Ngô Nhược Thiên có việc để làm thôi.
Không ngờ một Phó cục trưởng vụ muối nho nhỏ lại dám chẹt họng, thực sự nghĩ rằng nhà họ Ngô ai muốn đánh là có thể đánh? Thật đúng là chê cuộc sống quá dài! Dưới cơn giận dữ, Ngô Nhược Thiên còn chưa kịp mời Cao Tấn Chu ra mặt, đã xảy ra chuyện.
Sau khi bị Nghiêm Tiểu Thì cự tuyệt, Quản Cao Triều vẫn chưa từ bỏ ý định, thấy trên mạng không ít bài báo đưa tin sự thật về cán bộ các nơi đem nữ cấp dưới sau khi chuốt say rồi thực hiện chuyện đồi bại, đại bộ phận đạt thành sau đó, nữ cấp dưới không dám làm ầm lên, âm thầm giải quyết cho qua chuyện, tin được đưa lên, cũng chỉ là một con số rất ít, gã liền tâm ngứa khó ức chế, thật sự vô cùng thèm muốn Nghiêm Tiểu Thì, liền quyết định bí quá hóa liều.
Cho nên nói, một người trước khi diệt vong, nhất định phải phát cuồng trước, nói thế thật sự không sai tí nào. Quản Cao Triều rất là chân thành mời Nghiêm Tiểu Thì đi dự tiệc, nói là phải giải quyết vấn đề hạn ngạch, Nghiêm Tiểu Thì vui vẻ đến dự, trong bữa tiệc, Quản Cao Triều liên tiếp mời rượu, ý đồ chuốt Nghiêm Tiểu Thì say khướt, sau đó thừa cơ hội chiếm đoạt.
Nghiêm Tiểu Thì là người thế nào, sao có thể không rõ ý đồ xấu xa của Quản Cao Triều? Cô sẽ không để Quản Cao Triều thực hiện được âm mưu, một mặt miễn cưỡng cho qua, một mặt ghi âm lại những lời nói thô tục của Quản Cao Triều, đồng thời âm thầm thông báo cho Ngô Nhược Thiên.
Ngô Nhược Thiên đang chuẩn bị làm phiền Quản Cao Triều, không ngờ Quản Cao Triều chê mạng mình dài, y sao phải khách khí? Trực tiếp thông báo cho Vu Phồn Nhiên điều động cảnh sát thành phố Yến, dẫn người tới khách sạn, cứu được Nghiêm Tiểu Thì giả vờ say, cũng vừa vặn bắt được Quản Cao Triều đang chuẩn bị hạ thủ.
Cuộc đời Quản Cao Triều từ đó đột nhiên dừng lạ i, từ đây đã hoàn toàn rơi vào đáy vực.
Quản Cao Triều cũng là một bao cỏ, vừa đi vào đã nói thẳng ra đủ loại bê bối và nhiều vụ tai tiếng ngày trước, thậm chí còn không chút do dự cắn cả người lãnh đạo trực tiếp của gã – cục trưởng Trịnh Phong.
Từ đó, một cơn lốc chống tham nhũng trong hệ thống vụ muối ở tỉnh Yến, cứ thế đã mở màn.
Quản Cao Triều chẳng những cung khai hành vi phạm pháp luật của cục trưởng, cũng đầu đuôi gốc ngọn tiết lộ tình hình bên trong việc điều phối muối ăn ở tỉnh Tề và tỉnh An của cục vụ muối tỉnh Yến. Đối với tỉnh An có thể nói không nhiều lắm, nhưng với tỉnh Tề, thì hoàn toàn là lợi ích thắt chặt, bởi vì muối ăn ở tỉnh Tề, chẳng những giá cả thấp hơn nhà máy muối ở tỉnh Yến, mà tiền hoa hồng còn lớn hơn nữa. Bởi tỉnh Tề có trợ cấp cho sản xuất muối, nên giá thành có thể hạ thấp hơn.
Bí thư Tỉnh ủy Tỉnh Yến Cao Tấn Chu lắng nghe báo cáo tình tiết vụ án, sau đó, làm lời phê bình trọng yếu, vì thế, phía tỉnh Yến lập tức hoạt động hết tốc lực, chém xuống nhát đầu tiên, hỏi tội hệ thống vụ muối.
… Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Hạ Tưởng cùng đi với Chu Hồng Cơ trở lại văn phòng, kết nối điện thoại đến tỉnh Yến, qua một hồi hiệp thương, bước đầu quyết định Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến ngày mai sẽ phái Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Trần Lập Bản đứng đầu tổ chuyên án, đến tỉnh Tề, hợp tác với tỉnh Tề điều tra hệ thống vụ muối ở tỉnh Tề, đương nhiên, tất cả đều được tiến hành trong tình trạng bảo mật.
Chu Hồng Cơ hết sức vui mừng, lập tức chấp thuận, tỉnh Tề sẽ phái Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Mục Chính Nhất đứng đầu tổ chuyên án kết hợp với phía tỉnh Yến, cùng giải quyết vụ án lớn của hệ thống vụ muối hai tỉnh.
Gió, nổi lên ở tỉnh Tề, dần lan đến tỉnh Yến, hai khu sản xuất muối lớn nhất trong nước đồng thời thi hành án tử với hệ thống muối, hai tỉnh liên động, tin tức lan nhanh, không biết sau khi truyền tới Bắc Kinh, có người sẽ có cảm giác gì? Chẳng lẽ còn muốn tới tỉnh Yến thị sát hay điều tra công tác?
Tỉnh Yến là địa bàn của thế lực gia tộc, muốn tới tỉnh Yến thị sát, thế lực gia tộc cũng sẽ không cản trở, nhưng lời cảnh cáo nói trước, khó đảm bảo là kết cục cuối cùng còn khó nuốt hơn việc thị sát ở tỉnh Tề.
Đương nhiên, cùng một thủ đoạn sẽ không dùng hai lần, về phần có người có ý nghĩ gì đối với cơn lốc chống tham ô trong hệ thống sản nghiệp muối được tỉnh Yến và tỉnh Tề cùng hành động, đã không ở trong vòng suy xét của Hạ Tưởng, hắn làm việc bằng tấm lòng, chỉ cầu không thẹn với lương tâm, chỉ cầu không phụ lòng nhân dân, có người có cách nhìn gì khác đối với hắn, cho dù là thất vọng đối với hắn, hắn cũng không quản.
Bởi vì có người khiến hắn mất lòng tin trước, hắn không có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm đối với một số người.
Giữa trưa, Hạ Tưởng cũng không về nhà ăn cơm, mà cùng Chu Hồng Cơ đến căn tin ăn một bữa đối phó. Người biết nội tình đều âm thầm phỏng đoán, Chu Hồng Cơ không đi ăn cùng với Tôn Tập Dân và nha nội, mà cùng Hạ Tưởng ăn cơm, trong đó lại có điều gì bí ẩn?
Có điều bí ẩn hay không cũng không quan trọng, vì liền theo sau lại xảy ra một chuyện lớn khác, thu hút sự quan tâm của mọi người – vào buổi chiều, cuối cùng từ Ủy ban Kỷ luật Trung ương truyền đến tin tức, Phan Bảo Hoa đã sa lưới.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Được, tôi bây giờ trở về văn phòng làm việc chính thức trả lời Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến
Chu Hồng Cơ mới chỉ nghe Hạ Tưởng nhắc tới, lập tức xoay người về phía nha nội và Tôn Tập Dân, nói:
- Chủ tịch tỉnh Tôn, chủ tịch Cao, ngại quá, bữa tiệc hôm nay tôi không đi được, có công vụ khẩn cấp, liên quan đến việc hợp tác của tình thành lân cận, tôi nhất định phải ra mặt…
Sắc mặt Nha Nội hơi thay đổi, gã không phải người trong quan trường, nhưng gã cũng hiểu chính trị, không phải lời nói quan trường, biết rõ Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến đề nghị phối hợp cùng Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề, về phía tỉnh Tề tỏ ra một chút niềm nở hay một chút tiêu cực, cũng đều phù hợp với thái độ bình thường. Mà sự nhiệt tình của Chu Hồng Cơ… Dễ nhận thấy hơi có chút thái quá, dù thế nào thì cũng không cần đích thân y - đường đường là nhân vật đứng đầu Ủy ban Kỷ luật tỉnh - ra tay.
Tùy tiện cho một phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh đứng ra bàn bạc cũng đã tốt lắm rồi, huống chi, đối phương lại thông qua Hạ Tưởng với tư cách là người trung gian, cũng là muốn chạy hai đường vừa có quan hệ cá nhân vừa giải quyết việc công, như vậy phải chăng có thể nói, phía sau việc Chu Hồng Cơ nhiệt tình quá mức, nguyên do cũng vì coi trọng thể diện của Hạ Tưởng?
Nghĩ thông suốt điểm này, sắc mặt của Nha Nội nhìn không tốt lắm, quay đầu về phía Tôn Tập Dân.
Sắc mặt Tôn Tập Dân càng kém hơn, bởi vì trong nháy mắt gã suy nghĩ rất nhiều.
Chu Hồng Cơ không muốn cùng gã ăn cơm… Đây là nguyên do thứ nhất. Thứ hai, Chu Hồng Cơ ở vấn đề của Tập đoàn Đạt Tài và tập đoàn Thiên Giang, không muốn can thiệp vào, cố ý bày ra lập trường trung gian. Thứ ba là Chu Hồng Cơ vẫn luôn bắt chặt sự tình cục vụ muối không tha, luôn luôn tìm kiếm cách đột phá thích hợp nhất.
Chu Hồng Cơ thật muốn chọn con đường đi đến cùng? Hạ Tưởng có gì mà làm cho y nhắm mắt theo sát như thế? Tôn Tập Dân khó hiểu thêm bất mãn, nhưng lại biết rõ, y và Chu Hồng Cơ là đồng môn, lại là cấp trên của Chu Hồng Cơ, nhưng thực tế trong mắt cấp cao, y vẫn không quan trọng bằng Chu Hồng Cơ. Hơn nữa, y cũng không có quyền yêu cầu Chu Hồng Cơ làm gì hay không làm gì.
Ngay cả nha nội cũng không có quyền can thiệp vào quyết định của Chu Hồng Cơ.
Tuy nói nha nội là khách, nhưng dù sao gã vẫn là cấp cao nhất, cũng phải do gã tiếp lời, đành phải nói ra:
- Cũng được, Hồng Cơ anh làm việc trước đi.
Bóng dáng Chu Hồng Cơ và Hạ Tưởng biến mất trong trụ sở Tỉnh ủy, nha nội mới thôi nhìn, nói một câu mang chút châm biếm:
- Chu Hồng Cơ ở tỉnh Tề, thật sự rất cẩn trọng.
Nha nội tuy là con ông cháu cha, nhưng Tôn Tập Dân vẫn nhất định giữ vững nguyên tắc, không phải người trong quan trường tốt nhất không nên can thiệp vào chuyện trong quan trường, cho nên y không tiếp lời nha nội, chỉ thản nhiên nói:
- Chu Hồng Cơ không đi ăn, chúng ta đi ăn cũng được.
Gặp gỡ một hồi đến khi cụt hứng ra về, bị Hạ Tưởng vô tình quấy rối, Tôn Tập Dân và nha nội trong lòng đều không vui lắm…
So sánh thì, tâm tình Hạ Tưởng coi như không tệ.
Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến Trần Lập Bản gọi điện thoại, nói cho Hạ Tưởng một sự thật, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến dự định cùng Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề chính thức hợp tác, về phía tỉnh Yến đã điều tra sự thật cục vụ muối, đề nghị phối hợp công tác với phía tỉnh Tề. Bởi Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến đã nắm giữ chứng cứ xác thực, bắt giam Phó cục trưởng cục vụ muối Quản Cao Triều.
Phía tỉnh Yến sở dĩ thúc đẩy công tác nhanh như vậy, đồng thời hành động quả quyết, quả nhiên có liên can đến sự hỗn loạn bên trong hệ thống vụ muối ở tỉnh Yến, cũng có liên can đến việc Khâu Tự Phong tích cực thúc đẩy ở phía sau, đương nhiên, sự ngầm thừa nhận của chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến Trương Kiềm, cái gật đầu của chủ tịch Cao Tấn Chu, cũng là nhân tố vô cùng hữu hiệu.
Còn một nguyên nhân cũng cần bàn tới, lẽ ra ngay từ đầu phía Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến vẫn thực sự nghĩ rằng vấn đề ban giám đốc vụ muối, có ý đồ ẩn bên trong, nhưng về sau đột nhiên theo cửa ngõ nào đó phóng ra tin tức, đại diện ban giám đốc vô cùng tức giận đối với kẻ đã giả danh nghĩ của họ làm ẩu làm càng…Tin tức vừa đưa ra, cường độ âm thanh ở tỉnh Yến gia tăng rất mạnh, sự tình liền có tiến triển đột phá.
Thực ra vấn đề muối ở tỉnh Yến tồn tại đã lâu, nhưng vẫn bỏ qua đến hiện tại không có cách giải quyết, nguyên nhân sâu sa và nhân tố còn sót lại không cần phải nói, mà hiện tại cũng là dao sắc chặt đay rối, xét đến cùng, vẫn là có liên can đến việc Ngô Nhược Thiên nhúng tay vào thị trường muối ở tỉnh Yến.
Cũng chính vì Ngô Nhược Thiên can thiệp vào, muốn chia một bát canh từ thị trường muối ở tỉnh Yến, trước khi phê duyệt hoạt động, cơ bản coi như tất cả đều thuận lợi, dù sao cũng có Khâu Tự Phong tiếp đón. Đã có Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lí ra mặt, nhất định không cần làm phiền bí thư Tỉnh ủy Cao Tấn Chu, hơn nữa vốn đầu tư cũng không lớn, cho nên Ngô Nhược Thiên cũng không định kinh động đến Cao Tấn Chu.
Nghiêm Tiểu Thì sau đó cũng tham gia vào kinh doanh của Ngô Nhược Thiên, phụ trách bên ngoài, chủ yếu tiếp xúc với lãnh đạo bên cục vụ muối, tranh thủ hạn ngạch – trên thế giới đất nước có chế độ hạn ngạch đã cực ít - bởi muối là độc quyền, không có hạn ngạch thì không có tiêu thụ, không có tiêu thụ, thì không có lợi nhuận.
Trên cơ bản có thể nói tất cả đều thuận lợi, từ khâu sản xuất đến khâu tiêu thụ, cửa ngõ đều đã được thông, vấn đề còn lại chính là chỉ cần sản xuất cung cấp đủ, lợi nhuận sẽ cuồn cuộn mà đến, mà sản xuất muối ăn vốn không cần công nghệ cao, so với nông dân trồng hoa màu còn dễ dàng hơn, cho nên gần như đoán được triển vọng tốt đẹp.
Tuy nhiên trong nước có nhiều cán bộ vô lương cậy quyền cậy thế, ỷ quyền lực trong tay, vô pháp vô thiên, làm ẩu làm càng, hơn nữa lại háo sắc làm liều, nói cách khác, giết người phóng hỏa không dám trực tiếp làm, quá chén liền bạo dạn thẳng đến, Phó cục trưởng cục vụ muối tỉnh Yến Quản Cao Triều chính là một người trong số đó.
Quản Cao Triều cũng là quá háo sắc, tiếp xúc với Nghiêm Tiểu Thì vài lần, bị Nghiêm Tiểu Thì mê hoặc, lại thấy Nghiêm Tiểu Thì khôn khéo, linh hoạt, liền cho rằng Nghiêm Tiểu Thì là loại phụ dễ có được. Tuy gã cũng biết Nghiêm Tiểu Thì là cháu gái của bí thư Tỉnh ủy Phạm Duệ Hằng tiền nhiệm, nhưng Phạm Duệ Hằng ở tỉnh Yến đã không còn ảnh hưởng gì, phượng hoàng trụi lông không bằng con gà, hơn nữa, gã chỉ cần vung tay có thể làm cho Nghiêm Tiểu Thì trong vòng một năm kiếm trên chục triệu, mười triệu, còn mua không được Nghiêm Tiểu Thì một buổi tối?
Trong nước không có minh tinh nào xứng với giá trị này.
Quản Cao Triều thăm dò vài lần, nguyên tưởng rằng Nghiêm Tiểu Thì sẽ kín đáo đáp trả, không ngờ Nghiêm Tiểu Thì nghiêm túc từ chối, hơn nữa còn tuyên bố nếu gã không an phận, tự gánh chịu hậu quả - chọc giận Quản Cao Triều, gã ngay lập tức lợi dụng quyền lực trong tay bóp chẹt gây khó dễ nhà máy sản xuất muối của Ngô Nhược Thiên.
Nói thật, Ngô Nhược Thiên đến tỉnh Yến tham gia vào ngành sản xuất muối, cũng không trông đợi có thể kiếm được bao nhiêu tiền, với thế lực nhà họ Ngô, lại đi để mắt tới nhà máy sản xuất muối - tổng giá trị sản lượng một năm không hơn chục triệu - tại tỉnh Yến sao? Chẳng qua là để cho Ngô Nhược Thiên có kinh nghiệm, để Ngô Nhược Thiên có việc để làm thôi.
Không ngờ một Phó cục trưởng vụ muối nho nhỏ lại dám chẹt họng, thực sự nghĩ rằng nhà họ Ngô ai muốn đánh là có thể đánh? Thật đúng là chê cuộc sống quá dài! Dưới cơn giận dữ, Ngô Nhược Thiên còn chưa kịp mời Cao Tấn Chu ra mặt, đã xảy ra chuyện.
Sau khi bị Nghiêm Tiểu Thì cự tuyệt, Quản Cao Triều vẫn chưa từ bỏ ý định, thấy trên mạng không ít bài báo đưa tin sự thật về cán bộ các nơi đem nữ cấp dưới sau khi chuốt say rồi thực hiện chuyện đồi bại, đại bộ phận đạt thành sau đó, nữ cấp dưới không dám làm ầm lên, âm thầm giải quyết cho qua chuyện, tin được đưa lên, cũng chỉ là một con số rất ít, gã liền tâm ngứa khó ức chế, thật sự vô cùng thèm muốn Nghiêm Tiểu Thì, liền quyết định bí quá hóa liều.
Cho nên nói, một người trước khi diệt vong, nhất định phải phát cuồng trước, nói thế thật sự không sai tí nào. Quản Cao Triều rất là chân thành mời Nghiêm Tiểu Thì đi dự tiệc, nói là phải giải quyết vấn đề hạn ngạch, Nghiêm Tiểu Thì vui vẻ đến dự, trong bữa tiệc, Quản Cao Triều liên tiếp mời rượu, ý đồ chuốt Nghiêm Tiểu Thì say khướt, sau đó thừa cơ hội chiếm đoạt.
Nghiêm Tiểu Thì là người thế nào, sao có thể không rõ ý đồ xấu xa của Quản Cao Triều? Cô sẽ không để Quản Cao Triều thực hiện được âm mưu, một mặt miễn cưỡng cho qua, một mặt ghi âm lại những lời nói thô tục của Quản Cao Triều, đồng thời âm thầm thông báo cho Ngô Nhược Thiên.
Ngô Nhược Thiên đang chuẩn bị làm phiền Quản Cao Triều, không ngờ Quản Cao Triều chê mạng mình dài, y sao phải khách khí? Trực tiếp thông báo cho Vu Phồn Nhiên điều động cảnh sát thành phố Yến, dẫn người tới khách sạn, cứu được Nghiêm Tiểu Thì giả vờ say, cũng vừa vặn bắt được Quản Cao Triều đang chuẩn bị hạ thủ.
Cuộc đời Quản Cao Triều từ đó đột nhiên dừng lạ i, từ đây đã hoàn toàn rơi vào đáy vực.
Quản Cao Triều cũng là một bao cỏ, vừa đi vào đã nói thẳng ra đủ loại bê bối và nhiều vụ tai tiếng ngày trước, thậm chí còn không chút do dự cắn cả người lãnh đạo trực tiếp của gã – cục trưởng Trịnh Phong.
Từ đó, một cơn lốc chống tham nhũng trong hệ thống vụ muối ở tỉnh Yến, cứ thế đã mở màn.
Quản Cao Triều chẳng những cung khai hành vi phạm pháp luật của cục trưởng, cũng đầu đuôi gốc ngọn tiết lộ tình hình bên trong việc điều phối muối ăn ở tỉnh Tề và tỉnh An của cục vụ muối tỉnh Yến. Đối với tỉnh An có thể nói không nhiều lắm, nhưng với tỉnh Tề, thì hoàn toàn là lợi ích thắt chặt, bởi vì muối ăn ở tỉnh Tề, chẳng những giá cả thấp hơn nhà máy muối ở tỉnh Yến, mà tiền hoa hồng còn lớn hơn nữa. Bởi tỉnh Tề có trợ cấp cho sản xuất muối, nên giá thành có thể hạ thấp hơn.
Bí thư Tỉnh ủy Tỉnh Yến Cao Tấn Chu lắng nghe báo cáo tình tiết vụ án, sau đó, làm lời phê bình trọng yếu, vì thế, phía tỉnh Yến lập tức hoạt động hết tốc lực, chém xuống nhát đầu tiên, hỏi tội hệ thống vụ muối.
… Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Hạ Tưởng cùng đi với Chu Hồng Cơ trở lại văn phòng, kết nối điện thoại đến tỉnh Yến, qua một hồi hiệp thương, bước đầu quyết định Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến ngày mai sẽ phái Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Trần Lập Bản đứng đầu tổ chuyên án, đến tỉnh Tề, hợp tác với tỉnh Tề điều tra hệ thống vụ muối ở tỉnh Tề, đương nhiên, tất cả đều được tiến hành trong tình trạng bảo mật.
Chu Hồng Cơ hết sức vui mừng, lập tức chấp thuận, tỉnh Tề sẽ phái Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Mục Chính Nhất đứng đầu tổ chuyên án kết hợp với phía tỉnh Yến, cùng giải quyết vụ án lớn của hệ thống vụ muối hai tỉnh.
Gió, nổi lên ở tỉnh Tề, dần lan đến tỉnh Yến, hai khu sản xuất muối lớn nhất trong nước đồng thời thi hành án tử với hệ thống muối, hai tỉnh liên động, tin tức lan nhanh, không biết sau khi truyền tới Bắc Kinh, có người sẽ có cảm giác gì? Chẳng lẽ còn muốn tới tỉnh Yến thị sát hay điều tra công tác?
Tỉnh Yến là địa bàn của thế lực gia tộc, muốn tới tỉnh Yến thị sát, thế lực gia tộc cũng sẽ không cản trở, nhưng lời cảnh cáo nói trước, khó đảm bảo là kết cục cuối cùng còn khó nuốt hơn việc thị sát ở tỉnh Tề.
Đương nhiên, cùng một thủ đoạn sẽ không dùng hai lần, về phần có người có ý nghĩ gì đối với cơn lốc chống tham ô trong hệ thống sản nghiệp muối được tỉnh Yến và tỉnh Tề cùng hành động, đã không ở trong vòng suy xét của Hạ Tưởng, hắn làm việc bằng tấm lòng, chỉ cầu không thẹn với lương tâm, chỉ cầu không phụ lòng nhân dân, có người có cách nhìn gì khác đối với hắn, cho dù là thất vọng đối với hắn, hắn cũng không quản.
Bởi vì có người khiến hắn mất lòng tin trước, hắn không có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm đối với một số người.
Giữa trưa, Hạ Tưởng cũng không về nhà ăn cơm, mà cùng Chu Hồng Cơ đến căn tin ăn một bữa đối phó. Người biết nội tình đều âm thầm phỏng đoán, Chu Hồng Cơ không đi ăn cùng với Tôn Tập Dân và nha nội, mà cùng Hạ Tưởng ăn cơm, trong đó lại có điều gì bí ẩn?
Có điều bí ẩn hay không cũng không quan trọng, vì liền theo sau lại xảy ra một chuyện lớn khác, thu hút sự quan tâm của mọi người – vào buổi chiều, cuối cùng từ Ủy ban Kỷ luật Trung ương truyền đến tin tức, Phan Bảo Hoa đã sa lưới.