Cuối cùng hội nghị Thường vụ đã đi đến thống nhất. Một là, Ủy ban Kỷ luật và Sở điều tra rõ chân tướng sự việc. Hai là, UBND tỉnh mau chóng xác nhận dự án đang bị treo của tập đoàn Đạt Tài, dùng tin tức chính thống về việc thu hút đầu tư để dẫn luồng dư luận sang một hướng khác. Ba là, Ủy ban Kỷ luật tỉnh phải gấp rút tổ chức họp báo, báo cáo kết quả xử lý những tồn đọng của cục quản lý ngành muối.
Sau khi Khâu Nhân Lễ phát biểu, Tôn Tập Dân lên tiếng bổ sung.
Tôn Tập Dân sau khi bày tỏ cảm ơn tới hội nghị Thường vụ vì đã hiểu và tín nhiệm y, trịnh trọng chỉ ra một điểm:
- Nhân tiện nhắc nhở các đồng chí khác, tùy tiện chỉ trích người khác là một hành vi không đúng. Tôi luôn cho rằng, đồng chí Hạ Tưởng không liên đới trong sự việc này.
Nếu Tôn Tập Dân lấy giọng điệu nhẹ nhàng để nói thì chính là nói bóng gió, nhưng y lại nói với vẻ cực kỳ nghiêm túc và rất cương quyết, khiến không ít người rùng mình, vì cớ gì Chủ tịch Tôn lại giữ uy cho Hạ Tưởng?
Mặc dù không thể hiểu nổi cách làm của Tôn Tập Dân, nhưng qua Hội nghị Thường vụ lần này, cơ quan Tỉnh ủy xem như đã nhận định được một sự thật, khi Hạ Tưởng mạnh quả nhiên đáng sợ, không chỉ Khâu Nhân Lễ lặng im tỏ ý đồng tình, mà cả Chủ tịch Tôn cũng đành nhượng bộ để tránh gay gắt.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bất luận Hạ Tưởng có bộc lộ tài năng hay không, cũng chẳng biết sự hùng mạnh của Hạ Tưởng khiến cho một vài người rất khó chịu, nhưng việc Hạ Tưởng giành được thắng lợi trong Hội nghị thường vụ là một sự thật hiển nhiên.
Hạ Lực lại càng âm thầm đồng tình, bí mật phân tích hướng đi của tỉnh Tề sau này, Hạ Tưởng thắng lợi ở ba điểm. Một là nhân cơ hội đánh cho Hà Giang Hải một đòn, khiến một Hà Giang Hải ngạo mạn từ trước đến nay không hề cúi đầu, trong Hội nghị Thường vụ mặt đã biến sắc, giống như tự rước họa vào thân vậy. Hai là khiến cho Chu Hồng Cơ không thể cứ kéo dài mãi không chịu giải quyết trong vấn đề của cục quản lý ngành muối nữa, nhất định phải có những hành động cụ thể để chứng minh. Cuối cùng - cũng là điểm mấu chốt, Tôn Tập Dân viện hết lý do này tới lý do khác để trì hoãn dự án của Tập đoàn Đạt Tài, cuối cùng cũng phải thất bại với kế hoạch của mình.
Như vậy... mà được xác định!
Hạ Lực đã đưa ra ba kết luận, cũng chính là ba thắng lợi bên ngoài. Nếu Hạ Tưởng nói, còn có nhân tố chính trị ẩn chứa bên trong. Thứ nhất,vừa làm đảo lộn hoàn toàn hàng loạt các sắp đặt của Hà Giang Hải. Thứ hai, tỉnh Yến đem cái vụ án tham ô hối lộ của ngành muối hai tỉnh Tề Yến báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật Trung ương, thì có khác nào đá một con nhím vào chân Long Gia Thành!
Là con nhím, chứ không phải là trái sầu riêng.
Còn tiện tay xóa bỏ lòng tham của Nha Nội, đồng thời không nặng không nhẹ mà đánh y một bạt tai, chẳng qua cũng chỉ là một sự việc tiện thể mà thôi.
Đương nhiên, Hạ Tưởng cũng không phải không lo lắng, cục diện đã thành công rồi. Nhưng kết cục của Vương Chi Phu thế nào hắn cũng không rõ. Trung ương khẳng định sẽ có cách, sợ rằng dù không công khai xử lý, cũng sẽ có xử lý nội bộ!
Ba ngày sau, UBND tỉnh chính thức tuyên bố ký thỏa thuận với Tập đoàn Đạt Tài. Tập đoàn Đạt Tài đầu tư mười tỷ cho việc khởi công công viên Địa Chất ở Ngũ Nhạc là dự án chiến lược bất động sản của Tập đoàn.
Trong buổi họp báo, cánh nhà báo từ khắp mọi nơi trong cả nước đều ùn ùn kéo tới, đều rất hứng thú với cái dự án treo của tập đoàn Đạt Tài, hàng loạt các câu hỏi được đặt ra. Mặc dù lúc đó cái băng ghi âm trên mạng được lắng xuống, chỉ còn một số nơi còn âm ỉ, phần lớn cánh nhà báo đều đặt những câu hỏi trực diện, cũng một vài nhà báo sợ thiên hạ không loạn nổi, lại đem liên tưởng lại những gì đã qua giữa tập đoàn Đạt Tài và Chủ tịch tỉnh Yến Tôn Tập Dân, để phanh phui vấn đề xảo trá.
Cuối cùng đương nhiên bị người ta lễ phép mời ra ngoài.
Sau đó, các công ty truyền thông lớn và các trang web đều đưa tin hàng loạt về thỏa thuận được ký kết giữa tỉnh Tề với tập đoàn Đạt Tài được đưa lên những vị trí rất bắt mắt, hoàn toàn che đậy được sự kiện băng ghi âm được bùng nổ cách đó không lâu. Mặc dù còn có một số giới truyền thông cá biệt khác cố ý nhấn mạnh thêm chút nữa, nhưng cũng chẳng thu hút được sự chú ý của công chúng.
Thêm một ngày nữa, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề tổ chức họp báo báo cáo tiến triển vụ án tham ô hối lộ trong cục quản lý ngành muối xảy ra không lâu trước đây. ngoài Cục trưởng Thang Thế Thành và Phó cục trưởng Giải Thiếu Hải bị bắt giam và được giao cho Sở Tư pháp xử lý, cục quản lý ngành muối tỉnh còn xử lý một số cán bộ có liên quan. Tổng cộng có hơn mười cán bộ với những cấp bậc cao thấp khác nhau được xử lý theo kỷ luật Đảng và Nhà nước. Về cơ bản, hệ thống cán bộ cấp trung của cục quản lý ngành muối tỉnh đều bị quét sạch một trận!
Hai tin hot được tung ra hoàn toàn nâng cao hình tượng tích cực của tỉnh Tề. Trong khoảng thời gian ngắn, các công ty truyền thông đều đăng tải tin tức tỉnh Tề, các nội dung toàn là hướng về mặt tích cực. Khiến cho các bản tin tiêu cực thời gian trước gần như không còn.
Mặc dù thỏa hiệp với Tôn Tập Dân và ra tay với Chu Hồng Cơ là thắng lợi của Hạ Tưởng trong chính trị. Nhưng công bằng mà nói, về mặt cứu vớt hình tượng tỉnh Tề và cứu vớt cục diện bị động tỉnh Tề, lại chẳng phải là thắng lợi của Tỉnh ủy và nhân dân tỉnh Tề sao?
Cho nên, mặc dù người đưa ra quyết định trên là lựa chọn bất đắc dĩ, ấm ức khó chịu, đồng thời cho rằng đó là một mất mát lớn, nhưng phần lớn Tỉnh ủy tỉnh Tề đều thở phào nhẹ nhõm, âm thầm cảm kích. Bởi vì một loạt các phương sách của Hạ Tưởng đã khiến cho Tỉnh ủy tỉnh Tề vừa tiến hành cải cách đã thay đổi toàn bộ cục diện, cuối cùng, không hề bị cư dân mạng chỉ trích và ai ai cũng đều thoải mái.
Sau khi hàng loạt các sự kiện tan thành mây khói, Tỉnh ủy tỉnh Tề tiến vào thời kì tương đối bình ổn.Còn sự việc âm thầm không ai biết được, Nha Nội rời đi, tuyên cáo sự kiện đầu tư của Tập đoàn Thiên Giang tạm thời bị đình trệ. Còn ý đồ bắt tay với tập đoàn Đạt Tài của Nha Nội bị tiêu tan hoàn toàn.
Một sự việc càng nằm xa tầm mắt công chúng chính là, Hà Giang Hải bất ngờ yên tĩnh đi nhiều, tinh thần cũng sa sút rất nhiều, giống như bệnh nặng khó qua vậy, cả người cứ như mất hồn trong một khoảng thời gian rất lâu.
Sau đó liên tục tới Bắc Kinh mấy chuyến, nghe nói lại bí mật gặp Diệp Thiên Nam, mới lấy lại tinh thần, sức khỏe vì thế mà cũng tốt hơn.
Còn về Chu Hồng Cơ qua một lần tẩy trừ đối với cục quản lý ngành muối tỉnh, không ngoài dự tính, trong vòng nửa tháng, y đã tới Bắc Kinh hai lần liên tiếp. Đương nhiên khi thông báo ra bên ngoài là đi báo cáo công việc với Ủy ban Kỷ luật Trung ương, đối chất về việc tham ô hối lộ của cục quản lý ngành muối hai tỉnh Tề Yến. Nhưng kẻ thông minh đều biết rằng, Chu Hồng Cơ e rằng vừa báo cáo công tác với Ủy ban Kỷ luật Trung ương, vừa tố khố với Văn phòng nội các Chính phủ.
Về Nội các Chính phủ trước tiên chẳng cần phải nói, Chu Hồng Cơ tự có đường kết nối, mà y cũng không giống như Tôn Tập Dân quá để tâm đến thái độ của Văn phòng nội các Chính phủ --- Khi lần thứ hai đến báo cáo công tác với Ủy ban Kỷ luật Trung ương, y cũng chẳng gặp mặt với Nội các Chính phủ, mà là trực tiếp tới văn phòng của Long Gia Thành.
Lần này tới Bắc Kinh cũng là lúc nóng nhất trong mùa hè, lại còn nóng nực hơn so với thành phố Lỗ. Mặc dù trong phòng lạnh có thể làm người ta tạm thời trốn cái nóng bức, nhưng đâu có phải lúc nào cũng được thế, ngồi lâu quá cũng không tốt chút nào.
Sảng khoái nhất vẫn là những cơn gió mát mẻ tự nhiên.
Văn phòng của Long Gia Thành ở tầng hai lại đúng hướng gió, ông ta mướn thợ sửa lại các ô thông gió, gió từ cửa sổ thổi vào sau đó theo các ô thông gió tới văn phòng rồi lại theo cánh cửa chính tản ra.
Bên ngoài cửa sổ là một cây liễu cao lớn, có cả dây thường xuân bao quanh đã tạo cho ta cảm giác trong lành rồi. Trong cơn gió tự nhiên ấy, Long Gia Thành và Chu Hồng Cơ say sưa đàm đạo.
- Ngồi điều hòa lâu, mệt lắm.
Long Gia Thành thấy trên trán Chu Hồng Cơ lấm tấm mồ hôi, cười nói,
- Lúc trẻ, tôi cũng không chịu được nóng. Bây giờ trải qua nhiều việc rồi lại thấy thấm thía một câu nói - tâm tĩnh tự nhiên thoải mái!
- Nhưng, có rất nhiều đạo lý cần thể ngộchứ không phải là cảm ngộ. Cảm ngộ không chân thực, thể ngộ được rồi, đó mới là nhận thức thật sự.
Sau khi nói vài câu đạo lý, đề tài của Long Gia Thành cuối cùng vẫn là Hạ Tưởng:
- Hạ Tưởng đã tặng tôi một món quà, tôi vẫn cho rằng, sự việc lần trước đã xong rồi. Anh xem, Ủy ban Kỷ luật Trung ương đều đem trả lại quà cáp, không làm không hưởng, nếu như lan ra ngoài, người khác ắt hẳn sẽ ác cảm với Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Không ngờ, lần trước mới chỉ là đĩa rau trộn, lần này mới là món khai vị cho bữa tiệc. Chỉ có hắn, mới khiến tôi đau đầu nhức óc tới vậy thôi.
Chu Hồng Cơ cũng cười, vì khi Long Gia Thành nói chuyện dù cho khẽ nhíu mày nhưng nụ cười vẫn luôn nở trên môi, chứng tỏ ông ta bực thì vẫn bực, thật ra vẫn là bất đắc dĩ nhiều hơn là tức giận.
Quả thật, Hạ Tưởng lợi dụng việc hai tỉnh Tề Yến liên kết phá vụ án cục quản lý ngành muối, cố công tặng một món quà xa xỉ cho Ủy ban Kỷ luật Trung ương, mà nói chính xác là dành cho Long Gia Thành.
Mối qua lại và ân oán giữa Ủy ban Kỷ luật Trung ương và Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ thừa biết. Việc trả đòn của Hạ Tưởng, nếu để y đứng trên lập trường khách quan mà nói, thì y cũng từ chối cho ý kiến!
Hoặc là thực tâm mà nói, thậm chí vẫn còn ngầm ủng hộ cách làm của Hạ Tưởng. Bởi vì ngay cả y cũng không vừa lòng với những chuyện xảy ra ở Tần Đường năm đó – mặc dù cũng không phải tất cả những sự việc năm đó là ý đồ của Long Gia Thành.
Việc Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến điều tra cục quản lý ngành muối của tỉnh, quan chức thất thế không ít hơn tỉnh Tề. Uy lực liên động của hai tỉnh không phải nhỏ, đã thu hút sự quan tâm của giới truyền thông nước ngoài, chỉ tiếc là truyền thông trong nước vì nguyên nhân nào đó nên đành im lặng.
Vốn là một vụ án chống tham nhũng rầm rộ, vốn là một sự tấn công lớn đối với ngành sản xuất muối trong nước, nhưng vì im ắng của giới truyền thông mà công chúng hầu như chẳng hay biết gì.
Công chúng mặc dù không rõ chân tướng, nhưng công của Hạ Tưởng không thể nào phủ nhận. Chu Hồng Cơ thật sự rất kính nể những gì Hạ Tưởng đã làm, nhất là sau khi y biết Hạ Tưởng là xuất phát từ việc công.
Vì Ngô Nhược Thiên can can dự vào ngành sản xuất muối của tỉnh Yến, vì sự thất thế của vô số những tham quan trong ngành, vì ảnh hưởng trực tiếp từ cuộc đấu tranh chống tham nhũng của tỉnh Tề, bây giờ ngành sản xuất muối của tỉnh Yến là trọng tâm thanh lọc, các xí nghiệp trước kia ngừng sản xuất đã đi vào hoạt động sôi nối, trong khi đó, kim ngạch muối ăn mà tỉnh Yến điều phối từ tỉnh Tề lại giảm sút mạnh.
Đứng về phía tỉnh Tề mà nói, kinh tế của tỉnh có những tổn thất nhất định. Nhưng đứng về phía tỉnh Yến mà suy xét, hoặc xuất phát từ lợi ích của người lao động ngành muối mà nói, giảm bớt sự điều phối của "muối tư" ở tỉnh Tề, có lợi trong việc tạo điều kiện thuận lợi cho ngành sản xuất muối của tỉnh Yến phát triển, tạo công ăn việc làm cho hàng ngàn công nhân.
Đồng thời với việc hàng trăm hàng ngàn công nhân có được hy vọng sinh tồn, chính là việc rớt ngựa của hai ba chục quan tham của cục quản lý ngành muối hai tỉnh Tề Yến!
Quan tham, lợi dụng quyền trong tay để chiếm đoạt tài sản quốc gia, xét cho cùng thì đó đều là mồ hôi nước mắt của bách tính trăm họ.
Khi Chu Hồng Cơ điều tra chân tướng nhận ra trong sự việc này Hạ Tưởng chẳng tư lợi gì, đều là do công tâm, y cũng không thể khoogn bội phục với thái độ đó của Hạ Tưởng.
…Nhưng trở lại tình hình tỉnh Tề, Chu Hồng Cơ cũng đau đầu nhức óc, y vô cùng lo lắng vì lo sợ Hà Giang Hải vì liên tiếp thất bại mà không màng tất cả!! Thậm chí... không từ thủ đoạn nào!
Cuối cùng hội nghị Thường vụ đã đi đến thống nhất. Một là, Ủy ban Kỷ luật và Sở điều tra rõ chân tướng sự việc. Hai là, UBND tỉnh mau chóng xác nhận dự án đang bị treo của tập đoàn Đạt Tài, dùng tin tức chính thống về việc thu hút đầu tư để dẫn luồng dư luận sang một hướng khác. Ba là, Ủy ban Kỷ luật tỉnh phải gấp rút tổ chức họp báo, báo cáo kết quả xử lý những tồn đọng của cục quản lý ngành muối.
Sau khi Khâu Nhân Lễ phát biểu, Tôn Tập Dân lên tiếng bổ sung.
Tôn Tập Dân sau khi bày tỏ cảm ơn tới hội nghị Thường vụ vì đã hiểu và tín nhiệm y, trịnh trọng chỉ ra một điểm:
- Nhân tiện nhắc nhở các đồng chí khác, tùy tiện chỉ trích người khác là một hành vi không đúng. Tôi luôn cho rằng, đồng chí Hạ Tưởng không liên đới trong sự việc này.
Nếu Tôn Tập Dân lấy giọng điệu nhẹ nhàng để nói thì chính là nói bóng gió, nhưng y lại nói với vẻ cực kỳ nghiêm túc và rất cương quyết, khiến không ít người rùng mình, vì cớ gì Chủ tịch Tôn lại giữ uy cho Hạ Tưởng?
Mặc dù không thể hiểu nổi cách làm của Tôn Tập Dân, nhưng qua Hội nghị Thường vụ lần này, cơ quan Tỉnh ủy xem như đã nhận định được một sự thật, khi Hạ Tưởng mạnh quả nhiên đáng sợ, không chỉ Khâu Nhân Lễ lặng im tỏ ý đồng tình, mà cả Chủ tịch Tôn cũng đành nhượng bộ để tránh gay gắt.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bất luận Hạ Tưởng có bộc lộ tài năng hay không, cũng chẳng biết sự hùng mạnh của Hạ Tưởng khiến cho một vài người rất khó chịu, nhưng việc Hạ Tưởng giành được thắng lợi trong Hội nghị thường vụ là một sự thật hiển nhiên.
Hạ Lực lại càng âm thầm đồng tình, bí mật phân tích hướng đi của tỉnh Tề sau này, Hạ Tưởng thắng lợi ở ba điểm. Một là nhân cơ hội đánh cho Hà Giang Hải một đòn, khiến một Hà Giang Hải ngạo mạn từ trước đến nay không hề cúi đầu, trong Hội nghị Thường vụ mặt đã biến sắc, giống như tự rước họa vào thân vậy. Hai là khiến cho Chu Hồng Cơ không thể cứ kéo dài mãi không chịu giải quyết trong vấn đề của cục quản lý ngành muối nữa, nhất định phải có những hành động cụ thể để chứng minh. Cuối cùng - cũng là điểm mấu chốt, Tôn Tập Dân viện hết lý do này tới lý do khác để trì hoãn dự án của Tập đoàn Đạt Tài, cuối cùng cũng phải thất bại với kế hoạch của mình.
Như vậy... mà được xác định!
Hạ Lực đã đưa ra ba kết luận, cũng chính là ba thắng lợi bên ngoài. Nếu Hạ Tưởng nói, còn có nhân tố chính trị ẩn chứa bên trong. Thứ nhất,vừa làm đảo lộn hoàn toàn hàng loạt các sắp đặt của Hà Giang Hải. Thứ hai, tỉnh Yến đem cái vụ án tham ô hối lộ của ngành muối hai tỉnh Tề Yến báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật Trung ương, thì có khác nào đá một con nhím vào chân Long Gia Thành!
Là con nhím, chứ không phải là trái sầu riêng.
Còn tiện tay xóa bỏ lòng tham của Nha Nội, đồng thời không nặng không nhẹ mà đánh y một bạt tai, chẳng qua cũng chỉ là một sự việc tiện thể mà thôi.
Đương nhiên, Hạ Tưởng cũng không phải không lo lắng, cục diện đã thành công rồi. Nhưng kết cục của Vương Chi Phu thế nào hắn cũng không rõ. Trung ương khẳng định sẽ có cách, sợ rằng dù không công khai xử lý, cũng sẽ có xử lý nội bộ!
Ba ngày sau, UBND tỉnh chính thức tuyên bố ký thỏa thuận với Tập đoàn Đạt Tài. Tập đoàn Đạt Tài đầu tư mười tỷ cho việc khởi công công viên Địa Chất ở Ngũ Nhạc là dự án chiến lược bất động sản của Tập đoàn.
Trong buổi họp báo, cánh nhà báo từ khắp mọi nơi trong cả nước đều ùn ùn kéo tới, đều rất hứng thú với cái dự án treo của tập đoàn Đạt Tài, hàng loạt các câu hỏi được đặt ra. Mặc dù lúc đó cái băng ghi âm trên mạng được lắng xuống, chỉ còn một số nơi còn âm ỉ, phần lớn cánh nhà báo đều đặt những câu hỏi trực diện, cũng một vài nhà báo sợ thiên hạ không loạn nổi, lại đem liên tưởng lại những gì đã qua giữa tập đoàn Đạt Tài và Chủ tịch tỉnh Yến Tôn Tập Dân, để phanh phui vấn đề xảo trá.
Cuối cùng đương nhiên bị người ta lễ phép mời ra ngoài.
Sau đó, các công ty truyền thông lớn và các trang web đều đưa tin hàng loạt về thỏa thuận được ký kết giữa tỉnh Tề với tập đoàn Đạt Tài được đưa lên những vị trí rất bắt mắt, hoàn toàn che đậy được sự kiện băng ghi âm được bùng nổ cách đó không lâu. Mặc dù còn có một số giới truyền thông cá biệt khác cố ý nhấn mạnh thêm chút nữa, nhưng cũng chẳng thu hút được sự chú ý của công chúng.
Thêm một ngày nữa, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề tổ chức họp báo báo cáo tiến triển vụ án tham ô hối lộ trong cục quản lý ngành muối xảy ra không lâu trước đây. ngoài Cục trưởng Thang Thế Thành và Phó cục trưởng Giải Thiếu Hải bị bắt giam và được giao cho Sở Tư pháp xử lý, cục quản lý ngành muối tỉnh còn xử lý một số cán bộ có liên quan. Tổng cộng có hơn mười cán bộ với những cấp bậc cao thấp khác nhau được xử lý theo kỷ luật Đảng và Nhà nước. Về cơ bản, hệ thống cán bộ cấp trung của cục quản lý ngành muối tỉnh đều bị quét sạch một trận!
Hai tin hot được tung ra hoàn toàn nâng cao hình tượng tích cực của tỉnh Tề. Trong khoảng thời gian ngắn, các công ty truyền thông đều đăng tải tin tức tỉnh Tề, các nội dung toàn là hướng về mặt tích cực. Khiến cho các bản tin tiêu cực thời gian trước gần như không còn.
Mặc dù thỏa hiệp với Tôn Tập Dân và ra tay với Chu Hồng Cơ là thắng lợi của Hạ Tưởng trong chính trị. Nhưng công bằng mà nói, về mặt cứu vớt hình tượng tỉnh Tề và cứu vớt cục diện bị động tỉnh Tề, lại chẳng phải là thắng lợi của Tỉnh ủy và nhân dân tỉnh Tề sao?
Cho nên, mặc dù người đưa ra quyết định trên là lựa chọn bất đắc dĩ, ấm ức khó chịu, đồng thời cho rằng đó là một mất mát lớn, nhưng phần lớn Tỉnh ủy tỉnh Tề đều thở phào nhẹ nhõm, âm thầm cảm kích. Bởi vì một loạt các phương sách của Hạ Tưởng đã khiến cho Tỉnh ủy tỉnh Tề vừa tiến hành cải cách đã thay đổi toàn bộ cục diện, cuối cùng, không hề bị cư dân mạng chỉ trích và ai ai cũng đều thoải mái.
Sau khi hàng loạt các sự kiện tan thành mây khói, Tỉnh ủy tỉnh Tề tiến vào thời kì tương đối bình ổn.Còn sự việc âm thầm không ai biết được, Nha Nội rời đi, tuyên cáo sự kiện đầu tư của Tập đoàn Thiên Giang tạm thời bị đình trệ. Còn ý đồ bắt tay với tập đoàn Đạt Tài của Nha Nội bị tiêu tan hoàn toàn.
Một sự việc càng nằm xa tầm mắt công chúng chính là, Hà Giang Hải bất ngờ yên tĩnh đi nhiều, tinh thần cũng sa sút rất nhiều, giống như bệnh nặng khó qua vậy, cả người cứ như mất hồn trong một khoảng thời gian rất lâu.
Sau đó liên tục tới Bắc Kinh mấy chuyến, nghe nói lại bí mật gặp Diệp Thiên Nam, mới lấy lại tinh thần, sức khỏe vì thế mà cũng tốt hơn.
Còn về Chu Hồng Cơ qua một lần tẩy trừ đối với cục quản lý ngành muối tỉnh, không ngoài dự tính, trong vòng nửa tháng, y đã tới Bắc Kinh hai lần liên tiếp. Đương nhiên khi thông báo ra bên ngoài là đi báo cáo công việc với Ủy ban Kỷ luật Trung ương, đối chất về việc tham ô hối lộ của cục quản lý ngành muối hai tỉnh Tề Yến. Nhưng kẻ thông minh đều biết rằng, Chu Hồng Cơ e rằng vừa báo cáo công tác với Ủy ban Kỷ luật Trung ương, vừa tố khố với Văn phòng nội các Chính phủ.
Về Nội các Chính phủ trước tiên chẳng cần phải nói, Chu Hồng Cơ tự có đường kết nối, mà y cũng không giống như Tôn Tập Dân quá để tâm đến thái độ của Văn phòng nội các Chính phủ --- Khi lần thứ hai đến báo cáo công tác với Ủy ban Kỷ luật Trung ương, y cũng chẳng gặp mặt với Nội các Chính phủ, mà là trực tiếp tới văn phòng của Long Gia Thành.
Lần này tới Bắc Kinh cũng là lúc nóng nhất trong mùa hè, lại còn nóng nực hơn so với thành phố Lỗ. Mặc dù trong phòng lạnh có thể làm người ta tạm thời trốn cái nóng bức, nhưng đâu có phải lúc nào cũng được thế, ngồi lâu quá cũng không tốt chút nào.
Sảng khoái nhất vẫn là những cơn gió mát mẻ tự nhiên.
Văn phòng của Long Gia Thành ở tầng hai lại đúng hướng gió, ông ta mướn thợ sửa lại các ô thông gió, gió từ cửa sổ thổi vào sau đó theo các ô thông gió tới văn phòng rồi lại theo cánh cửa chính tản ra.
Bên ngoài cửa sổ là một cây liễu cao lớn, có cả dây thường xuân bao quanh đã tạo cho ta cảm giác trong lành rồi. Trong cơn gió tự nhiên ấy, Long Gia Thành và Chu Hồng Cơ say sưa đàm đạo.
- Ngồi điều hòa lâu, mệt lắm.
Long Gia Thành thấy trên trán Chu Hồng Cơ lấm tấm mồ hôi, cười nói,
- Lúc trẻ, tôi cũng không chịu được nóng. Bây giờ trải qua nhiều việc rồi lại thấy thấm thía một câu nói - tâm tĩnh tự nhiên thoải mái!
- Nhưng, có rất nhiều đạo lý cần thể ngộchứ không phải là cảm ngộ. Cảm ngộ không chân thực, thể ngộ được rồi, đó mới là nhận thức thật sự.
Sau khi nói vài câu đạo lý, đề tài của Long Gia Thành cuối cùng vẫn là Hạ Tưởng: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
- Hạ Tưởng đã tặng tôi một món quà, tôi vẫn cho rằng, sự việc lần trước đã xong rồi. Anh xem, Ủy ban Kỷ luật Trung ương đều đem trả lại quà cáp, không làm không hưởng, nếu như lan ra ngoài, người khác ắt hẳn sẽ ác cảm với Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Không ngờ, lần trước mới chỉ là đĩa rau trộn, lần này mới là món khai vị cho bữa tiệc. Chỉ có hắn, mới khiến tôi đau đầu nhức óc tới vậy thôi.
Chu Hồng Cơ cũng cười, vì khi Long Gia Thành nói chuyện dù cho khẽ nhíu mày nhưng nụ cười vẫn luôn nở trên môi, chứng tỏ ông ta bực thì vẫn bực, thật ra vẫn là bất đắc dĩ nhiều hơn là tức giận.
Quả thật, Hạ Tưởng lợi dụng việc hai tỉnh Tề Yến liên kết phá vụ án cục quản lý ngành muối, cố công tặng một món quà xa xỉ cho Ủy ban Kỷ luật Trung ương, mà nói chính xác là dành cho Long Gia Thành.
Mối qua lại và ân oán giữa Ủy ban Kỷ luật Trung ương và Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ thừa biết. Việc trả đòn của Hạ Tưởng, nếu để y đứng trên lập trường khách quan mà nói, thì y cũng từ chối cho ý kiến!
Hoặc là thực tâm mà nói, thậm chí vẫn còn ngầm ủng hộ cách làm của Hạ Tưởng. Bởi vì ngay cả y cũng không vừa lòng với những chuyện xảy ra ở Tần Đường năm đó – mặc dù cũng không phải tất cả những sự việc năm đó là ý đồ của Long Gia Thành.
Việc Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến điều tra cục quản lý ngành muối của tỉnh, quan chức thất thế không ít hơn tỉnh Tề. Uy lực liên động của hai tỉnh không phải nhỏ, đã thu hút sự quan tâm của giới truyền thông nước ngoài, chỉ tiếc là truyền thông trong nước vì nguyên nhân nào đó nên đành im lặng.
Vốn là một vụ án chống tham nhũng rầm rộ, vốn là một sự tấn công lớn đối với ngành sản xuất muối trong nước, nhưng vì im ắng của giới truyền thông mà công chúng hầu như chẳng hay biết gì.
Công chúng mặc dù không rõ chân tướng, nhưng công của Hạ Tưởng không thể nào phủ nhận. Chu Hồng Cơ thật sự rất kính nể những gì Hạ Tưởng đã làm, nhất là sau khi y biết Hạ Tưởng là xuất phát từ việc công.
Vì Ngô Nhược Thiên can can dự vào ngành sản xuất muối của tỉnh Yến, vì sự thất thế của vô số những tham quan trong ngành, vì ảnh hưởng trực tiếp từ cuộc đấu tranh chống tham nhũng của tỉnh Tề, bây giờ ngành sản xuất muối của tỉnh Yến là trọng tâm thanh lọc, các xí nghiệp trước kia ngừng sản xuất đã đi vào hoạt động sôi nối, trong khi đó, kim ngạch muối ăn mà tỉnh Yến điều phối từ tỉnh Tề lại giảm sút mạnh.
Đứng về phía tỉnh Tề mà nói, kinh tế của tỉnh có những tổn thất nhất định. Nhưng đứng về phía tỉnh Yến mà suy xét, hoặc xuất phát từ lợi ích của người lao động ngành muối mà nói, giảm bớt sự điều phối của "muối tư" ở tỉnh Tề, có lợi trong việc tạo điều kiện thuận lợi cho ngành sản xuất muối của tỉnh Yến phát triển, tạo công ăn việc làm cho hàng ngàn công nhân.
Đồng thời với việc hàng trăm hàng ngàn công nhân có được hy vọng sinh tồn, chính là việc rớt ngựa của hai ba chục quan tham của cục quản lý ngành muối hai tỉnh Tề Yến!
Quan tham, lợi dụng quyền trong tay để chiếm đoạt tài sản quốc gia, xét cho cùng thì đó đều là mồ hôi nước mắt của bách tính trăm họ.
Khi Chu Hồng Cơ điều tra chân tướng nhận ra trong sự việc này Hạ Tưởng chẳng tư lợi gì, đều là do công tâm, y cũng không thể khoogn bội phục với thái độ đó của Hạ Tưởng.
…Nhưng trở lại tình hình tỉnh Tề, Chu Hồng Cơ cũng đau đầu nhức óc, y vô cùng lo lắng vì lo sợ Hà Giang Hải vì liên tiếp thất bại mà không màng tất cả!! Thậm chí... không từ thủ đoạn nào!