Vừa mới nhận được tin tức tai nạn xe cộ, Hà Giang Hải còn không biết đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù y rất tức giận, rất căm phẫn, nổi điên, nhưng cũng biết, nguyên nhân ở chỗ là sự tình không khống chế được, phán đoán của y đã sai lầm, thật không ngờ điệu bộ Nha Nội ghê gớm thật, từ Bắc Kinh đến thành phố Lỗ, vệ sĩ luôn đi theo không rời.
Bày ra dáng vẻ còn hơn cả cán bộ cấp phó tỉnh… Hà Giang Hải còn thiếu chút oán thầm Nha Nội tự đề cao bản thân, tự cho mình siêu phàm, tuy nhiên sau đó lại suy nghĩ, đa số quan lớn đi xa, đều cố gắng tỏ ra đơn giản gọn nhẹ, mà minh tinh không có quyền, có tài sản, ngược lại bày ra trận thế lớn.
Nha Nội dù là Nha Nội, y cũng không phải cán bộ, chỉ là thương nhân mà thôi, cho nên chỉ cần gã chịu chi, mời một trăm vệ sĩ cũng không ai quản. Nhưng vấn đề ra ngoài có vệ sĩ đi theo, nếu y sớm biết Nha Nội đi xa nhất định mang theo vệ sĩ, hơn nữa vệ sĩ của Nha Nội còn liều mạng như vậy, y nói gì cũng sẽ không thực hiện kế hoạch thứ hai.
Kế hoạch thứ hai, chẳng qua cảnh báo nhỏ, cũng là vì đổ tội lên người Hạ Tưởng, khiến Nha Nội và Hạ Tưởng trở mặt thành thù, không ngờ, chữa lợn lành thành lợn què, thông minh bị thông minh hại, lại phí mạng người.
Hà Giang Hải ngay từ đầu tuy là giận tím mặt, nhưng coi như để trấn tĩnh, dù sao cũng không được phép biểu lộ ra quá rõ, không thể làm cho người ta cho rằng y là người giật dây. Còn có một điểm, chẳng qua là đã chết vài người, lại bởi tai nạn xe cộ mà chết, trên thế giới tai nạn xe cộ là thủ đoạn tốt nhất để che giấu tất cả những vấn đề phiền toái.
Chẳng qua khi Hà Giang Hải biết trên xe tổng cộng có 4 người, liền hơi khó hiểu, bởi dưới sự sắp đặt tỉ mỉ đến từng chi tiết, y vẫn cố ý nói thêm một câu, không cần nhiều người, hai ba người là được. Sự việc cũng không nên làm quá lớn, tạt chút sơn hoặc chút nước bẩn là được.
Làm sao lại thêm một người?
Người quen biết Hà Giang Hải luôn biết rằng, Hà Giang Hải tuy bụng dạ thẳng thắn, người tỉnh Tề vốn thẳng tính, nhưng qua biểu hiện tốt đẹp bên ngoài, cũng có một mặt khôn khéo mưu tính mọi chuyện, nếu không thì, y cũng không có khả năng như cá gặp nước trong quan trường, hơn nữa còn thắng được đại đa số các cán bộ địa phương tỉnh Tề.
Với lại Hà Giang Hải chính là người có phẩm chất ưu tú nhất, càng gặp việc hệ trọng, càng bình tĩnh, càng khống chế được cảm xúc trong thời gian ngắn nhất có thể, và dùng lí trí để phân tích vấn đề.
Hôm nay, cũng như vậy, tai nạn xe cộ không tưởng được, Hà Giang Hải đang trong cơn thịnh nộ, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lập tức nhiều cuộc điện thoại gọi đến, tranh thủ trong khoảng thời gian ngắn nhất, làm thủ tục khắc phục hậu quả trót lọt. Nhưng đang nghe đến 4 người bên trong chiếc BMW 330, Hà Giang Hải trong lòng vừa bình tĩnh trở lại lập tức lại tức điên lên, nhưng lúc này, y còn không ý thức được sẽ đối mặt với biến đổi lớn như thế nào, mà một lần nữa lại hít sâu một hơi, tiếp tục để người ta làm tốt công tác, đồng thời điều tra rõ trên xe còn một người là ai.
Vì đã sớm xác định được ba người, y đều biết họ, tài xế được gọi là Hoàng Sào - nói rõ chút, đương nhiên đó chỉ là biệt hiệu, tên thật là Hoàng Hà, nói sâu thêm nữa, người này chính là người lần trước uy hiếp Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn, là người mà Hà Giang Hải rất tín nhiệm.
Hai người khác, một người tên Vương Tiên Chi, một người là Thượng Nhượng, dĩ nhiên, đều là biệt hiệu, họ đều là người thân tín nhiều năm của Hà Giang Hải, luôn buôn bán muối, dựa vào muối mà sống.
Có vấn đề gì chỉ cần ba người ra mặt, Hà Giang Hải chắc chắn yên tâm, bởi ba người liên thủ cho tới bây giờ chưa từng thua lần nào, không chỉ bởi Hoàng Sào là kẻ tài cao gan cũng lớn, kỹ thuật điều khiển xe cừ nhất, hơn nữa Vương Tiên Chi và Thượng Nhượng đều quân nhân chuyển nghề, bản lĩnh hạng nhất. Nếu nói ba người bị vệ sĩ Nha Nội trực tiếp đâm chết ngay tại chỗ, Hà Giang Hải đau lòng mãi không nguôi, hận không thể trực tiếp rượt đuổi Nha Nội, giữ mối hận trong lòng, như vậy chờ y điều tra rõ người còn lại là ai, y đã bắt đầu điên cuồng tại chỗ, trong nháy mắt, y hận Nha Nội đến tận xương tủy, rốt cuộc không thể giữ được hình tượng, cũng không lo nghĩ còn tại bên trong Tỉnh ủy, tâm thần mềm yếu, ngước mặt lên trời gào khóc một tiếng tê liệt tâm thần.
Linh cảm chẳng lành đã ứng nghiệm, thêm một người, thật đúng là đứa con duy nhất của y - Hà Dương1
Chỉ muốn phá rối cuộc đàm phán của Hạ Tưởng và Nha Nội, chỉ muốn vu oan hãm hại Hạ Tưởng, thật không ngờ, không ngờ trả bằng tính mạng đứa con, làm sao chịu nổi.
Hà Giang Hải lúc này chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, may mà văn phòng không có đao, nếu không thì y hiện tại thật muốn mang đao đi tìm Nha Nội liều mạng, y hiện tại thầm nghĩ ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng: Nha Nội, mày lấy mạng con tao, tao muốn mày phải đền mạng.
Hà Giang Hải nóng giận không đúng thời điểm, cũng phát điên nhầm đối tượng, bởi Nha Nội cũng rất oan uổng, gã cũng là bị buộc đánh trả, hơn nữa gã cũng không bảo vệ sĩ ra tay bức tử đối phương.
Vệ sĩ của Nha Nội cũng thực bị oan, bởi đối phương liều mạng không muốn sống, và trong nước cũng có vô số con nhà giàu mới nổi đi chiếc BMW, thực sự nghĩ BMW là một thứ đáng giá, ngày thường dùng để tán gái, điên lên thì dùng để đập phá, phải biết rằng, khi vận tốc vượt quá 120 km, bất luận là ô tô hay gì cũng đều không khác biệt là mấy.
Hơn nữa, rõ ràng phía BMW xử trí không thỏa đáng, không phải muốn cưỡng ép vượt qua xe kia để cho xong chuyện, phía A8 mặc dù có đuổi theo, nhưng nói thật, đầu sỏ gây nên tai nạn vẫn là chiếc BMW.
BMW chịu trách nhiệm chính.
Phía BMW cũng cho rằng chính mình mới bị oan uổng, ai khiến A8 không muốn sống mà truy đuổi không để yên, chỉ là tạt sơn, lại không đoạt vợ nhà mày, còn dùng Audi 4.2 ức hiếp BMW 3.0, có bản lĩnh chơi BMW 6.0 đi?
Đương nhiên, đua xe là thông thường, huống chi lại là một lần ác ý gây rối, rắp tâm truy đuổi. Gây nên tai nạn, tuy rằng khiếp sợ, nhưng đã ở trong tình lý.
Nếu đứng trên lập trường của dân chúng, bốn người trên xe đều đáng chết, dùng lời nói rất thô tục, cũng không phải thứ tốt lành.
Chính xác mà nói, bên trong bốn người, thứ không ra gì nhất ngược lại chính là Hà Dương vốn không nên có mặt trên xe.
Hà Dương là con trai độc nhất của Hà Giang Hải, là xứng đáng với cái tên con nhà quan, cũng như nhau, cũng là con nhà giàu mới nổi, bởi ba nó có quyền, mẹ nó có tiền, bởi có quyền thế, cho nên nó từ nhỏ đã coi trời bằng vung – chỗ khác biệt với việc Hạ Tưởng rất chú trọng đến việc giáo dục tố chất chính là, Hà Giang Hải hết sức cưng chiều con, chỉ thiếu mỗi lên trời hái sao cho nó.
Hơn nữa vợ của Hà Giang Hải đối với Hà Dương lại càng ngoan ngoãn vâng lời, cái gọi lại con hư tại mẹ, ngàn đời không sai, Hà Dương không phụ sự mong đợi của mọi người mà lớn dần trở thành một gã cặn bã, ngang ngược, ngông cuồng.
Con nhà quan khác thì thích mò tiền và chơi với gái, sở thích lớn nhất của Hà Dương là chơi xe. Theo cách nói nước ngoài, chơi xe thể hiện nhà giàu, dựa theo mức độ giàu có, Hà Dương chơi xe cũng không vấn đề gì, tuy nhiên trình độ không đến nơi đến chốn, nâng cao tố chất không được, cũng chỉ có thể chơi xe.
Hơn nữa ngoài chơi xe ra, với chỉ số IQ của nó, có thể làm đủ trò bịp bợm thật sự là không có gì hay để nói cả.
Cũng may, Hà Dương tuy là thích chơi xe, thích kích động lên tới tốc độ nghẹt thở 200km, nhưng còn không nảy sinh sự kiện ác tính như bảy mươi mã lực, ngoại trừ đêm khuya, chạy như điên trên đường, ngoài ra đã 2 lần gặp tai nạn xe cộ nghiêm trọng, Hà Dương trong mắt Hà Giang Hải, coi như là một đứa trẻ ưu tú.
Dĩ nhiên, nếu không tính những chuyện chơi xe của Hà Dương đều sẽ không là vần đề.
Sau này một sự kiện không lớn không nhỏ…
Hà Dương chở một cô gái đua xe, cô gái rất phấn khích, đưa tay với ra ngoài cửa sổ la hét, mà kỹ thuật lái xe của Hà Dương quá mức cao siêu, khi đuổi theo một chiếc ô tô, tiếp cận quá gần, khi hai xe lao qua nhau, kết quả có thể tưởng, cô gái phấn khích điên cuồng la hét ấy đã trở thành một người tàn tật, khóc than kêu trời - cả cánh tay bị hai xe cọ sát nhau mà gãy nát.
Vui quá hóa buồn, Hà Giang Hải phải chi không ít tinh thần và tiền tài mới giải quyết êm xuôi được việc này, lúc Khâu Nhân Lễ vừa mới nhậm chức ở tỉnh Tề, y ít nhiều cũng biết một chút, trung ương có điều bất mãn với những thế lực địa phương tỉnh Tề quá mức nagng tàn, y đã đau lòng quyết định, đem Hà Dương ra nước ngoài.
Nếu chẳng may bị Khâu Nhân Lễ bắt được, cũng rất phiền toái.
Hà Dương xuất ngoại đã hơn một năm, muốn về nước, bởi ở nước ngoài mất đi đặc quyền, không thể đua xe, không thể tùy tiện tán gái, lại không ai theo đuổi, không được mở miệng, cảm giác thật sự khó chịu.
Hà Giang Hải cũng chỉ đành mặc nó, nhưng không cho nó quay lại thành phố Lỗ, chỉ có thể nán lại ở Bắc Kinh.
Sau này Khâu Nhân Lễ vô cùng ôn hòa, sự kiện cụt tay năm đó đã qua rất lâu, không có người nhắc lại, Hà Giang Hải liền ngầm đưa Hà Dương về lại thành phố Lỗ.
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, Hà Dương trưởng thành vài tuổi, nhưng sở thích đua xe vẫn không thay đổi, vẫn thường xuyên sau lưng Hà Giang Hải làm mưa làm gió, Hà Giang Hải ở tỉnh Tề có đại biến, đối mặt với áp lực từ Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, làm sao còn lo nghĩ tới Hà Dương? Sơ sót trong việc quản giáo Hà Dương.
Lại ứng với câu – cán bộ lãnh đạo nghiêm khắc quản giáo con trai của mình, cần phải xem như nhiệm vụ chính trị, nếu không, việc xảy ra sẽ là việc lớn.
Quả nhiên xảy ra chuyện lớn!
Ai có thể nghĩ đến, Hà Dương thích thú nhất thời, gạt Hà Giang Hải, muốn đích thân tham gia chỉnh lý sự kiện của Nha Nội? Ai có thể nghĩ đến, Nha Nội còn có vệ sĩ ẩn hình? Càng không ai nghĩ, không ngờ tai nạn xe lại nghiêm trọng như vậy, Hà Dương mất mạng ngay tại chỗ.
Hà Giang Hải thậm chí không cần nghĩ liền biết, không thể kiềm lòng với lời thỉnh cầu của Hà Dương, chỉ dựa vào hiện trường tai nạn xảy ra vô cùng thê thảm, người điều khiển xe khẳng định là Hà Dương.
Một trong ba điều bất hạnh nhất đời người là chết con lúc trung niên, việc xảy ra bất ngờ như vậy giáng xuống đầu Hà Giang Hải, khi Hà Giang Hải biết bốn người trên xe, hai người tử vong tại chỗ, một trong hai người, là Hà Dương, thì y chỉ thiếu chút nữa hôn mê.
Đau khổ tột cùng!
Phải làm như thế nào?
Sao lại thế chứ?
Nhưng lại sao không như thế, sao không có khả năng? Người bơi giỏi chết do nước, y năm đó mắng chửi Hà Dương đã từng nói, nếu Hà Dương không biết kiềm chế, một ngày nào đó sẽ chết bởi tai nạn xe cộ.
Lúc ấy chỉ nói vậy, không ngờ lời nói trở thành sự thật.
Hà Giang Hải trong lòng đau đớn, xé bỏ lớp ngụy trang, dự định liều lĩnh tìm Nha Nội, tính món nợ này với Nha Nội. Không ngờ y không cần chờ Nha Nội đến, bởi xe Nha Nội còn chưa tới tỉnh ủy, lại gặp tai nạn nữa rồi.
Thật đúng là tia sáng chợt hiện lên, thúc đẩy tình hình, dự đoán mọi người ra ngoài, bởi vì, sự việc luôn luôn có khi không khống chế được, mà hơn nữa khi không khống chế được, nếu lại gặp phải cảnh ngộ ngoài ý muốn, ai cũng nói rốt cuộc kết cục sẽ như thế nào.
Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ còn đang khó hiểu tại sao Hà Giang Hải lại gào khóc như vậy, lại nghe tin tức Nha Nội lại gặp tai nạn lần nữa truyền đến, Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đều chấn động – tai vạ làm sao lại nhiều như vậy, suy cho cùng là người nào đã gây nên chuyện đó?
Điều mà Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ lo lắng, Nha Nội thật sự đừng gặp bất trắc gì mới tốt.
Quả thực là Hà Giang Hải!
Vừa mới nhận được tin tức tai nạn xe cộ, Hà Giang Hải còn không biết đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù y rất tức giận, rất căm phẫn, nổi điên, nhưng cũng biết, nguyên nhân ở chỗ là sự tình không khống chế được, phán đoán của y đã sai lầm, thật không ngờ điệu bộ Nha Nội ghê gớm thật, từ Bắc Kinh đến thành phố Lỗ, vệ sĩ luôn đi theo không rời.
Bày ra dáng vẻ còn hơn cả cán bộ cấp phó tỉnh… Hà Giang Hải còn thiếu chút oán thầm Nha Nội tự đề cao bản thân, tự cho mình siêu phàm, tuy nhiên sau đó lại suy nghĩ, đa số quan lớn đi xa, đều cố gắng tỏ ra đơn giản gọn nhẹ, mà minh tinh không có quyền, có tài sản, ngược lại bày ra trận thế lớn.
Nha Nội dù là Nha Nội, y cũng không phải cán bộ, chỉ là thương nhân mà thôi, cho nên chỉ cần gã chịu chi, mời một trăm vệ sĩ cũng không ai quản. Nhưng vấn đề ra ngoài có vệ sĩ đi theo, nếu y sớm biết Nha Nội đi xa nhất định mang theo vệ sĩ, hơn nữa vệ sĩ của Nha Nội còn liều mạng như vậy, y nói gì cũng sẽ không thực hiện kế hoạch thứ hai.
Kế hoạch thứ hai, chẳng qua cảnh báo nhỏ, cũng là vì đổ tội lên người Hạ Tưởng, khiến Nha Nội và Hạ Tưởng trở mặt thành thù, không ngờ, chữa lợn lành thành lợn què, thông minh bị thông minh hại, lại phí mạng người.
Hà Giang Hải ngay từ đầu tuy là giận tím mặt, nhưng coi như để trấn tĩnh, dù sao cũng không được phép biểu lộ ra quá rõ, không thể làm cho người ta cho rằng y là người giật dây. Còn có một điểm, chẳng qua là đã chết vài người, lại bởi tai nạn xe cộ mà chết, trên thế giới tai nạn xe cộ là thủ đoạn tốt nhất để che giấu tất cả những vấn đề phiền toái.
Chẳng qua khi Hà Giang Hải biết trên xe tổng cộng có 4 người, liền hơi khó hiểu, bởi dưới sự sắp đặt tỉ mỉ đến từng chi tiết, y vẫn cố ý nói thêm một câu, không cần nhiều người, hai ba người là được. Sự việc cũng không nên làm quá lớn, tạt chút sơn hoặc chút nước bẩn là được.
Làm sao lại thêm một người?
Người quen biết Hà Giang Hải luôn biết rằng, Hà Giang Hải tuy bụng dạ thẳng thắn, người tỉnh Tề vốn thẳng tính, nhưng qua biểu hiện tốt đẹp bên ngoài, cũng có một mặt khôn khéo mưu tính mọi chuyện, nếu không thì, y cũng không có khả năng như cá gặp nước trong quan trường, hơn nữa còn thắng được đại đa số các cán bộ địa phương tỉnh Tề.
Với lại Hà Giang Hải chính là người có phẩm chất ưu tú nhất, càng gặp việc hệ trọng, càng bình tĩnh, càng khống chế được cảm xúc trong thời gian ngắn nhất có thể, và dùng lí trí để phân tích vấn đề.
Hôm nay, cũng như vậy, tai nạn xe cộ không tưởng được, Hà Giang Hải đang trong cơn thịnh nộ, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lập tức nhiều cuộc điện thoại gọi đến, tranh thủ trong khoảng thời gian ngắn nhất, làm thủ tục khắc phục hậu quả trót lọt. Nhưng đang nghe đến 4 người bên trong chiếc BMW 330, Hà Giang Hải trong lòng vừa bình tĩnh trở lại lập tức lại tức điên lên, nhưng lúc này, y còn không ý thức được sẽ đối mặt với biến đổi lớn như thế nào, mà một lần nữa lại hít sâu một hơi, tiếp tục để người ta làm tốt công tác, đồng thời điều tra rõ trên xe còn một người là ai.
Vì đã sớm xác định được ba người, y đều biết họ, tài xế được gọi là Hoàng Sào - nói rõ chút, đương nhiên đó chỉ là biệt hiệu, tên thật là Hoàng Hà, nói sâu thêm nữa, người này chính là người lần trước uy hiếp Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn, là người mà Hà Giang Hải rất tín nhiệm.
Hai người khác, một người tên Vương Tiên Chi, một người là Thượng Nhượng, dĩ nhiên, đều là biệt hiệu, họ đều là người thân tín nhiều năm của Hà Giang Hải, luôn buôn bán muối, dựa vào muối mà sống.
Có vấn đề gì chỉ cần ba người ra mặt, Hà Giang Hải chắc chắn yên tâm, bởi ba người liên thủ cho tới bây giờ chưa từng thua lần nào, không chỉ bởi Hoàng Sào là kẻ tài cao gan cũng lớn, kỹ thuật điều khiển xe cừ nhất, hơn nữa Vương Tiên Chi và Thượng Nhượng đều quân nhân chuyển nghề, bản lĩnh hạng nhất. Nếu nói ba người bị vệ sĩ Nha Nội trực tiếp đâm chết ngay tại chỗ, Hà Giang Hải đau lòng mãi không nguôi, hận không thể trực tiếp rượt đuổi Nha Nội, giữ mối hận trong lòng, như vậy chờ y điều tra rõ người còn lại là ai, y đã bắt đầu điên cuồng tại chỗ, trong nháy mắt, y hận Nha Nội đến tận xương tủy, rốt cuộc không thể giữ được hình tượng, cũng không lo nghĩ còn tại bên trong Tỉnh ủy, tâm thần mềm yếu, ngước mặt lên trời gào khóc một tiếng tê liệt tâm thần.
Linh cảm chẳng lành đã ứng nghiệm, thêm một người, thật đúng là đứa con duy nhất của y - Hà Dương1
Chỉ muốn phá rối cuộc đàm phán của Hạ Tưởng và Nha Nội, chỉ muốn vu oan hãm hại Hạ Tưởng, thật không ngờ, không ngờ trả bằng tính mạng đứa con, làm sao chịu nổi.
Hà Giang Hải lúc này chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, may mà văn phòng không có đao, nếu không thì y hiện tại thật muốn mang đao đi tìm Nha Nội liều mạng, y hiện tại thầm nghĩ ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng: Nha Nội, mày lấy mạng con tao, tao muốn mày phải đền mạng.
Hà Giang Hải nóng giận không đúng thời điểm, cũng phát điên nhầm đối tượng, bởi Nha Nội cũng rất oan uổng, gã cũng là bị buộc đánh trả, hơn nữa gã cũng không bảo vệ sĩ ra tay bức tử đối phương.
Vệ sĩ của Nha Nội cũng thực bị oan, bởi đối phương liều mạng không muốn sống, và trong nước cũng có vô số con nhà giàu mới nổi đi chiếc BMW, thực sự nghĩ BMW là một thứ đáng giá, ngày thường dùng để tán gái, điên lên thì dùng để đập phá, phải biết rằng, khi vận tốc vượt quá 120 km, bất luận là ô tô hay gì cũng đều không khác biệt là mấy.
Hơn nữa, rõ ràng phía BMW xử trí không thỏa đáng, không phải muốn cưỡng ép vượt qua xe kia để cho xong chuyện, phía A8 mặc dù có đuổi theo, nhưng nói thật, đầu sỏ gây nên tai nạn vẫn là chiếc BMW.
BMW chịu trách nhiệm chính.
Phía BMW cũng cho rằng chính mình mới bị oan uổng, ai khiến A8 không muốn sống mà truy đuổi không để yên, chỉ là tạt sơn, lại không đoạt vợ nhà mày, còn dùng Audi 4.2 ức hiếp BMW 3.0, có bản lĩnh chơi BMW 6.0 đi?
Đương nhiên, đua xe là thông thường, huống chi lại là một lần ác ý gây rối, rắp tâm truy đuổi. Gây nên tai nạn, tuy rằng khiếp sợ, nhưng đã ở trong tình lý.
Nếu đứng trên lập trường của dân chúng, bốn người trên xe đều đáng chết, dùng lời nói rất thô tục, cũng không phải thứ tốt lành.
Chính xác mà nói, bên trong bốn người, thứ không ra gì nhất ngược lại chính là Hà Dương vốn không nên có mặt trên xe.
Hà Dương là con trai độc nhất của Hà Giang Hải, là xứng đáng với cái tên con nhà quan, cũng như nhau, cũng là con nhà giàu mới nổi, bởi ba nó có quyền, mẹ nó có tiền, bởi có quyền thế, cho nên nó từ nhỏ đã coi trời bằng vung – chỗ khác biệt với việc Hạ Tưởng rất chú trọng đến việc giáo dục tố chất chính là, Hà Giang Hải hết sức cưng chiều con, chỉ thiếu mỗi lên trời hái sao cho nó.
Hơn nữa vợ của Hà Giang Hải đối với Hà Dương lại càng ngoan ngoãn vâng lời, cái gọi lại con hư tại mẹ, ngàn đời không sai, Hà Dương không phụ sự mong đợi của mọi người mà lớn dần trở thành một gã cặn bã, ngang ngược, ngông cuồng.
Con nhà quan khác thì thích mò tiền và chơi với gái, sở thích lớn nhất của Hà Dương là chơi xe. Theo cách nói nước ngoài, chơi xe thể hiện nhà giàu, dựa theo mức độ giàu có, Hà Dương chơi xe cũng không vấn đề gì, tuy nhiên trình độ không đến nơi đến chốn, nâng cao tố chất không được, cũng chỉ có thể chơi xe.
Hơn nữa ngoài chơi xe ra, với chỉ số IQ của nó, có thể làm đủ trò bịp bợm thật sự là không có gì hay để nói cả.
Cũng may, Hà Dương tuy là thích chơi xe, thích kích động lên tới tốc độ nghẹt thở 200km, nhưng còn không nảy sinh sự kiện ác tính như bảy mươi mã lực, ngoại trừ đêm khuya, chạy như điên trên đường, ngoài ra đã 2 lần gặp tai nạn xe cộ nghiêm trọng, Hà Dương trong mắt Hà Giang Hải, coi như là một đứa trẻ ưu tú.
Dĩ nhiên, nếu không tính những chuyện chơi xe của Hà Dương đều sẽ không là vần đề.
Sau này một sự kiện không lớn không nhỏ…
Hà Dương chở một cô gái đua xe, cô gái rất phấn khích, đưa tay với ra ngoài cửa sổ la hét, mà kỹ thuật lái xe của Hà Dương quá mức cao siêu, khi đuổi theo một chiếc ô tô, tiếp cận quá gần, khi hai xe lao qua nhau, kết quả có thể tưởng, cô gái phấn khích điên cuồng la hét ấy đã trở thành một người tàn tật, khóc than kêu trời - cả cánh tay bị hai xe cọ sát nhau mà gãy nát.
Vui quá hóa buồn, Hà Giang Hải phải chi không ít tinh thần và tiền tài mới giải quyết êm xuôi được việc này, lúc Khâu Nhân Lễ vừa mới nhậm chức ở tỉnh Tề, y ít nhiều cũng biết một chút, trung ương có điều bất mãn với những thế lực địa phương tỉnh Tề quá mức nagng tàn, y đã đau lòng quyết định, đem Hà Dương ra nước ngoài.
Nếu chẳng may bị Khâu Nhân Lễ bắt được, cũng rất phiền toái.
Hà Dương xuất ngoại đã hơn một năm, muốn về nước, bởi ở nước ngoài mất đi đặc quyền, không thể đua xe, không thể tùy tiện tán gái, lại không ai theo đuổi, không được mở miệng, cảm giác thật sự khó chịu.
Hà Giang Hải cũng chỉ đành mặc nó, nhưng không cho nó quay lại thành phố Lỗ, chỉ có thể nán lại ở Bắc Kinh.
Sau này Khâu Nhân Lễ vô cùng ôn hòa, sự kiện cụt tay năm đó đã qua rất lâu, không có người nhắc lại, Hà Giang Hải liền ngầm đưa Hà Dương về lại thành phố Lỗ.
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, Hà Dương trưởng thành vài tuổi, nhưng sở thích đua xe vẫn không thay đổi, vẫn thường xuyên sau lưng Hà Giang Hải làm mưa làm gió, Hà Giang Hải ở tỉnh Tề có đại biến, đối mặt với áp lực từ Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, làm sao còn lo nghĩ tới Hà Dương? Sơ sót trong việc quản giáo Hà Dương.
Lại ứng với câu – cán bộ lãnh đạo nghiêm khắc quản giáo con trai của mình, cần phải xem như nhiệm vụ chính trị, nếu không, việc xảy ra sẽ là việc lớn.
Quả nhiên xảy ra chuyện lớn!
Ai có thể nghĩ đến, Hà Dương thích thú nhất thời, gạt Hà Giang Hải, muốn đích thân tham gia chỉnh lý sự kiện của Nha Nội? Ai có thể nghĩ đến, Nha Nội còn có vệ sĩ ẩn hình? Càng không ai nghĩ, không ngờ tai nạn xe lại nghiêm trọng như vậy, Hà Dương mất mạng ngay tại chỗ.
Hà Giang Hải thậm chí không cần nghĩ liền biết, không thể kiềm lòng với lời thỉnh cầu của Hà Dương, chỉ dựa vào hiện trường tai nạn xảy ra vô cùng thê thảm, người điều khiển xe khẳng định là Hà Dương. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Một trong ba điều bất hạnh nhất đời người là chết con lúc trung niên, việc xảy ra bất ngờ như vậy giáng xuống đầu Hà Giang Hải, khi Hà Giang Hải biết bốn người trên xe, hai người tử vong tại chỗ, một trong hai người, là Hà Dương, thì y chỉ thiếu chút nữa hôn mê.
Đau khổ tột cùng!
Phải làm như thế nào?
Sao lại thế chứ?
Nhưng lại sao không như thế, sao không có khả năng? Người bơi giỏi chết do nước, y năm đó mắng chửi Hà Dương đã từng nói, nếu Hà Dương không biết kiềm chế, một ngày nào đó sẽ chết bởi tai nạn xe cộ.
Lúc ấy chỉ nói vậy, không ngờ lời nói trở thành sự thật.
Hà Giang Hải trong lòng đau đớn, xé bỏ lớp ngụy trang, dự định liều lĩnh tìm Nha Nội, tính món nợ này với Nha Nội. Không ngờ y không cần chờ Nha Nội đến, bởi xe Nha Nội còn chưa tới tỉnh ủy, lại gặp tai nạn nữa rồi.
Thật đúng là tia sáng chợt hiện lên, thúc đẩy tình hình, dự đoán mọi người ra ngoài, bởi vì, sự việc luôn luôn có khi không khống chế được, mà hơn nữa khi không khống chế được, nếu lại gặp phải cảnh ngộ ngoài ý muốn, ai cũng nói rốt cuộc kết cục sẽ như thế nào.
Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ còn đang khó hiểu tại sao Hà Giang Hải lại gào khóc như vậy, lại nghe tin tức Nha Nội lại gặp tai nạn lần nữa truyền đến, Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đều chấn động – tai vạ làm sao lại nhiều như vậy, suy cho cùng là người nào đã gây nên chuyện đó?
Điều mà Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ lo lắng, Nha Nội thật sự đừng gặp bất trắc gì mới tốt.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Quả thực là Hà Giang Hải!
Vừa mới nhận được tin tức tai nạn xe cộ, Hà Giang Hải còn không biết đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù y rất tức giận, rất căm phẫn, nổi điên, nhưng cũng biết, nguyên nhân ở chỗ là sự tình không khống chế được, phán đoán của y đã sai lầm, thật không ngờ điệu bộ Nha Nội ghê gớm thật, từ Bắc Kinh đến thành phố Lỗ, vệ sĩ luôn đi theo không rời.
Bày ra dáng vẻ còn hơn cả cán bộ cấp phó tỉnh… Hà Giang Hải còn thiếu chút oán thầm Nha Nội tự đề cao bản thân, tự cho mình siêu phàm, tuy nhiên sau đó lại suy nghĩ, đa số quan lớn đi xa, đều cố gắng tỏ ra đơn giản gọn nhẹ, mà minh tinh không có quyền, có tài sản, ngược lại bày ra trận thế lớn.
Nha Nội dù là Nha Nội, y cũng không phải cán bộ, chỉ là thương nhân mà thôi, cho nên chỉ cần gã chịu chi, mời một trăm vệ sĩ cũng không ai quản. Nhưng vấn đề ra ngoài có vệ sĩ đi theo, nếu y sớm biết Nha Nội đi xa nhất định mang theo vệ sĩ, hơn nữa vệ sĩ của Nha Nội còn liều mạng như vậy, y nói gì cũng sẽ không thực hiện kế hoạch thứ hai.
Kế hoạch thứ hai, chẳng qua cảnh báo nhỏ, cũng là vì đổ tội lên người Hạ Tưởng, khiến Nha Nội và Hạ Tưởng trở mặt thành thù, không ngờ, chữa lợn lành thành lợn què, thông minh bị thông minh hại, lại phí mạng người.
Hà Giang Hải ngay từ đầu tuy là giận tím mặt, nhưng coi như để trấn tĩnh, dù sao cũng không được phép biểu lộ ra quá rõ, không thể làm cho người ta cho rằng y là người giật dây. Còn có một điểm, chẳng qua là đã chết vài người, lại bởi tai nạn xe cộ mà chết, trên thế giới tai nạn xe cộ là thủ đoạn tốt nhất để che giấu tất cả những vấn đề phiền toái.
Chẳng qua khi Hà Giang Hải biết trên xe tổng cộng có 4 người, liền hơi khó hiểu, bởi dưới sự sắp đặt tỉ mỉ đến từng chi tiết, y vẫn cố ý nói thêm một câu, không cần nhiều người, hai ba người là được. Sự việc cũng không nên làm quá lớn, tạt chút sơn hoặc chút nước bẩn là được.
Làm sao lại thêm một người?
Người quen biết Hà Giang Hải luôn biết rằng, Hà Giang Hải tuy bụng dạ thẳng thắn, người tỉnh Tề vốn thẳng tính, nhưng qua biểu hiện tốt đẹp bên ngoài, cũng có một mặt khôn khéo mưu tính mọi chuyện, nếu không thì, y cũng không có khả năng như cá gặp nước trong quan trường, hơn nữa còn thắng được đại đa số các cán bộ địa phương tỉnh Tề.
Với lại Hà Giang Hải chính là người có phẩm chất ưu tú nhất, càng gặp việc hệ trọng, càng bình tĩnh, càng khống chế được cảm xúc trong thời gian ngắn nhất có thể, và dùng lí trí để phân tích vấn đề.
Hôm nay, cũng như vậy, tai nạn xe cộ không tưởng được, Hà Giang Hải đang trong cơn thịnh nộ, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lập tức nhiều cuộc điện thoại gọi đến, tranh thủ trong khoảng thời gian ngắn nhất, làm thủ tục khắc phục hậu quả trót lọt. Nhưng đang nghe đến 4 người bên trong chiếc BMW 330, Hà Giang Hải trong lòng vừa bình tĩnh trở lại lập tức lại tức điên lên, nhưng lúc này, y còn không ý thức được sẽ đối mặt với biến đổi lớn như thế nào, mà một lần nữa lại hít sâu một hơi, tiếp tục để người ta làm tốt công tác, đồng thời điều tra rõ trên xe còn một người là ai.
Vì đã sớm xác định được ba người, y đều biết họ, tài xế được gọi là Hoàng Sào - nói rõ chút, đương nhiên đó chỉ là biệt hiệu, tên thật là Hoàng Hà, nói sâu thêm nữa, người này chính là người lần trước uy hiếp Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn, là người mà Hà Giang Hải rất tín nhiệm.
Hai người khác, một người tên Vương Tiên Chi, một người là Thượng Nhượng, dĩ nhiên, đều là biệt hiệu, họ đều là người thân tín nhiều năm của Hà Giang Hải, luôn buôn bán muối, dựa vào muối mà sống.
Có vấn đề gì chỉ cần ba người ra mặt, Hà Giang Hải chắc chắn yên tâm, bởi ba người liên thủ cho tới bây giờ chưa từng thua lần nào, không chỉ bởi Hoàng Sào là kẻ tài cao gan cũng lớn, kỹ thuật điều khiển xe cừ nhất, hơn nữa Vương Tiên Chi và Thượng Nhượng đều quân nhân chuyển nghề, bản lĩnh hạng nhất. Nếu nói ba người bị vệ sĩ Nha Nội trực tiếp đâm chết ngay tại chỗ, Hà Giang Hải đau lòng mãi không nguôi, hận không thể trực tiếp rượt đuổi Nha Nội, giữ mối hận trong lòng, như vậy chờ y điều tra rõ người còn lại là ai, y đã bắt đầu điên cuồng tại chỗ, trong nháy mắt, y hận Nha Nội đến tận xương tủy, rốt cuộc không thể giữ được hình tượng, cũng không lo nghĩ còn tại bên trong Tỉnh ủy, tâm thần mềm yếu, ngước mặt lên trời gào khóc một tiếng tê liệt tâm thần.
Linh cảm chẳng lành đã ứng nghiệm, thêm một người, thật đúng là đứa con duy nhất của y - Hà Dương1
Chỉ muốn phá rối cuộc đàm phán của Hạ Tưởng và Nha Nội, chỉ muốn vu oan hãm hại Hạ Tưởng, thật không ngờ, không ngờ trả bằng tính mạng đứa con, làm sao chịu nổi.
Hà Giang Hải lúc này chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, may mà văn phòng không có đao, nếu không thì y hiện tại thật muốn mang đao đi tìm Nha Nội liều mạng, y hiện tại thầm nghĩ ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng: Nha Nội, mày lấy mạng con tao, tao muốn mày phải đền mạng.
Hà Giang Hải nóng giận không đúng thời điểm, cũng phát điên nhầm đối tượng, bởi Nha Nội cũng rất oan uổng, gã cũng là bị buộc đánh trả, hơn nữa gã cũng không bảo vệ sĩ ra tay bức tử đối phương.
Vệ sĩ của Nha Nội cũng thực bị oan, bởi đối phương liều mạng không muốn sống, và trong nước cũng có vô số con nhà giàu mới nổi đi chiếc BMW, thực sự nghĩ BMW là một thứ đáng giá, ngày thường dùng để tán gái, điên lên thì dùng để đập phá, phải biết rằng, khi vận tốc vượt quá 120 km, bất luận là ô tô hay gì cũng đều không khác biệt là mấy.
Hơn nữa, rõ ràng phía BMW xử trí không thỏa đáng, không phải muốn cưỡng ép vượt qua xe kia để cho xong chuyện, phía A8 mặc dù có đuổi theo, nhưng nói thật, đầu sỏ gây nên tai nạn vẫn là chiếc BMW.
BMW chịu trách nhiệm chính.
Phía BMW cũng cho rằng chính mình mới bị oan uổng, ai khiến A8 không muốn sống mà truy đuổi không để yên, chỉ là tạt sơn, lại không đoạt vợ nhà mày, còn dùng Audi 4.2 ức hiếp BMW 3.0, có bản lĩnh chơi BMW 6.0 đi?
Đương nhiên, đua xe là thông thường, huống chi lại là một lần ác ý gây rối, rắp tâm truy đuổi. Gây nên tai nạn, tuy rằng khiếp sợ, nhưng đã ở trong tình lý.
Nếu đứng trên lập trường của dân chúng, bốn người trên xe đều đáng chết, dùng lời nói rất thô tục, cũng không phải thứ tốt lành.
Chính xác mà nói, bên trong bốn người, thứ không ra gì nhất ngược lại chính là Hà Dương vốn không nên có mặt trên xe.
Hà Dương là con trai độc nhất của Hà Giang Hải, là xứng đáng với cái tên con nhà quan, cũng như nhau, cũng là con nhà giàu mới nổi, bởi ba nó có quyền, mẹ nó có tiền, bởi có quyền thế, cho nên nó từ nhỏ đã coi trời bằng vung – chỗ khác biệt với việc Hạ Tưởng rất chú trọng đến việc giáo dục tố chất chính là, Hà Giang Hải hết sức cưng chiều con, chỉ thiếu mỗi lên trời hái sao cho nó.
Hơn nữa vợ của Hà Giang Hải đối với Hà Dương lại càng ngoan ngoãn vâng lời, cái gọi lại con hư tại mẹ, ngàn đời không sai, Hà Dương không phụ sự mong đợi của mọi người mà lớn dần trở thành một gã cặn bã, ngang ngược, ngông cuồng.
Con nhà quan khác thì thích mò tiền và chơi với gái, sở thích lớn nhất của Hà Dương là chơi xe. Theo cách nói nước ngoài, chơi xe thể hiện nhà giàu, dựa theo mức độ giàu có, Hà Dương chơi xe cũng không vấn đề gì, tuy nhiên trình độ không đến nơi đến chốn, nâng cao tố chất không được, cũng chỉ có thể chơi xe.
Hơn nữa ngoài chơi xe ra, với chỉ số IQ của nó, có thể làm đủ trò bịp bợm thật sự là không có gì hay để nói cả.
Cũng may, Hà Dương tuy là thích chơi xe, thích kích động lên tới tốc độ nghẹt thở 200km, nhưng còn không nảy sinh sự kiện ác tính như bảy mươi mã lực, ngoại trừ đêm khuya, chạy như điên trên đường, ngoài ra đã 2 lần gặp tai nạn xe cộ nghiêm trọng, Hà Dương trong mắt Hà Giang Hải, coi như là một đứa trẻ ưu tú.
Dĩ nhiên, nếu không tính những chuyện chơi xe của Hà Dương đều sẽ không là vần đề.
Sau này một sự kiện không lớn không nhỏ…
Hà Dương chở một cô gái đua xe, cô gái rất phấn khích, đưa tay với ra ngoài cửa sổ la hét, mà kỹ thuật lái xe của Hà Dương quá mức cao siêu, khi đuổi theo một chiếc ô tô, tiếp cận quá gần, khi hai xe lao qua nhau, kết quả có thể tưởng, cô gái phấn khích điên cuồng la hét ấy đã trở thành một người tàn tật, khóc than kêu trời - cả cánh tay bị hai xe cọ sát nhau mà gãy nát.
Vui quá hóa buồn, Hà Giang Hải phải chi không ít tinh thần và tiền tài mới giải quyết êm xuôi được việc này, lúc Khâu Nhân Lễ vừa mới nhậm chức ở tỉnh Tề, y ít nhiều cũng biết một chút, trung ương có điều bất mãn với những thế lực địa phương tỉnh Tề quá mức nagng tàn, y đã đau lòng quyết định, đem Hà Dương ra nước ngoài.
Nếu chẳng may bị Khâu Nhân Lễ bắt được, cũng rất phiền toái.
Hà Dương xuất ngoại đã hơn một năm, muốn về nước, bởi ở nước ngoài mất đi đặc quyền, không thể đua xe, không thể tùy tiện tán gái, lại không ai theo đuổi, không được mở miệng, cảm giác thật sự khó chịu.
Hà Giang Hải cũng chỉ đành mặc nó, nhưng không cho nó quay lại thành phố Lỗ, chỉ có thể nán lại ở Bắc Kinh.
Sau này Khâu Nhân Lễ vô cùng ôn hòa, sự kiện cụt tay năm đó đã qua rất lâu, không có người nhắc lại, Hà Giang Hải liền ngầm đưa Hà Dương về lại thành phố Lỗ.
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, Hà Dương trưởng thành vài tuổi, nhưng sở thích đua xe vẫn không thay đổi, vẫn thường xuyên sau lưng Hà Giang Hải làm mưa làm gió, Hà Giang Hải ở tỉnh Tề có đại biến, đối mặt với áp lực từ Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, làm sao còn lo nghĩ tới Hà Dương? Sơ sót trong việc quản giáo Hà Dương.
Lại ứng với câu – cán bộ lãnh đạo nghiêm khắc quản giáo con trai của mình, cần phải xem như nhiệm vụ chính trị, nếu không, việc xảy ra sẽ là việc lớn.
Quả nhiên xảy ra chuyện lớn!
Ai có thể nghĩ đến, Hà Dương thích thú nhất thời, gạt Hà Giang Hải, muốn đích thân tham gia chỉnh lý sự kiện của Nha Nội? Ai có thể nghĩ đến, Nha Nội còn có vệ sĩ ẩn hình? Càng không ai nghĩ, không ngờ tai nạn xe lại nghiêm trọng như vậy, Hà Dương mất mạng ngay tại chỗ.
Hà Giang Hải thậm chí không cần nghĩ liền biết, không thể kiềm lòng với lời thỉnh cầu của Hà Dương, chỉ dựa vào hiện trường tai nạn xảy ra vô cùng thê thảm, người điều khiển xe khẳng định là Hà Dương.
Một trong ba điều bất hạnh nhất đời người là chết con lúc trung niên, việc xảy ra bất ngờ như vậy giáng xuống đầu Hà Giang Hải, khi Hà Giang Hải biết bốn người trên xe, hai người tử vong tại chỗ, một trong hai người, là Hà Dương, thì y chỉ thiếu chút nữa hôn mê.
Đau khổ tột cùng!
Phải làm như thế nào?
Sao lại thế chứ?
Nhưng lại sao không như thế, sao không có khả năng? Người bơi giỏi chết do nước, y năm đó mắng chửi Hà Dương đã từng nói, nếu Hà Dương không biết kiềm chế, một ngày nào đó sẽ chết bởi tai nạn xe cộ.
Lúc ấy chỉ nói vậy, không ngờ lời nói trở thành sự thật.
Hà Giang Hải trong lòng đau đớn, xé bỏ lớp ngụy trang, dự định liều lĩnh tìm Nha Nội, tính món nợ này với Nha Nội. Không ngờ y không cần chờ Nha Nội đến, bởi xe Nha Nội còn chưa tới tỉnh ủy, lại gặp tai nạn nữa rồi.
Thật đúng là tia sáng chợt hiện lên, thúc đẩy tình hình, dự đoán mọi người ra ngoài, bởi vì, sự việc luôn luôn có khi không khống chế được, mà hơn nữa khi không khống chế được, nếu lại gặp phải cảnh ngộ ngoài ý muốn, ai cũng nói rốt cuộc kết cục sẽ như thế nào.
Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ còn đang khó hiểu tại sao Hà Giang Hải lại gào khóc như vậy, lại nghe tin tức Nha Nội lại gặp tai nạn lần nữa truyền đến, Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đều chấn động – tai vạ làm sao lại nhiều như vậy, suy cho cùng là người nào đã gây nên chuyện đó?
Điều mà Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ lo lắng, Nha Nội thật sự đừng gặp bất trắc gì mới tốt.