- Dưới tình huống hợp pháp hợp lý, trả giá thấp nhất để thu được sản nghiệp của đối phương, Chủ tịch Trần, cơ hội cho anh quay về Bắc Kinh đã tới.
Nga Ni Trần sao có thể không rõ ý của Hạ Tưởng? Tuy rằng thâu tóm sản nghiệp của Nha Nội là việc rất nguy hiểm, nhưng trong kinh doanh cũng có quy tắc nhất định, Nha Nội muốn ỷ thế hiếp người thâu tóm người khác, phải chuẩn bị tâm lý bị người khác thâu tóm bất cứ lúc nào.
Huống chi, hiện tại đối với Nha Nội mà nói, thân thể khỏe mạnh còn hơn mười tỷ —— có thể tỉnh lại và không có di chứng chính là vạn hạnh rồi, làm sao còn ham muốn sản nghiệp người khác nữa?
Nga Ni Trần ngầm hiểu, cười khẽ một tiếng rồi cúp điện thoại.
Nếu là người khác nói, Nga Ni Trần một là sẽ không tin tưởng đối phương có thể đứng vững trước áp lực của thế lực phía sau Nha Nội, hai là y cũng không dám ra tay với sản nghiệp của Nha Nội, nhưng nếu Hạ Tưởng nói, y liền tin một trăm phần trăm, chỉ cần đi theo Hạ Tưởng, nhất định sẽ bình yên vô sự, hơn nữa khẳng định sẽ có thu hoạch rất lớn.
Nhớ năm đó, y không tin tưởng thủ đoạn và năng lực của Hạ Tưởng, kết quả là mất hết sản nghiệp cả đời vất vả gây dựng, còn rơi vào một kết cục vô cùng thê lương. Nếu không phải thời khắc cuối cùng y hoàn toàn tỉnh ngộ, dốc toàn lực chém rụng Cổ Hướng Quốc, nhận được sự tán thành của Hạ Tưởng, thì hiện tại, không chừng y còn đang bị hành hạ trong nhà giam.
Bại cũng Hạ Tưởng, thành cũng Hạ Tưởng, nói cũng lạ, hiện tại y lại không hề oán hận Hạ Tưởng, ngược lại còn vô cùng cảm ơn Hạ Tưởng đánh cho y tỉnh lại, bởi vì từ khi y nhìn được nhiều cuộc đấu tranh chính trị hơn, cũng hiểu rõ một điểm, chờ y phát triển đến một mức độ nhất định thì chỉ có một con đường chết.
Như Ngưu Lâm Quảng ở Tần Đường, không ngờ bị thiêu chết.
Lại ví dụ như Nha Nội, so với y khiêu ngạo hơn vô số lần, nhưng giờ thì sao đây? Bây giờ không phải còn hôn mê ở bệnh viện sao, nói không chừng còn lưu lại di chứng.
Lại như Hà Giang Hải, cuối cùng thì ra sao, tuy hiện tại vẫn giữ kín như bưng, nhưng ai cũng rõ ràng, Hà Giang Hải gặp hạn rồi, đầu đã chui vào vũng bùn, không còn khả năng ngẩng đầu lên nữa.
Trong cuộc đời này, chỉ có một hai bước quan trọng nhất, có đôi khi bước đúng một hai bước đó thì sau này chính là tiền đồ rộng mở.
Nga Ni Trần hiện tại giống như đã đến ngày hồi xuân, tinh thần phấn chấn, chú tâm vào sự nghiệp vĩ đại gặp núi mở đường, đến sông bắc cầu cho Hạ Tưởng.
Ý tưởng của Dương Uy và Nga Ni Trần đại khái cũng giống nhau, nhưng có một chút khác biệt, hiện tại anh ta theo sát Hạ Tưởng, càng mưu tính ích lợi lâu dài giữa chính trị và kinh tế hơn. Dương Uy đối với Hạ Tưởng không có sự cảm kích như Nga Ni Trần, mà là một dạng thần phục và theo đuôi, là một loại đầu tư chính trị của thương nhân có ánh mắt lâu dài.
Dương Uy kiên định cho rằng, về sau Hạ Tưởng nhất định đứng trên cao, chiếm cứ một vị trí trọng yếu, hiện tại anh ta trở thành một thuộc hạ trung tâm, về sau ở trong nước sẽ luôn đứng ở thế bất bại.
Hơn nữa Dương Uy cũng từng kề vai chiến đấu với Hạ Tưởng ở thành phố Lang, Tần Đường, anh ta vô cùng kính nể Hạ Tưởng.
Bởi vậy, kế hoạch xâm chiếm từng bước ở Bắc Kinh do Dương Uy và Nga Ni Trần ra mặt đối kháng Nha Nội càng thỏa đáng hơn.
Mà Nha Nội không ngờ lại trọng thương hôn mê, kế hoạch từng bước xâm chiếm Bắc Kinh vẫn tiếp tục đẩy mạnh như cũ, nhưng vì nguyên nhân quần long vô thủ (rắn mất đầu), bước đi chậm lại, và có dấu hiệu trận thế đại loạn, đúng là thời cơ tốt để phản công toàn diện, sao có thể bỏ qua?
Sau khi xin chỉ thị Hạ Tưởng, Nga Ni Trần và Dương Uy bàn bạc, lại gặp Tiếu Giai để thảo luận bước tiếp theo.
Tiếu Giai quen biết Hạ Tưởng nhiều năm, hiểu rất rõ tâm tư Hạ Tưởng, thứ nhất, Hạ Tưởng cố ý bảo cô tránh ở phía sau, đem sản nghiệp khổng lồ phân thành hai, một phần giao cho Tùng Phong Nhi ra mặt kinh doanh —— sau khi Tùng Phong Nhi gả cho Hứa Quan Hoa, lại xuất đầu lộ diện thì không có vấn đề gì —— một phần khác, tốt nhất tìm một người đại diện, hơn nữa tốt nhất là đàn ông.
Nếu tính tuổi thì Nga Ni Trần thích hợp nhất, bởi vì ông ta đã lớn tuổi, không dễ làm cho người ta liên tưởng đến quan hệ của ổng và cô, nhưng Nga Ni Trần dù sao cũng có tiền án trong người, vẫn nên giấu mặt sau màn, vậy Dương Uy là lựa chọn trước mắt tốt nhất.
Nhưng Dương Uy lại hơi trẻ tuổi, sản nghiệp của anh ta còn không bằng sản nghiệp khổng lồ của cô, nên cần một nhân vật lão luyện thành thục phía sau màn bày mưu tính kế cho Dương Uy, như vậy trừ Nga Ni Trần ra, không còn người thứ hai.
Hạ Tưởng cho Dương Uy và Nga Ni Trần đến giúp cô cũng là có ý như thế.
Tiếu Giai liền quyết định uỷ quyền toàn diện, giao cho Nga Ni Trần và Dương Uy toàn quyền phụ trách. Tuy nhiên khi gặp Nga Ni Trần, cô còn hơi ngượng ngùng, bởi vì có mấy chỗ sản nghiệp là năm đó lợi dụng thủ đoạn hợp pháp cướp đoạt từ trong tay Nga Ni Trần.
Tuy nhiên Nga Ni Trần lại rất thản nhiên, dường như hoàn toàn quên chuyện năm đó, cũng khiến Tiếu Giai âm thầm khâm phục Nga Ni Trần. Nói đi cũng phải nói lại, những thứ Nga Ni Trần trải qua, không phải người bình thường có thể hiểu được, những thứ như tiền tài, thanh danh, đã rất khó khiến y thật sự động tâm.
Duy nhất khiến y vướng bận, là hai cô con gái thôi.
Cũng bởi vì Hạ Tưởng liều lĩnh cứu Hoa Nhài Vàng, Bạc, mới khiến Nga Ni Trần vô cùng tin phục Hạ Tưởng, và khăng khăng làm tùy tùng của Hạ Tưởng.
Theo một góc độ khác mà nói, chỗ cao minh nhất của Hạ Tưởng cũng chính là chỗ này, nói chung hắn có thể hiểu rõ nhược điểm của mỗi người là gì, cần nhất cái gì. Nắm giữ dục vọng lớn nhất của một người liền nắm giữ vận mệnh của người đó.
...
Kế hoạch ở Bắc Kinh tiếp tục thực hiện như cũ, Hạ Tưởng thu hồi suy nghĩ, tạm thời không quan tâm vấn đề ở Bắc Kinh, bởi vì hiện tại Nha Nội đang ở thành phố Lỗ.
Chính chủ đang ở thành phố Lỗ, tự nhiên phải chuyển sự chú ý đến thành phố Lỗ, càng làm cho hắn thoải mái là Nha Nội bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh. Nếu nói Hạ Tưởng là vui sướng trên tai họa của người khác, Hạ Tưởng cũng sẽ không phản bác, thực ra hắn vẫn còn là một người tốt, không vì trò khôi hài giữa Nha Nội và Hà Giang Hải mà vỗ tay khen ngợi.
Hắn còn âm thầm đáng tiếc, đáng tiếc một loạt chuẩn bị của hắn, một bữa tiệc dành cho Nha Nội, hiện tại lại không dùng được, cũng tốt, hắn tất nhiên là thoải mái, chỉ khổ cho Hà Giang Hải.
Tuy nhiên thế sự xưa nay vẫn như vậy, mấy nhà sung sướng mấy nhà sầu, Hạ Tưởng không phải thánh nhân, tự nhiên muốn chính mình sung sướng người khác sầu. Hơn nữa, Nha Nội này đến thành phố Lỗ, cũng không phải là vì đến để cho hắn được sung sướng, mà Hà Giang Hải mạo muội ra tay, cũng không phải muốn tạo phiền phức cho hắn sao.
Nghĩ đến đây, Hạ Tưởng là một người lương thiện đến mức nào, vẫn cười trộm một cái vì trận quyết đấu giữa Hà Giang Hải và Nha Nội.
Có thể nói, Hà Giang Hải mạo muội ra tay, hoàn toàn quấy rối đại kế của Hạ Tưởng, đồng thời, cũng trực tiếp đưa thế cục tỉnh Tề đến bên vách núi!
Theo suy luận của Hạ Tưởng, thế cục tỉnh Tề ít nhất còn nửa năm mới có thể hoàn toàn mở ra, nhưng nói thật đúng là phải cảm tạ hành động theo cảm tính của đồng chí Hà Giang Hải, trực tiếp dùng thủ đoạn bạo lực từ giai đoạn thứ hai nhảy tới thời kì cuối giai đoạn thứ ba.
Tỉnh Tề thật sự sẽ phong vân đại biến, không chỉ vì Hà Giang Hải ra tay với Nha Nội, chạm đến điểm mấu chốt của phái phản đối, hơn nữa bởi vì một vụ tai nạn giao thông mà ai cũng không ngờ, khiến cặn bã lắng đọng dưới đáy nước thành phố Lỗ nổi hết lên mặt nước, vừa vặn bị Khâu Nhân Lễ một lưới bắt hết.
Bởi vậy, chẳng những Hà Giang Hải chạy trời không khỏi nắng, Tỉnh ủy trực tiếp bỏ qua Thành ủy mà ra tay, cũng khiến Viên Húc Cường lưng mang tiếng xấu, làm hai đại nhân vật đại biểu thế lực địa phương ở tỉnh Tề, từ đó lần lượt đồng thời ngã ngựa, có thể nói một công đôi việc, không chỉ khiến hắn nhận được niềm vui bất ngờ, cũng khiến Khâu Nhân Lễ được mùa bội thu, đồng thời giải quyết nan đề mà nhiều năm qua Trung Ương không thể phá giải, đó là thế lực địa phương tỉnh Tề quá mức hùng mạnh, cứ vậy một lần hành động quét sạch mọi chướng ngại.
Nghiêm Tiểu Thì cũng là một trong những người được lợi.
Cũng bởi vì một loạt kết cục khiến Hạ Tưởng tâm tình tốt, cô mới được hưởng thụ cùng Hạ Tưởng một đêm, có thể thật sự ôm Hạ Tưởng vào lòng.
Hạ Tưởng ăn sáng xong, thấy không còn sớm, sắp phải đi làm, nhưng không thể đi ra ngoài mà không rửa mặt, ai ngờ Nghiêm Tiểu Thì mới dậy đã tắm rửa, không chờ được, Hạ Tưởng liền đẩy cửa mà vào.
Nghiêm Tiểu Thì đang ngâm người trong nước ấm, thưởng thức cơ thể chính mình, thấy mình vẫn còn trẻ chưa già, làn da vẫn mượt mà, trong lòng liền tràn đầy tự tin, lại nhìn vòng eo gọn gàng, bộ ngực cao vút, còn có hai vai thon gầy, cùng với đường cong vòng ba tuyệt đẹp, càng nhìn càng tự tin, cho rằng ít nhất trong vòng mười năm, Hạ Tưởng sẽ không chán ghét thân thể của cô.
Người quan tâm đến sắc đẹp, sắc đẹp phai tàn thì tình yêu cũng tan rã, tình yêu tan rã thì cũng cạn tình nghĩa —— giữa cô và Hạ Tưởng, tình cảm hơn mười năm, Hạ Tưởng yêu thương cô, không chỉ là yêu sắc đẹp và thân thể của cô, hẳn là cũng có tình cảm sâu đậm... Khi đang nghĩ ngợi lung tung, lại không ngờ Hạ Tưởng đẩy cửa đi vào, trong lúc bối rối, Nghiêm Tiểu Thì vẻ mặt đỏ bừng, tay cũng không biết nên che chỗ nào, sẵng giọng:
- Anh, sao anh lại muốn nữa?
Hạ Tưởng rất ngượng ngùng sờ sờ cái mũi:
- Trên mặt anh chẳng lẽ viết hai chữ dê xòm à? Thật là, anh vào rửa mặt, chuẩn bị đi làm, đợi em tắm xong, phỏng chừng phải giữa trưa.
Hạ Tưởng làm bộ nhìn không chớp mắt, rửa mặt đánh răng xong, sau đó xoay người đi ra, đi tới cửa, lại lặng yên quay đầu nhếch miệng cười:
- Tiểu Thì, dáng người của em thật đẹp, da cũng rất trắng.
Hạ Tưởng đi một hồi lâu, vẻ mặt Nghiêm Tiểu Thì vẫn thẹn thùng, cả người trần truồng đứng trong nhà tắm, giật mình không biết hôm nay là ngày gì...
...
Đúng như Hạ Tưởng suy đoán, cuộc họp gần một ngày, xác định sự kiện vây đổ trụ sở Tỉnh ủy hoàn toàn là tội phạm mang tính chất xã hội đen, và đưa vụ tai nạn của Nha Nội tới tầm chính trị, nhất định phải điều tra rõ ràng, lái xe tuy rằng bị đâm chết, nhưng nhất định phải đưa kẻ đứng sau ra công lý.
Lại điều động lực lượng cảnh sát hai cấp tỉnh và thành phố vừa mới quét sạch các loại lưu manh đường phố, trùm nước, trùm đồ ăn,… làm nguy hại thành phố Lỗ nhiều năm, khiến Viên Húc Cường cảm thấy mất mặt, đành phải tỏ thái độ, chủ động kiểm điểm công tác bản chức bất lực với Tỉnh ủy, xin Tỉnh ủy xử phạt.
Khâu Nhân Lễ không tiếp nhận kiểm điểm của Viên Húc Cường, không phải rộng lượng, mà là chuyện đã kinh động đến Ban Tổ chức Trung ương, xử trí Hà Giang Hải và định luận Viên Húc Cường như thế nào, là quyết sách của Trung ương, Tỉnh ủy không có quyền can thiệp.
Buổi chiều, Nha Nội hôn mê hơn một ngày rốt cục tỉnh dậy, câu đầu tiên sau khi tỉnh lại cũng giống như Hà Giang Hải, y mở miệng cũng hỏi Hạ Tưởng, tuy nhiên, vấn đề y hỏi lại làm cho người ta không biết nên khóc hay cười.
14-15 thiếu
- Thực hiện theo kế hoạch.
Hạ Tưởng thản nhiên nói một câu,
- Dưới tình huống hợp pháp hợp lý, trả giá thấp nhất để thu được sản nghiệp của đối phương, Chủ tịch Trần, cơ hội cho anh quay về Bắc Kinh đã tới.
Nga Ni Trần sao có thể không rõ ý của Hạ Tưởng? Tuy rằng thâu tóm sản nghiệp của Nha Nội là việc rất nguy hiểm, nhưng trong kinh doanh cũng có quy tắc nhất định, Nha Nội muốn ỷ thế hiếp người thâu tóm người khác, phải chuẩn bị tâm lý bị người khác thâu tóm bất cứ lúc nào.
Huống chi, hiện tại đối với Nha Nội mà nói, thân thể khỏe mạnh còn hơn mười tỷ —— có thể tỉnh lại và không có di chứng chính là vạn hạnh rồi, làm sao còn ham muốn sản nghiệp người khác nữa?
Nga Ni Trần ngầm hiểu, cười khẽ một tiếng rồi cúp điện thoại.
Nếu là người khác nói, Nga Ni Trần một là sẽ không tin tưởng đối phương có thể đứng vững trước áp lực của thế lực phía sau Nha Nội, hai là y cũng không dám ra tay với sản nghiệp của Nha Nội, nhưng nếu Hạ Tưởng nói, y liền tin một trăm phần trăm, chỉ cần đi theo Hạ Tưởng, nhất định sẽ bình yên vô sự, hơn nữa khẳng định sẽ có thu hoạch rất lớn.
Nhớ năm đó, y không tin tưởng thủ đoạn và năng lực của Hạ Tưởng, kết quả là mất hết sản nghiệp cả đời vất vả gây dựng, còn rơi vào một kết cục vô cùng thê lương. Nếu không phải thời khắc cuối cùng y hoàn toàn tỉnh ngộ, dốc toàn lực chém rụng Cổ Hướng Quốc, nhận được sự tán thành của Hạ Tưởng, thì hiện tại, không chừng y còn đang bị hành hạ trong nhà giam.
Bại cũng Hạ Tưởng, thành cũng Hạ Tưởng, nói cũng lạ, hiện tại y lại không hề oán hận Hạ Tưởng, ngược lại còn vô cùng cảm ơn Hạ Tưởng đánh cho y tỉnh lại, bởi vì từ khi y nhìn được nhiều cuộc đấu tranh chính trị hơn, cũng hiểu rõ một điểm, chờ y phát triển đến một mức độ nhất định thì chỉ có một con đường chết.
Như Ngưu Lâm Quảng ở Tần Đường, không ngờ bị thiêu chết.
Lại ví dụ như Nha Nội, so với y khiêu ngạo hơn vô số lần, nhưng giờ thì sao đây? Bây giờ không phải còn hôn mê ở bệnh viện sao, nói không chừng còn lưu lại di chứng.
Lại như Hà Giang Hải, cuối cùng thì ra sao, tuy hiện tại vẫn giữ kín như bưng, nhưng ai cũng rõ ràng, Hà Giang Hải gặp hạn rồi, đầu đã chui vào vũng bùn, không còn khả năng ngẩng đầu lên nữa.
Trong cuộc đời này, chỉ có một hai bước quan trọng nhất, có đôi khi bước đúng một hai bước đó thì sau này chính là tiền đồ rộng mở.
Nga Ni Trần hiện tại giống như đã đến ngày hồi xuân, tinh thần phấn chấn, chú tâm vào sự nghiệp vĩ đại gặp núi mở đường, đến sông bắc cầu cho Hạ Tưởng.
Ý tưởng của Dương Uy và Nga Ni Trần đại khái cũng giống nhau, nhưng có một chút khác biệt, hiện tại anh ta theo sát Hạ Tưởng, càng mưu tính ích lợi lâu dài giữa chính trị và kinh tế hơn. Dương Uy đối với Hạ Tưởng không có sự cảm kích như Nga Ni Trần, mà là một dạng thần phục và theo đuôi, là một loại đầu tư chính trị của thương nhân có ánh mắt lâu dài.
Dương Uy kiên định cho rằng, về sau Hạ Tưởng nhất định đứng trên cao, chiếm cứ một vị trí trọng yếu, hiện tại anh ta trở thành một thuộc hạ trung tâm, về sau ở trong nước sẽ luôn đứng ở thế bất bại.
Hơn nữa Dương Uy cũng từng kề vai chiến đấu với Hạ Tưởng ở thành phố Lang, Tần Đường, anh ta vô cùng kính nể Hạ Tưởng.
Bởi vậy, kế hoạch xâm chiếm từng bước ở Bắc Kinh do Dương Uy và Nga Ni Trần ra mặt đối kháng Nha Nội càng thỏa đáng hơn.
Mà Nha Nội không ngờ lại trọng thương hôn mê, kế hoạch từng bước xâm chiếm Bắc Kinh vẫn tiếp tục đẩy mạnh như cũ, nhưng vì nguyên nhân quần long vô thủ (rắn mất đầu), bước đi chậm lại, và có dấu hiệu trận thế đại loạn, đúng là thời cơ tốt để phản công toàn diện, sao có thể bỏ qua?
Sau khi xin chỉ thị Hạ Tưởng, Nga Ni Trần và Dương Uy bàn bạc, lại gặp Tiếu Giai để thảo luận bước tiếp theo.
Tiếu Giai quen biết Hạ Tưởng nhiều năm, hiểu rất rõ tâm tư Hạ Tưởng, thứ nhất, Hạ Tưởng cố ý bảo cô tránh ở phía sau, đem sản nghiệp khổng lồ phân thành hai, một phần giao cho Tùng Phong Nhi ra mặt kinh doanh —— sau khi Tùng Phong Nhi gả cho Hứa Quan Hoa, lại xuất đầu lộ diện thì không có vấn đề gì —— một phần khác, tốt nhất tìm một người đại diện, hơn nữa tốt nhất là đàn ông.
Nếu tính tuổi thì Nga Ni Trần thích hợp nhất, bởi vì ông ta đã lớn tuổi, không dễ làm cho người ta liên tưởng đến quan hệ của ổng và cô, nhưng Nga Ni Trần dù sao cũng có tiền án trong người, vẫn nên giấu mặt sau màn, vậy Dương Uy là lựa chọn trước mắt tốt nhất.
Nhưng Dương Uy lại hơi trẻ tuổi, sản nghiệp của anh ta còn không bằng sản nghiệp khổng lồ của cô, nên cần một nhân vật lão luyện thành thục phía sau màn bày mưu tính kế cho Dương Uy, như vậy trừ Nga Ni Trần ra, không còn người thứ hai.
Hạ Tưởng cho Dương Uy và Nga Ni Trần đến giúp cô cũng là có ý như thế.
Tiếu Giai liền quyết định uỷ quyền toàn diện, giao cho Nga Ni Trần và Dương Uy toàn quyền phụ trách. Tuy nhiên khi gặp Nga Ni Trần, cô còn hơi ngượng ngùng, bởi vì có mấy chỗ sản nghiệp là năm đó lợi dụng thủ đoạn hợp pháp cướp đoạt từ trong tay Nga Ni Trần.
Tuy nhiên Nga Ni Trần lại rất thản nhiên, dường như hoàn toàn quên chuyện năm đó, cũng khiến Tiếu Giai âm thầm khâm phục Nga Ni Trần. Nói đi cũng phải nói lại, những thứ Nga Ni Trần trải qua, không phải người bình thường có thể hiểu được, những thứ như tiền tài, thanh danh, đã rất khó khiến y thật sự động tâm.
Duy nhất khiến y vướng bận, là hai cô con gái thôi.
Cũng bởi vì Hạ Tưởng liều lĩnh cứu Hoa Nhài Vàng, Bạc, mới khiến Nga Ni Trần vô cùng tin phục Hạ Tưởng, và khăng khăng làm tùy tùng của Hạ Tưởng.
Theo một góc độ khác mà nói, chỗ cao minh nhất của Hạ Tưởng cũng chính là chỗ này, nói chung hắn có thể hiểu rõ nhược điểm của mỗi người là gì, cần nhất cái gì. Nắm giữ dục vọng lớn nhất của một người liền nắm giữ vận mệnh của người đó.
...
Kế hoạch ở Bắc Kinh tiếp tục thực hiện như cũ, Hạ Tưởng thu hồi suy nghĩ, tạm thời không quan tâm vấn đề ở Bắc Kinh, bởi vì hiện tại Nha Nội đang ở thành phố Lỗ.
Chính chủ đang ở thành phố Lỗ, tự nhiên phải chuyển sự chú ý đến thành phố Lỗ, càng làm cho hắn thoải mái là Nha Nội bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh. Nếu nói Hạ Tưởng là vui sướng trên tai họa của người khác, Hạ Tưởng cũng sẽ không phản bác, thực ra hắn vẫn còn là một người tốt, không vì trò khôi hài giữa Nha Nội và Hà Giang Hải mà vỗ tay khen ngợi.
Hắn còn âm thầm đáng tiếc, đáng tiếc một loạt chuẩn bị của hắn, một bữa tiệc dành cho Nha Nội, hiện tại lại không dùng được, cũng tốt, hắn tất nhiên là thoải mái, chỉ khổ cho Hà Giang Hải.
Tuy nhiên thế sự xưa nay vẫn như vậy, mấy nhà sung sướng mấy nhà sầu, Hạ Tưởng không phải thánh nhân, tự nhiên muốn chính mình sung sướng người khác sầu. Hơn nữa, Nha Nội này đến thành phố Lỗ, cũng không phải là vì đến để cho hắn được sung sướng, mà Hà Giang Hải mạo muội ra tay, cũng không phải muốn tạo phiền phức cho hắn sao.
Nghĩ đến đây, Hạ Tưởng là một người lương thiện đến mức nào, vẫn cười trộm một cái vì trận quyết đấu giữa Hà Giang Hải và Nha Nội.
Có thể nói, Hà Giang Hải mạo muội ra tay, hoàn toàn quấy rối đại kế của Hạ Tưởng, đồng thời, cũng trực tiếp đưa thế cục tỉnh Tề đến bên vách núi!
Theo suy luận của Hạ Tưởng, thế cục tỉnh Tề ít nhất còn nửa năm mới có thể hoàn toàn mở ra, nhưng nói thật đúng là phải cảm tạ hành động theo cảm tính của đồng chí Hà Giang Hải, trực tiếp dùng thủ đoạn bạo lực từ giai đoạn thứ hai nhảy tới thời kì cuối giai đoạn thứ ba.
Tỉnh Tề thật sự sẽ phong vân đại biến, không chỉ vì Hà Giang Hải ra tay với Nha Nội, chạm đến điểm mấu chốt của phái phản đối, hơn nữa bởi vì một vụ tai nạn giao thông mà ai cũng không ngờ, khiến cặn bã lắng đọng dưới đáy nước thành phố Lỗ nổi hết lên mặt nước, vừa vặn bị Khâu Nhân Lễ một lưới bắt hết.
Bởi vậy, chẳng những Hà Giang Hải chạy trời không khỏi nắng, Tỉnh ủy trực tiếp bỏ qua Thành ủy mà ra tay, cũng khiến Viên Húc Cường lưng mang tiếng xấu, làm hai đại nhân vật đại biểu thế lực địa phương ở tỉnh Tề, từ đó lần lượt đồng thời ngã ngựa, có thể nói một công đôi việc, không chỉ khiến hắn nhận được niềm vui bất ngờ, cũng khiến Khâu Nhân Lễ được mùa bội thu, đồng thời giải quyết nan đề mà nhiều năm qua Trung Ương không thể phá giải, đó là thế lực địa phương tỉnh Tề quá mức hùng mạnh, cứ vậy một lần hành động quét sạch mọi chướng ngại.
Nghiêm Tiểu Thì cũng là một trong những người được lợi.
Cũng bởi vì một loạt kết cục khiến Hạ Tưởng tâm tình tốt, cô mới được hưởng thụ cùng Hạ Tưởng một đêm, có thể thật sự ôm Hạ Tưởng vào lòng.
Hạ Tưởng ăn sáng xong, thấy không còn sớm, sắp phải đi làm, nhưng không thể đi ra ngoài mà không rửa mặt, ai ngờ Nghiêm Tiểu Thì mới dậy đã tắm rửa, không chờ được, Hạ Tưởng liền đẩy cửa mà vào. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Nghiêm Tiểu Thì đang ngâm người trong nước ấm, thưởng thức cơ thể chính mình, thấy mình vẫn còn trẻ chưa già, làn da vẫn mượt mà, trong lòng liền tràn đầy tự tin, lại nhìn vòng eo gọn gàng, bộ ngực cao vút, còn có hai vai thon gầy, cùng với đường cong vòng ba tuyệt đẹp, càng nhìn càng tự tin, cho rằng ít nhất trong vòng mười năm, Hạ Tưởng sẽ không chán ghét thân thể của cô.
Người quan tâm đến sắc đẹp, sắc đẹp phai tàn thì tình yêu cũng tan rã, tình yêu tan rã thì cũng cạn tình nghĩa —— giữa cô và Hạ Tưởng, tình cảm hơn mười năm, Hạ Tưởng yêu thương cô, không chỉ là yêu sắc đẹp và thân thể của cô, hẳn là cũng có tình cảm sâu đậm... Khi đang nghĩ ngợi lung tung, lại không ngờ Hạ Tưởng đẩy cửa đi vào, trong lúc bối rối, Nghiêm Tiểu Thì vẻ mặt đỏ bừng, tay cũng không biết nên che chỗ nào, sẵng giọng:
- Anh, sao anh lại muốn nữa?
Hạ Tưởng rất ngượng ngùng sờ sờ cái mũi:
- Trên mặt anh chẳng lẽ viết hai chữ dê xòm à? Thật là, anh vào rửa mặt, chuẩn bị đi làm, đợi em tắm xong, phỏng chừng phải giữa trưa.
Hạ Tưởng làm bộ nhìn không chớp mắt, rửa mặt đánh răng xong, sau đó xoay người đi ra, đi tới cửa, lại lặng yên quay đầu nhếch miệng cười:
- Tiểu Thì, dáng người của em thật đẹp, da cũng rất trắng.
Hạ Tưởng đi một hồi lâu, vẻ mặt Nghiêm Tiểu Thì vẫn thẹn thùng, cả người trần truồng đứng trong nhà tắm, giật mình không biết hôm nay là ngày gì...
...
Đúng như Hạ Tưởng suy đoán, cuộc họp gần một ngày, xác định sự kiện vây đổ trụ sở Tỉnh ủy hoàn toàn là tội phạm mang tính chất xã hội đen, và đưa vụ tai nạn của Nha Nội tới tầm chính trị, nhất định phải điều tra rõ ràng, lái xe tuy rằng bị đâm chết, nhưng nhất định phải đưa kẻ đứng sau ra công lý.
Lại điều động lực lượng cảnh sát hai cấp tỉnh và thành phố vừa mới quét sạch các loại lưu manh đường phố, trùm nước, trùm đồ ăn,… làm nguy hại thành phố Lỗ nhiều năm, khiến Viên Húc Cường cảm thấy mất mặt, đành phải tỏ thái độ, chủ động kiểm điểm công tác bản chức bất lực với Tỉnh ủy, xin Tỉnh ủy xử phạt.
Khâu Nhân Lễ không tiếp nhận kiểm điểm của Viên Húc Cường, không phải rộng lượng, mà là chuyện đã kinh động đến Ban Tổ chức Trung ương, xử trí Hà Giang Hải và định luận Viên Húc Cường như thế nào, là quyết sách của Trung ương, Tỉnh ủy không có quyền can thiệp.
Buổi chiều, Nha Nội hôn mê hơn một ngày rốt cục tỉnh dậy, câu đầu tiên sau khi tỉnh lại cũng giống như Hà Giang Hải, y mở miệng cũng hỏi Hạ Tưởng, tuy nhiên, vấn đề y hỏi lại làm cho người ta không biết nên khóc hay cười.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
14-15 thiếu
- Thực hiện theo kế hoạch.
Hạ Tưởng thản nhiên nói một câu,
- Dưới tình huống hợp pháp hợp lý, trả giá thấp nhất để thu được sản nghiệp của đối phương, Chủ tịch Trần, cơ hội cho anh quay về Bắc Kinh đã tới.
Nga Ni Trần sao có thể không rõ ý của Hạ Tưởng? Tuy rằng thâu tóm sản nghiệp của Nha Nội là việc rất nguy hiểm, nhưng trong kinh doanh cũng có quy tắc nhất định, Nha Nội muốn ỷ thế hiếp người thâu tóm người khác, phải chuẩn bị tâm lý bị người khác thâu tóm bất cứ lúc nào.
Huống chi, hiện tại đối với Nha Nội mà nói, thân thể khỏe mạnh còn hơn mười tỷ —— có thể tỉnh lại và không có di chứng chính là vạn hạnh rồi, làm sao còn ham muốn sản nghiệp người khác nữa?
Nga Ni Trần ngầm hiểu, cười khẽ một tiếng rồi cúp điện thoại.
Nếu là người khác nói, Nga Ni Trần một là sẽ không tin tưởng đối phương có thể đứng vững trước áp lực của thế lực phía sau Nha Nội, hai là y cũng không dám ra tay với sản nghiệp của Nha Nội, nhưng nếu Hạ Tưởng nói, y liền tin một trăm phần trăm, chỉ cần đi theo Hạ Tưởng, nhất định sẽ bình yên vô sự, hơn nữa khẳng định sẽ có thu hoạch rất lớn.
Nhớ năm đó, y không tin tưởng thủ đoạn và năng lực của Hạ Tưởng, kết quả là mất hết sản nghiệp cả đời vất vả gây dựng, còn rơi vào một kết cục vô cùng thê lương. Nếu không phải thời khắc cuối cùng y hoàn toàn tỉnh ngộ, dốc toàn lực chém rụng Cổ Hướng Quốc, nhận được sự tán thành của Hạ Tưởng, thì hiện tại, không chừng y còn đang bị hành hạ trong nhà giam.
Bại cũng Hạ Tưởng, thành cũng Hạ Tưởng, nói cũng lạ, hiện tại y lại không hề oán hận Hạ Tưởng, ngược lại còn vô cùng cảm ơn Hạ Tưởng đánh cho y tỉnh lại, bởi vì từ khi y nhìn được nhiều cuộc đấu tranh chính trị hơn, cũng hiểu rõ một điểm, chờ y phát triển đến một mức độ nhất định thì chỉ có một con đường chết.
Như Ngưu Lâm Quảng ở Tần Đường, không ngờ bị thiêu chết.
Lại ví dụ như Nha Nội, so với y khiêu ngạo hơn vô số lần, nhưng giờ thì sao đây? Bây giờ không phải còn hôn mê ở bệnh viện sao, nói không chừng còn lưu lại di chứng.
Lại như Hà Giang Hải, cuối cùng thì ra sao, tuy hiện tại vẫn giữ kín như bưng, nhưng ai cũng rõ ràng, Hà Giang Hải gặp hạn rồi, đầu đã chui vào vũng bùn, không còn khả năng ngẩng đầu lên nữa.
Trong cuộc đời này, chỉ có một hai bước quan trọng nhất, có đôi khi bước đúng một hai bước đó thì sau này chính là tiền đồ rộng mở.
Nga Ni Trần hiện tại giống như đã đến ngày hồi xuân, tinh thần phấn chấn, chú tâm vào sự nghiệp vĩ đại gặp núi mở đường, đến sông bắc cầu cho Hạ Tưởng.
Ý tưởng của Dương Uy và Nga Ni Trần đại khái cũng giống nhau, nhưng có một chút khác biệt, hiện tại anh ta theo sát Hạ Tưởng, càng mưu tính ích lợi lâu dài giữa chính trị và kinh tế hơn. Dương Uy đối với Hạ Tưởng không có sự cảm kích như Nga Ni Trần, mà là một dạng thần phục và theo đuôi, là một loại đầu tư chính trị của thương nhân có ánh mắt lâu dài.
Dương Uy kiên định cho rằng, về sau Hạ Tưởng nhất định đứng trên cao, chiếm cứ một vị trí trọng yếu, hiện tại anh ta trở thành một thuộc hạ trung tâm, về sau ở trong nước sẽ luôn đứng ở thế bất bại.
Hơn nữa Dương Uy cũng từng kề vai chiến đấu với Hạ Tưởng ở thành phố Lang, Tần Đường, anh ta vô cùng kính nể Hạ Tưởng.
Bởi vậy, kế hoạch xâm chiếm từng bước ở Bắc Kinh do Dương Uy và Nga Ni Trần ra mặt đối kháng Nha Nội càng thỏa đáng hơn.
Mà Nha Nội không ngờ lại trọng thương hôn mê, kế hoạch từng bước xâm chiếm Bắc Kinh vẫn tiếp tục đẩy mạnh như cũ, nhưng vì nguyên nhân quần long vô thủ (rắn mất đầu), bước đi chậm lại, và có dấu hiệu trận thế đại loạn, đúng là thời cơ tốt để phản công toàn diện, sao có thể bỏ qua?
Sau khi xin chỉ thị Hạ Tưởng, Nga Ni Trần và Dương Uy bàn bạc, lại gặp Tiếu Giai để thảo luận bước tiếp theo.
Tiếu Giai quen biết Hạ Tưởng nhiều năm, hiểu rất rõ tâm tư Hạ Tưởng, thứ nhất, Hạ Tưởng cố ý bảo cô tránh ở phía sau, đem sản nghiệp khổng lồ phân thành hai, một phần giao cho Tùng Phong Nhi ra mặt kinh doanh —— sau khi Tùng Phong Nhi gả cho Hứa Quan Hoa, lại xuất đầu lộ diện thì không có vấn đề gì —— một phần khác, tốt nhất tìm một người đại diện, hơn nữa tốt nhất là đàn ông.
Nếu tính tuổi thì Nga Ni Trần thích hợp nhất, bởi vì ông ta đã lớn tuổi, không dễ làm cho người ta liên tưởng đến quan hệ của ổng và cô, nhưng Nga Ni Trần dù sao cũng có tiền án trong người, vẫn nên giấu mặt sau màn, vậy Dương Uy là lựa chọn trước mắt tốt nhất.
Nhưng Dương Uy lại hơi trẻ tuổi, sản nghiệp của anh ta còn không bằng sản nghiệp khổng lồ của cô, nên cần một nhân vật lão luyện thành thục phía sau màn bày mưu tính kế cho Dương Uy, như vậy trừ Nga Ni Trần ra, không còn người thứ hai.
Hạ Tưởng cho Dương Uy và Nga Ni Trần đến giúp cô cũng là có ý như thế.
Tiếu Giai liền quyết định uỷ quyền toàn diện, giao cho Nga Ni Trần và Dương Uy toàn quyền phụ trách. Tuy nhiên khi gặp Nga Ni Trần, cô còn hơi ngượng ngùng, bởi vì có mấy chỗ sản nghiệp là năm đó lợi dụng thủ đoạn hợp pháp cướp đoạt từ trong tay Nga Ni Trần.
Tuy nhiên Nga Ni Trần lại rất thản nhiên, dường như hoàn toàn quên chuyện năm đó, cũng khiến Tiếu Giai âm thầm khâm phục Nga Ni Trần. Nói đi cũng phải nói lại, những thứ Nga Ni Trần trải qua, không phải người bình thường có thể hiểu được, những thứ như tiền tài, thanh danh, đã rất khó khiến y thật sự động tâm.
Duy nhất khiến y vướng bận, là hai cô con gái thôi.
Cũng bởi vì Hạ Tưởng liều lĩnh cứu Hoa Nhài Vàng, Bạc, mới khiến Nga Ni Trần vô cùng tin phục Hạ Tưởng, và khăng khăng làm tùy tùng của Hạ Tưởng.
Theo một góc độ khác mà nói, chỗ cao minh nhất của Hạ Tưởng cũng chính là chỗ này, nói chung hắn có thể hiểu rõ nhược điểm của mỗi người là gì, cần nhất cái gì. Nắm giữ dục vọng lớn nhất của một người liền nắm giữ vận mệnh của người đó.
...
Kế hoạch ở Bắc Kinh tiếp tục thực hiện như cũ, Hạ Tưởng thu hồi suy nghĩ, tạm thời không quan tâm vấn đề ở Bắc Kinh, bởi vì hiện tại Nha Nội đang ở thành phố Lỗ.
Chính chủ đang ở thành phố Lỗ, tự nhiên phải chuyển sự chú ý đến thành phố Lỗ, càng làm cho hắn thoải mái là Nha Nội bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh. Nếu nói Hạ Tưởng là vui sướng trên tai họa của người khác, Hạ Tưởng cũng sẽ không phản bác, thực ra hắn vẫn còn là một người tốt, không vì trò khôi hài giữa Nha Nội và Hà Giang Hải mà vỗ tay khen ngợi.
Hắn còn âm thầm đáng tiếc, đáng tiếc một loạt chuẩn bị của hắn, một bữa tiệc dành cho Nha Nội, hiện tại lại không dùng được, cũng tốt, hắn tất nhiên là thoải mái, chỉ khổ cho Hà Giang Hải.
Tuy nhiên thế sự xưa nay vẫn như vậy, mấy nhà sung sướng mấy nhà sầu, Hạ Tưởng không phải thánh nhân, tự nhiên muốn chính mình sung sướng người khác sầu. Hơn nữa, Nha Nội này đến thành phố Lỗ, cũng không phải là vì đến để cho hắn được sung sướng, mà Hà Giang Hải mạo muội ra tay, cũng không phải muốn tạo phiền phức cho hắn sao.
Nghĩ đến đây, Hạ Tưởng là một người lương thiện đến mức nào, vẫn cười trộm một cái vì trận quyết đấu giữa Hà Giang Hải và Nha Nội.
Có thể nói, Hà Giang Hải mạo muội ra tay, hoàn toàn quấy rối đại kế của Hạ Tưởng, đồng thời, cũng trực tiếp đưa thế cục tỉnh Tề đến bên vách núi!
Theo suy luận của Hạ Tưởng, thế cục tỉnh Tề ít nhất còn nửa năm mới có thể hoàn toàn mở ra, nhưng nói thật đúng là phải cảm tạ hành động theo cảm tính của đồng chí Hà Giang Hải, trực tiếp dùng thủ đoạn bạo lực từ giai đoạn thứ hai nhảy tới thời kì cuối giai đoạn thứ ba.
Tỉnh Tề thật sự sẽ phong vân đại biến, không chỉ vì Hà Giang Hải ra tay với Nha Nội, chạm đến điểm mấu chốt của phái phản đối, hơn nữa bởi vì một vụ tai nạn giao thông mà ai cũng không ngờ, khiến cặn bã lắng đọng dưới đáy nước thành phố Lỗ nổi hết lên mặt nước, vừa vặn bị Khâu Nhân Lễ một lưới bắt hết.
Bởi vậy, chẳng những Hà Giang Hải chạy trời không khỏi nắng, Tỉnh ủy trực tiếp bỏ qua Thành ủy mà ra tay, cũng khiến Viên Húc Cường lưng mang tiếng xấu, làm hai đại nhân vật đại biểu thế lực địa phương ở tỉnh Tề, từ đó lần lượt đồng thời ngã ngựa, có thể nói một công đôi việc, không chỉ khiến hắn nhận được niềm vui bất ngờ, cũng khiến Khâu Nhân Lễ được mùa bội thu, đồng thời giải quyết nan đề mà nhiều năm qua Trung Ương không thể phá giải, đó là thế lực địa phương tỉnh Tề quá mức hùng mạnh, cứ vậy một lần hành động quét sạch mọi chướng ngại.
Nghiêm Tiểu Thì cũng là một trong những người được lợi.
Cũng bởi vì một loạt kết cục khiến Hạ Tưởng tâm tình tốt, cô mới được hưởng thụ cùng Hạ Tưởng một đêm, có thể thật sự ôm Hạ Tưởng vào lòng.
Hạ Tưởng ăn sáng xong, thấy không còn sớm, sắp phải đi làm, nhưng không thể đi ra ngoài mà không rửa mặt, ai ngờ Nghiêm Tiểu Thì mới dậy đã tắm rửa, không chờ được, Hạ Tưởng liền đẩy cửa mà vào.
Nghiêm Tiểu Thì đang ngâm người trong nước ấm, thưởng thức cơ thể chính mình, thấy mình vẫn còn trẻ chưa già, làn da vẫn mượt mà, trong lòng liền tràn đầy tự tin, lại nhìn vòng eo gọn gàng, bộ ngực cao vút, còn có hai vai thon gầy, cùng với đường cong vòng ba tuyệt đẹp, càng nhìn càng tự tin, cho rằng ít nhất trong vòng mười năm, Hạ Tưởng sẽ không chán ghét thân thể của cô.
Người quan tâm đến sắc đẹp, sắc đẹp phai tàn thì tình yêu cũng tan rã, tình yêu tan rã thì cũng cạn tình nghĩa —— giữa cô và Hạ Tưởng, tình cảm hơn mười năm, Hạ Tưởng yêu thương cô, không chỉ là yêu sắc đẹp và thân thể của cô, hẳn là cũng có tình cảm sâu đậm... Khi đang nghĩ ngợi lung tung, lại không ngờ Hạ Tưởng đẩy cửa đi vào, trong lúc bối rối, Nghiêm Tiểu Thì vẻ mặt đỏ bừng, tay cũng không biết nên che chỗ nào, sẵng giọng:
- Anh, sao anh lại muốn nữa?
Hạ Tưởng rất ngượng ngùng sờ sờ cái mũi:
- Trên mặt anh chẳng lẽ viết hai chữ dê xòm à? Thật là, anh vào rửa mặt, chuẩn bị đi làm, đợi em tắm xong, phỏng chừng phải giữa trưa.
Hạ Tưởng làm bộ nhìn không chớp mắt, rửa mặt đánh răng xong, sau đó xoay người đi ra, đi tới cửa, lại lặng yên quay đầu nhếch miệng cười:
- Tiểu Thì, dáng người của em thật đẹp, da cũng rất trắng.
Hạ Tưởng đi một hồi lâu, vẻ mặt Nghiêm Tiểu Thì vẫn thẹn thùng, cả người trần truồng đứng trong nhà tắm, giật mình không biết hôm nay là ngày gì...
...
Đúng như Hạ Tưởng suy đoán, cuộc họp gần một ngày, xác định sự kiện vây đổ trụ sở Tỉnh ủy hoàn toàn là tội phạm mang tính chất xã hội đen, và đưa vụ tai nạn của Nha Nội tới tầm chính trị, nhất định phải điều tra rõ ràng, lái xe tuy rằng bị đâm chết, nhưng nhất định phải đưa kẻ đứng sau ra công lý.
Lại điều động lực lượng cảnh sát hai cấp tỉnh và thành phố vừa mới quét sạch các loại lưu manh đường phố, trùm nước, trùm đồ ăn,… làm nguy hại thành phố Lỗ nhiều năm, khiến Viên Húc Cường cảm thấy mất mặt, đành phải tỏ thái độ, chủ động kiểm điểm công tác bản chức bất lực với Tỉnh ủy, xin Tỉnh ủy xử phạt.
Khâu Nhân Lễ không tiếp nhận kiểm điểm của Viên Húc Cường, không phải rộng lượng, mà là chuyện đã kinh động đến Ban Tổ chức Trung ương, xử trí Hà Giang Hải và định luận Viên Húc Cường như thế nào, là quyết sách của Trung ương, Tỉnh ủy không có quyền can thiệp.
Buổi chiều, Nha Nội hôn mê hơn một ngày rốt cục tỉnh dậy, câu đầu tiên sau khi tỉnh lại cũng giống như Hà Giang Hải, y mở miệng cũng hỏi Hạ Tưởng, tuy nhiên, vấn đề y hỏi lại làm cho người ta không biết nên khóc hay cười.