Hàm nghĩa thật sự của câu "Nhân định thắng thiên", quả là ý tứ không nằm trên mặt chữ, tuy nhiên tới thời nay bị người dùng nhầm lẫn mà thôi. Đến cả một số nhân vật vĩ đại cũng thường lấy nhân định thắng thiên để biểu hiện sự vĩ đại
Sự vĩ đại của con người được biểu hiện phía trên nhân cách, không phải phía trên cùng trời tranh danh đoạt lợi. Đạo của trời, lợi mà không hại. Đạo của thánh nhân, tốt nhất không tranh. Cho nên xuất phát từ góc độ nhân tính, trong chính trị gia, không hề có thánh nhân.
Hơn nữa đạo trời không lời, chỉ là im lặng ngàn vạn năm nhìn xuống mặt đất, thân là con người chịu ân huệ của đạo trời, vì sao lại cứ muốn cùng và ông trời ganh đua dài ngắn? Người có thể chiến thắng ông trời sao? Vẫn là chiến thắng ham muốn cá nhân và chỗ thiếu hụt trí mạng của bản thân rồi hẵng nói đi!
Cho nên khi Hạ Tưởng nhìn thấy Nha Nội gần như không tổn hao gì hiện ra trước mắt, trong lòng đầu tiên là bỗng nhiên cả kinh, theo sau lắc đầu cười cười, Nha Nội không theo chính trị cũng thật sự là đáng tiếc, y thật đúng là một nhân vật nham hiểm hay thay đổi
Chỉ tiếc, rất nhiều thời điểm thường là thông minh bị thông minh hại, hình dung càng hình tượng hơn chính là, người tính không bằng trời tính. Nha nội dù có tự cho là thông minh, dù có tự cho là đắc kế, đến khi y bước ra bước đi tự nhiên, phóng khoáng tới trước mặt Hạ Tưởng, Hạ Tưởng chỉ là nghiêng nghiêng người, ngay cả đứng dậy nghênh đón cũng không có!
Nha Nội trong tai nạn xe cộ không hề bị trọng thương, y đã lừa gạt mọi người, bao gồm Hà Giang Hải, bao gồm Hạ Tưởng, nhưng lừa không được kẻ liều mạng muốn đòi mạng y, nếu không phải Hạ Tưởng quyết định thật nhanh phái Tiêu Ngũ đến bệnh viện, Nha Nội lúc này đừng nói cố làm ra vẻ ở trước mặt Hạ Tưởng, phỏng chừng đã trước mặt Diêm Vương báo danh rồi
Hạ Tưởng liền không đồng ý đối với việc Nha Nội đắc ý đã lừa gạt được mọi người đi biểu hiện ở trước mặt hắn
Nha Nội cũng chú ý tới biểu hiện của Hạ Tưởng, cũng lập tức nhớ tới lúc y lâm nguy tuy rằng bất chợt muốn giả bộ bị trọng thương, muốn lừa bọn sau lưng muốn ám hại y, ai ngờ người tính không bằng trời tính, thiếu chút nữa bỏ mạng luôn ở bệnh viện, không khỏi sắc mặt thộn ra, xấu hổ ho khan một tiếng, biết rõ y ở trước mặt Hạ Tưởng đúng thật là không có tư cách gì mà ở đó giả vờ giả vịt
Hạ Tưởng đợi Nha Nội đứng ngay ngắn trước mặt mình, mới chậm rãi đứng lên, giơ tay bắt tay Nha Nội:
- Tổng giám đốc Cao ăn linh đan diệu dược gì thế, sao mà khôi phục nhanh đến thế? Thật sự là kỳ tích.
Nha Nội ngượng ngùng cười:
- Phó bí thư Hạ đừng chê cười tôi nữa, thiếu chút nữa là mất mạng, còn phải cảm tạ anh ra tay tương trợ. Nếu ở thời xưa, tôi còn phải dập đầu tạ ơn. Nhưng bây giờ là thời đại mới, tôi chỉ chắp tay, được không?
Khi nói chuyện, y quả thật là chắp tay hướng về Hạ Tưởng, còn cúi đầu chào
Chu Hồng Cơ nghĩ không ra chính là, Hạ Tưởng thản nhiên tiếp nhận, không tránh không nhường đối với cái vẻ cúi đầu của Nha Nội, không có biểu hiện chút khách khí, dường như rất là bề trên, tuy nhiên ở trong mắt gã, liền có hâm ý khác, cũng khiến gã từ sâu trong nội tâm, phát ra một tiếng than thở.
Hạ Tưởng hành động thế này không phải là bề trên, cũng không phải đắn đo, tiếp nhận cái cúi chào của Nha Nội, có ý nghĩa là Hạ Tưởng đối với sự kiện ra tay cứu Nha Nội, đến đây là hết việc, cũng không trông cậy vào Nha Nội có bất cứ hồi báo gì.
Một tầng hàm nghĩa sâu hơn nữa là, hàm súc biểu đạt Hạ Tưởng đã cự tuyệt đề nghị uyển chuyển vừa rồi của gã
Chu Hồng Cơ trong lòng cũng rõ ràng, thủ đoạn và thời gian khi bản thân lôi kéo Hạ Tưởng, so với phái bình dân đã chậm mất một bước không nói, nói không chừng điều kiện đưa ra còn không bằng sự khẳng khái của phái bình dân. Nếu gã nói rồi quyết luôn, thì tuyệt đối sẽ không kéo dài đến hiện tại mới cùng Hạ Tưởng tọa đàm.
Chỉ tiếc, gã nói không quyết!
Càng đáng tiếc hơn chính là, một phương khác có một Diệp Thiên Nam đa mưu túc trí!
Chu Hồng Cơ âm thầm lắc đầu, tự cao tự đại hại người rất nặng, thói quan liêu cũng hại người rất nặng, chẳng lẽ nói, Hạ Tưởng cuối cùng đã sắp tới lúc đối lập cùng gã?
Dù đã sớm có tâm lý mong đợi, cũng sớm biết Hà Giang Hải sẽ rơi đài, kỳ thật đã biểu thị sự bắt đầu của hai nguyên tố đối lập tỉnh Tề, mà giữa gã và Hạ Tưởng, vẫn là sẽ vì trận doanh khác nhau của mỗi người, tất trở thành đối thủ, nhưng thật sự khi ngày đó đến thật, Chu Hồng Cơ vẫn là không khỏi cảm thán, gã thật sự không muốn cùng Hạ Tưởng đối địch
Không phải gã sợ Hạ Tưởng, mà là gã quả thật kính nể con người Hạ Tưởng
Nha Nội không phải một mình đi tới, tuy nhiên người đưa y đến đứng xa xa đằng kia, không đến gần đây, hơn nữa nhân số còn không ít, hiển nhiên, Nha Nội vẫn chưa hoàn hồn
Ngồi ở đối diện Hạ Tưởng, Nha Nội lại miễn cưỡng mỉm cười:
- Giết ưng nhiều năm, vẫn là không cẩn thận bị ưng ưng mổ trùng mắt, khiến phó bí thư Hạ chê cười
Nha Nội kỳ thật lớn tuổi hơn Hạ Tưởng, tuy nhiên bởi vì nguyên nhân ăn mặc khá thời thượng, hơn nữa nói chuyện khá tùy ý, nên biểu hiện ra y rất là trẻ trung, Hạ Tưởng ở trước mặt y, cũng không tiện biểu hiện được lên mặt quá mức, liền nói:
- Đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời, tổng giám đốc Cao về sau, sẽ càng thêm trời cao biển rộng
Nha Nội khoát tay:
- Không nói về sau, chỉ nói trước mắt thôi, tôi trước khi đến, Hồng Cơ khẳng định đã cùng phó bí thư Hạ nói không ít, tôi không nói nhiều nữa, hôm nay cũng chỉ đưa một phần lễ vật, xin phó bí thư Hạ nhất định vui lòng nhận cho
Duỗi tay ra, Nha Nội giơ ra một tấm giấy mỏng manh
Hạ Tưởng vốn định chỉ đùa một chút —— năm nay ăn tết không thu lễ, thu lễ chỉ nhận não tàn kim (một loại thuộc bổ não) —— nhưng không nói ra miệng, bởi vì tấm giấy mỏng manh của Nha Nội, mặt trên chỉ ghi vỏn vẹn mấy chữ to, tuy rằng chữ viết tay xiêu xiêu vẹo vẹo không thành hình, lại khiến hắn giật mình không nhỏ.
"Đạt Tài, 3 tỉ, 5%"
Cuộc nói chuyện giữa nhân vật chính trị, có đôi khi vì phòng ngừa đối phương lén lút ghi âm, đều sẽ dùng một chiêu, hoặc là không nói vấn đề mấu chốt, hoặc là lập lờ, đương nhiên, tới cấp bậc của Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, kiểu sự kiện ghi âm gần như đã không còn, bởi vì chẳng những không có hiệu quả, ngược lại sẽ mất sạch nhân cách
Kết giao của cấp bậc Phó tỉn trở lên, đấu thực lực là một mặt, có khi cũng phải đấu nhân cách.
Nha Nội vừa có sự khôn khéo của nhân vật chính trị, lại có sự cẩn thận của thương nhân, hắn không nói rõ tặng Hạ Tưởng lễ vật gì, chỉ có điều không biết từ nơi nào tìm tờ giấy, cũng không biết dùng cây bút thô dạng gì, cố ý xiêu xiêu vẹo vẹo viết vài chữ rỗng tuếch không ăn khớp, cho dù quẳng ra đường bị người nhặt được, cũng sẽ không ai biết là ý gì.
Cũng là chỗ cao minh của Nha Nội
Hạ Tưởng đương nhiên biết, lễ vật Nha Nội ở mặt ngoài là một vụ kinh doanh rất có lời, với 3 tỉ tài chính rót vào Tập đoàn Đạt Tài, đổi lấy 5% cổ phần Đạt Tài, mà Tập đoàn Đạt Tài hiện tại có giá trị thị trường là 50 tỉ, 3 tỉ nguyên là 6% cổ phần, chênh lệch trong này là 1%
1% là sau khi chiết khấu, cất vào túi tiền Hạ Tưởng, hay là Hạ Tưởng coi như ân tình đưa cho Đạt Tài, Nha Nội mặc kệ, Nha Nội thông minh chính là chỗ này, y mượn tay Hạ Tưởng hoàn thành hoàn thành bước đầu tiên để sáp nhập Đạt Tài, còn tặng một phần ân tình hậu hĩnh cho Hạ Tưởng, ại vì kế hoạch lâu dài của y mở ra cục đầu tiên, có thể nói một công đôi việc.
Nếu không nói con quan giàu có là của quan thương kết hợp, thì đúng là tinh anh trong con quan giàu có thật sự. Như tên Hà Dương đó là một tên con nhà quan chuyên chơi xe, con nhà quan gì gì đó sau khi đụng chết người thì ngang ngược ở đó hò hét gọi cha mình ra, lại có con nhà giàu mới nổi có ở trên mạng tiêu tiền bao gái chơi xe, kỳ thật đều là thứ cặn bã không hơn không kém, so sánh với Nha Nội, kém đến cùng cực
Nha Nội ở mặt ngoài là chịu thiệt, nhưng trên thực tế theo kế lâu dài, vẫn là thơm lây, vừa trả lại ân tình của Hạ Tưởng, lại thuận lợi hoàn thành bước đầu tiên y sáp nhập vào Tập đoàn Đạt Tài, quả thật chỉ số thông minh rất cao.
Thủ đoạn Nha Nội, cùng điều kiện mà Chu Hồng Cơ mới đưa ra, có hiệu quả tuyệt vời như nhau
Hạ Tưởng tay cầm tấm giấy mỏng, trầm mặc không lên tiếng.
Trước khi Nha Nội đến, Chu Hồng Cơ đại diện phái phản đối, cũng đưa ra ba điều kiện.
So với ba điều kiện mà Hà Giang Hải đề ra, thì ba điều kiện của Chu Hồng Cơ, giống như là tay trái tay phải tình luôn cả chân Hạ Tưởng đều đeo vào một chiếc đồng hồ, thật đúng là làm cho người ta không nói được lời nào, không biết giờ của chiếc đồng hồ nào là chuẩn nhất.
Một trong ba điều kiện đó trong tư tưởng chính là, Hạ Tưởng phải làm cho tốt, lãnh đạo trung ương rất vừa lòng đối với công tác của hắn ở tỉnh Tề, nếu hắn có thể giúp Chu Hồng Cơ một tay, đem dòng dõi Hà Giang Hải phá huỷ và quét ra sân khấu lịch sử, như vậy, hắn chính là thứ tốt, về sau triển vọng vô cùng rộng lớn, chẳng những có thể ở tỉnh Tề có hành động lớn hơn nữa, còn có thể ở sân khấu lớn hơn nữa để hắn đại triển tay chân.
Nói ngắn gọn một câu, lớn mà trống không, trống không mà vô dụng, dụ dỗ bé con còn được!
Hạ Tưởng không phải là loại cán bộ cấp sở được lãnh đạo trung ương vỗ vỗ vai khen vài câu làm cho tốt, sau này có hi vọng, sau đó liền quên hết tất cả và khờ dại cho rằng đã được lãnh đạo trung ương thưởng thức, hắn hiện tại là phó bó thư tỉnh Tề, là có quan hệ mật thiết với tổng bí thư, có giao tình thâm hậu với vô số Ủy viên bộ Chính trị, lại là lực lượng hậu bị rất được thế lực gia tộc thưởng thức. Mặc kệ phái phản đối có thừa nhận địa vị của hắn hay không, cho tới bây giờ, thế trưởng thành của hắn đã vào thế không thể làm già được, không phải người nào đó trên cao nhìn xuống hứa suông lừa gạt vài câu không tới, có thể khiến đầu óc hắn sôi sục chí khí hừng hực
Vì nước vì dân Hạ Tưởng cam tâm tình nguyện, nhưng nếu cực khổ vất vả, đều vì tham quan ở giữa kiếm lời túi tiền riêng, hắn sao chuốt vào thân chi cho mệt? Có sức lực đó, chi bằng đến vùng núi làm một ông giáo nông thôn còn thực tiễn hơn
Sau khi Chu Hồng Cơ đề xuất ba điều kiện, có lẽ bản thân Chu Hồng Cơ cũng tự cảm thấy không thú vị, thật sự là lời nói suông hết bài này đến bài khác, liền cố ý bổ sung một câu, nói là Nha Nội còn có lễ vật khác
Hạ Tưởng vốn không ôm hy vọng gì đối với phái phản đối, không ngờ phái phản đối tự cho là đúng thì thôi đi, đằng này lại còn đắm chìm trong lịch sử quá khứ không thể tự kềm chế, lại không biết tình thế đã có thay đổi lớn, sớm đã không còn như năm xưa thời đại quần chúng hô hào khẩu hiệu, hò hét không rõ chân tướng
Còn muốn chỉ dùng mạnh miệng lời nói suông để khiến hắn vì bọn họ sử dụng, cũng không biết là đã đánh giá cao chỉ số thông minh của bọn họ, hay là đã xem nhẹ chỉ số thông minh của hắn đây, hay hoặc là cho rằng, chỉ dựa vào chênh lệch của 1% mà Nha Nội đưa cho có thể mua được hắn?
Nói lời không dễ nghe, đừng nói hắn không thèm để ý vấn đề tiền tài, nếu thật sự đi để ý, hắn giơ tay cái là có thể kiếm được lợi nhuận gấp mấy lần 1% đó của Nha Nội, càng không cần dùng gia sản ẩn hình hiện tại của hắn ra mà nói, Nha Nội tự cho là của cải khiến mọi người có thể khiếp sợ, nhưng trong mắt hắn, chí là mưa bụi thôi.
Tuy nhiên... Nếu tính toán của đối phương đã tính khôn khéo như thế, hắn không phối hợp diễn trò với đối phương một chút, nói sao cũng không thể qua được —— vốn Hạ Tưởng còn đang do dự giữa hai phái bình dân và phản đối, hiện tại xem ra, vấn đề đối đãi của phái phản đối, thật sự là quá mức thiển cận —— hắn liền quyết định tương kế tựu kế
Thật ngại quá, Hạ Tưởng trong lòng cười ha hả, đừng trách tôi tham lam, muốn trách, thì trách các ông tự cho mình là đúng! Đợi sau khi chịu thiệt, đừng hối hận là được.
Hàm nghĩa thật sự của câu "Nhân định thắng thiên", quả là ý tứ không nằm trên mặt chữ, tuy nhiên tới thời nay bị người dùng nhầm lẫn mà thôi. Đến cả một số nhân vật vĩ đại cũng thường lấy nhân định thắng thiên để biểu hiện sự vĩ đại
Sự vĩ đại của con người được biểu hiện phía trên nhân cách, không phải phía trên cùng trời tranh danh đoạt lợi. Đạo của trời, lợi mà không hại. Đạo của thánh nhân, tốt nhất không tranh. Cho nên xuất phát từ góc độ nhân tính, trong chính trị gia, không hề có thánh nhân.
Hơn nữa đạo trời không lời, chỉ là im lặng ngàn vạn năm nhìn xuống mặt đất, thân là con người chịu ân huệ của đạo trời, vì sao lại cứ muốn cùng và ông trời ganh đua dài ngắn? Người có thể chiến thắng ông trời sao? Vẫn là chiến thắng ham muốn cá nhân và chỗ thiếu hụt trí mạng của bản thân rồi hẵng nói đi!
Cho nên khi Hạ Tưởng nhìn thấy Nha Nội gần như không tổn hao gì hiện ra trước mắt, trong lòng đầu tiên là bỗng nhiên cả kinh, theo sau lắc đầu cười cười, Nha Nội không theo chính trị cũng thật sự là đáng tiếc, y thật đúng là một nhân vật nham hiểm hay thay đổi
Chỉ tiếc, rất nhiều thời điểm thường là thông minh bị thông minh hại, hình dung càng hình tượng hơn chính là, người tính không bằng trời tính. Nha nội dù có tự cho là thông minh, dù có tự cho là đắc kế, đến khi y bước ra bước đi tự nhiên, phóng khoáng tới trước mặt Hạ Tưởng, Hạ Tưởng chỉ là nghiêng nghiêng người, ngay cả đứng dậy nghênh đón cũng không có!
Nha Nội trong tai nạn xe cộ không hề bị trọng thương, y đã lừa gạt mọi người, bao gồm Hà Giang Hải, bao gồm Hạ Tưởng, nhưng lừa không được kẻ liều mạng muốn đòi mạng y, nếu không phải Hạ Tưởng quyết định thật nhanh phái Tiêu Ngũ đến bệnh viện, Nha Nội lúc này đừng nói cố làm ra vẻ ở trước mặt Hạ Tưởng, phỏng chừng đã trước mặt Diêm Vương báo danh rồi
Hạ Tưởng liền không đồng ý đối với việc Nha Nội đắc ý đã lừa gạt được mọi người đi biểu hiện ở trước mặt hắn
Nha Nội cũng chú ý tới biểu hiện của Hạ Tưởng, cũng lập tức nhớ tới lúc y lâm nguy tuy rằng bất chợt muốn giả bộ bị trọng thương, muốn lừa bọn sau lưng muốn ám hại y, ai ngờ người tính không bằng trời tính, thiếu chút nữa bỏ mạng luôn ở bệnh viện, không khỏi sắc mặt thộn ra, xấu hổ ho khan một tiếng, biết rõ y ở trước mặt Hạ Tưởng đúng thật là không có tư cách gì mà ở đó giả vờ giả vịt
Hạ Tưởng đợi Nha Nội đứng ngay ngắn trước mặt mình, mới chậm rãi đứng lên, giơ tay bắt tay Nha Nội:
- Tổng giám đốc Cao ăn linh đan diệu dược gì thế, sao mà khôi phục nhanh đến thế? Thật sự là kỳ tích.
Nha Nội ngượng ngùng cười:
- Phó bí thư Hạ đừng chê cười tôi nữa, thiếu chút nữa là mất mạng, còn phải cảm tạ anh ra tay tương trợ. Nếu ở thời xưa, tôi còn phải dập đầu tạ ơn. Nhưng bây giờ là thời đại mới, tôi chỉ chắp tay, được không?
Khi nói chuyện, y quả thật là chắp tay hướng về Hạ Tưởng, còn cúi đầu chào
Chu Hồng Cơ nghĩ không ra chính là, Hạ Tưởng thản nhiên tiếp nhận, không tránh không nhường đối với cái vẻ cúi đầu của Nha Nội, không có biểu hiện chút khách khí, dường như rất là bề trên, tuy nhiên ở trong mắt gã, liền có hâm ý khác, cũng khiến gã từ sâu trong nội tâm, phát ra một tiếng than thở.Hạ Tưởng hành động thế này không phải là bề trên, cũng không phải đắn đo, tiếp nhận cái cúi chào của Nha Nội, có ý nghĩa là Hạ Tưởng đối với sự kiện ra tay cứu Nha Nội, đến đây là hết việc, cũng không trông cậy vào Nha Nội có bất cứ hồi báo gì.
Một tầng hàm nghĩa sâu hơn nữa là, hàm súc biểu đạt Hạ Tưởng đã cự tuyệt đề nghị uyển chuyển vừa rồi của gã
Chu Hồng Cơ trong lòng cũng rõ ràng, thủ đoạn và thời gian khi bản thân lôi kéo Hạ Tưởng, so với phái bình dân đã chậm mất một bước không nói, nói không chừng điều kiện đưa ra còn không bằng sự khẳng khái của phái bình dân. Nếu gã nói rồi quyết luôn, thì tuyệt đối sẽ không kéo dài đến hiện tại mới cùng Hạ Tưởng tọa đàm.
Chỉ tiếc, gã nói không quyết!
Càng đáng tiếc hơn chính là, một phương khác có một Diệp Thiên Nam đa mưu túc trí!
Chu Hồng Cơ âm thầm lắc đầu, tự cao tự đại hại người rất nặng, thói quan liêu cũng hại người rất nặng, chẳng lẽ nói, Hạ Tưởng cuối cùng đã sắp tới lúc đối lập cùng gã?
Dù đã sớm có tâm lý mong đợi, cũng sớm biết Hà Giang Hải sẽ rơi đài, kỳ thật đã biểu thị sự bắt đầu của hai nguyên tố đối lập tỉnh Tề, mà giữa gã và Hạ Tưởng, vẫn là sẽ vì trận doanh khác nhau của mỗi người, tất trở thành đối thủ, nhưng thật sự khi ngày đó đến thật, Chu Hồng Cơ vẫn là không khỏi cảm thán, gã thật sự không muốn cùng Hạ Tưởng đối địch
Không phải gã sợ Hạ Tưởng, mà là gã quả thật kính nể con người Hạ Tưởng
Nha Nội không phải một mình đi tới, tuy nhiên người đưa y đến đứng xa xa đằng kia, không đến gần đây, hơn nữa nhân số còn không ít, hiển nhiên, Nha Nội vẫn chưa hoàn hồn
Ngồi ở đối diện Hạ Tưởng, Nha Nội lại miễn cưỡng mỉm cười:
- Giết ưng nhiều năm, vẫn là không cẩn thận bị ưng ưng mổ trùng mắt, khiến phó bí thư Hạ chê cười
Nha Nội kỳ thật lớn tuổi hơn Hạ Tưởng, tuy nhiên bởi vì nguyên nhân ăn mặc khá thời thượng, hơn nữa nói chuyện khá tùy ý, nên biểu hiện ra y rất là trẻ trung, Hạ Tưởng ở trước mặt y, cũng không tiện biểu hiện được lên mặt quá mức, liền nói:
- Đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời, tổng giám đốc Cao về sau, sẽ càng thêm trời cao biển rộng
Nha Nội khoát tay:
- Không nói về sau, chỉ nói trước mắt thôi, tôi trước khi đến, Hồng Cơ khẳng định đã cùng phó bí thư Hạ nói không ít, tôi không nói nhiều nữa, hôm nay cũng chỉ đưa một phần lễ vật, xin phó bí thư Hạ nhất định vui lòng nhận cho
Duỗi tay ra, Nha Nội giơ ra một tấm giấy mỏng manh
Hạ Tưởng vốn định chỉ đùa một chút —— năm nay ăn tết không thu lễ, thu lễ chỉ nhận não tàn kim (một loại thuộc bổ não) —— nhưng không nói ra miệng, bởi vì tấm giấy mỏng manh của Nha Nội, mặt trên chỉ ghi vỏn vẹn mấy chữ to, tuy rằng chữ viết tay xiêu xiêu vẹo vẹo không thành hình, lại khiến hắn giật mình không nhỏ.
"Đạt Tài, 3 tỉ, 5%"
Cuộc nói chuyện giữa nhân vật chính trị, có đôi khi vì phòng ngừa đối phương lén lút ghi âm, đều sẽ dùng một chiêu, hoặc là không nói vấn đề mấu chốt, hoặc là lập lờ, đương nhiên, tới cấp bậc của Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, kiểu sự kiện ghi âm gần như đã không còn, bởi vì chẳng những không có hiệu quả, ngược lại sẽ mất sạch nhân cách
Kết giao của cấp bậc Phó tỉn trở lên, đấu thực lực là một mặt, có khi cũng phải đấu nhân cách.
Nha Nội vừa có sự khôn khéo của nhân vật chính trị, lại có sự cẩn thận của thương nhân, hắn không nói rõ tặng Hạ Tưởng lễ vật gì, chỉ có điều không biết từ nơi nào tìm tờ giấy, cũng không biết dùng cây bút thô dạng gì, cố ý xiêu xiêu vẹo vẹo viết vài chữ rỗng tuếch không ăn khớp, cho dù quẳng ra đường bị người nhặt được, cũng sẽ không ai biết là ý gì.
Cũng là chỗ cao minh của Nha Nội
Hạ Tưởng đương nhiên biết, lễ vật Nha Nội ở mặt ngoài là một vụ kinh doanh rất có lời, với 3 tỉ tài chính rót vào Tập đoàn Đạt Tài, đổi lấy 5% cổ phần Đạt Tài, mà Tập đoàn Đạt Tài hiện tại có giá trị thị trường là 50 tỉ, 3 tỉ nguyên là 6% cổ phần, chênh lệch trong này là 1%
1% là sau khi chiết khấu, cất vào túi tiền Hạ Tưởng, hay là Hạ Tưởng coi như ân tình đưa cho Đạt Tài, Nha Nội mặc kệ, Nha Nội thông minh chính là chỗ này, y mượn tay Hạ Tưởng hoàn thành hoàn thành bước đầu tiên để sáp nhập Đạt Tài, còn tặng một phần ân tình hậu hĩnh cho Hạ Tưởng, ại vì kế hoạch lâu dài của y mở ra cục đầu tiên, có thể nói một công đôi việc.
Nếu không nói con quan giàu có là của quan thương kết hợp, thì đúng là tinh anh trong con quan giàu có thật sự. Như tên Hà Dương đó là một tên con nhà quan chuyên chơi xe, con nhà quan gì gì đó sau khi đụng chết người thì ngang ngược ở đó hò hét gọi cha mình ra, lại có con nhà giàu mới nổi có ở trên mạng tiêu tiền bao gái chơi xe, kỳ thật đều là thứ cặn bã không hơn không kém, so sánh với Nha Nội, kém đến cùng cực
Nha Nội ở mặt ngoài là chịu thiệt, nhưng trên thực tế theo kế lâu dài, vẫn là thơm lây, vừa trả lại ân tình của Hạ Tưởng, lại thuận lợi hoàn thành bước đầu tiên y sáp nhập vào Tập đoàn Đạt Tài, quả thật chỉ số thông minh rất cao.
Thủ đoạn Nha Nội, cùng điều kiện mà Chu Hồng Cơ mới đưa ra, có hiệu quả tuyệt vời như nhau
Hạ Tưởng tay cầm tấm giấy mỏng, trầm mặc không lên tiếng.
Trước khi Nha Nội đến, Chu Hồng Cơ đại diện phái phản đối, cũng đưa ra ba điều kiện.
So với ba điều kiện mà Hà Giang Hải đề ra, thì ba điều kiện của Chu Hồng Cơ, giống như là tay trái tay phải tình luôn cả chân Hạ Tưởng đều đeo vào một chiếc đồng hồ, thật đúng là làm cho người ta không nói được lời nào, không biết giờ của chiếc đồng hồ nào là chuẩn nhất.
Một trong ba điều kiện đó trong tư tưởng chính là, Hạ Tưởng phải làm cho tốt, lãnh đạo trung ương rất vừa lòng đối với công tác của hắn ở tỉnh Tề, nếu hắn có thể giúp Chu Hồng Cơ một tay, đem dòng dõi Hà Giang Hải phá huỷ và quét ra sân khấu lịch sử, như vậy, hắn chính là thứ tốt, về sau triển vọng vô cùng rộng lớn, chẳng những có thể ở tỉnh Tề có hành động lớn hơn nữa, còn có thể ở sân khấu lớn hơn nữa để hắn đại triển tay chân.
Nói ngắn gọn một câu, lớn mà trống không, trống không mà vô dụng, dụ dỗ bé con còn được! T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Hạ Tưởng không phải là loại cán bộ cấp sở được lãnh đạo trung ương vỗ vỗ vai khen vài câu làm cho tốt, sau này có hi vọng, sau đó liền quên hết tất cả và khờ dại cho rằng đã được lãnh đạo trung ương thưởng thức, hắn hiện tại là phó bó thư tỉnh Tề, là có quan hệ mật thiết với tổng bí thư, có giao tình thâm hậu với vô số Ủy viên bộ Chính trị, lại là lực lượng hậu bị rất được thế lực gia tộc thưởng thức. Mặc kệ phái phản đối có thừa nhận địa vị của hắn hay không, cho tới bây giờ, thế trưởng thành của hắn đã vào thế không thể làm già được, không phải người nào đó trên cao nhìn xuống hứa suông lừa gạt vài câu không tới, có thể khiến đầu óc hắn sôi sục chí khí hừng hực
Vì nước vì dân Hạ Tưởng cam tâm tình nguyện, nhưng nếu cực khổ vất vả, đều vì tham quan ở giữa kiếm lời túi tiền riêng, hắn sao chuốt vào thân chi cho mệt? Có sức lực đó, chi bằng đến vùng núi làm một ông giáo nông thôn còn thực tiễn hơn
Sau khi Chu Hồng Cơ đề xuất ba điều kiện, có lẽ bản thân Chu Hồng Cơ cũng tự cảm thấy không thú vị, thật sự là lời nói suông hết bài này đến bài khác, liền cố ý bổ sung một câu, nói là Nha Nội còn có lễ vật khác
Hạ Tưởng vốn không ôm hy vọng gì đối với phái phản đối, không ngờ phái phản đối tự cho là đúng thì thôi đi, đằng này lại còn đắm chìm trong lịch sử quá khứ không thể tự kềm chế, lại không biết tình thế đã có thay đổi lớn, sớm đã không còn như năm xưa thời đại quần chúng hô hào khẩu hiệu, hò hét không rõ chân tướng
Còn muốn chỉ dùng mạnh miệng lời nói suông để khiến hắn vì bọn họ sử dụng, cũng không biết là đã đánh giá cao chỉ số thông minh của bọn họ, hay là đã xem nhẹ chỉ số thông minh của hắn đây, hay hoặc là cho rằng, chỉ dựa vào chênh lệch của 1% mà Nha Nội đưa cho có thể mua được hắn?
Nói lời không dễ nghe, đừng nói hắn không thèm để ý vấn đề tiền tài, nếu thật sự đi để ý, hắn giơ tay cái là có thể kiếm được lợi nhuận gấp mấy lần 1% đó của Nha Nội, càng không cần dùng gia sản ẩn hình hiện tại của hắn ra mà nói, Nha Nội tự cho là của cải khiến mọi người có thể khiếp sợ, nhưng trong mắt hắn, chí là mưa bụi thôi.
Tuy nhiên... Nếu tính toán của đối phương đã tính khôn khéo như thế, hắn không phối hợp diễn trò với đối phương một chút, nói sao cũng không thể qua được —— vốn Hạ Tưởng còn đang do dự giữa hai phái bình dân và phản đối, hiện tại xem ra, vấn đề đối đãi của phái phản đối, thật sự là quá mức thiển cận —— hắn liền quyết định tương kế tựu kế
Thật ngại quá, Hạ Tưởng trong lòng cười ha hả, đừng trách tôi tham lam, muốn trách, thì trách các ông tự cho mình là đúng! Đợi sau khi chịu thiệt, đừng hối hận là được.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hàm nghĩa thật sự của câu "Nhân định thắng thiên", quả là ý tứ không nằm trên mặt chữ, tuy nhiên tới thời nay bị người dùng nhầm lẫn mà thôi. Đến cả một số nhân vật vĩ đại cũng thường lấy nhân định thắng thiên để biểu hiện sự vĩ đại
Sự vĩ đại của con người được biểu hiện phía trên nhân cách, không phải phía trên cùng trời tranh danh đoạt lợi. Đạo của trời, lợi mà không hại. Đạo của thánh nhân, tốt nhất không tranh. Cho nên xuất phát từ góc độ nhân tính, trong chính trị gia, không hề có thánh nhân.
Hơn nữa đạo trời không lời, chỉ là im lặng ngàn vạn năm nhìn xuống mặt đất, thân là con người chịu ân huệ của đạo trời, vì sao lại cứ muốn cùng và ông trời ganh đua dài ngắn? Người có thể chiến thắng ông trời sao? Vẫn là chiến thắng ham muốn cá nhân và chỗ thiếu hụt trí mạng của bản thân rồi hẵng nói đi!
Cho nên khi Hạ Tưởng nhìn thấy Nha Nội gần như không tổn hao gì hiện ra trước mắt, trong lòng đầu tiên là bỗng nhiên cả kinh, theo sau lắc đầu cười cười, Nha Nội không theo chính trị cũng thật sự là đáng tiếc, y thật đúng là một nhân vật nham hiểm hay thay đổi
Chỉ tiếc, rất nhiều thời điểm thường là thông minh bị thông minh hại, hình dung càng hình tượng hơn chính là, người tính không bằng trời tính. Nha nội dù có tự cho là thông minh, dù có tự cho là đắc kế, đến khi y bước ra bước đi tự nhiên, phóng khoáng tới trước mặt Hạ Tưởng, Hạ Tưởng chỉ là nghiêng nghiêng người, ngay cả đứng dậy nghênh đón cũng không có!
Nha Nội trong tai nạn xe cộ không hề bị trọng thương, y đã lừa gạt mọi người, bao gồm Hà Giang Hải, bao gồm Hạ Tưởng, nhưng lừa không được kẻ liều mạng muốn đòi mạng y, nếu không phải Hạ Tưởng quyết định thật nhanh phái Tiêu Ngũ đến bệnh viện, Nha Nội lúc này đừng nói cố làm ra vẻ ở trước mặt Hạ Tưởng, phỏng chừng đã trước mặt Diêm Vương báo danh rồi
Hạ Tưởng liền không đồng ý đối với việc Nha Nội đắc ý đã lừa gạt được mọi người đi biểu hiện ở trước mặt hắn
Nha Nội cũng chú ý tới biểu hiện của Hạ Tưởng, cũng lập tức nhớ tới lúc y lâm nguy tuy rằng bất chợt muốn giả bộ bị trọng thương, muốn lừa bọn sau lưng muốn ám hại y, ai ngờ người tính không bằng trời tính, thiếu chút nữa bỏ mạng luôn ở bệnh viện, không khỏi sắc mặt thộn ra, xấu hổ ho khan một tiếng, biết rõ y ở trước mặt Hạ Tưởng đúng thật là không có tư cách gì mà ở đó giả vờ giả vịt
Hạ Tưởng đợi Nha Nội đứng ngay ngắn trước mặt mình, mới chậm rãi đứng lên, giơ tay bắt tay Nha Nội:
- Tổng giám đốc Cao ăn linh đan diệu dược gì thế, sao mà khôi phục nhanh đến thế? Thật sự là kỳ tích.
Nha Nội ngượng ngùng cười:
- Phó bí thư Hạ đừng chê cười tôi nữa, thiếu chút nữa là mất mạng, còn phải cảm tạ anh ra tay tương trợ. Nếu ở thời xưa, tôi còn phải dập đầu tạ ơn. Nhưng bây giờ là thời đại mới, tôi chỉ chắp tay, được không?
Khi nói chuyện, y quả thật là chắp tay hướng về Hạ Tưởng, còn cúi đầu chào
Chu Hồng Cơ nghĩ không ra chính là, Hạ Tưởng thản nhiên tiếp nhận, không tránh không nhường đối với cái vẻ cúi đầu của Nha Nội, không có biểu hiện chút khách khí, dường như rất là bề trên, tuy nhiên ở trong mắt gã, liền có hâm ý khác, cũng khiến gã từ sâu trong nội tâm, phát ra một tiếng than thở.
Hạ Tưởng hành động thế này không phải là bề trên, cũng không phải đắn đo, tiếp nhận cái cúi chào của Nha Nội, có ý nghĩa là Hạ Tưởng đối với sự kiện ra tay cứu Nha Nội, đến đây là hết việc, cũng không trông cậy vào Nha Nội có bất cứ hồi báo gì.
Một tầng hàm nghĩa sâu hơn nữa là, hàm súc biểu đạt Hạ Tưởng đã cự tuyệt đề nghị uyển chuyển vừa rồi của gã
Chu Hồng Cơ trong lòng cũng rõ ràng, thủ đoạn và thời gian khi bản thân lôi kéo Hạ Tưởng, so với phái bình dân đã chậm mất một bước không nói, nói không chừng điều kiện đưa ra còn không bằng sự khẳng khái của phái bình dân. Nếu gã nói rồi quyết luôn, thì tuyệt đối sẽ không kéo dài đến hiện tại mới cùng Hạ Tưởng tọa đàm.
Chỉ tiếc, gã nói không quyết!
Càng đáng tiếc hơn chính là, một phương khác có một Diệp Thiên Nam đa mưu túc trí!
Chu Hồng Cơ âm thầm lắc đầu, tự cao tự đại hại người rất nặng, thói quan liêu cũng hại người rất nặng, chẳng lẽ nói, Hạ Tưởng cuối cùng đã sắp tới lúc đối lập cùng gã?
Dù đã sớm có tâm lý mong đợi, cũng sớm biết Hà Giang Hải sẽ rơi đài, kỳ thật đã biểu thị sự bắt đầu của hai nguyên tố đối lập tỉnh Tề, mà giữa gã và Hạ Tưởng, vẫn là sẽ vì trận doanh khác nhau của mỗi người, tất trở thành đối thủ, nhưng thật sự khi ngày đó đến thật, Chu Hồng Cơ vẫn là không khỏi cảm thán, gã thật sự không muốn cùng Hạ Tưởng đối địch
Không phải gã sợ Hạ Tưởng, mà là gã quả thật kính nể con người Hạ Tưởng
Nha Nội không phải một mình đi tới, tuy nhiên người đưa y đến đứng xa xa đằng kia, không đến gần đây, hơn nữa nhân số còn không ít, hiển nhiên, Nha Nội vẫn chưa hoàn hồn
Ngồi ở đối diện Hạ Tưởng, Nha Nội lại miễn cưỡng mỉm cười:
- Giết ưng nhiều năm, vẫn là không cẩn thận bị ưng ưng mổ trùng mắt, khiến phó bí thư Hạ chê cười
Nha Nội kỳ thật lớn tuổi hơn Hạ Tưởng, tuy nhiên bởi vì nguyên nhân ăn mặc khá thời thượng, hơn nữa nói chuyện khá tùy ý, nên biểu hiện ra y rất là trẻ trung, Hạ Tưởng ở trước mặt y, cũng không tiện biểu hiện được lên mặt quá mức, liền nói:
- Đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời, tổng giám đốc Cao về sau, sẽ càng thêm trời cao biển rộng
Nha Nội khoát tay:
- Không nói về sau, chỉ nói trước mắt thôi, tôi trước khi đến, Hồng Cơ khẳng định đã cùng phó bí thư Hạ nói không ít, tôi không nói nhiều nữa, hôm nay cũng chỉ đưa một phần lễ vật, xin phó bí thư Hạ nhất định vui lòng nhận cho
Duỗi tay ra, Nha Nội giơ ra một tấm giấy mỏng manh
Hạ Tưởng vốn định chỉ đùa một chút —— năm nay ăn tết không thu lễ, thu lễ chỉ nhận não tàn kim (một loại thuộc bổ não) —— nhưng không nói ra miệng, bởi vì tấm giấy mỏng manh của Nha Nội, mặt trên chỉ ghi vỏn vẹn mấy chữ to, tuy rằng chữ viết tay xiêu xiêu vẹo vẹo không thành hình, lại khiến hắn giật mình không nhỏ.
"Đạt Tài, 3 tỉ, 5%"
Cuộc nói chuyện giữa nhân vật chính trị, có đôi khi vì phòng ngừa đối phương lén lút ghi âm, đều sẽ dùng một chiêu, hoặc là không nói vấn đề mấu chốt, hoặc là lập lờ, đương nhiên, tới cấp bậc của Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, kiểu sự kiện ghi âm gần như đã không còn, bởi vì chẳng những không có hiệu quả, ngược lại sẽ mất sạch nhân cách
Kết giao của cấp bậc Phó tỉn trở lên, đấu thực lực là một mặt, có khi cũng phải đấu nhân cách.
Nha Nội vừa có sự khôn khéo của nhân vật chính trị, lại có sự cẩn thận của thương nhân, hắn không nói rõ tặng Hạ Tưởng lễ vật gì, chỉ có điều không biết từ nơi nào tìm tờ giấy, cũng không biết dùng cây bút thô dạng gì, cố ý xiêu xiêu vẹo vẹo viết vài chữ rỗng tuếch không ăn khớp, cho dù quẳng ra đường bị người nhặt được, cũng sẽ không ai biết là ý gì.
Cũng là chỗ cao minh của Nha Nội
Hạ Tưởng đương nhiên biết, lễ vật Nha Nội ở mặt ngoài là một vụ kinh doanh rất có lời, với 3 tỉ tài chính rót vào Tập đoàn Đạt Tài, đổi lấy 5% cổ phần Đạt Tài, mà Tập đoàn Đạt Tài hiện tại có giá trị thị trường là 50 tỉ, 3 tỉ nguyên là 6% cổ phần, chênh lệch trong này là 1%
1% là sau khi chiết khấu, cất vào túi tiền Hạ Tưởng, hay là Hạ Tưởng coi như ân tình đưa cho Đạt Tài, Nha Nội mặc kệ, Nha Nội thông minh chính là chỗ này, y mượn tay Hạ Tưởng hoàn thành hoàn thành bước đầu tiên để sáp nhập Đạt Tài, còn tặng một phần ân tình hậu hĩnh cho Hạ Tưởng, ại vì kế hoạch lâu dài của y mở ra cục đầu tiên, có thể nói một công đôi việc.
Nếu không nói con quan giàu có là của quan thương kết hợp, thì đúng là tinh anh trong con quan giàu có thật sự. Như tên Hà Dương đó là một tên con nhà quan chuyên chơi xe, con nhà quan gì gì đó sau khi đụng chết người thì ngang ngược ở đó hò hét gọi cha mình ra, lại có con nhà giàu mới nổi có ở trên mạng tiêu tiền bao gái chơi xe, kỳ thật đều là thứ cặn bã không hơn không kém, so sánh với Nha Nội, kém đến cùng cực
Nha Nội ở mặt ngoài là chịu thiệt, nhưng trên thực tế theo kế lâu dài, vẫn là thơm lây, vừa trả lại ân tình của Hạ Tưởng, lại thuận lợi hoàn thành bước đầu tiên y sáp nhập vào Tập đoàn Đạt Tài, quả thật chỉ số thông minh rất cao.
Thủ đoạn Nha Nội, cùng điều kiện mà Chu Hồng Cơ mới đưa ra, có hiệu quả tuyệt vời như nhau
Hạ Tưởng tay cầm tấm giấy mỏng, trầm mặc không lên tiếng.
Trước khi Nha Nội đến, Chu Hồng Cơ đại diện phái phản đối, cũng đưa ra ba điều kiện.
So với ba điều kiện mà Hà Giang Hải đề ra, thì ba điều kiện của Chu Hồng Cơ, giống như là tay trái tay phải tình luôn cả chân Hạ Tưởng đều đeo vào một chiếc đồng hồ, thật đúng là làm cho người ta không nói được lời nào, không biết giờ của chiếc đồng hồ nào là chuẩn nhất.
Một trong ba điều kiện đó trong tư tưởng chính là, Hạ Tưởng phải làm cho tốt, lãnh đạo trung ương rất vừa lòng đối với công tác của hắn ở tỉnh Tề, nếu hắn có thể giúp Chu Hồng Cơ một tay, đem dòng dõi Hà Giang Hải phá huỷ và quét ra sân khấu lịch sử, như vậy, hắn chính là thứ tốt, về sau triển vọng vô cùng rộng lớn, chẳng những có thể ở tỉnh Tề có hành động lớn hơn nữa, còn có thể ở sân khấu lớn hơn nữa để hắn đại triển tay chân.
Nói ngắn gọn một câu, lớn mà trống không, trống không mà vô dụng, dụ dỗ bé con còn được!
Hạ Tưởng không phải là loại cán bộ cấp sở được lãnh đạo trung ương vỗ vỗ vai khen vài câu làm cho tốt, sau này có hi vọng, sau đó liền quên hết tất cả và khờ dại cho rằng đã được lãnh đạo trung ương thưởng thức, hắn hiện tại là phó bó thư tỉnh Tề, là có quan hệ mật thiết với tổng bí thư, có giao tình thâm hậu với vô số Ủy viên bộ Chính trị, lại là lực lượng hậu bị rất được thế lực gia tộc thưởng thức. Mặc kệ phái phản đối có thừa nhận địa vị của hắn hay không, cho tới bây giờ, thế trưởng thành của hắn đã vào thế không thể làm già được, không phải người nào đó trên cao nhìn xuống hứa suông lừa gạt vài câu không tới, có thể khiến đầu óc hắn sôi sục chí khí hừng hực
Vì nước vì dân Hạ Tưởng cam tâm tình nguyện, nhưng nếu cực khổ vất vả, đều vì tham quan ở giữa kiếm lời túi tiền riêng, hắn sao chuốt vào thân chi cho mệt? Có sức lực đó, chi bằng đến vùng núi làm một ông giáo nông thôn còn thực tiễn hơn
Sau khi Chu Hồng Cơ đề xuất ba điều kiện, có lẽ bản thân Chu Hồng Cơ cũng tự cảm thấy không thú vị, thật sự là lời nói suông hết bài này đến bài khác, liền cố ý bổ sung một câu, nói là Nha Nội còn có lễ vật khác
Hạ Tưởng vốn không ôm hy vọng gì đối với phái phản đối, không ngờ phái phản đối tự cho là đúng thì thôi đi, đằng này lại còn đắm chìm trong lịch sử quá khứ không thể tự kềm chế, lại không biết tình thế đã có thay đổi lớn, sớm đã không còn như năm xưa thời đại quần chúng hô hào khẩu hiệu, hò hét không rõ chân tướng
Còn muốn chỉ dùng mạnh miệng lời nói suông để khiến hắn vì bọn họ sử dụng, cũng không biết là đã đánh giá cao chỉ số thông minh của bọn họ, hay là đã xem nhẹ chỉ số thông minh của hắn đây, hay hoặc là cho rằng, chỉ dựa vào chênh lệch của 1% mà Nha Nội đưa cho có thể mua được hắn?
Nói lời không dễ nghe, đừng nói hắn không thèm để ý vấn đề tiền tài, nếu thật sự đi để ý, hắn giơ tay cái là có thể kiếm được lợi nhuận gấp mấy lần 1% đó của Nha Nội, càng không cần dùng gia sản ẩn hình hiện tại của hắn ra mà nói, Nha Nội tự cho là của cải khiến mọi người có thể khiếp sợ, nhưng trong mắt hắn, chí là mưa bụi thôi.
Tuy nhiên... Nếu tính toán của đối phương đã tính khôn khéo như thế, hắn không phối hợp diễn trò với đối phương một chút, nói sao cũng không thể qua được —— vốn Hạ Tưởng còn đang do dự giữa hai phái bình dân và phản đối, hiện tại xem ra, vấn đề đối đãi của phái phản đối, thật sự là quá mức thiển cận —— hắn liền quyết định tương kế tựu kế
Thật ngại quá, Hạ Tưởng trong lòng cười ha hả, đừng trách tôi tham lam, muốn trách, thì trách các ông tự cho mình là đúng! Đợi sau khi chịu thiệt, đừng hối hận là được.