Vừa mới đi ra đường cái, còn chưa nói mấy câu, điện thoại liền reo, sau khi Hạ Tưởng nghe điện thoại, nói thẳng:
- Tình huống gì vậy?
Tùng Phong Nhi sáng sớm đã hội họp cùng Nga Ni Trần, Dương Thịnh, sau khi tới công ty, liền bắt đầu bắt tay vào bố trí kế hoạch phản kích, lại không ngờ nhận được tin tức, hành động thâu tóm của Nha Nội bỗng nhiên nhanh hơn, hơn nữa lượng vốn đổ vào cũng đột nhiên tăng lớn, rất có xu thế ào ạt, dường như cũng muốn thâu tóm công ty.
Đi đôi với hành động kinh tế, còn có áp lực chính trị, các cơ quan tương ứng liên quan có quyền lực lớn đều bắt tay hành động một cách thần bí, rồi đến công ty kiểm toán, điều tra với câu hỏi, vân vân, thủ đoạn chỗ nào cũng hết nói nổi, tương đương với gậy gộc đan xen, đao thương hạ xuống.
Chẳng lẽ vừa mới báo cáo cuối ngày? Không đúng, ít nhất cho tới bây giờ, thời gian báo cáo cuối ngày còn kém không ít, hơn nữa thời cơ cũng chưa chín muồi, như vậy hành động này của Nha Nội là nhận ra được điều gì mới đến mà rung cây dọa khỉ, hay là cử chỉ thăm dò, dùng để thăm dò, để phòng ngừa mắc mưu bị lừa?
Cho dù là thế nào, cũng phải làm ra phản kích thích hợp mới được, nếu không cũng sẽ khiến Nha Nội phán đoán sai lầm.
- Điều động bộ phận lực lượng chính trị phản kích, sẽ đi đến các cơ quan tương ứng cố tình gây sự.
Diệp Thiên Nam đưa lên một món lễ vật cũng coi như đúng lúc, Hạ Tưởng liền nói,
- Đến Hội Giám sát Chứng khoán nhắc lại nộp bản báo cáo, có người phối hợp.
Sau khi giải thích xong xuôi cho Tùng Phong Nhi, Hạ Tưởng bỗng nhiên nhớ tới cũng nên đốt thêm một trận hỏa hoạn nữa ở tỉnh Tề vì Nha Nội, liền chủ động gọi cho Chu Hồng Cơ.
Chu Hồng Cơ đang ở văn phòng chờ tin tức từ tỉnh Yến truyền đến, đồng thời, cũng phái người đi trước thẩm vấn Thang Thế Thành và ra điều kiện, đánh trước trạm kế tiếp cho tốt để anh ta tự mình ra mặt. Nếu không anh ta đường đường là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh tự mình ra mặt mà nói, nếu không có một chút hiệu quả chẳng phải mất mặt sao?
Điện thoại reo vang, anh ta còn tưởng là có tin tức từ tỉnh Yến, vội vàng nhấc điện thoại: Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Xin chào, tôi là Chu Hồng Cơ.
Hạ Tưởng cười ha hả:
- Chủ nhiệm Chu, tôi là Hạ Tưởng.
-...
Chu Hồng Cơ thiếu chút nữa hoảng sợ, ngây người sửng sốt, tuy nói anh ta là nhà chính trị, hẳn là đã sớm luyện được tường đồng vách sắt, nhưng dù sao những gì anh ta đã làm sau lưng làm Hạ Tưởng hiềm nghi, vẫn bị điện thoại không ngờ của Hạ Tưởng làm hoảng sợ, cố gắng bình tĩnh lại tâm trạng mới nói,
- Phó Bí thư Hạ, xin chào, xin chào. Có chuyện gì muốn chỉ thị?
Tuy không phải mặt đối mặt với Chu Hồng Cơ, nhưng Chu Hồng Cơ ngẩn ra tạm dừng, vẫn khiến Hạ Tưởng nhạy bén bắt được điểm thất thố của anh ta, liền âm thầm bật cười, quả nhiên là có tật giật mình.
- Đâu phải có chuyện gì chỉ thị, Hồng Cơ, anh nói chuyện với tôi không phải làm giọng trịnh thượng.
Hạ Tưởng liền thoải mái tự nhiên nói
- Tôi thông báo cho anh một tiếng, nhờ anh chuyển lời cho Nha Nội, Chủ tịch Thành ngày mai hoặc ngày mốt sẽ tới thành phố Lỗ.
Thành Đạt Tài đích thân tới thành phố Lỗ làm việc gì, Hạ Tưởng không đề cập tới, Chu Hồng Cơ tự nhiên trong lòng cũng biết, lập tức mừng rỡ:
- Được, tôi nhất định sẽ nói lại.
Có lẽ là nghĩ tới sau lưng thực hiện nhiều ít chuyện hơi quá, mà Hạ Tưởng cố gắng thúc đẩy hành trình của Thành Đạt Tài, anh ta hơi cảm thấy băn khoăn, còn nói,
- Phó Bí thư Hạ khi nào thì trở về? Thật lâu không ngồi cùng nhau, tôi vừa mới lấy được một chai thượng hạng, là rượu Mao Đài lâu năm.
Hạ Tưởng cười ha hả:
- Giữ lại, nhất định giữ lại cho tôi. Buổi chiều không quay về, buổi tối nhất định đến.
Ngắt điện thoại, Mai Hiểu Lâm ở bên cạnh nheo mắt nhìn Hạ Tưởng sau một lúc lâu, mới nói:
- Em mới biết được, em so sánh với anh còn kém không ít. Rõ ràng trong mắt anh không cho là đúng, mà lại nói được một cách nhiệt tình dào dạt. Người khác là nghĩ một đằng nói một nẻo, anh là mắt đúng lời sai. Nhà chính trị, có khi ngẫm lại thật sự rất đáng sợ.
- Quá khen, quá khen.
Hạ Tưởng ngược lại mỉm cười,
- Muốn đạt tới lý tưởng trong lòng, có đôi khi, em phải học được ngụy trang. Ngụy trang không phải dối trá, là đường vòng tất yếu. Đạo lý ấy ai cũng hiểu, nhưng không phải ai cũng có thể làm được.
Mai Hiểu Lâm than nhỏ một tiếng
- Anh ở trước mặt em, sao phải làm bộ?
Hạ Tưởng hết chỗ nói rồi, phụ nữ suy nghĩ rất kỳ quái, rõ ràng là bàn chính trị, một chút liền nhảy tới cảm tình, chính trị và cảm tình sao có thể nói nhập làm một?
Hoàn hảo, Ngô Thiên Tiếu gọi điện thoại đúng lúc, xem như giải vây cho Hạ Tưởng.
- Lãnh đạo, tôi gặp được Chủ nhiệm Trương và Bí thư Mã.
Ngô Thiên Tiếu có chút hưng phấn, bởi vì anh ta nghĩ việc đi thành phố Yến, nhất định có một hồi chiến tranh gian khổ, Phó Bí thư Hạ bảo anh ta đi gặp Trương Linh và Mã Kiệt, anh ta đáp ứng ngay, trong lòng một chút suy nghĩ không có.
Anh ta không ngại gì, chỉ vì anh ta muốn gặp hai người đều là quan lớn nắm quyền xếp hạng cao trong Tỉnh ủy tỉnh Yến.
Trương Linh là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Mã Kiệt là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh kiêm Giám đốc sở Công an, anh ta tuy là thư ký của Phó bí thư Tỉnh ủy, lớn nhỏ cũng coi như là một nhân vật, nhưng là thư ký của Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tề, không phải là tỉnh Yến.
Tới tỉnh Yến, không ai coi anh ta thật sự là nhân vật số 1 cũng là chuyện thường.
Phó Bí thư Hạ chỉ bảo anh ta đến, nói ra dễ dàng, anh ta lại lo lắng đi sẽ bị sập cửa vào mặt. Cho dù Chủ nhiệm Trương nể mặt Phó Bí thư Hạ mà sẽ gặp mặt anh ta, không chừng cũng phải đợi một, hai ngày? Đồ ăn đều nguội lạnh, anh ta làm sao có thể giải thích với Phó Bí thư Hạ?
Còn nữa, nếu chẳng may đối phương chỉ sắp xếp một thư ký tiếp anh ta, anh ta nên làm sao bây giờ? Gọi điện thoại nhờ Phó Bí thư Hạ ra mặt, có vẻ anh ta rất không có năng lực làm việc, không rõ Phó Bí thư Hạ ra mặt, sự việc coi như không thành, cũng là không khác nào báo cáo kết quả công tác.
Ngô Thiên Tiếu trong lòng gặp phải thế khó xử, đồng thời còn đoán không tốt, Phó Bí thư Hạ có phải rất tự tin hay không, thế lực của anh ta tại tỉnh Yến thực sự lớn như vậy sao?
Lòng bất an không yên tới Tỉnh ủy tỉnh Yến, Ngô Thiên Tiếu bị cảnh sát có vũ trang ngăn lại ở cửa chính, trong lòng vẫn bồn chồn. Đang rỗi rãi trong lúc đợi, nh ta tưởng tượng ra vô số khả năng, cũng nghĩ tới vô số phương pháp đối phó, cần phải hoàn thành nhiệm vụ Hạ Tưởng giao cho. Nếu không, vị trí của nh ta trong mắt Phó Bí thư Hạ, thật sự sẽ đi xuống.
Đợi năm phút, bảo vệ còn không cho đi, trong lòng Ngô Thiên Tiếu càng không đánh cuộc thêm, đang chuẩn bị gọi một cuộc điện thoại, đã thấy từ trong khu tập thể một người đi ra, vô cùng nhiệt tình đến trước mặt nh ta, thân thiết bắt tay hàn huyên với anh ta, đích thân đưa anh ta vào khu tập thể Tỉnh ủy.
Người tới tự xưng là thư ký của Chủ nhiệm Trương, cũng nói Chủ nhiệm Trương vừa rồi đang tiếp một vị Bí thư Thành ủy, hiện tại tạm thời gián đoạn, đang chờ anh ta.
Ngô Thiên Tiếu sợ ngây người, anh ta là thư ký của phó Bí thư Tỉnh ủy, cũng không có phần trọng lượng nào so với Bí thư Thành ủy, Chủ nhiệm Trương chẳng những phái thư ký ra đón, còn làm gián đoạn cuộc hội đàm với Bí thư Thành ủy, cố ý chờ anh ta, cũng không phải anh ta tai to mặt lớn gì, mà là Phó Bí thư Hạ tai to mặt lớn.
Ngô Thiên Tiếu trong lòng thất kinh, Phó Bí thư Hạ rời khỏi tỉnh Yến cũng đã vài năm, thái độ quan trường bình thường vốn chính là người đi trà lạnh, không nghĩ tới, một thư ký của anh ta ra mặt, đường đường Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh đích thân tiếp, có thể thấy được sức ảnh hưởng của Phó Bí thư Hạ tại tỉnh Yến.
Ngô Thiên Tiếu kích động.
Sự tình phía sau càng làm cho anh ta kích động.
Đang đi vào bên trong, bỗng nhiên từ cao ốc bên trong xuất hiện một người được ủng hộ rầm rộ đi ra, Ngô Thiên Tiếu không biết là ai, nhưng cũng biết chắc chắn là nhân vật quan trọng, quả nhiên, Thư ký của Chủ nhiệm Trương dừng bước, và chờ người đó đi tới.
Người đó đi đến gần, thư ký của Chủ nhiệm Trương cung kính nói một câu:
- Bí thư Cao.
Ngô Thiên Tiếu lập tức đã biết người đó là ai, đúng là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến Cao Tấn Chu.
Cao Tấn Chu khẽ gật đầu, đi vài bước qua, quay đầu lại hỏi:
- Đồng chí này là?
Lẽ ra đường đường là Bí thư Tỉnh ủy, vừa vào cũng sẽ không có cảm hứng tò mò về một người xa lạ, sau đó Ngô Thiên Tiếu cân nhắc thật lâu cũng không rõ vì sao Bí thư Cao lại đặc biệt dừng lại hỏi anh ta như vừa rồi. Thật lâu sau cho đến khi anh ta lại đi cùng Hạ Tưởng gặp Cao Tấn Chu, Cao Tấn Chu nói một câu, mới trả lời nghi vấn vẫn nghẹn ở trong lòng anh ta:
- Tôi nhớ rõ Phó Bí thư Hạ đã đề cập qua dáng vẻ của anh, nói anh có một nốt ruồi gần lông mày, nếu dụng tâm bất chính, là đại gian, nếu dụng tâm chính trực, là đại trung.
Ngô Thiên Tiếu cả đời khắc sâu trong trí nhớ, cũng vô cùng cảm kích. Người anh ta cảm kích nhất đương nhiên là Hạ Tưởng, bởi vì Hạ Tưởng dẫn dắt anh ta tiến vào cửa chính quan trường, từ nay về sau giúp anh ta trời cao biển rộng. Người thứ hai cũng là người từng có vài lần chi duyên với anh ta, Cao Tấn Chu.
Rất nhiều năm sau, Ngô Thiên Tiếu thân ở địa vị cao, bên người cũng luôn có kẻ ủng hộ, mỗi khi nhắc tới chuyện trước kia, ông ta tất sẽ đề cập đến hai người, trước là Hạ Tưởng, sau là Cao Tấn Chu. Khi nhắc tới Hạ Tưởng, tự nhiên vô cùng cung kính. Mà nhắc tới Cao Tấn Chu, cũng xúc động vô hạn, chủ yếu anh ta lặp lại cùng một câu:
- Nếu không phải năm đó Bí thư Cao nói một câu, tôi đã sớm té ngã trong chốn quan trường.
Cao Tấn Chu đánh giá đại gian đại trung, vẫn tiếng vọng trong lòng Ngô Thiên Tiếu, chợt có tiếng chuông vang lên cảnh báo, mới khiến anh ta tỉnh ngủ, không đi hướng về phía vực sâu.
Bí thư Cao vừa hỏi, thư ký của Chủ nhiệm Trương lập tức đáp:
- Bí thư Cao, đây là Ngô Thiên Tiếu, là thư ký của Phó Bí thư Hạ Tỉnh ủy tỉnh Tề.
- Thư ký của Hạ Tưởng?
Cao Tấn Chu rõ ràng sửng sốt, vô cùng tò mò quan sát Ngô Thiên Tiếu vài lần, lại quay lại chủ động bắt tay Ngô Thiên Tiếu,
- Đồng chí Thiên Tiếu, Hạ Tưởng rất có mắt nhìn người, anh có thể đảm nhiệm làm thư ký của anh ta, nhất định phải có bản lĩnh thật sự, đừng làm cho anh ta thất vọng.
Ngô Thiên Tiếu chỉ cảm thấy choáng, liên tục gật đầu. Anh ta ở Tỉnh ủy tỉnh Tề, cũng chưa từng được Khâu Nhân Lễ đãi ngộ như thế này, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến đối với anh ta nhiệt tình như vậy, khiến cho anh ta được sủng ái mà lo sợ rất nhiều, lại xúc động với mạng lưới quan hệ sâu của Phó Bí thư Hạ tại tỉnh Yến, mạng lưới quan hệ tốt, thật lớn ngoài tưởng tượng của anh ta.
Sau đó, Ngô Thiên Tiếu gặp được Trương Linh, kín đáo nói ra ý tứ của Hạ Tưởng. Sau khi Trương Linh nghe xong, vui vẻ cười, từ chối cho ý kiến mà hỏi han:
- Thư ký Ngô muốn ở lại đây, hay là còn có chuyện muốn làm?
Ngô Thiên Tiếu liền ăn ngay nói thật, nói còn muốn gặp Bí thư Mã.
Trương Linh cũng rất nhiệt tình bảo thư ký đưa Ngô Thiên Tiếu đến văn phòng của Mã Kiệt. Khi Ngô Thiên Tiếu vừa đi, ông ta lập tức cầm lấy điện thoại, gọi Trần Lập Bản lập tức đến văn phòng của ông ta.
Ngay sau khi Ngô Thiên Tiếu gặp Mã Kiệt, Mã Kiệt cũng lập tức truyền đạt mấy chỉ thị.
Ngay khi Ngô Thiên Tiếu dựa theo chỉ bảo của Hạ Tưởng, gặp là phải nhìn thấy người, sau khi nói xong phải báo cáo ngay, ông ta đi vào nhà khách Tỉnh ủy vừa mới ngồi xuống, cầm lấy điện thoại gọi cho Hạ Tưởng ngay, mấy việc làm ở Tỉnh ủy tỉnh Yến đến đây đều đã ổn thỏa.
Người được đặc phái của Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề đã... chạy tới.