Theo ý nghĩa nào đó, chiến tích công trình Ngũ Đóa Kim Hoa không thể hoàn toàn đổ lỗi lên đầu một mình Tôn Tập Dân được, bởi vì trước khi Tôn Tập Dân còn chưa tới đảm nhiệm chức, công trình Ngũ Đóa Kim Hoa cũng đã đạt thành nhận thức chung của tỉnh, hướng suy nghĩ và kế hoạch cụ thể đều là thành quả của cấp lãnh đạo ở khóa trước.
Thậm chí hạng mục xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới, cũng là vấn đề lưu lại từ chính phủ cấp tỉnh khóa trước.
Vấn đề không ở thế ai khởi xướng, mà là vấn đề nằm ở chỗ xuất hiện trong tay ai. Giống như mỗi một Hoàng đế cuối cùng, đều có một người cha đem tài sản tiêu hao hết, để lại cho ông ta chính là một cục diện rối rắm vỡ nát hàng ngàn lỗ mà ông ta may vá như thế nào cũng không che chắn được gì, hơn nữa vận số đã hết, bất lực xoay chuyển trời đất.
Nhưng tất cả nguyên nhân khách quan đều không thay đổi được một sự thật chính là, thân là Hoàng đế cuối cùng, thì phải gánh vác bị bêu danh thiên cổ, phải gánh vác tất cả tội lỗi cho vương quốc
Tôn Tập Dân hiện tại còn có một loại cảm giác là Hoàng đế cuối cùng vô lực và thất bại, ông ta cũng hiểu, toàn bộ vấn đề Ngũ Đóa Kim Hoa đều quy tội về cho ông ta, quả thật không hợp lý, nhưng lại có thể như thế nào nữa? Dù sao sau khi ông ta nhậm chức, không có áp chế, mà là lại phát huy làm vinh quang nó, nói cho cùng, do ông ta không có tầm nhìn, khai thác quyết đoán không đủ, cho rằng có thể dùng chủ nghĩa, đem thành tích của khóa trước làm của riêng.
Nếu không phải ông ta có ý nghĩ vừa muốn không phải gánh mạo hiểm vừa muốn có thành tích, ông ta không chủ động nắm bắt công trình xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới và công trình Ngũ Đóa Kim Hoa, làm sao trở thành nhược điểm để hiện tại bị người ta mượn cớ công kích?
Nói đi nói lại, vẫn là ý nghĩ tư lợi, vẫn là vừa muốn có thành tích lại muốn có thể diện, hơn nữa còn muốn nhẹ nhàng có được, là tất cả mọi người đều có tâm tư tư lợi. Chỉ tiếc rằng một chút sơ ý, tất cả đều sụp đổ.
Tôn Tập Dân không khỏi nhớ tới việc đã gặp phải tại tỉnh Yến, mà dâng trào bi thương.
Lại là bi thương và bất đắc dĩ, dù sao cũng phải hoàn thành công việc trong tay rồi hãy nói, hiện tại mỏ quặng ở Nam Minh do Tần Khản phụ trách, mỏ quặng ở thành phố Phong Tranh cũng cần một Phó chủ tịch tỉnh ra mặt, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể là Lý Đinh Sơn.
Không ngờ Lý Đinh Sơn lại đề cử Chu Du Uyên đến xử lý vấn đề mỏ quặng, còn ông ta lại chủ động xin đi đến Phẩm Đô ổn định lòng dân, đối diện với tình hình bệnh dịch.
- Chủ tịch tỉnh Tôn, tôi và bí thư Lý chơi khá thân, còn nữa bí thư Lý dù sao cũng là một Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh được Tỉnh ủy cắt cử đến, cũng biểu lộ thành ý của lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh đối với tình hình bệnh dịch là rất coi trọng.
Lý Đinh Sơn vô cùng thành khẩn nói.
Tôn Tập Dân cảm kích vạn lần.
Bình thường ở trong bộ máy chính phủ, tất cả mọi người đều quá quen biết, nói chuyện làm việc bình thường cũng sẽ không bắt tay, hôm nay Tôn Tập Dân từ sau bàn làm việc đi ra, gắt gao cầm tay Lý Đinh Sơn nói:
- Đinh Sơn, đồng chí thật là người có tâm.
Có rất nhiều lý do khiến Tôn Tập Dân cảm động, bởi vì ông ta thấy được một tấm chân thành và phẩm chất ở trên người Lý Đinh Sơn, hiện tại ông ta mới chính thức thấy rõ Lý Đinh Sơn là một cán bột lãnh đạo chính trực vô tư chân chính vì nước vì dân, so với thủ đoạn Hạ Tưởng còn có điểm bất đồng chính là, Lý Đinh Sơn đều xuất phát từ sự thật, hết thảy đối nhân xử thế đều lấy lợi ích của dân làm cơ sở, lòng ngay dạ thẳng, tuyệt không thỏa hiệp.
Mặc dù có khi người như Lý Đinh Sơn không được lãnh đạo thích thú cho lắm, nhưng thời điểm đại sự xuất hiện, Lý Đinh Sơn vẫn là nơi đáng tin cậy, không giả tạo, không ngụy trang, không thoái thác, dũng cảm tiến tới, trong mắt chỉ có quốc kế dân sinh, không có ân oán và tư lợi cá nhân.
Kỳ thật, Tôn Tập Dân làm sao không biết để một Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh đến Phẩm Đô xử lý tình hình bệnh dịch càng thể hiện tính trịnh trọng? Chẳng qua tình hình bệnh dịch không khó xử lý bằng tai nạn tại mỏ quặng, tại vấn đề mỏ quặng thật khó xác thực kết luận, đơn giản là vấn đề truy cứu trách nhiệm, trách nhiệm lớn nhỏ phân chia cho ai là xong chuyện, công việc rất nhẹ nhàng, không cần gánh vác bất cứ trách nhiệm gì.
Nhưng xử lý tình hình bệnh dịch thì hoàn toàn không giống, bởi vì tình hình bệnh dịch có thể khó khống chế, nếu vừa đi đã có thể đem tình hình bệnh dịch khống chế trong phạm vi hợp lý, thì là công lớn nhất. Nếu chẳng may sau khi đi, tình hình bệnh dịch tiếp tục lan tràn, thân là chủ quản Phó chủ tịch tỉnh, nhất định phải gánh vác trách nhiệm tương ứng.
Nói cách khác, xử lý vấn đề mỏ quặng khó, nhưng là một việc có thể nắm chín phần thắng trong tay. Xử lý tình hình bệnh dịch lại là một mạo hiểm cực lớn.
Chẳng những mạo hiểm cực lớn, cá nhân cũng sợ bị lây bệnh nguy hiểm.
Cho nên Tôn Tập Dân đối với việc Lý Đinh Sơn chủ động xin đi giết giặc, vô cùng cảm động. Sau khi phát sinh bệnh dịch, trong bộ máy chính phủ tỉnh, Lý Đinh Sơn là một Phó chủ tịch tỉnh muốn tiên phong đi tới tuyến đầu, còn là Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh. Nhớ lại trước kia giữa Lý Đinh Sơn và ông ta có đủ chuyện không vui, ngay cả khi hạng mục đầu tư của tập đoàn Đạt Tài rơi xuống đây, đã nảy sinh ra vài lần mâu thuẫn, ông ta lúc này hoàn toàn nhận ra được Lý Đinh Sơn đối nhân xử thế như thế nào.
Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn, có lẽ giữa hai người có rất nhiều điểm bất đồng, ví dụ như Hạ Tưởng dũng cảm tiến tới mà thủ đoạn cao siêu, mà thủ pháp chu toàn, trí tuệ tài trí chính trị hơn người, và vì đạt tới mục đích, cũng sẽ sử dụng các loại thủ đoạn. Nhưng Lý Đinh Sơn từ trước đến nay, không nhìn trước ngó sau, chỉ một lòng vì nước vì dân, không hỏi tiền đồ, không hỏi đường lui.
Xét theo sự nhiệt tình chân thành và một lòng vì công việc, thì Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn đều khiến Tôn Tập Dân kính nể, đó là sự tán thưởng phát ra từ con tim. Nhưng từ góc độ khác mà nói, Tôn Tập Dân vẫn là nguyện ý làm bạn với Hạ Tưởng, bởi vì Hạ Tưởng chu toàn mà thức thời, có thể đi được lâu dài.
Lý Đinh Sơn cũng là gặp ông ta, ít nhất trong lòng ông ta vẫn có chính nghĩa và lương tri, nếu không, thay vào đó là tâm tư đen tối của một Chủ tịch tỉnh khác, nếu Lý Đinh Sơn chẳng may xử trí không tốt đối với tình hình bệnh dịch, thì giống như mình tự chuốc lấy xui xẻo.
Hơn nữa, chủ động xin đi giết giặc đi chịu tiếng xấu thay cho người khác, đúng là cấp dưới mà tất cả lãnh đạo cấp trên trốn tránh trách nhiệm cầu còn không được
Nếu theo góc độ khác suy xét, giữa Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng là quan hệ thầy trò, mà Hạ Tưởng là đồ đệ được Lý Đinh Sơn tiến cử, đã thể hiển ra "thanh xuất vu lam nhi thắng thiên lam" (tức là màu xanh sinh ra từ màu lam mà còn hơn cả màu lam) - trò giỏi hơn thầy
Tôn Tập Dân cảm động lắm, lại không khỏi cảm thấy may mắn, may mắn có Lý Đinh Sơn và Chu Du Uyên thay ông ta phân chia ưu phiền —— Vì Lý Đinh Sơn và Chu Du Uyên, đều là đồng minh của Hạ Tưởng —— đâu dễ để ông ta một lòng ra tay ứng phó sự kiện Ngũ Đóa Kim Hoa, không thể lại để Tần Khản khiêu khích và gây chuyện không dứt nữa, không tin Tần Khản ở tỉnh Tề nhiều năm, lại trong sạch như tờ giấy trắng?
Ông ta phải phân ra tinh lực đến đối phó Tần Khản, tấn công, mới là cách phòng thủ tốt nhất. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Chẳng qua khiến Tôn Tập Dân thật không ngờ chính là, ông ta còn chưa có ra tay, trung ương đã ra tay trước.
Kỳ thật nếu để Hạ Tưởng nói, Tôn Tập Dân quả thật không phải một người giỏi về tiến công, bị Tần Khản công kích rất nhiều lần và trong thời gian rất lâu, chẳng những không nghĩ ra một kế phản kích, ngoại trừ vẫn mệt mỏi ứng phó ở ngoài, ngay cả một tia phản kích của không hề có, làm Chủ tịch tỉnh, quả thật quá yếu thế.
May mắn thay, có lẽ là trung ương thông cảm được thế yếu của Tôn Tập Dân, cũng hy vọng tỉnh Tề có một Chủ tịch tỉnh bình thản ôn hòa, Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tạ Tín Tài lại đến thành phố Lỗ, mang đến một tin tức làm phấn chấn lòng người, trung ương sắp điều chỉnh bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề, Tỉnh ủy tỉnh Tề, sắp tới sẽ hoàn thành nhiệm kỳ trước thời hạn.
Hành động trọng đại này có ý nghĩa ở chỗ, trung ương cho bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề ăn một viên thuốc an thần, bởi vì Tạ Tín Tài ở bên trong hội nghị tiết lộ, trên cơ bản bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề sẽ không điều chỉnh trên diện rộng, nhân vật số một, số hai vẫn giữ nguyên, còn lại đại bộ phận thường ủy cũng bất động, đồng thời, còn mang đến một người mới nhậm chức Thường ủy Tỉnh ủy, đề danh ứng cử viên bí thư hệ thống chính trị pháp luật —— Phùng Nhân Long.
Phùng Nhân Long là bí thư hệ thống chính trị pháp luật thành ủy Tân Thành, điều đến nhậm chức tại tỉnh Tề, xem như điều chuyển ngang, vốn đều nghĩ đến chính là nhân mã phe phản đối, nhưng Phùng Nhân Long hiển nhiên không phải phe phản đối, cũng không phải hệ bình dân, nếu nói y không có phe phái nào bên mình, thì y và thế lực gia tộc ít nhiều sẽ có quan hệ.
Nhưng trên thực tế, y cũng không phải lực lượng trung kiên của thế lực gia tộc, và có quan hệ với gia tộc thế lực, nhưng cũng không chặt chẽ, nếu muốn khiến y có một thân phận xác thực, người khác có lẽ đoán không ra sau lưng Phùng Nhân Long rốt cuộc là ai, nhưng Hạ Tưởng lại biết.
Không phải người khác, chính là Quan Viễn Khúc.
Không sai, Quan Viễn Khúc diễn thử trước khi nhậm chức, chỗ nhúng tay sự vụ đầu tiên và sắp xếp người của mình, liền chọn đúng tỉnh Tề. Cũng chính ông ta mấy ngày trước cố ý gọi điện ám chỉ nguyên nhân căn bản với Hạ Tưởng. Tạ Tín Tài chỉ ở thành phố Lỗ có một ngày, nhưng tin tức y mang đến cùng với tin tức có ý nghĩa chính trị ẩn sau lưng, khiến lãnh đạo cao thấp tỉnh Tề rất chấn động, đều hiểu rõ trung ương đối với cục diện tỉnh Tề đã rất bất mãn.
Vì thế, ánh mắt mỗi người đều hướng về phía Tần Khản, nghĩ thầm rằng Phó chủ tịch tỉnh Tần rốt cuộc muốn kiếm chuyện đến khi nào mới bằng lòng thu tay về? Chẳng lẽ không sợ trung ương giận dữ điều tra cách chức y sao? Nếu nói Tần Khản có ý đồ muốn ngồi vào vị trí Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân, nhưng vấn đề là, hiện tại trung ương đã thể hiện rất rõ rằng vị trí Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân sẽ không bị lung lay, y cũng đừng có vọng tưởng.
Hiện tại tỉnh Tề như một mớ hỗn độn, thời điểm càng nóng mà tuyên bố thì càng biểu lộ sự khẳng định của trung ương đối với bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề, chính là rõ ràng biểu lộ thái độ của trung ương, lúc này đối với hai tai nạn tại mỏ quặng và tình hình bệnh dịch, sẽ không ảnh hưởng đến hình tượng của Tôn Tập Dân ở trung ương, trung ương sẽ không bởi vì tai nạn tại mỏ quặng và tình hình bệnh dịch mà truy cứu trách nhiệm đối với Tôn Tập Dân, cũng sẽ không bởi vì cái gọi là chiến tích mà hỏi tội Tôn Tập Dân! Tạ Tín Tài cứ việc đến rồi đi vội vàng, nhưng y xuất hiện, quả thật có tác dụng ổn định lòng người, tương đương với việc trực tiếp cảnh cáo đối với Tần Khản. Nếu Tần Khản vẫn khăng khăng một mực như vậy, chỉ sợ Ban kỷ luật trung ương sẽ mượn vụ án Phan Bảo Hoa thả ra phong thanh, cũng có khả năng trở thành sự thật.
Không mạnh mẽ thúc đẩy lập án đối với Hà Giang Hải, lại muốn đẩy động lập án đối với Tần Khản, thật sự là phong thuỷ luân chuyển, tình thế mạnh hơn người, trong nháy mắt, đối thủ đã đổi người.
Đều cho rằng ban tổ chức trung ương chính thức ra mặt, Tần Khản khẳng định sẽ phải kiềm chế vài phần, bởi vì muốn lên chức, nhất định không lách qua được ban tổ chức trung ương. Người nào ở tỉnh bộ nếu bị ban tổ chức trung ương xem không vừa mắt, làm sao có thể lăn lộn được nữa?
Không ngờ Tần Khản vẫn như cũ, dường như không có việc gì, dường như nhắc nhở cũng được, ám chỉ cũng được, đều là nói người khác. Lại dường như sự kiện Nha Nội bị đánh, sự kiện công trình chiến tích của Tôn Tập Dân, đều là do người khác ở sau lưng thúc đẩy, thật sự không quan hệ với y vậy.
Tần Khản bất động thanh âm khiến cho Tỉnh ủy không ít người âm thầm lấy làm lạ, trong lòng nhận định hay là Tần Khản sau lưng còn có người che chở, cho nên không sợ hãi, hoặc là chính Tần Khản làm việc rất cẩn thận, cuối cùng cho dù sự việc xảy ra, cũng tra không ra y ở trong đó có tay chân gì hay không.
Còn có một loại khả năng chính là, Tần Khản nhận định y có thể lật đổ Tôn Tập Dân, chẳng lẽ y còn có chuẩn bị lợi hại ở sau gì đó mà chưa có thực thi? Nhưng vấn đề là, cho dù y có năng lực lật đổ Tôn Tập Dân thì thế nào, trung ương sẽ cho y tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh? Đừng có mà nằm mơ.
Cho nên vấn đề liền quay lại điểm xuất phát, Tôn Tập Dân làm thế nào trị được Tần Khản? Tôn Tập Dân và Tần Khản vừa không có mối hận đoạt thê, lại không có thù giết cha, Tần Khản cần gì phải đấu với Tôn Tập Dân? Nếu nói Tôn Tập Dân bị lật đổ xuống đài, Tần Khản có thể lên đài, vậy còn được đi. Hiện tại ban tổ chức trung ương tỏ thái độ rõ ràng, tương đương với việc đã ra tay ngăn chặn Tần Khản, như vậy Tần Khản hiện tại còn có hành động bất thường, đều khiến cho người ta không thể hiểu nổi.
Rất nhanh, Tần Khản dùng hành động trả lời mọi nghi vấn...
Theo ý nghĩa nào đó, chiến tích công trình Ngũ Đóa Kim Hoa không thể hoàn toàn đổ lỗi lên đầu một mình Tôn Tập Dân được, bởi vì trước khi Tôn Tập Dân còn chưa tới đảm nhiệm chức, công trình Ngũ Đóa Kim Hoa cũng đã đạt thành nhận thức chung của tỉnh, hướng suy nghĩ và kế hoạch cụ thể đều là thành quả của cấp lãnh đạo ở khóa trước.
Thậm chí hạng mục xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới, cũng là vấn đề lưu lại từ chính phủ cấp tỉnh khóa trước.
Vấn đề không ở thế ai khởi xướng, mà là vấn đề nằm ở chỗ xuất hiện trong tay ai. Giống như mỗi một Hoàng đế cuối cùng, đều có một người cha đem tài sản tiêu hao hết, để lại cho ông ta chính là một cục diện rối rắm vỡ nát hàng ngàn lỗ mà ông ta may vá như thế nào cũng không che chắn được gì, hơn nữa vận số đã hết, bất lực xoay chuyển trời đất.
Nhưng tất cả nguyên nhân khách quan đều không thay đổi được một sự thật chính là, thân là Hoàng đế cuối cùng, thì phải gánh vác bị bêu danh thiên cổ, phải gánh vác tất cả tội lỗi cho vương quốc
Tôn Tập Dân hiện tại còn có một loại cảm giác là Hoàng đế cuối cùng vô lực và thất bại, ông ta cũng hiểu, toàn bộ vấn đề Ngũ Đóa Kim Hoa đều quy tội về cho ông ta, quả thật không hợp lý, nhưng lại có thể như thế nào nữa? Dù sao sau khi ông ta nhậm chức, không có áp chế, mà là lại phát huy làm vinh quang nó, nói cho cùng, do ông ta không có tầm nhìn, khai thác quyết đoán không đủ, cho rằng có thể dùng chủ nghĩa, đem thành tích của khóa trước làm của riêng.
Nếu không phải ông ta có ý nghĩ vừa muốn không phải gánh mạo hiểm vừa muốn có thành tích, ông ta không chủ động nắm bắt công trình xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới và công trình Ngũ Đóa Kim Hoa, làm sao trở thành nhược điểm để hiện tại bị người ta mượn cớ công kích?
Nói đi nói lại, vẫn là ý nghĩ tư lợi, vẫn là vừa muốn có thành tích lại muốn có thể diện, hơn nữa còn muốn nhẹ nhàng có được, là tất cả mọi người đều có tâm tư tư lợi. Chỉ tiếc rằng một chút sơ ý, tất cả đều sụp đổ.
Tôn Tập Dân không khỏi nhớ tới việc đã gặp phải tại tỉnh Yến, mà dâng trào bi thương.
Lại là bi thương và bất đắc dĩ, dù sao cũng phải hoàn thành công việc trong tay rồi hãy nói, hiện tại mỏ quặng ở Nam Minh do Tần Khản phụ trách, mỏ quặng ở thành phố Phong Tranh cũng cần một Phó chủ tịch tỉnh ra mặt, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể là Lý Đinh Sơn.
Không ngờ Lý Đinh Sơn lại đề cử Chu Du Uyên đến xử lý vấn đề mỏ quặng, còn ông ta lại chủ động xin đi đến Phẩm Đô ổn định lòng dân, đối diện với tình hình bệnh dịch.
- Chủ tịch tỉnh Tôn, tôi và bí thư Lý chơi khá thân, còn nữa bí thư Lý dù sao cũng là một Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh được Tỉnh ủy cắt cử đến, cũng biểu lộ thành ý của lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh đối với tình hình bệnh dịch là rất coi trọng.
Lý Đinh Sơn vô cùng thành khẩn nói.Tôn Tập Dân cảm kích vạn lần.
Bình thường ở trong bộ máy chính phủ, tất cả mọi người đều quá quen biết, nói chuyện làm việc bình thường cũng sẽ không bắt tay, hôm nay Tôn Tập Dân từ sau bàn làm việc đi ra, gắt gao cầm tay Lý Đinh Sơn nói:
- Đinh Sơn, đồng chí thật là người có tâm.
Có rất nhiều lý do khiến Tôn Tập Dân cảm động, bởi vì ông ta thấy được một tấm chân thành và phẩm chất ở trên người Lý Đinh Sơn, hiện tại ông ta mới chính thức thấy rõ Lý Đinh Sơn là một cán bột lãnh đạo chính trực vô tư chân chính vì nước vì dân, so với thủ đoạn Hạ Tưởng còn có điểm bất đồng chính là, Lý Đinh Sơn đều xuất phát từ sự thật, hết thảy đối nhân xử thế đều lấy lợi ích của dân làm cơ sở, lòng ngay dạ thẳng, tuyệt không thỏa hiệp.
Mặc dù có khi người như Lý Đinh Sơn không được lãnh đạo thích thú cho lắm, nhưng thời điểm đại sự xuất hiện, Lý Đinh Sơn vẫn là nơi đáng tin cậy, không giả tạo, không ngụy trang, không thoái thác, dũng cảm tiến tới, trong mắt chỉ có quốc kế dân sinh, không có ân oán và tư lợi cá nhân.
Kỳ thật, Tôn Tập Dân làm sao không biết để một Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh đến Phẩm Đô xử lý tình hình bệnh dịch càng thể hiện tính trịnh trọng? Chẳng qua tình hình bệnh dịch không khó xử lý bằng tai nạn tại mỏ quặng, tại vấn đề mỏ quặng thật khó xác thực kết luận, đơn giản là vấn đề truy cứu trách nhiệm, trách nhiệm lớn nhỏ phân chia cho ai là xong chuyện, công việc rất nhẹ nhàng, không cần gánh vác bất cứ trách nhiệm gì.
Nhưng xử lý tình hình bệnh dịch thì hoàn toàn không giống, bởi vì tình hình bệnh dịch có thể khó khống chế, nếu vừa đi đã có thể đem tình hình bệnh dịch khống chế trong phạm vi hợp lý, thì là công lớn nhất. Nếu chẳng may sau khi đi, tình hình bệnh dịch tiếp tục lan tràn, thân là chủ quản Phó chủ tịch tỉnh, nhất định phải gánh vác trách nhiệm tương ứng.
Nói cách khác, xử lý vấn đề mỏ quặng khó, nhưng là một việc có thể nắm chín phần thắng trong tay. Xử lý tình hình bệnh dịch lại là một mạo hiểm cực lớn.
Chẳng những mạo hiểm cực lớn, cá nhân cũng sợ bị lây bệnh nguy hiểm.
Cho nên Tôn Tập Dân đối với việc Lý Đinh Sơn chủ động xin đi giết giặc, vô cùng cảm động. Sau khi phát sinh bệnh dịch, trong bộ máy chính phủ tỉnh, Lý Đinh Sơn là một Phó chủ tịch tỉnh muốn tiên phong đi tới tuyến đầu, còn là Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh. Nhớ lại trước kia giữa Lý Đinh Sơn và ông ta có đủ chuyện không vui, ngay cả khi hạng mục đầu tư của tập đoàn Đạt Tài rơi xuống đây, đã nảy sinh ra vài lần mâu thuẫn, ông ta lúc này hoàn toàn nhận ra được Lý Đinh Sơn đối nhân xử thế như thế nào.
Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn, có lẽ giữa hai người có rất nhiều điểm bất đồng, ví dụ như Hạ Tưởng dũng cảm tiến tới mà thủ đoạn cao siêu, mà thủ pháp chu toàn, trí tuệ tài trí chính trị hơn người, và vì đạt tới mục đích, cũng sẽ sử dụng các loại thủ đoạn. Nhưng Lý Đinh Sơn từ trước đến nay, không nhìn trước ngó sau, chỉ một lòng vì nước vì dân, không hỏi tiền đồ, không hỏi đường lui.
Xét theo sự nhiệt tình chân thành và một lòng vì công việc, thì Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn đều khiến Tôn Tập Dân kính nể, đó là sự tán thưởng phát ra từ con tim. Nhưng từ góc độ khác mà nói, Tôn Tập Dân vẫn là nguyện ý làm bạn với Hạ Tưởng, bởi vì Hạ Tưởng chu toàn mà thức thời, có thể đi được lâu dài.
Lý Đinh Sơn cũng là gặp ông ta, ít nhất trong lòng ông ta vẫn có chính nghĩa và lương tri, nếu không, thay vào đó là tâm tư đen tối của một Chủ tịch tỉnh khác, nếu Lý Đinh Sơn chẳng may xử trí không tốt đối với tình hình bệnh dịch, thì giống như mình tự chuốc lấy xui xẻo.
Hơn nữa, chủ động xin đi giết giặc đi chịu tiếng xấu thay cho người khác, đúng là cấp dưới mà tất cả lãnh đạo cấp trên trốn tránh trách nhiệm cầu còn không được
Nếu theo góc độ khác suy xét, giữa Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng là quan hệ thầy trò, mà Hạ Tưởng là đồ đệ được Lý Đinh Sơn tiến cử, đã thể hiển ra "thanh xuất vu lam nhi thắng thiên lam" (tức là màu xanh sinh ra từ màu lam mà còn hơn cả màu lam) - trò giỏi hơn thầy
Tôn Tập Dân cảm động lắm, lại không khỏi cảm thấy may mắn, may mắn có Lý Đinh Sơn và Chu Du Uyên thay ông ta phân chia ưu phiền —— Vì Lý Đinh Sơn và Chu Du Uyên, đều là đồng minh của Hạ Tưởng —— đâu dễ để ông ta một lòng ra tay ứng phó sự kiện Ngũ Đóa Kim Hoa, không thể lại để Tần Khản khiêu khích và gây chuyện không dứt nữa, không tin Tần Khản ở tỉnh Tề nhiều năm, lại trong sạch như tờ giấy trắng?
Ông ta phải phân ra tinh lực đến đối phó Tần Khản, tấn công, mới là cách phòng thủ tốt nhất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
Chẳng qua khiến Tôn Tập Dân thật không ngờ chính là, ông ta còn chưa có ra tay, trung ương đã ra tay trước.
Kỳ thật nếu để Hạ Tưởng nói, Tôn Tập Dân quả thật không phải một người giỏi về tiến công, bị Tần Khản công kích rất nhiều lần và trong thời gian rất lâu, chẳng những không nghĩ ra một kế phản kích, ngoại trừ vẫn mệt mỏi ứng phó ở ngoài, ngay cả một tia phản kích của không hề có, làm Chủ tịch tỉnh, quả thật quá yếu thế.
May mắn thay, có lẽ là trung ương thông cảm được thế yếu của Tôn Tập Dân, cũng hy vọng tỉnh Tề có một Chủ tịch tỉnh bình thản ôn hòa, Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tạ Tín Tài lại đến thành phố Lỗ, mang đến một tin tức làm phấn chấn lòng người, trung ương sắp điều chỉnh bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề, Tỉnh ủy tỉnh Tề, sắp tới sẽ hoàn thành nhiệm kỳ trước thời hạn.
Hành động trọng đại này có ý nghĩa ở chỗ, trung ương cho bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề ăn một viên thuốc an thần, bởi vì Tạ Tín Tài ở bên trong hội nghị tiết lộ, trên cơ bản bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề sẽ không điều chỉnh trên diện rộng, nhân vật số một, số hai vẫn giữ nguyên, còn lại đại bộ phận thường ủy cũng bất động, đồng thời, còn mang đến một người mới nhậm chức Thường ủy Tỉnh ủy, đề danh ứng cử viên bí thư hệ thống chính trị pháp luật —— Phùng Nhân Long.
Phùng Nhân Long là bí thư hệ thống chính trị pháp luật thành ủy Tân Thành, điều đến nhậm chức tại tỉnh Tề, xem như điều chuyển ngang, vốn đều nghĩ đến chính là nhân mã phe phản đối, nhưng Phùng Nhân Long hiển nhiên không phải phe phản đối, cũng không phải hệ bình dân, nếu nói y không có phe phái nào bên mình, thì y và thế lực gia tộc ít nhiều sẽ có quan hệ.
Nhưng trên thực tế, y cũng không phải lực lượng trung kiên của thế lực gia tộc, và có quan hệ với gia tộc thế lực, nhưng cũng không chặt chẽ, nếu muốn khiến y có một thân phận xác thực, người khác có lẽ đoán không ra sau lưng Phùng Nhân Long rốt cuộc là ai, nhưng Hạ Tưởng lại biết.
Không phải người khác, chính là Quan Viễn Khúc.
Không sai, Quan Viễn Khúc diễn thử trước khi nhậm chức, chỗ nhúng tay sự vụ đầu tiên và sắp xếp người của mình, liền chọn đúng tỉnh Tề. Cũng chính ông ta mấy ngày trước cố ý gọi điện ám chỉ nguyên nhân căn bản với Hạ Tưởng. Tạ Tín Tài chỉ ở thành phố Lỗ có một ngày, nhưng tin tức y mang đến cùng với tin tức có ý nghĩa chính trị ẩn sau lưng, khiến lãnh đạo cao thấp tỉnh Tề rất chấn động, đều hiểu rõ trung ương đối với cục diện tỉnh Tề đã rất bất mãn.
Vì thế, ánh mắt mỗi người đều hướng về phía Tần Khản, nghĩ thầm rằng Phó chủ tịch tỉnh Tần rốt cuộc muốn kiếm chuyện đến khi nào mới bằng lòng thu tay về? Chẳng lẽ không sợ trung ương giận dữ điều tra cách chức y sao? Nếu nói Tần Khản có ý đồ muốn ngồi vào vị trí Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân, nhưng vấn đề là, hiện tại trung ương đã thể hiện rất rõ rằng vị trí Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân sẽ không bị lung lay, y cũng đừng có vọng tưởng.
Hiện tại tỉnh Tề như một mớ hỗn độn, thời điểm càng nóng mà tuyên bố thì càng biểu lộ sự khẳng định của trung ương đối với bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề, chính là rõ ràng biểu lộ thái độ của trung ương, lúc này đối với hai tai nạn tại mỏ quặng và tình hình bệnh dịch, sẽ không ảnh hưởng đến hình tượng của Tôn Tập Dân ở trung ương, trung ương sẽ không bởi vì tai nạn tại mỏ quặng và tình hình bệnh dịch mà truy cứu trách nhiệm đối với Tôn Tập Dân, cũng sẽ không bởi vì cái gọi là chiến tích mà hỏi tội Tôn Tập Dân! Tạ Tín Tài cứ việc đến rồi đi vội vàng, nhưng y xuất hiện, quả thật có tác dụng ổn định lòng người, tương đương với việc trực tiếp cảnh cáo đối với Tần Khản. Nếu Tần Khản vẫn khăng khăng một mực như vậy, chỉ sợ Ban kỷ luật trung ương sẽ mượn vụ án Phan Bảo Hoa thả ra phong thanh, cũng có khả năng trở thành sự thật.
Không mạnh mẽ thúc đẩy lập án đối với Hà Giang Hải, lại muốn đẩy động lập án đối với Tần Khản, thật sự là phong thuỷ luân chuyển, tình thế mạnh hơn người, trong nháy mắt, đối thủ đã đổi người.
Đều cho rằng ban tổ chức trung ương chính thức ra mặt, Tần Khản khẳng định sẽ phải kiềm chế vài phần, bởi vì muốn lên chức, nhất định không lách qua được ban tổ chức trung ương. Người nào ở tỉnh bộ nếu bị ban tổ chức trung ương xem không vừa mắt, làm sao có thể lăn lộn được nữa?
Không ngờ Tần Khản vẫn như cũ, dường như không có việc gì, dường như nhắc nhở cũng được, ám chỉ cũng được, đều là nói người khác. Lại dường như sự kiện Nha Nội bị đánh, sự kiện công trình chiến tích của Tôn Tập Dân, đều là do người khác ở sau lưng thúc đẩy, thật sự không quan hệ với y vậy.
Tần Khản bất động thanh âm khiến cho Tỉnh ủy không ít người âm thầm lấy làm lạ, trong lòng nhận định hay là Tần Khản sau lưng còn có người che chở, cho nên không sợ hãi, hoặc là chính Tần Khản làm việc rất cẩn thận, cuối cùng cho dù sự việc xảy ra, cũng tra không ra y ở trong đó có tay chân gì hay không.
Còn có một loại khả năng chính là, Tần Khản nhận định y có thể lật đổ Tôn Tập Dân, chẳng lẽ y còn có chuẩn bị lợi hại ở sau gì đó mà chưa có thực thi? Nhưng vấn đề là, cho dù y có năng lực lật đổ Tôn Tập Dân thì thế nào, trung ương sẽ cho y tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh? Đừng có mà nằm mơ.
Cho nên vấn đề liền quay lại điểm xuất phát, Tôn Tập Dân làm thế nào trị được Tần Khản? Tôn Tập Dân và Tần Khản vừa không có mối hận đoạt thê, lại không có thù giết cha, Tần Khản cần gì phải đấu với Tôn Tập Dân? Nếu nói Tôn Tập Dân bị lật đổ xuống đài, Tần Khản có thể lên đài, vậy còn được đi. Hiện tại ban tổ chức trung ương tỏ thái độ rõ ràng, tương đương với việc đã ra tay ngăn chặn Tần Khản, như vậy Tần Khản hiện tại còn có hành động bất thường, đều khiến cho người ta không thể hiểu nổi.
Rất nhanh, Tần Khản dùng hành động trả lời mọi nghi vấn...
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Theo ý nghĩa nào đó, chiến tích công trình Ngũ Đóa Kim Hoa không thể hoàn toàn đổ lỗi lên đầu một mình Tôn Tập Dân được, bởi vì trước khi Tôn Tập Dân còn chưa tới đảm nhiệm chức, công trình Ngũ Đóa Kim Hoa cũng đã đạt thành nhận thức chung của tỉnh, hướng suy nghĩ và kế hoạch cụ thể đều là thành quả của cấp lãnh đạo ở khóa trước.
Thậm chí hạng mục xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới, cũng là vấn đề lưu lại từ chính phủ cấp tỉnh khóa trước.
Vấn đề không ở thế ai khởi xướng, mà là vấn đề nằm ở chỗ xuất hiện trong tay ai. Giống như mỗi một Hoàng đế cuối cùng, đều có một người cha đem tài sản tiêu hao hết, để lại cho ông ta chính là một cục diện rối rắm vỡ nát hàng ngàn lỗ mà ông ta may vá như thế nào cũng không che chắn được gì, hơn nữa vận số đã hết, bất lực xoay chuyển trời đất.
Nhưng tất cả nguyên nhân khách quan đều không thay đổi được một sự thật chính là, thân là Hoàng đế cuối cùng, thì phải gánh vác bị bêu danh thiên cổ, phải gánh vác tất cả tội lỗi cho vương quốc
Tôn Tập Dân hiện tại còn có một loại cảm giác là Hoàng đế cuối cùng vô lực và thất bại, ông ta cũng hiểu, toàn bộ vấn đề Ngũ Đóa Kim Hoa đều quy tội về cho ông ta, quả thật không hợp lý, nhưng lại có thể như thế nào nữa? Dù sao sau khi ông ta nhậm chức, không có áp chế, mà là lại phát huy làm vinh quang nó, nói cho cùng, do ông ta không có tầm nhìn, khai thác quyết đoán không đủ, cho rằng có thể dùng chủ nghĩa, đem thành tích của khóa trước làm của riêng.
Nếu không phải ông ta có ý nghĩ vừa muốn không phải gánh mạo hiểm vừa muốn có thành tích, ông ta không chủ động nắm bắt công trình xe khách sử dụng nguồn năng lượng mới và công trình Ngũ Đóa Kim Hoa, làm sao trở thành nhược điểm để hiện tại bị người ta mượn cớ công kích?
Nói đi nói lại, vẫn là ý nghĩ tư lợi, vẫn là vừa muốn có thành tích lại muốn có thể diện, hơn nữa còn muốn nhẹ nhàng có được, là tất cả mọi người đều có tâm tư tư lợi. Chỉ tiếc rằng một chút sơ ý, tất cả đều sụp đổ.
Tôn Tập Dân không khỏi nhớ tới việc đã gặp phải tại tỉnh Yến, mà dâng trào bi thương.
Lại là bi thương và bất đắc dĩ, dù sao cũng phải hoàn thành công việc trong tay rồi hãy nói, hiện tại mỏ quặng ở Nam Minh do Tần Khản phụ trách, mỏ quặng ở thành phố Phong Tranh cũng cần một Phó chủ tịch tỉnh ra mặt, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể là Lý Đinh Sơn.
Không ngờ Lý Đinh Sơn lại đề cử Chu Du Uyên đến xử lý vấn đề mỏ quặng, còn ông ta lại chủ động xin đi đến Phẩm Đô ổn định lòng dân, đối diện với tình hình bệnh dịch.
- Chủ tịch tỉnh Tôn, tôi và bí thư Lý chơi khá thân, còn nữa bí thư Lý dù sao cũng là một Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh được Tỉnh ủy cắt cử đến, cũng biểu lộ thành ý của lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh đối với tình hình bệnh dịch là rất coi trọng.
Lý Đinh Sơn vô cùng thành khẩn nói.
Tôn Tập Dân cảm kích vạn lần.
Bình thường ở trong bộ máy chính phủ, tất cả mọi người đều quá quen biết, nói chuyện làm việc bình thường cũng sẽ không bắt tay, hôm nay Tôn Tập Dân từ sau bàn làm việc đi ra, gắt gao cầm tay Lý Đinh Sơn nói:
- Đinh Sơn, đồng chí thật là người có tâm.
Có rất nhiều lý do khiến Tôn Tập Dân cảm động, bởi vì ông ta thấy được một tấm chân thành và phẩm chất ở trên người Lý Đinh Sơn, hiện tại ông ta mới chính thức thấy rõ Lý Đinh Sơn là một cán bột lãnh đạo chính trực vô tư chân chính vì nước vì dân, so với thủ đoạn Hạ Tưởng còn có điểm bất đồng chính là, Lý Đinh Sơn đều xuất phát từ sự thật, hết thảy đối nhân xử thế đều lấy lợi ích của dân làm cơ sở, lòng ngay dạ thẳng, tuyệt không thỏa hiệp.
Mặc dù có khi người như Lý Đinh Sơn không được lãnh đạo thích thú cho lắm, nhưng thời điểm đại sự xuất hiện, Lý Đinh Sơn vẫn là nơi đáng tin cậy, không giả tạo, không ngụy trang, không thoái thác, dũng cảm tiến tới, trong mắt chỉ có quốc kế dân sinh, không có ân oán và tư lợi cá nhân.
Kỳ thật, Tôn Tập Dân làm sao không biết để một Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh đến Phẩm Đô xử lý tình hình bệnh dịch càng thể hiện tính trịnh trọng? Chẳng qua tình hình bệnh dịch không khó xử lý bằng tai nạn tại mỏ quặng, tại vấn đề mỏ quặng thật khó xác thực kết luận, đơn giản là vấn đề truy cứu trách nhiệm, trách nhiệm lớn nhỏ phân chia cho ai là xong chuyện, công việc rất nhẹ nhàng, không cần gánh vác bất cứ trách nhiệm gì.
Nhưng xử lý tình hình bệnh dịch thì hoàn toàn không giống, bởi vì tình hình bệnh dịch có thể khó khống chế, nếu vừa đi đã có thể đem tình hình bệnh dịch khống chế trong phạm vi hợp lý, thì là công lớn nhất. Nếu chẳng may sau khi đi, tình hình bệnh dịch tiếp tục lan tràn, thân là chủ quản Phó chủ tịch tỉnh, nhất định phải gánh vác trách nhiệm tương ứng.
Nói cách khác, xử lý vấn đề mỏ quặng khó, nhưng là một việc có thể nắm chín phần thắng trong tay. Xử lý tình hình bệnh dịch lại là một mạo hiểm cực lớn.
Chẳng những mạo hiểm cực lớn, cá nhân cũng sợ bị lây bệnh nguy hiểm.
Cho nên Tôn Tập Dân đối với việc Lý Đinh Sơn chủ động xin đi giết giặc, vô cùng cảm động. Sau khi phát sinh bệnh dịch, trong bộ máy chính phủ tỉnh, Lý Đinh Sơn là một Phó chủ tịch tỉnh muốn tiên phong đi tới tuyến đầu, còn là Thường ủy Phó chủ tịch tỉnh. Nhớ lại trước kia giữa Lý Đinh Sơn và ông ta có đủ chuyện không vui, ngay cả khi hạng mục đầu tư của tập đoàn Đạt Tài rơi xuống đây, đã nảy sinh ra vài lần mâu thuẫn, ông ta lúc này hoàn toàn nhận ra được Lý Đinh Sơn đối nhân xử thế như thế nào.
Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn, có lẽ giữa hai người có rất nhiều điểm bất đồng, ví dụ như Hạ Tưởng dũng cảm tiến tới mà thủ đoạn cao siêu, mà thủ pháp chu toàn, trí tuệ tài trí chính trị hơn người, và vì đạt tới mục đích, cũng sẽ sử dụng các loại thủ đoạn. Nhưng Lý Đinh Sơn từ trước đến nay, không nhìn trước ngó sau, chỉ một lòng vì nước vì dân, không hỏi tiền đồ, không hỏi đường lui.
Xét theo sự nhiệt tình chân thành và một lòng vì công việc, thì Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn đều khiến Tôn Tập Dân kính nể, đó là sự tán thưởng phát ra từ con tim. Nhưng từ góc độ khác mà nói, Tôn Tập Dân vẫn là nguyện ý làm bạn với Hạ Tưởng, bởi vì Hạ Tưởng chu toàn mà thức thời, có thể đi được lâu dài.
Lý Đinh Sơn cũng là gặp ông ta, ít nhất trong lòng ông ta vẫn có chính nghĩa và lương tri, nếu không, thay vào đó là tâm tư đen tối của một Chủ tịch tỉnh khác, nếu Lý Đinh Sơn chẳng may xử trí không tốt đối với tình hình bệnh dịch, thì giống như mình tự chuốc lấy xui xẻo.
Hơn nữa, chủ động xin đi giết giặc đi chịu tiếng xấu thay cho người khác, đúng là cấp dưới mà tất cả lãnh đạo cấp trên trốn tránh trách nhiệm cầu còn không được
Nếu theo góc độ khác suy xét, giữa Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng là quan hệ thầy trò, mà Hạ Tưởng là đồ đệ được Lý Đinh Sơn tiến cử, đã thể hiển ra "thanh xuất vu lam nhi thắng thiên lam" (tức là màu xanh sinh ra từ màu lam mà còn hơn cả màu lam) - trò giỏi hơn thầy
Tôn Tập Dân cảm động lắm, lại không khỏi cảm thấy may mắn, may mắn có Lý Đinh Sơn và Chu Du Uyên thay ông ta phân chia ưu phiền —— Vì Lý Đinh Sơn và Chu Du Uyên, đều là đồng minh của Hạ Tưởng —— đâu dễ để ông ta một lòng ra tay ứng phó sự kiện Ngũ Đóa Kim Hoa, không thể lại để Tần Khản khiêu khích và gây chuyện không dứt nữa, không tin Tần Khản ở tỉnh Tề nhiều năm, lại trong sạch như tờ giấy trắng?
Ông ta phải phân ra tinh lực đến đối phó Tần Khản, tấn công, mới là cách phòng thủ tốt nhất. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Chẳng qua khiến Tôn Tập Dân thật không ngờ chính là, ông ta còn chưa có ra tay, trung ương đã ra tay trước.
Kỳ thật nếu để Hạ Tưởng nói, Tôn Tập Dân quả thật không phải một người giỏi về tiến công, bị Tần Khản công kích rất nhiều lần và trong thời gian rất lâu, chẳng những không nghĩ ra một kế phản kích, ngoại trừ vẫn mệt mỏi ứng phó ở ngoài, ngay cả một tia phản kích của không hề có, làm Chủ tịch tỉnh, quả thật quá yếu thế.
May mắn thay, có lẽ là trung ương thông cảm được thế yếu của Tôn Tập Dân, cũng hy vọng tỉnh Tề có một Chủ tịch tỉnh bình thản ôn hòa, Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tạ Tín Tài lại đến thành phố Lỗ, mang đến một tin tức làm phấn chấn lòng người, trung ương sắp điều chỉnh bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề, Tỉnh ủy tỉnh Tề, sắp tới sẽ hoàn thành nhiệm kỳ trước thời hạn.
Hành động trọng đại này có ý nghĩa ở chỗ, trung ương cho bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề ăn một viên thuốc an thần, bởi vì Tạ Tín Tài ở bên trong hội nghị tiết lộ, trên cơ bản bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề sẽ không điều chỉnh trên diện rộng, nhân vật số một, số hai vẫn giữ nguyên, còn lại đại bộ phận thường ủy cũng bất động, đồng thời, còn mang đến một người mới nhậm chức Thường ủy Tỉnh ủy, đề danh ứng cử viên bí thư hệ thống chính trị pháp luật —— Phùng Nhân Long.
Phùng Nhân Long là bí thư hệ thống chính trị pháp luật thành ủy Tân Thành, điều đến nhậm chức tại tỉnh Tề, xem như điều chuyển ngang, vốn đều nghĩ đến chính là nhân mã phe phản đối, nhưng Phùng Nhân Long hiển nhiên không phải phe phản đối, cũng không phải hệ bình dân, nếu nói y không có phe phái nào bên mình, thì y và thế lực gia tộc ít nhiều sẽ có quan hệ.
Nhưng trên thực tế, y cũng không phải lực lượng trung kiên của thế lực gia tộc, và có quan hệ với gia tộc thế lực, nhưng cũng không chặt chẽ, nếu muốn khiến y có một thân phận xác thực, người khác có lẽ đoán không ra sau lưng Phùng Nhân Long rốt cuộc là ai, nhưng Hạ Tưởng lại biết.
Không phải người khác, chính là Quan Viễn Khúc.
Không sai, Quan Viễn Khúc diễn thử trước khi nhậm chức, chỗ nhúng tay sự vụ đầu tiên và sắp xếp người của mình, liền chọn đúng tỉnh Tề. Cũng chính ông ta mấy ngày trước cố ý gọi điện ám chỉ nguyên nhân căn bản với Hạ Tưởng. Tạ Tín Tài chỉ ở thành phố Lỗ có một ngày, nhưng tin tức y mang đến cùng với tin tức có ý nghĩa chính trị ẩn sau lưng, khiến lãnh đạo cao thấp tỉnh Tề rất chấn động, đều hiểu rõ trung ương đối với cục diện tỉnh Tề đã rất bất mãn.
Vì thế, ánh mắt mỗi người đều hướng về phía Tần Khản, nghĩ thầm rằng Phó chủ tịch tỉnh Tần rốt cuộc muốn kiếm chuyện đến khi nào mới bằng lòng thu tay về? Chẳng lẽ không sợ trung ương giận dữ điều tra cách chức y sao? Nếu nói Tần Khản có ý đồ muốn ngồi vào vị trí Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân, nhưng vấn đề là, hiện tại trung ương đã thể hiện rất rõ rằng vị trí Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân sẽ không bị lung lay, y cũng đừng có vọng tưởng.
Hiện tại tỉnh Tề như một mớ hỗn độn, thời điểm càng nóng mà tuyên bố thì càng biểu lộ sự khẳng định của trung ương đối với bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề, chính là rõ ràng biểu lộ thái độ của trung ương, lúc này đối với hai tai nạn tại mỏ quặng và tình hình bệnh dịch, sẽ không ảnh hưởng đến hình tượng của Tôn Tập Dân ở trung ương, trung ương sẽ không bởi vì tai nạn tại mỏ quặng và tình hình bệnh dịch mà truy cứu trách nhiệm đối với Tôn Tập Dân, cũng sẽ không bởi vì cái gọi là chiến tích mà hỏi tội Tôn Tập Dân! Tạ Tín Tài cứ việc đến rồi đi vội vàng, nhưng y xuất hiện, quả thật có tác dụng ổn định lòng người, tương đương với việc trực tiếp cảnh cáo đối với Tần Khản. Nếu Tần Khản vẫn khăng khăng một mực như vậy, chỉ sợ Ban kỷ luật trung ương sẽ mượn vụ án Phan Bảo Hoa thả ra phong thanh, cũng có khả năng trở thành sự thật.
Không mạnh mẽ thúc đẩy lập án đối với Hà Giang Hải, lại muốn đẩy động lập án đối với Tần Khản, thật sự là phong thuỷ luân chuyển, tình thế mạnh hơn người, trong nháy mắt, đối thủ đã đổi người.
Đều cho rằng ban tổ chức trung ương chính thức ra mặt, Tần Khản khẳng định sẽ phải kiềm chế vài phần, bởi vì muốn lên chức, nhất định không lách qua được ban tổ chức trung ương. Người nào ở tỉnh bộ nếu bị ban tổ chức trung ương xem không vừa mắt, làm sao có thể lăn lộn được nữa?
Không ngờ Tần Khản vẫn như cũ, dường như không có việc gì, dường như nhắc nhở cũng được, ám chỉ cũng được, đều là nói người khác. Lại dường như sự kiện Nha Nội bị đánh, sự kiện công trình chiến tích của Tôn Tập Dân, đều là do người khác ở sau lưng thúc đẩy, thật sự không quan hệ với y vậy.
Tần Khản bất động thanh âm khiến cho Tỉnh ủy không ít người âm thầm lấy làm lạ, trong lòng nhận định hay là Tần Khản sau lưng còn có người che chở, cho nên không sợ hãi, hoặc là chính Tần Khản làm việc rất cẩn thận, cuối cùng cho dù sự việc xảy ra, cũng tra không ra y ở trong đó có tay chân gì hay không.
Còn có một loại khả năng chính là, Tần Khản nhận định y có thể lật đổ Tôn Tập Dân, chẳng lẽ y còn có chuẩn bị lợi hại ở sau gì đó mà chưa có thực thi? Nhưng vấn đề là, cho dù y có năng lực lật đổ Tôn Tập Dân thì thế nào, trung ương sẽ cho y tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh? Đừng có mà nằm mơ.
Cho nên vấn đề liền quay lại điểm xuất phát, Tôn Tập Dân làm thế nào trị được Tần Khản? Tôn Tập Dân và Tần Khản vừa không có mối hận đoạt thê, lại không có thù giết cha, Tần Khản cần gì phải đấu với Tôn Tập Dân? Nếu nói Tôn Tập Dân bị lật đổ xuống đài, Tần Khản có thể lên đài, vậy còn được đi. Hiện tại ban tổ chức trung ương tỏ thái độ rõ ràng, tương đương với việc đã ra tay ngăn chặn Tần Khản, như vậy Tần Khản hiện tại còn có hành động bất thường, đều khiến cho người ta không thể hiểu nổi.
Rất nhanh, Tần Khản dùng hành động trả lời mọi nghi vấn...