Nguyên Minh Lượng quả thật là người thông minh, biết khi nào thì nên biến mất, khi nào thì nên xuất hiện. Hiện tại anh ta xuất hiện, chẳng những vừa đúng thời cơ, hơn nữa còn có công hiệu đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Nếu tác động thích đáng, chẳng những có thể làm cho Thành Đạt Tài cảm động và nhớ mãi lòng tốt của anh ta, cũng sẽ khiến Hạ Tưởng xem trọng anh ta hơn một chút.
Cũng từ khía cạnh này mà nói, Nguyên Minh Lượng đối với việc Nha Nội đột nhiên đề xuất chuyện rút vốn đầu tư khỏi Tập đoàn Đạt Tài, rõ như lòng bàn tay, lại nói rõ thêm một điểm, anh ta mượn cơ hội này kết giao với Thành Đạt Tài.
Hạ Tưởng cũng không khách khí, nói thẳng:
- Được, tôi sẽ liên hệ với Chủ tịch Thành một chút, để xem ý kiến của ông ấy thế nào.
Nguyên Minh Lượng còn nói thêm:
- Phó Bí thư Hạ, tôi còn có một ý đồ, tính khởi công một nhà máy lọc dầu ở Phẩm Đô, hy vọng có cơ hội cùng Bí thư Lý ngồi nói chuyện...
Nguyên Minh Lượng thật đúng là thuận thế liền nhả ra, đúng là người làm ăn, tính toán mọi việc thật sự rất khôn khéo. Trong lòng Hạ Tưởng thấy không vui.
Quả thật, lúc này, Nguyên Minh Lượng đầu tư vào Tập đoàn Đạt Tài, ở trình độ nhất định sẽ hóa giải đợt tấn công lớn nhất của Nha Nội – vả lại mặc kệ Nha Nội muốn thực sự rút vốn đầu tư, hay là mượn cơ hội dùng điểm yếu của Tập đoàn Đạt Tài, mục đích để thâu tóm Tập đoàn Đạt Tài. Chỉ cần tài chính của Nguyên Minh Lượng vừa đưa đến, sự ra tay của Nha Nội sẽ bị hóa giải từng chiêu từng chiêu – cũng sẽ khiến Thành Đạt Tài sinh lòng cảm kích đối với Nguyên Minh Lượng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Ngay cả Hạ Tưởng, ngay từ đầu đã vô cùng vui mừng và tán thưởng với lựa chọn vào đầu tư lúc này của Nguyên Minh Lượng. Hắn lại không ngờ được rằng, hoá ra Nguyên Minh Lượng có chiêu ngầm bên trong.
Phẩm Đô trước thời Lý Vinh Thăng, tương đương với Bí thư Thành Ủy Mộc Giới Công ở trước Lý Đinh Sơn hai khóa, khi đảm nhiệm, ông ta đã cho khởi công một nhà máy lọc dầu khổng lồ hạng trăm tấn, xây dựng ở trung tâm quy hoạch của Phẩm Đô.
Có người nói, trong 20 năm, Mộc Giới Công là công thần của Phẩm Đô, 20 năm sau, ông ta là kẻ có tội đối với Phẩm Đô.
Hạ Tưởng muốn nói, không cần chờ 20 năm sau, hiện tại Mộc Giới Công đã chính là tội nhân của Phẩm Đô. Bởi vì hạng mục công trình lọc dầu là hạng mục công trình gây ô nhiễm nghiêm trọng, ảnh hưởng lâu dài mà sâu xa tới Phẩm Đô, chẳng những khiến thành phố Phẩm Đô thường xuyên phải chịu nguy hiểm rất lớn, mà nhà máy lọc dầu lớn này còn là quả bom hẹn giờ, hơn nữa mỗi ngày đều đúng giờ thả chất ô nhiễm, khiến ngành du lịch của thành phố Phẩm Đô phải trả một cái giá vô cùng đau đớn thê thảm.
Toàn bộ thế giới chỉ có một thành phố đem xây dựng nhà máy lọc dầu trong trung tâm thành phố chính là Trạm Giang., nhân khẩu trong trung tâm thành phố cũ lại đông đúc. Khi trình bày và chứng minh rất rõ ràng về hậu quả ô nhiễm nghiêm trọng nguy hiểm do hạng mục công trình lọc dầu ở Phẩm Đô mang lại nhưng Mộc Giới Công vẫn toàn lực an bài nghị luận để khởi hạng mục công trình lọc dầu. Bởi vì nhà máy lọc dầu hàng năm có thể mang đến cho Phẩm Đô GDP khá cao.
Hiện tại Mộc Giới Công đã thất thế, mọi chuyện đều đã qua rồi, nhưng hậu quả mà ông ta gây ra cho người dân Phẩm Đô vẫn còn đau xót, còn sừng sững trong khu đô thị Phẩm Đô, kíp nổ này không biết khi nào sẽ nổ. Mà Nguyên Minh Lượng mượn cơ hội đề xuất trao đổi điều kiện, còn muốn khởi công hạng mục công trình lọc dầu ở Phẩm Đô, bỗng chốc chọc giận Hạ Tưởng.
Nguyên tắc của Hạ Tưởng chính là bất luận quan viên nào không màng tới lợi ích và sinh mạng của dân chúng, cho dù là chiến tích có hào quang sáng lạng cỡ nào, mặc kệ bị người ngoài giới thổi phồng cao bao nhiêu, trong mắt hắn đều không đáng một đồng!
- Hạng mục công trình nhà máy lọc dầu thì miễn đi. Đừng nói Bí thư Lý sẽ không đồng ý, tôi cũng sẽ là người đầu tiên phản đối.
Hạ Tưởng nói như đinh đóng cột:
- Bất luận sản nghiệp gì mà tạo thành ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, đều đừng nghĩ có thể thông qua tôi. Anh Nguyên, tôi nhắc nhở anh một chút, không cần ở trước mặt tôi đưa ra đề nghị bất hợp lý như vậy. Anh cũng biết nguyên tắc của tôi, không cần khiêu chiến điểm mấu chốt của tôi!
Lần đầu tiên, Hạ Tưởng trịnh trọng tiến hành trực tiếp cảnh cáo Nguyên Minh Lượng.
Nguyên Minh Lượng hiển nhiên không nghĩ Hạ Tưởng lại có phản ứng kịch liệt như thế, ngẩn cả người, qua một lúc mới lắp bắp nói:
- Ngại quá, Phó Bí thư Hạ, tôi chỉ là nhìn thấy hạng mục công trình lọc dầu mang lại lợi nhuận, không nghĩ tới lâu dài như vậy...
- Vậy hãy nghĩ cho tốt đi rồi hãy quyết định làm!
Hạ Tưởng trực tiếp cắt đứt điện thoại, không nghe Nguyên Minh Lượng tiếp tục giải thích. Hắn thực sự rất phản cảm khi trực tiếp trao đổi về ích lợi. Nguyên Minh Lượng làm vậy, khiến hắn có cảm giác anh ta có ý hàm súc trao đổi, trong lòng thực sự không vui.
Sau một lúc lâu, tức giận trong lòng Hạ Tưởng mới lắng xuống, nhưng vẫn còn cảm thấy kỳ lạ, sao chỉ mới vậy đã tức giận rồi? Lý Đinh Sơn tuy rằng hiện đang làm Bí thư Thành ủy Phẩm Đô, nhưng giữa việc khởi công hạng mục công trình lọc dầu và hắn vẫn không có gì xung đột trực tiếp gì về ích lợi, hắn thay ai bênh vực kẻ yếu?
Lại chìm trong suy nghĩ, vẫn là bởi vì hắn đối với toàn bộ quá trình từ lập dự án đến lúc đưa ra quyết định xây dựng hạng mục công trình nhà máy lọc dầu thì vô cùng hiểu biết, rất rõ ràng, Mộc Giới Công đã ngầm đánh nhịp, mục đích hoàn toàn vì tôn sùng chính trị.
Cho đến bây giờ, Hạ Tưởng đã xem như một quan lớn thực sự. Nói cách khác, chính là là rời xa dân chúng, không đến tiếp xúc cơ sở, và không cần chú ý tới tần lớp dân chúng khó khăn. Kỳ thật không phải vậy, tình cảm trong hắn từ trước tới nay vẫn chưa hề thay đổi. Hắn vẫn quan tâm tới dân chúng như với cha mẹ, anh chị em, như với người thân của chính mình vậy.
Khi Mộc Giới Công đưa ra quyết định đầu tư, cũng hiểu rất rõ, một trăm năm nữa, nhà máy lọc dầu vẫn không ngừng gây ô nhiễm cho Phẩm Đô. Mà với lợi ích trước mắt, chỉ có thể duy trì trong 20 năm. Vậy mà anh ta lại vẫn đứng ở trước mặt đông đảo các chuyên gia, vô cùng thành khẩn, khẩn cầu các vị chuyên gia giơ cao đánh khẽ, không cần đưa ra các chứng cứ nguy hại do nhà máy lọc dầu gây ra. Cuối cùng kết quả chuyên gia thảo luận, đã đưa ra kết luận mang hình thức tự lừa dối mình, không lừa dối được người.
Mộc Giới Công với tư cách là đại biểu cho rất nhiều quan liêu trong nước vì chiến tích, vì GDP theo đuổi mục tiêu của mình? Lại không biết, trước mắt, có lẽ đó là con số vô cùng đẹp, nhưng cũng là nguy hại tới sự phát triển lâu dài của mấy trăm mấy chục năm sau.
Cái lợi nhất thời, lại gây hại tới trăm năm, thật là sự đau xót của toàn bộ dân tộc!
Tuy nhiên, trong lúc vô ý, Nguyên Minh Lượng mới châm lên sự phẫn nộ trong lòng Hạ Tưởng mà thôi. Thật ra toàn bộ đều bắt nguồn từ việc Tần Khản đến chết cũng không hối cải và lòng tham không đáy của Nha Nội. Tới tình thế như bây giờ rồi, Tần Khản vẫn là con lợn chết không sợ bỏng nước sôi, không có chút dấu hiệu gì là chuẩn bị thu tay lại.
Còn có một điều khiến Hạ Tưởng càng giận dữ nữa là, Nha Nội ở Bắc Kinh, đã cùng Tiếu Giai giao chiến đâu vào đấy, ở thành phố Lỗ, trước ngày đổi nhiệm kỳ mới ở UBND tỉnh, đột nhiên quyết định rút vốn đầu tư khỏi Tập đoàn Đạt Tài. Mặc kệ, xuất phát điểm là gì, mục đích vẫn giống nhau, chính là muốn gây rối, khiến hắn ốc còn không mang nổi mình ốc. Trong lúc không tìm ra thời gian và tinh lực để ứng đối, thì Tần Khản và Trình Tại Thuận lại âm thầm tiến hành đại kế.
Nếu không phải Hạ Tưởng ở Túy Tiên Cư trong lúc vô ý gặp được Nha Nội và Diệp Thiên Nam, Tần Khản, Trình Tại Thuận ở cùng một chỗ, hắn còn không thể nghiền ngẫm dụng ý thực sự của Nha Nội. Rất đáng tiếc chính là, hắn đã biết Nha Nội và Tần Khản gặp mặt, cho nên Hạ Tưởng gần như ngay lập tức cảm thấy sáng tỏ hơn vài phần, cho ra kết luận, lúc này, Nha Nội sẽ ra tay.
Nói trắng ra là, Nha Nội ra tay, hay là cùng với Trình Tại Thuận, Tần Khản âm thầm tiến hành đại kế, đánh yểm trợ. Mục đích không thể cho ai biết đó là tiến hành kiềm chế hắn. Bởi vì Nha Nội hiểu rõ, động tới Tập đoàn Đạt Tài, sẽ làm hắn phải phân tâm.
Nếu hắn không can dự, Nha Nội có thể từ hai mặt chính trị và kinh tế, vừa đánh áp Tập đoàn Đạt Tài, lại âm thầm đi thâu tóm, khiến hắn càng phân tâm phân tán tinh lực, hay cho một diệu kế một tên trúng hai đích.
Cho nên lúc này Nguyên Minh Lượng lấy danh nghĩa đầu tư Tập đoàn Đạt Tài, đề xuất muốn khởi công hạng mục công trình lọc dầu gây ô nhiễm nghiêm trọng ở Phẩm Đô, khiến cho Hạ Tưởng cực kỳ không vui, nên đối với Nguyên Minh Lượng cũng có vài phần không khách khí. Bởi vì dù rời xa Nguyên Minh Lượng, hắn hoàn toàn có cách hóa giải sự ra tay của Nha Nội lúc này.
Nguyên Minh Lượng chỉ có một trong số đông những lựa chọn, cũng không phải là lựa chọn duy nhất. Nếu Nguyên Minh Lượng không tự biết mình, muốn khăng khăng giữ ý của mình, Hạ Tưởng cũng không sợ cùng Nguyên Minh Lượng phân rõ giới hạn.
Muốn đồng hành cùng hắn, phải dựa theo nguyên tắc làm việc của hắn, nếu không, không bàn nữa. Làm không được điểm này, đối phương dù nhiều tiền thế nào, hữu dụng ra sao, rất xin lỗi, Hạ Tưởng cũng muốn cách xa cả ngàn dặm.
Vấn đề nguyên tắc không thể bàn luận, đó là điểm mấu chốt không thể đụng vào.
Sau khi cắt đứt điện thoại của Nguyên Minh Lượng, Hạ Tưởng do dự một lát, vẫn gọi điện thoại tới Thành Đạt Tài.
- Chủ tịch Thành, khi nào thì đến thành phố Lỗ một chuyến?
Đề xuất Thành Đạt Tài đến thành phố Lỗ, cũng không phải là vì đề nghị của Nguyên Minh Lượng, mà là nhằm vào Nha Nội, bước đầu đánh trả.
- Tôi sẽ xem thời gian...
Thành Đạt Tài lúc trước đã biết ý đồ của Nha Nội, vẫn chưa tỏ thái độ gì với việc Nha Nội rút vốn đầu tư. Nếu là trước kia, lấy tính cách của ông ta, khẳng định sẽ vung tay lên, nhưng đó là quá khứ. Hiện tại lại hoàn toàn khác, tình thế kinh tế căng thẳng, chính sách quốc gia điều tiết khống chế vĩ mô, quả thật khiến triển vọng của bất động sản cũng bị ảnh hưởng. Ngay cả Tập đoàn Đạt Tài cũng cảm thấy áp lực. Các nhà đầu tư khai thác phát triển bất động sản nhỏ khác, cũng đang bước đi đầy khó khăn.
- Ngày mốt có thời gian.
Thành Đạt Tài lật xem hành trình vài lần, đẩy lại vài hội nghị cũng không trọng yếu xuống.
- Được, rất mong được gặp Chủ tịch Thành.
Hạ Tưởng không nói nhiều, chỉ điểm một chút:
- Hy vọng Chủ tịch Thành chuẩn bị tâm lý thật tốt. Việc Nguyên Minh Lượng đầu tư, không thể trở thành cọng rơm cứu mạng.
Thành Đạt Tài cười ha hả:
- Mong Phó Bí thư Hạ yên tâm, tôi còn chưa có thói quen đem vận mệnh của mình giao vào tay người khác... 3 tỷ, Còn chưa thể đè chết được Thành Đạt Tài tôi!
Thành Đạt Tài đang hùng hồn nói bên tai Hạ Tưởng thì điện thoại lại vang lên, lại là điện báo của Nguyên Minh Lượng.
Lần thứ hai gọi điện thoại tới, thái độ Nguyên Minh Lượng lại vừa thêm vài phần kính cẩn, giọng điệu cũng rất chân thành:
- Rất xin lỗi Phó Bí thư Hạ, vừa rồi tôi cũng không có ý tứ khác, không phải lấy việc hợp tác với Tập đoàn Đạt Tài để đổi lấy đầu tư ở Phẩm Đô, mong anh đừng hiểu lầm.
- Sự tình đã qua, không đề cập tới nữa.
Hạ Tưởng rất rõ những lời từ miệng Nguyên Minh Lượng, không cần phải nói cũng rất dễ dàng có thể nhìn thấu những suy nghĩ trong bụng đối phương.
- Vừa rồi, tôi có gọi điện thoại cho Chủ tịch Thành, nghe Chủ tịch Thành nói, ngày mốt ông ấy sẽ đến?
Nguyên Minh Lượng trước đó còn nói theo vào. Hiển nhiên, anh ta không muốn mất đi mối quan hệ này với Hạ Tưởng. Vừa rồi tuy rằng huyên náo một cách không quá vui vẻ, cũng khiến anh ta từ đáy lòng hiểu rõ điểm mấu chốt của Hạ Tưởng, chẳng những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại càng khâm phục cách đối nhân xử thế của Hạ Tưởng:
- Trong thời gian hai ngày gom góp được 3 tỷ, tuy rằng thời gian hơi ngắn một chút, nhưng cũng đủ dùng.
Nói như vậy, Nguyên Minh Lượng đã hạ quyết tâm? Hạ Tưởng không nói tiếp, chỉ nhắc nhở Nguyên Minh Lượng một câu:
- Chủ tịch Thành đến là vì chuyện Nha Nội rút vốn đầu tư. Còn chuyện của anh, có thể hoãn lại. Hai chuyện làm cùng một lúc, có lẽ có người cho rằng trùng hợp, hay là cố ý.
Hạ Tưởng tự nhiên là xuất phát từ lòng tốt, bởi vì Nha Nội nói rút vốn đầu tư, phải từ Tập đoàn Đạt Tài rút ra 3 tỷ, Nguyên Minh Lượng lại đúng lúc theo vào, đầu tư đến 3 tỷ. Bày rõ chính là đối nghịch, sẽ làm Nha Nội thật sự mất mặt, hơn nữa còn rất xấu hổ, làm cho mưu kế của Nha Nội thất bại. Từ phương diện kinh tế mà nói, những gì Nguyên Minh Lượng đã làm không thể dị nghị, nhưng Nguyên Minh Lượng không rõ ràng lắm chính là, hành động này của Nha Nội, không biết mục đích của ông ta có thực sự là mục đích chính trị.
Nói không chừng, Nha Nội thẹn quá thành giận, sẽ giận chó đánh mèo đối với Nguyên Minh Lượng, vận dụng sức mạnh chính trị đánh ép sản nghiệp các nơi trong nước của Nguyên Minh Lượng. Khi đó Nguyên Minh Lượng sẽ mất nhiều hơn được.
Nguyên Minh Lượng quả thật là người thông minh, biết khi nào thì nên biến mất, khi nào thì nên xuất hiện. Hiện tại anh ta xuất hiện, chẳng những vừa đúng thời cơ, hơn nữa còn có công hiệu đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Nếu tác động thích đáng, chẳng những có thể làm cho Thành Đạt Tài cảm động và nhớ mãi lòng tốt của anh ta, cũng sẽ khiến Hạ Tưởng xem trọng anh ta hơn một chút.
Cũng từ khía cạnh này mà nói, Nguyên Minh Lượng đối với việc Nha Nội đột nhiên đề xuất chuyện rút vốn đầu tư khỏi Tập đoàn Đạt Tài, rõ như lòng bàn tay, lại nói rõ thêm một điểm, anh ta mượn cơ hội này kết giao với Thành Đạt Tài.
Hạ Tưởng cũng không khách khí, nói thẳng:
- Được, tôi sẽ liên hệ với Chủ tịch Thành một chút, để xem ý kiến của ông ấy thế nào.
Nguyên Minh Lượng còn nói thêm:
- Phó Bí thư Hạ, tôi còn có một ý đồ, tính khởi công một nhà máy lọc dầu ở Phẩm Đô, hy vọng có cơ hội cùng Bí thư Lý ngồi nói chuyện...
Nguyên Minh Lượng thật đúng là thuận thế liền nhả ra, đúng là người làm ăn, tính toán mọi việc thật sự rất khôn khéo. Trong lòng Hạ Tưởng thấy không vui.
Quả thật, lúc này, Nguyên Minh Lượng đầu tư vào Tập đoàn Đạt Tài, ở trình độ nhất định sẽ hóa giải đợt tấn công lớn nhất của Nha Nội – vả lại mặc kệ Nha Nội muốn thực sự rút vốn đầu tư, hay là mượn cơ hội dùng điểm yếu của Tập đoàn Đạt Tài, mục đích để thâu tóm Tập đoàn Đạt Tài. Chỉ cần tài chính của Nguyên Minh Lượng vừa đưa đến, sự ra tay của Nha Nội sẽ bị hóa giải từng chiêu từng chiêu – cũng sẽ khiến Thành Đạt Tài sinh lòng cảm kích đối với Nguyên Minh Lượng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
Ngay cả Hạ Tưởng, ngay từ đầu đã vô cùng vui mừng và tán thưởng với lựa chọn vào đầu tư lúc này của Nguyên Minh Lượng. Hắn lại không ngờ được rằng, hoá ra Nguyên Minh Lượng có chiêu ngầm bên trong.
Phẩm Đô trước thời Lý Vinh Thăng, tương đương với Bí thư Thành Ủy Mộc Giới Công ở trước Lý Đinh Sơn hai khóa, khi đảm nhiệm, ông ta đã cho khởi công một nhà máy lọc dầu khổng lồ hạng trăm tấn, xây dựng ở trung tâm quy hoạch của Phẩm Đô.
Có người nói, trong 20 năm, Mộc Giới Công là công thần của Phẩm Đô, 20 năm sau, ông ta là kẻ có tội đối với Phẩm Đô.
Hạ Tưởng muốn nói, không cần chờ 20 năm sau, hiện tại Mộc Giới Công đã chính là tội nhân của Phẩm Đô. Bởi vì hạng mục công trình lọc dầu là hạng mục công trình gây ô nhiễm nghiêm trọng, ảnh hưởng lâu dài mà sâu xa tới Phẩm Đô, chẳng những khiến thành phố Phẩm Đô thường xuyên phải chịu nguy hiểm rất lớn, mà nhà máy lọc dầu lớn này còn là quả bom hẹn giờ, hơn nữa mỗi ngày đều đúng giờ thả chất ô nhiễm, khiến ngành du lịch của thành phố Phẩm Đô phải trả một cái giá vô cùng đau đớn thê thảm.
Toàn bộ thế giới chỉ có một thành phố đem xây dựng nhà máy lọc dầu trong trung tâm thành phố chính là Trạm Giang., nhân khẩu trong trung tâm thành phố cũ lại đông đúc. Khi trình bày và chứng minh rất rõ ràng về hậu quả ô nhiễm nghiêm trọng nguy hiểm do hạng mục công trình lọc dầu ở Phẩm Đô mang lại nhưng Mộc Giới Công vẫn toàn lực an bài nghị luận để khởi hạng mục công trình lọc dầu. Bởi vì nhà máy lọc dầu hàng năm có thể mang đến cho Phẩm Đô GDP khá cao.
Hiện tại Mộc Giới Công đã thất thế, mọi chuyện đều đã qua rồi, nhưng hậu quả mà ông ta gây ra cho người dân Phẩm Đô vẫn còn đau xót, còn sừng sững trong khu đô thị Phẩm Đô, kíp nổ này không biết khi nào sẽ nổ. Mà Nguyên Minh Lượng mượn cơ hội đề xuất trao đổi điều kiện, còn muốn khởi công hạng mục công trình lọc dầu ở Phẩm Đô, bỗng chốc chọc giận Hạ Tưởng.
Nguyên tắc của Hạ Tưởng chính là bất luận quan viên nào không màng tới lợi ích và sinh mạng của dân chúng, cho dù là chiến tích có hào quang sáng lạng cỡ nào, mặc kệ bị người ngoài giới thổi phồng cao bao nhiêu, trong mắt hắn đều không đáng một đồng!
- Hạng mục công trình nhà máy lọc dầu thì miễn đi. Đừng nói Bí thư Lý sẽ không đồng ý, tôi cũng sẽ là người đầu tiên phản đối.Hạ Tưởng nói như đinh đóng cột:
- Bất luận sản nghiệp gì mà tạo thành ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, đều đừng nghĩ có thể thông qua tôi. Anh Nguyên, tôi nhắc nhở anh một chút, không cần ở trước mặt tôi đưa ra đề nghị bất hợp lý như vậy. Anh cũng biết nguyên tắc của tôi, không cần khiêu chiến điểm mấu chốt của tôi!
Lần đầu tiên, Hạ Tưởng trịnh trọng tiến hành trực tiếp cảnh cáo Nguyên Minh Lượng.
Nguyên Minh Lượng hiển nhiên không nghĩ Hạ Tưởng lại có phản ứng kịch liệt như thế, ngẩn cả người, qua một lúc mới lắp bắp nói:
- Ngại quá, Phó Bí thư Hạ, tôi chỉ là nhìn thấy hạng mục công trình lọc dầu mang lại lợi nhuận, không nghĩ tới lâu dài như vậy...
- Vậy hãy nghĩ cho tốt đi rồi hãy quyết định làm!
Hạ Tưởng trực tiếp cắt đứt điện thoại, không nghe Nguyên Minh Lượng tiếp tục giải thích. Hắn thực sự rất phản cảm khi trực tiếp trao đổi về ích lợi. Nguyên Minh Lượng làm vậy, khiến hắn có cảm giác anh ta có ý hàm súc trao đổi, trong lòng thực sự không vui.
Sau một lúc lâu, tức giận trong lòng Hạ Tưởng mới lắng xuống, nhưng vẫn còn cảm thấy kỳ lạ, sao chỉ mới vậy đã tức giận rồi? Lý Đinh Sơn tuy rằng hiện đang làm Bí thư Thành ủy Phẩm Đô, nhưng giữa việc khởi công hạng mục công trình lọc dầu và hắn vẫn không có gì xung đột trực tiếp gì về ích lợi, hắn thay ai bênh vực kẻ yếu?
Lại chìm trong suy nghĩ, vẫn là bởi vì hắn đối với toàn bộ quá trình từ lập dự án đến lúc đưa ra quyết định xây dựng hạng mục công trình nhà máy lọc dầu thì vô cùng hiểu biết, rất rõ ràng, Mộc Giới Công đã ngầm đánh nhịp, mục đích hoàn toàn vì tôn sùng chính trị.
Cho đến bây giờ, Hạ Tưởng đã xem như một quan lớn thực sự. Nói cách khác, chính là là rời xa dân chúng, không đến tiếp xúc cơ sở, và không cần chú ý tới tần lớp dân chúng khó khăn. Kỳ thật không phải vậy, tình cảm trong hắn từ trước tới nay vẫn chưa hề thay đổi. Hắn vẫn quan tâm tới dân chúng như với cha mẹ, anh chị em, như với người thân của chính mình vậy.
Khi Mộc Giới Công đưa ra quyết định đầu tư, cũng hiểu rất rõ, một trăm năm nữa, nhà máy lọc dầu vẫn không ngừng gây ô nhiễm cho Phẩm Đô. Mà với lợi ích trước mắt, chỉ có thể duy trì trong 20 năm. Vậy mà anh ta lại vẫn đứng ở trước mặt đông đảo các chuyên gia, vô cùng thành khẩn, khẩn cầu các vị chuyên gia giơ cao đánh khẽ, không cần đưa ra các chứng cứ nguy hại do nhà máy lọc dầu gây ra. Cuối cùng kết quả chuyên gia thảo luận, đã đưa ra kết luận mang hình thức tự lừa dối mình, không lừa dối được người.
Mộc Giới Công với tư cách là đại biểu cho rất nhiều quan liêu trong nước vì chiến tích, vì GDP theo đuổi mục tiêu của mình? Lại không biết, trước mắt, có lẽ đó là con số vô cùng đẹp, nhưng cũng là nguy hại tới sự phát triển lâu dài của mấy trăm mấy chục năm sau.
Cái lợi nhất thời, lại gây hại tới trăm năm, thật là sự đau xót của toàn bộ dân tộc!
Tuy nhiên, trong lúc vô ý, Nguyên Minh Lượng mới châm lên sự phẫn nộ trong lòng Hạ Tưởng mà thôi. Thật ra toàn bộ đều bắt nguồn từ việc Tần Khản đến chết cũng không hối cải và lòng tham không đáy của Nha Nội. Tới tình thế như bây giờ rồi, Tần Khản vẫn là con lợn chết không sợ bỏng nước sôi, không có chút dấu hiệu gì là chuẩn bị thu tay lại.
Còn có một điều khiến Hạ Tưởng càng giận dữ nữa là, Nha Nội ở Bắc Kinh, đã cùng Tiếu Giai giao chiến đâu vào đấy, ở thành phố Lỗ, trước ngày đổi nhiệm kỳ mới ở UBND tỉnh, đột nhiên quyết định rút vốn đầu tư khỏi Tập đoàn Đạt Tài. Mặc kệ, xuất phát điểm là gì, mục đích vẫn giống nhau, chính là muốn gây rối, khiến hắn ốc còn không mang nổi mình ốc. Trong lúc không tìm ra thời gian và tinh lực để ứng đối, thì Tần Khản và Trình Tại Thuận lại âm thầm tiến hành đại kế.
Nếu không phải Hạ Tưởng ở Túy Tiên Cư trong lúc vô ý gặp được Nha Nội và Diệp Thiên Nam, Tần Khản, Trình Tại Thuận ở cùng một chỗ, hắn còn không thể nghiền ngẫm dụng ý thực sự của Nha Nội. Rất đáng tiếc chính là, hắn đã biết Nha Nội và Tần Khản gặp mặt, cho nên Hạ Tưởng gần như ngay lập tức cảm thấy sáng tỏ hơn vài phần, cho ra kết luận, lúc này, Nha Nội sẽ ra tay.
Nói trắng ra là, Nha Nội ra tay, hay là cùng với Trình Tại Thuận, Tần Khản âm thầm tiến hành đại kế, đánh yểm trợ. Mục đích không thể cho ai biết đó là tiến hành kiềm chế hắn. Bởi vì Nha Nội hiểu rõ, động tới Tập đoàn Đạt Tài, sẽ làm hắn phải phân tâm.
Nếu hắn không can dự, Nha Nội có thể từ hai mặt chính trị và kinh tế, vừa đánh áp Tập đoàn Đạt Tài, lại âm thầm đi thâu tóm, khiến hắn càng phân tâm phân tán tinh lực, hay cho một diệu kế một tên trúng hai đích.
Cho nên lúc này Nguyên Minh Lượng lấy danh nghĩa đầu tư Tập đoàn Đạt Tài, đề xuất muốn khởi công hạng mục công trình lọc dầu gây ô nhiễm nghiêm trọng ở Phẩm Đô, khiến cho Hạ Tưởng cực kỳ không vui, nên đối với Nguyên Minh Lượng cũng có vài phần không khách khí. Bởi vì dù rời xa Nguyên Minh Lượng, hắn hoàn toàn có cách hóa giải sự ra tay của Nha Nội lúc này.
Nguyên Minh Lượng chỉ có một trong số đông những lựa chọn, cũng không phải là lựa chọn duy nhất. Nếu Nguyên Minh Lượng không tự biết mình, muốn khăng khăng giữ ý của mình, Hạ Tưởng cũng không sợ cùng Nguyên Minh Lượng phân rõ giới hạn.
Muốn đồng hành cùng hắn, phải dựa theo nguyên tắc làm việc của hắn, nếu không, không bàn nữa. Làm không được điểm này, đối phương dù nhiều tiền thế nào, hữu dụng ra sao, rất xin lỗi, Hạ Tưởng cũng muốn cách xa cả ngàn dặm.
Vấn đề nguyên tắc không thể bàn luận, đó là điểm mấu chốt không thể đụng vào.
Sau khi cắt đứt điện thoại của Nguyên Minh Lượng, Hạ Tưởng do dự một lát, vẫn gọi điện thoại tới Thành Đạt Tài.
- Chủ tịch Thành, khi nào thì đến thành phố Lỗ một chuyến?
Đề xuất Thành Đạt Tài đến thành phố Lỗ, cũng không phải là vì đề nghị của Nguyên Minh Lượng, mà là nhằm vào Nha Nội, bước đầu đánh trả.
- Tôi sẽ xem thời gian...
Thành Đạt Tài lúc trước đã biết ý đồ của Nha Nội, vẫn chưa tỏ thái độ gì với việc Nha Nội rút vốn đầu tư. Nếu là trước kia, lấy tính cách của ông ta, khẳng định sẽ vung tay lên, nhưng đó là quá khứ. Hiện tại lại hoàn toàn khác, tình thế kinh tế căng thẳng, chính sách quốc gia điều tiết khống chế vĩ mô, quả thật khiến triển vọng của bất động sản cũng bị ảnh hưởng. Ngay cả Tập đoàn Đạt Tài cũng cảm thấy áp lực. Các nhà đầu tư khai thác phát triển bất động sản nhỏ khác, cũng đang bước đi đầy khó khăn.
- Ngày mốt có thời gian.
Thành Đạt Tài lật xem hành trình vài lần, đẩy lại vài hội nghị cũng không trọng yếu xuống.
- Được, rất mong được gặp Chủ tịch Thành.
Hạ Tưởng không nói nhiều, chỉ điểm một chút:
- Hy vọng Chủ tịch Thành chuẩn bị tâm lý thật tốt. Việc Nguyên Minh Lượng đầu tư, không thể trở thành cọng rơm cứu mạng.
Thành Đạt Tài cười ha hả:
- Mong Phó Bí thư Hạ yên tâm, tôi còn chưa có thói quen đem vận mệnh của mình giao vào tay người khác... 3 tỷ, Còn chưa thể đè chết được Thành Đạt Tài tôi!
Thành Đạt Tài đang hùng hồn nói bên tai Hạ Tưởng thì điện thoại lại vang lên, lại là điện báo của Nguyên Minh Lượng.
Lần thứ hai gọi điện thoại tới, thái độ Nguyên Minh Lượng lại vừa thêm vài phần kính cẩn, giọng điệu cũng rất chân thành:
- Rất xin lỗi Phó Bí thư Hạ, vừa rồi tôi cũng không có ý tứ khác, không phải lấy việc hợp tác với Tập đoàn Đạt Tài để đổi lấy đầu tư ở Phẩm Đô, mong anh đừng hiểu lầm.
- Sự tình đã qua, không đề cập tới nữa.
Hạ Tưởng rất rõ những lời từ miệng Nguyên Minh Lượng, không cần phải nói cũng rất dễ dàng có thể nhìn thấu những suy nghĩ trong bụng đối phương.
- Vừa rồi, tôi có gọi điện thoại cho Chủ tịch Thành, nghe Chủ tịch Thành nói, ngày mốt ông ấy sẽ đến?
Nguyên Minh Lượng trước đó còn nói theo vào. Hiển nhiên, anh ta không muốn mất đi mối quan hệ này với Hạ Tưởng. Vừa rồi tuy rằng huyên náo một cách không quá vui vẻ, cũng khiến anh ta từ đáy lòng hiểu rõ điểm mấu chốt của Hạ Tưởng, chẳng những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại càng khâm phục cách đối nhân xử thế của Hạ Tưởng:
- Trong thời gian hai ngày gom góp được 3 tỷ, tuy rằng thời gian hơi ngắn một chút, nhưng cũng đủ dùng.
Nói như vậy, Nguyên Minh Lượng đã hạ quyết tâm? Hạ Tưởng không nói tiếp, chỉ nhắc nhở Nguyên Minh Lượng một câu:
- Chủ tịch Thành đến là vì chuyện Nha Nội rút vốn đầu tư. Còn chuyện của anh, có thể hoãn lại. Hai chuyện làm cùng một lúc, có lẽ có người cho rằng trùng hợp, hay là cố ý.
Hạ Tưởng tự nhiên là xuất phát từ lòng tốt, bởi vì Nha Nội nói rút vốn đầu tư, phải từ Tập đoàn Đạt Tài rút ra 3 tỷ, Nguyên Minh Lượng lại đúng lúc theo vào, đầu tư đến 3 tỷ. Bày rõ chính là đối nghịch, sẽ làm Nha Nội thật sự mất mặt, hơn nữa còn rất xấu hổ, làm cho mưu kế của Nha Nội thất bại. Từ phương diện kinh tế mà nói, những gì Nguyên Minh Lượng đã làm không thể dị nghị, nhưng Nguyên Minh Lượng không rõ ràng lắm chính là, hành động này của Nha Nội, không biết mục đích của ông ta có thực sự là mục đích chính trị.
Nói không chừng, Nha Nội thẹn quá thành giận, sẽ giận chó đánh mèo đối với Nguyên Minh Lượng, vận dụng sức mạnh chính trị đánh ép sản nghiệp các nơi trong nước của Nguyên Minh Lượng. Khi đó Nguyên Minh Lượng sẽ mất nhiều hơn được.