Thật ra khi vừa mới bắt đầu hội nghị Hội đồng nhân dân tỉnh, Hạ Tưởng cũng đã không phải quan viên tỉnh Tề, cho nên nếu nói thật thì những chuyện phát sinh trong và sau đại hội nghị không hề liên quan tới Hạ Tưởng.
Tôn Tập Dân từ chức, Lý Vinh Thăng nhậm chức, Hà Giang Hải đào góc tường, còn có các thế lực bản địa phương Tề dưới sự cổ động của Trình Tại Thuận, sau khi trải qua một cuộc tuyển cử trọng đại, chôn xuống mầm hoạ phân liệt và tan rã.
Thậm chí kể cả tác dụng thúc đẩy quan trọng của hai tập tài liệu, Hạ Tưởng cũng có thể phủ nhận hoàn toàn, sẽ không bị chỉ trích bất cứ cái gì, đương nhiên, cũng sẽ không có ai chỉ trích gì hắn, bởi vì người biết hắn đứng sau chuyện đó sẽ không nói, người không biết thì cũng không rõ mọi chuyện phát sinh như thế nào.
Trong hai tập tài liệu, một tập là căn cứ các loại tài liệu mà Cung Tiểu Tinh cung cấp tập hợp lại, tập tài liệu kia thì là kiệt tác của Chu Chấn Ba. Cung Tiểu Tinh đã được đưa ra nước ngoài, tất cả bình an, tài sản chính trị quý giá mà cô lưu lại thì lạc tới tay Hạ Tưởng, tập hợp thành sách, trở thành đòn sát thủ trong thời khắc quyết chiến mấu chốt!
Mà Chu Chấn Ba tuy đã chết, nhưng năm đó, khi y đảm nhiệm Phó cục trưởng cục Công an, đã điều tra chi tiết về cuộc sống của các cán bộ trong thế lực địa phương tỉnh Tề. Lúc y bị Ủy ban Kỷ luật thành phố bắt giam, sau khi đã chuyển tài liệu qua truyenfull.vn ra nước ngoài, lại bị Hạ Tưởng lung lạc và dùng thủ đoạn ngoài lề thu thập được tất cả tài liệu.
Hai nhân vật nhỏ không quan trọng gì đã sớm bị người ta quên mất lại âm thầm làm những chuyện như vậy, có thể là bị kẻ khác sai khiến, cũng có thể là vì tự bảo vệ mình, nhưng không ngờ rơi vào tay Hạ Tưởng, không ngờ trở thành vũ khí bí mật mạnh nhất làm rạn nứt sự liên hợp giữa các thế lực địa phương tỉnh Tề.
Nếu đồng chí Chu Chấn Ba dưới suối vàng có biết, có lẽ cũng sẽ vui mừng vì những cố gắng của y cuối cùng không phí phạm, ít nhất ở trong tay Hạ Tưởng đã phát huy tác dụng quan trọng, cho dù có lẽ y cũng không muốn thấy các thế lực địa phương ở tỉnh Tề tự giết nhau.
Lúc đầu, Hạ Tưởng cũng không muốn ra tay với các thế lực địa phương tỉnh Tề, căn cứ năm nguyên tắc chung sống hoà bình cơ bản, có chuyện gì thì từ từ thương lượng. Nhưng sau khi dự họp hội nghị Hội đồng nhân dân, lúc Tôn Tập Dân đề xuất từ chức, hắn liền thay đổi ý định. Không chỉ vì cơ hội đã tới, mà còn vì các thế lực địa phương tỉnh Tề bị các phần tử cuồng nhiệt cổ động, dám ra điều kiện với Trung ương, đã vượt qua giới hạn.
Hơn nữa lần này hắn đi Lĩnh Nam, tất nhiên sẽ xung đột hoặc là hợp tác với các thế lực địa phương Lĩnh Nam, cho nên liền vô cùng khéo léo thúc đẩy các thế lực địa phương tỉnh Tề gay gắt với nhau, lại đúng lúc hắn đã không phải là quan viên tỉnh Tề nữa, không cần đếm xỉa đến mọi chuyện sau này, nếu vẫn mềm lòng thì không phải là chính trị gia nữa rồi.
...
Trên máy bay, Hạ Tưởng và Tạ Tín Tài ngồi cạnh nhau, nhỏ giọng nói chuyện.
Mà Hạ Tưởng và Tạ Tín Tài đã là bạn bè cũ, có quan hệ với Ngô Tài Dương, lại vừa trải qua cuộc tuyển cử khốc liệt ở tỉnh Tề, hiện tại quan hệ giữa hắn và Tạ Tín Tài càng thân thiết hơn, nói chuyện cũng thoải mái hơn trước kia rất nhiều. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Chủ yếu là sau khi Tạ Tín Tài đưa kết quả tuyển cử tỉnh Tề báo lên Trung ương, được Trung ương khen ngợi, tâm tình rất tốt, liền hiểu anh ta đến tỉnh Tề đúng lúc đang cạnh tranh gay gắt trong cuộc tuyển cử, mà theo cách mô tả của Hạ Tưởng thì đúng là quá trùng hợp.
- Phó Bí thư Hạ, chuyện tỉnh Tề coi như đã xong, chúc hành trình ở Lĩnh Nam của anh thuận buồm xuôi gió!
Hiện tại Tạ Tín Tài càng lúc càng có thiện cảm với Hạ Tưởng.
- Cảm ơn lời chúc của Bộ trưởng Tạ.
Hạ Tưởng khách khí một câu, bỗng nhiên hỏi một câu khó hiểu,
- Năm nay Bộ trưởng Tạ 56 tuổi?
Tạ Tín Tài sửng sốt:
- Đúng, tôi tuổi gà, lớn hơn anh đến 20 tuổi.
Hạ Tưởng gật đầu, không để ý tới ánh mắt nghi vấn của Tạ Tín Tài, cười nói:
- Phó Bộ trưởng Tạ luôn ở Bắc Kinh, có bao giờ muốn đến địa phương làm công tác cụ thể không?
Tạ Tín Tài lắc đầu cười:
- Nói thì dễ nhưng làm thì khó! Quan chức trong Bắc Kinh đều muốn ra ngoài, nhưng ở địa phương nào có nhiều vị trí tốt như vậy? Tôi cũng thân thiết với anh nên mới dám nói vài câu, nếu không, tôi còn sợ anh đến tố cáo tôi với trưởng ban Ngô, nói tôi không hài lòng với công việc ở bộ, ha ha.
Tạ Tín Tài cũng từng trải qua chính trị địa phương, tuy nhiên rất ngắn ngủi, đa phần thời gian ông ta luôn ở trong các Bộ và Uỷ ban Trung ương, đã đảm nhiệm chức vị Phó Bộ trưởng nhiều năm, hơn nữa tuổi cũng không lớn, nếu rời Bắc Kinh, chắc chắn phải có một vị trí tốt mới được, dù sao vị trí Phó Bộ trưởng cũng có quyền cao chức trọng.
Nhưng đúng như ông ta nói, vị trí tốt ở địa phương vô cùng hữu hạn, nếu ông ta ra khỏi Bắc Kinh, rõ ràng chỉ loanh quanh ở chức Phó Bộ Trưởng. Muốn lên một cấp nữa thì phải là vị trí Chủ tịch tỉnh. Mà từ trước đến nay, Chủ tịch tỉnh đều giữ cho các thế lực lớn bồi dưỡng con cháu và đối tượng quan trọng, với kinh nghiệm lý lịch của Tạ Tín Tài thì còn thiếu vài phần.
Cho nên nếu địa phương có một vị trí tốt, thích hợp cho cấp Thứ trưởng thăng cấp, tin rằng Tạ Tín Tài cũng quyết tâm mạnh tay một lần, tăng thêm kinh nghiệm lý lịch, chờ thời cơ thăng cấp Bộ trưởng. Nói chung còn hơn tiếp tục làm Phó Bộ trưởng các Bộ và uỷ ban Trung ương hay bị bổ nhiệm làm Bộ trưởng của các Bộ và Uỷ ban Trung ương không quan trọng, cuối cùng lại về hưu.
Hạ Tưởng cười cười, không trả lời Tạ Tín Tài.
Hạ Tưởng hỏi một câu khó hiểu, lại đột ngột không nói gì nữa, khiến trong lòng Tạ Tín Tài nổi sóng, nghĩ thầm rằng: chẳng lẽ Bí thư Hạ có tin tức gì sao? Đừng nhìn ông ta chỉ là một Phó Bộ trưởng, nhưng ông ta hiểu rõ, tuy ông ta có quan hệ không tệ với Ngô Tài Dương, nhưng vẫn kém mối quan hệ giữa phó Bí thư Hạ và trưởng ban Ngô, hơn nữa phó Bí thư Hạ còn được các thế lực khắp nơi trọng dụng.
Tạ Tín Tài còn quên một điểm, tầm nhìn của ông ta cũng không bằng Hạ Tưởng, cũng không có khả năng phỏng đoán và nắm bắt tình thế chuẩn xác như Hạ Tưởng. Ông ta còn đang suy nghĩ, theo lời của phó Bí thư Hạ thì đó là nơi nào, chẳng lẽ là Lĩnh Nam?
Quay đầu sang nhìn thì Hạ Tưởng đã nhắm mắt nghỉ ngơi.
Kỳ thật Tạ Tín Tài cũng không biết, tuy lúc này Hạ Tưởng đang nhanh chóng rời xa tỉnh Tề, cách tỉnh Tề rất xa, đã bay đến không phận tỉnh Lĩnh Nam, sắp nhậm chức Phó bí thư tỉnh ủy Lĩnh Nam, nhưng thật ra tâm tư của Hạ Tưởng vẫn còn đang ở tỉnh Tề.
Chuyện của Lĩnh Nam chưa đến, chuyện của tỉnh Tề chưa xong, bây giờ chắc hẳn đã bắt đầu giai đoạn đẩy mạnh đầu tiên ở tỉnh Tề.
...
Sau hội nghị Hội đồng nhân dân, Lý Vinh Thăng nhậm chức, Cổ Lập Phương thay thế Hạ Tưởng đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh ủy, bộ máy Tỉnh ủy của tỉnh Tề tuy chỉ thay đổi hai người, nhưng bởi vì hai người đều là vị trí mấu chốt, tương đương với một lần thay đổi không nhỏ.
Hạ Tưởng vừa đi, Khâu Nhân Lễ liền chủ trì mời họp hội nghị thường ủy, đối với tình trạng bất ngờ và đột phát trong lần tuyển cử này, đầu tiên là tự phê bình, sau đó lại vô cùng nghiêm khắc đưa ra ý kiến đằng sau chuyện này là do một người gây ra, vì đạt tới mục đích chính trị không thể cho ai biết nên cố ý gây chuyện, kích động đại biểu Hội đồng nhân dân ý đồ đối nghịch với Trung ương, tạo thành một sự kiện chính trị nghiêm trọng. Tỉnh ủy nhất định sẽ nghiêm khắc điều tra kẻ đứng phía sau chuyện này, thanh tẩy môi trường chính trị tỉnh Tề.
Tần Khản cáo bệnh không tham gia hội nghị.
Buổi chiều, Hội đồng nhân dân mới của tỉnh Tề cũng cử hành hội nghị toàn thể lần đầu tiên, hội nghị tuyển thêm Dương Giới Ấn, Hoa Tự Ngữ làm phó chủ nhiệm thường ủy Hội đồng nhân dân tỉnh. Mọi người đều biết, Dương Giới Ấn và Hoa Tự Ngữ là đối thủ cũ của Trình Tại Thuận, nhiều năm qua vẫn bất hòa. Hai người được tuyển làm phó chủ nhiệm thường ủy Hội đồng nhân dân tỉnh, khiến Trình Tại Thuận giảm quyền khống chế Hội đồng nhân dân tỉnh.
Đây là bước đầu tiên để cắt giảm ảnh hưởng và sự đoàn kết của các thế lực địa phương tỉnh Tề.
Sau khi Lý Vinh Thăng lên đảm nhiệm, lập tức mời họp hội nghị thường vụ ủy ban, trong cuộc họp, đầu tiên vẫn là những lời khách sáo theo thường lệ, triển vọng và bố trí công tác tiếp theo của tỉnh, đề xuất chính sách căn cứ Trung ương đảng, nội các chính phủ, kết cấu kinh tế ở tỉnh Tề phải có sự điều chỉnh...
Dường như chỉ là những lời khách sáo trống rỗng, nhưng người sáng suốt đều hiểu nếu Hội đồng nhân dân tỉnh tuyển thêm hai phó chủ nhiệm coi như là nhát đầu, thì Lý Vinh Thăng điều chỉnh kết cấu kinh tế để giảm bớt quyền lực của Tần Khản chính là đao thứ hai.
Đao thứ ba thì xuất phát từ một nhân vật ngoài dự đoán của mọi người —— Chu Vu Uyên.
Hiện tại Chu Vu Uyên đã là thường ủy Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh, nhân vật đứng thứ ba ủy ban, y là con cháu nhà ai thì trong lòng mỗi người đều biết, nhưng y lại lớn lên trong thế lực địa phương ở tỉnh Tề, bởi vậy, một đao này gây sự chú ý của mọi người, càng có ý nghĩa sâu xa, dấu hiệu các thế lực địa phương tỉnh Tề chính thức bắt đầu quyết liệt!
Chu Vu Uyên đề nghị thành lập đoàn cố vấn cuộc sống hưu trí của các cán bộ lão thành, bổ sung các cán bộ lão thành hoạt động trung tâm, chủ yếu phụ trách công tác hình thức sinh hoạt đối ngoại của cán bộ lão thành, ví dụ như giao lưu tư tưởng, truyền đạt chỉ thị tinh thần của Trung ương, ví dụ như giải thích với các cán bộ lão thành Tỉnh ủy về phương hướng phát triển mới của tỉnh, về mặt ý nghĩa là quan tâm tới cuộc sống của cán bộ lão thành lúc tuổi già.
Đề nghị của Chu Vu Uyên rất châm chọc, thật ra chính là tăng mạnh khống chế tư tưởng với cán bộ lão thành về hưu, làm tốt công tác định hướng, khiến các cán bộ lão thành có tư tưởng đoàn kết với Tỉnh ủy. Nếu nói đề nghị của ông ta chỉ khiến Tần Khản cảm giác như bị đâm sau lưng, thì ngay sau đó Chu Vu Uyên đề cử người nhậm chức phụ trách đoàn cố vấn lập tức khiến cho Tần Khản cảm thấy da đầu run lên, như đứng đống lửa, như ngồi đống than, ông ta đã hiểu hành động này của Chu Vu Uyên muốn hoàn toàn đánh vỡ sự đoàn kết giữa các thế lực địa phương tỉnh Tề.
Các thế lực địa phương tỉnh Tề luôn khát vọng người Tề trị người Tề, sách lược của Chu Vu Uyên cũng là người Tề trị người Tề, nhưng câu trước ý nói sự thống trị, câu sau thì có ý là sửa trị.
Bởi vì... người Chu Vu Uyên đề cử là —— Hà Giang Hải!
Lúc này, Tần Khản mới bừng tỉnh, mới hiểu được tại sao Hạ Tưởng dễ dàng đi như vậy, trong lúc không ai biết gì đã phá hủy kế hoạch mà ông ta và Trình Tại Thuận bày ra, hoá ra ngoài đối kháng chính diện, còn có tên phản bội - Hà Giang Hải ở sau lưng làm tùy tùng cho Hạ Tưởng.
Một Chu Vu Uyên, một Hà Giang Hải, hai cán bộ tỉnh Tề lớn lên ở tỉnh Tề, lại cấu kết với người bên ngoài, giúp Hạ Tưởng đánh người một nhà, thật sự là phần tử cặn bã ăn cây táo rào cây sung! Tần Khản giận sôi máu, hận đến nghiến răng ken két, nhưng cũng không có cách gì để chống lại, bởi vì ông ta biết ông ta đã hoàn toàn thất thế.
Gọi điện thoại cho Diệp Thiên Nam thì không được, báo cáo lên nội các chính phủ thì chỉ biết chờ thông báo, tình thế trước mắt toàn một màu u ám.
So với Tần Khản đã gần như tuyệt vọng, tình cảnh của Trình Tại Thuận càng thêm gian nan, bởi vì ông ta đã bị Hà Giang Hải đẩy vào đường cùng.
... Tỉnh Tề sau thời đại của Hạ Tưởng, ngay khi Hạ Tưởng bước xuống đất Lĩnh Nam, liền trình diễn một hồi đấu đá oanh oanh liệt liệt.
Thật ra khi vừa mới bắt đầu hội nghị Hội đồng nhân dân tỉnh, Hạ Tưởng cũng đã không phải quan viên tỉnh Tề, cho nên nếu nói thật thì những chuyện phát sinh trong và sau đại hội nghị không hề liên quan tới Hạ Tưởng.
Tôn Tập Dân từ chức, Lý Vinh Thăng nhậm chức, Hà Giang Hải đào góc tường, còn có các thế lực bản địa phương Tề dưới sự cổ động của Trình Tại Thuận, sau khi trải qua một cuộc tuyển cử trọng đại, chôn xuống mầm hoạ phân liệt và tan rã.
Thậm chí kể cả tác dụng thúc đẩy quan trọng của hai tập tài liệu, Hạ Tưởng cũng có thể phủ nhận hoàn toàn, sẽ không bị chỉ trích bất cứ cái gì, đương nhiên, cũng sẽ không có ai chỉ trích gì hắn, bởi vì người biết hắn đứng sau chuyện đó sẽ không nói, người không biết thì cũng không rõ mọi chuyện phát sinh như thế nào.
Trong hai tập tài liệu, một tập là căn cứ các loại tài liệu mà Cung Tiểu Tinh cung cấp tập hợp lại, tập tài liệu kia thì là kiệt tác của Chu Chấn Ba. Cung Tiểu Tinh đã được đưa ra nước ngoài, tất cả bình an, tài sản chính trị quý giá mà cô lưu lại thì lạc tới tay Hạ Tưởng, tập hợp thành sách, trở thành đòn sát thủ trong thời khắc quyết chiến mấu chốt!
Mà Chu Chấn Ba tuy đã chết, nhưng năm đó, khi y đảm nhiệm Phó cục trưởng cục Công an, đã điều tra chi tiết về cuộc sống của các cán bộ trong thế lực địa phương tỉnh Tề. Lúc y bị Ủy ban Kỷ luật thành phố bắt giam, sau khi đã chuyển tài liệu qua truyenfull.vn ra nước ngoài, lại bị Hạ Tưởng lung lạc và dùng thủ đoạn ngoài lề thu thập được tất cả tài liệu.
Hai nhân vật nhỏ không quan trọng gì đã sớm bị người ta quên mất lại âm thầm làm những chuyện như vậy, có thể là bị kẻ khác sai khiến, cũng có thể là vì tự bảo vệ mình, nhưng không ngờ rơi vào tay Hạ Tưởng, không ngờ trở thành vũ khí bí mật mạnh nhất làm rạn nứt sự liên hợp giữa các thế lực địa phương tỉnh Tề.
Nếu đồng chí Chu Chấn Ba dưới suối vàng có biết, có lẽ cũng sẽ vui mừng vì những cố gắng của y cuối cùng không phí phạm, ít nhất ở trong tay Hạ Tưởng đã phát huy tác dụng quan trọng, cho dù có lẽ y cũng không muốn thấy các thế lực địa phương ở tỉnh Tề tự giết nhau.
Lúc đầu, Hạ Tưởng cũng không muốn ra tay với các thế lực địa phương tỉnh Tề, căn cứ năm nguyên tắc chung sống hoà bình cơ bản, có chuyện gì thì từ từ thương lượng. Nhưng sau khi dự họp hội nghị Hội đồng nhân dân, lúc Tôn Tập Dân đề xuất từ chức, hắn liền thay đổi ý định. Không chỉ vì cơ hội đã tới, mà còn vì các thế lực địa phương tỉnh Tề bị các phần tử cuồng nhiệt cổ động, dám ra điều kiện với Trung ương, đã vượt qua giới hạn.
Hơn nữa lần này hắn đi Lĩnh Nam, tất nhiên sẽ xung đột hoặc là hợp tác với các thế lực địa phương Lĩnh Nam, cho nên liền vô cùng khéo léo thúc đẩy các thế lực địa phương tỉnh Tề gay gắt với nhau, lại đúng lúc hắn đã không phải là quan viên tỉnh Tề nữa, không cần đếm xỉa đến mọi chuyện sau này, nếu vẫn mềm lòng thì không phải là chính trị gia nữa rồi.
...
Trên máy bay, Hạ Tưởng và Tạ Tín Tài ngồi cạnh nhau, nhỏ giọng nói chuyện.
Mà Hạ Tưởng và Tạ Tín Tài đã là bạn bè cũ, có quan hệ với Ngô Tài Dương, lại vừa trải qua cuộc tuyển cử khốc liệt ở tỉnh Tề, hiện tại quan hệ giữa hắn và Tạ Tín Tài càng thân thiết hơn, nói chuyện cũng thoải mái hơn trước kia rất nhiều. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chủ yếu là sau khi Tạ Tín Tài đưa kết quả tuyển cử tỉnh Tề báo lên Trung ương, được Trung ương khen ngợi, tâm tình rất tốt, liền hiểu anh ta đến tỉnh Tề đúng lúc đang cạnh tranh gay gắt trong cuộc tuyển cử, mà theo cách mô tả của Hạ Tưởng thì đúng là quá trùng hợp.
- Phó Bí thư Hạ, chuyện tỉnh Tề coi như đã xong, chúc hành trình ở Lĩnh Nam của anh thuận buồm xuôi gió!
Hiện tại Tạ Tín Tài càng lúc càng có thiện cảm với Hạ Tưởng.
- Cảm ơn lời chúc của Bộ trưởng Tạ.
Hạ Tưởng khách khí một câu, bỗng nhiên hỏi một câu khó hiểu,
- Năm nay Bộ trưởng Tạ 56 tuổi?
Tạ Tín Tài sửng sốt:
- Đúng, tôi tuổi gà, lớn hơn anh đến 20 tuổi.
Hạ Tưởng gật đầu, không để ý tới ánh mắt nghi vấn của Tạ Tín Tài, cười nói:
- Phó Bộ trưởng Tạ luôn ở Bắc Kinh, có bao giờ muốn đến địa phương làm công tác cụ thể không?
Tạ Tín Tài lắc đầu cười:
- Nói thì dễ nhưng làm thì khó! Quan chức trong Bắc Kinh đều muốn ra ngoài, nhưng ở địa phương nào có nhiều vị trí tốt như vậy? Tôi cũng thân thiết với anh nên mới dám nói vài câu, nếu không, tôi còn sợ anh đến tố cáo tôi với trưởng ban Ngô, nói tôi không hài lòng với công việc ở bộ, ha ha.
Tạ Tín Tài cũng từng trải qua chính trị địa phương, tuy nhiên rất ngắn ngủi, đa phần thời gian ông ta luôn ở trong các Bộ và Uỷ ban Trung ương, đã đảm nhiệm chức vị Phó Bộ trưởng nhiều năm, hơn nữa tuổi cũng không lớn, nếu rời Bắc Kinh, chắc chắn phải có một vị trí tốt mới được, dù sao vị trí Phó Bộ trưởng cũng có quyền cao chức trọng.
Nhưng đúng như ông ta nói, vị trí tốt ở địa phương vô cùng hữu hạn, nếu ông ta ra khỏi Bắc Kinh, rõ ràng chỉ loanh quanh ở chức Phó Bộ Trưởng. Muốn lên một cấp nữa thì phải là vị trí Chủ tịch tỉnh. Mà từ trước đến nay, Chủ tịch tỉnh đều giữ cho các thế lực lớn bồi dưỡng con cháu và đối tượng quan trọng, với kinh nghiệm lý lịch của Tạ Tín Tài thì còn thiếu vài phần.
Cho nên nếu địa phương có một vị trí tốt, thích hợp cho cấp Thứ trưởng thăng cấp, tin rằng Tạ Tín Tài cũng quyết tâm mạnh tay một lần, tăng thêm kinh nghiệm lý lịch, chờ thời cơ thăng cấp Bộ trưởng. Nói chung còn hơn tiếp tục làm Phó Bộ trưởng các Bộ và uỷ ban Trung ương hay bị bổ nhiệm làm Bộ trưởng của các Bộ và Uỷ ban Trung ương không quan trọng, cuối cùng lại về hưu.
Hạ Tưởng cười cười, không trả lời Tạ Tín Tài.
Hạ Tưởng hỏi một câu khó hiểu, lại đột ngột không nói gì nữa, khiến trong lòng Tạ Tín Tài nổi sóng, nghĩ thầm rằng: chẳng lẽ Bí thư Hạ có tin tức gì sao? Đừng nhìn ông ta chỉ là một Phó Bộ trưởng, nhưng ông ta hiểu rõ, tuy ông ta có quan hệ không tệ với Ngô Tài Dương, nhưng vẫn kém mối quan hệ giữa phó Bí thư Hạ và trưởng ban Ngô, hơn nữa phó Bí thư Hạ còn được các thế lực khắp nơi trọng dụng.
Tạ Tín Tài còn quên một điểm, tầm nhìn của ông ta cũng không bằng Hạ Tưởng, cũng không có khả năng phỏng đoán và nắm bắt tình thế chuẩn xác như Hạ Tưởng. Ông ta còn đang suy nghĩ, theo lời của phó Bí thư Hạ thì đó là nơi nào, chẳng lẽ là Lĩnh Nam?
Quay đầu sang nhìn thì Hạ Tưởng đã nhắm mắt nghỉ ngơi.
Kỳ thật Tạ Tín Tài cũng không biết, tuy lúc này Hạ Tưởng đang nhanh chóng rời xa tỉnh Tề, cách tỉnh Tề rất xa, đã bay đến không phận tỉnh Lĩnh Nam, sắp nhậm chức Phó bí thư tỉnh ủy Lĩnh Nam, nhưng thật ra tâm tư của Hạ Tưởng vẫn còn đang ở tỉnh Tề.
Chuyện của Lĩnh Nam chưa đến, chuyện của tỉnh Tề chưa xong, bây giờ chắc hẳn đã bắt đầu giai đoạn đẩy mạnh đầu tiên ở tỉnh Tề.
...
Sau hội nghị Hội đồng nhân dân, Lý Vinh Thăng nhậm chức, Cổ Lập Phương thay thế Hạ Tưởng đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh ủy, bộ máy Tỉnh ủy của tỉnh Tề tuy chỉ thay đổi hai người, nhưng bởi vì hai người đều là vị trí mấu chốt, tương đương với một lần thay đổi không nhỏ.
Hạ Tưởng vừa đi, Khâu Nhân Lễ liền chủ trì mời họp hội nghị thường ủy, đối với tình trạng bất ngờ và đột phát trong lần tuyển cử này, đầu tiên là tự phê bình, sau đó lại vô cùng nghiêm khắc đưa ra ý kiến đằng sau chuyện này là do một người gây ra, vì đạt tới mục đích chính trị không thể cho ai biết nên cố ý gây chuyện, kích động đại biểu Hội đồng nhân dân ý đồ đối nghịch với Trung ương, tạo thành một sự kiện chính trị nghiêm trọng. Tỉnh ủy nhất định sẽ nghiêm khắc điều tra kẻ đứng phía sau chuyện này, thanh tẩy môi trường chính trị tỉnh Tề.
Tần Khản cáo bệnh không tham gia hội nghị.
Buổi chiều, Hội đồng nhân dân mới của tỉnh Tề cũng cử hành hội nghị toàn thể lần đầu tiên, hội nghị tuyển thêm Dương Giới Ấn, Hoa Tự Ngữ làm phó chủ nhiệm thường ủy Hội đồng nhân dân tỉnh. Mọi người đều biết, Dương Giới Ấn và Hoa Tự Ngữ là đối thủ cũ của Trình Tại Thuận, nhiều năm qua vẫn bất hòa. Hai người được tuyển làm phó chủ nhiệm thường ủy Hội đồng nhân dân tỉnh, khiến Trình Tại Thuận giảm quyền khống chế Hội đồng nhân dân tỉnh.
Đây là bước đầu tiên để cắt giảm ảnh hưởng và sự đoàn kết của các thế lực địa phương tỉnh Tề.
Sau khi Lý Vinh Thăng lên đảm nhiệm, lập tức mời họp hội nghị thường vụ ủy ban, trong cuộc họp, đầu tiên vẫn là những lời khách sáo theo thường lệ, triển vọng và bố trí công tác tiếp theo của tỉnh, đề xuất chính sách căn cứ Trung ương đảng, nội các chính phủ, kết cấu kinh tế ở tỉnh Tề phải có sự điều chỉnh...
Dường như chỉ là những lời khách sáo trống rỗng, nhưng người sáng suốt đều hiểu nếu Hội đồng nhân dân tỉnh tuyển thêm hai phó chủ nhiệm coi như là nhát đầu, thì Lý Vinh Thăng điều chỉnh kết cấu kinh tế để giảm bớt quyền lực của Tần Khản chính là đao thứ hai.
Đao thứ ba thì xuất phát từ một nhân vật ngoài dự đoán của mọi người —— Chu Vu Uyên.
Hiện tại Chu Vu Uyên đã là thường ủy Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh, nhân vật đứng thứ ba ủy ban, y là con cháu nhà ai thì trong lòng mỗi người đều biết, nhưng y lại lớn lên trong thế lực địa phương ở tỉnh Tề, bởi vậy, một đao này gây sự chú ý của mọi người, càng có ý nghĩa sâu xa, dấu hiệu các thế lực địa phương tỉnh Tề chính thức bắt đầu quyết liệt!
Chu Vu Uyên đề nghị thành lập đoàn cố vấn cuộc sống hưu trí của các cán bộ lão thành, bổ sung các cán bộ lão thành hoạt động trung tâm, chủ yếu phụ trách công tác hình thức sinh hoạt đối ngoại của cán bộ lão thành, ví dụ như giao lưu tư tưởng, truyền đạt chỉ thị tinh thần của Trung ương, ví dụ như giải thích với các cán bộ lão thành Tỉnh ủy về phương hướng phát triển mới của tỉnh, về mặt ý nghĩa là quan tâm tới cuộc sống của cán bộ lão thành lúc tuổi già.
Đề nghị của Chu Vu Uyên rất châm chọc, thật ra chính là tăng mạnh khống chế tư tưởng với cán bộ lão thành về hưu, làm tốt công tác định hướng, khiến các cán bộ lão thành có tư tưởng đoàn kết với Tỉnh ủy. Nếu nói đề nghị của ông ta chỉ khiến Tần Khản cảm giác như bị đâm sau lưng, thì ngay sau đó Chu Vu Uyên đề cử người nhậm chức phụ trách đoàn cố vấn lập tức khiến cho Tần Khản cảm thấy da đầu run lên, như đứng đống lửa, như ngồi đống than, ông ta đã hiểu hành động này của Chu Vu Uyên muốn hoàn toàn đánh vỡ sự đoàn kết giữa các thế lực địa phương tỉnh Tề.
Các thế lực địa phương tỉnh Tề luôn khát vọng người Tề trị người Tề, sách lược của Chu Vu Uyên cũng là người Tề trị người Tề, nhưng câu trước ý nói sự thống trị, câu sau thì có ý là sửa trị.
Bởi vì... người Chu Vu Uyên đề cử là —— Hà Giang Hải!
Lúc này, Tần Khản mới bừng tỉnh, mới hiểu được tại sao Hạ Tưởng dễ dàng đi như vậy, trong lúc không ai biết gì đã phá hủy kế hoạch mà ông ta và Trình Tại Thuận bày ra, hoá ra ngoài đối kháng chính diện, còn có tên phản bội - Hà Giang Hải ở sau lưng làm tùy tùng cho Hạ Tưởng.
Một Chu Vu Uyên, một Hà Giang Hải, hai cán bộ tỉnh Tề lớn lên ở tỉnh Tề, lại cấu kết với người bên ngoài, giúp Hạ Tưởng đánh người một nhà, thật sự là phần tử cặn bã ăn cây táo rào cây sung! Tần Khản giận sôi máu, hận đến nghiến răng ken két, nhưng cũng không có cách gì để chống lại, bởi vì ông ta biết ông ta đã hoàn toàn thất thế.
Gọi điện thoại cho Diệp Thiên Nam thì không được, báo cáo lên nội các chính phủ thì chỉ biết chờ thông báo, tình thế trước mắt toàn một màu u ám.
So với Tần Khản đã gần như tuyệt vọng, tình cảnh của Trình Tại Thuận càng thêm gian nan, bởi vì ông ta đã bị Hà Giang Hải đẩy vào đường cùng.
... Tỉnh Tề sau thời đại của Hạ Tưởng, ngay khi Hạ Tưởng bước xuống đất Lĩnh Nam, liền trình diễn một hồi đấu đá oanh oanh liệt liệt.