Muốn cùng Hạ Tưởng giở trò đen tối, Hạ Tưởng cũng tiếp đãi.
Nhưng sau khi đã ở trước mặt Hạ Tưởng ngấm ngầm giở thủ đoạn đen tối xong, mà còn muốn toàn thân trở ra, thì đừng mơ!
Bất cứ ai giở âm mưu quỷ kế trước mặt Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng sẽ khiến kẻ đó không được sống tốt.
Chiếc Acura đã bị xe hủy người chết cho nên Hạ Tưởng chỉ có thể tiếc nuối, chiếc X5 và Audi còn điên cuồng đuổi theo hắn không tha, không khiến cho bọn chúng quay vòng vòng thì Hạ Tưởng thật đúng là quá tốt bụng rồi.
Hạ Tưởng tuy rằng cũng thừa nhận chính mình là người tốt, nhưng sẽ không tốt đến mức không có nguyên tắc.
Bốn người bị hơn mười họng súng chĩa vào đầu, trước kia kể cả xem phim hay nằm mộng đều chưa thấy qua cảnh tượng như thế này, rõ ràng đang xuất hiện trước mắt, một tên trong đó đã bị dọa đến mức ngất xỉu trên mặt đất.
Trong đó, có một tên mắt một mí, tóc rẽ ngôi, trung tuổi, rõ ràng là thủ lĩnh, y cố gắng trấn tĩnh, bước một bước về phía trước, gượng cười:
- Hiểu lầm, hiểu lầm, Phó Bí thư Hạ, tôi muốn nói…
Trực tiếp nói lên chức vụ của Hạ Tưởng mà còn nói là hiểu lầm, đến thằng ngốc cũng lừa không được. Hạ Tưởng cũng không nói tiếp, phía sau có một người bước ra, một cước đá vào phía sau lưng tên chẻ ngôi, tên chẻ ngôi "Ai da" một tiếng liền ngã xuống đất.
Hai người còn lại thấy tình thế không ổn, đều quỳ xuống, cầu xin tha thứ:
- Phó Bí thư Hạ, chúng tôi sai rồi, tha mạng.
Bây giờ mới biết sai rồi, cái bộ dạng không giết được người thì không thôi vừa rồi đã chạy đi đâu mất? Nếu không phải Hạ Tưởng cơ trí, có năng lực tự bảo vệ mình thì nói không chừng hiện tại đã đi đời nhà ma.
Mấy người đi lên, không khách khí quặt tay bốn người ra đằng sau, trực tiếp áp giải đi. Sau khi bốn tên đó bị áp giải lên xe, một người mới từ một chiếc xe thông thường bước xuống, đi đến bên người Hạ Tưởng:
- Phó Bí thư Hạ, cậu cũng quá dọa người, làm sao lại một mình đối phó ba chiếc xe, đáng nhẽ phải báo cho tôi biết sớm, nếu chẳng may đến chậm một bước, xảy ra chuyện lớn, thì bảo tôi như thế nào giải thích với Lão Cổ?
Chính là Hứa Quan Hoa.
Hạ Tưởng thấy Hứa Quan Hoa là thật lòng quan tâm, mỉm cười:
- Luôn luôn nhường nhịn sẽ khiến đối phương bị mê hoặc, cho rằng tôi sợ chúng. Chơi đùa với bọn chúng, cũng là để cho bọn chúng biết được, là không có đường. Nếu như tôi hễ cứ gặp chuyện gì cũng đều nhờ anh ra mặt, thì sẽ khiến cho đối phương được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, sau đó xuống tay với người nhà anh.
Tuy rằng Hạ Tưởng nói có lý nhưng Hứa Quan Hoa vẫn không thể tán thành hành động của Hạ Tưởng, bất quá đây chính là Hạ Tưởng cho nên dành phải hỏi:
- Mấy tên này làm sao bây giờ?
- Để một tên chạy thoát, giữ lại ba tên.
- Để một tên chạy thoát?
Hứa Quan Hoa không hiểu dụng ý của Hạ Tưởng.
- Không để một tên trở về thì như thế nào báo lại với chủ nhân của bọn chúng?
Hứa Quan Hoa hiểu ý, mỉm cười:
- Vẫn là đầu óc cậu xoay chuyển mau.
- Không nhanh sao được, không nhanh thì chuyện vừa rồi giải thích như thế nào?
Hạ Tưởng nói đùa một câu, lại đổi đề tài.
- Đúng rồi, lễ truy điệu ông cụ Phó ngày mai cậu đến sớm một chút.
- Làm sao vậy?
- Tôi lo lắng có chuyện không hay xảy ra.
- Ai lại điên như vậy, đi gây rối lễ truy điệu? Nếu thực như vậy, đừng nói là cậu, nhà họ Phó sẽ không bỏ qua cho y.
Hứa Quan Hoa vô cùng kinh ngạc.
- Đề phòng vẫn hơn.
Hạ Tưởng cười khó hiểu.
- Có người dám gây ra tai nạn xe cộ khiến cho Phó bí thư tỉnh ủy gặp chuyện không may, thì sẽ có người dám ở lễ truy điệu gây chuyện, chưa chắc đã xảy ra nhiều chuyện nhưng nói không chừng đúng là có thể thu được kết quả.
- Ừ
Hứa Quan Hoa gật đầu.
- Chuyện hôm nay là do ai làm?
Hạ Tưởng ngửa đầu nhìn trời, lo nghĩ:
- Lúc đầu tôi có nghĩ đến Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn, sau đó lại nghĩ là Quốc Hoa Thụy nhưng hiện tại đã nghĩ thông suốt, ai cũng không phải, nhất định là Nha Nội!
Tông Cao sao? Tại sao lại là y?
Hứa Quan Hoa chấn động.
…
Tại sao không thể là y?
Trong trang viên Thiên Viên, một biệt thự được xây dựng ở nơi sơn thủy. Phía bên ngoài biệt thự có hồ nước, đã kết một lớp băng thật dày. Trong biệt thự, tình cảm hòa thuận vui vẻ, ấm áp như mùa xuân.
Trong lúc cả nước đang hân hoan mừng năm mới thì trong biệt thự cũng khách quý đầy nhà, hoan hô vui cười.
Tổng cộng có 5 người đang ở trong, người ở giữa tóc ngắn, mặt tròn, lớn tuổi nhất, tất nhiên địa vị cũng cao nhất, bị mọi người như vệ tinh vây ở bên trong, tay giơ chén rượu lên hỏi thăm mọi người.
- Bốn biển đều là anh em, hôm nay tôi rất vui, kết được nhiều bạn như thế này, là sự may mắn lớn nhất trong đời. Nào, Ngô Công Tử, Phạm Tranh, Kiến Viễn, cạn một ly.
Ngô Công Tử, Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn vội nâng cốc đáp trả:
- Rất vinh hạnh có thể cùng gặp mặt Tổng giám đốc Cao, về sau, đoàn kết cùng với Tổng giám đốc Cao, giơ cao lá cờ Chủ Nghĩa Xã hội khoa học, phấn đấu vì cộng đồng ngày mai.
Không sai, cuộc tụ họp hôm nay chính là cử hành ở trong trang viên Thiên Viên của Nha Nội, là do Nha Nội đề nghị, mời phạm tranh, Cao Kiến Viễn tham gia, Ngô Công Tử tiếp khách cùng với Quốc Hoa Thụy, một lần tụ hội liên minh chống lại Hạ Tưởng.
Đương nhiên, Nha Nội sẽ không trực tiếp gọi đây là liên minh chống lại Hạ Tưởng, mỗi người đều ngầm hiểu trong lòng, không cần nói ra, năm hồ bốn biển, đều cùng chung một mục đích mà tới.
Sở dĩ Hạ Tưởng đoán được là do Nha Nội ra tay bởi vì theo mức độ điên cuồng và thủ pháp liều lĩnh của đối phương, lại so sánh kỹ càng mới đi đến kết luận. Nếu Nha Nội biết được Hạ Tưởng đã biết là do y ra tay, y khẳng định sẽ vô cùng kinh hãi.
Bởi vì chuyện xảy ra hôm nay, y vốn định đổ lên người Cao Kiến Viễn.
Đúng vậy, tuy rằng Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn chủ động quy hàng và tỏ vẻ nguyện cống hiến sức lực đi theo Nha Nội, nhưng Nha Nội không ngờ vẫn không nói hai lời, muốn lấy Cao Kiến Viễn làm vật hy sinh.
Bởi vì… y rất hận Hạ Tưởng, hận không thể lập tức giết chết Hạ Tưởng, nhưng lại không thể tự mình ra tay.
… Sau khi cẩn thận, tỉ mỉ điều tra Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn, đã điều tra ra được phía sau cuộc chiến kinh tế giữa Nha Nội và Tiếu Giai, có bóng dáng của Hạ Tưởng. Lại sau khi cẩn thận tra xét lại, ở tỉnh Yến đều có mạng lưới quan hệ của Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn, rồi điều tra rõ mối quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tiếu Giai!
Tai họa ngầm lớn nhất của Hạ Tưởng bị phơi bày trước mắt Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn.
Nhưng quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tiếu Giai được che giấu rất sâu, qua hơn 10 năm, người không nên biết cũng không biết được. Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn muốn điều tra, có tra thế chứ tra nữa cũng chỉ có thể tra ra được Hạ Tưởng và Tiếu Giai có biết nhau, hơn nữa có khả năng có quan hệ không bình thường, về phần quan hệ của hai người thân thuộc tới đâu, có phải hay không có cảm tình nam nữ, con gái của Tiếu Giai có phải là côt nhục của Hạ Tưởng hay không thì không thể biết được.
Điều tra như thế nào cũng không tra ra được căn cứ chính xác khiến cho Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn vô cùng tức giận.
Mặc dù vậy, từng ấy tư liệu dâng cho Nha Nội cũng đã có thể được ghi công đầu.
Quả nhiên, sau khi Nha Nội biết được tin tức, đã vô cùng kinh ngạc. Sau khi cẩn thận suy tính, đem toàn bộ sự việc tái diễn lại một lần, liền như bừng tỉnh đại ngộ hiểu ra được rất nhiều điều. Hóa ra từ đầu đến cuối là y bị Hạ Tưởng đùa giỡn trong tay!
Buồn cười!
Nha Nội thiếu chút nữa tức điên, hận Hạ Tưởng thấu xương. Nha Nội luôn tự coi mình là thông minh tuyệt đỉnh, tính toán không chút sơ hở, lại không nghĩ rằng mình bị Hạ Tưởng đùa giỡn trong tay, tổn thất tiền bạc, y có thể từ nơi khác kiếm lại, nhưng thể diện mất hết, chỉ có thể kiếm lại từ trên người Hạ Tưởng.
Nếu như là bình thường, Nha Nội sẽ không dám làm càn, dù sao Hạ Tưởng cũng đường đường là quan lớn cấp Thứ trưởng, lại là người phát ngôn của thế lực gia tộc, động vào Hạ Tưởng, chẳng khác nào động vào ái tướng của Tổng bí thư, động tới huyết mạch của ông cụ Ngô, nếu để nhà họ Ngô biết được là do y xuống tay, cho dù y có một người cha quyền cao chức trọng hơn nữa chỉ sợ cũng chịu không nổi!
Đúng lúc, Cao Kiến Viễn lại chủ động đưa đến cửa.
Cao Kiến Viễn là kẻ chết thay tốt nhất, y có oán thù với Hạ Tưởng, có động cơ giết chết Hạ Tưởng, lại từng ngồi tù, có y gánh tội thay, cho dù y có cực khổ nói thế nào, cũng chỉ có một con đường chết.
Nha Nội ngay tại lúc còn đang xưng anh goi em với Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn, đã âm thầm sai khiến Quốc Hoa Thụy ra tay.
Ngô Công Tử hôm nay không phải nam giới số 1 thì là nam giới số 2, chẳng những Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn vô cùng tôn trọng y, ngay cả Nha Nội cũng phải kính trọng y 3 phần, khiến y vô cùng thoải mái, cảm giác vô cùng tốt. Nhưng chỉ cần nhắc một chút tới Hạ Tưởng là sẽ khiến y tức giận đến đau dạ dày.
Làm thế nào mới có thể giết chết Hạ Tưởng là vấn đề khó khăn lớn nhất của Ngô Công Tử lúc này. Nếu Nha Nội trực tiếp nói cho y, bán Cao Kiến Viễn có thể giết chết Hạ Tưởng, y sẽ nói một Cao Kiến Viễn thôi thì chưa đủ, thêm cả Phạm Tranh cũng được. Chỉ cần Hạ Tưởng chết, thêm một Quốc Hoa Thụy cũng không sao cả.
Tuy nhiên… động tác sau lưng hôm nay của Nha Nội, y một chút cũng không biết. Kỳ thật, có thể nói, mấy người đang ngồi đây, ngoại trừ Nha Nội và Ngô Công Tử, những người còn lại bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành vật hy sinh của Nha Nội.
Nhìn bên ngoài, biệt thự của Nha Nội không phải là vô cùng xa hoa, nhưng kỳ thật chi phí xây dựng đều không dưới trăm triệu! Chủ yếu là do vị trí tốt, nằm trên đoạn đường phồn hoa tại Bắc Kinh tấc đất tấc vàng. Ngô Công Tử ngoài miệng không nói gì, nhưng kỳ thật trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, cũng hy vọng có một ngày cha mình được điều tiến vào Quân ủy, y cũng muốn mình được sắp xếp một mảnh đất ở Bắc Kinh, xây một biệt thự, bao vài cô minh tinh, uy phong một phen, hạnh phúc một lần.
Để có được hạnh phúc, điều kiện tiên quyết đó chính là lật đổ Hạ Tưởng.
Đang lúc náo nhiệt, Nha Nội nhận được một cuộc điện thoại.
Đang mặt mày hớn hở, nghĩ rằng mọi chuyện đều thuận lợi, nhưng sau khi nhận được điện thoại, Nha Nội đột nhiên biến sắc, vứt điện thoại xuống:
- Cả đám đều là đồ con lợn, ngu ngốc!
Cơn giận lôi đình của Nha Nội đã làm đứt không khí hài hòa, khoái trá. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không biết đã xảy ra biến cố gì.
Nha Nội đang định giải thích vài câu, thì Quốc Hoa Thụy lại nhận được một cuộc điện thoại nữa, vội vàng đi tới trước mặt Nha Nội, nhỏ giọng nói:
- Hạ Tưởng giữ lại ba tên, thả Liễu Thiêu Mại. Y đang ở bên ngoài chờ, anh có muốn gặp nghe y nói rõ ràng hay không?
Nha Nội biến sắc, ánh mắt dừng lại trên người Phạm Tranh và Ngô Công Tử, nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Anh đi xem trước, nói tôi là vì thay mọi người ở đây trút giận mới cho người đi xử lý Hạ Tưởng. Anh nói cho Liễu Thiêu Mại, bảo y nói rằng Hạ Tưởng nói, hắn một người có thể diệt toàn bộ nhóm của chúng ta…
Trong mắt Quốc Hoa Thụy hiện lên hào quang thâm hiểm, ngầm hiểu gật đầu mà đi.
…Để Thiêu Mại đổi trắng thay đen, kể lại sự việc một lần, sau khi giả truyền lời nói khiêu chiến kiêu ngạo của Hạ Tưởng, mấy người đang ngồi đây đều nhiệt huyết sôi trào, tỏ vẻ phải cùng Hạ Tưởng tranh đấu đến cùng.
Nha Nội giơ tay ngăn cản mọi người ồn ào:
- Ngày mai là lễ truy điệu ông cụ nhà họ Phó, Tổng bí thư sẽ đến, Thủ tướng cũng sẽ đến, đầu não Trung ương đều đến, Hạ Tưởng khẳng định cũng sẽ đến, hơn nữa, nói không chừng Hạ Tưởng còn muốn nhờ nhà họ Phó hỗ trợ, đến lúc đó phải có người ở trước mặt mọi người bêu xấu Hạ Tưởng, khiến cho Hạ Tưởng mất hết thanh danh…
- Tôi đi
Ngô Công Tử là người đầu tiên xung phong.
- Còn có tôi.
Cao Kiến Viễn cắn răng một cái cũng dũng cảm đứng ra.
- Còn tôi nữa.
Phạm Tranh cũng không chịu tụt lại phía sau.
- Tốt, tôi sẽ cùng các vị cùng nhau đấu lại Hạ Tưởng.
Nha Nội mỉm cười đắc ý.
…Nha Nội thành công thành lập liên minh chống lại Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng công phu chuẩn bị một bữa tiệc lớn cho Nha Nội, chuẩn bị mời Nha Nội và đồng đảng thưởng thức, hơn nữa, Hạ Tưởng tin rằng, mùi vị cũng rất tốt.