Chương Quốc Vĩ nắm bắt thời cơ dựa vào rất chuẩn. Hơn nữa chọn thời điểm cũng rất khéo léo. Với sự hiểu biết của Hạ Tưởng về Chương Quốc Vĩ thì mặc dù y có suy nghĩ tinh tường như vậy, nhưng không có trình độ cao nhận định tình thế nhạy bén như vậy.
Sau lưng Chương Quốc Vĩ có cao nhân chỉ vẽ.
Cao nhân là ai không cần nói cũng biết.
Chương Quốc Vĩ ở Tần Đường đã dựa vào Phạm Duệ Hằng, còn quan hệ giữa Phạm Duệ Hằng và y gần như thế nào, Hạ Tưởng cũng không thể hiểu hết. Chương Quốc Vĩ vừa lên tiếng đã nói thẳng về Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn, khiến Hạ Tưởng mừng thầm trong lòng.
Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn không hề đề phòng Chương Quốc Vĩ. Kết quả làm cho Chương Quốc Vĩ biết hết kế hoạch của họ. Bởi vậy đoán được Chương Quốc Vĩ và Phạm Tranh cùng Cao Kiến Viễn rất thân.
Hạ Tưởng lúc này có thêm một tầng hiểu biết với Trương Lực, có thể từ tình hình rối loạn nắm được một điểm mấu chốt. Hướng dẫn Chương Quốc Vĩ ra tay đúng lúc để chiếm được thiện cảm và sự tán thành của hắn. Trương Lực quả thật không đơn giản, rất tinh mắt.
Nếu là thời điểm bình thường, Chương Quốc Vĩ muốn tiếp cận và có được sự tán thành của hắn rất khó. Ít nhất là phải cố gắng gấp mấy lần hiện tại. Nhưng hiện tại, ở thời điểm quan trọng lại đưa ra một tin tức, đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi, nên làm ít công to.
Hạ Tưởng thầm nghĩ, Trương Lực được Tỉnh ủy Lĩnh Nam đề cử đảm nhiệm thư ký của Mễ Kỷ Hỏa, Trương Lực đã nhanh chóng tạo lập những mối quan hệ thân thiết, có phải chứng minh, Mễ Kỷ Hỏa trước đó đã nhận được ám hiệu của Cổ Thu Thật?
- Quốc Vĩ, hôm nay nếu như anh tiện, cũng đến truy điệu ông cụ nhà họ Phó một chút đi.
Hạ Tưởng nhìn Chương Quốc Vĩ đưa ra lời mời.
Với cấp bậc của Chương Quốc Vĩ, không đủ để tham gia lễ truy điệu của ông cụ nhà họ Phó. Nhưng Hạ Tưởng nói vậy, y chẳng khác nào đã có tư cách tham dự, cũng là Hạ Tưởng đã chấp nhận và tán thành y.
Chương Quốc Vĩ vui mừng quá đỗi: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Tôi lập tức đến, cám ơn Phó Bí thư Hạ.
Đi đến nhà họ Phó là khoảng hơn tám giờ, trên dưới nhà họ Phó tất cả đều trang nghiêm, linh đường đã bố trí xong, đã rải thảm đón khách.
Bởi vì nhà họ Phó dù sao cũng là nhà gia thế, cảnh vệ Trung Nam Hải tuy đã vào chỗ, tuy không bảo vệ nghiêm như bảo vệ Tổng bí thư, nhưng cũng thích hợp nghe theo sắp xếp của nhà họ Phó.
Người phụ trách cảnh vệ vì Mễ Kỷ Hỏa cũng biết Hạ Tưởng. Vừa thấy Hạ Tưởng đến, còn cố ý nói mấy câu với Hạ Tưởng. Vì trước kia y đi theo Tổng bí thư, mỗi lần Tổng bí thư xuất hành, nhất định là y và Minh Đắc Mưu đi trước kiểm tra hiện trường. Sau đó y và Minh Đắc Mưu đồng ý Tổng bí thư mới xuất hiện.
Bởi vậy, nhân viên cảnh vệ bên cạnh Tổng bí thư, người nào không kính trọng tâm phúc của Mễ Kỷ Hỏa ở bên cạnh Tổng bí thư như y?
Mà gần đây Hạ Tưởng và Tổng bí thư cũng nhanh chóng trở nên thân thiết, vài lần một mình gặp Tổng bí thư, đồng thời dành được sự quý trọng của Mễ Kỷ Hỏa. Bởi vậy trong mắt một số vệ sĩ Trung Nam, Hải Hạ Tưởng cũng bắt đầu trở thành người thân thiết bên cạnh Tổng Bí thư.
Thậm chí có người tung tin vịt, nói là Hạ Tưởng có khả năng được điều đến văn phòng Tổng bí thư, tiếp nhận và thay thế Mễ Kỷ Hỏa trở thành Chánh văn phòng Tổng giám đốc.
Đối với lời đồn đại này, Hạ Tưởng thật sự không có chút cảm kích nào, cũng không biết từ đâu truyền ra.
Trước tiên Hạ Tưởng gặp Phó Tiên Phong, nghe Phó Tiên Phong đơn giản nói qua các sắp xếp hôm nay, sau đó an ủi Phó Tiên Tiên vài câu – Từ khi ông cụ nhà họ Phó qua đời, Phó Tiên Tiên không ăn uống nổi, mặc Hạ Tưởng an ủi.
Phó Tiên Tiên tiều tụy đi rất nhiều, hai mắt vô thần, gầy rộc, hai má hóp lại, làm cho người ta đau lòng. Phó Tiên Tiên và ông cụ có tình cảm thân thiết nhất, ông cụ nhà họ Phó chết là đả kích lớn nhất đối với cô.
Phó Tiên Phong ở đây, Hạ Tưởng không tiện nói thêm gì, đành an ủi vài câu, bảo cô nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe thì ông cụ nhà họ Phó mới có thể yên tâm vui vẻ trên trời được.
Phó Tiên Tiên nghe lời Hạ Tưởng nói gật gật đầu muốn nói cái gì đó rồi lại khóc. Khiến Hạ Tưởng cũng một hồi đau lòng. Một con người, sinh tử cũng là một chuyện bình thường, hơn nữa ông cụ nhà họ Phó cũng không phải chết bất thường, nhưng vẫn làm cho người ta đau lòng.
Phó Tiên Tiên đi rồi, Hạ Tưởng nhỏ giọng nói với Phó Tiên Phong:
- Còn nhớ Chương Quốc Vĩ không?
Phó Tiên Phong tuy có vẻ buồn rầu, nhưng so với Phó Tiên Tiên cũng kiên cường hơn rất nhiều. Thấy Hạ Tưởng đột nhiên nhắc đến Chương Quốc Vĩ, y sửng sốt, nghĩ một lát rồi mới nói:
- Nhớ rồi, năm đó làm Thị trưởng thành phố Tần Đường.
- Lát nữa ông ta cũng đến viếng ông cụ.
- Ông ta tới làm gì?
Phó Tiên Phong rất khó hiểu.
- Ông ta đến…
Hạ Tưởng kéo Phó Tiên Phong sang một bên, nhỏ giọng nói vài câu. Đầu tiên Phó Tiên Phong tức giận, sau đó trở nên nghiêm túc mà lạnh lùng.
- Hạ Tưởng cậu có lòng, nhà họ Phó sẽ ghi nhớ ân tình của cậu.
Phó Tiên Phong nghiêm túc nắm tay Hạ Tưởng.
Chương Quốc Vĩ cũng tới rất nhanh, Hạ Tưởng vừa mới nói xong với Phó Tiên Phong y liền vội vàng chạy đến. Với cấp bậc của y hóa ra không đủ để tham gia lễ truy điệu ông cụ Phó, lại càng không đủ tư cách đến trước.
Chương Quốc Vĩ cung kính đến trước mặt Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong, chào hai người, thành khẩn nói:
- Xin Phó Bí thư Hạ dặn dò.
Hạ Tưởng bắt tay Chương Quốc Vĩ – sự tôn trọng trên vấn đề lễ tiết vẫn phải có – nói:
- Quốc Vĩ, hiện tại, mọi hành động của ông nghe theo chỉ huy của Chủ tịch tỉnh Phó.
Phó Tiên Phong bắt tay Chương Quốc Vĩ:
- Quốc Vĩ, vất vả cho anh rồi.
Chương Quốc Vĩ từ lâu không tiếp xúc với khoảng cách gần cùng cán bộ cấp tỉnh và cấp bộ, trong lòng kích động không lời nào tả hết. Hơn nữa, y biết đừng nghĩ Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong không phải lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Yến nhưng sức ảnh hưởng với tỉnh Yến cũng không nhỏ, người ngoài không thể tưởng tượng được.
Đương nhiên, Chương Quốc Vĩ không chỉ nhìn thấy lợi ích nhất thời trước mắt và mình tỉnh Yến. Với sự giúp sức của Trượng Lực, hơn nữa mấy năm gần đây sự quan sát của y đối với thế lực thăng tiến của Hạ Tưởng, cuối cùng đưa ra kết luận. Nếu có thể lọt vào mắt Hạ Tưởng, theo sát bước của Hạ Tưởng, tiền đồ sau này không có ranh giới.
Một lần nữa trong lòng Chương Quốc Vĩ lại hừng hực nhiệt huyết và hi vọng. 9 giờ, đoàn xe của Tổng bí thư đã xuất phát, sau khi nhà họ Phó nhận được tin tức, toàn bộ đều huy độnh. 9 giờ 15 phút, Mễ Kỷ Hỏa đã xuất hiện.
Trước kia, mỗi khi Tổng bí thư đến chỗ nào đó, Mễ Kỷ Hỏa luôn đi trước, luôn muốn đầu tàu gương mẫu trải đường cho Tổng bí thư. Hiện tại đã là Chủ tịch tỉnh tôn kính, chắc chắn không làm những việc thuộc bổn phận như Chánh văn phòng của Tổng bí thư trước kia.
Cho nên Mễ Kỷ Hỏa xuất hiện, không phải một người mà là vài người cùng đi. Trong đó có Cổ Thu Thật và Minh Đắc Mưu.
Minh Đắc Mưu là một trong những phụ tá đắc lực của Tổng bí thư, y đến nhà họ Phó trước, dụng ý không cần nói cũng biết. Người quen thuộc quy trình đều biết, Tổng bí thư trong khoảng mười mấy phút nữa sẽ xuất hiện.
Hạ Tưởng và mấy người của Tổng bí thư có Trần Hạo Thiên, Cổ Thu Thật, Trịnh Thịnh, Mễ Kỳ Hỏa đều đã quen thuộc, chỉ có Minh Đắc Mưu chỉ mới gặp mặt một lần.
Minh Đắc Mưu đầu tiên là kiểm tra hiện trường, thấy mọi việc ổn thỏa, liền gật đầu. Y gật đầu một cái, lập tức có người thông báo cho đoàn xe của Tổng bí thư.
Bước đi bình thản, Minh Đắc Mưu bước đến trước mặt Phó Tiên Phong và Hạ Tưởng. Khẽ gật đầu, bắt tay Phó Tiên Phong sau đó bắt tay Hạ Tưởng, khẽ mỉm cười nói:
- Phó Bí thư Hạ, đã lâu ko gặp rồi. Thường nghe Kỷ Hỏa và Thu Thật nhắc đến cậu, tên cậu thật sự nổi tiếng. Có thể để Kỷ Hỏa và Thu Thật khen ngợi chứng tỏ cậu thật sự là người trẻ tuổi đầy hứa hẹn.
Minh Đắc Mưu năm nay 56 tuổi, da trắng, nho nhã, rất có phong cách thư sinh, Hạ Tưởng khiêm tốn nói vài câu:
- Chủ nhiệm Minh quá khen, Chủ tịch tỉnh Mễ khen tôi là vì ông ấy là lãnh đạo của tôi. Thu Thật khen tôi bởi vì tôi thường xuyên mời ông ấy ăn cơm, đều là lời ân tình khách sáo…
Hạ Tưởng trả lời dí dỏm, Minh Đắc Mưu cười ha hả, Mễ Kỷ Hỏa khẽ mỉm cười, Cổ Thu Thật lại cười ha hả.
Hàn huyên vài câu, Hạ Tưởng và Minh Đắc Mưu không có nhiều đề tài lắm, chỉ nói vui vài câu, rồi việc ai người ấy làm.
Mễ Kỷ Hỏa cũng đưa Minh Đắc Mưu đến một bên bố trí hiện trường, Cổ Thu Thật kéo Hạ Tưởng sang một bên, nhỏ giọng nói:
- Nghe nói hôm qua cậu ngồi với Tống Triêu Độ và Trần Phong?
Hạ Tưởng gật đầu:
- Uống trà ôn chuyện, lâu không ngồi với hai vị lãnh đạo…
Lại cười nói:
- Bí thư Cổ, hôm qua ngài nói trong điện thoại, ngài có tin tức muốn nói.
Cổ Thu Thật cười thần bí:
- Đúng thế, tôi đã nói qua, tôi cũng là người giữ lời, hôm nay chẳng những Diệp Thiên Nam đến, Tông Cao, Ngô Công Tử cũng sẽ đến.
Hạ Tưởng không nói gì:
- Bí thư Cổ, tin tức này không tính, tôi đã biết trước rồi.
Cổ Thu Thật vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng:
- Tin tức thật sự chính là, Tổng bí thư đã hỏi ý kiến tôi, về việc sắp xếp ai đảm nhiệm Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Tề là thích hợp, tôi đề cử Tạ Tín Tài.
Hạ Tưởng vui sướng nói:
- Bí thư Cổ anh minh.
- Đừng có nịnh hót.
Cổ Thu Thật vẻ mặt nặng nề,
- Cậu muốn treo đầu dê bán thịt chó, để Diệp Thiên Nam đến Lĩnh Nam, khó khăn rất lớn. Bởi vì Thủ tướng ra sức ủng hộ Diệp Thiên Nam đến tỉnh Tề, bây giờ còn chưa có kết quả cuối cùng. Cậu muốn đạt được nguyện vọng, phải làm chút chuyện, tích cực thúc đẩy một chút.
Hạ Tưởng yên lặng gật đầu:
- Hôm nay ông cụ Phó trên trời có linh thiêng, chắc chắn phải làm ra vài việc để nhà họ Phó vui mừng.
Cổ Thu Thật thấy Hạ Tưởng như vậy, vẫn nhắc nhở một câu:
- Hôm nay vài vị cấp cao đều ở đây, cậu cũng không nên cướp cò.
- Bí thư Cổ yên tâm.
Hạ Tưởng cam đoan.
Nói chuyện xong, Tổng bí thư đi vào.
Tổng bí thư hôm nay đi đơn giản, chỉ có ba chiếc xe. Sau khi xuống xe, dâng vòng hoa lên di ảnh ông cụ Phó, lạy ba lạy. Xong nghi thức, Tổng bí thư bắt tay người nhà, nói vài câu, sau đó lên xe rời đi. Toàn bộ quá trình không đến năm phút.
Tổng bí thư mới đi không lâu, Chủ tịch quốc hội xuất hiện.
Trên thực tế, tuy rằng đến viếng cũng sắp xếp thứ tự, nhưng dù sao không phải trường hợp chính thức. Ngoài mấy vị lãnh đạo cấp cao nghiêm túc tuân theo sắp xếp, thì có thể thay đổi trình tự.
Tuy nhiên, hôm nay sắp xếp khác với lệ thường. Thường thì mấy lãnh đạo cấp cao cùng đến, theo thứ tự dâng vòng hoa, chia buồn, toàn bộ không mất mười phút. Nhưng hôm nay không biết là có gì khác, Tổng bí thư đến một mình trước, sau đó rời đi. Càng ngoài dự kiến đó là, sau khi Chủ tịch quốc hội đến, vẫn chưa xuống xe, đợi khoảng hai ba phút, xe của Thủ tướng cũng tới. Sau đó, Chủ tịch quốc hội và Thủ tưởng đi vào linh đường.
Không ít người ý thức được, hôm nay xuất hiện tình hình bất thường.
Trên thực tế, sự khác thường còn ở phía sau.
Chương Quốc Vĩ nắm bắt thời cơ dựa vào rất chuẩn. Hơn nữa chọn thời điểm cũng rất khéo léo. Với sự hiểu biết của Hạ Tưởng về Chương Quốc Vĩ thì mặc dù y có suy nghĩ tinh tường như vậy, nhưng không có trình độ cao nhận định tình thế nhạy bén như vậy.
Sau lưng Chương Quốc Vĩ có cao nhân chỉ vẽ.
Cao nhân là ai không cần nói cũng biết.
Chương Quốc Vĩ ở Tần Đường đã dựa vào Phạm Duệ Hằng, còn quan hệ giữa Phạm Duệ Hằng và y gần như thế nào, Hạ Tưởng cũng không thể hiểu hết. Chương Quốc Vĩ vừa lên tiếng đã nói thẳng về Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn, khiến Hạ Tưởng mừng thầm trong lòng.
Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn không hề đề phòng Chương Quốc Vĩ. Kết quả làm cho Chương Quốc Vĩ biết hết kế hoạch của họ. Bởi vậy đoán được Chương Quốc Vĩ và Phạm Tranh cùng Cao Kiến Viễn rất thân.
Hạ Tưởng lúc này có thêm một tầng hiểu biết với Trương Lực, có thể từ tình hình rối loạn nắm được một điểm mấu chốt. Hướng dẫn Chương Quốc Vĩ ra tay đúng lúc để chiếm được thiện cảm và sự tán thành của hắn. Trương Lực quả thật không đơn giản, rất tinh mắt.
Nếu là thời điểm bình thường, Chương Quốc Vĩ muốn tiếp cận và có được sự tán thành của hắn rất khó. Ít nhất là phải cố gắng gấp mấy lần hiện tại. Nhưng hiện tại, ở thời điểm quan trọng lại đưa ra một tin tức, đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi, nên làm ít công to.
Hạ Tưởng thầm nghĩ, Trương Lực được Tỉnh ủy Lĩnh Nam đề cử đảm nhiệm thư ký của Mễ Kỷ Hỏa, Trương Lực đã nhanh chóng tạo lập những mối quan hệ thân thiết, có phải chứng minh, Mễ Kỷ Hỏa trước đó đã nhận được ám hiệu của Cổ Thu Thật?
- Quốc Vĩ, hôm nay nếu như anh tiện, cũng đến truy điệu ông cụ nhà họ Phó một chút đi.
Hạ Tưởng nhìn Chương Quốc Vĩ đưa ra lời mời.
Với cấp bậc của Chương Quốc Vĩ, không đủ để tham gia lễ truy điệu của ông cụ nhà họ Phó. Nhưng Hạ Tưởng nói vậy, y chẳng khác nào đã có tư cách tham dự, cũng là Hạ Tưởng đã chấp nhận và tán thành y.
Chương Quốc Vĩ vui mừng quá đỗi: Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
- Tôi lập tức đến, cám ơn Phó Bí thư Hạ.
Đi đến nhà họ Phó là khoảng hơn tám giờ, trên dưới nhà họ Phó tất cả đều trang nghiêm, linh đường đã bố trí xong, đã rải thảm đón khách.
Bởi vì nhà họ Phó dù sao cũng là nhà gia thế, cảnh vệ Trung Nam Hải tuy đã vào chỗ, tuy không bảo vệ nghiêm như bảo vệ Tổng bí thư, nhưng cũng thích hợp nghe theo sắp xếp của nhà họ Phó.
Người phụ trách cảnh vệ vì Mễ Kỷ Hỏa cũng biết Hạ Tưởng. Vừa thấy Hạ Tưởng đến, còn cố ý nói mấy câu với Hạ Tưởng. Vì trước kia y đi theo Tổng bí thư, mỗi lần Tổng bí thư xuất hành, nhất định là y và Minh Đắc Mưu đi trước kiểm tra hiện trường. Sau đó y và Minh Đắc Mưu đồng ý Tổng bí thư mới xuất hiện.
Bởi vậy, nhân viên cảnh vệ bên cạnh Tổng bí thư, người nào không kính trọng tâm phúc của Mễ Kỷ Hỏa ở bên cạnh Tổng bí thư như y?
Mà gần đây Hạ Tưởng và Tổng bí thư cũng nhanh chóng trở nên thân thiết, vài lần một mình gặp Tổng bí thư, đồng thời dành được sự quý trọng của Mễ Kỷ Hỏa. Bởi vậy trong mắt một số vệ sĩ Trung Nam, Hải Hạ Tưởng cũng bắt đầu trở thành người thân thiết bên cạnh Tổng Bí thư.
Thậm chí có người tung tin vịt, nói là Hạ Tưởng có khả năng được điều đến văn phòng Tổng bí thư, tiếp nhận và thay thế Mễ Kỷ Hỏa trở thành Chánh văn phòng Tổng giám đốc.
Đối với lời đồn đại này, Hạ Tưởng thật sự không có chút cảm kích nào, cũng không biết từ đâu truyền ra.
Trước tiên Hạ Tưởng gặp Phó Tiên Phong, nghe Phó Tiên Phong đơn giản nói qua các sắp xếp hôm nay, sau đó an ủi Phó Tiên Tiên vài câu – Từ khi ông cụ nhà họ Phó qua đời, Phó Tiên Tiên không ăn uống nổi, mặc Hạ Tưởng an ủi.
Phó Tiên Tiên tiều tụy đi rất nhiều, hai mắt vô thần, gầy rộc, hai má hóp lại, làm cho người ta đau lòng. Phó Tiên Tiên và ông cụ có tình cảm thân thiết nhất, ông cụ nhà họ Phó chết là đả kích lớn nhất đối với cô.Phó Tiên Phong ở đây, Hạ Tưởng không tiện nói thêm gì, đành an ủi vài câu, bảo cô nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe thì ông cụ nhà họ Phó mới có thể yên tâm vui vẻ trên trời được.
Phó Tiên Tiên nghe lời Hạ Tưởng nói gật gật đầu muốn nói cái gì đó rồi lại khóc. Khiến Hạ Tưởng cũng một hồi đau lòng. Một con người, sinh tử cũng là một chuyện bình thường, hơn nữa ông cụ nhà họ Phó cũng không phải chết bất thường, nhưng vẫn làm cho người ta đau lòng.
Phó Tiên Tiên đi rồi, Hạ Tưởng nhỏ giọng nói với Phó Tiên Phong:
- Còn nhớ Chương Quốc Vĩ không?
Phó Tiên Phong tuy có vẻ buồn rầu, nhưng so với Phó Tiên Tiên cũng kiên cường hơn rất nhiều. Thấy Hạ Tưởng đột nhiên nhắc đến Chương Quốc Vĩ, y sửng sốt, nghĩ một lát rồi mới nói:
- Nhớ rồi, năm đó làm Thị trưởng thành phố Tần Đường.
- Lát nữa ông ta cũng đến viếng ông cụ.
- Ông ta tới làm gì?
Phó Tiên Phong rất khó hiểu.
- Ông ta đến…
Hạ Tưởng kéo Phó Tiên Phong sang một bên, nhỏ giọng nói vài câu. Đầu tiên Phó Tiên Phong tức giận, sau đó trở nên nghiêm túc mà lạnh lùng.
- Hạ Tưởng cậu có lòng, nhà họ Phó sẽ ghi nhớ ân tình của cậu.
Phó Tiên Phong nghiêm túc nắm tay Hạ Tưởng.
Chương Quốc Vĩ cũng tới rất nhanh, Hạ Tưởng vừa mới nói xong với Phó Tiên Phong y liền vội vàng chạy đến. Với cấp bậc của y hóa ra không đủ để tham gia lễ truy điệu ông cụ Phó, lại càng không đủ tư cách đến trước.
Chương Quốc Vĩ cung kính đến trước mặt Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong, chào hai người, thành khẩn nói:
- Xin Phó Bí thư Hạ dặn dò.
Hạ Tưởng bắt tay Chương Quốc Vĩ – sự tôn trọng trên vấn đề lễ tiết vẫn phải có – nói:
- Quốc Vĩ, hiện tại, mọi hành động của ông nghe theo chỉ huy của Chủ tịch tỉnh Phó.
Phó Tiên Phong bắt tay Chương Quốc Vĩ:
- Quốc Vĩ, vất vả cho anh rồi.
Chương Quốc Vĩ từ lâu không tiếp xúc với khoảng cách gần cùng cán bộ cấp tỉnh và cấp bộ, trong lòng kích động không lời nào tả hết. Hơn nữa, y biết đừng nghĩ Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong không phải lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Yến nhưng sức ảnh hưởng với tỉnh Yến cũng không nhỏ, người ngoài không thể tưởng tượng được.
Đương nhiên, Chương Quốc Vĩ không chỉ nhìn thấy lợi ích nhất thời trước mắt và mình tỉnh Yến. Với sự giúp sức của Trượng Lực, hơn nữa mấy năm gần đây sự quan sát của y đối với thế lực thăng tiến của Hạ Tưởng, cuối cùng đưa ra kết luận. Nếu có thể lọt vào mắt Hạ Tưởng, theo sát bước của Hạ Tưởng, tiền đồ sau này không có ranh giới.
Một lần nữa trong lòng Chương Quốc Vĩ lại hừng hực nhiệt huyết và hi vọng. 9 giờ, đoàn xe của Tổng bí thư đã xuất phát, sau khi nhà họ Phó nhận được tin tức, toàn bộ đều huy độnh. 9 giờ 15 phút, Mễ Kỷ Hỏa đã xuất hiện.
Trước kia, mỗi khi Tổng bí thư đến chỗ nào đó, Mễ Kỷ Hỏa luôn đi trước, luôn muốn đầu tàu gương mẫu trải đường cho Tổng bí thư. Hiện tại đã là Chủ tịch tỉnh tôn kính, chắc chắn không làm những việc thuộc bổn phận như Chánh văn phòng của Tổng bí thư trước kia.
Cho nên Mễ Kỷ Hỏa xuất hiện, không phải một người mà là vài người cùng đi. Trong đó có Cổ Thu Thật và Minh Đắc Mưu.
Minh Đắc Mưu là một trong những phụ tá đắc lực của Tổng bí thư, y đến nhà họ Phó trước, dụng ý không cần nói cũng biết. Người quen thuộc quy trình đều biết, Tổng bí thư trong khoảng mười mấy phút nữa sẽ xuất hiện.
Hạ Tưởng và mấy người của Tổng bí thư có Trần Hạo Thiên, Cổ Thu Thật, Trịnh Thịnh, Mễ Kỳ Hỏa đều đã quen thuộc, chỉ có Minh Đắc Mưu chỉ mới gặp mặt một lần.
Minh Đắc Mưu đầu tiên là kiểm tra hiện trường, thấy mọi việc ổn thỏa, liền gật đầu. Y gật đầu một cái, lập tức có người thông báo cho đoàn xe của Tổng bí thư.
Bước đi bình thản, Minh Đắc Mưu bước đến trước mặt Phó Tiên Phong và Hạ Tưởng. Khẽ gật đầu, bắt tay Phó Tiên Phong sau đó bắt tay Hạ Tưởng, khẽ mỉm cười nói:
- Phó Bí thư Hạ, đã lâu ko gặp rồi. Thường nghe Kỷ Hỏa và Thu Thật nhắc đến cậu, tên cậu thật sự nổi tiếng. Có thể để Kỷ Hỏa và Thu Thật khen ngợi chứng tỏ cậu thật sự là người trẻ tuổi đầy hứa hẹn.
Minh Đắc Mưu năm nay 56 tuổi, da trắng, nho nhã, rất có phong cách thư sinh, Hạ Tưởng khiêm tốn nói vài câu:
- Chủ nhiệm Minh quá khen, Chủ tịch tỉnh Mễ khen tôi là vì ông ấy là lãnh đạo của tôi. Thu Thật khen tôi bởi vì tôi thường xuyên mời ông ấy ăn cơm, đều là lời ân tình khách sáo…
Hạ Tưởng trả lời dí dỏm, Minh Đắc Mưu cười ha hả, Mễ Kỷ Hỏa khẽ mỉm cười, Cổ Thu Thật lại cười ha hả.
Hàn huyên vài câu, Hạ Tưởng và Minh Đắc Mưu không có nhiều đề tài lắm, chỉ nói vui vài câu, rồi việc ai người ấy làm.
Mễ Kỷ Hỏa cũng đưa Minh Đắc Mưu đến một bên bố trí hiện trường, Cổ Thu Thật kéo Hạ Tưởng sang một bên, nhỏ giọng nói:
- Nghe nói hôm qua cậu ngồi với Tống Triêu Độ và Trần Phong?
Hạ Tưởng gật đầu:
- Uống trà ôn chuyện, lâu không ngồi với hai vị lãnh đạo…
Lại cười nói:
- Bí thư Cổ, hôm qua ngài nói trong điện thoại, ngài có tin tức muốn nói.
Cổ Thu Thật cười thần bí:
- Đúng thế, tôi đã nói qua, tôi cũng là người giữ lời, hôm nay chẳng những Diệp Thiên Nam đến, Tông Cao, Ngô Công Tử cũng sẽ đến.
Hạ Tưởng không nói gì:
- Bí thư Cổ, tin tức này không tính, tôi đã biết trước rồi.
Cổ Thu Thật vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng:
- Tin tức thật sự chính là, Tổng bí thư đã hỏi ý kiến tôi, về việc sắp xếp ai đảm nhiệm Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Tề là thích hợp, tôi đề cử Tạ Tín Tài.
Hạ Tưởng vui sướng nói:
- Bí thư Cổ anh minh.
- Đừng có nịnh hót.
Cổ Thu Thật vẻ mặt nặng nề,
- Cậu muốn treo đầu dê bán thịt chó, để Diệp Thiên Nam đến Lĩnh Nam, khó khăn rất lớn. Bởi vì Thủ tướng ra sức ủng hộ Diệp Thiên Nam đến tỉnh Tề, bây giờ còn chưa có kết quả cuối cùng. Cậu muốn đạt được nguyện vọng, phải làm chút chuyện, tích cực thúc đẩy một chút.
Hạ Tưởng yên lặng gật đầu:
- Hôm nay ông cụ Phó trên trời có linh thiêng, chắc chắn phải làm ra vài việc để nhà họ Phó vui mừng.
Cổ Thu Thật thấy Hạ Tưởng như vậy, vẫn nhắc nhở một câu:
- Hôm nay vài vị cấp cao đều ở đây, cậu cũng không nên cướp cò.
- Bí thư Cổ yên tâm.
Hạ Tưởng cam đoan.
Nói chuyện xong, Tổng bí thư đi vào.
Tổng bí thư hôm nay đi đơn giản, chỉ có ba chiếc xe. Sau khi xuống xe, dâng vòng hoa lên di ảnh ông cụ Phó, lạy ba lạy. Xong nghi thức, Tổng bí thư bắt tay người nhà, nói vài câu, sau đó lên xe rời đi. Toàn bộ quá trình không đến năm phút.
Tổng bí thư mới đi không lâu, Chủ tịch quốc hội xuất hiện.
Trên thực tế, tuy rằng đến viếng cũng sắp xếp thứ tự, nhưng dù sao không phải trường hợp chính thức. Ngoài mấy vị lãnh đạo cấp cao nghiêm túc tuân theo sắp xếp, thì có thể thay đổi trình tự.
Tuy nhiên, hôm nay sắp xếp khác với lệ thường. Thường thì mấy lãnh đạo cấp cao cùng đến, theo thứ tự dâng vòng hoa, chia buồn, toàn bộ không mất mười phút. Nhưng hôm nay không biết là có gì khác, Tổng bí thư đến một mình trước, sau đó rời đi. Càng ngoài dự kiến đó là, sau khi Chủ tịch quốc hội đến, vẫn chưa xuống xe, đợi khoảng hai ba phút, xe của Thủ tướng cũng tới. Sau đó, Chủ tịch quốc hội và Thủ tưởng đi vào linh đường.
Không ít người ý thức được, hôm nay xuất hiện tình hình bất thường.
Trên thực tế, sự khác thường còn ở phía sau.