Lĩnh Nam đặc biệt không chỉ thể hiện ở một tỉnh có kinh tế phát triển mạnh mẽ, còn bởi vì Lĩnh Nam có hoàn cảnh địa lý và môi trường chính trị khá phức tạp.
Hoàn cảnh địa lý phức tạp cùng với nguyên nhân lịch sử, khiến trong tỉnh Lĩnh Nam tự nhiên hình thành rất nhiều khu vực với phát âm bất đồng. Thứ nhất, con người ở khu vực tam giác châu lấy Việt ngữ (tiếng Quảng Đông) là chính, nói về vùng trung, nam bộ Lĩnh Nam, thứ hai, người bình nguyên lấy khẩu âm Mân Nam là ngôn ngữ chính. Thứ ba, người ở khu vực lấy ngôn ngữ Lĩnh Đông làm ngôn ngữ chính. Nguyên nhân hình thành ba khu vực lớn, một phần là do lịch sử, cũng một phần là do kế thừa văn hóa.
Trong khi đó, tỉnh Yến, tỉnh Tề lớn như vậy cũng không có, có lẽ bởi vì tỉnh Yến và tỉnh Tề kế thừa lịch sử đã lâu, phần lớn văn hóa và tập tục đều giống nhau, không có sự khác biệt rõ ràng. Mà ba khu vực lớn ở Lĩnh Nam, gần như có thể nói là đều kế thừa văn hóa riêng của mình.
Cũng bởi vì điều này, chính trị Lĩnh Nam ở cũng phân chia làm ba phái.
Phái Việt ngữ thì gọi là phái khoát đệ. Phái thế nước gọi là phái thủy đầu, phái Lĩnh Đông gọi là phái Lĩnh Đông, trước khi Trần Hạo Thiên tới Lĩnh Nam, ba phái đang rất hiển hách trên chính đàn Lĩnh Nam, ba phần trong thiên hạ Lĩnh Nam.
Sau khi Trần Hạo Thiên tới đảm nhiệm chức vụ ở Lĩnh Nam, khí thế giảm dần, với sự cầm đầu của anh ta lại tạo thành một phái nữa —— phái ngoại tỉnh.
Thật ra từ lúc Trần Hạo Thiên chưa tới nhậm chức, sau giải phóng, Lĩnh Nam còn có không ít cán bộ phía nam đến Lĩnh Nam đảm nhiệm chức vụ quan trọng của chính quyền và Đảng, đã hình thành phái ngoại tỉnh, tuy nhiên vẫn bị yếu thế.
Đầu năm 90, chiếc ghế Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lĩnh Nam để trống. Bí thư Tỉnh ủy lúc bấy giờ trên vấn đề bổ nhiệm Trưởng ban thư ký, mãi không đưa ra chủ ý. Bình thường, trong những chuyện lớn việc nhỏ, dưới điều kiện tiên quyết đều là phải xin chỉ thị nhậm chức từ lãnh đạo Tỉnh ủy, chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy vốn là do Bí thư Tỉnh ủy quản lý, thân là nhân vật số một Tỉnh ủy cũng không có chủ kiến, thì thật là hiếm thấy. Điều này cũng chứng minh chính trị Lĩnh Nam tương đối phức tạp.
Chiếc ghế này vẫn trống đến nửa năm, Bí thư Tỉnh ủy mới nhận được gợi ý của Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Trung ương, cuối cùng đã quyết định chọn ra người thích hợp.
Ngay lúc đó Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Trung ương họ Quý, từng đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam—— chính là người cầm lái của nhà họ Quý ở Lĩnh Nam Quý Trạch Phàm.
Quý Trạch Phàm xuất thân từ Hoa Mai - Lĩnh Nam. Hoa Mai là nơi bắt nguồn từ phái Lĩnh Đông. Năm đó, lúc Quý Trạch Phàm đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, mặc kệ là Bí thư Tỉnh ủy phái thủy đầu, hay là Phó bí thư tỉnh ủy phái phái khoát đệ, đối với anh ta đều là nói gì nghe nấy. Tuy anh ta là nhân vật số 2, nhưng quyền uy ở Lĩnh Nam lại là nói một không hai, thực tế là cầm quyền người ở Lĩnh Nam.
Ba phái ở Lĩnh Nam, lúc này phái Lĩnh Đông đang đứng đầu, hoặc là nói, nhà họ Quý thực lực mạnh nhất.
Nhắc tới môi trường chính trị ở Lĩnh Nam trước kia, không thể không nói tới sự phân tranh ngầm của các phái ở Lĩnh Nam. Vì đấu sức cân bằng khu vực, đồng thời các phe phái đều thay phiên nhau tự đề bạt nhân vật có thực lực. Vương Hạ Sáng thân là Phó chủ tịch tỉnh của phái ngoại tỉnh ở Lĩnh Nam đảm nhiệm gần 10 năm, vẫn không được đề bạt. Lúc anh ta đã thăng chức lên đến Phó tỉnh, Lỗ Tường Trung phái thủy đầu vẫn là Thị trưởng. Nhưng sau đó, Lỗ Tường Trung ở sau vượt lên trước. Đầu tiên là đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh - ủy viên thường vụ, sau lại lên Phó bí thư tỉnh ủy, cứ thế thăng cấp lên Chủ tịch tỉnh.
Tuy nhiên vận mệnh của nhân vật chính trị thay đổi quả thực rất bất ngờ. Lấy lẽ thường mà suy đoán, tiền đồ chính trị của Vương Hạ Sáng ở Lĩnh Nam thật ảm đạm, chỉ sợ rất khó xoay chuyển. Bởi vì căn cứ vào xếp hạng của bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh ngay lúc đó, sau Lỗ Tường Trung, vẫn là người Lĩnh Nam tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh, không đến lượt anh ta được phù chính ở Lĩnh Nam.
Nhưng chỉ sau khi Lỗ Tường Trung được chọn làm Chủ tịch tỉnh một năm, Vương Hạ Sáng lập tức đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy. Năm 2001, một bước thăng chức làm Chủ tịch tỉnh tỉnh Tề. Hai năm sau tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, hiện tại anh ta đã làm Ủy viên bộ Chính trị Trung ương, Bí thư Thành ủy Tân Thành.
Mà năm đó, sau khi hai người ở dưới vượt lên trước đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam, cũng đã lần lượt lui ra, cáo biệt sân khấu chính trị.
... Hạ Tưởng hồi tưởng lại lịch sử biến động bất ngờ của chính đàn Lĩnh Nam, điều này càng làm cho hắn hiểu rõ ràng tình trạng hiện giờ. Ba phái bên trong Lĩnh Nam, vốn do phái nhà họ Quý - Lĩnh Đông thực lực hùng hậu nhất, quản lý Lĩnh Nam mười mấy năm qua, nhưng từ sau khi Mễ Kỷ Hỏa đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, lui ra, thì việc quý gia thống trị Lĩnh Nam đã dần trở thành lịch sử!
Nhưng nhà họ cũng không phải rút lại lại toàn bộ. Ngoài mặt không tiếp tục nắm giữ quyền lớn, thật ra rất nhiều chức vụ mấu chốt còn nằm trong sự khống chế của nhà họ Quý. Dù sao nhà họ Quý cũng kinh doanh nhiều năm ở Lĩnh Nam, lại có nội tình chính trị thâm hậu, với tư cách là con cháu của người lãnh đạo khai quốc, vô hình chung khiến cho ảnh hưởng chính trị của họ thật không gì sánh kịp.
Nhà họ Quý còn lại một người công tác ở vị trí cấp phó tỉnh là Bình Phàm hiện tại là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Dương Thành.
Vận mệnh chính đàn Lĩnh Nam trước thời đại của Trần Hạo Thiên còn hỗn loạn, nay đã dần dần rõ ràng hơn rất nhiều.
Lĩnh Nam bởi vì rất nhiều nguyên nhân về lịch sử và phong tục văn hóa mà tự nhiên hình thành khu vực chính trị với lực hướng tâm và tính chất biệt lập vô cùng tự nhiên. Lại bởi vì ngôn ngữ và tập tục tương đồng, sự nghiêm túc trên vấn đề tổ chức và tư mật vòng tròn, khiến thế lực địa phương ở tỉnh Tề vô cùng rời rạc khó có thể đánh đồng.
Cũng may mắn là sau khi Trần Hạo Thiên tới Lĩnh Nam đã thực hiện một loạt công tác hữu hiệu, mới khiến vận mệnh Lĩnh Nam không còn hỗn loạn như trước, cũng khiến cho khi Hạ Tưởng từng bước một vào Lĩnh Nam, áp lực và lực cản ở khắp nơi được giảm bớt không ít.
Lại nói ngược trở lại, tuy nói nhà họ Quý thống trị Lĩnh Nam đã thành lịch sử, nhưng lực ảnh hưởng của nhà họ Quý ở Lĩnh Nam vẫn còn đang thâm căn cố đế, thế lực hai phái khác ở Lĩnh Nam cũng vẫn còn to lớn. Các Bí thư Thành ủy và Thị trưởng, trên cơ bản đều người trong hàng ngũ của ba phái này, ngoại trừ phái ngoại tỉnh ở Tỉnh ủy chiếm ưu thế ra, ở dưới địa phương vẫn dần suy thoái.
Hạ Tưởng vốn tưởng rằng, sau khi hắn và nhà họ Quý tiếp xúc sẽ chính thức bắt đầu, hoặc là thình lình một ngày nào đó xảy ra, hoặc là do lão Cổ chỉ dẫn, lại không nghĩ rằng, Trương Lực lại ra mặt giới thiệu.
Trương Lực... Cuối cùng là người như thế nào của nhà họ Quý?
Hạ Tưởng hơi trầm ngâm, rất thẳng thắn đáp ứng với Trương Lực:
- Được, anh cứ thu xếp địa điểm đi.
Trương Lực thấy Hạ Tưởng đáp ứng một cách vô cùng sảng khoái, cũng cảm thấy mát mặt:
- Cảm ơn Phó Bí thư Hạ tín nhiệm, tôi sẽ lập tức thu xếp.
Bỏ điện thoại xuống, nhìn bên ngoài đầy ánh đèn rực rỡ trong đêm, tâm tình Hạ Tưởng không hiểu sao lại yên ổn hơn rất nhiều.
Lo nghĩ, hắn lại trực tiếp gọi điện thoại cho Cổ Ngọc.
- Em đang làm gì vậy?
Đầu tiên Hạ Tưởng hỏi tới việc thường ngày.
- Thật là, anh điện thoại tới thật đúng lúc, người xấu quả nhiên là người xấu.
Tâm tình Cổ Ngọc hiển nhiên không tệ.
- Em đang tắm, muốn nghe tiếng nước trong nhà tắm hay không?
Hạ Tưởng không nói gì:
- Tắm lúc này sao? Thật sự chỉ có em, tắm xong thì ngủ hay là ăn cơm?
- Ai cần anh lo, dù sao em tắm cho người vừa thơm vừa sạch, đối với anh thật sự là chuyện tốt mà.
Cổ Ngọc cười hì hì một trận:
- Em đang đánh móng tay, anh có chuyện gì thì nói nhanh đi, không có việc gì thì đừng ảnh hưởng tới chuyện chính sự của em.
Đánh móng tay cũng là chính sự? Hạ Tưởng cảm thấy hắn thân thiết, ân cần thăm hỏi Cổ Ngọc một phen xem như uổng phí.
- Lão Cổ có ở đó không?
- Ông nội không có nhà, đi ra ngoài rồi. Hình như cùng Hứa Quan Hoa đi xã giao. Nghe nói có lãnh đạo Quân ủy gì đó, em cũng lười hỏi, lại không muốn ăn gì, nên đi tắm rửa trước.
Giọng nói của Cổ Ngọc đầy uể oải, khiến người ta phải mê mệt.
- Này, anh nói xem rốt cuộc chị Tiểu Thì làm sao vậy? Không lên mạng, không nghe điện thoại, cũng không trả lời tin nhắn, người nào làm cô ấy tức giận vậy? Hình như em không có làm chị ấy giận mà.
Nghiêm Tiểu Thì người đang ở tỉnh Tương, cô đang giận hắn, Hạ Tưởng đành phải nói:
- Chỉ sợ vẫn bởi vì chuyện của cha con Phạm Duệ Hằng, chờ anh gọi điện thoại cho cô ấy.
Đang muốn cắt đứt điện thoại, Hạ Tưởng lại nghĩ tới điều gì, hỏi:
- Em có biết Tiểu Thì thích nhất cái gì không?
- Chị ấy à...
Cổ Ngọc dường như rất chăm chỉ rất cố gắng suy nghĩ.
- Chị ấy thích nhất hai chuyện, tình yêu và sự nghiệp, hay nói đơn giản hơn, chính là gã bảnh bao và tiền tài.
Hạ Tưởng vốn định trò chuyện với lão Cổ, đại khái hỏi một chút về chuyện của nhà họ Quý, xác định kỹ lại một chút về việc gặp mặt với nhà họ Quý, không ngờ lão Cổ không ở nhà, lại bị Cổ Ngọc khôi hài chọc cười, nói:
- Tốt lắm, em cứ tắm rửa cho thật đẹp đi, chờ lão Cổ trở lại, nói cho ông ấy một tiếng, nói là hoa Lĩnh Nam đã nở.
- Để xem em có quên không đã, nếu quên... Cũng đừng trách em nha.
Cổ Ngọc cố ý nghịch ngợm.
Hạ Tưởng mỉm cười:
- Được rồi, đừng náo loạn, anh cúp máy trước, còn có việc phải làm.
Trò chuyện cùng Cổ Ngọc, khiến tâm tình Hạ Tưởng lại thoải mái không ít. Mặc dù hắn cũng biết, công tác toàn diện của hắn ở Lĩnh Nam, vừa mới bắt đầu, những khó khăn mà sau này gặp phải, khẳng định còn gian khổ hơn nhiều so với trong tưởng tượng. Không cần nói gì khác, chính là ở bên trong Tỉnh ủy, khi hắn đi đến một nơi, hắn nghe được một vài người tụ tập dùng ngôn ngữ mà hắn không hiểu được để bàn luận vấn đề, sẽ lập tức cảm nhận được mình là một người bị xa cách bị bài xích.
Vấn đề ngôn ngữ là một vấn đề lớn. Lĩnh Nam từng bởi vì vấn đề ngôn ngữ đã bay lên trở thành vấn đề chính trị, đã chứng minh một điểm, một đám người nói khẩu âm giống nhau tất nhiên là có bài xích đối với một đám người có khẩu âm khác. Tỉnh Tề cũng có ngôn ngữ riêng, nhưng ngôn ngữ của tỉnh Tề là căn cứ vào ngôn ngữ phương bắc, hắn nghe có thể hiểu được.
Tới Lĩnh Nam thì hoàn toàn khác biệt. Ở đây, hắn gần như chẳng phân biệt được đối phương đang nói cái gì. Nói đúng hơn là, nếu có người ở ngay trước mặt của anh, lá mặt lá trái với anh, anh cũng sẽ chẳng hay biết gì.
Suy nghĩ, Hạ Tưởng cho rằng cần phải trao đổi với Mễ Kỷ Hỏa, về phần Trần Hạo Thiên... Chờ sau khi gặp mặt với nhà họ Quý thì nói sau cũng không muộn. Hắn liền gọi điện vào di động của Mễ Kỷ Hỏa.
- Chủ tịch tỉnh Mễ, tôi và Trương Lực sẽ đi gặp một bằng hữu, đặc biệt muốn xin chỉ thị của anh.
Dù sao Trương Lực là thư ký của Mễ Kỷ Hỏa, Hạ Tưởng theo lễ tiết không thể khiến Mễ Kỷ Hỏa để ý.
- Được thôi, hiện giờ hoàn toàn còn không có việc gì, cũng nên gặp bằng hữu, thường xuyên ân cần thăm hỏi cũng là công tác chính trị.
Mễ Kỷ Hỏa nói thật sự rất uyển chuyển:
- Phải coi anh em bốn biển là bằng hữu mới có thể khai triển tốt các công tác được.
Hạ Tưởng biết rằng Mễ Kỷ Hỏa cũng không phải vì nhiều lời mà nói một câu khách sáo, mà là biểu đạt sự ủng hộ đối với hắn, có lẽ càng sâu trong tư tưởng, Mễ Kỷ Hỏa chắc đã biết bằng hữu mà hắn sẽ phải gặp là bằng hữu nào.
Vừa mới buông điện thoại xuống, Trương Lực liền gõ cửa đi vào.
- Phó Bí thư Hạ, đã thu xếp xong rồi, đi luôn bây giờ có tiện không ạ?
Trương Lực dường như cũng đã tính toán kỹ, Hạ Tưởng cũng lúng túng, tức khắc đứng dậy:
- Đi.
Xuống đến tầng dưới, ngồi trên một chiếc ô tô mang biển kiểm soát bình thường, Hạ Tưởng cũng không hỏi đi chỗ nào, chỉ một mực tùy ý để Trương Lực đưa đi. Sau khi ô tô chuyển động, đi thẳng về hướng tây, dần dần ra khỏi nội thành, đi tới bên một hồ có vẻ tĩnh mịch.
Bên hồ có một biệt thự, tên là "Hoa Vô Khuyết", cái tên rất lạ, cũng có ý nghĩa sâu sắc, Hạ Tưởng im lặng cười.
Vừa xuống xe, còn có người ra đón —— Thật ra Hạ Tưởng biết rằng lấy kinh nghiệm lý lịch của hắn, nhà họ Quý gặp mặt hắn, hơn phân nửa chỉ mang tính thử tiếp xúc. Nói đúng là, sẽ không có nhân vật cấp quan trọng ra mặt, hắn cũng sẽ không cho rằng bản thân mình có trọng lượng có thể kinh động tới trực hệ của nhà họ Quý gia —— Nhưng vừa nhìn thấy người ra nghênh đón, vẫn thực sự khiến hắn phải giật mình kinh hãi.