Đường Thiên Vân ở lại giúp, cũng bận rộn cho đến khuya.
Lãnh đạo làm việc, bất cứ lúc nào thư ký cũng phải ở bên cạnh chờ sai bảo, chẳng có gì lạ. Nhưng không có quy định Phó trưởng ban thư ký tỉnh ủy phải ở lại cùng. Ngọn đèn ở văn phòng của Lâm Khang Tân cũng vẫn đang sáng, cho đến khi Hạ Tưởng rời khỏi anh ta mới tắt đèn về nhà. Cảnh này mà để người có quan tâm nhìn thấy sẽ không khỏi cảm thán, Lâm Khang Tân hoàn toàn có ý tiếp cận Hạ Tưởng.
Phó bí thư ủy ban kỷ luật Vương Hòa Dân cũng ở lại làm việc với Hạ Tưởng đến tận khuya, lại không có ai đi suy đoán lập trường và khuynh hướng của ông. Vương Hòa Dân đối nhân xử thế ngay thẳng, ở Tỉnh ủy ai cũng biết ông chỉ tuân theo nguyên tắc chứ không tuân theo tình cảm riêng. Trước kia ông ta đã từng có va chạm với Trần Hạo Thiên, hiện tại mọi chuyện lại theo sát nhịp chân của Hạ Tưởng liền chứng tỏ một điều, những gì mà Hạ Tưởng làm hoàn toàn xuất phát từ công bằng.
Khiến cho không ít người ở Tỉnh ủy ngầm cảm thấy kỳ quặc.
Ở Tỉnh ủy, Vương Hòa Dân là một người kỳ lạ, Trần Hạo Thiên không thể thu phục được, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật nhiệm kỳ trước cũng không thu phục được, bây giờ lại có dấu hiệu bị Hạ Tưởng thu phục, chẳng lẽ Hạ Tưởng thật sự là một lãnh đạo công chính ngay thẳng?
Tuy nhiên Hạ Tưởng đến thành phố Hồng Hoa là vì ra sức ủng hộ Lý Dật Phong, không tiếc giao thủ mãnh liệt với nhà họ Quý, bắt Lăng Trấn Hà ngay tại trận, không phải là dùng công báo thù tư đi? Quả thực, bản thân Lăng Trấn Hà có vấn đề, nhưng vì sao lại không thể áp dụng biện pháp ôn hòa, lại cứ muốn công kích mạnh mẽ?
Tuy rằng những suy đoán và bình luận về Hạ Tưởng không ít, nhưng cũng chỉ giới hạn trong các cán bộ cấp trung của Tỉnh ủy, tất cả các lãnh đạo cấp Phó tỉnh trở lên, đều không công khai nói một từ. Bởi vì với trí tuệ chính trị và độ cao chính trị của bọn họ, khi phân tích vấn đề, sẽ đưa ra kết luận hoàn toàn khác với quan điểm của cán bộ cấp trung, cách làm của Hạ Tưởng không có gì để chê trách, cũng không thể chỉ trích điều gì!
Khoảng 10 giờ đêm, sau khi ngọn đèn ở phòng làm việc của Hạ Tưởng tắt, ngọn đèn ở văn phòng của các lãnh đạo Tỉnh ủy khác cũng lần lượt tắt theo. Nhưng Hạ Tưởng đi chưa được lâu, thì lại có một văn phòng đột nhiên sáng đèn, nếu Đường Thiên Vân mà nhìn thấy, y chỉ liếc mắt một cái cũng nhìn ra là văn phòng của Trương Lực.
Không khí ở Dương Thành so với thành phố Lỗ và thành phố Yến đều ẩm ướt hơn, thời gian Hạ Tưởng tới chưa lâu nên chưa thích ứng lắm với cảm giác cả người dính dính, vừa về đến nhà đầu tiên là phải tắm rửa.
Sau khi tắm rửa xong, mới cảm giác tinh thần thoải mái hơn, tâm tình cũng nhờ đó mà dễ chịu rất nhiều, nghĩ một chút về quan hệ hiện tại giữa hắn và nhà họ Quý, không khỏi lắc đầu cười.
Kỳ thực cho đến bây giờ, cùng chạm trán với nhà họ Quý cũng mới chỉ dừng lại ở Quý Như Lan mà thôi. Mấy lần nhà họ Quý ra tay, đều là tranh chấp có ý nghĩa cá nhân, cho dù không ai nói với Hạ Tưởng, nhưng kỳ thực mấy lần ra tay đó cũng không phải là ý đồ chân chính của nhà họ Quý, mà là do một tay Quý Như Lan gây nên. Nhưng hắn nhiều ít cũng đoán được, với phương pháp so đo từng tý và tình hình được bố trí theo kiểu giận dỗi, rõ ràng là do phụ nữ gây nên.
Không phải Hạ Tưởng coi thường phụ nữ, phụ nữ trời sinh đã thiếu khoan dung về mặt chính trị khuyết thiếu, không phân biệt được công tư rõ ràng. Ngày trước có Tần Huệ Vương theo yêu cầu của chính trị lập ra luật ngũ mã phanh thây, nhưng lại vẫn âm thầm làm theo luật cũ.
Mà Từ Hi cũng chỉ vì tranh chấp cá nhân, cũng không biết việc Thú tuất thay đổi điều luật là tốt xấu như thế nào, chỉ vì Quang Tự tự thay đổi luật pháp mà không xin ý kiến của bà, bà vì sĩ diện của bản thân đã phủ định toàn bộ những thay đổi đó, lại bởi vì thế lực ngoại quốc cũng ủng hộ biến pháp, đã đem Nghĩa Hòa đoàn điều đến Bắc Kinh đối kháng với quân đội của liên minh 8 nước.
Kết quả chính là Bắc Kinh bị công phá, Từ Hi phải chật vật chạy trốn.
Nói đi cũng phải nói lại, Quý Như Lan liên tiếp ra tay, nhà họ Quý cũng không ra tay ngăn cản, không đồng ý cũng không phản đối, chỉ khoanh tay đứng nhìn, cũng rất có thâm ý. Hạ Tưởng từ lúc mới bắt đầu đảm nhiệm vị trí Phó chủ tịch thường trực huyện An sau đó một đường tiến lên, hiện tại là Phó bí thư Tỉnh ủy, đối với thái độ bình thản của quan trường và các loại ám chỉ thỏa thuận ngầm đã rõ như lòng bàn tay. Người nắm vai trò chính trị trong nhà họ Quý tuy chưa chính thức ra mặt, nhưng lại không can thiệp việc Quý Như Lan ra tay, như vây đã gián tiếp chứng tỏ rất nhiều vấn đề.
Ban đêm ở Dương Thành vẫn phồn hoa và náo nhiệt như vậy, chỗ ở của ký túc xá Tỉnh ủy nơi Hạ Tưởng ở cách xa quốc lộ, cũng coi như yên tĩnh.
Đêm đã khuya, nhưng Hạ Tưởng cũng không thấy buồn ngủ, lên mạng, tưởng rằng Nghiêm Tiểu Thì không lên mạng.
Không ngờ cô vẫn đang online.
Avatar của Nghiêm Tiểu Thì là hình một người con gái đi chân đất đang tiến vào cánh đồng lúa mì, cô gái mặc váy dài, đội mũ rơm, bóng dáng yểu điệu, gió khiến váy tốc lên, lộ ra đôi chân ngọc, đồng lúa mì ở phía xa hóa thành một mảnh vàng óng ánh, tạo thành không gian không giới hạn để cho người ta tưởng tượng.
Hạ Tưởng rất thích avatar của Tiểu Thì, khi cô không online, ảnh bị xám lại, nhìn không rõ, lúc cô online, bóng dáng người con gái trong avatar trở nên vô cùng rõ ràng, như là đang ở trước mặt. Nguồn truyện:
Cũng không biết vì sao Nghiêm Tiểu Thì từ nhỏ sinh ra ở phía Nam lại thích cánh đồng lúa mì.
Hạ Tưởng thích nhất cũng là cánh đồng lúa mì.
Vừa online, đã nhận được tin nhắn của Nghiêm Tiểu Thì.
"Đăng nhập thì nhớ lên tiếng, tôi có chuyện muốn nói với anh…"
- Sao còn chưa ngủ?
Hạ Tưởng nhìn thời gian nhận được tin nhắn là một giờ trước, mà hiện giờ avatar của Nghiêm Tiểu Thì vẫn còn sáng, chứng tỏ cô vẫn luôn chờ.
- Anh rốt cục cũng lên, làm tôi chờ lâu muốn chết.
Nghiêm Tiểu Thì gửi một cái mặt tươi cười, còn nói:
- Tôi có bí mật muốn nói cho anh…
- Bí mật gì vậy, thần thần bí bí?
Hạ Tưởng hỏi ngay.
- Quý Như Lan quay lại Mai Hoa rồi, đêm nay không về, đúng lúc tôi có cơ hội nói với anh mấy bí mật, anh có muốn nghe hay không?
- Sao không trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, mà lại muốn nói trên mạng?
Hạ Tưởng khó hiểu hỏi.
- Tôi đang ở nhà cô ấy, không biết rõ tình hình, nếu chẳng may có máy nghe trộm lén thu lại cuộc nói chuyện giữa tôi và anh, không phải hỏng sao?
Hạ Tưởng không nói gì, không ngờ Nghiêm Tiểu Thì còn có tiềm chất của gián điệp, ngay cả máy nghe trộm mà cũng nghĩ đến được, thực bó tay với cô:
- Được, cô lợi hại, nói nghe xem là cái gì.
- Có ba chuyện muốn nói cho anh, gần đây quan hệ giữa tôi và cô ta càng ngày càng thân mật, hiện giờ cô ta vô cùng tín nhiệm tôi, còn thường xuyên hỏi tôi một ít về những vấn đề bí mật của phụ nữ.
-……
Hạ Tưởng không có gì để nói, hắn cũng không có lòng suy nghĩ tìm tòi nghiên cứu về đề tài phụ nữ giữa Nghiêm Tiểu Thì và Quý Như Lan, liền vội nói:
- Nói chuyện chính, nói chuyện chính.
Nghiêm Tiểu Thì gõ một ký hiệu đại biểu cho khuôn mặt tươi cười:
- Khảo nghiệm anh một chút, xem có phải anh có hứng thú với tâm tư của Quý Như Lan hay không?
- Nếu không nói chuyện nghiêm chỉnh thì tôi đi ngủ đây.
Hạ Tưởng uy hiếp Nghiêm Tiểu Thì.
Nghiêm Tiểu Thì đành vội nói:
- Đừng nóng giận, tôi sai rồi được chưa? Tôi nói, nói ngay đây.
- Thứ nhất, Quý Như Lan rất có thành kiến với anh, mấy chuyện gần đây, đều là do một tay cô ta thúc đẩy, ngay cả Lâm Song Bồng cũng phản đối việc cô ta đối nghịch với anh.
Tin tức thứ nhất mà Nghiêm Tiểu Thì đưa ra tuy rằng khá trống rỗng, nhưng đối với Hạ Tưởng mà nói thì lại rất có ích, bởi vì hắn vẫn đang suy đoán mọi chuyện ở sau lưng là do một mình Quý Như Lan gây ra hay là có cả sự cho phép của nhà họ Quý.
Tin tức của Nghiêm Tiểu Thì chứng thực suy đoán của hắn, Quý Như Lan ra tay, rõ ràng là mang xu hướng ý thức chủ quan cá nhân. Đồng thời, việc Lâm Song Bồng phản đối Quý Như Lan, làm hắn càng tự tin hơn trong hành động tiếp theo của mình.
Không ngờ, Nghiêm Tiểu Thì càng ngày càng có đầu óc chính trị.
- Thứ hai, theo như quan sát của tôi thì, tuy Quý Như Lan ở nhà họ Quý rất được sủng ái, nhưng chỉ có Quý Trường Hạnh thôi, còn Quý Văn Nguyên thì lại không dung túng cho cô ta.
Tin tức thứ hai này khiến hiểu biết của Hạ Tưởng về nhà họ Quý lại càng rõ ràng hơn một chút, đối với việc làm thế nào để xử lý quan hệ giữa ba phía hắn, Quý Như Lan, Lâm Song Bồng và nhà họ Quý, càng có phương hướng rõ ràng hơn.
Không tồi, vốn Quý Như Lan muốn dùng Nghiêm Tiểu Thì để uy hiếp hắn, lại không ngờ đã lợn lành chữa thành lợn què, ngược lại lại để một quả bom ở bên cạnh mình. Phải nói rằng, Như Lan là một cô gái có tâm cơ, nhưng vẫn là còn kém, bị Nghiêm Tiểu Thì lừa lại.
- Thứ ba, kỳ thực Như Lan không phải là một người xấu, cô ấy chỉ là hơi cố chấp thôi, tôi hy vọng có một ngày hai người có thể bắt tay giảng hòa.
Nếu nói hai điều trên là do Nghiêm Tiểu Thì cố ý ở lại bên cạnh Quý Như Lan là vì một lòng suy nghĩ ủng hộ cho hắn, thì điều cuối cùng chứng tỏ Nghiêm Tiểu Thì xét đến cùng vẫn là một cô gái thiện lương, cô hoàn toàn không thể trở thành một người hiểm ác giả dối và dễ trở mặt trong chốn quan trường.
Cho dù như thế nào, Hạ Tưởng đối với việc Nghiêm Tiểu Thì một lòng vì hắn suy nghĩ mà tìm hiểu tin tức, đều cảm thấy vô cùng an ủi.
Nghiêm Tiểu Thì hôn một cái hôn gió:
- Nhớ kỹ phải có phần thưởng tốt cho tôi đấy, tôi lớn như vậy rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trốn ở sau lưng làm người xấu, đều là vì anh. Nếu như lúc nào đó Như Lan phát hiện được chân tướng và muốn đoạt tuyệt quan hệ với tôi, tôi có thể là thực sự bị cô lập hoàn toàn đấy.
Khi avatar của Nghiêm Tiểu Thì dần dần tối đi, tâm tư Hạ Tưởng trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều, đối với việc phải làm thế nào với Quý Như Lan, làm sao ở chung được với Lâm Song Bồng, làm sao tiến hành các bước tiếp theo, trong lòng lại càng thêm rõ ràng.
Nghiêm Tiểu Thì không tồi, sau khi cha con nhà họ Phạm bị xử lý, mà tình cảm của cô đối với hắn vẫn còn có thể không hề thay đổi, cũng là đáng quý, Hạ Tưởng hơi cảm thấy xúc động.
Không ngờ mới cảm thán một chút, đang muốn tắt máy tính, lại có người muốn tìm hắn nói chuyện.
Xuân về hoa nở, sức sống lan tràn,chẳng lẽ số đào hoa của hắn cũng đến rồi? Vừa mới nghĩ như vậy, thì thực có chuyện rồi, Phó Tiên Tiên muốn đến Dương Thành!
- Tôi biết anh đang online, chà, nói cho anh biết, tôi muốn đến Dương Thành giải sầu, anh chuẩn bị thật tốt để tiếp đãi bản cô nương đi….Biết chưa?
Xem ra, tâm tình của Phó Tiên Tiên đã dễ chịu hơn rất nhiều, Hạ Tưởng ngạc nhiên nói:
- Làm sao cô biết tôi đang online?
- Không nhớ là ai đưa cho anh cái máy vi tính này à, tôi cài phần mềm gián điệp, chỉ cần anh lên mạng, cho dù là sáng đèn hay không, tôi đều biết.
- Muốn ở sau lưng tôi làm chuyện xấu, thì anh trước hết phải suy nghĩ kĩ lại đi. Anh bây giờ đang vào trang web seqing (sắc tình), tôi cũng có thể tìm ra được.
Cái gì thế này, xem như hôm nay Hạ Tưởng bị hai người con gái làm cho đầu óc choáng váng.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Tưởng vừa vào văn phòng, mới ngồi xuống, ngay cả nước còn chưa kịp uống được ngụm nào, Lâm Song Bồng đã gõ cửa đi vào. Sau khi cùng nhà họ Quý so chiêu vài lần, rốt cục đây là lần đầu tiên Lâm Song Bồng xuất hiện ở phòng làm việc của Hạ Tưởng.
Tuy rằng muộn một chút, nhưng ít ra Lâm Song Bồng vẫn biểu lộ thái độ, báo cáo kết quả điều tra sự kiện Mộc Phong cho Hạ Tưởng. Thành ủy yêu cầu Cục công an thành phố tiến hành một cuộc điều tra kỹ lưỡng đối với một số cảnh sát giao thông đang thi hành công vụ, kết luận là, sự kiện Mộc Phong đã được lập kế hoạch có âm mưu có tổ chức từ trước, mục đích là để gây thiệt hại cho việc xây dựng mô hình kiểu mẫu cho thành phố Dương Thành, người có trách nhiệm liên quan đã được thẩm vấn, chuẩn bị tiếp tục truy cứu trách nhiệm hình sự.
Lâm Song Bồng chủ động báo cáo, hơn nữa thái độ rất khiêm nhường, là chứng tỏ cho thái độ của bản thân ông ta hay là thái độ của nhà họ Quý? Đối với kết quả xử lý, Hạ Tưởng cơ bản là hài lòng, nhưng cũng không thể dừng ở đây được, bởi vì Hạ Tưởng tin rằng Ngô Hiểu Dương và Thi Khải Thuận đang núp ở phía sau cười trộm!
Hạ Tưởng gật đầu, đầu tiên là tỏ thái độ tán thành đối với cách làm của Thành ủy, sau đó chuyển trọng tâm câu chuyện, hỏi ra một câu khiến Lâm Song Bồng kinh ngạc.
- Song Bồng, nếu là có tổ chức có âm mưu hãm hại từ trước, vậy đã thẩm tra xem trong quân đội ai là người mật báo cho cảnh sát giao thông chưa?