- Đồng chí Hướng Tiền, xin anh vui lòng trả lời cho lưới điện quốc gia, việc mua điện của tỉnh Tây không phải là không thể được, nhưng không phải bây giờ. Hơn nữa lấy giọng điệu uy hiếp để bàn luận vấn đề thu mua, không phải thái độ giải quyết vấn đề. Nếu lưới điện quốc gia vẫn không thể hiện thái độ chính đáng, tỉnh Tây sẽ lựa chọn cách xử trí quyết đoán, đến lúc đó toàn bộ hậu quả, tùy lưới điện quốc gia tự chịu trách nhiệm!
Lời nói của Hạ Tưởng, thể hiện sự uy nghiêm không thể nghi ngờ, tuy là đối với lưới điện quốc gia, nhưng Vương Hướng Tiền nghe vào trong tai, lại như mũi nhọn ở sau lưng, giống như nói bóng gió y.
- Chủ tịch tỉnh, chỉ thị tinh thần của Nội các Chính phủ thì phải thực hiện chu đáo, thể diện của lưới điện quốc gia cũng phải nể, chính quyền tỉnh cũng phải nhượng bộ thỏa đáng, sự tình mới có thể thuận lợi mà giải quyết. Nếu chẳng may, nếu chẳng may lưới điện quốc gia quản chế điện lực tỉnh Tây, ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế tỉnh Tây, thì mất nhiều hơn được.
Vương Hướng Tiền tuy rằng trong lòng vô cùng mong muốn Hạ Tưởng tiếp tục cứng rắn đối với lưới điện quốc gia, Hạ Tưởng càng cứng rắn, sự tình lại càng không có cách nào kết thúc được. Nhưng ở ngoài mặt, y vẫn nhất thiết phải làm ra vẻ ba phải, chứng tỏ y lấy lập trường công bằng để giải quyết vấn đề.
- Hướng Tiền...
Hạ Tưởng bỗng nhiên ngữ khí giảm xuống rất nhiều, giống như tán gẫu chuyện thường ngày, trực tiếp ném thẳng sự kiện lưới điện quốc gia sang một bên, hỏi việc khác,
- Anh đối với hành động xuất kích mạnh mẽ của công an thành phố Tấn Dương, có nhận xét gì không?
Vương Hướng Tiền trong lòng đột nhiên nhảy dựng, tối hôm qua Công an thành phố lại xuất động, liên tiếp bắt đội ngũ vệ sĩ riêng của mấy chủ mỏ than, gần trăm vệ sĩ riêng bị bắt, sự tình làm dư luận xôn xao. Cũng không biết công an thành phố rốt cuộc muốn như thế nào, chẳng lẽ thật sự muốn trên cơ bản mà diệt trừ đất sống của vệ sĩ riêng, từ đó hoàn toàn ngăn chặn sự tái diễn của hiện tượng vệ sĩ riêng?
Đúng, vệ sĩ riêng là một trong những căn nguyên của cấu kết quan thương tỉnh Tây, nhưng thật sự muốn bắt đầu từ hiện tượng vệ sĩ riêng, ngăn chặn hoàn toàn khả năng cấu kết quan thương tỉnh Tây, không thực tế cũng không có khả năng, là cách làm rất ấu trĩ.
Đương nhiên, Vương Hướng Tiền cũng rõ ràng thủ đoạn dày đặc của Hạ Tưởng chí ít cũng đang trong từng bước đẩy mạnh về phía trước. Bắt đầu từ oan tình của Lý Lão Hán, trực tiếp mang đến cho công an thành phố một biến đổi lớn, quả thật là một thủ pháp vô cùng đẹp, không thể không khiến người ta khâm phục. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, công an thành phố là lực lượng chuyên chính của nhân dân sẽ không phản kháng, mà vệ sĩ riêng là đoàn thể nhân dân, nói không chừng sẽ có hành vi quá khích, cẩn thận dùng sức quá mạnh, sẽ gây thành sự kiện Cừu Đường chịu không nổi.
- Xuất phát điểm thì tốt, chính là phương pháp không ổn, quá vội vàng.
Vương Hướng Tiền vốn nên nói hàm súc một chút, dù sao y thân là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, không trực tiếp quản lý công an thành phố, không tiện phát biểu những lời có tính khuynh hướng quá rõ ràng, nhưng câu hỏi của Hạ Tưởng y không nhịn nổi phải công kích vài câu.
Hạ Tưởng im lặng một lúc lâu. Im lặng là một loại vũ khí đáng sợ, nhất là sự im lặng của lãnh đạo cấp trên. Trong tình huống bình thường, im lặng hàm ý sự không vừa lòng của lãnh đạo cấp trên.
Không biết qua bao lâu, Hạ Tưởng lại mở miệng:
- Hướng Tiền, có một câu tôi nói rồi, anh đừng để trong lòng...
Vương Hướng Tiền lại càng hoảng sợ:
- Chủ tịch tỉnh, mặt công tác nào của tôi làm không được tốt, mong anh phê bình.
- Hành động xuất kích trọng quyền của công an thành phố, ngoài mặt là đả kích thế lực vũ trang tư nhân phi pháp, nhưng trên thực tế là điều tra triệt để việc câu kết quan thương của Tấn Dương. Hiện tượng vệ sĩ riêng tồn tại, chẳng những uy hiếp nghiêm trọng tới sự an toàn trị an của thành phố Tấn Dương, hơn nữa còn tạo không gian và ô dù cho hiện tượng cấu kết quan thương. Theo số liệu thống kê không đầy đủ, đã có hơn mười cán bộ cấp Cục trở lên lộ nguyên hình trong hành động trọng quyền xuất kích, chứng cớ phạm tội đã được đệ trình tới hai cấp Ủy ban Kỷ luật thành phố và Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Các đồng chí của Ủy ban Kỷ luật đang trong quá trình điều tra, tin rằng không bao lâu nữa, đã có thể chính thức lập án.
Vương Hướng Tiền tim đập dồn dập, không biết Hạ Tưởng lộ ra kết quả của hành động trọng quyền xuất kích với y là có dụng ý gì. Chẳng lẽ, Hạ Tưởng đang ngấm ngầm hại người, muốn ám chỉ y cũng bị liên lụy trong đó?
Hạ Tưởng tiếp tục nói:
- Cùng với việc hành động ngày càng chuyên sâu, các thông tin được đào bới ra càng ngày càng thấy ghê người. Tôi lo lắng là, nếu chẳng may liên quan tới đồng chí nào đó ở Tỉnh ủy, sẽ dẫn tới sự rối loạn lớn hơn nữa.
-...
Vương Hướng Tiền tim đập thình thịch, lời nói Hạ Tưởng là ám chỉ y cái gì, hay là đang rõ ràng xác thực mà nói cho y, đã từ trong hành động trọng quyền xuất kích phát hiện ra bằng chứng gì trực tiếp hướng về phía y? Quá rối rắm, sắc mặt y gần như thay đổi hoàn toàn.
May mắn thay, cố gắng nhẫn nhịn, rốt cuộc cũng nhịn được. Chìm nổi quan trường mấy chục năm cũng không uổng phí, y cũng không phải người dễ dàng bị người khác dọa dẫm.
- Về phương diện lưới điện quốc gia, anh cứ để cho bọn họ đệ trình báo cáo khả thi về sáp nhập lưới điện tỉnh Tây lên.
Không đợi Vương Hướng Tiền trả lời, Hạ Tưởng lại đưa ra chủ đề, quay trở lại chủ đề ngày hôm nay nói ở phía trên,
- Về phần trừng trị hung thủ giết người ở tỉnh Tây, thì tùy công an thành phố trực tiếp ra mặt bắt người, hung thủ phải đền mạng, không thể tha thứ.
Sau khi nói chuyện xong, Vương Hướng Tiền rầu rĩ mà quay trở về văn phòng của mình, thật sự nghĩ không ra chỉ thị của Hạ Tưởng hôm nay rốt cuộc có thâm ý gì, hoàn toàn bị Hạ Tưởng làm cho mê muội, y có phần suy nghĩ không ra, theo không kịp ý nghĩ của Hạ Tưởng. Đối với sách lược hai tuyến đồng thời tác chiến của Hạ Tưởng, y cảm giác được sự bất đắc dĩ lực bất tòng tâm. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Vương Hướng Tiền nghĩ ngợi, dặn dò thư ký Kim Nặc:
- Đến hỏi Trần Hạo thử xem, có thể sắp xếp tối nay cùng ăn bữa cơm với Bí thư Lôi một lúc hay không?
Chờ Kim Nặc ra khỏi cửa, y lại cầm lấy điện thoại, gọi điện cho Giang Cương.
- Tổng giám đốc Giang, buổi tối cùng nhau gặp mặt được không?
Giọng Giang Cương uể oải:
- Tối nay e là không được, Phó Chủ tịch tỉnh Vương, tôi có chút việc riêng phải xử lý.
Giang Cương bị một loạt sự kiện tấn công đến tán loạn, hiện tại thân thể mắc kẹt trong bốn bề cảnh giới, dưới phẫn hận và căm giận, quyết định thúc đẩy sự kiện tai nạn mỏ. Cái gọi là việc riêng, chính là muốn thực hiện chu đáo vấn đề một chút, đồng thời, phải mời Trần Diễm tới hỗ trợ, và hạ tối hậu thư đối với Trần Diễm.
Y đã hoàn toàn mất đi kiên nhẫn và tin tưởng đối với Trần Diễm, nếu Trần Diễm không giúp y hóa giải thế tấn công của Hạ Tưởng, thì khả năng Trần Diễm chắc chắn trở thành một phần của sự cố tai nạn mỏ sẽ lên đến 90%.
Giang An hiện tại đang bị giam giữ, Giang Cương mất đi sự hỗ trợ của Giang An, giống như mất đi phụ tá đắc lực, y rất khó chịu.
Vương Hướng Tiền ít nhiều đoán được Giang Cương chuẩn bị làm cái gì, cũng không nói nhiều:
- Được, anh hãy bảo trọng. Tốt nhất là thông báo cho những người có liên quan một chút, mau chóng giải tán đội ngũ vệ sĩ riêng, tránh gặp phải những phiền toái không cần thiết. Còn nữa, có gì phiền hà cần ra tay thì ra tay.
Giang Cương trong lòng đã ngầm hiểu, ngắt điện thoại.
Ngắt điện thoại Giang Cương mới nhớ ra đã quên nhắc nhở Vương Hướng Tiền một việc. Theo tin tức đáng tin cậy y thu thập được, Thu Quốc Công hiện tại người đã ở Tấn Dương, sở dĩ vẫn giữ kín không nói ra, có lẽ còn đang chờ một cơ hội tốt nhất.
Rốt cuộc cơ hội tốt nhất là cái gì, y cũng không thể hiểu hết.
Đang định cầm lấy điện thoại gọi lại cho Vương Hướng Tiền, điện thoại lại đột nhiên vang lên, là điện thoại của Trần Diễm.
Trần Diễm còn dám chủ động gọi điện tới? Giang Cương vừa cầm lấy điện thoại "Alo" một tiếng:
- Tổng giám đốc Trần, tôi chờ tin tức tốt của cô quá lâu rồi...
- Quả thật là có tin tức tốt.
Trần Diễm nói,
- Tổng giám đốc Giang, năm phần trăm cổ phần mỏ khai thác An Đạt tôi mượn từ trong tay Giang An, đã nhờ luật sư ngày mai chuyển sang tên của ông, sau đó chúng ta coi như… thanh toán xong.
Thanh toán xong? Nghĩ hay nhỉ, Giang Cương tức giận đến hai mắt bốc hỏa. Trần Diễm thấy tình thế không ổn định xoay người chạy, đâu có dễ dàng như vậy, y liền hung hăng nói:
- Tổng giám đốc Trần, có thể đường ai nấy đi, nhưng xin cô thực hiện lời hứa của cô trước rồi nói sau. Cổ phần tôi không cần, tôi chỉ cần cô đồng ý chuyện của tôi.
- Không thể được tổng giám đốc Giang, tôi không thể làm được. Ông có chuyện gì, xin mời trực tiếp tìm gặp luật sư của tôi, hẹn gặp lại.
Trần Diễm cũng rất rõ ràng, thẳng thừng ngắt điện thoại.
- Đúng là, đồ thối tha!
Giang Cương quăng điện thoại,
- Định quay mông bước đi chắc? Không có cửa đâu! Bố mày vẫn chưa thua, ở Tấn Dương, bố mày còn có thế lực, cứ chờ xem, tôi phải cho cô không có chỗ mà chôn thân!
Hai ngày sau, báo cáo khả thi của lưới điện quốc gia về việc sáp nhập điện lực tỉnh Tây được đệ trình tới trên bàn Hạ Tưởng, Hạ Tưởng trả lời đối phương:
- Để nghiên cứu trước đã.
Sau đó thì đến nhìn cũng không nhìn, ném báo cáo nghiên cứu khả thi sang một bên.
Sau đó, Hạ Tưởng cầm một phần báo cáo khả thi về việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây, giao cho Đường Thiên Vân, bảo Đường Thiên Vân cùng Mã Hiển và Phùng Kiện Siêu, cùng với lãnh đạo chủ chốt của điện lực tỉnh Tây tiến hành gặp gỡ thảo luận, tiến hành lần đàm phán thứ ba về việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây. Hai lần đàm phán trước, đạt được tiến triển nhất định, nhưng vẫn chưa hoàn toàn đạt được nhất trí.
Đường Thiên Vân gật đầu:
- Công tác bảo mật không dễ lắm, Phó chủ tịch tỉnh Phùng, Trưởng ban thư ký Mã đều dễ nói, chủ yếu là phía điện lực tỉnh Tây, dễ để lộ ra tin tức.
Việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây hiện tại ở trong trạng thái bảo mật chặt chẽ, chính là muốn đánh lưới điện quốc gia một phát trở tay không kịp. Biện pháp bảo mật trong giai đoạn hiện tại coi như đúng mức, trên cơ bản bên ngoài chỉ mơ hồ nghe được có tin đồn tổ chức lại, cụ thể tiến triển tới bước nào, thì ngay cả Vương Hướng Tiền và Lôi Trị Học cũng không thể biết được.
Hạ Tưởng cười nói:
- Rò rỉ một chút tin đồn cũng không sao cả, có thể dùng việc khác để che đậy, đánh lạc hướng chú ý của mọi người.
Đường Thiên Vân hiển nhiên hiểu ý nói chuyện gì, cười hỏi:
- Đại kế hoạch công nghiệp năng lượng, có thể tiến vào giai đoạn cuối cùng?
- Có thể.
Hạ Tưởng khẽ gật đầu.
Ngày hôm sau, đột nhiên rộ lên tin đồn liên quan đến việc điện lực tỉnh Tây có khả năng đang tìm kiếm nguồn tiền đầu tư mà tiến hành tổ chức lại, khiến cho lưới điện quốc gia vô cùng bất mãn. Vương Hướng Tiền và Lôi Trị Học cũng rất tức giận, đều tự ra mặt đưa ra nghi ngờ chất vấn với Hạ Tưởng. Tổ chức lại lưới điện tỉnh Tây là việc lớn, tại sao không thảo luận trong Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy?
Đối diện với áp lực từ Lôi Trị Học và chất vấn của Vương Hướng Tiền, Hạ Tưởng trấn tĩnh tự nhiên, nói:
- Sự việc còn đang trong quá trình đàm phán, vẫn chưa bước vào giai đoạn thực tế, không cần phải để lộ tin tức, để tránh dẫn tới những động tác đầu cơ không tất yếu. Chờ sau khi có kết quả, khẳng định sẽ đệ trình lên Hội nghị thường vụ phê chuẩn.
Lôi Trị Học còn muốn nói thêm với Hạ Tưởng vài câu, không ngờ Hạ Tưởng đã nói một câu khiến cho y tim đập dồn dập:
- Vừa lúc tôi có một việc muốn gặp Bí thư Lôi báo cáo một chút, cơ cấu cổ phần của mỏ khai thác An Đạt có biến đổi, sắp mời triệu tập đại hội cổ đông để tuyển cử ra ban giám đốc mới, là tiền lệ thành công nhà đầu tiên đưa vốn bên ngoài vào tỉnh Tây. Việc tổ chức lại mỏ khai thác An Đạt, chính là mở đầu của quá trình chuyển hình kinh tế năng lượng tỉnh Tây.
Lôi Trị Học trong lòng rất sốc, quân bài Domino đầu tiên, thật sự đã đổ rồi sao?!