Hạ Tưởng xuống tay cực nhanh và độc, chẳng những khiến Vương Hướng Tiền kinh hoàng, cũng khiến Lôi Trị Học nhất thời kinh ngạc và trở tay không kịp.
Chuyện Giang Cương ngã ngựa làm Lôi Trị Học khó có thể tin, điều khiến ông ta kinh ngạc nhất không phải Giang Cương cưỡng bức không thành và giam cầm phi pháp, mà là Giang Cương bị hủy bỏ tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân. Trước mắt phó chủ nhiệm ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân còn bắt chuyện chào hỏi ông ta, quay đầu đã nhanh chóng biểu quyết thông qua.
Khiến Lôi Trị Học một mực nghĩ Hạ Tưởng cũng có chút lực ảnh hưởng nào tới ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân, ông ta mới là Chủ nhiệm ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân, là nhân vật số một, một chủ tịch tỉnh như Hạ Tưởng, nếu có thể vươn tay đến cả ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh, thì rất kinh người. Nhưng cho dù Lôi Trị Học kinh hoàng, sự tình đã rõ ràng, cũng khiến ông ta sau khi kinh ngạc tỉnh táo lại và suy nghĩ tử tế, liền như hiểu ra một chuyện, Hạ Tưởng mượn thế lực của Tào Vĩnh Quốc, Hình Đoan Đài và Lô Uyên Nguyên, thế lực tiềm ẩn ở tỉnh Tây lớn kinh người, thậm chí vượt xa tưởng tượng của ông ta.
Ở trong nước, trước kia có tiền lệ nhân vật số hai áp chế được nhân vật số một, nhưng phần lớn là Thái tử đảng (con cháu các quan lớn kết bè kết đảng) hoặc là Hồng nhị đại (đời thứ hai của thế hệ Cách mạng), Hạ Tưởng vừa không phải Thái tử đảng cũng không phải Hồng nhị đại, chỉ thuộc giới bình dân, nhưng vừa mới đến cũng có thể cân sức ngang tài ngang sức với ông ta ở tỉnh Tây. Hiện giờ không khác gì đang áp bức ông ta, không chỉ bởi vì Hạ Tưởng là nhân vật trung tâm của thế lực gia tộc, mà ở chỗ tay hắn cao minh, giỏi đánh võ thuật đùa bỡn chính trị, cũng tiềm ẩn nhiều phục binh sẵn phía sau hắn.
Lôi Trị Học trải qua một phen suy nghĩ sâu xa, biết rằng Hạ Tưởng bay lên là không thể ngăn cản, ông ta quyết định phải tìm điểm chung trong sự khác biệt, phải dùng thái độ công bằng, hữu nghị, hiệp thương để giải quyết ở các sự vụ trọng đại của tỉnh Tây cùng với Hạ Tưởng. Quả thật là lần này vô vọng vào Bộ chính trị, Lôi Trị Học thậm chí còn hoài nghi việc ông ta và Hạ Tưởng đồng thời vào Bộ chính trị, thế lực phía sau hắn phải hơn mười năm sau mới có sự suy thoái, mà sự đoàn kết giữa thế lực gia tộc không ai có thể sánh bằng. Hơn nữa phe truyền thống của thế lực gia tộc cũng đang quật khởi, Hạ Tưởng được Tổng bí thư khen ngợi, được phe tân hưng và phe truyền thống của thế lực gia tộc ra sức ủng hộ, tự hỏi Hạ Tưởng một khi ngồi vào vị trí Bí thư Tỉnh ủy, trong nước còn có ai có thể chống lại hắn?
Làm cuộc đời chính trị của Lôi Trị Học lại một lần chuyển biến, sau khi ông ta suy nghĩ, rốt cuộc kiên định lập trường, bắt tay thân thiết với Hạ Tưởng.
Sau khi Lôi Trị Học ra quyết định, chuyện thứ nhất chính là đích thân thị sát công tác xử lý sự cố tai nạn mỏ. Khi thị sát, đưa ra lời phê bình khéo léo, tỏ vẻ bất mãn đối với sự cố lún nền thứ hai ở địa điểm xảy ra tai nạn mỏ — tuy không trực tiếp điểm danh phê bình Vương Hướng Tiền, nhưng Vương Hướng Tiền là người phụ trách cao nhất, nên khó tránh được trách nhiệm.
Bị lãnh đạo phê bình không phải chuyện gì to tát, ai cũng có lúc bị lãnh đạo phê bình, nhưng vấn đề là thời điểm Lôi Trị Học phê bình rất mẫn cảm, trong lúc Giang Cương vừa mới ngã ngựa, Lôi Trị Học chẳng những đích thân tới hiện trường sự cố tai nạn mỏ, còn trực tiếp đề xuất phê bình, ý đồ cảnh cáo vô cùng rõ ràng.
Vương Hướng Tiền trong lòng bất ổn, lại không biết nên như thế nào.
Sự tình đã tới nước này, Giang Cương có thể khai ra toàn bộ sự thật về sự cố tai nạn mỏ hay không? Nhất là thái độ của Lôi Trị Học càng khiến Vương Hướng Tiền bồn chồn trong lòng, ông ta chỉ biết, Bí thư Lôi tính toán thiệt hơn rốt cuộc đã hạ quyết tâm cộng tác với Hạ Tưởng. Nguồn truyện:
Cục diện chính trị tỉnh Tây phải ổn định, cục diện chính trị mà ổn, tình hình kinh tế cũng được thúc đẩy mạnh theo suy nghĩ của Hạ Tưởng. Nói là Bí thư Lôi và Chủ tịch tỉnh Hạ bắt tay là nói một cách khéo léo, sự thật là Bí thư Lôi theo chân Chủ tịch tỉnh Hạ...
Nếu là trước kia, Vương Hướng Tiền nói không chừng còn giễu cợt Lôi Trị Học một phen, nhưng hiện giờ ông ta cũng không khá hơn, Lôi Hạ liên thủ, nếu sự cố tai nạn mỏ xử lý không tốt, ông ta có khả năng cao sẽ trở thành vật hy sinh chính trị.
Vương Hướng Tiền nghĩ ngợi mà như ngồi trên đống lửa.
Nhưng mà, điều càng khiến ông ta không nghĩ đến chính là, sự kiện làm người ta không tưởng được phát sinh trong việc chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây, đạt được tiến triển mang tính đột phá!
Nếu nói chuyển đổi thình thức kinh tế nguồn năng lượng là tượng trưng cho Hạ Tưởng mở ra cục diện ở tỉnh Tây, như vậy chuyển dịch cơ cấu ngành điện của tỉnh Tây thành bại chính là tiêu chí để nói Hạ Tưởng có nằm trong tay cục diện của tỉnh Tây hay không. Vương Hướng Tiền nghĩ, chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây ít nhất cũng phải hơn một năm rưỡi nữa mới có khả năng lên chương trình, chưa kể đến, trước khi chuyển đổi hình thức kinh tế nguồn năng lượng tuyên cáo hoàn toàn thành công, mà phương án chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây đã được thông qua.
Điện lực Tỉnh Tây cho rằng đề nghị chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây là phương án khả thi, đã chính thức thông qua thảo luận nội bộ trong Điện lực tỉnh Tây, đệ trình lên chính phủ. Vốn nỗ lực thực hiện này do Vương Hướng Tiền phân công quản lý, bản đệ trình đến tay Vương Hướng Tiền, nhưng bởi vì ràng buộc với sự cố tai nạn mỏ, Vương Hướng Tiền thiếu thuật phân thân, qua đề nghị của Hạ Tưởng, đưa ra hội nghị thường vụ nhất trí quyết định, do Phùng Kiện Siêu phụ trách quản lý công việc chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây.
Thế cục Tỉnh Tây biến hóa cực nhanh, làm người ta hoa mắt rối loạn.
Ánh mắt mọi người đổ dồn vào sự cố tai nạn mỏ, thì xuất hiện chuyện của Giang Cương. Đường đường là đầu sỏ tỉnh Tây muốn người phụ nữ nào mà chẳng có, sao phải cưỡng bức không thành? Nghe nói muốn ngủ với một nữ diễn viên nào đó phải trả 70 triệu, lại có người từ chối, phải truy cứu trách nhiệm pháp luật, liền khiến không ít người cười thầm. Không chỉ riêng Trung Quốc, chính là phóng tầm mắt ra thế giới, một người nữ diễn viên có thể bán với giá 70 triệu.
Nhân dân tệ xuống giá sao?
Trừ phi là ngủ với cô ta một đêm có thể trường sinh bất lão, nếu không, không có một thằng ngốc nào bỏ ra 70 triệu.
Đối với Giang Cương mà nói, cũng chẳng khác nào mưa bụi, gã bỏ ra 70 triệu, cho dù là cưỡng bức ai, cũng không ai đi tố cáo ông ta cưỡng bức. Nhưng người ta cố tình tố cáo cưỡng bức không thành, không ít người đều nghĩ, có lẽ nào là Giang Cương nghĩ quẩn, đối với gã mà nói có thể bỏ tiền ra để mua tất cả mọi chuyện, sao phải chịu tội phạm pháp?
Trần Diễm lại còn là Chị cả Tấn Dương — được rồi, một cô chị cả tỉnh Tây cũng không đáng giá 70 triệu, tất cả mọi người đang âm thầm đoán, có phải Giang Cương bị Trần Diễm vu cáo chăng?
Không ngờ chuyện của Giang Cương chưa quyết định thì, lại đột nhiên xảy ra đại sự chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây, lại thu hút toàn bộ ánh mắt.
Chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây, là chuyện lớn trong chính trị, nhưng đối với dân chúng bình thường mà nói, cũng không phải sự kiện lớn gì có thể khiến cho họ cảm thấy hứng thú. Nhưng sở dĩ cũng có thể thu hút nhiều ánh mắt, cũng là bởi vì Điện lực tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia trước đây có tranh đấu dẫn tới xích mích.
Chuyện lớn nối tiếp chuyện lớn, khiến người ta không kịp nhìn, Người dân nào có một chút suy nghĩ chính trị cũng có thể đoán được một chút, tỉnh Tây... sẽ phải thay đổi tình hình.
Tỉnh Tây thay đổi tình hình, bắt đầu thay đổi tình hình từ Tấn Dương.
Sau khi Giang Cương bị bắt, vụ án nhanh chóng tiến vào giai đoạn thẩm vấn. Cùng lúc, Giang Cương bị bắt, khiến cho hành động ra cú đấm mạnh của Tấn Dương bành trướng thanh thế. Với cú đấm mạnh này, tỉnh ủy Tần Dương ra tay, vô số tham quan ô lại bị ngã ngựa.
Phòng tuyến thứ nhất của quan thương cấu kết bị đánh vỡ.
Sau khi, tỉnh ủy cũng ra cú đấm mạnh, thời kỳ chống tham nhũng ngành than đá, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã hạ được vô số quan lớn. Sau lưng mỗi một quan lớn ngã ngựa, đều có tài nguyên than đá, muốn bán lại tài nguyên thuộc sở hữu nhà nước, hoặc là có cổ phần ở doanh nghiệp than đá, vân vân, tóm lại đều có quan hệ với chủ mỏ than.
Một lần Lôi Trị Học thuyết giảng ở hội nghị công tác của Ủy ban kỷ luật tỉnh đã nhấn mạnh, chỉ cần nhận được manh mối sẽ tra đến tận cùng, trong tỉnh tra không được, chuyển giao cho trung ương.
Hạ Tưởng thuyết giảng càng có ý nghĩa thực tế:
- Quên chuyện máu me đi, bán máu để có cơm ăn, càng bị chết nhanh hơn.
Ngày hôm sau hội nghị công tác của Ủy ban kỷ luật tỉnh, Tấn Dương có hai quan lớn ngã ngựa, một người là Phó thị trưởng ủy viên thường vụ, người còn lại là Cục trưởng Cục giám sát an toàn Tấn Dương.
Cục trưởng bị giam có chuyên trách là phê chuẩn thẩm định chất lượng than đá, Cục trưởng Cục giám sát an toàn Tấn Dương ngã ngựa, dính líu đến một số lớn chủ mỏ than.
Việc đánh ra cú đấm mạnh vào quan thương câu kết ở tỉnh Tây của Hạ Tưởng đã tiến đến giai đoạn tấn công toàn diện.
Sau đó không lâu, Cục trưởng Cục giám sát an toàn tỉnh Tây cũng ngã ngựa ầm ầm, tiêu chí đánh tan quan thương câu kết ở tỉnh Tây, đã đánh đến thịt, xúc tới tận gốc!
Một loạt cú đấm mạnh đánh ra, tiêu chí là phá vỡ tảng băng kiên cố của tỉnh Tây. Vương Hướng Tiền vẫn như cũ, bị vùi lấp trong sự cố tai nạn mỏ, lúc này đã không còn đường xoay xở. Hiện giờ ông ta hối tiếc không kịp, lúc đó không đáng vì che giấu chân tướng mà gây ra lần lún thứ hai. Sớm biết Giang Cương sẽ xong đời, bị bắt giữ, cưỡng bức không thành là một tội danh, gây ra sự cố tai nạn mỏ cũng là một tội. Nhưng dù sao Giang Cương đã xong đời, heo không sợ nước nóng, chính mình sao phải hấp tấp che giấu cho gã?
Hiện giờ chế giễu, đã cưỡi trên lưng cọp, ông ta thật sự không có cách xong việc.
Mấy ngày qua, Hạ Tưởng không thúc đẩy tiến trình lộn xộn, không động không hỏi tới tiến trình xử lý sự cố tai nạn mỏ, ông ta báo cáo cái gì, Hạ Tưởng nghe cái đó, không hỏi lấy một câu, thái độ rất rõ ràng, chính là muốn chờ ông ta giao ra quân bài cuối cùng.
Vương Hướng Tiền trong lòng chìm xuống tận đáy, rốt cuộc phải giao ra quân bài gì mới có thể khiến Hạ Tưởng hài lòng? Ngày mai hiện trường sự cố tai nạn mỏ có thể hoàn toàn rửa sạch, báo cáo như thật giống Giang Cương đã nói, vẫn là sự cố lún nền mà người ta nói cả ngày sao?
Vấn đề là, hiện giờ ông ta không biết Giang Cương bị bắt đã giải thích bao nhiêu chân tướng, chẳng qua là nghĩ, có lý do để tin tưởng Giang Cương sẽ không nói lung tung. Nói ra, đồng nghĩa với chính mình đào hầm cho mình, Giang Cương đâu ngốc như vậy.
Hiện giờ còn có một vấn đề chính là ông ta không cách nào nhận được sự ủng hộ của Lôi Trị Học, ngoại trừ công việc báo cáo bình thường, Lôi Trị Học không hề lén tiếp xúc bất luận là cách gì với ông ta, cũng không cho ông ta cơ hội giải thích, Vương Hướng Tiền liền biết, ông ta bị cô lập.
Trong chính trị bị cô lập tuyệt đối không phải là chuyện tốt, may mắn ông ta đã nghe ngóng nhiều nơi, trung ương hoàn không có ý động đến ông ta, ông ta ít nhiều cũng yên tâm. Lôi Hạ liên thủ tối đa chính là cô lập ông ta, không thể khiến ông ta bị làm sao cả.
Có một tia hy vọng đáng để trả giá trăm phần trăm cố gắng, Vương Hướng Tiền chuẩn bị tỉ mỉ một phen, dương dương tự đắc sửa sang lại mười trang báo cáo của cái gọi là chân tướng sự cố tai nạn mỏ, chính thức đệ trình tới tay Hạ Tưởng.
Vương Hướng Tiền báo cáo hai điểm quan trọng, thứ nhất, sự cố tai nạn mỏ là do Phó tổng giám đốc Lưu Lộ bất mãn đối với việc chuyển dịch cơ cấu trong mỏ khai thác An Đạt, bởi vậy nên đã gây ra sự cố. Thứ hai, dưới hầm có khoảng 110 thi thể, đại bộ phận đều đã chết trước đó ba ngày, có hai thi thể là người sống là lão Tiền và lão Tôn, cụ thể nguyên nhân tử vong không rõ, bước đầu phán là trượt chân ngã vào giếng mỏ, lại bị hai lần lực nổ hất ra ngoài giếng...
Hạ Tưởng xuống tay cực nhanh và độc, chẳng những khiến Vương Hướng Tiền kinh hoàng, cũng khiến Lôi Trị Học nhất thời kinh ngạc và trở tay không kịp.
Chuyện Giang Cương ngã ngựa làm Lôi Trị Học khó có thể tin, điều khiến ông ta kinh ngạc nhất không phải Giang Cương cưỡng bức không thành và giam cầm phi pháp, mà là Giang Cương bị hủy bỏ tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân. Trước mắt phó chủ nhiệm ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân còn bắt chuyện chào hỏi ông ta, quay đầu đã nhanh chóng biểu quyết thông qua.
Khiến Lôi Trị Học một mực nghĩ Hạ Tưởng cũng có chút lực ảnh hưởng nào tới ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân, ông ta mới là Chủ nhiệm ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân, là nhân vật số một, một chủ tịch tỉnh như Hạ Tưởng, nếu có thể vươn tay đến cả ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh, thì rất kinh người. Nhưng cho dù Lôi Trị Học kinh hoàng, sự tình đã rõ ràng, cũng khiến ông ta sau khi kinh ngạc tỉnh táo lại và suy nghĩ tử tế, liền như hiểu ra một chuyện, Hạ Tưởng mượn thế lực của Tào Vĩnh Quốc, Hình Đoan Đài và Lô Uyên Nguyên, thế lực tiềm ẩn ở tỉnh Tây lớn kinh người, thậm chí vượt xa tưởng tượng của ông ta.
Ở trong nước, trước kia có tiền lệ nhân vật số hai áp chế được nhân vật số một, nhưng phần lớn là Thái tử đảng (con cháu các quan lớn kết bè kết đảng) hoặc là Hồng nhị đại (đời thứ hai của thế hệ Cách mạng), Hạ Tưởng vừa không phải Thái tử đảng cũng không phải Hồng nhị đại, chỉ thuộc giới bình dân, nhưng vừa mới đến cũng có thể cân sức ngang tài ngang sức với ông ta ở tỉnh Tây. Hiện giờ không khác gì đang áp bức ông ta, không chỉ bởi vì Hạ Tưởng là nhân vật trung tâm của thế lực gia tộc, mà ở chỗ tay hắn cao minh, giỏi đánh võ thuật đùa bỡn chính trị, cũng tiềm ẩn nhiều phục binh sẵn phía sau hắn.
Lôi Trị Học trải qua một phen suy nghĩ sâu xa, biết rằng Hạ Tưởng bay lên là không thể ngăn cản, ông ta quyết định phải tìm điểm chung trong sự khác biệt, phải dùng thái độ công bằng, hữu nghị, hiệp thương để giải quyết ở các sự vụ trọng đại của tỉnh Tây cùng với Hạ Tưởng. Quả thật là lần này vô vọng vào Bộ chính trị, Lôi Trị Học thậm chí còn hoài nghi việc ông ta và Hạ Tưởng đồng thời vào Bộ chính trị, thế lực phía sau hắn phải hơn mười năm sau mới có sự suy thoái, mà sự đoàn kết giữa thế lực gia tộc không ai có thể sánh bằng. Hơn nữa phe truyền thống của thế lực gia tộc cũng đang quật khởi, Hạ Tưởng được Tổng bí thư khen ngợi, được phe tân hưng và phe truyền thống của thế lực gia tộc ra sức ủng hộ, tự hỏi Hạ Tưởng một khi ngồi vào vị trí Bí thư Tỉnh ủy, trong nước còn có ai có thể chống lại hắn?
Làm cuộc đời chính trị của Lôi Trị Học lại một lần chuyển biến, sau khi ông ta suy nghĩ, rốt cuộc kiên định lập trường, bắt tay thân thiết với Hạ Tưởng.
Sau khi Lôi Trị Học ra quyết định, chuyện thứ nhất chính là đích thân thị sát công tác xử lý sự cố tai nạn mỏ. Khi thị sát, đưa ra lời phê bình khéo léo, tỏ vẻ bất mãn đối với sự cố lún nền thứ hai ở địa điểm xảy ra tai nạn mỏ — tuy không trực tiếp điểm danh phê bình Vương Hướng Tiền, nhưng Vương Hướng Tiền là người phụ trách cao nhất, nên khó tránh được trách nhiệm.
Bị lãnh đạo phê bình không phải chuyện gì to tát, ai cũng có lúc bị lãnh đạo phê bình, nhưng vấn đề là thời điểm Lôi Trị Học phê bình rất mẫn cảm, trong lúc Giang Cương vừa mới ngã ngựa, Lôi Trị Học chẳng những đích thân tới hiện trường sự cố tai nạn mỏ, còn trực tiếp đề xuất phê bình, ý đồ cảnh cáo vô cùng rõ ràng.
Vương Hướng Tiền trong lòng bất ổn, lại không biết nên như thế nào.
Sự tình đã tới nước này, Giang Cương có thể khai ra toàn bộ sự thật về sự cố tai nạn mỏ hay không? Nhất là thái độ của Lôi Trị Học càng khiến Vương Hướng Tiền bồn chồn trong lòng, ông ta chỉ biết, Bí thư Lôi tính toán thiệt hơn rốt cuộc đã hạ quyết tâm cộng tác với Hạ Tưởng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cục diện chính trị tỉnh Tây phải ổn định, cục diện chính trị mà ổn, tình hình kinh tế cũng được thúc đẩy mạnh theo suy nghĩ của Hạ Tưởng. Nói là Bí thư Lôi và Chủ tịch tỉnh Hạ bắt tay là nói một cách khéo léo, sự thật là Bí thư Lôi theo chân Chủ tịch tỉnh Hạ...
Nếu là trước kia, Vương Hướng Tiền nói không chừng còn giễu cợt Lôi Trị Học một phen, nhưng hiện giờ ông ta cũng không khá hơn, Lôi Hạ liên thủ, nếu sự cố tai nạn mỏ xử lý không tốt, ông ta có khả năng cao sẽ trở thành vật hy sinh chính trị.
Vương Hướng Tiền nghĩ ngợi mà như ngồi trên đống lửa.
Nhưng mà, điều càng khiến ông ta không nghĩ đến chính là, sự kiện làm người ta không tưởng được phát sinh trong việc chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây, đạt được tiến triển mang tính đột phá!
Nếu nói chuyển đổi thình thức kinh tế nguồn năng lượng là tượng trưng cho Hạ Tưởng mở ra cục diện ở tỉnh Tây, như vậy chuyển dịch cơ cấu ngành điện của tỉnh Tây thành bại chính là tiêu chí để nói Hạ Tưởng có nằm trong tay cục diện của tỉnh Tây hay không. Vương Hướng Tiền nghĩ, chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây ít nhất cũng phải hơn một năm rưỡi nữa mới có khả năng lên chương trình, chưa kể đến, trước khi chuyển đổi hình thức kinh tế nguồn năng lượng tuyên cáo hoàn toàn thành công, mà phương án chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây đã được thông qua.
Điện lực Tỉnh Tây cho rằng đề nghị chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây là phương án khả thi, đã chính thức thông qua thảo luận nội bộ trong Điện lực tỉnh Tây, đệ trình lên chính phủ. Vốn nỗ lực thực hiện này do Vương Hướng Tiền phân công quản lý, bản đệ trình đến tay Vương Hướng Tiền, nhưng bởi vì ràng buộc với sự cố tai nạn mỏ, Vương Hướng Tiền thiếu thuật phân thân, qua đề nghị của Hạ Tưởng, đưa ra hội nghị thường vụ nhất trí quyết định, do Phùng Kiện Siêu phụ trách quản lý công việc chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây.
Thế cục Tỉnh Tây biến hóa cực nhanh, làm người ta hoa mắt rối loạn.
Ánh mắt mọi người đổ dồn vào sự cố tai nạn mỏ, thì xuất hiện chuyện của Giang Cương. Đường đường là đầu sỏ tỉnh Tây muốn người phụ nữ nào mà chẳng có, sao phải cưỡng bức không thành? Nghe nói muốn ngủ với một nữ diễn viên nào đó phải trả 70 triệu, lại có người từ chối, phải truy cứu trách nhiệm pháp luật, liền khiến không ít người cười thầm. Không chỉ riêng Trung Quốc, chính là phóng tầm mắt ra thế giới, một người nữ diễn viên có thể bán với giá 70 triệu.
Nhân dân tệ xuống giá sao?
Trừ phi là ngủ với cô ta một đêm có thể trường sinh bất lão, nếu không, không có một thằng ngốc nào bỏ ra 70 triệu.
Đối với Giang Cương mà nói, cũng chẳng khác nào mưa bụi, gã bỏ ra 70 triệu, cho dù là cưỡng bức ai, cũng không ai đi tố cáo ông ta cưỡng bức. Nhưng người ta cố tình tố cáo cưỡng bức không thành, không ít người đều nghĩ, có lẽ nào là Giang Cương nghĩ quẩn, đối với gã mà nói có thể bỏ tiền ra để mua tất cả mọi chuyện, sao phải chịu tội phạm pháp?
Trần Diễm lại còn là Chị cả Tấn Dương — được rồi, một cô chị cả tỉnh Tây cũng không đáng giá 70 triệu, tất cả mọi người đang âm thầm đoán, có phải Giang Cương bị Trần Diễm vu cáo chăng?
Không ngờ chuyện của Giang Cương chưa quyết định thì, lại đột nhiên xảy ra đại sự chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây, lại thu hút toàn bộ ánh mắt.
Chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây, là chuyện lớn trong chính trị, nhưng đối với dân chúng bình thường mà nói, cũng không phải sự kiện lớn gì có thể khiến cho họ cảm thấy hứng thú. Nhưng sở dĩ cũng có thể thu hút nhiều ánh mắt, cũng là bởi vì Điện lực tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia trước đây có tranh đấu dẫn tới xích mích.
Chuyện lớn nối tiếp chuyện lớn, khiến người ta không kịp nhìn, Người dân nào có một chút suy nghĩ chính trị cũng có thể đoán được một chút, tỉnh Tây... sẽ phải thay đổi tình hình.
Tỉnh Tây thay đổi tình hình, bắt đầu thay đổi tình hình từ Tấn Dương.
Sau khi Giang Cương bị bắt, vụ án nhanh chóng tiến vào giai đoạn thẩm vấn. Cùng lúc, Giang Cương bị bắt, khiến cho hành động ra cú đấm mạnh của Tấn Dương bành trướng thanh thế. Với cú đấm mạnh này, tỉnh ủy Tần Dương ra tay, vô số tham quan ô lại bị ngã ngựa.
Phòng tuyến thứ nhất của quan thương cấu kết bị đánh vỡ.
Sau khi, tỉnh ủy cũng ra cú đấm mạnh, thời kỳ chống tham nhũng ngành than đá, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã hạ được vô số quan lớn. Sau lưng mỗi một quan lớn ngã ngựa, đều có tài nguyên than đá, muốn bán lại tài nguyên thuộc sở hữu nhà nước, hoặc là có cổ phần ở doanh nghiệp than đá, vân vân, tóm lại đều có quan hệ với chủ mỏ than.
Một lần Lôi Trị Học thuyết giảng ở hội nghị công tác của Ủy ban kỷ luật tỉnh đã nhấn mạnh, chỉ cần nhận được manh mối sẽ tra đến tận cùng, trong tỉnh tra không được, chuyển giao cho trung ương.
Hạ Tưởng thuyết giảng càng có ý nghĩa thực tế:
- Quên chuyện máu me đi, bán máu để có cơm ăn, càng bị chết nhanh hơn.
Ngày hôm sau hội nghị công tác của Ủy ban kỷ luật tỉnh, Tấn Dương có hai quan lớn ngã ngựa, một người là Phó thị trưởng ủy viên thường vụ, người còn lại là Cục trưởng Cục giám sát an toàn Tấn Dương.
Cục trưởng bị giam có chuyên trách là phê chuẩn thẩm định chất lượng than đá, Cục trưởng Cục giám sát an toàn Tấn Dương ngã ngựa, dính líu đến một số lớn chủ mỏ than.
Việc đánh ra cú đấm mạnh vào quan thương câu kết ở tỉnh Tây của Hạ Tưởng đã tiến đến giai đoạn tấn công toàn diện.
Sau đó không lâu, Cục trưởng Cục giám sát an toàn tỉnh Tây cũng ngã ngựa ầm ầm, tiêu chí đánh tan quan thương câu kết ở tỉnh Tây, đã đánh đến thịt, xúc tới tận gốc!
Một loạt cú đấm mạnh đánh ra, tiêu chí là phá vỡ tảng băng kiên cố của tỉnh Tây. Vương Hướng Tiền vẫn như cũ, bị vùi lấp trong sự cố tai nạn mỏ, lúc này đã không còn đường xoay xở. Hiện giờ ông ta hối tiếc không kịp, lúc đó không đáng vì che giấu chân tướng mà gây ra lần lún thứ hai. Sớm biết Giang Cương sẽ xong đời, bị bắt giữ, cưỡng bức không thành là một tội danh, gây ra sự cố tai nạn mỏ cũng là một tội. Nhưng dù sao Giang Cương đã xong đời, heo không sợ nước nóng, chính mình sao phải hấp tấp che giấu cho gã?
Hiện giờ chế giễu, đã cưỡi trên lưng cọp, ông ta thật sự không có cách xong việc.
Mấy ngày qua, Hạ Tưởng không thúc đẩy tiến trình lộn xộn, không động không hỏi tới tiến trình xử lý sự cố tai nạn mỏ, ông ta báo cáo cái gì, Hạ Tưởng nghe cái đó, không hỏi lấy một câu, thái độ rất rõ ràng, chính là muốn chờ ông ta giao ra quân bài cuối cùng.
Vương Hướng Tiền trong lòng chìm xuống tận đáy, rốt cuộc phải giao ra quân bài gì mới có thể khiến Hạ Tưởng hài lòng? Ngày mai hiện trường sự cố tai nạn mỏ có thể hoàn toàn rửa sạch, báo cáo như thật giống Giang Cương đã nói, vẫn là sự cố lún nền mà người ta nói cả ngày sao?
Vấn đề là, hiện giờ ông ta không biết Giang Cương bị bắt đã giải thích bao nhiêu chân tướng, chẳng qua là nghĩ, có lý do để tin tưởng Giang Cương sẽ không nói lung tung. Nói ra, đồng nghĩa với chính mình đào hầm cho mình, Giang Cương đâu ngốc như vậy.
Hiện giờ còn có một vấn đề chính là ông ta không cách nào nhận được sự ủng hộ của Lôi Trị Học, ngoại trừ công việc báo cáo bình thường, Lôi Trị Học không hề lén tiếp xúc bất luận là cách gì với ông ta, cũng không cho ông ta cơ hội giải thích, Vương Hướng Tiền liền biết, ông ta bị cô lập.
Trong chính trị bị cô lập tuyệt đối không phải là chuyện tốt, may mắn ông ta đã nghe ngóng nhiều nơi, trung ương hoàn không có ý động đến ông ta, ông ta ít nhiều cũng yên tâm. Lôi Hạ liên thủ tối đa chính là cô lập ông ta, không thể khiến ông ta bị làm sao cả.
Có một tia hy vọng đáng để trả giá trăm phần trăm cố gắng, Vương Hướng Tiền chuẩn bị tỉ mỉ một phen, dương dương tự đắc sửa sang lại mười trang báo cáo của cái gọi là chân tướng sự cố tai nạn mỏ, chính thức đệ trình tới tay Hạ Tưởng.
Vương Hướng Tiền báo cáo hai điểm quan trọng, thứ nhất, sự cố tai nạn mỏ là do Phó tổng giám đốc Lưu Lộ bất mãn đối với việc chuyển dịch cơ cấu trong mỏ khai thác An Đạt, bởi vậy nên đã gây ra sự cố. Thứ hai, dưới hầm có khoảng 110 thi thể, đại bộ phận đều đã chết trước đó ba ngày, có hai thi thể là người sống là lão Tiền và lão Tôn, cụ thể nguyên nhân tử vong không rõ, bước đầu phán là trượt chân ngã vào giếng mỏ, lại bị hai lần lực nổ hất ra ngoài giếng...