Vốn dĩ trước khi về tỉnh Tây, hắn còn muốn gặp mặt Vệ Tân, hy vọng sống chung với một mình Vệ Tân, cũng dễ an ủi Vệ Tân, đột nhiên có tình huống phát sinh, đành phải sớm về Bắc Kinh trước.
Tổ chức lại điện địa nhiệt tỉnh Tây, bước vào giai đoạn thứ hai – mạng lưới điện quốc gia đối với việc điện địa nhiệt tỉnh Tây sau khi tổ chức lại tiếp tục đề xuất thôn tính.
Vỗn dĩ cho rằng điện địa nhiệt tỉnh Tây sau khi tổ chức lại, ít nhất có thể khiến mạng lưới điện quốc gia trong thời gian ngắn khó có thể tiếp thu, dựa vào dự đoán của Hạ Tưởng, mạng lưới điện quốc gia đối với điện địa nhiệt tỉnh Tây mặc dù thèm nhỏ dãi đã lâu, nhưng tổ chức lại đem đến vấn đề trước nay chưa từng có, tin rằng mạng lưới điện quốc gia bước thôn tính sẽ trì hoãn.
Lại không nghĩ đến, khẩu vị của mạng lưới điện quốc gia thật tốt, lẽ nào đã nghĩ kỹ tiêu hóa thế nào với điện địa nhiệt tỉnh Tây sau khi tổ chức lại? Tổ chức lại của điện địa nhiệt tỉnh Tây là Hạ Tưởng đi một bước lâu dài diệu kỳ, là kế ngựa gỗ thành Troy, hắn kỳ thực rất mong chờ mạng lưới điện quốc gia sớm nhắc lại chuyện thôn tính.
Mạng lưới điện quốc gia nhắc đến chuyện thôn tính sớm ít nhất nửa năm so với dự kỳ của hắn, một trong các nguyên nhân, sợ là có nguyên nhân chính trị, Hạ Tưởng cần phải quay về tư mình xử lý chuyện này. Thời cơ quá nhạy cảm, liên quan đến tranh luận vừa phải vừa mới trong lúc bắt đầu, mạng lưới điện quốc gia liền có hành động lớn, sợ là có liên quan bên trong.
Trước khi lên máy bay, Hạ Tưởng gọi điện cho Vệ Tân.
Kỳ thật bình thường Hạ Tưởng nói chuyện nhiều với Vệ Tân, quá nửa là lên mạng nói chuyện, Vệ Tân giọng khàn khàn truyền đến, nghe thấy trong lòng Hạ Tưởng cảm thấy kỳ lạ.
- A lô, làm sao vậy?
Giống như giọng nói nhẹ nhàng của em gái nhà bên, Vệ Tân từ trước đến giờ dáng vẻ không vội vàng.
- Thì là gọi điện nói với em một tiếng, anh không qua đâu, trong tỉnh có chuyện, bây giờ đang ở sân bay rồi.
- Ừ, không sao đâu.
Vệ Tân không tức giận, chỉ là tâm cảnh bình thản gặp sao vui vậy:
- Em biết trong lòng anh có em là đủ rồi.
- Em cũng đừng để mệt quá, không cần làm ăn quá lớn, cũng không cần kiếm được bao nhiêu tiền, em cũng không phải là người thích tiêu tiền bừa bãi….
- Em biết rồi.
Vệ Tân nói:
- Kỳ thật em cũng không có nhiều kỳ vọng to lớn, chỉ là muốn kiếm tiền dưỡng già cho bố mẹ. Tuy nhiên bây giờ hướng đi của làm ăn đã đi vào quỹ đạo chính rồi, tiền dưỡng già đủ rồi, lại muốn kiếm thêm chút ít, hy vọng có lực ảnh hưởng nhất định tới một ngành nghề nào đó, đến lúc khi anh cần, có thể tận một phần tâm sức đưa ra một phần lực.
- Bước tiếp theo, em có thể hướng về sản nghiệp văn hóa di chuyển trọng điểm, mười mấy năm sau, sản nghiệp văn hóa là đầu tàu kéo kinh tế Trung Quốc.
Hạ Tưởng ngược lại mong chờ Vệ Tân có thể giống như Lý Thấm, có thể giúp hắn mượn lực trên phương diện kinh tế, hắn chỉ hy vọng Vệ Tân có thể dựa vào kế hoạch trong lòng của cô, để thiết kế tương lai, khiến bản thân sống đầy đủ và vô cùng hạnh phúc. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Đừng nói, anh và cô bé Phàm có cách nhìn giống nhau nhé. Cô bé Phàm nói với em, đầu tư sản nghiệp văn hóa vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể lợi quốc lợi dân. Cô ấy còn nói, nếu như có một ngày cô ấy có thể thành lập hệ thống của hàng sách hay là thư viện ở các nơi trên toàn quốc thì tốt biết mấy, đến lúc đó cô ấy muốn là chủ cửa hàng lớn nhất hay là thư viện….
Cách nhìn của Tống Nhất Phàm rất thú vị, cũng có ý nghĩa hiện thực nhất định. Hạ Tưởng không ngờ cô bé Phàm không nhiễm sự thế, cũng có mặt lợi quốc lợi dân, ngược lại khiến hắn không khỏi cảm thán.
- Bây giời thời cơ không thành thục lắm, nhân dân đối với khát vọng xem sách rất thấp, đợi thêm chút nữa, có lẽ từ tám đến mười năm, toàn thể tố chất nhân dân bước lên một giai đoạn mới. Có điều từ bây giờ bắt đầu, có thể bắt tay chuẩn bị rồi. Anh có một đề nghị nhỏ, em làm chủ tiệm sách lớn nhất, Tiểu Phàm làm chủ thư viện lớn nhất, hai người là hai đóa hoa tri thức đẹp nhất của tiên nữ từ trên trời rơi xuống của Trung Quốc.
Máy bay bay trên đám mây, cúi xuống nhìn đất liền, trong lòng Hạ Tưởng thoải mái nhiều rồi. Nếu như trên mây trắng cũng có thần thoại, ngồi trên mây cười xem tình hình xáo trộn của thế gian, có phải là một chiếc ghế mây như của người phàm, giống như vừa ngồi uống trà vừa cười xem đàn kiến bận rộn.
Trong mắt con kiến, người là thần tiên ở trên cao, trong mắt nhân dân, cao quan chính là thần tiên nắm giữ vận mệnh của bọn họ. Hạ Tưởng nhìn xa xăm, trong lòng xao động là tình cảm không đổi – hắn không phải là thần tiên, cũng không muốn nắm giữ vận mệnh muôn dân, hắn chỉ muốn dựa vào sức lực nhỏ bé của hắn, đem tất cả vốn dĩ thuộc về nhân dân trả cho họ.
Chỉ thế thôi.
Vừa hạ cánh, đến sân bay đón hắn là Mã Dục.
Mã Dục lên chức Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh – không chút nghi vấn, anh ta về sau sẽ là một trong những thế lực còn lại ở tỉnh Tây của Hạ Tưởng, cũng là căn bản – vốn cũng không cần tự mình đến sân bay đón, chỉ để Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh đến là được rồi, anh ta lại cứ tự mình đến trước, một là muốn biểu đạt tấm lòng tôn trọng của anh ta với Hạ Tưởng, hai là cũng có công việc muốn báo cáo đầu tiên.
- Chủ tịch tỉnh Hạ, mạng lưới điện quốc gia đưa ra những điều kiện rất ngặt nghèo, có thể nói, hoàn toàn là điều ước không bình đẳng.
Mã Dục không phải vô cùng rõ ràng tổ chức lại điện địa nhiệt tỉnh Tây là đại kế trường kỳ của Hạ Tưởng, nhưng anh ta biết Chủ tịch tỉnh Hạ quan tâm mật thiết đến điện địa nhiệt tỉnh Tây, tất có ý sâu xa, cần phải báo cáo chuyện quan trọng.
Hạ Tưởng " ờ" một tiếng, đối với điều kiện khắc nghiệt của mạng lưới điện quốc gia, hắn sớm đã có tâm chuẩn bị rồi, cũng đã quen với khẩu vị và lòng tham của mạng lưới điện quốc gia.
- Nếu là mạng lưới điện quốc gia chủ động đề xuất thôn tính, điều kiện phải do điện địa nhiệt tỉnh Tây đưa ra, quyền chủ động cũng phải do điện địa tỉnh Tây nắm trong tay, không sợ điều kiện khắc nghiệt của mạng lưới điện quốc gia, chỉ sợ họ không đưa ra điều kiện, điều kiện càng khác nghiệt, chứng minh họ càng bức thiết, đồng thời càng chột dạ.
Hạ Tưởng nói rất bình tĩnh:
- Vậy chuẩn bị tốt cuộc chiến kéo dài, nửa năm không được thì một năm, dù sao cũng sắp đến Đại hội 18 rồi, ai quan tâm đến việc nhỏ thôn tính của mạng lưới điện quốc gia?
Mã Dục hiểu tinh thần chỉ thị của Hạ Tưởng, gật đầu nói:
- Vậy cứ theo tinh thần chỉ thị của Chủ tịch tỉnh mà làm theo.
Về đến Tỉnh ủy, tất cả đều bình tĩnh, tỉnh Tây toàn bộ đã đi vào quỹ đạo, thế lớn của thế lực cũ đã qua rồi hay đang còn trong lúc bị đào thải, thế lực mới đi lên trước, đi theo uy danh của Hạ Tưởng càng ngày càng cao, các hạng thành quả tỉnh Tây càng ngày càng to lớn.
Hạ Tưởng muốn về văn phòng, gặp mặt trước với Lôi Trị Học.
- Bí thư Lôi, củng cố thành quả, tăng thêm sức mạnh, tiếp tục tăng thêm mục tiêu cải cách không được dao động.
Hạ Tưởng nói kiên định.
- Chủ đề của Hội nghị Thường vụ Ủy ban nhân dân tỉnh chiều nay là vấn đề tận lực ngăn chặn sự tham nhũng trong quá trình chuyển hình kinh tế, tăng cường lực mạnh yếu quản giáo đầu tư các hạng mục.
Lôi Trị Học nhìn Hạ Tưởng đầy ý tứ hàm súc, Hạ Tưởng rõ ràng là báo cáo công việc với gã, kỳ thực chỗ mũi kiếm chỉ đến, chính là vấn đề liên quan đến việc cho phép tham nhũng ở mức độ nhẹ trong thời gian gần đây Sơn Vũ Ngọc đến Phong Mãn Lầu, trước mắt các tỉnh đều không có biểu hiện trước vấn đề hủ bại ở mức độ nhẹ, tỉnh Tây đứng ra đầu tiên nói không với sự cho phép hủ bại ở mức độ nhẹ, ý tứ hàm súc của chính trị vô cùng mãnh liệt.
Lôi Trị Học cẩn thận nói:
- Vấn đề hủ bại là vấn đề lớn, nhưng cũng không phải là một lần mà có thể giải quyết triệt để vấn đề, Hội nghị Thường vụ Ủy ban nhân dân thảo luận vấn đề tham nhũng cũng không thể không có, nhưng vấn là không cần khua chiêng gõ mõ, tránh dẫn đến sự chú ý của thế giới bên ngoài.
Lôi Trị Học là bảo thủ hay là có điều gì ám chỉ, Hạ Tưởng không đi suy đoán, chỉ là kiên định nói:
- Vấn đề mười mấy năm không thể giải quyết của tỉnh Tây, chính là hủ bại. Bây giờ vấn đề hủ bại cần phải nhấn mạnh lại lần nữa, nếu không, rất dễ dàng phí công nhọc sức. Bí thư Lôi, thành tích mà tỉnh Tây giành được không hề dễ, không thể sơ suất đâu.
- Bài báo của " Thời báo thế giới" tôi cũng xem rồi…..
Lôi Trị Học cuối cùng vẫn nhắc tới " thời báo thế giới"
- Bài viết của báo Thanh niên tôi cũng xem qua rồi. Có tranh luận là chuyện tốt, dự đoán tiếp theo còn có một chủ đề thảo luận có phạm vi lớn, nhưng các mỏ than các tỉnh tạm thời vẫn sẽ chưa tham gia thảo luận, lãnh đạo chủ yếu các tỉnh cũng không thể hiện thái độ, tỉnh Tây không thích hợp là con chim đầu đàn.
Nếu đã bầy ra bên ngoài rồi, Hạ Tưởng đơn giản nói ra:
- Bí thư Lôi, thứ lỗi tôi nói thẳng, cá nhân tôi cho rằng, bài viết của "Thời báo thế giới " dường như là phiếm chỉ, kỳ thực vốn dĩ ý tứ là chỉ chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng của tỉnh Tây, đồng thời, cũng là lời bình cho cải cách chính trị ở Lĩnh Nam. Lớn, thiệt hại đối với quốc gia và nhân dân, nhỏ, ngấm ngầm hại người đối với tỉnh Tây và Lĩnh Nam.
Sự chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây đạt được thành công, thí điểm cải cách chính trị ở Lĩnh Nam cũng bước đầu thành công, điểm hiển thị rõ nhất là từ sau khi Hạ Tưởng đi Phó bí thư Tỉnh ủy Lĩnh Nam không kiêm nhiệm Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật, lại kiêm chức Bí thư Đảng ủy Công an.
Trước kia tục lệ Bí thư Đảng ủy công an kiêm nhiệm Giám đốc sở công an tỉnh đã bị phá vỡ.
Mà sau điều chỉnh của Tỉnh ủy không lâu, Bí thư Đảng ủy Công an của 20 các thành phố cấp ba của Lĩnh Nam không kiêm nhiệm Cục trưởng công an, Cục trưởng công an căn bản đều thay đổi lại do Phó Thị trưởng kiêm nhiệm, từ một mức độ nhất định tránh sự chồng chéo của hệ thống Đảng ủy công an và hệ thống công an mà dẫn đến quyền lực tập trung quá mức.
Quyền lực quá độ tập trung có thể sản sinh ra hủ bại tuyệt đối, từ trước đến nay hệ thống công an là nạn hủ bại nghiêm trọng nhưng đại đa số không báo cáo bên ngoài, để tránh khỏi đẫn dến công chúng hoài nghi đối với tính công chính của hệ thống công an, đến cả việc thay máu của hệ thống công an mà Hạ Tưởng ở tỉnh Tây thúc đẩy với quy mô lớn, cũng không công khai – sau khi Bí thư Đảng ủy Công an và Cục trưởng công an tách rời, có thể có hiệu quả hình thành cơ chế chế ước.
Cũng là Trung ương hạ quyết định quyết tâm bước đầu trừng trị hệ thống hủ bại của công an, lực lượng chuyên chính không thuần khiết, cải cách thể chế chính trị không có khả năng tiến hành thuận lợi.
Cải cách, cần phải khuấy động mà thu được lợi ích của tập đoàn lợi ích, ngôn luận cho phép hủ bại mức độ nhẹ có thể chỉ là hành động ném đá dò đường, có lẽ là một dấu hiệu về hình thức hát nhạc đỏ khác. Hạ Tưởng tuy chỉ là Chủ tịch tỉnh, nhưng nếu Cổ Thu Thật khiến hắn viết bài báo cảm nhận trước, bây giờ hắn sắp phải dựa vào ngôn luận sai lầm hại nước hại dân trên thực tế mà hành động đáp ứng.
Một lời nói có thể hưng thịnh, một lời có thể tang thương, quốc gia đại sự, không thể không theo sát.
Sau khi Hạ Tưởng đi, Lôi Trị Học nghĩ rất lâu, Hạ Tưởng nói tất cả cũng không phải không có đạo lý, khi tỉnh Tây rầm rộ triển khai tham nhũng đồng thời giệt trừ triệt để đất của quan thương kết cấu, đột nhiên xuất hiện ngôn luận cho phép hủ bại vừa phải, bất chính là dội gáo nước lạnh lên đầu tỉnh Tây?
Nhưng luận điểm rốt cuộc là do ai thả gió? Là phái bình dân, hay là phái bảo thủ? Chắc chắn không phải là thế lực gia tộc và đoàn hệ.
Lại nghĩ, mặc kệ đi, nếu không ai ám thị gã cái gì, gã giả vờ cái gì cũng không biết, dù sao Hạ Tưởng muốn làm đi làm lại nhiều, gã cũng ngăn cản không được.
Sau đó, Hạ Tưởng mở họp hội nghị Thường vụ Ủy ban nhân dân, đưa ra vấn đề tận lực ngăn chặn hủ bại trong quá trình chuyển hình kinh tế, tăng cường giám sát độ mạnh yếu cách hạng mục đầu tư, do đó, tỉnh Tây trở thành tỉnh đầu tiên trả lời trực diện luận điểm bài viết của "thời báo thế giới" trong nước.
Giống như suy nghĩ của Hạ Tưởng, sau khi đăng bài phản bác ở báo Thanh Niên, sau tiếng trả lời trực diện của hắn ở tỉnh Tây, lần thứ hai luận đến tranh luận đúng hạn mà đến, khiên hắn đoán liên quan đến ai mượn tranh luận để ném đá dò đường, cũng rơi xuống đúng vị trí.