Hạ Tưởng tin tưởng, Đại Phục Thịnh muốn cùng hắn gặp mặt, sợ là có rất nhiều chuyện cần phải bàn bạc, mà không chỉ là việc nhỏ của bài văn liên quan đến tham nhũng
Quan điểm của bài viết mặc dù kinh sợ lòng người, nhưng sức ảnh hưởng dù sao cũng không cao, trong mắt cao tầng, vẫn là việc nhỏ, không lay động được gốc rễ.
- Tôi vừa mời từ Bắc Kinh quay về, ước chừng cần phải qua một thời gian nữa mới trở lại Bắc Kinh…
Hạ Tưởng thì hàm súc bày tỏ chỗ bất tiện này, kỳ thật là hắn cố ý thoát thác. Phó tổng bí thư cho mời, chủ tịch tỉnh bình thường đều sẽ lập tức đến chào hỏi, ở đâu có cái lý không tiện
Tống Triệu Đô nghe được mặt ý tứ Hạ Tưởng tạm thời không muốn cùng Đại Phục Thịnh gặp mặt, hơi sâu xa trầm ngâm:
- Tôi vẫn đề nghị anh mau sắp xếp một thời gian gặp mặt phó tổng bí thư, rất nhiều chuyện ngồi xuống cùng nói, hiệu quả sẽ càng tốt, nhất là việc lưới điện quốc gia.
Hạ Tưởng kỳ thật đoán được Đại Phúc Thịnh lúc này đề xuất cùng hắn gặp mặt bàn bạc, có khả năng đề cập đến mức độ vấn đề luận chiến tham nhũng, đồng thời, còn hội đàm việc sát nhập mạng lưới điện quốc gia.
Đại Phục Thịnh đối với điện chỗ ân oan tranh chấp giữa tỉnh Tây và lưới điện quốc gia, từ lần trước đã xung đột bằng vũ lực, hắn liền tự mình làm ra chỉ thị, hơn nữa còn hiển nhiên rõ ràng ý kiến lưới điện quốc gia.
Đương nhiên, nói là thiên vị cũng không chính xác, Đại Phục Thịnh là phó tổng bí thư, xuất phát từ chức vụ của bản thân ông ta, ông ta đương nhiên phải đứng trên lập trường quốc gia mà nói chuyện, sự thật theo Hạ Tưởng biết, Đại Phục Thịnh và lưới điện quốc gia cũng không có ích lợi cá nhân, ông ta hoặc là xuất phát từ sự cần thiết bản thân, hoặc là bán một ân tình cho bàn tay khổng lồ sau lưng lưới điện quốc gia.
Mặc kệ là loại nào, giai đoạn hiện tại, Hạ Tưởng không nghĩ là giờ cần thiết ngồi xuống bàn bạc cùng với Đại Phục Thịnh.
Không phải Hạ Tưởng lên mặt, cũng không phải hắn trốn tránh, mà là hắn cần từ phía bên cạnh tìm hiểu một chút về tư cách của Đại Phục Thịnh, rồi sẽ quyết định hội đàm sẽ càng tốt hơn.
Hạ Tưởng nói:
- Tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định.
Tống Triệu Đô không nói thêm, dường như là do dự một chút, mới nói:
- Đúng rồi, cậu gần đây liên hệ Đinh Sơn một chút, ổng dường như có một chút tâm trạng không vui.
Lý Đinh Sơn ở tỉnh Tề có Khâu Nhâm Lễ chăm sóc, phải biết mọi thứ không cần lo, tâm trạng không vui, là có việc gì băn khoăn phiền lòng? Lý Đinh Sơn làm người chính trực mà kiên định, bên trong công việc ổng sẽ không có nhiều tình cảm cá nhân, lại nói ổng cũng không có việc nhà gì phiền lòng, phiền não của ổng, đoán chừng là do sự tình của công việc.
Hạ Tưởng ngẫm nghĩ một chút, đang muốn cầm lấy điện thoại gọi cho Lý Đinh Sơn, điện thoại lại vang lên, vừa nhìn thấy lại không khỏi mỉm cười, là số Lĩnh Nam
Hạ Tưởng và không ít tướng đắc lực của Đoàn Hệ đều có kết giao, Trần Hạo Thiên, Trịnh Thịnh, Cổ Thu Thật, Đại Phục Thịnh, trong đó và Cổ Thu Thật quan hệ tốt nhất, cùng Trần Hạo Thiên cũng rất không tồi, cùng Trịnh Thịnh cũng coi như có kết giao, có hợp tác, mặc dù không đạt tới mức độ ăn ý, cũng coi như có thể nói chuyện được, chỉ mỗi Đại Phục Thịnh đại tướng chủ lực của Đoàn Hệ sắp chấp chưởng Quốc Vụ viện là quan hệ bình thường.
Cùng Đại Phục Thịnh cũng gặp qua mấy lần, có vài lần nói chuyện, nhưng không có kết thân, hơn nữa giữa Hạ Tưởng và Đại Phục Thịnh, dường như có chút ngăn cách như có mà như không, thậm chí quan hệ giữa hắn và Quan Viễn Khúc, còn tốt hơn với Đại Phục Thịnh.
Là ứng cử viên cho chức tổng bí thư nhiệm kỳ tới, lại là sắp xếp lớn nhất của Đoàn Hệ sau đại hội lần mười tám, với quan hệ giữa Hạ Tưởng và Đoàn Hệ, hắn cần phải làm tốt quan hệ với Đại Phục Thịnh, nhưng vấn đề là, không phải muốn làm tốt là có thể làm tốt, một là hai bên phải đồng ý tiếp cận, hai là trên nhiều chuyện đều có thể đạt đến nhất trí mới được.
Lúc này xem ra, giữa hắn và Đại Phục Thịnh vẫn còn thiếu một bầu không khí thúc đẩy lẫn nhau.
- Chủ tịch tỉnh Hạ, cậu và tôi lại trở thành đồng đội cùng chung một chiến hào.
Lời mở đầu của Trần Hạo Thiên rất có ý tứ hàm súc, ông ta cười ha hả,
- Một vấn đề mục nát, liền xả tới Lĩnh Nam và Tỉnh Tây, có một số người liên tưởng thật là phong phú. Chẳng qua, bài báo phản bác của Báo Thanh Niên, cũng rất có khí phách.
- Bí thư Trần, bị đề cập đến rồi đừng để tâm, chỉ cần tiếp tục vùi đầu vào sự việc của bản thân chúng ta, mấy lời đồn nhảm, không liên quan đến tình hình chung.
Hạ Tưởng rất thích tính cách của Trần Hạo Thiên, cũng cười ha hả.
- Thế nhưng một số ngôn luận gây hiểu lầm cho quốc gia cho người dân, thì cần phải tát vài gáo nước lạnh, nếu không, lại có người tiếp tục nổi gió châm lửa, một khi hình thành khí hậu, thì ảnh hưởng sẽ xấu đi
Trần Hạo Thiên nói:
- Nói phải.
- Tôi ngày mai đi Bắc Kinh, cùng với Đại Phục Thịnh gặp mặt bàn bạc, cậu có gì muốn truyền đạt không?
Lại là Đại Phục Thịnh? Hạ Tưởng gần như phải cười ra tiếng, nói thế, vì sự kiện lưới điện quốc gia, hắn và Đại Phục Thịnh không thể tránh tiếp xúc nhiều rồi? Cũng tốt, là lúc tập trung vào thế cục sau đại hội lần mười tám rồi
- Thay tôi hỏi thăm phó tổng bí thư Đại.
Hạ Tưởng lo nghĩ, lại bổ sung một câu,
- Cứ nói tôi sắp đi Bắc Kinh báo cáo công tác với Phó tổng bí thư Đại.
- Tôi muốn nói thêm một câu…
Trần Hạo Thiên cố tình nhắc Hạ Tưởng,
- Phục Thịnh và Trịnh Thịnh quan hệ cực tốt.
Hạ Tưởng hiểu gì đó, cái gọi là tính cách hợp nhau mới có quan hệ chặt chẽ, Trần Hạo Thiên và Cổ Thu Thật quan hệ không tệ, Đại Phục Thịnh và Trịnh Thịnh quan hệ tốt nhất, liền nói rõ tính cách của Đại Phục Thịnh và Trịnh Thịnh có chỗ nào đó giống nhau.
Trong lòng Hạ Tưởng nắm chắc.
Nếu đã mở đầu, Hạ Tưởng dứt khoát buông xuống những công việc hàng ngày, một mạch xử lý hết tất cả sự tình – cầm lấy điện thoại gọi cho Lý Đinh Sơn.
Đại Phục Thịnh mời gặp, hắn có thể trì hoãn, Lý Đinh Sơn có việc, hắn cần phải xử lý ngay lập tức.
- Phó Bí thư Lý, gần đây khỏe không?
Hạ Tưởng đã gọi được điện thoại của Lý Đinh Sơn.
Giọng của Lý Đinh Sơn còn có chỗ tẻ ngắt:
- Cũng được, Hạ Tưởng… chủ tịch tỉnh Hạ.
Ông ta dường như mới ý thức được lúc này Hạ Tưởng đã so với cấp bậc ông ta đã cao hơn rồi, sửng sốt ngây người lại nói,
- Chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây, rất thành công, vì điều chỉnh phương hướng kinh tế quốc gia mang đến một khởi đầu tốt, tôi rất hứng thú.
Lý Đinh Sơn vẫn như trước kia, che giấu tâm trạng cá nhân, chỉ quan tâm đến phương diện lớn, hình như nói đến việc cá nhân là nhiều việc không tốt, trong lòng Hạ Tưởng hơi than thở một tiếng, chủ động hỏi:
- Bí thư Tống nói, gần đây tâm trạng của ông không được vui?
Hạ Tưởng nhắc đến Tống Triệu Độ, là để nhắc lại những kỷ niệm đẹp khi ba người Lý Đinh Sơn tỉnh Yến từng cùng nhau tung hoành chính đàn tỉnh yến, cũng là để cho Lý Đinh Sơn trở lại hiện thực
- Xác thật là có chút tâm sự, vốn cũng muốn cùng cậu nói chuyện, sợ là lại làm cậu thêm phiền.
Lý Đinh Sơn muốn nói lại thôi, vẫn không thoải mái.
Hạ Tưởng liền thay ông ta thật tình bày tỏ:
- Là vị trí phó chủ tịch tỉnh thường vụ sao?
Sau đại hội mười tám Khâu Nhân Lễ sẽ rời khỏi tỉnh Tề, bộ máy tỉnh ủy tỉnh Tề tất nhiên có điều chỉnh thích hợp, đến lúc đó sẽ lòi ra ghế trống phó chủ tịch tỉnh thường vụ. Lý Đinh Sơn người trong quan trường, dù không tính toán xếp hạng, cũng muốn lại tiến thêm một bước.
Tống Triệu Đô khi ấy hướng Hạ Tưởng nhắc tới Lý Đinh Sơn, Hạ Tưởng liền nghĩ tới Lý Đinh Sơn trước khả năng tiến thêm một bước, biết Tống Triệu Đô có điều ám chỉ. Tống Triệu Đô và Khâu Nhân Lễ quan hệ bình thường. Lý Đinh Sơn muốn đảm nhiệm phó chủ tịch tỉnh thường vụ, phải được Khâu Nhân Lễ đề và gật đầu mới được.
Tức là nói, phải do Hạ Tưởng ra mặt và chào hỏi Khâu Nhân Lễ mới dùng được, Tống Triệu Đô trước mặt Khâu Nhân Lễ, không có mặt mũi lớn như vậy.
Lý Đinh Sơn rõ ràng sửng sốt một hồi mới nói:
- Không phải là cảm thấy trước tiến thêm một bước có bao nhiêu cái tốt, chủ yếu là ở vị trí đó mới có thể làm việc của vị trí đó
Hạ Tưởng mỉm cười:
- Tôi đã hiểu ý tưởng của phó bí thư Lý, tôi sẽ nói với bí thư Khâu
- Cảm ơn cậu, Hạ Tưởng.
Lý Đinh Sơn trịnh trọng nói lời cảm tạ, lại gọi thẳng tên Hạ Tưởng, có lẽ ông ta lại cảm thấy Hạ Tưởng tuy là chủ tịch tỉnh, nhưng vẫn là Hạ Tưởng lúc mới quen ông ta, thẳng thắn, chân thành, nhiệt tình.
Một loạt điện thoại gọi xong, lại nhìn Tào Thù Lê đã chuẩn bị xong cơm đồ ăn, Hạ Tưởng liền thèm ăn.
Buổi sáng hôm sau, Tỉnh ủy mở một cuộc hội nghị, lắng nghe ủy ban kỷ luật tỉnh báo cáo tình hình các vụ án lớn. Là một tỉnh lạc hậu nhất lặng lẽ nhất trong công tác chống tham nhũng trong nước, đột nhiên công tác chống tham nhũng liền mở rộng thanh thế, kế tiếp xử lý mấy án lớn, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tỉnh Lưu Bình Hành cảm thấy nở mày nở mặt
Ủy ban kỷ luật tỉnh sau khi tiếp tục tra xét cục trưởng cục giám sát an toàn, lại bước đầu điều tra ra một ông tổng của xí ngiệp quốc gia tham ô 2 tấn bạc trắng, hơn nữa dưới danh nghĩa có 55 căn khách sạn, khi vừa tiết lộ trên hội nghị, khi ấy liền chấn kinh Lôi Trị Học và Hạ Tưởng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Đúng là một khoản lớn trước đến nay chưa từng có, hai tấn bạc trắng… chẳng lẽ muốn mạ bạc toàn thân? Điên rồi. 55 căn khách sạn? Mỗi tuần đổi một căn, cả năm không trùng lặp, đều nói thỏ khôn có ba hang, trí tuệ của con thỏ rốt cuộc so ra kém quan tham nhũng, tham quan có đến 55 cái tổ!
Lôi Trị Học và Hạ Tưởng nói rõ tại chỗ, điều tra, nhất địnnh điều tra đến cùng.
Điều tra đến cùng không phải vấn đề quan trọng, vấn đề quan trọng ở chỗ thời cơ mẫn cảm. Sau hội nghị, ủy ban kỷ luật tỉnh liền khai trừ ông tổng của xí nghiệp quốc gia, hơn nữa còn cố ý mở cuộc họp báo, vạch rõ không nhân nhượng đối với vấn đề tham nhũng là tư tưởng chỉ đạo công tác của ủy ban kỷ luật tỉnh.
Ủy ban kỷ luật tỉnh giơ cao ngọn cờ chống tham nhũng, và nhấn mạnh tư tưởng chỉ đạo không nhân nhượng, rõ ràng là khiêu chiến chính diện đối với việc luận điểm hủ bại tịch cực, là tỉnh đầu tiên trong nước lấy hành động thực tế tuyên cáo không cho phép tham nhũng mức độ nhẹ
Tỉnh Tây, tiếp sau chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng thu được thành công, hơn nữa trong cuộc chiến bước đầu nhằm vào vấn đề quan thương cấu kết gặt hái thắng lợi, lại mượn gió đông của cuộc tranh luận, lại lần nữa trở thành tiêu điểm tin tức trong nước.
Càng khiến Hạ Tưởng không nghĩ đến chính là, Lĩnh Nam vẫn luôn bình ổn yên lặng, cũng đột nhiên trên sự việc tranh luận gặp khó khăn – ủy ban kỷ luật tỉnh Lĩnh Nam mở hội nghị, tổng kết thành quả công tác chống tham nhũng ở Lĩnh Nam, bước tiếp theo liền thảo luận triển khai công tác chống tham nhũng, và vạch ra nguyên tắc công tác của tỉnh ủy Lĩnh Nam chỉ đạo ủy ban kỷ luật đối với hủ bại linh là không khoan nhượng không khoan dung, ở Lĩnh Nam, bất cứ hành vi tham nhũng nào đều bị điều tra theo pháp luật, không tồn tại trường hợp tham nhũng tích cực.
Tiếp sau tỉnh Tây, Lĩnh Nam chính thức biểu hiện với bên ngoài, đánh dấu những cuộc luận chiến về vấn đề hủ bại đã tăng lên cấp độ chính trị.
Ngày tiếp theo, lại có một bình luận viên của tòa báo cấp quốc gia đăng bài phát biểu, mở đầu vạch ra:
- Tổng bí thư phát biểu ở phiên họp ủy ban kỷ luật Trung ương lần sáu của khóa 17 vạch ra, xu hướng chung của cuộc đấu tranh chống tham nhũng và xây dựng bộ máy chính trị liêm khiết trong sạch, hiệu quả lộ rõ và vấn đề nổi bật cùng song song tồn tại, mức độ phòng chống gia tăng và hiện tượng thối nát cùng một lúc xuất hiện, nhân dân hy vọng đối với việc chống tham nhũng có thể tăng lên không ngừng và bên trong thời gian ngắn khó có thể cùng một lúc mà dẹp tận gốc, tình hình cuộc đấu tranh chống tham nhũng vẫn còn ảm đạm và nhiệm vụ vẫn còn là khó khăn.
Đối với việc sa đọa không nhân nhượng, là tuyến dưới không được dao động. Cho dù là quốc gia phát đạt phương Tây, đối với việc qui định tiêu chuẩn tham ô hối lộ cũng không hề bởi vì mức độ kinh tế phát triển cao mà tăng lên.
Cùng lúc đó, bài viết của Đường Thiên Vân cũng đăng trên báo, liên quan đến cuộc đụng độ lần thứ hai về tham nhũng tích cực, cũng đến đúng hạn.
Hạ Tưởng tin tưởng, Đại Phục Thịnh muốn cùng hắn gặp mặt, sợ là có rất nhiều chuyện cần phải bàn bạc, mà không chỉ là việc nhỏ của bài văn liên quan đến tham nhũng
Quan điểm của bài viết mặc dù kinh sợ lòng người, nhưng sức ảnh hưởng dù sao cũng không cao, trong mắt cao tầng, vẫn là việc nhỏ, không lay động được gốc rễ.
- Tôi vừa mời từ Bắc Kinh quay về, ước chừng cần phải qua một thời gian nữa mới trở lại Bắc Kinh…
Hạ Tưởng thì hàm súc bày tỏ chỗ bất tiện này, kỳ thật là hắn cố ý thoát thác. Phó tổng bí thư cho mời, chủ tịch tỉnh bình thường đều sẽ lập tức đến chào hỏi, ở đâu có cái lý không tiện
Tống Triệu Đô nghe được mặt ý tứ Hạ Tưởng tạm thời không muốn cùng Đại Phục Thịnh gặp mặt, hơi sâu xa trầm ngâm:
- Tôi vẫn đề nghị anh mau sắp xếp một thời gian gặp mặt phó tổng bí thư, rất nhiều chuyện ngồi xuống cùng nói, hiệu quả sẽ càng tốt, nhất là việc lưới điện quốc gia.
Hạ Tưởng kỳ thật đoán được Đại Phúc Thịnh lúc này đề xuất cùng hắn gặp mặt bàn bạc, có khả năng đề cập đến mức độ vấn đề luận chiến tham nhũng, đồng thời, còn hội đàm việc sát nhập mạng lưới điện quốc gia.
Đại Phục Thịnh đối với điện chỗ ân oan tranh chấp giữa tỉnh Tây và lưới điện quốc gia, từ lần trước đã xung đột bằng vũ lực, hắn liền tự mình làm ra chỉ thị, hơn nữa còn hiển nhiên rõ ràng ý kiến lưới điện quốc gia.
Đương nhiên, nói là thiên vị cũng không chính xác, Đại Phục Thịnh là phó tổng bí thư, xuất phát từ chức vụ của bản thân ông ta, ông ta đương nhiên phải đứng trên lập trường quốc gia mà nói chuyện, sự thật theo Hạ Tưởng biết, Đại Phục Thịnh và lưới điện quốc gia cũng không có ích lợi cá nhân, ông ta hoặc là xuất phát từ sự cần thiết bản thân, hoặc là bán một ân tình cho bàn tay khổng lồ sau lưng lưới điện quốc gia.
Mặc kệ là loại nào, giai đoạn hiện tại, Hạ Tưởng không nghĩ là giờ cần thiết ngồi xuống bàn bạc cùng với Đại Phục Thịnh.
Không phải Hạ Tưởng lên mặt, cũng không phải hắn trốn tránh, mà là hắn cần từ phía bên cạnh tìm hiểu một chút về tư cách của Đại Phục Thịnh, rồi sẽ quyết định hội đàm sẽ càng tốt hơn.
Hạ Tưởng nói:
- Tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định.
Tống Triệu Đô không nói thêm, dường như là do dự một chút, mới nói:
- Đúng rồi, cậu gần đây liên hệ Đinh Sơn một chút, ổng dường như có một chút tâm trạng không vui.
Lý Đinh Sơn ở tỉnh Tề có Khâu Nhâm Lễ chăm sóc, phải biết mọi thứ không cần lo, tâm trạng không vui, là có việc gì băn khoăn phiền lòng? Lý Đinh Sơn làm người chính trực mà kiên định, bên trong công việc ổng sẽ không có nhiều tình cảm cá nhân, lại nói ổng cũng không có việc nhà gì phiền lòng, phiền não của ổng, đoán chừng là do sự tình của công việc.
Hạ Tưởng ngẫm nghĩ một chút, đang muốn cầm lấy điện thoại gọi cho Lý Đinh Sơn, điện thoại lại vang lên, vừa nhìn thấy lại không khỏi mỉm cười, là số Lĩnh Nam
Hạ Tưởng và không ít tướng đắc lực của Đoàn Hệ đều có kết giao, Trần Hạo Thiên, Trịnh Thịnh, Cổ Thu Thật, Đại Phục Thịnh, trong đó và Cổ Thu Thật quan hệ tốt nhất, cùng Trần Hạo Thiên cũng rất không tồi, cùng Trịnh Thịnh cũng coi như có kết giao, có hợp tác, mặc dù không đạt tới mức độ ăn ý, cũng coi như có thể nói chuyện được, chỉ mỗi Đại Phục Thịnh đại tướng chủ lực của Đoàn Hệ sắp chấp chưởng Quốc Vụ viện là quan hệ bình thường.
Cùng Đại Phục Thịnh cũng gặp qua mấy lần, có vài lần nói chuyện, nhưng không có kết thân, hơn nữa giữa Hạ Tưởng và Đại Phục Thịnh, dường như có chút ngăn cách như có mà như không, thậm chí quan hệ giữa hắn và Quan Viễn Khúc, còn tốt hơn với Đại Phục Thịnh.
Là ứng cử viên cho chức tổng bí thư nhiệm kỳ tới, lại là sắp xếp lớn nhất của Đoàn Hệ sau đại hội lần mười tám, với quan hệ giữa Hạ Tưởng và Đoàn Hệ, hắn cần phải làm tốt quan hệ với Đại Phục Thịnh, nhưng vấn đề là, không phải muốn làm tốt là có thể làm tốt, một là hai bên phải đồng ý tiếp cận, hai là trên nhiều chuyện đều có thể đạt đến nhất trí mới được.
Lúc này xem ra, giữa hắn và Đại Phục Thịnh vẫn còn thiếu một bầu không khí thúc đẩy lẫn nhau.
- Chủ tịch tỉnh Hạ, cậu và tôi lại trở thành đồng đội cùng chung một chiến hào.
Lời mở đầu của Trần Hạo Thiên rất có ý tứ hàm súc, ông ta cười ha hả,
- Một vấn đề mục nát, liền xả tới Lĩnh Nam và Tỉnh Tây, có một số người liên tưởng thật là phong phú. Chẳng qua, bài báo phản bác của Báo Thanh Niên, cũng rất có khí phách.
- Bí thư Trần, bị đề cập đến rồi đừng để tâm, chỉ cần tiếp tục vùi đầu vào sự việc của bản thân chúng ta, mấy lời đồn nhảm, không liên quan đến tình hình chung.
Hạ Tưởng rất thích tính cách của Trần Hạo Thiên, cũng cười ha hả.
- Thế nhưng một số ngôn luận gây hiểu lầm cho quốc gia cho người dân, thì cần phải tát vài gáo nước lạnh, nếu không, lại có người tiếp tục nổi gió châm lửa, một khi hình thành khí hậu, thì ảnh hưởng sẽ xấu đi
Trần Hạo Thiên nói:
- Nói phải.
- Tôi ngày mai đi Bắc Kinh, cùng với Đại Phục Thịnh gặp mặt bàn bạc, cậu có gì muốn truyền đạt không?
Lại là Đại Phục Thịnh? Hạ Tưởng gần như phải cười ra tiếng, nói thế, vì sự kiện lưới điện quốc gia, hắn và Đại Phục Thịnh không thể tránh tiếp xúc nhiều rồi? Cũng tốt, là lúc tập trung vào thế cục sau đại hội lần mười tám rồi
- Thay tôi hỏi thăm phó tổng bí thư Đại.
Hạ Tưởng lo nghĩ, lại bổ sung một câu,
- Cứ nói tôi sắp đi Bắc Kinh báo cáo công tác với Phó tổng bí thư Đại.
- Tôi muốn nói thêm một câu…
Trần Hạo Thiên cố tình nhắc Hạ Tưởng,
- Phục Thịnh và Trịnh Thịnh quan hệ cực tốt.
Hạ Tưởng hiểu gì đó, cái gọi là tính cách hợp nhau mới có quan hệ chặt chẽ, Trần Hạo Thiên và Cổ Thu Thật quan hệ không tệ, Đại Phục Thịnh và Trịnh Thịnh quan hệ tốt nhất, liền nói rõ tính cách của Đại Phục Thịnh và Trịnh Thịnh có chỗ nào đó giống nhau.
Trong lòng Hạ Tưởng nắm chắc.
Nếu đã mở đầu, Hạ Tưởng dứt khoát buông xuống những công việc hàng ngày, một mạch xử lý hết tất cả sự tình – cầm lấy điện thoại gọi cho Lý Đinh Sơn.
Đại Phục Thịnh mời gặp, hắn có thể trì hoãn, Lý Đinh Sơn có việc, hắn cần phải xử lý ngay lập tức.
- Phó Bí thư Lý, gần đây khỏe không?
Hạ Tưởng đã gọi được điện thoại của Lý Đinh Sơn.
Giọng của Lý Đinh Sơn còn có chỗ tẻ ngắt:
- Cũng được, Hạ Tưởng… chủ tịch tỉnh Hạ.
Ông ta dường như mới ý thức được lúc này Hạ Tưởng đã so với cấp bậc ông ta đã cao hơn rồi, sửng sốt ngây người lại nói,
- Chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây, rất thành công, vì điều chỉnh phương hướng kinh tế quốc gia mang đến một khởi đầu tốt, tôi rất hứng thú.
Lý Đinh Sơn vẫn như trước kia, che giấu tâm trạng cá nhân, chỉ quan tâm đến phương diện lớn, hình như nói đến việc cá nhân là nhiều việc không tốt, trong lòng Hạ Tưởng hơi than thở một tiếng, chủ động hỏi:
- Bí thư Tống nói, gần đây tâm trạng của ông không được vui?
Hạ Tưởng nhắc đến Tống Triệu Độ, là để nhắc lại những kỷ niệm đẹp khi ba người Lý Đinh Sơn tỉnh Yến từng cùng nhau tung hoành chính đàn tỉnh yến, cũng là để cho Lý Đinh Sơn trở lại hiện thực
- Xác thật là có chút tâm sự, vốn cũng muốn cùng cậu nói chuyện, sợ là lại làm cậu thêm phiền.
Lý Đinh Sơn muốn nói lại thôi, vẫn không thoải mái.
Hạ Tưởng liền thay ông ta thật tình bày tỏ:
- Là vị trí phó chủ tịch tỉnh thường vụ sao?
Sau đại hội mười tám Khâu Nhân Lễ sẽ rời khỏi tỉnh Tề, bộ máy tỉnh ủy tỉnh Tề tất nhiên có điều chỉnh thích hợp, đến lúc đó sẽ lòi ra ghế trống phó chủ tịch tỉnh thường vụ. Lý Đinh Sơn người trong quan trường, dù không tính toán xếp hạng, cũng muốn lại tiến thêm một bước.
Tống Triệu Đô khi ấy hướng Hạ Tưởng nhắc tới Lý Đinh Sơn, Hạ Tưởng liền nghĩ tới Lý Đinh Sơn trước khả năng tiến thêm một bước, biết Tống Triệu Đô có điều ám chỉ. Tống Triệu Đô và Khâu Nhân Lễ quan hệ bình thường. Lý Đinh Sơn muốn đảm nhiệm phó chủ tịch tỉnh thường vụ, phải được Khâu Nhân Lễ đề và gật đầu mới được.
Tức là nói, phải do Hạ Tưởng ra mặt và chào hỏi Khâu Nhân Lễ mới dùng được, Tống Triệu Đô trước mặt Khâu Nhân Lễ, không có mặt mũi lớn như vậy.
Lý Đinh Sơn rõ ràng sửng sốt một hồi mới nói:
- Không phải là cảm thấy trước tiến thêm một bước có bao nhiêu cái tốt, chủ yếu là ở vị trí đó mới có thể làm việc của vị trí đó
Hạ Tưởng mỉm cười:
- Tôi đã hiểu ý tưởng của phó bí thư Lý, tôi sẽ nói với bí thư Khâu
- Cảm ơn cậu, Hạ Tưởng.
Lý Đinh Sơn trịnh trọng nói lời cảm tạ, lại gọi thẳng tên Hạ Tưởng, có lẽ ông ta lại cảm thấy Hạ Tưởng tuy là chủ tịch tỉnh, nhưng vẫn là Hạ Tưởng lúc mới quen ông ta, thẳng thắn, chân thành, nhiệt tình.
Một loạt điện thoại gọi xong, lại nhìn Tào Thù Lê đã chuẩn bị xong cơm đồ ăn, Hạ Tưởng liền thèm ăn.
Buổi sáng hôm sau, Tỉnh ủy mở một cuộc hội nghị, lắng nghe ủy ban kỷ luật tỉnh báo cáo tình hình các vụ án lớn. Là một tỉnh lạc hậu nhất lặng lẽ nhất trong công tác chống tham nhũng trong nước, đột nhiên công tác chống tham nhũng liền mở rộng thanh thế, kế tiếp xử lý mấy án lớn, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tỉnh Lưu Bình Hành cảm thấy nở mày nở mặt
Ủy ban kỷ luật tỉnh sau khi tiếp tục tra xét cục trưởng cục giám sát an toàn, lại bước đầu điều tra ra một ông tổng của xí ngiệp quốc gia tham ô 2 tấn bạc trắng, hơn nữa dưới danh nghĩa có 55 căn khách sạn, khi vừa tiết lộ trên hội nghị, khi ấy liền chấn kinh Lôi Trị Học và Hạ Tưởng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Đúng là một khoản lớn trước đến nay chưa từng có, hai tấn bạc trắng… chẳng lẽ muốn mạ bạc toàn thân? Điên rồi. 55 căn khách sạn? Mỗi tuần đổi một căn, cả năm không trùng lặp, đều nói thỏ khôn có ba hang, trí tuệ của con thỏ rốt cuộc so ra kém quan tham nhũng, tham quan có đến 55 cái tổ!
Lôi Trị Học và Hạ Tưởng nói rõ tại chỗ, điều tra, nhất địnnh điều tra đến cùng.
Điều tra đến cùng không phải vấn đề quan trọng, vấn đề quan trọng ở chỗ thời cơ mẫn cảm. Sau hội nghị, ủy ban kỷ luật tỉnh liền khai trừ ông tổng của xí nghiệp quốc gia, hơn nữa còn cố ý mở cuộc họp báo, vạch rõ không nhân nhượng đối với vấn đề tham nhũng là tư tưởng chỉ đạo công tác của ủy ban kỷ luật tỉnh.
Ủy ban kỷ luật tỉnh giơ cao ngọn cờ chống tham nhũng, và nhấn mạnh tư tưởng chỉ đạo không nhân nhượng, rõ ràng là khiêu chiến chính diện đối với việc luận điểm hủ bại tịch cực, là tỉnh đầu tiên trong nước lấy hành động thực tế tuyên cáo không cho phép tham nhũng mức độ nhẹ
Tỉnh Tây, tiếp sau chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng thu được thành công, hơn nữa trong cuộc chiến bước đầu nhằm vào vấn đề quan thương cấu kết gặt hái thắng lợi, lại mượn gió đông của cuộc tranh luận, lại lần nữa trở thành tiêu điểm tin tức trong nước.
Càng khiến Hạ Tưởng không nghĩ đến chính là, Lĩnh Nam vẫn luôn bình ổn yên lặng, cũng đột nhiên trên sự việc tranh luận gặp khó khăn – ủy ban kỷ luật tỉnh Lĩnh Nam mở hội nghị, tổng kết thành quả công tác chống tham nhũng ở Lĩnh Nam, bước tiếp theo liền thảo luận triển khai công tác chống tham nhũng, và vạch ra nguyên tắc công tác của tỉnh ủy Lĩnh Nam chỉ đạo ủy ban kỷ luật đối với hủ bại linh là không khoan nhượng không khoan dung, ở Lĩnh Nam, bất cứ hành vi tham nhũng nào đều bị điều tra theo pháp luật, không tồn tại trường hợp tham nhũng tích cực.
Tiếp sau tỉnh Tây, Lĩnh Nam chính thức biểu hiện với bên ngoài, đánh dấu những cuộc luận chiến về vấn đề hủ bại đã tăng lên cấp độ chính trị.
Ngày tiếp theo, lại có một bình luận viên của tòa báo cấp quốc gia đăng bài phát biểu, mở đầu vạch ra:
- Tổng bí thư phát biểu ở phiên họp ủy ban kỷ luật Trung ương lần sáu của khóa 17 vạch ra, xu hướng chung của cuộc đấu tranh chống tham nhũng và xây dựng bộ máy chính trị liêm khiết trong sạch, hiệu quả lộ rõ và vấn đề nổi bật cùng song song tồn tại, mức độ phòng chống gia tăng và hiện tượng thối nát cùng một lúc xuất hiện, nhân dân hy vọng đối với việc chống tham nhũng có thể tăng lên không ngừng và bên trong thời gian ngắn khó có thể cùng một lúc mà dẹp tận gốc, tình hình cuộc đấu tranh chống tham nhũng vẫn còn ảm đạm và nhiệm vụ vẫn còn là khó khăn.
Đối với việc sa đọa không nhân nhượng, là tuyến dưới không được dao động. Cho dù là quốc gia phát đạt phương Tây, đối với việc qui định tiêu chuẩn tham ô hối lộ cũng không hề bởi vì mức độ kinh tế phát triển cao mà tăng lên.
Cùng lúc đó, bài viết của Đường Thiên Vân cũng đăng trên báo, liên quan đến cuộc đụng độ lần thứ hai về tham nhũng tích cực, cũng đến đúng hạn.