Hạ Tưởng không phải là người mang chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, cũng không phải người mang chủ nghĩa yêu nước mù quáng. Hôm nay khi thế giới đang ngày càng trở thành làng địa cầu, hắn sẽ không chỉ vì sự yêu nước hẹp hòi mà phủ nhận kỹ thuật sản xuất tân tiến của nước ngoài, cũng sẽ không có nguyên tắc mà giúp đỡ hàng trong nước.
Hàng trong nước đang tự cường, nếu quốc gia một mực không có nguyên tắc mà thiên lệch về chính sách và nâng đỡ về tài chính, cuối cùng chỉ khiến hàng trong nước dậm chân tại chỗ, mất đi sức cạnh tranh thị trường, mất đi động lực khai phá sản phẩm mới, và cuối cùng sẽ mất đi tất cả.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, Hạ Tưởng đối với bộ phận xí nghiệp nhận được sự giúp đỡ mà thiên lệch mấy chục năm trên tài chính và chính sách của quốc gia, không đáng đoái hoài tới. Cho dù người trên thế giới có ngu có dốt, dưới tình hình chạy trước người khác mấy chục năm, cũng sẽ chiếm trước được quá nhiều tiên cơ so với người khác, huống gì thân còn là xí nghiệp Trung ương, được gọi là con cả của nước Cộng hòa, còn e sợ sự khiêu chiến của xí nghiệp tư nhân.
Cứ thế có người đã sợ, không chỉ sợ, còn nghĩ trăm phương ngàn kế cản trở sự quật khởi của doanh nghiệp tư nhân, chỉ để duy trì sự thống trị của mình, đã bất chấp tất cả đánh bẹp doanh nghiệp tư nhân, không chỉ không có một chút quy phạm của doanh nghiệp Trung ương, cũng khiến cho bộ mặt hán gian kinh tế này bại lộ đầy đủ!
Hiện trạng tình hình trong nước nói là hiện tượng quái lạ cũng đúng. Có một lãnh đạo vô năng, thì tất sẽ có một loạt cấp dưới vô năng, cấp dưới có tài năng cũng phải biểu hiện vô năng, nếu không, sẽ khiến lãnh đạo không thích đồng thời sẽ bị lãnh đạo bày mưu tính kế dìm đầu.
Cũng vì thế, Trung Quốc vẫn luôn không thể trở thành một quốc gia có sức sống nhất có tương lai nhất. Không như nước Mỹ từ đầu chí cuối duy trì được sinh cơ mạnh mẽ bay lên. Chính là hiện tượng phân biệt đối xử nghiêm trọng, đồng thời tư tưởng quan bản vị quá độ, hình như chỉ cần làm lãnh đạo, chính trị, tài ăn nói thậm chí tướng diện đều hơn hẳn so với người khác mới được.
Trong nhân viên đi cùng Đại Phục Thịnh, có một Phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách.
Mọi người đều biết, Ủy ban phát triển và cải cách là một nha môn lão làng nhất kiêu ngạo nhất trong các bộ ngành trong nước, nắm giữ đại quyền phê chuẩn sinh tử của hạng mục trọng đại. Nếu muốn làm một phép so sánh không thích hợp, Ủy ban phát triển và cải cách tương đương với nội các chính phủ thứ hai, có khi thậm chí còn hơn cả quyền hạn của nội các chính phủ!
Phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách Chung Dương vốn tiếp xúc không nhiều với Hạ Tưởng, nhưng trong một buổi tiệc hoan nghênh cử hành vào buổi tối, ông ta vừa hay ngồi cùng với Hạ Tưởng. Cũng không biết là có hiếu kỳ với sự trẻ tuổi của Hạ Tưởng, hay là có hứng thú với thành quả lớn của chuyển hình kinh tế, ông ta chủ động bắt tay và nói chuyện với Hạ Tưởng.
Đừng thấy Hạ Tưởng là một Chủ tịch tỉnh, dưới tình hình thông thường, hắn còn xa cũng không nổi tiếng bằng Phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách, thậm chí dưới một số tình huống đặc biệt, ví dụ tỉnh Tây cần phải phê duyệt một hạng mục quan trọng nào đó, hắn còn phải hạ thấp giọng, buông tư thái trước mặt Chung Dương, nói những lời hay mới có thể xin được một nét bút của Phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách, phê duyệt thông qua.
Nhưng Hạ Tưởng chỉ nói nhẹ nhàng mấy câu với Chung Dương, vừa không làm bất hòa, cũng không quá nhiệt tình, đã khiến Chung Dương cảm nhận được sự lạnh nhạt, nhớ tới vừa rồi ông ta còn chủ động chào hỏi với Hạ Tưởng, liền cảm giác vô cùng mất mặt.
Người trong quan trường, chú ý nhất chi tiết và thái độ. Thái độ như gần mà lại như xa của Hạ Tưởng, khiến Chung Dương cho rằng Hạ Tưởng trong mắt không có người khác, trong lòng không tránh khỏi có ý kiến với Hạ Tưởng.
Có gì đặc biệt hơn người, Chủ tịch tỉnh trẻ nhất toàn quốc thì sao? Về sau tỉnh Tây có hạng mục trọng đại gì, đừng rơi vào tay ông ta là được. Chung Dương vừa nghĩ, vừa không thèm để ý đến Hạ Tưởng nữa, xoay người nói chuyện với một người khác. Chung Dương đã hiểu lầm Hạ Tưởng, Hạ Tưởng không phải lạnh nhạt với ông ta, cũng không phải kiêu ngạo, mà là Hạ Tưởng nhớ Cổ Ngọc.
Tình cảm giữa Hạ Tưởng và Cổ Ngọc, cũng không nói là quá đậm, nhưng cũng là nước chảy thành sông, giống như con sông hiền hòa chảy xuôi, chảy qua bình nguyên và núi cao trong năm tháng, chảy qua mùa xuân và mùa hạ của tháng năm, hiển nhiên như thế là đến mùa thu được mùa.
Cũng chính bởi vì, trong những ngày tháng Cổ Ngọc một mình ở nơi tha hương, Hạ Tưởng luôn nhớ tới cái đẹp của ngọc và sự tốt đẹp của Cổ Ngọc, có lẽ cũng chính là hiệu quả mà Cổ Ngọc muốn, xa cách sinh ra cái đẹp, cũng sinh ra hoài niệm sâu đậm.
Hiện giờ sắp gặp Cổ Ngọc ở nơi quê người, cảm nhận được sự mỹ mãn và tình cảm mãnh liệt đã lâu trong sinh mạng, tưởng tượng cuộc sống của Cổ Ngọc yên ắng và đầy đủ như thế nào, khiến tâm tư Hạ Tưởng không khỏi bay xa. Hắn đối với việc tổng bộ xe con Volvo mà hắn tán thưởng nhất đi cùng Đại Phục Thịnh đều có thể bỏ đi, hiển nhiên là không có tâm tư để ý đến cuộc nói chuyện nhạt vô vị của Chung Dương.
Càng huống gì, hắn và Chung Dương cũng không có chủ đề chung gì để nói.
Nếu không phải Đại Phục Thịnh đích thân chỉ thị toàn bộ nhân viên đều phải tham gia bữa cơm hôm nay, Hạ Tưởng có lẽ sẽ trốn trong phòng cùng Cổ Ngọc nói chuyện.
Tâm tư của Hạ Tưởng bay tới tiểu trấn ở châu Âu xa xôi, Cổ Ngọc lúc này hẳn là đang đến Goethe gặp mặt với hắn, có lẽ đang chạy trên đường quốc lộ ở Thụy Điển, mặc cho gió mát của đồng ruộng thổi nhẹ lên làn tóc mềm mại của cô, và cả khí hậu dễ chịu nhất ở khu phía bắc vào đầu hè, tin rằng Cổ Ngọc nhất định sẽ càng ôn nhuận như ngọc.
Bỗng nhiên, cuộc đối thoại giữa Chung Dương và một người khác quấy nhiễu mộng đẹp của Hạ Tưởng.
Ngữ khí của Chung Dương có ý cười chế nhạo:
- Volvo vẫn luôn là loại xe mà Hoàng thất Thụy Điển sử dụng, đầu tiên là bán cho Ford, không chỉ không tiến bộ, ngược lại thị trường còn co hẹp trên diện rộng. Khi không còn chọn lựa đã bán cho Geely, muốn sáng lập thương hiệu hoàng gia 80 năm, nhưng lại bị doanh nghiệp tư nhân Trung Quốc thu mua, xem như đã hủy một thương hiệu xe hạng sang. Geely? Một doanh nghiệp tư nhân, Lý Thư Phục, một nhà doanh nghiệp tư nhân, có thể kinh doanh tốt Volvo?
- Đáng tiếc, bây giờ vừa nhắc đến Volvo, không ít người trong nước đều cười nhạo, ồ, hóa ra là Geely.
Lời nói của Chung Dương dẫn đến một tràng cười, Lý Thư Phú ngồi xa đó hiển nhiên nghe thấy lời của Chung Dương, chỉ ném qua một cái nhìn đầy ý vị, không nói gì, cũng không đi tới biện giải.
Lửa giận trong lòng Hạ Tưởng bỗng chốc bị đốt cháy.
Hắn và Lý Thư Phúc chẳng hề quen nhau, cũng biết rõ xe Geely phần lớn là xe cấp thấp, hình tượng bình thường. Nhưng Geely thu mua Volvo là thu mua doanh nghiệp bình thường, cũng không thể chỉ từ góc độ thương hiệu cấp thấp hạn hẹp hủy diệt thương hiệu cao cấp mà xem xét vấn đề.
Người trong nước quá mức tự tôn, đồng thời tâm lý tự ti cũng rất nghiêm trọng. Rất nhiều khách hàng không mua được Volvo nghe thấy Volvo bị Geely thu mua liền cười châm biếm và đắc ý, thậm chí khi một chiếc Volvo đi qua người, còn hạ ý thức vỗ vỗ vào chiếc xe trong khoảng 10 nghìn tệ của mình tinh thần AQ mà nói một câu:
- Hóa ra là Geely.
Sau đó thì tâm lý giống như đạt được sự thỏa mãn cực độ.
Tự ti, tự tôn quá mức đồng thời mẫn cảm mà yếu ớt, chính là tâm lý mâu thuẫn của người dân trong nước trong thời kỳ chuyển hình. Một mặt bức thiết mà khát vọng dành được sự tôn trong của thế giới và tán thành của người khác, đồng thời thích sự so sánh tầm thường, so sánh xe, so sánh nhà, so sánh vợ, so sánh con cái, cái gì cũng so sánh, hoặc là trong so sánh đặt được tâm lý thỏa mãn cự độ, hoặc là trong so sánh có được tâm lý mất mát cực độ.
Người Trung Quốc cuộc sống mệt nhọc, một nửa nhỏ vì sinh tồn, một nửa lớn để so sánh.
Nhưng người dân trong nước lại luôn luôn dễ dàng bị ngu dân, dễ dàng bị sự mê hoặc của thị trường bất thường trong nước, xe Volkswagen tiến nhập Trung Quốc sớm, trải qua mấy chục năm sương gió ở Trung Quốc và tiềm di mặc hóa của xe chuyên dụng chính phủ, cuối cùng được đắp nặn thành xe thần.
Xe thần, chính là xe được thần hóa. Sau khi thần hóa, ưu điểm, phải được tăng lên gấp bội, khuyết điểm cũng là ưu điểm. Nói tóm lại một câu, xe Volkswagen chính là xe tốt, tiếp đến diễn biến cho đến hôm nay, xe Volkswagen trở thành xe hạng sang.
Đơi với sự thành loạn của quần chúng ở thị trường Trung Quốc, không đáng Hạ Tưởng đánh giá. Nhưng đối với Volkswagen mấy chục năm nay chỉ biết cướp đoạt lợi nhuận, chưa từng có qua cách làm tôn trọng đối với tiêu thụ trong nước, hắn vẫn luôn khắc sâu trong lòng. Có một ngày đợi sau khi hắn nắm quyền, nhất định sẽ khai đao với công nghiệp xe ô tô.
Kỳ thực nếu chỉ là một chiếu Audi chỉ bán với giá 700 nghìn tệ ở nước ngoài, về trong nước bán lên giá 1 triệu 300 nghìn tệ, Hạ Tưởng cũng không muốn liên quan. Cho dù là bị nước ngoài hình dùng người trong nước tiền nhiều người ngu cũng được, hay là người trong nước bị Volkswagen tẩy não thành công, cho rằng giá trị gia tăng của bốn bánh xe đã là 600 nghìn tệ, dù sao tiêu tiền như thế nào là chuyện cá nhân, là tự mình điều tiết của kinh tế thị trường. Đợi tố chất người dân trong nước nâng cao, tự nhiên thị trường bất thường sẽ trở lại bình thường.
Tự mình điều tiết của kinh tế thị trường, Hạ Tưởng sẽ không can thiệp, nhưng nếu có người làm ngụy trang sự điều tiết của thị trường để vì món lãi kếch xù bất thường của mình tiếp tục vẫy cờ reo hò, Hạ Tưởng sẽ không thể nhịn nữa.
- Xin hỏi Phó chủ nhiệm Chung, xe ông đi là xe gì?
Hạ Tưởng thình lình hỏi một câu, Chung Dương sửng sốt:
- Đương nhiên là Audi.
Hạ Tưởng khẽ mỉm cười:
- Hóa ra là Volkswagen.
Chung Dương sắc mặt lập tức biến đổi, muốn nói gì lại cảm thấy bất kỳ lời phản bác nào đều vô lực, cũng không phải Audi chính là thương hiệu dưới lá cờ Volkswagen, nói là Volkswagen cũng không quá.
Mấy người ngồi cùng bàn nghe thấy lời nói khéo léo sắc bén của Hạ Tưởng, không khỏi hiểu ý mà cười. Chung Dương cảm thấy bị Hạ Tưởng vuốt mặt, sắc mặt cố gắng khôi phục lại bình thường:
- Chủ tịch tỉnh Hạ cũng có hứng thú với sản nghiệp xe hơi sao?
- Cũng hiểu một chút thôi, không chuyên nghiệp bằng Phó chủ nhiệm Chung.
Hạ Tưởng cười nói, ngữ khí bình thản, tốc độ chậm, chỉ là đang trần thuật một sự thật:
- Audi đã từng là một thương hiệu dưới là cờ Mercedes-Benz, hơn nữa sản xuất cũng không phải là xe cao cấp, chính là xe rất Volkswagen hóa rất cấp thấp. Về sau sau khi Audi bị Mercedes-Benz vứt bỏ, mới thay đổi chính sách, muốn đem Audi tạo thành thương hiệu xe hạng sang. Volkswagen dụng trọn thời gian 40 năm mới thành công mà đem Audi đắp nặn thành thương hiệu hạng sang, hơn nữa nếu không có sự giúp đỡ của các vị thu mua xe bus chỉ mua Audi, Audi bây giờ vẫn đang bị Mercedes-Benz và BMW cười chế nhạo một thằng nhóc đói nghèo tự không đủ sức đời trở mình…
Lời của Hạ Tưởng dẫn phát lên một tràng cười vang của mọi người.
Cũng đúng, nếu không phải Volkswagen tiến nhập Trung Quốc sớm, nếu Audi không phải bị chính phủ chỉ định làm xe quan, con đường trở mình của Audi sắp sẽ dài vô hạng, thậm chí có thể chuyển bại thành thắng. Trước mắt, lượng tiêu thụ toàn cầu của xe Audi, Trung Quốc chiếm hẳn 1/4, chính là nói, nếu không có thị trường Trung Quốc, Audi trên dòng xe hạng sang quốc tế đừng nói là vượt qua Mercedes-Benz và BMW, thậm chí đếng xếp thứ ba cũng không giữ nổi, sẽ rơi lại sau Volvo.
Cũng có thể hiểu tại sao Volkswagen nam bắc phải liên thủ tập kích chiến lược Geely thu mua Volvo. Nếu Volvo quật khởi trong tay Geely, sẽ tạo thành xung kích vô cùng lớn với Audi ở thị trường Trung Quốc!
Mà trước kia Geely thua mua Volvo, sẽ gặp phải muôn vàn khó khăn trên thành lũy chính sách của quốc gia. Sau khi thu mua, khi đưa Volvo vào dây chuyền sản xuất, cũng bị Ủy ban phát triển và cải cách bóp cổ gần hai năm, bàn tay thúc đẩy phía sau là ai, không cần nói cũng biết.
… Cuộc nói chuyện vô tình hôm nay, khiến hiện trạng công nghiệp xe hơi trong nước, trước thời hạn trở thành điểm thiết nhập cần phải suy xét trong bố cục về sau của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng không phải là người mang chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, cũng không phải người mang chủ nghĩa yêu nước mù quáng. Hôm nay khi thế giới đang ngày càng trở thành làng địa cầu, hắn sẽ không chỉ vì sự yêu nước hẹp hòi mà phủ nhận kỹ thuật sản xuất tân tiến của nước ngoài, cũng sẽ không có nguyên tắc mà giúp đỡ hàng trong nước.
Hàng trong nước đang tự cường, nếu quốc gia một mực không có nguyên tắc mà thiên lệch về chính sách và nâng đỡ về tài chính, cuối cùng chỉ khiến hàng trong nước dậm chân tại chỗ, mất đi sức cạnh tranh thị trường, mất đi động lực khai phá sản phẩm mới, và cuối cùng sẽ mất đi tất cả.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, Hạ Tưởng đối với bộ phận xí nghiệp nhận được sự giúp đỡ mà thiên lệch mấy chục năm trên tài chính và chính sách của quốc gia, không đáng đoái hoài tới. Cho dù người trên thế giới có ngu có dốt, dưới tình hình chạy trước người khác mấy chục năm, cũng sẽ chiếm trước được quá nhiều tiên cơ so với người khác, huống gì thân còn là xí nghiệp Trung ương, được gọi là con cả của nước Cộng hòa, còn e sợ sự khiêu chiến của xí nghiệp tư nhân.
Cứ thế có người đã sợ, không chỉ sợ, còn nghĩ trăm phương ngàn kế cản trở sự quật khởi của doanh nghiệp tư nhân, chỉ để duy trì sự thống trị của mình, đã bất chấp tất cả đánh bẹp doanh nghiệp tư nhân, không chỉ không có một chút quy phạm của doanh nghiệp Trung ương, cũng khiến cho bộ mặt hán gian kinh tế này bại lộ đầy đủ!
Hiện trạng tình hình trong nước nói là hiện tượng quái lạ cũng đúng. Có một lãnh đạo vô năng, thì tất sẽ có một loạt cấp dưới vô năng, cấp dưới có tài năng cũng phải biểu hiện vô năng, nếu không, sẽ khiến lãnh đạo không thích đồng thời sẽ bị lãnh đạo bày mưu tính kế dìm đầu.
Cũng vì thế, Trung Quốc vẫn luôn không thể trở thành một quốc gia có sức sống nhất có tương lai nhất. Không như nước Mỹ từ đầu chí cuối duy trì được sinh cơ mạnh mẽ bay lên. Chính là hiện tượng phân biệt đối xử nghiêm trọng, đồng thời tư tưởng quan bản vị quá độ, hình như chỉ cần làm lãnh đạo, chính trị, tài ăn nói thậm chí tướng diện đều hơn hẳn so với người khác mới được.
Trong nhân viên đi cùng Đại Phục Thịnh, có một Phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách.
Mọi người đều biết, Ủy ban phát triển và cải cách là một nha môn lão làng nhất kiêu ngạo nhất trong các bộ ngành trong nước, nắm giữ đại quyền phê chuẩn sinh tử của hạng mục trọng đại. Nếu muốn làm một phép so sánh không thích hợp, Ủy ban phát triển và cải cách tương đương với nội các chính phủ thứ hai, có khi thậm chí còn hơn cả quyền hạn của nội các chính phủ!
Phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách Chung Dương vốn tiếp xúc không nhiều với Hạ Tưởng, nhưng trong một buổi tiệc hoan nghênh cử hành vào buổi tối, ông ta vừa hay ngồi cùng với Hạ Tưởng. Cũng không biết là có hiếu kỳ với sự trẻ tuổi của Hạ Tưởng, hay là có hứng thú với thành quả lớn của chuyển hình kinh tế, ông ta chủ động bắt tay và nói chuyện với Hạ Tưởng.
Đừng thấy Hạ Tưởng là một Chủ tịch tỉnh, dưới tình hình thông thường, hắn còn xa cũng không nổi tiếng bằng Phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách, thậm chí dưới một số tình huống đặc biệt, ví dụ tỉnh Tây cần phải phê duyệt một hạng mục quan trọng nào đó, hắn còn phải hạ thấp giọng, buông tư thái trước mặt Chung Dương, nói những lời hay mới có thể xin được một nét bút của Phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách, phê duyệt thông qua.
Nhưng Hạ Tưởng chỉ nói nhẹ nhàng mấy câu với Chung Dương, vừa không làm bất hòa, cũng không quá nhiệt tình, đã khiến Chung Dương cảm nhận được sự lạnh nhạt, nhớ tới vừa rồi ông ta còn chủ động chào hỏi với Hạ Tưởng, liền cảm giác vô cùng mất mặt.
Người trong quan trường, chú ý nhất chi tiết và thái độ. Thái độ như gần mà lại như xa của Hạ Tưởng, khiến Chung Dương cho rằng Hạ Tưởng trong mắt không có người khác, trong lòng không tránh khỏi có ý kiến với Hạ Tưởng.
Có gì đặc biệt hơn người, Chủ tịch tỉnh trẻ nhất toàn quốc thì sao? Về sau tỉnh Tây có hạng mục trọng đại gì, đừng rơi vào tay ông ta là được. Chung Dương vừa nghĩ, vừa không thèm để ý đến Hạ Tưởng nữa, xoay người nói chuyện với một người khác. Chung Dương đã hiểu lầm Hạ Tưởng, Hạ Tưởng không phải lạnh nhạt với ông ta, cũng không phải kiêu ngạo, mà là Hạ Tưởng nhớ Cổ Ngọc.
Tình cảm giữa Hạ Tưởng và Cổ Ngọc, cũng không nói là quá đậm, nhưng cũng là nước chảy thành sông, giống như con sông hiền hòa chảy xuôi, chảy qua bình nguyên và núi cao trong năm tháng, chảy qua mùa xuân và mùa hạ của tháng năm, hiển nhiên như thế là đến mùa thu được mùa.
Cũng chính bởi vì, trong những ngày tháng Cổ Ngọc một mình ở nơi tha hương, Hạ Tưởng luôn nhớ tới cái đẹp của ngọc và sự tốt đẹp của Cổ Ngọc, có lẽ cũng chính là hiệu quả mà Cổ Ngọc muốn, xa cách sinh ra cái đẹp, cũng sinh ra hoài niệm sâu đậm.
Hiện giờ sắp gặp Cổ Ngọc ở nơi quê người, cảm nhận được sự mỹ mãn và tình cảm mãnh liệt đã lâu trong sinh mạng, tưởng tượng cuộc sống của Cổ Ngọc yên ắng và đầy đủ như thế nào, khiến tâm tư Hạ Tưởng không khỏi bay xa. Hắn đối với việc tổng bộ xe con Volvo mà hắn tán thưởng nhất đi cùng Đại Phục Thịnh đều có thể bỏ đi, hiển nhiên là không có tâm tư để ý đến cuộc nói chuyện nhạt vô vị của Chung Dương. Text được lấy tại
Càng huống gì, hắn và Chung Dương cũng không có chủ đề chung gì để nói.
Nếu không phải Đại Phục Thịnh đích thân chỉ thị toàn bộ nhân viên đều phải tham gia bữa cơm hôm nay, Hạ Tưởng có lẽ sẽ trốn trong phòng cùng Cổ Ngọc nói chuyện.
Tâm tư của Hạ Tưởng bay tới tiểu trấn ở châu Âu xa xôi, Cổ Ngọc lúc này hẳn là đang đến Goethe gặp mặt với hắn, có lẽ đang chạy trên đường quốc lộ ở Thụy Điển, mặc cho gió mát của đồng ruộng thổi nhẹ lên làn tóc mềm mại của cô, và cả khí hậu dễ chịu nhất ở khu phía bắc vào đầu hè, tin rằng Cổ Ngọc nhất định sẽ càng ôn nhuận như ngọc.
Bỗng nhiên, cuộc đối thoại giữa Chung Dương và một người khác quấy nhiễu mộng đẹp của Hạ Tưởng.
Ngữ khí của Chung Dương có ý cười chế nhạo:
- Volvo vẫn luôn là loại xe mà Hoàng thất Thụy Điển sử dụng, đầu tiên là bán cho Ford, không chỉ không tiến bộ, ngược lại thị trường còn co hẹp trên diện rộng. Khi không còn chọn lựa đã bán cho Geely, muốn sáng lập thương hiệu hoàng gia 80 năm, nhưng lại bị doanh nghiệp tư nhân Trung Quốc thu mua, xem như đã hủy một thương hiệu xe hạng sang. Geely? Một doanh nghiệp tư nhân, Lý Thư Phục, một nhà doanh nghiệp tư nhân, có thể kinh doanh tốt Volvo?
- Đáng tiếc, bây giờ vừa nhắc đến Volvo, không ít người trong nước đều cười nhạo, ồ, hóa ra là Geely.
Lời nói của Chung Dương dẫn đến một tràng cười, Lý Thư Phú ngồi xa đó hiển nhiên nghe thấy lời của Chung Dương, chỉ ném qua một cái nhìn đầy ý vị, không nói gì, cũng không đi tới biện giải.
Lửa giận trong lòng Hạ Tưởng bỗng chốc bị đốt cháy.
Hắn và Lý Thư Phúc chẳng hề quen nhau, cũng biết rõ xe Geely phần lớn là xe cấp thấp, hình tượng bình thường. Nhưng Geely thu mua Volvo là thu mua doanh nghiệp bình thường, cũng không thể chỉ từ góc độ thương hiệu cấp thấp hạn hẹp hủy diệt thương hiệu cao cấp mà xem xét vấn đề.
Người trong nước quá mức tự tôn, đồng thời tâm lý tự ti cũng rất nghiêm trọng. Rất nhiều khách hàng không mua được Volvo nghe thấy Volvo bị Geely thu mua liền cười châm biếm và đắc ý, thậm chí khi một chiếc Volvo đi qua người, còn hạ ý thức vỗ vỗ vào chiếc xe trong khoảng 10 nghìn tệ của mình tinh thần AQ mà nói một câu:
- Hóa ra là Geely.
Sau đó thì tâm lý giống như đạt được sự thỏa mãn cực độ.
Tự ti, tự tôn quá mức đồng thời mẫn cảm mà yếu ớt, chính là tâm lý mâu thuẫn của người dân trong nước trong thời kỳ chuyển hình. Một mặt bức thiết mà khát vọng dành được sự tôn trong của thế giới và tán thành của người khác, đồng thời thích sự so sánh tầm thường, so sánh xe, so sánh nhà, so sánh vợ, so sánh con cái, cái gì cũng so sánh, hoặc là trong so sánh đặt được tâm lý thỏa mãn cự độ, hoặc là trong so sánh có được tâm lý mất mát cực độ.
Người Trung Quốc cuộc sống mệt nhọc, một nửa nhỏ vì sinh tồn, một nửa lớn để so sánh.
Nhưng người dân trong nước lại luôn luôn dễ dàng bị ngu dân, dễ dàng bị sự mê hoặc của thị trường bất thường trong nước, xe Volkswagen tiến nhập Trung Quốc sớm, trải qua mấy chục năm sương gió ở Trung Quốc và tiềm di mặc hóa của xe chuyên dụng chính phủ, cuối cùng được đắp nặn thành xe thần.
Xe thần, chính là xe được thần hóa. Sau khi thần hóa, ưu điểm, phải được tăng lên gấp bội, khuyết điểm cũng là ưu điểm. Nói tóm lại một câu, xe Volkswagen chính là xe tốt, tiếp đến diễn biến cho đến hôm nay, xe Volkswagen trở thành xe hạng sang.
Đơi với sự thành loạn của quần chúng ở thị trường Trung Quốc, không đáng Hạ Tưởng đánh giá. Nhưng đối với Volkswagen mấy chục năm nay chỉ biết cướp đoạt lợi nhuận, chưa từng có qua cách làm tôn trọng đối với tiêu thụ trong nước, hắn vẫn luôn khắc sâu trong lòng. Có một ngày đợi sau khi hắn nắm quyền, nhất định sẽ khai đao với công nghiệp xe ô tô.
Kỳ thực nếu chỉ là một chiếu Audi chỉ bán với giá 700 nghìn tệ ở nước ngoài, về trong nước bán lên giá 1 triệu 300 nghìn tệ, Hạ Tưởng cũng không muốn liên quan. Cho dù là bị nước ngoài hình dùng người trong nước tiền nhiều người ngu cũng được, hay là người trong nước bị Volkswagen tẩy não thành công, cho rằng giá trị gia tăng của bốn bánh xe đã là 600 nghìn tệ, dù sao tiêu tiền như thế nào là chuyện cá nhân, là tự mình điều tiết của kinh tế thị trường. Đợi tố chất người dân trong nước nâng cao, tự nhiên thị trường bất thường sẽ trở lại bình thường.
Tự mình điều tiết của kinh tế thị trường, Hạ Tưởng sẽ không can thiệp, nhưng nếu có người làm ngụy trang sự điều tiết của thị trường để vì món lãi kếch xù bất thường của mình tiếp tục vẫy cờ reo hò, Hạ Tưởng sẽ không thể nhịn nữa.
- Xin hỏi Phó chủ nhiệm Chung, xe ông đi là xe gì?
Hạ Tưởng thình lình hỏi một câu, Chung Dương sửng sốt:
- Đương nhiên là Audi.
Hạ Tưởng khẽ mỉm cười:
- Hóa ra là Volkswagen.
Chung Dương sắc mặt lập tức biến đổi, muốn nói gì lại cảm thấy bất kỳ lời phản bác nào đều vô lực, cũng không phải Audi chính là thương hiệu dưới lá cờ Volkswagen, nói là Volkswagen cũng không quá.
Mấy người ngồi cùng bàn nghe thấy lời nói khéo léo sắc bén của Hạ Tưởng, không khỏi hiểu ý mà cười. Chung Dương cảm thấy bị Hạ Tưởng vuốt mặt, sắc mặt cố gắng khôi phục lại bình thường:
- Chủ tịch tỉnh Hạ cũng có hứng thú với sản nghiệp xe hơi sao?
- Cũng hiểu một chút thôi, không chuyên nghiệp bằng Phó chủ nhiệm Chung.
Hạ Tưởng cười nói, ngữ khí bình thản, tốc độ chậm, chỉ là đang trần thuật một sự thật:
- Audi đã từng là một thương hiệu dưới là cờ Mercedes-Benz, hơn nữa sản xuất cũng không phải là xe cao cấp, chính là xe rất Volkswagen hóa rất cấp thấp. Về sau sau khi Audi bị Mercedes-Benz vứt bỏ, mới thay đổi chính sách, muốn đem Audi tạo thành thương hiệu xe hạng sang. Volkswagen dụng trọn thời gian 40 năm mới thành công mà đem Audi đắp nặn thành thương hiệu hạng sang, hơn nữa nếu không có sự giúp đỡ của các vị thu mua xe bus chỉ mua Audi, Audi bây giờ vẫn đang bị Mercedes-Benz và BMW cười chế nhạo một thằng nhóc đói nghèo tự không đủ sức đời trở mình…
Lời của Hạ Tưởng dẫn phát lên một tràng cười vang của mọi người.
Cũng đúng, nếu không phải Volkswagen tiến nhập Trung Quốc sớm, nếu Audi không phải bị chính phủ chỉ định làm xe quan, con đường trở mình của Audi sắp sẽ dài vô hạng, thậm chí có thể chuyển bại thành thắng. Trước mắt, lượng tiêu thụ toàn cầu của xe Audi, Trung Quốc chiếm hẳn 1/4, chính là nói, nếu không có thị trường Trung Quốc, Audi trên dòng xe hạng sang quốc tế đừng nói là vượt qua Mercedes-Benz và BMW, thậm chí đếng xếp thứ ba cũng không giữ nổi, sẽ rơi lại sau Volvo.
Cũng có thể hiểu tại sao Volkswagen nam bắc phải liên thủ tập kích chiến lược Geely thu mua Volvo. Nếu Volvo quật khởi trong tay Geely, sẽ tạo thành xung kích vô cùng lớn với Audi ở thị trường Trung Quốc!
Mà trước kia Geely thua mua Volvo, sẽ gặp phải muôn vàn khó khăn trên thành lũy chính sách của quốc gia. Sau khi thu mua, khi đưa Volvo vào dây chuyền sản xuất, cũng bị Ủy ban phát triển và cải cách bóp cổ gần hai năm, bàn tay thúc đẩy phía sau là ai, không cần nói cũng biết.
… Cuộc nói chuyện vô tình hôm nay, khiến hiện trạng công nghiệp xe hơi trong nước, trước thời hạn trở thành điểm thiết nhập cần phải suy xét trong bố cục về sau của Hạ Tưởng.