Về hiện trạng của ngành công nghiệp ô tô trong nước, Hạ Tưởng thừa nhận là mình không nghiên cứu kỹ lắm, hiểu biết cũng không nhiều. Nhưng là đàn ông, vốn rất yêu thích ô tô khiến cho hắn ngày càng đam mê về lĩnh vực này hơn, cũng như có hứng thú với thị trường và tình hình hiện nay của các hãng xe ô tô trong nước khá nhiều.
Hơn nữa, ngành xe ô tô lại đang rất phát triển hiện nay, hắn ngày càng tiến sâu vào trong ngành ô tô trong nước. Còn về sự phát triển của nó hiện tại hay trong tương lai, thì lời nói của hắn trong ngành này cũng được coi là có trọng lượng.
Thực tế, nếu đứng từ góc độ thị trường mà nói, nếu nói thị trường của xe ô tô trong nước là Đức, Nhật hay Mỹ, dòng xe chủ yếu trong nước là gì? Hạ Tưởng cũng chẳng ý kiến gì, cũng nhận thấy vị trí của ngành xe ô tô đối với nhân dân, hồi đó ai là người có dũng khí đưa xe ô tô vào Trung Quốc nhỉ?
Năm đó khi Trung Quốc mới cải cách mở cửa, là lúc cần khẩn trương áp dụng khoa học kỹ thuật tiên tiến, trong lúc đó Đức là nước dám đưa những kỹ thuật đó vào Trung Quốc, mở ra ngành công nghiệp ô tô cho Trung Quốc. Trải qua mấy chục năm nỗ lực phát triển, mới có được hai hãng lớn như bây giờ. Và chất lượng của ô tô Đức qua nhiều năm đã vượt qua nhiều hãng ô tô nổi tiếng khác.
Theo thị trường hồi báo cho thấy sẽ mở ra một thời kỳ của tinh thần tiên phong.
Trên thực tế, hãng xe hợp tác gia nhập Trung Quốc đầu tiên là hãng xe của Mỹ, là do một công ty ô tô của Mỹ và xưởng chế tạo ô tô của Bắc Kinh hợp tác sản xuất – xe Jeep. Tuy nhiên hãng xe này không phải là xe ngoại, mà người Trung Quốc lúc đó lại chuộng xe ngoại, nên xe Jeep không có chỗ đứng trên thị trường xe hơi nữa.
Hãng xe Volkswagen của Đức thành lập tại Trung Quốc sau khi đưa vào nước này chỉ trong khoảng thời gian chưa được 5 tháng, lại tiếp tục hợp tác khai trương một doanh nghiệp ô tô nữa ở Quảng Châu.
10 năm sau, Đức đã có 2 hãng ô tô liên doanh- Shanghai Volkswagen Co.Ltd và FAW-VW Automobile Co., Ltd. Chiếm 2/3 trên thị trường trong nước mà hãng xe của Dương Thành thì bị phá sản, bị bán cho hãng Honda với giá 1 đô la Mỹ.
Không ai có thể ngờ được, nơi công ty Dương Thành phá sản lại có thể xây dựng được một doanh nghiệp xe mới- xí nghiệp Honda Dương Thành, và đã tạo ra doanh số kỷ lục trong lịch sử bán xe trong nước, điều này chứng minh rằng, người Nhật khôn khéo đã đánh bại người Pháp lãng mạn, còn người Đức thì vẫn có chỗ đứng vững vàng trong nước.
Phải thừa nhận doanh thu của hãng xe Đức rất thành công, hai doanh nghiệp ở Nam Bắc, phân công hợp tác, bổ sung cho nhau, dùng Santana và Jetta chiếm lĩnh lòng tin của khách hàng trong nước bởi độ bền vững chắc, nhờ vào dòng xe Audi để mở ra thị trường xe mới, từ đó không một hãng xe nào ở Trung Quốc có thể qua mặt được.
Người Mỹ luôn nghĩ rằng mình thông minh, luôn có suy nghĩ nhìn nhận vấn đề theo hướng chiến tranh lạnh và giữ mối quan hệ thông thường với Trung Quốc. Hãng Ford nhiều lần cố gắng gia nhập ngành công nghiệp ô tô của Trung Quốc, đều bị bên Mỹ cho là hạn chế về mặt kỹ thuật, không thể đưa vào sử dụng, kết quả là hãng xe của Mỹ có mặt trong thị trường Trung Quốc chậm mất mười năm.
Sau khi Đức thành lập Shanghai Volkswagen Co.Ltd, đúng 1 năm sau nó đã trở thành một trong những doanh nghiệp xe lớn nhất thế giới thì lúc đó Ford mới bước vào một cách muộn màng. Lúc này, thị trường xe hơi Trung Quốc đã dần lớn mạnh, không nói đến những lợi nhuận khổng lồ mà nó mang lại, mà có một điều quan trọng hơn, đó là lòng tin vững chắc của người dân về hãng xe này
Người Mỹ thông minh, lại lạc hậu hơn người Đức cả chục năm, về sau sự cạnh tranh trên thị trường xe hơi đã chứng minh được một điều. Bất luận là xe GM hay là Ford thì sau khi bước vào Trung Quốc, vì mất đi cơ hội tốt, không có ưu thế nhãn hàng, phải tự hạ thấp bản thân, giá cả đều phải thấp hơn hãng xe của Đức.
Thậm chí ở Mỹ thì được đánh giá cao, nhưng khi đến Trung Quốc, thì sẽ bị giảm 2 giá và cạnh tranh với các hãng xe lớn ở đây, nguyên nhân là vì các hãng xe này có ưu thế nhiều hơn.
Mà hai hãng xe đã tích lũy được nhiều năm danh tiếng và ưu thế, trong những năm gần đây lại gặp khó khăn, không ít những khó khăn đến từ thiết kế mô hình mới, chất lượng giảm, phải đối mặt với cuộc khủng hoảng về chất lượng, trong khi giá vẫn cao, xử lý không đúng cách, dẫn đến phát sinh vô số vấn đề…
Đối mặt với những nghi vấn của hàng ngàn hàng vạn chủ xe, thái độ của hai hãng xe này lại vô cùng cứng rắn, tuyệt đối không thu hồi, chỉ muốn cố kéo dài thời gian để xử lý. Điều kiện đầu tiên để bảo dưỡng lâu dài là phải mở một cửa hàng bảo dưỡng, nhưng thực tế ở các tiệm bảo dưỡng là chủ xe sẽ phải đóng tiền phí bảo dưỡng, và đó lại là một món lợi lớn.
Phải nói là người Đức tính toán rất thông minh.
Hạ Tưởng áp đặt những suy nghĩ tiêu cực cho những nguy cơ bùng phát sự cố của các hãng xe, thái độ kiêu ngạo, nhìn thấy rõ ràng, nhận thức được việc nên để hai hãng Pride and Prejudice tạo được chỗ đứng vững chắc trong nước trước.
Thực sự, kẻ ngạo mạn không phải là người Đức mà là từ bên hợp tác Trung Quốc.
Thái độ ngạo mạn của hai nhà xe này cũng có thể hiểu được, là doanh nghiệp trực thuộc TW, các CEO trong cấp hành chính là Thứ trưởng, có thể nói là các doanh nghiệp quốc dân không thể tự coi mình là các xí nghiệp phục vụ khách hàng được. Mà thay vào đó thái độ cao cao tại thượng, hệ thống quan liêu.
Cho nên, sau sự kiện bị cục giám định chất lượng phỏng vấn, hai dòng xe Volkswagen vẫn giữ thái độ riêng của mình, một là không ghi nhận thẩm quyền của cục kiểm định. Hai là không đưa quyền lợi của khách hàng lên đầu. Bản thân các doanh nghiệp TW cũng đã có rất nhiều khuyết điểm nếu như lũng đoạn nữa thì chắc chắn sẽ không có cục diện tốt. Nếu không lũng đoạn, thì nhất định sẽ có thế lực đen tối khác tiếp ứng ở phía sau. Nếu chỉ là vấn đề thời gian thì không đủ khiến cho Hạ Tưởng có thành kiến sâu sắc với hai dòng xe Volkswagen, khi hãng xe Volvo được đưa vào Trung Quốc, bị bao vây bởi các hãng xe mới nổi trong nước, luôn dựa vào các mặt như lấy lí do giữ gìn nét riêng biệt của mình để tiếp tục duy trì mức giá cắt cổ cho người tiêu dùng, xem như đang dẫn đầu các doanh nghiệp hợp tác trong nước.
Không chỉ Volkswagen của Đức thu được lợi nhuận từ dòngVolkswagen của Đức 80% tại thị trường Trung Quốc, mà còn khích lệ lương thưởng cho công nhân là mỗi người một chiếc Volkswagen. Điều đó cho thấy, lợi nhuận thu được từ ô tô trong nước là rất cao, vượt xa so với tiêu chuẩn bình thường.
Thị trường là như vậy, dù cho Hạ Tưởng có là thủ tướng tối cao đi chăng nữa, cũng không thể can thiệp sâu vào kết quả. Lợi nhuận của Volkswagen cao hơn so với các thương hiệu xe hơi khác rất nhiều. Chỉ cần có đơn hàng, ai cũng không thể can thiệp. Nhưng nếu dựa vào việc bảo vệ giá thành ô tô cao ngất ngưởng mà bất chấp thủ đoạn phá rối các doanh nghiệp xe mới nổi, điều này sẽ khiến Hạ Tưởng thấy bị qua mặt.
Hạ Tưởng vốn không hề biết phía sau rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng từ việc phát hiện phó ủy ban cải cách cũng thờ ơ với ngành công nghiệp dân tộc, lại liên tưởng đến vụ Geely mua lại hãng Volvo rồi bị Ủy ban phá rối, thậm chí sau khi thu mua thành công, lúc nhà nước đầu tư mở rộng, cũng bị Ủy ban cắt đi một nửa, sau khi đi loanh quanh một vòng, liệu anh ta có thể nhớ được mình đã đi được đến đâu không.
Hạ tưởng vẫn luôn tưởng rằng, cấp bậc của anh ta hiện tại không đủ cao, chỉ có thể từ từ tiếp cận các doanh nghiệp. Tỉnh Tây chưa phát triển ngành xe hơi, anh ta cũng không hi vọng gì nhiều, nhưng hiện nay, xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khiến anh ta không thể không nhìn lại thế cục của mình.
Không đủ quyền cũng phải cố gắng vươn tay ra phía trước mà hướng đến tương lai. Lực lượng chính trị không thể tiếp xúc kịp thì dùng lực lượng kinh tế để hoàn thành. Nếu đợi anh ta có đủ khả năng, quyền lực mới đi nghiên cứu, dự đoán thì muộn rồi.
Hạ Tưởng nhìn Chung Dương một cách lạnh lùng, dưới ánh mắt lạnh lùng hoặc nghi ngờ của mọi người, tiếp tục hùng hồn nói:
- Tôi khâm phục nhất là các doanh nghiệp dám làm dám chịu! Trên con đường phát triển kinh tế ở Trung Quốc, dù có vô số những khó khăn, thách thức, dù gặp phải sự phá rối của các thế lực lạc hậu, hay bị bao vây bởi các thế lực cầm quyền, thì họ vẫn rất có trách nhiệm, kiên định hướng về phía trước, mặc cho họ có phải đi một mình một con đường. Nhưng tôi tin rằng sẽ có một ngày họ sẽ nhìn thấy thành quả tốt đẹp!
Lời nói của Hạ Tưởng rất có tiếng vang, vang vọng trong hội trường lớn, trong phòng đông đủ mọi thành phần trong các lĩnh vực, tất cả mọi người đều đang hướng về Hạ Tưởng.
Sau một hồi rất lâu, mới bộc phát tiếng vỗ tay như sấm.
Bất luận những tiếng vỗ tay tán thưởng đó là thật lòng hay chỉ là phép lịch sự nhưng đã giữ thể diện cho vị Chủ tịch trẻ, Hạ Tưởng rất ít khi bày tỏ quan điểm suy nghĩ của mình, khiến Chung Dương tái mét mặt mày.
Kỳ thực Đại Phục Uy ghé thăm Thụy Điển tiện thể thăm quan Tổng bộ Volvo luôn, chính là thể hiện rất rõ ràng sự ủng hộ của Chính phủ, hơn nữa Đại Phục Uy còn tuyên bố cung cấp hàng trăm tỷ vốn đầu tư để giúp đỡ Volvo trong bước tiến mới của Trung Quốc. Tin tưởng rằng sẽ sử dụng sự hỗ trợ đó thật hiệu quả, đằng sau cũng là cả một sự cố gắng không ngừng. Nhưng trong tình thế có lợi, bản thân là một viên chức trong Uỷ ban cải cách mà khinh thường các doanh nghiệp trong nước như vậy, Hạ Tưởng nhất định phải đưa ra tiếng nói của mình. Chung Dương không cam tâm bị Hạ Tưởng nói đến không phản bác được, anh ta cũng cười lớn mà rằng:
- Ví dụ của Chủ Tịch Hạ không thích hợp trong trường hợp này rồi…
Hạ Tưởng khoanh tay lịch sự nói:
- Không biết chỗ nào không thích hợp vậy? Geely thu mua Volvo, nhưng chỉ là cổ phần khống chế, Volvo vẫn là một hãng xe độc lập, lẽ nào Porsche bị Volkswagen thu mua thì sẽ bị gọi là Volkswagen sao? Tôi đã nói rồi, tôi không cho rằng các doanh nghiệp tư nhân là những doanh nghiệp không có danh tiếng. Ngược lại, các doanh nghiệp cá nhân tự mãn, vài chục năm, ngoài việc đầu tư thu lợi nhuận ra, không có một hãng xe Trung Quốc nào thúc đẩy tình hình phát triển trong nước có hiệu quả.
Chung Dương cũng đầy khí thế, tư thái cũng rất cao, khống chế tình hình cũng rất tốt, rất bình tĩnh tranh luận với Hạ Tưởng:
- Tôi không đồng ý với cách nghĩ của Chủ tịch Hạ, ngành xe hơi của Trung Quốc phát triển muộn màng, nền tảng mỏng, thu hút vốn đầu tư nước ngoài, dựa vào vốn công nghệ, thị trường trong tương lai, hay dựa vào tình trạng của các doanh nghiệp do nguyên nhân lịch sử, không những rất phức tạp mà có liên quan mật thiết đến cơ cấu nhà nước, thông thường thì ít ai có thể hiểu được thực hư chuyện này.
Ngụ ý của Chung Dương muốn nói Hạ Tưởng không đủ cấp bậc để biết những chuyện bí mật của Quốc gia.
- Nếu như nói các doanh nghiệp xe hơi có liên quan đến cơ mật quốc gia, thì tôi nghĩ liên doanh trong mấy chục năm nay, cơ mật quốc gia ấy đã sớm bị bên Đức nắm rõ rồi. Trong lĩnh vực kết nối công nghệ và bằng sáng chế đều bị phía Đức nắm bắt, cả việc bất bình đẳng trong việc huy động vốn cho các công ty liên doanh, vậy chuyển giao kỹ thuật ở đâu? Tự tạo ra kỹ thuật hay có sẵn nhận thức về bằng sáng chế cho một mẫu xe? Không cần nói đến việc ngành xe hơi của nước ta phát triển muộn, nền tảng mỏng, có bao nhiêu hãng xe đã tự động bảo vệ bản quyền về bằng sáng chế của mình.
Giọng điệu của Hạ Tưởng cũng rất bình tĩnh, giống như đang tán ngẫu, bình tĩnh nói ra quan điểm của mình
- Quan điểm của tôi là, bất luận là Geely Volvo, Porsche Volkswagen Volkswagen Audi, Tata Land Rover, hay là Chery Land Rover miễn là có thị trường thì sẽ có hỗ trợ. Dù là doanh nghiệp tư nhân hay là doanh nghiệp trung ương đều cần nhìn nhận như nhau!
- Nói đúng lắm, tôi đồng ý.
Tiếng của Hạ Tưởng vừa dứt thì Đại Phục Thịnh đã lớn tiếng tán thành, vang vọng cả phòng…
Về hiện trạng của ngành công nghiệp ô tô trong nước, Hạ Tưởng thừa nhận là mình không nghiên cứu kỹ lắm, hiểu biết cũng không nhiều. Nhưng là đàn ông, vốn rất yêu thích ô tô khiến cho hắn ngày càng đam mê về lĩnh vực này hơn, cũng như có hứng thú với thị trường và tình hình hiện nay của các hãng xe ô tô trong nước khá nhiều.
Hơn nữa, ngành xe ô tô lại đang rất phát triển hiện nay, hắn ngày càng tiến sâu vào trong ngành ô tô trong nước. Còn về sự phát triển của nó hiện tại hay trong tương lai, thì lời nói của hắn trong ngành này cũng được coi là có trọng lượng.
Thực tế, nếu đứng từ góc độ thị trường mà nói, nếu nói thị trường của xe ô tô trong nước là Đức, Nhật hay Mỹ, dòng xe chủ yếu trong nước là gì? Hạ Tưởng cũng chẳng ý kiến gì, cũng nhận thấy vị trí của ngành xe ô tô đối với nhân dân, hồi đó ai là người có dũng khí đưa xe ô tô vào Trung Quốc nhỉ?
Năm đó khi Trung Quốc mới cải cách mở cửa, là lúc cần khẩn trương áp dụng khoa học kỹ thuật tiên tiến, trong lúc đó Đức là nước dám đưa những kỹ thuật đó vào Trung Quốc, mở ra ngành công nghiệp ô tô cho Trung Quốc. Trải qua mấy chục năm nỗ lực phát triển, mới có được hai hãng lớn như bây giờ. Và chất lượng của ô tô Đức qua nhiều năm đã vượt qua nhiều hãng ô tô nổi tiếng khác.
Theo thị trường hồi báo cho thấy sẽ mở ra một thời kỳ của tinh thần tiên phong.
Trên thực tế, hãng xe hợp tác gia nhập Trung Quốc đầu tiên là hãng xe của Mỹ, là do một công ty ô tô của Mỹ và xưởng chế tạo ô tô của Bắc Kinh hợp tác sản xuất – xe Jeep. Tuy nhiên hãng xe này không phải là xe ngoại, mà người Trung Quốc lúc đó lại chuộng xe ngoại, nên xe Jeep không có chỗ đứng trên thị trường xe hơi nữa.
Hãng xe Volkswagen của Đức thành lập tại Trung Quốc sau khi đưa vào nước này chỉ trong khoảng thời gian chưa được 5 tháng, lại tiếp tục hợp tác khai trương một doanh nghiệp ô tô nữa ở Quảng Châu.
10 năm sau, Đức đã có 2 hãng ô tô liên doanh- Shanghai Volkswagen Co.Ltd và FAW-VW Automobile Co., Ltd. Chiếm 2/3 trên thị trường trong nước mà hãng xe của Dương Thành thì bị phá sản, bị bán cho hãng Honda với giá 1 đô la Mỹ.
Không ai có thể ngờ được, nơi công ty Dương Thành phá sản lại có thể xây dựng được một doanh nghiệp xe mới- xí nghiệp Honda Dương Thành, và đã tạo ra doanh số kỷ lục trong lịch sử bán xe trong nước, điều này chứng minh rằng, người Nhật khôn khéo đã đánh bại người Pháp lãng mạn, còn người Đức thì vẫn có chỗ đứng vững vàng trong nước.
Phải thừa nhận doanh thu của hãng xe Đức rất thành công, hai doanh nghiệp ở Nam Bắc, phân công hợp tác, bổ sung cho nhau, dùng Santana và Jetta chiếm lĩnh lòng tin của khách hàng trong nước bởi độ bền vững chắc, nhờ vào dòng xe Audi để mở ra thị trường xe mới, từ đó không một hãng xe nào ở Trung Quốc có thể qua mặt được.
Người Mỹ luôn nghĩ rằng mình thông minh, luôn có suy nghĩ nhìn nhận vấn đề theo hướng chiến tranh lạnh và giữ mối quan hệ thông thường với Trung Quốc. Hãng Ford nhiều lần cố gắng gia nhập ngành công nghiệp ô tô của Trung Quốc, đều bị bên Mỹ cho là hạn chế về mặt kỹ thuật, không thể đưa vào sử dụng, kết quả là hãng xe của Mỹ có mặt trong thị trường Trung Quốc chậm mất mười năm.Sau khi Đức thành lập Shanghai Volkswagen Co.Ltd, đúng 1 năm sau nó đã trở thành một trong những doanh nghiệp xe lớn nhất thế giới thì lúc đó Ford mới bước vào một cách muộn màng. Lúc này, thị trường xe hơi Trung Quốc đã dần lớn mạnh, không nói đến những lợi nhuận khổng lồ mà nó mang lại, mà có một điều quan trọng hơn, đó là lòng tin vững chắc của người dân về hãng xe này
Người Mỹ thông minh, lại lạc hậu hơn người Đức cả chục năm, về sau sự cạnh tranh trên thị trường xe hơi đã chứng minh được một điều. Bất luận là xe GM hay là Ford thì sau khi bước vào Trung Quốc, vì mất đi cơ hội tốt, không có ưu thế nhãn hàng, phải tự hạ thấp bản thân, giá cả đều phải thấp hơn hãng xe của Đức.
Thậm chí ở Mỹ thì được đánh giá cao, nhưng khi đến Trung Quốc, thì sẽ bị giảm 2 giá và cạnh tranh với các hãng xe lớn ở đây, nguyên nhân là vì các hãng xe này có ưu thế nhiều hơn.
Mà hai hãng xe đã tích lũy được nhiều năm danh tiếng và ưu thế, trong những năm gần đây lại gặp khó khăn, không ít những khó khăn đến từ thiết kế mô hình mới, chất lượng giảm, phải đối mặt với cuộc khủng hoảng về chất lượng, trong khi giá vẫn cao, xử lý không đúng cách, dẫn đến phát sinh vô số vấn đề…
Đối mặt với những nghi vấn của hàng ngàn hàng vạn chủ xe, thái độ của hai hãng xe này lại vô cùng cứng rắn, tuyệt đối không thu hồi, chỉ muốn cố kéo dài thời gian để xử lý. Điều kiện đầu tiên để bảo dưỡng lâu dài là phải mở một cửa hàng bảo dưỡng, nhưng thực tế ở các tiệm bảo dưỡng là chủ xe sẽ phải đóng tiền phí bảo dưỡng, và đó lại là một món lợi lớn.
Phải nói là người Đức tính toán rất thông minh.
Hạ Tưởng áp đặt những suy nghĩ tiêu cực cho những nguy cơ bùng phát sự cố của các hãng xe, thái độ kiêu ngạo, nhìn thấy rõ ràng, nhận thức được việc nên để hai hãng Pride and Prejudice tạo được chỗ đứng vững chắc trong nước trước.
Thực sự, kẻ ngạo mạn không phải là người Đức mà là từ bên hợp tác Trung Quốc.
Thái độ ngạo mạn của hai nhà xe này cũng có thể hiểu được, là doanh nghiệp trực thuộc TW, các CEO trong cấp hành chính là Thứ trưởng, có thể nói là các doanh nghiệp quốc dân không thể tự coi mình là các xí nghiệp phục vụ khách hàng được. Mà thay vào đó thái độ cao cao tại thượng, hệ thống quan liêu.
Cho nên, sau sự kiện bị cục giám định chất lượng phỏng vấn, hai dòng xe Volkswagen vẫn giữ thái độ riêng của mình, một là không ghi nhận thẩm quyền của cục kiểm định. Hai là không đưa quyền lợi của khách hàng lên đầu. Bản thân các doanh nghiệp TW cũng đã có rất nhiều khuyết điểm nếu như lũng đoạn nữa thì chắc chắn sẽ không có cục diện tốt. Nếu không lũng đoạn, thì nhất định sẽ có thế lực đen tối khác tiếp ứng ở phía sau. Nếu chỉ là vấn đề thời gian thì không đủ khiến cho Hạ Tưởng có thành kiến sâu sắc với hai dòng xe Volkswagen, khi hãng xe Volvo được đưa vào Trung Quốc, bị bao vây bởi các hãng xe mới nổi trong nước, luôn dựa vào các mặt như lấy lí do giữ gìn nét riêng biệt của mình để tiếp tục duy trì mức giá cắt cổ cho người tiêu dùng, xem như đang dẫn đầu các doanh nghiệp hợp tác trong nước.
Không chỉ Volkswagen của Đức thu được lợi nhuận từ dòngVolkswagen của Đức 80% tại thị trường Trung Quốc, mà còn khích lệ lương thưởng cho công nhân là mỗi người một chiếc Volkswagen. Điều đó cho thấy, lợi nhuận thu được từ ô tô trong nước là rất cao, vượt xa so với tiêu chuẩn bình thường.
Thị trường là như vậy, dù cho Hạ Tưởng có là thủ tướng tối cao đi chăng nữa, cũng không thể can thiệp sâu vào kết quả. Lợi nhuận của Volkswagen cao hơn so với các thương hiệu xe hơi khác rất nhiều. Chỉ cần có đơn hàng, ai cũng không thể can thiệp. Nhưng nếu dựa vào việc bảo vệ giá thành ô tô cao ngất ngưởng mà bất chấp thủ đoạn phá rối các doanh nghiệp xe mới nổi, điều này sẽ khiến Hạ Tưởng thấy bị qua mặt.
Hạ Tưởng vốn không hề biết phía sau rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng từ việc phát hiện phó ủy ban cải cách cũng thờ ơ với ngành công nghiệp dân tộc, lại liên tưởng đến vụ Geely mua lại hãng Volvo rồi bị Ủy ban phá rối, thậm chí sau khi thu mua thành công, lúc nhà nước đầu tư mở rộng, cũng bị Ủy ban cắt đi một nửa, sau khi đi loanh quanh một vòng, liệu anh ta có thể nhớ được mình đã đi được đến đâu không.
Hạ tưởng vẫn luôn tưởng rằng, cấp bậc của anh ta hiện tại không đủ cao, chỉ có thể từ từ tiếp cận các doanh nghiệp. Tỉnh Tây chưa phát triển ngành xe hơi, anh ta cũng không hi vọng gì nhiều, nhưng hiện nay, xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khiến anh ta không thể không nhìn lại thế cục của mình.
Không đủ quyền cũng phải cố gắng vươn tay ra phía trước mà hướng đến tương lai. Lực lượng chính trị không thể tiếp xúc kịp thì dùng lực lượng kinh tế để hoàn thành. Nếu đợi anh ta có đủ khả năng, quyền lực mới đi nghiên cứu, dự đoán thì muộn rồi.
Hạ Tưởng nhìn Chung Dương một cách lạnh lùng, dưới ánh mắt lạnh lùng hoặc nghi ngờ của mọi người, tiếp tục hùng hồn nói:
- Tôi khâm phục nhất là các doanh nghiệp dám làm dám chịu! Trên con đường phát triển kinh tế ở Trung Quốc, dù có vô số những khó khăn, thách thức, dù gặp phải sự phá rối của các thế lực lạc hậu, hay bị bao vây bởi các thế lực cầm quyền, thì họ vẫn rất có trách nhiệm, kiên định hướng về phía trước, mặc cho họ có phải đi một mình một con đường. Nhưng tôi tin rằng sẽ có một ngày họ sẽ nhìn thấy thành quả tốt đẹp!
Lời nói của Hạ Tưởng rất có tiếng vang, vang vọng trong hội trường lớn, trong phòng đông đủ mọi thành phần trong các lĩnh vực, tất cả mọi người đều đang hướng về Hạ Tưởng. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Sau một hồi rất lâu, mới bộc phát tiếng vỗ tay như sấm.
Bất luận những tiếng vỗ tay tán thưởng đó là thật lòng hay chỉ là phép lịch sự nhưng đã giữ thể diện cho vị Chủ tịch trẻ, Hạ Tưởng rất ít khi bày tỏ quan điểm suy nghĩ của mình, khiến Chung Dương tái mét mặt mày.
Kỳ thực Đại Phục Uy ghé thăm Thụy Điển tiện thể thăm quan Tổng bộ Volvo luôn, chính là thể hiện rất rõ ràng sự ủng hộ của Chính phủ, hơn nữa Đại Phục Uy còn tuyên bố cung cấp hàng trăm tỷ vốn đầu tư để giúp đỡ Volvo trong bước tiến mới của Trung Quốc. Tin tưởng rằng sẽ sử dụng sự hỗ trợ đó thật hiệu quả, đằng sau cũng là cả một sự cố gắng không ngừng. Nhưng trong tình thế có lợi, bản thân là một viên chức trong Uỷ ban cải cách mà khinh thường các doanh nghiệp trong nước như vậy, Hạ Tưởng nhất định phải đưa ra tiếng nói của mình. Chung Dương không cam tâm bị Hạ Tưởng nói đến không phản bác được, anh ta cũng cười lớn mà rằng:
- Ví dụ của Chủ Tịch Hạ không thích hợp trong trường hợp này rồi…
Hạ Tưởng khoanh tay lịch sự nói:
- Không biết chỗ nào không thích hợp vậy? Geely thu mua Volvo, nhưng chỉ là cổ phần khống chế, Volvo vẫn là một hãng xe độc lập, lẽ nào Porsche bị Volkswagen thu mua thì sẽ bị gọi là Volkswagen sao? Tôi đã nói rồi, tôi không cho rằng các doanh nghiệp tư nhân là những doanh nghiệp không có danh tiếng. Ngược lại, các doanh nghiệp cá nhân tự mãn, vài chục năm, ngoài việc đầu tư thu lợi nhuận ra, không có một hãng xe Trung Quốc nào thúc đẩy tình hình phát triển trong nước có hiệu quả.
Chung Dương cũng đầy khí thế, tư thái cũng rất cao, khống chế tình hình cũng rất tốt, rất bình tĩnh tranh luận với Hạ Tưởng:
- Tôi không đồng ý với cách nghĩ của Chủ tịch Hạ, ngành xe hơi của Trung Quốc phát triển muộn màng, nền tảng mỏng, thu hút vốn đầu tư nước ngoài, dựa vào vốn công nghệ, thị trường trong tương lai, hay dựa vào tình trạng của các doanh nghiệp do nguyên nhân lịch sử, không những rất phức tạp mà có liên quan mật thiết đến cơ cấu nhà nước, thông thường thì ít ai có thể hiểu được thực hư chuyện này.
Ngụ ý của Chung Dương muốn nói Hạ Tưởng không đủ cấp bậc để biết những chuyện bí mật của Quốc gia.
- Nếu như nói các doanh nghiệp xe hơi có liên quan đến cơ mật quốc gia, thì tôi nghĩ liên doanh trong mấy chục năm nay, cơ mật quốc gia ấy đã sớm bị bên Đức nắm rõ rồi. Trong lĩnh vực kết nối công nghệ và bằng sáng chế đều bị phía Đức nắm bắt, cả việc bất bình đẳng trong việc huy động vốn cho các công ty liên doanh, vậy chuyển giao kỹ thuật ở đâu? Tự tạo ra kỹ thuật hay có sẵn nhận thức về bằng sáng chế cho một mẫu xe? Không cần nói đến việc ngành xe hơi của nước ta phát triển muộn, nền tảng mỏng, có bao nhiêu hãng xe đã tự động bảo vệ bản quyền về bằng sáng chế của mình.
Giọng điệu của Hạ Tưởng cũng rất bình tĩnh, giống như đang tán ngẫu, bình tĩnh nói ra quan điểm của mình
- Quan điểm của tôi là, bất luận là Geely Volvo, Porsche Volkswagen Volkswagen Audi, Tata Land Rover, hay là Chery Land Rover miễn là có thị trường thì sẽ có hỗ trợ. Dù là doanh nghiệp tư nhân hay là doanh nghiệp trung ương đều cần nhìn nhận như nhau!
- Nói đúng lắm, tôi đồng ý.
Tiếng của Hạ Tưởng vừa dứt thì Đại Phục Thịnh đã lớn tiếng tán thành, vang vọng cả phòng…