- Hôm nay thành buổi tiệc thưởng thức rượu rồi, không phải tôi tự đề cao. Tiểu Hạ có kiến thức biết đánh giá về rượu, cậu và Á Nam so ra đều còn kém xa tôi. Tôi cả đời uống rượu vô số, từ loại rẻ nhất là Nhị oa đầu đến loại mắc nhất là Mao Đài, loại gì mà chưa uống qua?
Tề Đông Lai đem mấy loại rượu một lần uống vào, nói:
- Vẫn là Mao Đài thơm nhất, Kiếm Nam xuân hơi lạt, tuy nhiên hương vị rượu ngũ lương thì không được đúng, dường như là giả, hương vị Tần Trì so với trước thì tốt hẳn, chẳng lẽ hiện tại công nghệ đã cải tiến?
Hạ Tưởng cười mà không đáp, nói với Tề Á Nam:
- Á Nam, anh nói xem
Tề Á Nam cũng từng loại nếm một lần. Cười nói:
-Theo tôi thấy, vẫn là rượu ngũ lương uống được nhất. Tần Trì kém nhất. Mao Đài quá thơm, tôi không quen. Kiếm Nam xuân cũng không phải là loại tôi thích
Hạ Tưởng vui mừng mỉm cười:
- Vẫn là chú Tề lợi hại, vừa rồi trong mấy chai rượu, chỉ có Mao Đài là rượu thật, còn những cái khác đều là rượu giả
Tề Đông Lai vẻ mặt nghi hoặc, không thể tin được nhìn về phía nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ cười khanh khách nói:
- Chủ tịch Tề, ngoại trừ Mao Đài, trong mấy chai khác đều là rượu Tương Đài
Đang uống trà Tề Á Nam bị sặc một ngụm nước, ho khan vài tiếng cười ha hả:
- Trưởng phòng Hạ, rốt cuộc anh diễn trò gì vậy? Sao lại một tay treo đầu dê bán thịt chó với chúng tôi?
Tề Đông Lai hiểu ra chuyện gì, liền khen ngợi:
- Vẫn là ánh mắt Tiểu Hạ nhạy bén, rất rõ ràng danh tiếng mang đến giá trị phụ thêm. Tôi chỉ uống ra hương vị rượu ngũ lương là không đúng, Kiếm Nam xuân lại khiến tôi tin là thật. Hổ thẹn, còn tự xưng cả đời uống qua vô số loại rượu. Xem ra, bao bì và tên tuổi, có thể vô hình trung là một ấn tượng không thể thiếu làm gia tăng thương hiệu
Tề Á Nam cũng hiểu được ý tứ của Hạ Tưởng:
- Tôi hiểu rồi, trong mắt người không hiểu rượu như tôi đây, giá cả là cái đầu tiên, giá càng cao, liền cho rằng đó là rượu tốt. Không nghĩ tới, rượu mấy trăm tệ và rượu có vài tệ, chỉ thay đổi bao bì, thì khiến cho tôi uống vào có cảm giác rất ngon, tác động tâm lý quả nhiên lợi hại
Hạ Tưởng xua tay cho nhân viên phục vụ đi ra, giải thích nói:
- Kỳ thật tôi cũng không phải hoàn toàn là muốn kiểm tra về sự hiểu biết rượu trắng của Chú Tề. Người có tài thật sự có thể nếm ra mùi vị thật giả của rượu không phải không có, mà là quá ít. Tôi chỉ là muốn lấy góc độ một người tiêu thụ bình thường để tự suy ngẫm vấn đề, chính là nhờ vào thực lực và công nghệ sản xuất của nhà máy rượu Tương Đài, nếu đem nhà máy rượu Tương Đài tiến hành thay đổi cơ cấu, đầu tư nhiều vào quảng cáo, sau khi làm mới bao bì đóng gói rồi đẩy ra thị trường, lại súc tích nhắc tới lời bình của vĩ nhân năm đó "Nam có Mao Đài, bắc có Tương Đài", theo ánh mắt tinh tường của chú Tề, thắng lợi được mấy phần?
Tề Đông Lai rốt cục hiểu ra chủ ý mà Hạ Tưởng bày ra
Tập đoàn Tề Thị lấy khách sạn làm chính, hiện tại bắt đầu đặt chân vào ngành xông hơi, hầu hết đều là ngành nghề có lợi nhuận cao. Ngành sản xuất rượu trắng tuy rằng Tề Đông Lai chưa đặt chân vào, nhưng trong lòng ông cũng biết, rượu trắng là một trong ngành sản xuất có lợi nhuận cao, bởi vì rượu trắng không có giá, dù có công nghệ sản xuất giống nhau, nhưng cạnh tranh lại ở bao bì bên ngoài và tiếng tăm của nó. Ai nổi tiếng hơn, giá cả cao hơn, danh tiếng đi kèm mang lại giá trị lợi nhuận chênh lệch vô cùng lớn Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Theo như cách nói của Hạ Tưởng đầu tư vốn và tái tạo một rượu Tương Đài, không phải truyện nghìn lẻ một đêm, mà là sách lược có thể thực thi.
Nhưng Tề Đông Lai trong lòng vẫn còn do dự chưa định. Dù sao thì ngành sản xuất rượu trắng và ngành công nghiệp khách sạn của ông là hai ngành nghề khác biệt, không trong nghề thì không biết được nghề đó thế nào, cho dù có Hạ Tưởng đã bày ra đầu tư rau quả tươi ngâm Mậu Thịnh là trường hợp thành công trước đây. Nhưng đầu tư nhà máy rượu Tương Đài, sẽ cần đến nguồn tài chính cực lớn, ít nhất cũng trên trăm triệu, hơn nữa chi phí quảng cáo, phỏng chừng phải đầu tư rất nhiều vốn, ông lo lắng một khi thất bại, sẽ liên lụy toàn bộ bước tiến của Tập đoàn Tề Thị
Đầu tư trung tâm tắm rửa, cũng cần kinh phí rất lớn. Hiện tại mới dựng lên một trung tâm xông hơi tắm rửa, cũng đã sử dụng không ít gần trăm triệu kinh phí. Tề Đông Lai không khỏi không do dự.
Tề Á Nam lại không suy nghĩ nhiều đến vậy, y đối với Hạ Tưởng có một sự tín nhiệm mù quáng, trực tiếp nói luôn:
- Ngành sản xuất Rượu trắng có lợi nhuận rất khả quan, cho dù giai đoạn đầu phải đầu tư nhiều vốn, tin rằng không cần tới hai năm là có thể thu hồi vốn đầu tư. Lại vừa hay mượn thành phố Đan Thành dùng là làm thành thị thí điểm là điều kiện tiện lợi, có thể tranh thủ được rất nhiều chính sách ưu đãi, tôi cảm thấy đầu tư nhà máy rượu Tương Đài rất khả thi.
Tề Đông Lai khẽ gật đầu, không phải là ông tán thành cách nói của Tề Á Nam, mà là đối với Tề Á Nam có thể nhạy bén ý thức được mượn dùng điều kiện có lợi, trong lòng vui mừng. Tề Á Nam so với trước kia đã trưởng thành hơn, xử lý vấn đề cũng toàn diện hơn, không giống như trước kia, đơn giản mà trực tiếp
Tề Đông Lai hàm súc nói:
- Nhà nước có quy định, trong các loại quảng cáo, không thể nhắc tới vĩ nhân, cho dù là lấp liếm nhắc tới cũng không được
Hạ Tưởng hiểu sự lo lắng của Tề Đông Lai, là cho rằng chi phí quảng cáo đầu tư quá lớn, Tập đoàn Tề Thị có khả năng không chịu đựng được
Đối với việc Tập đoàn Tề Thị đầu tư trung tâm xông hơi, Hạ Tưởng vẫn có thái độ hỗ trợ thận trọng. Bởi vì trung tâm xông hơi ở đời sau vào thời điểm phát triển đến hưng thịnh nhất, đã hoàn toàn trở thành nơi ô nạp trá hình, là nơi giao dịch tình dục
Sau đó thậm chí phát triển đến mức không còn là trung tâm xông hơi, trở thành nơi trăng gió mời rượu tiếp chuyện, thế cho nên sau đó tỉnh Yến lại bắt đầu bắt tay vào chỉnh đốn mạnh mẽ ngành giải trí, đóng cửa rất nhiều trung tâm phục vụ tình dục, và đề ra quy định nghiêm khắc.
Mặc dù không có khả năng đóng cửa tất cả trung tâm tắm rửa, nhưng việc đó đã đả kích không nhỏ đến ngành trung tâm xông hơi. Hạ Tưởng cũng biết rõ, Tề thị đặt chân vào trung tâm tắm rửa, nhất định cũng không thể tránh khỏi có một chút phục vụ mờ ám ở bên trong. Mỗi ngành nghề đều có quy luật riêng, chỉ cần bước vào, thì không tránh được. Tề thị làm tốt mã ngoài còn đỡ, nếu làm không tốt, bị người khác nắm được nhược điểm, cũng rất dễ gặp rắc rối
Trước mắt có cơ hội này, kéo Tề thị tiến vào ngành rượu trắng, dù sao so với việc chú tâm đầu tư vào trung tâm xông hơi ẩn chứa tai họa ngầm còn mạnh hơn rất nhiều
- Chú Tề có điều không biết, kỳ thật theo cháu dự tính, đại khái chỉ khoảng 150 triệu thôi.
Từ ngoài mặt Tề Thị mà nói, tuy có thể cố dốc hết sức, nhưng có thể đạt được kết quả hay không thì phụ thuộc vào việc Tề Đông Lai có dám tin hay không
- Nói sao?
Tề Đông Lai tâm tư vừa động. Ông cũng biết rõ đầu óc kinh doanh của Hạ Tưởng, từng có rất nhiều tiền lệ thành công, biết Hạ Tưởng làm việc đều có chừng mực, không ăn nói lung tung. Hơn nữa vừa rồi hắn cố ý cho người đưa đến một chai Tần Trì, ngụ ý đã vô cùng rõ ràng, đó chính là có thể tham khảo từ vết xe đổ của Tần Trì
Theo lời Hạ Tưởng, Tề Đông Lai quả thật không dám tùy tiện tiến vào ngành rượu trắng. Nhưng nhà máy rau quả tươi ngâm từ chỗ bế tắc mà sống dậy, huống chi là một nhà máy rượu từng huy hoàng trải qua nhiều năm? Ông sẽ không miễn tâm động
- Chỉ bằng kinh phí 150 triệu dùng để mở rộng sản nghiệp, lần nữa khẳng định lại vị trí trên thị trường, thiết kế lại bao bì đóng gói, lại mở rộng tiêu thụ trên truyenfull.vn, cho bốn chục ngàn dùng là phí đầu tư quảng cáo trên CCTV. Ngoại trừ chi phí quảng cáo trên CCTV ra, việc mở rộng tại tỉnh Yến thì không cần dùng một đồng bạc nào
Hạ Tưởng vẻ mặt tự tin tươi cười. Chậm rãi nói
- Có thể cùng chính phủ thành phố Đan Thành hiệp thương, phối hợp dự án du lịch văn hóa của thành phố Đan Thành. Buộc lại với nhau tiến hành tuyên truyền trên toàn bộ phương hướng. Tin rằng chính phủ thành phố Đan Thành cũng có kinh phí riêng dùng để mở rộng du lịch văn hóa, đi nhờ chuyến xe mở rộng du lịch văn hóa, chi phí quảng cáo này tất nhiên sẽ được tỉnh chi trả. Phỏng đoán sơ bộ, ít nhất cũng có thể tiết kiệm được 30 triệu
Chính phủ Thành phố Đan Thành tất nhiên sẽ không tổn hao 30 triệu tệ đi quảng cáo dự án du lịch văn hóa, nhưng lấy danh nghĩa Ủy ban nhân dân thành phố tiến hành mở rộng, vẫn là có rất nhiều chỗ tiện lợi, chẳng hạn như có thể thông qua quan hệ, trên các tin tức truyền thông, hình thức nghe nhìn quảng bá ở thủ đô cùng với toàn tỉnh Yến, đương nhiên là quảng cáo miễn phí. Kể từ đó, vô hình trung đã đánh bóng tiếng tăm cũng như tiết kiệm được tài chính. Cho nên nói chính sách trong nước ủng hộ chính là nguồn tài chính ủng hộ lớn lao, không nói đến CCTV, riêng đài truyền hình tỉnh Yến nếu như cho quay một chuyên đề về du lịch văn hóa thành phố Đan Thành, khi giới thiệu lịch sử lâu đời của thành phố Đan Thành, trọng điểm giới thiệu một chút về truyền thống ủ rượu từ thời Chiến quốc của thành phố Đan Thành, sau đó liên đới đề ra nhà máy rượu Tương Đài, kể từ đó, càng khắc sâu vào lòng người hơn so với quảng cáo đơn thuần
Nếu góp vốn thành công, thì lại mời Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh đi vào thị sát, truyền thông trong tỉnh lại sẽ đăng hết bài này đến bài khác đưa tin trên diện rộng, cũng là một làn sóng lớn tuyên truyền miễn phí. Chỉ là một hạng này, hơn nữa lúc truyền thông đưa tin điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp, là một mẫu trường hợp thành công thỉnh thoảng lại nhắc tới, cũng là một ngọn gió đông tuyên truyền miễn phí không thể bỏ qua
Hạ Tưởng đem sách lược đã sớm nghĩ ra trong suy nghĩ nói ra
Tề Đông Lai nghe xong, càng không ngừng gật đầu, trong lòng ý tán thưởng đối với Hạ Tưởng càng ngày càng sâu sắc. Sách lược kinh doanh ngay đến ông cũng không nghĩ ra, Hạ Tưởng lại thuộc như lòng bàn tay nói ra. Tề Đông Lai quen biết vô số cán bộ nhưng chưa bao giờ gặp qua đầu óc hiểu về kinh tế biết kinh doanh như Hạ Tưởng, và là cán bộ có thể tạo thế dựa thế
- Tuyên truyền nêu trên chỉ là tuyên truyền thô thiển, có thể khiến nhà máy rượu Tương Đài một lần nữa tiến bước đầu tiên vào tầm mắt công chúng. Bước thứ hai nếu sách lược được áp dụng thích đáng, có thể trong thời gian ngắn, chẳng những khiến nhà máy rượu Tương Đài nổi tiếng, còn có thể khiến rượu Tương Đài xâm nhập lòng người, nhanh chóng khiến cho người ta ghi nhớ
Hạ Tưởng thấy Tề Đông Lai từng bước một bị hắn đả động, liền tung ra một chiêu cuối cùng. Tin rằng chiêu này vừa xuất ra, trừ phi Tề Đông Lai không muốn kiếm tiền, nếu không khẳng định sẽ đập bàn tại chỗ
- Nhanh nói nghe xem
Tề Đông Lai bị Hạ Tưởng thành công gợi lên hứng thú, chỉ vừa nghe Hạ Tưởng mới đề ra chiến lược cũng đã động tâm, cảm thấy lúc này quả thật là thời cơ tốt nhất. Không ngờ Hạ Tưởng còn có chuẩn bị ở đằng sau, lại càng mừng rỡ.
Tề Á Nam ở một bên đầy xúc động, ngay đến cha thông minh vượt trội còn bị Hạ Tưởng thuyết phục thành công, nghĩ lại thì nhiều năm nay cha chưa từng kích động như vậy. Lại nhìn trên khuôn mặt Hạ Tưởng tuổi trẻ lóe ra ánh sáng tự tin sáng rọi, thầm nghĩ rằng nếu y không tự tin, bản thân đứng trước mặt hắn, không biết là có bao nhiêu tự ti.
Hạ Tưởng ánh mắt đảo qua, liền đem những suy nghĩ phải làm trong mắt nói với hai cha con Tề thị. Hắn sở dĩ tận tâm tận lực đi thuyết phục Tề Đông Lai đầu tư, cũng là cảm thấy Tề Á Nam là một người bạn có thể kết giao, về sau cũng có chỗ có thể nhờ cậy, Tập đoàn Tề Thị tại thành phố Yến cũng không là tập đoàn đặc biệt được tính đến, Hạ Tưởng cố ý dìu dắt bọn họ, có lợi thì nên ưu tiên cho bạn bè là tốt hơn
- Chú Tề có xem bài báo trên Nhật báo tỉnh Yến do cháu và Phạm Tranh, Nghiêm Tiểu Thì phát biểu không?
Hạ Tưởng nói một câu.
Tề Đông Lai thấy khó hiểu, cho gọi nhân viên phục vụ lập tức lấy một tập báo chí từ đại sảnh vào đây, ông cầm tờ báo trong tay, nói:
- Đương nhiên xem rồi. Bài viết của các cậu vừa phát hành, thì lượng phát hành Nhật báo tỉnh Yến tăng vùn vụt, không ít người muốn mua còn mua không được, ngay cả nhân viên phục vụ khách sạn cũng biết trên mặt báo, cũng nhớ kỹ tên của ba người các cậu
Hạ Tưởng gật đầu cười:
- Sách lược bước tiếp theo của cháu là, đợi cho nhà máy rượu Tương Đài của thành phố Đan Thành được đầu tư, sau khi thay đổi tái cơ cấu thành công, để tạo quảng cáo và tiếng tăm, cháu sẽ tổ chức chuyên gia học giả, viết bài liên quan tới sự thành công của nhà máy rượu Tương Đài, lại phát biểu trên mặt báo của Nhật báo tỉnh Yến, dùng để phản bác lại những người phản đối điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp.Chú Tề ngài nói xem. Nếu nhà máy rượu Tương Đài làm trường hợp thành công được vô số chuyên gia bài báo trích dẫn, chi phí quảng cáo này, nên tính sao đây?
Nhật báo tỉnh Yến vừa ra bài báo, ba người Hạ Tưởng, Phạm Tranh và Nghiêm Tiểu Thì không thể nói là người người tỉnh Yến đều biết nhưng ít nhất hễ là người có xem báo chú ý tin tức thời sự, cũng sẽ không ngừng vô cùng chú ý đối với nội dung bài viết, tên tuổi ba người Hạ Tưởng phần lớn đều được khắc ghi trong lòng. Nếu qua một thời gian, ba người Hạ Tưởng lại phát biểu bài viết, tất cả đều là trích dẫn sự thành công của nhà máy rượu Tương Đài làm một ví dụ thực tế để tiến hành tranh luận, nghĩ cũng không cần nghĩ, chỉ trong một đêm nhà máy rượu Tương Đài sẽ trở thành thương hiệu nổi danh khắp tỉnh Yến.
Tề Đông Lai cả đời chìm nổi trong thương trường cũng phải nể phục Hạ Tưởng, còn nhìn không ra cơ hội cực lớn ẩn chứa trong đó, chẳng phải đã sống uổng phí sao? Ông ngây người ngẩn ngơ, đột nhiên liền cất tiếng cười to:
- Hạ Tưởng Tiểu Hạ, có thể quen biết cậu, là hạnh ngộ của chú đây, là phúc đức cho Á Nam. Tôi sẽ đầu tư 150 triệu vào nhà máy rượu Tương Đài. Vậy là đã định rồi, cậu còn tìm người khác đầu tư, chính là không nể mặt chú đây, cũng không nể mặt Á Nam, là không muốn qua lại với chú, là không muốn kết giao bạn bè với Á Nam
Tề Đông Lai mau lẹ nói ra lời nói này, chính là muốn giữ chặt lời Hạ Tưởng đã nói, lỡ Hạ Tưởng thay đổi, đem chuyện tốt lớn bằng trời giao cho người khác làm
Tề Đông Lai rốt cục đã hiểu được, Hạ Tưởng muốn tìm ông đầu tư, trên thực tế dựa theo suy nghĩ của Hạ Tưởng gần như là một con đường sáng sủa không có mạo hiểm
Hạ Tưởng không chút hoang mang cầm lấy thẻ tín dụng vừa nãy trong tay, cười hỏi:
- Cháu vì Tề thị lót gạch cho con đường đầy ánh sáng mặt trời, cái thẻ này, có phải số lượng quá ít không?
Tề Á Nam không hiểu được ý tứ của Hạ Tưởng, cho rằng hắn thật sự là chê tiền ít, mặt đỏ lên, vội vàng cất thẻ vào, nói:
- Trưởng phòng Hạ là phúc tinh của Tề thị, anh cứ nói một con số, mắt tôi sẽ không chớp
- Nếu tôi tham tiền của anh, muốn thừa cơ tự mình bòn rút món hời, Á Nam, anh nói xem sao tôi lại tìm tới anh? Lại đem nhà máy rượu Tương Đài là hạng mục tốt giao cho Tề thị?
Hạ Tưởng mỉm cười, tự rót tự uống một ly
- Uống rượu chú trọng khẩu vị, kết giao quý ở cái tâm. Tôi chính là muốn kết giao người bạn là anh đây
Hạ Tưởng dừng ở đây, không nói thêm nữa
Tề Đông Lai hiểu được, biết Hạ Tưởng là muốn hợp tác lâu dài, sau này Tập đoàn Tề Thị lớn mạnh, sẽ có được cơ hội hồi báo Hạ Tưởng. Về sau mặc kệ là vì chiến tích của Hạ Tưởng, hay là tiền đồ, chỉ cần có chỗ cần dùng Tề thị, Tề thị nhất định phải dốc toàn lực, báo đáp không toan tính
Tề Đông Lai chủ ý đã định, liền giơ tay lấy lại thẻ tín dụng, tiện tay cất vào, nói:
- Thời gian quen biết tiểu Hạ cũng đã lâu, biết cậu có chí hướng lớn, không thèm để ý vụ lợi nhỏ. Trong lòng chú đã quyết, những lời khách sáo không cần nói nhiều, về sau Á Nam đi theo cậu, tùy cậu sai khiến
Tề Đông Lai nói một câu này là đã kiên định biểu lộ lập trường, chính là Tập đoàn Tề Thị sau này sẽ nghe theo sự sắp đạt của Hạ Tưởng, chẳng khác nào đem vận mệnh Tập đoàn Tề Thị và Hạ Tưởng buộc chặt lại với nhau. Tề Đông Lai trong lòng hiểu rõ, Hạ Tưởng mong muốn không phải tiền tài, mà là tài nguyên chính trị và hậu thuẫn kinh tế, Tập đoàn Tề Thị về sau khi Hạ Tưởng thăng quan chức cao cấp, vào thời điểm cần công trình chiến tích, thì sẽ xông ra trước, thà rằng mất tiền, cũng phải nhận được công trình không làm mất mặt Hạ Tưởng
Hạ Tưởng cười ha hả:
- Cháu vẫn câu nói cũ, kết giao quý ở cái tâm. Chú Tề, cháu chưa từng khiến cho bạn bè cháu quen biết có chút thất vọng nào
Lời nên nói cũng đã nói, hắn liền chuyển đề tài, bắt đầu ăn cơm uống rượu.
Sau khi cơm rượu no đủ, Tề Đông Lai lại vội vàng hỏi khi nào có thể đến thành phố Đan Thành khảo sát nhà máy rượu Tương Đài, Hạ Tưởng thấy ông quả thật tâm tình bức thiết, liền trước mặt ông gọi điện thoại cho Vương Tiếu Mẫn
- Thị trưởng Vương, tôi là Hạ Tưởng
Sau khi hàn huyên, Hạ Tưởng trực tiếp đi vào chủ đề chính, nói chuyện Tập đoàn Tề Thị có ý đầu tư vào nhà máy rượu Tương Đài, cũng mời Vương Tiếu Mẫn phụ trách sắp xếp khảo sát.
Vương Tiếu Mẫn đã nhận được báo cáo tái cơ cấu nhà máy rượu Tương Đài, trong lòng được an ủi, cách suy nghĩ của Hạ Tưởng cùng ý tưởng tiếp theo của y tình cờ trùng hợp, hơn nữa so với y còn tỉ mỉ chu toàn hơn khiến cho y đối với Hạ Tưởng vô cùng cảm kích. Bình thường trong tỉnh thành lập tổ chỉ đạo hoặc là nhất loại tổ chức trong văn phòng, trên cơ bản đều là một kiểu chỉ huy lung tung, có thành tích hay không trước không nói đến, dường như là một trận khoa tay múa chân đối với kết cấu kinh tế thành phố khắp nơi như không thể biểu hiện ra dc bản lĩnh của bọn họ, thường làm cho thành phố các nơi là giận mà không dám nói. Tổ lãnh đạo tự thành lập sau này vì nguyên do của Hạ Tưởng, cho tới bây giờ chỉ là đề ra kiến nghị không làm loạn chỉ huy, nhất là Hạ Tưởng, có cống hiến với thành phố Đan Thành còn lớn hơn so với Phó thị trưởng
Vừa mới nhận được báo cáo thay đổi cơ cấu thì điện thoại Hạ Tưởng gọi tới, liền có nhà đầu tư chuẩn bị đến khảo sát, Vương Tiếu Mẫn đã không thể dùng niềm vui bất ngờ và kinh hãi để hình dung tâm tình của y, y chỉ có điều cảm thấy bất kể là ngôn từ gì cũng không thể biểu đạt được niềm vui trong tâm cùng với sự kính nể đối với Hạ Tưởng, lúc này liền một lời đồng ý:
- Bất cứ lúc nào cũng có thể đến, do tôi đích thân ra mặt phụ trách đón tiếp. Có chỗ nào tiếp đãi không chu toàn, cậu cứ hỏi tội tôi
Vương Tiếu Mẫn lấy sự tự tôn của Thị trưởng tự thân hứa hẹn với Hạ Tưởng, là đối với Hạ Tưởng thật tâm biểu hiện sự tôn trọng.
Hạ Tưởng khách sáo vài câu thì trực tiếp giao điện thoại cho Tề Đông Lai. Tề Đông Lai và Vương Tiếu Mẫn đơn giản nói qua vài câu, xem như lần đầu tiếp xúc, cũng đưa ra thời gian hẹn để đi khảo sát.
Tề Đông Lai từ Hạ Tưởng mà bất cứ lúc nào cũng có thể trò chuyện với Thị trưởng thành phố Đan Thành, cùng với trong ý ngoài lời của Vương Tiếu Mẫn đều rất kính phục Hạ Tưởng, có thể nhận thấy được phân lượng của Hạ Tưởng, cũng thật khiến ông giật mình kinh hãi. Hạ Tưởng chẳng qua chỉ là một cán bộ cấp Cục của tổ lãnh đạo, lại có thể khiến cho đường đường là một thị trưởng xem trọng hắn. Có thể thấy được mạng lưới quan hệ của hắn quả thật sâu rộng
Buổi tối tan tầm về nhà, sau khi ăn cơm xong, hai người Hạ Tưởng và Tào Thù Lê ngồi trên sofa mắt nhắm mắt mở mà xem TV. Tào Thù Lê cũng không phải là thích thú gì mà xem một số phim truyền hình nhàm chán, tuy nhiên là để giết thời gian nhàn rỗi, cũng chủ yếu là hai người có thể ngồi cùng một chỗ nói chuyện
Hai người đều tự nói về việc trong đơn vị một lát, ánh mắt Hạ Tưởng bắt đầu không yên, đảo tới đảo lui trên người cô bé