Ủy ban Kỷ luật tỉnh trong chặt ngoài lỏng, bởi vì những người liên quan tới sự kiện Chu Kỷ Nguyên trong lòng đều cảm thấy bất an, tuy rằng không công khai tuyên bố biện pháp áp dụng với Cổ Nhân Kiệt, nhưng người tinh tường đã có thể thấy được, hành tung Cổ Nhân Kiệt đều nắm ở trong lòng bàn tay, chính là để phòng ngừa y đột nhiên chạy trốn.
Đầu tháng, tỉnh Yến mời dự họp hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nghe Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Hình Đoan Đài báo cáo tình hình vụ án Chu Kỷ Nguyên.
Trong phòng họp hội nghị thường vụ, mọi người vẻ mặt nghiêm túc. Thôi Hướng trong tay cầm tài liệu Hình Đoan Đài phân phát, cúi đầu không nói, nhưng trong lòng lại vô cùng hoang mang lo sợ. Vài ngày trước, khi nghe tin Chu Kỷ Nguyên gặp chuyện không may kia, Thôi Hướng lúc ấy đang uống trà trong văn phòng, trong lúc kinh hãi, đã làm rơi vỡ chén trà y yêu thích. Tuy nhiên y lại tuyệt không cảm thấy tiếc, ngay cả phần da chân bị thương do nước trà nóng đổ vào cũng không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, đứng thẳng tại chỗ một hồi lâu không nhúc nhích!
Thật là giỏi cho vụ tai nạn giao thông gây ảnh hưởng nghiêm trọng, kế hoạch chu đáo tỉ mỉ tạo ra vụ tai nạn giao thông, khiến người ta phải chú ý một cách tự nhiên từ vụ tai nạn giao thông!
Hạ Tưởng, thủ đoạn giỏi, bản lĩnh tốt, phản kích tuyệt hảo!
Trong nháy mắt, Thôi Hướng nhụt hết ý chí, thậm chí còn nghĩ tới việc phải chuyển khỏi tỉnh Yến. Bởi vì y hiểu rõ, tính cách của Hạ Tưởng là làm việc không ngừng nghỉ, giống như trước kia không thể không quật ngã Cao Thành Tùng thì không ngừng. Hiện giờ y đánh giá không đúng Hạ Tưởng, sự giận dữ của Hạ Tưởng từng khiến cho Phong Lợi phải trốn chạy, chẳng lẽ bây giờ lại đến lượt y? Nếu Hạ Tưởng theo đuổi không từ bỏ, chắc chắn sẽ chọn sai lầm của y, y làm quan nhiều năm, chắc chắn tay chân cũng có lúc không sạch sẽ. Với bản lĩnh của Hạ Tưởng, nếu muốn truy xét, nếu chẳng may bị phát hiện, có thể trở nên lớn chuyện, chẳng lẽ y và Cao Thành Tùng cuối cùng cũng giống nhau, khí tiết tuổi già khó mà giữ được?
May mà sự kinh sợ cũng qua đi, Thôi Hướng dần dần bình tĩnh lại. Chu Kỷ Nguyên bị bại lộ, hiển nhiên là không thể bảo vệ được. Không nói tới y còn có việc gì khác hệ trọng hay không, chỉ nói tới khoản tiền 5 triệu tệ trên xe, đã đủ để định tội y luôn rồi. Chu Kỷ Nguyên bị bắt, tất nhiên sẽ khai ra Cổ Nhân Kiệt. Cổ Nhân Kiệt là người thông minh, biết việc gì nên nói, việc gì nên câm miệng, sẽ không khai ra tin tức về mình, cuối cùng cũng sẽ không liên lụy tới bản thân mình!
Nhưng tai nạn xe cộ cùng một lúc làm tổn thất hai cán bộ cấp sở, quả thật khiến cho Thôi Hướng đau xót mãi, huống hồ lại đều là những người trợ giúp đắc lực của y. Chu Kỷ Nguyên thì không nói làm gì. Điều quan trọng là Cổ Nhân Kiệt vốn là Phó chủ nhiệm thứ nhất của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, vị trí then chốt, có y ở Ủy ban Kỷ luật, có thể nắm rất nhiều manh mối trong tay. Nếu Cổ Nhân Kiệt bị bắt, thì chẳng khác nào tai mắt ở bên trong Ủy ban Kỷ luật của mình cũng không còn nữa.
Thôi Hướng vô cùng đau lòng nhức óc, nhìn mảnh vỡ dưới chân, mới ý thức được là chén trà y yêu thích nhất đã bị quăng hỏng rồi, lửa giận trong lòng lại rực lên, cầm ấm trà ném xuống đất, hung tợn mắng:
- Hạ Tưởng, hãy đợi đấy, tao với mày không đội trời chung!
Đã lỡ tay làm rơi chén trà, lại vừa cố tình quẳng ấm trà, Thôi Hướng chán nản trở lại ghế ngồi, nhấc điện thoại lên gọi cho Mã Tiêu. Sau một hồi bàn bạc, hai người quyết định nhất trí, một khi sự việc Cổ Nhân Kiệt được đệ trình trong thảo luận hội nghị thường vụ, bọn họ sẽ vẫn nhất trí, là kiên quyết ủng hộ quyết định của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh ủy.
Sau đó, Thôi Hướng lại gọi điện thoại cho Phó Tiên Phong.
Phó Tiên Phong lại bình tĩnh đến lạ thường, bảo Thôi Hướng không cần lo sợ, lửa đốt cũng không tới người bọn họ, cùng lắm mới đến Cổ Nhân Kiệt thôi. Việc cần nhất trước mắt là phải dỗ dành Cổ Nhân Kiệt, khiến y giữ bình tĩnh, và hứa hẹn với y, cho dù y có bị bắt, cũng sẽ đảm bảo sự bình an vô sự cho người nhà y, bảo đảm cho y một con đường sống. Điều kiện tiên quyết là, Cổ Nhân Kiệt phải đem tất cả sự việc này chôn sâu trong lòng.
Thôi Hướng rất khâm phục sự bình tĩnh và chu đáo tỉ mỉ của Phó Tiên Phong, nghĩ thầm quả đúng là người xuất thân từ gia tộc, gặp chuyện không hoảng hốt, có phong độ của một đại tướng. Buông điện thoại, y dùng điện thoại di động riêng bí mật gọi cho điện thoại di động bí mật của Cổ Nhân Kiệt. Sau một hồi giải thích, y cuối cùng cũng cảm thấy hoàn toàn nhẹ lòng.
Cổ Nhân Kiệt sớm đã chuẩn bị tâm lý, nói là y không có yếu điểm trọng yếu gì trong tay Chu Kỷ Nguyên, cho dù Hình Đoan Đài muốn mượn việc này làm văn sửa trị y, cũng không có thể làm gì được y. Đồng thời Cổ Nhân Kiệt cũng biểu lộ thái độ, nếu điều tra ra được đến y, y sẽ nhận hết tội, sẽ không liên lụy bất kỳ một người nào khác.
Cổ Nhân Kiệt rất thông minh, hiểu rõ cho dù y có khai ra Thôi Hướng, trong tài liệu của Ủy ban Kỷ luật, cuối cùng cũng sẽ bị xóa và sửa lại. Hình Đoan Đài không có quyền lực điều tra Phó bí thư tỉnh ủy, Diệp Thạch Sinh cũng sẽ không cho phép, trong tình huống không được trung ương gật đầu, ai dám động vào một Phó bí thư tỉnh ủy? Với việc khai ra Thôi Hướng kết cục không tốt cho cả hai bên, không bằng giấu nhẹm tất cả mọi thứ, cũng tốt khiến cho Thôi Hướng mang ơn, lại đảm bảo được cả nhà y bình an.
Cổ Nhân Kiệt cũng không nhận của Chu Kỷ Nguyên nhiều tiền. Đối với việc Chu Kỷ Nguyên rốt cuộc vi phạm vào nhiều vấn đề quan trọng, cũng không rõ lắm, chỉ nghĩ rằng sự việc lên đến 10 triệu tệ là cùng, nếu cuối cùng ảnh hưởng đến y, nhiều lắm cũng chỉ xử phạt trong nội bộ một cấp cho qua chuyện.
Thôi Hướng đối với việc Chu Kỷ Nguyên rốt cuộc đã tham ô bao nhiêu tiền, trong lòng cũng thiếu tự tin. Nếu chỉ 5 triệu tệ, Chu Kỷ Nguyên lại có thái độ tốt nhận tội, đoán chừng sẽ dược hoãn thi hành án, lại nói linh động hơn một chút, lo liệu phóng thích được. Một hai năm sau sự việc qua đi, Cổ Nhân Kiệt cũng có thể đầu tiên là được phóng thích, sau đó là tìm một công việc dưỡng lão, cũng chắc là không quá tệ.
Chỉ có điều khi Thôi Hướng ngồi trong hội nghị thường vụ, lúc cầm bản kết quả điều tra tội tham ô của Chu Kỷ Nguyên đã được Ủy ban Kỷ luật tỉnh chỉnh lý lại, đầu óc y như có một tiếng nổ, chỉ cảm thấy hay mắt hoa lên, thiếu chút nữa không ngồi yên mà ngã xuống khỏi ghế. Sau đó ra sức dụi mắt, nhìn kỹ con số trên mặt giấy, không tồi. Giấy trắng mực đen ghi chú rõ ràng không sai sót số tiền Chu Kỷ Nguyên tham ô là 50 triệu nhân dân tệ!
Năm mươi triệu, không phải năm triệu, trời, tương đương với thu nhập tài chính của cả tỉnh Yến và các huyện trong một năm.
Mặt sau liệt kê cụ thể ngày nhận hối lộ cùng với người thực hiện, Thôi Hướng không còn tâm trạng nhìn xuống tiếp nữa. Y biết Chu Kỷ Nguyên thế là xong rồi, hoàn toàn xong rồi, đừng nói hoãn thi hành án, dứt khoát ngay cả tính mệnh cũng sẽ vứt đi.
Thôi Hướng hiểu rất rõ, Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ 50 triệu nhân dân tệ, xứng đáng trở thành quan tham đệ nhất của tỉnh Yến!
Thôi Hướng không ngừng lo lắng tột độ, những người có mặt đang xem số tiền tham ô nhận hối lộ của Chu Kỷ Nguyên.
Hình Đoan Đài trầm giọng nói:
- Các đồng chí không nhìn lầm, xác thực quả thật là có nhận. Số tiền lớn 50 triệu tệ, chính xác mà nói! Trong thời gian hơn một năm dưới hai năm Chu Kỷ Nguyên đảm nhiệm chức Giám đốc sở Cơ điện Tỉnh, bình quân hàng ngày ông ta nhận hối lộ 80 ngàn tệ. Căn cứ vào những số liệu trước mắt chúng ta có thể thấy, Chu Kỷ Nguyên trước mắt sẽ bị xét xử tội quan tham đệ nhất cả nước.
Diệp Thạch Sinh đã không thể nào hình dung được tâm trạng của y, tỉnh Yến vừa mới vững vàng không lâu, vừa mới thoát khỏi bóng ma của Cao Thành Tùng, mà trước đó không lâu, Vũ Phái Dũng mới bị bị chấp hành án tử hình, trở thành một trong số ít những cán bộ cấp sở bị chấp hành án tử hình của tỉnh Yến từ khi thành lập cho tới nay, không nghĩ tới, lại còn nảy sinh ra một tham quan đệ nhất Chu Kỷ Nguyên.
Thật sự là khiến cho người ta không biết là may mắn nhờ phát hiện ra vụ án Chu Kỷ Nguyên, để lên giọng tuyên dương tỉnh Yến tích cực chống tham nhũng, hay là nên vì tỉnh Yến lại một lần nữa khiến cho cả nước chú ý mà tự cảm thấy xấu hổ?
Sau khi Hình Đoan Đài nói xong, một sự im lặng hiếm thấy bao trùm hội nghị thường vụ, sau một hồi lâu cũng không có lấy một người lên tiếng.
Mọi người đang ngồi ở đó đều có tâm trạng giống nhau, cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu, nên tỏ thái độ như thế nào, là căm phẫn trào dâng hay là cay đắng tột cùng, có vẻ như đều không cần thiết…. Tỉnh Yến có tham quan đệ nhất cả nước, mỗi một ủy viên thường vụ đang ngồi ở đây đều không làm tròn bổn phận, có thể nói, tất cả mọi người trên mặt đều không có chút ánh sáng.
Hình Hoan Đài cũng cảm thấy được một loại áp lực vô hình, hắng giọng, nói:
- Thân là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, tôi đã không kịp thời phát hiện sự việc đồng chí Chu Kỷ Nguyên phạm tội tham ô nhận hối lộ, cảm thấy vô cùng đau lòng, giờ đây xin chịu sự phê bình của Tỉnh ủy.
Mọi người đều sửng sốt, Hình Hoan Đài từ khi nào lại trở nên đức độ, chủ động chịu nhận trách nhiệm? Nếu bắt được một quan tham, Ủy ban Kỷ luật có mắc sai lầm không làm tròn bổn phận, Ủy ban Kỷ luật vẫn nên về nghỉ ngơi cho tốt. Giữa lúc mọi người còn đang không hiểu, chỉ nghe Hình Đoan Đài nói tiếp.
- Có nguyên nhân sơ xuất trong việc giám sát của cá nhân tôi, cũng có nguyên nhân Ủy ban kỷ luật quản giáo không tốt, cũng có nguyên nhân có những đồng chí cá biệt dung túng trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật.
Hình Đoan Đài vô tình cố ý liếc mắt nhìn Thôi Hướng một cái, sau đó giọng điệu vô cùng nghiêm khắc nói:
- Đúng là bởi vì đồng chí Cổ Nhân Kiệt tự mình giấu đi một số lượng lớn thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên, nên mới dẫn tới Ủy ban Kỷ luật không phát hiện sớm một bước sự thật Chu Kỷ Nguyên phạm tội tham ô nhận hối lộ, mới khiến Chu Kỷ Nguyên muốn làm gì thì làm, lá gan càng lúc càng lớn, mức tham ô càng ngày càng nhiều, cuối cùng trở thành đệ nhất tham quan cả nước. Các đồng chí, thật là một bài học sâu sắc.
Lời của Hình Đoan Đài như bùng nổ, ngay tức khắc làm dấy lên một loạt tiếng bàn luận.
Tất cả mọi người đều nghĩ, Cổ Nhân Kiệt xem như là xui xẻo tột bậc, tự mình ém nhẹm thư tố cáo sự tình nhưng hết lần này cố tình giấu hồ sơ chính là Chu Kỷ Nguyên thư báo cáo, nhưng số liệu tham ô của Chu Kỷ Nguyên còn đặc biệt thật lớn, tình tiết đặc biệt nghiêm trọng, bởi vậy hành động của Cổ Nhân Kiệt liền có vẻ đặc biệt nổi trội, đặc biệt ý vị sâu xa, cũng đặc biệt dễ dàng khiến cho người ta liên tưởng.
Có phải Cổ Nhân Kiệt đã sớm biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ hay không? Có phải đồng lõa với Chu Kỷ Nguyên hay không? Có phải bị Chu Kỷ Nguyên hối lộ hay không? Hình Đoan Đài mặc dù không nhằm vào hành động của Cổ Nhân Kiệt để đưa ra kết luận gì, nhưng ủy viên thường vụ ở đây không khỏi nghĩ tới. Cổ Nhân Kiệt cuối cùng giấu thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên xuất phát từ mục đích gì?
Có thể nguyên nhân Cổ Nhân Kiệt ém nhẹm thư tố cáo, là mấu chốt quyết định vận mệnh Cổ Nhân Kiệt. Nếu chỉ xuất phát từ quan hệ cá nhân thay Chu Kỷ Nguyên giữ lại thư tín, cũng không biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, Cổ Nhân Kiệt chỉ là vi phạm kỷ luật. Nếu Cổ Nhân Kiệt biết rõ Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, thậm chí còn nhận tiền của Chu Kỷ Nguyên, thì Cổ Nhân Kiệt đã vi phạm pháp luật.
Mọi người ở đây không ai bảo ai mà trong lòng cùng nghĩ, Cổ Nhân Kiệt chắc chắn sẽ nói điều thứ nhất. Đương nhiên cũng có người nghĩ phức tạp hơn một chút, chờ xem Chu Kỷ Nguyên có cố chấp hay không, nếu y khai ra Cổ Nhân Kiệt, Cổ Nhân Kiệt nói cái gì cũng vô dụng.
Hình Đoan Đài thấy phát huy hiệu quả, mới đưa ra đề nghị của y: - Qua quá trình điều tra nghiên cứu, quyết định áp dụng biện pháp quản chế cần thiết với đồng chí Cổ Nhân Kiệt, và đệ trình hội nghị thường vụ phê chuẩn lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt.
Cổ Nhân Kiệt là Phó chủ nhiệm thứ nhất Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nếu lập hồ sơ điều tra, theo quy định phải được Tỉnh ủy phê chuẩn, còn phải báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Thôi Hướng liếc mắt nhìn Diệp Thạch Sinh một cái, y cũng biết nếu xử lý không thích đáng số phận Cổ Nhân Kiệt, thì sẽ là thử thách sinh tử như thế nào. Chu Kỷ Nguyên có khai ra Cổ Nhân Kiệt hay không y không thể biết được, Ủy ban Kỷ luật đối với việc này chắc chắn sẽ kín như hũ nút, tuy nhiên y tin là cũng có thể âm thầm thăm dò nghe ngóng ra. Nhưng Chu Kỷ Nguyên khai cung cũng không phải mấu chốt, mấu chốt là thái độ Diệp Thạch Sinh và các ủy viên thường vụ khác.
Thời khắc quyết định vận mệnh Cổ Nhân Kiệt tới rồi. Thôi Hướng hít sâu một hơi, bình ổn tâm trạng một chút, ép buộc bản thân phải bình tĩnh trở lại.
Diệp Thạch Sinh biết lúc này là cơ hội tốt nhất để đánh Thôi Hướng kiêu ngạo, chặt đứt cánh tay của gã, đương nhiên không chịu buông tha, liền tỏ thái độ đầu tiên:
- Nội bộ Ủy ban Kỷ luật nảy sinh vấn đề, quả thật khiến người ta đau lòng. Đồng chí Cổ Nhân Kiệt vốn là Phó chủ nhiệm thứ nhất Ủy ban Kỷ luật, tự giấu riêng thư tố cáo, cố tình vi phạm pháp luật, có thể nói đúng là bởi vì Cổ Nhân Kiệt dung túng mới có Chu Kỷ Nguyên hung hăng làm càn, gây nên tổn thất không thể bù đắp cho đảng và quốc gia, tôi rất đau lòng, cũng rất buồn. Các đồng chí, tỉnh Yến có một tham quan lớn nhất cả nước, mỗi chúng ta đang ngồi ở đây, đều không còn mặt mũi nào. Bởi vì kinh tế tỉnh Yến chúng ta ở bậc trung trong cả nước, nhưng lại nảy sinh tham quan bậc nhất cả nước, sẽ khiến cho người khác chê cười chúng ta thế nào?
Diệp Thạch Sinh biểu lộ một vẻ mặt vô cùng đau đớn, ánh mắt lần lượt đảo qua mọi người, cuối cùng dừng ở trên người Thôi Hướng, nghiêm túc nói:
- Đồng chí Cổ Nhân Kiệt giấu thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên bất kể là xuất phát từ mục đích gì, là vi phạm pháp luật nghiêm trọng, là sỉ nhục Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến, đề nghị của đồng chí Đoan Đài, tôi hoàn toàn ủng hộ.
Diệp Thạch Sinh bày tỏ thái độ ủng hộ lập hồ sơ điều tra Cổ Nhân Kiệt, Trần Phong, Tiền Cẩm Tùng và những người lại đều nhao nhao bày tỏ thái độ ủng hộ quyết định của Ủy ban Kỷ luật.
Mã Tiêu và Thôi Hướng liếc nhau, hai người trao đổi ánh mắt một chút, Mã Tiêu nói:
- Phó chủ nhiệm Cổ là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, công tác mười mấy năm ở trong hệ thống Ủy ban Kỷ luật, đối với kỷ luật của Ủy ban Kỷ luật sẽ không thể không rõ ràng. Tất cả chúng ta cũng đều hiểu rõ, ở bên trong hệ thống Ủy ban Kỷ luật, ém nhẹm thư tố cáo sự tình một số vấn đề bé xé ra to, thường xuyên phát sinh. Suy cho cùng một số thư tố cáo là có người cố ý đả kích chỉ trích cán bộ làm càn, giữ lại mấy bức thư tố cáo đánh lừa dư luận, cũng là để đảm bảo tính nghiêm túc trong công việc của Ủy ban. Theo tôi được biết, giữa Phó chủ nhiệm Cổ và Chu Kỷ Nguyên cũng không có quan hệ quá thâm giao, ông ta giấu nhẹm thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên, có lẽ chỉ xuất phát từ sự quý trọng đối với một quan lớn cấp sở, cũng không biết rõ ràng lắm sự việc Chu Kỷ Nguyên nghiêm trọng như thế nào, là hành động vô tình không cố ý.
Mã Tiêu âm thầm quan sát vẻ mặt mọi người đang ngồi một chút, thần sắc Mai Thái Bình vẫn như cũ không sao cả, tuy nhiên khóe miệng hiếm thấy mà lộ ra một tia cười lạnh giễu cợt. Tống Triêu Độ bất động thanh sắc, ánh mắt lạnh lùng, không biết đang suy nghĩ cái gì. Phạm Duệ Hằng vẫn vẻ mặt như cũ, trên mặt cũng là vẻ mặt bình tĩnh.
Nhưng trái lại Trần Phong, vẻ mặt rất phẫn nộ. Mã Vạn Chính cũng là có hơi tức giận, tuy rằng vừa rồi gã không có tỏ thái độ ủng hộ nhưng xem vẻ mặt của gã, cũng là căm thù đến tận xương tuỷ việc Chu Kỷ Nguyên một ngày thu vào 80 ngàn tệ, chỉ có điều không rõ lắm gã có ý tưởng gì để xử trí.
Chính ủy quân khu tỉnh Trương Kiến Quốc ngồi nghiêm chỉnh, nhìn không chớp mắt, thần sắc không đoán được.
Sau khi Mã Tiêu thu hết trong mắt vẻ mặt của mọi người, trong lòng vẫn không thỏa mãn, tuy nhiên lại không thể thấy chết mà không cứu được, dù sao Cổ Nhân Kiệt đóng góp không ít trong việc lên kế hoạch nhiều công việc của bọn họ, liền lại tiếp tục nói:
- Phó chủ nhiệm Cổ làm việc cho Ủy ban Kỷ luật nhiều năm, không có công lao cũng có vất vả, còn phá không ít đại án, cũng vì muốn góp phần làm trong sạch hoá bộ máy chính trị tỉnh Yến mà đã cống hiến rất nhiều. Phó chủ nhiệm Cổ làm quan thanh liêm, tác phong công việc nghiêm chỉnh, chưa từng có vấn đề gì về kinh tế và cuộc sống nảy sinh, là một đồng chí có tâm tốt. Nếu chỉ bởi vì ém nhẹm thư tố cáo việc nhỏ, mà ngay lập tức lập hồ sơ điều tra đối với một vị Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, chẳng những gây tổn hại hình ảnh của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, sau khi báo cáo đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương, cũng sẽ khiến Ủy ban Kỷ luật Trung ương sinh ra ý tưởng không hay đối với việc xây dựng bộ máy chính trị riêng trong sạch của tỉnh Yến. Pháp luật không gì khác ngoài tình người, nếu bởi vì vấn đề kinh tế hoặc tác phong mà lập hồ sơ điều tra Phó chủ nhiệm Cổ, thì cũng có thể bỏ qua. Nhưng chỉ bởi vì thư tố cáo liền nghi ngờ nhân phẩm Phó chủ nhiệm Cổ, liền cho rằng giữa Phó chủ nhiệm Cổ và Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ có quan hệ gì đó, ngẫm lại cũng khiến cho người ta thất vọng.
Mã Tiêu thực ra cố gắng nói, vốn là muốn dùng tình cảm để thuyết phục ý chí, những lời nói ra, có không ít người ở đây cũng không khỏi có phần biến đổi sắc mặt.
Trong những ủy viên thường vụ ở đây, có không ít người biết Cổ Nhân Kiệt, cũng nhiều ít có tình bạn hữu qua lại, hơn nữa những điều Mã Tiêu vừa nói cũng hợp lý, nên không tránh khỏi có chút do dự.
Ngay cả Diệp Thạch Sinh nghe xong, cũng khẽ nhíu mày, hạ mí mắt thấp xuống. Tiền Cẩm Tùng vốn quen thuộc tính cách của Diệp Thạch Sinh, thấy vậy liền biết y lại tái phát bệnh mềm lòng với lời mềm mại bên tai, có vẻ không đành lòng xuống tay với Cổ Nhân Kiệt.
Tiền Cẩm Tùng và Cổ Nhân Kiệt không có tình bằng hữu gì, y không thể không thừa nhận rằng mấy lời vừa rồi Mã Tiêu nói quả thật cũng có thể rung động rất nhiều người. Làm việc ở Ủy ban Kỷ luật thể hiện ra bên ngoài là nở mày nở mặt, thực tế bất kể có phải điều tra vụ án hay không thì đều có nguy hiểm đủ loại, một sơ xuất cũng có thể thất thế. Nếu Cổ Nhân Kiệt quả thật không biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, chỉ dựa vào đúng một việc ém nhẹm thư tố cáo này để lập hồ sơ điều tra, cũng khó tránh khỏi gây ra chấn động không nhỏ trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật.
Nhưng Cổ Nhân Kiệt rốt cuộc thật sự không biết rõ Chu Kỷ Nguyên có tham ô nhận hối lộ hay không thì không biết. Tiền Cẩm Tùng đoán, Cổ Nhân Kiệt hẳn là biết Chu Kỷ Nguyên quả thật có vấn đề về kinh tế, nhưng cũng không rõ ràng lắm tiền Chu Kỷ Nguyên tham ô nhiều như vậy.
Y im lặng, do dự một chút, theo bản năng mà liếc mắt nhìn Hình Đoan Đài một cái, chợt phát hiện Hình Đoan Đài vẻ mặt bất động, một bộ dạng Lã Vọng buôn cần (ngồi im lặng bất động), trong lòng khẽ động. Hiểu rõ tâm tư Hình Đoan Đài, Tiền Cẩm Tùng âm thầm cười, mở miệng nói:
- Vừa rồi tuy rằng tôi tỏ vẻ ủng hộ lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt, nhưng vừa nghĩ lại, thì thấy hiện tại liền lập hồ sơ điều tra đối với Phó chủ nhiệm Cổ còn quá sớm để nói. Tuy nhiên đề nghị của Chủ nhiệm Hình cũng là xuất phát từ suy nghĩ cấp bách giữ gìn sự liêm khiết bên trong Ủy ban Kỷ luật, có thể lý giải. Trải qua suy xét thận trọng, cá nhân tôi đề nghị, nếu Chu Kỷ Nguyên khai ra giữa ông ta và Cổ Nhân Kiệt có giao dịch, sẽ căn cứ vào mức độ nghiêm trọng của tình hình, tiến hành lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt cũng không muộn.
Tiền Cẩm Tùng không phải đổ thêm dầu vào lửa cháy, thực ra cũng là đòn gió, là để phối hợp với kế sách của Hình Đoan Đài. Y cũng thấy rõ, chắc chắn là Ủy ban Kỷ luật vẫn chưa khai thác được điều gì hữu dụng từ miệng Chu Kỷ Nguyên. Chỉ cần Chu Kỷ Nguyên khăng khăng không mở miệng, không có chứng cớ, chỉ dựa vào một thư tố cáo cũng quả thật không thể làm gì Cổ Nhân Kiệt. Nhưng Hình Đoan Đài hiển nhiên lại không muốn buông tha Cổ Nhân Kiệt như vậy, cho nên mới sẽ cố ý nêu ra vấn đề lập hồ sơ điều tra đối với Cổ Nhân Kiệt, chính là tìm tòi trước khi hành động. Nếu có người ủng hộ, liền thuận nước đẩy thuyền lập án. Nếu ít người ủng hộ, y cũng nên cần chuẩn bị kế sách khác.
Hình Đoan Đài là phô trương thanh thế, muốn tìm ra điểm mấu chốt của đám người Thôi Hướng.
Thôi Hướng trong lòng nhảy dựng. Nếu thật sự chờ khi Chu Kỷ Nguyên khai ra thì mọi việc đã xong hết rồi. Đến lúc đó khiến Cổ Nhân Kiệt vùi lấp đi vào không thể tự thoát ra được, nói không chừng hình thành vụ án lớn nữa, có lẽ mạng cũng chẳng còn? Còn không bằng hiện tại tự chặt tay, lấy lui vì tiến, bảo vệ thanh danh quan trọng hơn, hắn liền vội vàng nháy mắt với Trương Kiến Quốc.
Ủy ban Kỷ luật tỉnh trong chặt ngoài lỏng, bởi vì những người liên quan tới sự kiện Chu Kỷ Nguyên trong lòng đều cảm thấy bất an, tuy rằng không công khai tuyên bố biện pháp áp dụng với Cổ Nhân Kiệt, nhưng người tinh tường đã có thể thấy được, hành tung Cổ Nhân Kiệt đều nắm ở trong lòng bàn tay, chính là để phòng ngừa y đột nhiên chạy trốn.
Đầu tháng, tỉnh Yến mời dự họp hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nghe Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Hình Đoan Đài báo cáo tình hình vụ án Chu Kỷ Nguyên.
Trong phòng họp hội nghị thường vụ, mọi người vẻ mặt nghiêm túc. Thôi Hướng trong tay cầm tài liệu Hình Đoan Đài phân phát, cúi đầu không nói, nhưng trong lòng lại vô cùng hoang mang lo sợ. Vài ngày trước, khi nghe tin Chu Kỷ Nguyên gặp chuyện không may kia, Thôi Hướng lúc ấy đang uống trà trong văn phòng, trong lúc kinh hãi, đã làm rơi vỡ chén trà y yêu thích. Tuy nhiên y lại tuyệt không cảm thấy tiếc, ngay cả phần da chân bị thương do nước trà nóng đổ vào cũng không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, đứng thẳng tại chỗ một hồi lâu không nhúc nhích!
Thật là giỏi cho vụ tai nạn giao thông gây ảnh hưởng nghiêm trọng, kế hoạch chu đáo tỉ mỉ tạo ra vụ tai nạn giao thông, khiến người ta phải chú ý một cách tự nhiên từ vụ tai nạn giao thông!
Hạ Tưởng, thủ đoạn giỏi, bản lĩnh tốt, phản kích tuyệt hảo!
Trong nháy mắt, Thôi Hướng nhụt hết ý chí, thậm chí còn nghĩ tới việc phải chuyển khỏi tỉnh Yến. Bởi vì y hiểu rõ, tính cách của Hạ Tưởng là làm việc không ngừng nghỉ, giống như trước kia không thể không quật ngã Cao Thành Tùng thì không ngừng. Hiện giờ y đánh giá không đúng Hạ Tưởng, sự giận dữ của Hạ Tưởng từng khiến cho Phong Lợi phải trốn chạy, chẳng lẽ bây giờ lại đến lượt y? Nếu Hạ Tưởng theo đuổi không từ bỏ, chắc chắn sẽ chọn sai lầm của y, y làm quan nhiều năm, chắc chắn tay chân cũng có lúc không sạch sẽ. Với bản lĩnh của Hạ Tưởng, nếu muốn truy xét, nếu chẳng may bị phát hiện, có thể trở nên lớn chuyện, chẳng lẽ y và Cao Thành Tùng cuối cùng cũng giống nhau, khí tiết tuổi già khó mà giữ được?
May mà sự kinh sợ cũng qua đi, Thôi Hướng dần dần bình tĩnh lại. Chu Kỷ Nguyên bị bại lộ, hiển nhiên là không thể bảo vệ được. Không nói tới y còn có việc gì khác hệ trọng hay không, chỉ nói tới khoản tiền 5 triệu tệ trên xe, đã đủ để định tội y luôn rồi. Chu Kỷ Nguyên bị bắt, tất nhiên sẽ khai ra Cổ Nhân Kiệt. Cổ Nhân Kiệt là người thông minh, biết việc gì nên nói, việc gì nên câm miệng, sẽ không khai ra tin tức về mình, cuối cùng cũng sẽ không liên lụy tới bản thân mình!
Nhưng tai nạn xe cộ cùng một lúc làm tổn thất hai cán bộ cấp sở, quả thật khiến cho Thôi Hướng đau xót mãi, huống hồ lại đều là những người trợ giúp đắc lực của y. Chu Kỷ Nguyên thì không nói làm gì. Điều quan trọng là Cổ Nhân Kiệt vốn là Phó chủ nhiệm thứ nhất của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, vị trí then chốt, có y ở Ủy ban Kỷ luật, có thể nắm rất nhiều manh mối trong tay. Nếu Cổ Nhân Kiệt bị bắt, thì chẳng khác nào tai mắt ở bên trong Ủy ban Kỷ luật của mình cũng không còn nữa.
Thôi Hướng vô cùng đau lòng nhức óc, nhìn mảnh vỡ dưới chân, mới ý thức được là chén trà y yêu thích nhất đã bị quăng hỏng rồi, lửa giận trong lòng lại rực lên, cầm ấm trà ném xuống đất, hung tợn mắng:
- Hạ Tưởng, hãy đợi đấy, tao với mày không đội trời chung!
Đã lỡ tay làm rơi chén trà, lại vừa cố tình quẳng ấm trà, Thôi Hướng chán nản trở lại ghế ngồi, nhấc điện thoại lên gọi cho Mã Tiêu. Sau một hồi bàn bạc, hai người quyết định nhất trí, một khi sự việc Cổ Nhân Kiệt được đệ trình trong thảo luận hội nghị thường vụ, bọn họ sẽ vẫn nhất trí, là kiên quyết ủng hộ quyết định của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh ủy.
Sau đó, Thôi Hướng lại gọi điện thoại cho Phó Tiên Phong.
Phó Tiên Phong lại bình tĩnh đến lạ thường, bảo Thôi Hướng không cần lo sợ, lửa đốt cũng không tới người bọn họ, cùng lắm mới đến Cổ Nhân Kiệt thôi. Việc cần nhất trước mắt là phải dỗ dành Cổ Nhân Kiệt, khiến y giữ bình tĩnh, và hứa hẹn với y, cho dù y có bị bắt, cũng sẽ đảm bảo sự bình an vô sự cho người nhà y, bảo đảm cho y một con đường sống. Điều kiện tiên quyết là, Cổ Nhân Kiệt phải đem tất cả sự việc này chôn sâu trong lòng.
Thôi Hướng rất khâm phục sự bình tĩnh và chu đáo tỉ mỉ của Phó Tiên Phong, nghĩ thầm quả đúng là người xuất thân từ gia tộc, gặp chuyện không hoảng hốt, có phong độ của một đại tướng. Buông điện thoại, y dùng điện thoại di động riêng bí mật gọi cho điện thoại di động bí mật của Cổ Nhân Kiệt. Sau một hồi giải thích, y cuối cùng cũng cảm thấy hoàn toàn nhẹ lòng.
Cổ Nhân Kiệt sớm đã chuẩn bị tâm lý, nói là y không có yếu điểm trọng yếu gì trong tay Chu Kỷ Nguyên, cho dù Hình Đoan Đài muốn mượn việc này làm văn sửa trị y, cũng không có thể làm gì được y. Đồng thời Cổ Nhân Kiệt cũng biểu lộ thái độ, nếu điều tra ra được đến y, y sẽ nhận hết tội, sẽ không liên lụy bất kỳ một người nào khác.
Cổ Nhân Kiệt rất thông minh, hiểu rõ cho dù y có khai ra Thôi Hướng, trong tài liệu của Ủy ban Kỷ luật, cuối cùng cũng sẽ bị xóa và sửa lại. Hình Đoan Đài không có quyền lực điều tra Phó bí thư tỉnh ủy, Diệp Thạch Sinh cũng sẽ không cho phép, trong tình huống không được trung ương gật đầu, ai dám động vào một Phó bí thư tỉnh ủy? Với việc khai ra Thôi Hướng kết cục không tốt cho cả hai bên, không bằng giấu nhẹm tất cả mọi thứ, cũng tốt khiến cho Thôi Hướng mang ơn, lại đảm bảo được cả nhà y bình an.
Cổ Nhân Kiệt cũng không nhận của Chu Kỷ Nguyên nhiều tiền. Đối với việc Chu Kỷ Nguyên rốt cuộc vi phạm vào nhiều vấn đề quan trọng, cũng không rõ lắm, chỉ nghĩ rằng sự việc lên đến 10 triệu tệ là cùng, nếu cuối cùng ảnh hưởng đến y, nhiều lắm cũng chỉ xử phạt trong nội bộ một cấp cho qua chuyện.
Thôi Hướng đối với việc Chu Kỷ Nguyên rốt cuộc đã tham ô bao nhiêu tiền, trong lòng cũng thiếu tự tin. Nếu chỉ 5 triệu tệ, Chu Kỷ Nguyên lại có thái độ tốt nhận tội, đoán chừng sẽ dược hoãn thi hành án, lại nói linh động hơn một chút, lo liệu phóng thích được. Một hai năm sau sự việc qua đi, Cổ Nhân Kiệt cũng có thể đầu tiên là được phóng thích, sau đó là tìm một công việc dưỡng lão, cũng chắc là không quá tệ.
Chỉ có điều khi Thôi Hướng ngồi trong hội nghị thường vụ, lúc cầm bản kết quả điều tra tội tham ô của Chu Kỷ Nguyên đã được Ủy ban Kỷ luật tỉnh chỉnh lý lại, đầu óc y như có một tiếng nổ, chỉ cảm thấy hay mắt hoa lên, thiếu chút nữa không ngồi yên mà ngã xuống khỏi ghế. Sau đó ra sức dụi mắt, nhìn kỹ con số trên mặt giấy, không tồi. Giấy trắng mực đen ghi chú rõ ràng không sai sót số tiền Chu Kỷ Nguyên tham ô là 50 triệu nhân dân tệ!
Năm mươi triệu, không phải năm triệu, trời, tương đương với thu nhập tài chính của cả tỉnh Yến và các huyện trong một năm.
Mặt sau liệt kê cụ thể ngày nhận hối lộ cùng với người thực hiện, Thôi Hướng không còn tâm trạng nhìn xuống tiếp nữa. Y biết Chu Kỷ Nguyên thế là xong rồi, hoàn toàn xong rồi, đừng nói hoãn thi hành án, dứt khoát ngay cả tính mệnh cũng sẽ vứt đi.
Thôi Hướng hiểu rất rõ, Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ 50 triệu nhân dân tệ, xứng đáng trở thành quan tham đệ nhất của tỉnh Yến!
Thôi Hướng không ngừng lo lắng tột độ, những người có mặt đang xem số tiền tham ô nhận hối lộ của Chu Kỷ Nguyên.
Hình Đoan Đài trầm giọng nói:
- Các đồng chí không nhìn lầm, xác thực quả thật là có nhận. Số tiền lớn 50 triệu tệ, chính xác mà nói! Trong thời gian hơn một năm dưới hai năm Chu Kỷ Nguyên đảm nhiệm chức Giám đốc sở Cơ điện Tỉnh, bình quân hàng ngày ông ta nhận hối lộ 80 ngàn tệ. Căn cứ vào những số liệu trước mắt chúng ta có thể thấy, Chu Kỷ Nguyên trước mắt sẽ bị xét xử tội quan tham đệ nhất cả nước.
Diệp Thạch Sinh đã không thể nào hình dung được tâm trạng của y, tỉnh Yến vừa mới vững vàng không lâu, vừa mới thoát khỏi bóng ma của Cao Thành Tùng, mà trước đó không lâu, Vũ Phái Dũng mới bị bị chấp hành án tử hình, trở thành một trong số ít những cán bộ cấp sở bị chấp hành án tử hình của tỉnh Yến từ khi thành lập cho tới nay, không nghĩ tới, lại còn nảy sinh ra một tham quan đệ nhất Chu Kỷ Nguyên.
Thật sự là khiến cho người ta không biết là may mắn nhờ phát hiện ra vụ án Chu Kỷ Nguyên, để lên giọng tuyên dương tỉnh Yến tích cực chống tham nhũng, hay là nên vì tỉnh Yến lại một lần nữa khiến cho cả nước chú ý mà tự cảm thấy xấu hổ?
Sau khi Hình Đoan Đài nói xong, một sự im lặng hiếm thấy bao trùm hội nghị thường vụ, sau một hồi lâu cũng không có lấy một người lên tiếng.
Mọi người đang ngồi ở đó đều có tâm trạng giống nhau, cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu, nên tỏ thái độ như thế nào, là căm phẫn trào dâng hay là cay đắng tột cùng, có vẻ như đều không cần thiết…. Tỉnh Yến có tham quan đệ nhất cả nước, mỗi một ủy viên thường vụ đang ngồi ở đây đều không làm tròn bổn phận, có thể nói, tất cả mọi người trên mặt đều không có chút ánh sáng.
Hình Hoan Đài cũng cảm thấy được một loại áp lực vô hình, hắng giọng, nói:
- Thân là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, tôi đã không kịp thời phát hiện sự việc đồng chí Chu Kỷ Nguyên phạm tội tham ô nhận hối lộ, cảm thấy vô cùng đau lòng, giờ đây xin chịu sự phê bình của Tỉnh ủy.
Mọi người đều sửng sốt, Hình Hoan Đài từ khi nào lại trở nên đức độ, chủ động chịu nhận trách nhiệm? Nếu bắt được một quan tham, Ủy ban Kỷ luật có mắc sai lầm không làm tròn bổn phận, Ủy ban Kỷ luật vẫn nên về nghỉ ngơi cho tốt. Giữa lúc mọi người còn đang không hiểu, chỉ nghe Hình Đoan Đài nói tiếp.
- Có nguyên nhân sơ xuất trong việc giám sát của cá nhân tôi, cũng có nguyên nhân Ủy ban kỷ luật quản giáo không tốt, cũng có nguyên nhân có những đồng chí cá biệt dung túng trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật.
Hình Đoan Đài vô tình cố ý liếc mắt nhìn Thôi Hướng một cái, sau đó giọng điệu vô cùng nghiêm khắc nói:
- Đúng là bởi vì đồng chí Cổ Nhân Kiệt tự mình giấu đi một số lượng lớn thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên, nên mới dẫn tới Ủy ban Kỷ luật không phát hiện sớm một bước sự thật Chu Kỷ Nguyên phạm tội tham ô nhận hối lộ, mới khiến Chu Kỷ Nguyên muốn làm gì thì làm, lá gan càng lúc càng lớn, mức tham ô càng ngày càng nhiều, cuối cùng trở thành đệ nhất tham quan cả nước. Các đồng chí, thật là một bài học sâu sắc.
Lời của Hình Đoan Đài như bùng nổ, ngay tức khắc làm dấy lên một loạt tiếng bàn luận.
Tất cả mọi người đều nghĩ, Cổ Nhân Kiệt xem như là xui xẻo tột bậc, tự mình ém nhẹm thư tố cáo sự tình nhưng hết lần này cố tình giấu hồ sơ chính là Chu Kỷ Nguyên thư báo cáo, nhưng số liệu tham ô của Chu Kỷ Nguyên còn đặc biệt thật lớn, tình tiết đặc biệt nghiêm trọng, bởi vậy hành động của Cổ Nhân Kiệt liền có vẻ đặc biệt nổi trội, đặc biệt ý vị sâu xa, cũng đặc biệt dễ dàng khiến cho người ta liên tưởng.
Có phải Cổ Nhân Kiệt đã sớm biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ hay không? Có phải đồng lõa với Chu Kỷ Nguyên hay không? Có phải bị Chu Kỷ Nguyên hối lộ hay không? Hình Đoan Đài mặc dù không nhằm vào hành động của Cổ Nhân Kiệt để đưa ra kết luận gì, nhưng ủy viên thường vụ ở đây không khỏi nghĩ tới. Cổ Nhân Kiệt cuối cùng giấu thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên xuất phát từ mục đích gì?
Có thể nguyên nhân Cổ Nhân Kiệt ém nhẹm thư tố cáo, là mấu chốt quyết định vận mệnh Cổ Nhân Kiệt. Nếu chỉ xuất phát từ quan hệ cá nhân thay Chu Kỷ Nguyên giữ lại thư tín, cũng không biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, Cổ Nhân Kiệt chỉ là vi phạm kỷ luật. Nếu Cổ Nhân Kiệt biết rõ Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, thậm chí còn nhận tiền của Chu Kỷ Nguyên, thì Cổ Nhân Kiệt đã vi phạm pháp luật.
Mọi người ở đây không ai bảo ai mà trong lòng cùng nghĩ, Cổ Nhân Kiệt chắc chắn sẽ nói điều thứ nhất. Đương nhiên cũng có người nghĩ phức tạp hơn một chút, chờ xem Chu Kỷ Nguyên có cố chấp hay không, nếu y khai ra Cổ Nhân Kiệt, Cổ Nhân Kiệt nói cái gì cũng vô dụng.
Hình Đoan Đài thấy phát huy hiệu quả, mới đưa ra đề nghị của y: - Qua quá trình điều tra nghiên cứu, quyết định áp dụng biện pháp quản chế cần thiết với đồng chí Cổ Nhân Kiệt, và đệ trình hội nghị thường vụ phê chuẩn lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt.
Cổ Nhân Kiệt là Phó chủ nhiệm thứ nhất Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nếu lập hồ sơ điều tra, theo quy định phải được Tỉnh ủy phê chuẩn, còn phải báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Thôi Hướng liếc mắt nhìn Diệp Thạch Sinh một cái, y cũng biết nếu xử lý không thích đáng số phận Cổ Nhân Kiệt, thì sẽ là thử thách sinh tử như thế nào. Chu Kỷ Nguyên có khai ra Cổ Nhân Kiệt hay không y không thể biết được, Ủy ban Kỷ luật đối với việc này chắc chắn sẽ kín như hũ nút, tuy nhiên y tin là cũng có thể âm thầm thăm dò nghe ngóng ra. Nhưng Chu Kỷ Nguyên khai cung cũng không phải mấu chốt, mấu chốt là thái độ Diệp Thạch Sinh và các ủy viên thường vụ khác.
Thời khắc quyết định vận mệnh Cổ Nhân Kiệt tới rồi. Thôi Hướng hít sâu một hơi, bình ổn tâm trạng một chút, ép buộc bản thân phải bình tĩnh trở lại.
Diệp Thạch Sinh biết lúc này là cơ hội tốt nhất để đánh Thôi Hướng kiêu ngạo, chặt đứt cánh tay của gã, đương nhiên không chịu buông tha, liền tỏ thái độ đầu tiên:
- Nội bộ Ủy ban Kỷ luật nảy sinh vấn đề, quả thật khiến người ta đau lòng. Đồng chí Cổ Nhân Kiệt vốn là Phó chủ nhiệm thứ nhất Ủy ban Kỷ luật, tự giấu riêng thư tố cáo, cố tình vi phạm pháp luật, có thể nói đúng là bởi vì Cổ Nhân Kiệt dung túng mới có Chu Kỷ Nguyên hung hăng làm càn, gây nên tổn thất không thể bù đắp cho đảng và quốc gia, tôi rất đau lòng, cũng rất buồn. Các đồng chí, tỉnh Yến có một tham quan lớn nhất cả nước, mỗi chúng ta đang ngồi ở đây, đều không còn mặt mũi nào. Bởi vì kinh tế tỉnh Yến chúng ta ở bậc trung trong cả nước, nhưng lại nảy sinh tham quan bậc nhất cả nước, sẽ khiến cho người khác chê cười chúng ta thế nào?
Diệp Thạch Sinh biểu lộ một vẻ mặt vô cùng đau đớn, ánh mắt lần lượt đảo qua mọi người, cuối cùng dừng ở trên người Thôi Hướng, nghiêm túc nói:
- Đồng chí Cổ Nhân Kiệt giấu thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên bất kể là xuất phát từ mục đích gì, là vi phạm pháp luật nghiêm trọng, là sỉ nhục Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến, đề nghị của đồng chí Đoan Đài, tôi hoàn toàn ủng hộ.
Diệp Thạch Sinh bày tỏ thái độ ủng hộ lập hồ sơ điều tra Cổ Nhân Kiệt, Trần Phong, Tiền Cẩm Tùng và những người lại đều nhao nhao bày tỏ thái độ ủng hộ quyết định của Ủy ban Kỷ luật.
Mã Tiêu và Thôi Hướng liếc nhau, hai người trao đổi ánh mắt một chút, Mã Tiêu nói:
- Phó chủ nhiệm Cổ là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, công tác mười mấy năm ở trong hệ thống Ủy ban Kỷ luật, đối với kỷ luật của Ủy ban Kỷ luật sẽ không thể không rõ ràng. Tất cả chúng ta cũng đều hiểu rõ, ở bên trong hệ thống Ủy ban Kỷ luật, ém nhẹm thư tố cáo sự tình một số vấn đề bé xé ra to, thường xuyên phát sinh. Suy cho cùng một số thư tố cáo là có người cố ý đả kích chỉ trích cán bộ làm càn, giữ lại mấy bức thư tố cáo đánh lừa dư luận, cũng là để đảm bảo tính nghiêm túc trong công việc của Ủy ban. Theo tôi được biết, giữa Phó chủ nhiệm Cổ và Chu Kỷ Nguyên cũng không có quan hệ quá thâm giao, ông ta giấu nhẹm thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên, có lẽ chỉ xuất phát từ sự quý trọng đối với một quan lớn cấp sở, cũng không biết rõ ràng lắm sự việc Chu Kỷ Nguyên nghiêm trọng như thế nào, là hành động vô tình không cố ý.
Mã Tiêu âm thầm quan sát vẻ mặt mọi người đang ngồi một chút, thần sắc Mai Thái Bình vẫn như cũ không sao cả, tuy nhiên khóe miệng hiếm thấy mà lộ ra một tia cười lạnh giễu cợt. Tống Triêu Độ bất động thanh sắc, ánh mắt lạnh lùng, không biết đang suy nghĩ cái gì. Phạm Duệ Hằng vẫn vẻ mặt như cũ, trên mặt cũng là vẻ mặt bình tĩnh.
Nhưng trái lại Trần Phong, vẻ mặt rất phẫn nộ. Mã Vạn Chính cũng là có hơi tức giận, tuy rằng vừa rồi gã không có tỏ thái độ ủng hộ nhưng xem vẻ mặt của gã, cũng là căm thù đến tận xương tuỷ việc Chu Kỷ Nguyên một ngày thu vào 80 ngàn tệ, chỉ có điều không rõ lắm gã có ý tưởng gì để xử trí.
Chính ủy quân khu tỉnh Trương Kiến Quốc ngồi nghiêm chỉnh, nhìn không chớp mắt, thần sắc không đoán được.
Sau khi Mã Tiêu thu hết trong mắt vẻ mặt của mọi người, trong lòng vẫn không thỏa mãn, tuy nhiên lại không thể thấy chết mà không cứu được, dù sao Cổ Nhân Kiệt đóng góp không ít trong việc lên kế hoạch nhiều công việc của bọn họ, liền lại tiếp tục nói:
- Phó chủ nhiệm Cổ làm việc cho Ủy ban Kỷ luật nhiều năm, không có công lao cũng có vất vả, còn phá không ít đại án, cũng vì muốn góp phần làm trong sạch hoá bộ máy chính trị tỉnh Yến mà đã cống hiến rất nhiều. Phó chủ nhiệm Cổ làm quan thanh liêm, tác phong công việc nghiêm chỉnh, chưa từng có vấn đề gì về kinh tế và cuộc sống nảy sinh, là một đồng chí có tâm tốt. Nếu chỉ bởi vì ém nhẹm thư tố cáo việc nhỏ, mà ngay lập tức lập hồ sơ điều tra đối với một vị Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, chẳng những gây tổn hại hình ảnh của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, sau khi báo cáo đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương, cũng sẽ khiến Ủy ban Kỷ luật Trung ương sinh ra ý tưởng không hay đối với việc xây dựng bộ máy chính trị riêng trong sạch của tỉnh Yến. Pháp luật không gì khác ngoài tình người, nếu bởi vì vấn đề kinh tế hoặc tác phong mà lập hồ sơ điều tra Phó chủ nhiệm Cổ, thì cũng có thể bỏ qua. Nhưng chỉ bởi vì thư tố cáo liền nghi ngờ nhân phẩm Phó chủ nhiệm Cổ, liền cho rằng giữa Phó chủ nhiệm Cổ và Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ có quan hệ gì đó, ngẫm lại cũng khiến cho người ta thất vọng.
Mã Tiêu thực ra cố gắng nói, vốn là muốn dùng tình cảm để thuyết phục ý chí, những lời nói ra, có không ít người ở đây cũng không khỏi có phần biến đổi sắc mặt.
Trong những ủy viên thường vụ ở đây, có không ít người biết Cổ Nhân Kiệt, cũng nhiều ít có tình bạn hữu qua lại, hơn nữa những điều Mã Tiêu vừa nói cũng hợp lý, nên không tránh khỏi có chút do dự. Text được lấy tại
Ngay cả Diệp Thạch Sinh nghe xong, cũng khẽ nhíu mày, hạ mí mắt thấp xuống. Tiền Cẩm Tùng vốn quen thuộc tính cách của Diệp Thạch Sinh, thấy vậy liền biết y lại tái phát bệnh mềm lòng với lời mềm mại bên tai, có vẻ không đành lòng xuống tay với Cổ Nhân Kiệt.
Tiền Cẩm Tùng và Cổ Nhân Kiệt không có tình bằng hữu gì, y không thể không thừa nhận rằng mấy lời vừa rồi Mã Tiêu nói quả thật cũng có thể rung động rất nhiều người. Làm việc ở Ủy ban Kỷ luật thể hiện ra bên ngoài là nở mày nở mặt, thực tế bất kể có phải điều tra vụ án hay không thì đều có nguy hiểm đủ loại, một sơ xuất cũng có thể thất thế. Nếu Cổ Nhân Kiệt quả thật không biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, chỉ dựa vào đúng một việc ém nhẹm thư tố cáo này để lập hồ sơ điều tra, cũng khó tránh khỏi gây ra chấn động không nhỏ trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật.
Nhưng Cổ Nhân Kiệt rốt cuộc thật sự không biết rõ Chu Kỷ Nguyên có tham ô nhận hối lộ hay không thì không biết. Tiền Cẩm Tùng đoán, Cổ Nhân Kiệt hẳn là biết Chu Kỷ Nguyên quả thật có vấn đề về kinh tế, nhưng cũng không rõ ràng lắm tiền Chu Kỷ Nguyên tham ô nhiều như vậy.
Y im lặng, do dự một chút, theo bản năng mà liếc mắt nhìn Hình Đoan Đài một cái, chợt phát hiện Hình Đoan Đài vẻ mặt bất động, một bộ dạng Lã Vọng buôn cần (ngồi im lặng bất động), trong lòng khẽ động. Hiểu rõ tâm tư Hình Đoan Đài, Tiền Cẩm Tùng âm thầm cười, mở miệng nói:
- Vừa rồi tuy rằng tôi tỏ vẻ ủng hộ lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt, nhưng vừa nghĩ lại, thì thấy hiện tại liền lập hồ sơ điều tra đối với Phó chủ nhiệm Cổ còn quá sớm để nói. Tuy nhiên đề nghị của Chủ nhiệm Hình cũng là xuất phát từ suy nghĩ cấp bách giữ gìn sự liêm khiết bên trong Ủy ban Kỷ luật, có thể lý giải. Trải qua suy xét thận trọng, cá nhân tôi đề nghị, nếu Chu Kỷ Nguyên khai ra giữa ông ta và Cổ Nhân Kiệt có giao dịch, sẽ căn cứ vào mức độ nghiêm trọng của tình hình, tiến hành lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt cũng không muộn.
Tiền Cẩm Tùng không phải đổ thêm dầu vào lửa cháy, thực ra cũng là đòn gió, là để phối hợp với kế sách của Hình Đoan Đài. Y cũng thấy rõ, chắc chắn là Ủy ban Kỷ luật vẫn chưa khai thác được điều gì hữu dụng từ miệng Chu Kỷ Nguyên. Chỉ cần Chu Kỷ Nguyên khăng khăng không mở miệng, không có chứng cớ, chỉ dựa vào một thư tố cáo cũng quả thật không thể làm gì Cổ Nhân Kiệt. Nhưng Hình Đoan Đài hiển nhiên lại không muốn buông tha Cổ Nhân Kiệt như vậy, cho nên mới sẽ cố ý nêu ra vấn đề lập hồ sơ điều tra đối với Cổ Nhân Kiệt, chính là tìm tòi trước khi hành động. Nếu có người ủng hộ, liền thuận nước đẩy thuyền lập án. Nếu ít người ủng hộ, y cũng nên cần chuẩn bị kế sách khác.
Hình Đoan Đài là phô trương thanh thế, muốn tìm ra điểm mấu chốt của đám người Thôi Hướng.
Thôi Hướng trong lòng nhảy dựng. Nếu thật sự chờ khi Chu Kỷ Nguyên khai ra thì mọi việc đã xong hết rồi. Đến lúc đó khiến Cổ Nhân Kiệt vùi lấp đi vào không thể tự thoát ra được, nói không chừng hình thành vụ án lớn nữa, có lẽ mạng cũng chẳng còn? Còn không bằng hiện tại tự chặt tay, lấy lui vì tiến, bảo vệ thanh danh quan trọng hơn, hắn liền vội vàng nháy mắt với Trương Kiến Quốc.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Ủy ban Kỷ luật tỉnh trong chặt ngoài lỏng, bởi vì những người liên quan tới sự kiện Chu Kỷ Nguyên trong lòng đều cảm thấy bất an, tuy rằng không công khai tuyên bố biện pháp áp dụng với Cổ Nhân Kiệt, nhưng người tinh tường đã có thể thấy được, hành tung Cổ Nhân Kiệt đều nắm ở trong lòng bàn tay, chính là để phòng ngừa y đột nhiên chạy trốn.
Đầu tháng, tỉnh Yến mời dự họp hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nghe Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Hình Đoan Đài báo cáo tình hình vụ án Chu Kỷ Nguyên.
Trong phòng họp hội nghị thường vụ, mọi người vẻ mặt nghiêm túc. Thôi Hướng trong tay cầm tài liệu Hình Đoan Đài phân phát, cúi đầu không nói, nhưng trong lòng lại vô cùng hoang mang lo sợ. Vài ngày trước, khi nghe tin Chu Kỷ Nguyên gặp chuyện không may kia, Thôi Hướng lúc ấy đang uống trà trong văn phòng, trong lúc kinh hãi, đã làm rơi vỡ chén trà y yêu thích. Tuy nhiên y lại tuyệt không cảm thấy tiếc, ngay cả phần da chân bị thương do nước trà nóng đổ vào cũng không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, đứng thẳng tại chỗ một hồi lâu không nhúc nhích!
Thật là giỏi cho vụ tai nạn giao thông gây ảnh hưởng nghiêm trọng, kế hoạch chu đáo tỉ mỉ tạo ra vụ tai nạn giao thông, khiến người ta phải chú ý một cách tự nhiên từ vụ tai nạn giao thông!
Hạ Tưởng, thủ đoạn giỏi, bản lĩnh tốt, phản kích tuyệt hảo!
Trong nháy mắt, Thôi Hướng nhụt hết ý chí, thậm chí còn nghĩ tới việc phải chuyển khỏi tỉnh Yến. Bởi vì y hiểu rõ, tính cách của Hạ Tưởng là làm việc không ngừng nghỉ, giống như trước kia không thể không quật ngã Cao Thành Tùng thì không ngừng. Hiện giờ y đánh giá không đúng Hạ Tưởng, sự giận dữ của Hạ Tưởng từng khiến cho Phong Lợi phải trốn chạy, chẳng lẽ bây giờ lại đến lượt y? Nếu Hạ Tưởng theo đuổi không từ bỏ, chắc chắn sẽ chọn sai lầm của y, y làm quan nhiều năm, chắc chắn tay chân cũng có lúc không sạch sẽ. Với bản lĩnh của Hạ Tưởng, nếu muốn truy xét, nếu chẳng may bị phát hiện, có thể trở nên lớn chuyện, chẳng lẽ y và Cao Thành Tùng cuối cùng cũng giống nhau, khí tiết tuổi già khó mà giữ được?
May mà sự kinh sợ cũng qua đi, Thôi Hướng dần dần bình tĩnh lại. Chu Kỷ Nguyên bị bại lộ, hiển nhiên là không thể bảo vệ được. Không nói tới y còn có việc gì khác hệ trọng hay không, chỉ nói tới khoản tiền 5 triệu tệ trên xe, đã đủ để định tội y luôn rồi. Chu Kỷ Nguyên bị bắt, tất nhiên sẽ khai ra Cổ Nhân Kiệt. Cổ Nhân Kiệt là người thông minh, biết việc gì nên nói, việc gì nên câm miệng, sẽ không khai ra tin tức về mình, cuối cùng cũng sẽ không liên lụy tới bản thân mình!
Nhưng tai nạn xe cộ cùng một lúc làm tổn thất hai cán bộ cấp sở, quả thật khiến cho Thôi Hướng đau xót mãi, huống hồ lại đều là những người trợ giúp đắc lực của y. Chu Kỷ Nguyên thì không nói làm gì. Điều quan trọng là Cổ Nhân Kiệt vốn là Phó chủ nhiệm thứ nhất của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, vị trí then chốt, có y ở Ủy ban Kỷ luật, có thể nắm rất nhiều manh mối trong tay. Nếu Cổ Nhân Kiệt bị bắt, thì chẳng khác nào tai mắt ở bên trong Ủy ban Kỷ luật của mình cũng không còn nữa.
Thôi Hướng vô cùng đau lòng nhức óc, nhìn mảnh vỡ dưới chân, mới ý thức được là chén trà y yêu thích nhất đã bị quăng hỏng rồi, lửa giận trong lòng lại rực lên, cầm ấm trà ném xuống đất, hung tợn mắng:
- Hạ Tưởng, hãy đợi đấy, tao với mày không đội trời chung!
Đã lỡ tay làm rơi chén trà, lại vừa cố tình quẳng ấm trà, Thôi Hướng chán nản trở lại ghế ngồi, nhấc điện thoại lên gọi cho Mã Tiêu. Sau một hồi bàn bạc, hai người quyết định nhất trí, một khi sự việc Cổ Nhân Kiệt được đệ trình trong thảo luận hội nghị thường vụ, bọn họ sẽ vẫn nhất trí, là kiên quyết ủng hộ quyết định của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh ủy.
Sau đó, Thôi Hướng lại gọi điện thoại cho Phó Tiên Phong.
Phó Tiên Phong lại bình tĩnh đến lạ thường, bảo Thôi Hướng không cần lo sợ, lửa đốt cũng không tới người bọn họ, cùng lắm mới đến Cổ Nhân Kiệt thôi. Việc cần nhất trước mắt là phải dỗ dành Cổ Nhân Kiệt, khiến y giữ bình tĩnh, và hứa hẹn với y, cho dù y có bị bắt, cũng sẽ đảm bảo sự bình an vô sự cho người nhà y, bảo đảm cho y một con đường sống. Điều kiện tiên quyết là, Cổ Nhân Kiệt phải đem tất cả sự việc này chôn sâu trong lòng.
Thôi Hướng rất khâm phục sự bình tĩnh và chu đáo tỉ mỉ của Phó Tiên Phong, nghĩ thầm quả đúng là người xuất thân từ gia tộc, gặp chuyện không hoảng hốt, có phong độ của một đại tướng. Buông điện thoại, y dùng điện thoại di động riêng bí mật gọi cho điện thoại di động bí mật của Cổ Nhân Kiệt. Sau một hồi giải thích, y cuối cùng cũng cảm thấy hoàn toàn nhẹ lòng.
Cổ Nhân Kiệt sớm đã chuẩn bị tâm lý, nói là y không có yếu điểm trọng yếu gì trong tay Chu Kỷ Nguyên, cho dù Hình Đoan Đài muốn mượn việc này làm văn sửa trị y, cũng không có thể làm gì được y. Đồng thời Cổ Nhân Kiệt cũng biểu lộ thái độ, nếu điều tra ra được đến y, y sẽ nhận hết tội, sẽ không liên lụy bất kỳ một người nào khác.
Cổ Nhân Kiệt rất thông minh, hiểu rõ cho dù y có khai ra Thôi Hướng, trong tài liệu của Ủy ban Kỷ luật, cuối cùng cũng sẽ bị xóa và sửa lại. Hình Đoan Đài không có quyền lực điều tra Phó bí thư tỉnh ủy, Diệp Thạch Sinh cũng sẽ không cho phép, trong tình huống không được trung ương gật đầu, ai dám động vào một Phó bí thư tỉnh ủy? Với việc khai ra Thôi Hướng kết cục không tốt cho cả hai bên, không bằng giấu nhẹm tất cả mọi thứ, cũng tốt khiến cho Thôi Hướng mang ơn, lại đảm bảo được cả nhà y bình an.
Cổ Nhân Kiệt cũng không nhận của Chu Kỷ Nguyên nhiều tiền. Đối với việc Chu Kỷ Nguyên rốt cuộc vi phạm vào nhiều vấn đề quan trọng, cũng không rõ lắm, chỉ nghĩ rằng sự việc lên đến 10 triệu tệ là cùng, nếu cuối cùng ảnh hưởng đến y, nhiều lắm cũng chỉ xử phạt trong nội bộ một cấp cho qua chuyện.
Thôi Hướng đối với việc Chu Kỷ Nguyên rốt cuộc đã tham ô bao nhiêu tiền, trong lòng cũng thiếu tự tin. Nếu chỉ 5 triệu tệ, Chu Kỷ Nguyên lại có thái độ tốt nhận tội, đoán chừng sẽ dược hoãn thi hành án, lại nói linh động hơn một chút, lo liệu phóng thích được. Một hai năm sau sự việc qua đi, Cổ Nhân Kiệt cũng có thể đầu tiên là được phóng thích, sau đó là tìm một công việc dưỡng lão, cũng chắc là không quá tệ.
Chỉ có điều khi Thôi Hướng ngồi trong hội nghị thường vụ, lúc cầm bản kết quả điều tra tội tham ô của Chu Kỷ Nguyên đã được Ủy ban Kỷ luật tỉnh chỉnh lý lại, đầu óc y như có một tiếng nổ, chỉ cảm thấy hay mắt hoa lên, thiếu chút nữa không ngồi yên mà ngã xuống khỏi ghế. Sau đó ra sức dụi mắt, nhìn kỹ con số trên mặt giấy, không tồi. Giấy trắng mực đen ghi chú rõ ràng không sai sót số tiền Chu Kỷ Nguyên tham ô là 50 triệu nhân dân tệ!
Năm mươi triệu, không phải năm triệu, trời, tương đương với thu nhập tài chính của cả tỉnh Yến và các huyện trong một năm.
Mặt sau liệt kê cụ thể ngày nhận hối lộ cùng với người thực hiện, Thôi Hướng không còn tâm trạng nhìn xuống tiếp nữa. Y biết Chu Kỷ Nguyên thế là xong rồi, hoàn toàn xong rồi, đừng nói hoãn thi hành án, dứt khoát ngay cả tính mệnh cũng sẽ vứt đi.
Thôi Hướng hiểu rất rõ, Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ 50 triệu nhân dân tệ, xứng đáng trở thành quan tham đệ nhất của tỉnh Yến!
Thôi Hướng không ngừng lo lắng tột độ, những người có mặt đang xem số tiền tham ô nhận hối lộ của Chu Kỷ Nguyên.
Hình Đoan Đài trầm giọng nói:
- Các đồng chí không nhìn lầm, xác thực quả thật là có nhận. Số tiền lớn 50 triệu tệ, chính xác mà nói! Trong thời gian hơn một năm dưới hai năm Chu Kỷ Nguyên đảm nhiệm chức Giám đốc sở Cơ điện Tỉnh, bình quân hàng ngày ông ta nhận hối lộ 80 ngàn tệ. Căn cứ vào những số liệu trước mắt chúng ta có thể thấy, Chu Kỷ Nguyên trước mắt sẽ bị xét xử tội quan tham đệ nhất cả nước.
Diệp Thạch Sinh đã không thể nào hình dung được tâm trạng của y, tỉnh Yến vừa mới vững vàng không lâu, vừa mới thoát khỏi bóng ma của Cao Thành Tùng, mà trước đó không lâu, Vũ Phái Dũng mới bị bị chấp hành án tử hình, trở thành một trong số ít những cán bộ cấp sở bị chấp hành án tử hình của tỉnh Yến từ khi thành lập cho tới nay, không nghĩ tới, lại còn nảy sinh ra một tham quan đệ nhất Chu Kỷ Nguyên.
Thật sự là khiến cho người ta không biết là may mắn nhờ phát hiện ra vụ án Chu Kỷ Nguyên, để lên giọng tuyên dương tỉnh Yến tích cực chống tham nhũng, hay là nên vì tỉnh Yến lại một lần nữa khiến cho cả nước chú ý mà tự cảm thấy xấu hổ?
Sau khi Hình Đoan Đài nói xong, một sự im lặng hiếm thấy bao trùm hội nghị thường vụ, sau một hồi lâu cũng không có lấy một người lên tiếng.
Mọi người đang ngồi ở đó đều có tâm trạng giống nhau, cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu, nên tỏ thái độ như thế nào, là căm phẫn trào dâng hay là cay đắng tột cùng, có vẻ như đều không cần thiết…. Tỉnh Yến có tham quan đệ nhất cả nước, mỗi một ủy viên thường vụ đang ngồi ở đây đều không làm tròn bổn phận, có thể nói, tất cả mọi người trên mặt đều không có chút ánh sáng.
Hình Hoan Đài cũng cảm thấy được một loại áp lực vô hình, hắng giọng, nói:
- Thân là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, tôi đã không kịp thời phát hiện sự việc đồng chí Chu Kỷ Nguyên phạm tội tham ô nhận hối lộ, cảm thấy vô cùng đau lòng, giờ đây xin chịu sự phê bình của Tỉnh ủy.
Mọi người đều sửng sốt, Hình Hoan Đài từ khi nào lại trở nên đức độ, chủ động chịu nhận trách nhiệm? Nếu bắt được một quan tham, Ủy ban Kỷ luật có mắc sai lầm không làm tròn bổn phận, Ủy ban Kỷ luật vẫn nên về nghỉ ngơi cho tốt. Giữa lúc mọi người còn đang không hiểu, chỉ nghe Hình Đoan Đài nói tiếp.
- Có nguyên nhân sơ xuất trong việc giám sát của cá nhân tôi, cũng có nguyên nhân Ủy ban kỷ luật quản giáo không tốt, cũng có nguyên nhân có những đồng chí cá biệt dung túng trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật.
Hình Đoan Đài vô tình cố ý liếc mắt nhìn Thôi Hướng một cái, sau đó giọng điệu vô cùng nghiêm khắc nói:
- Đúng là bởi vì đồng chí Cổ Nhân Kiệt tự mình giấu đi một số lượng lớn thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên, nên mới dẫn tới Ủy ban Kỷ luật không phát hiện sớm một bước sự thật Chu Kỷ Nguyên phạm tội tham ô nhận hối lộ, mới khiến Chu Kỷ Nguyên muốn làm gì thì làm, lá gan càng lúc càng lớn, mức tham ô càng ngày càng nhiều, cuối cùng trở thành đệ nhất tham quan cả nước. Các đồng chí, thật là một bài học sâu sắc.
Lời của Hình Đoan Đài như bùng nổ, ngay tức khắc làm dấy lên một loạt tiếng bàn luận.
Tất cả mọi người đều nghĩ, Cổ Nhân Kiệt xem như là xui xẻo tột bậc, tự mình ém nhẹm thư tố cáo sự tình nhưng hết lần này cố tình giấu hồ sơ chính là Chu Kỷ Nguyên thư báo cáo, nhưng số liệu tham ô của Chu Kỷ Nguyên còn đặc biệt thật lớn, tình tiết đặc biệt nghiêm trọng, bởi vậy hành động của Cổ Nhân Kiệt liền có vẻ đặc biệt nổi trội, đặc biệt ý vị sâu xa, cũng đặc biệt dễ dàng khiến cho người ta liên tưởng.
Có phải Cổ Nhân Kiệt đã sớm biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ hay không? Có phải đồng lõa với Chu Kỷ Nguyên hay không? Có phải bị Chu Kỷ Nguyên hối lộ hay không? Hình Đoan Đài mặc dù không nhằm vào hành động của Cổ Nhân Kiệt để đưa ra kết luận gì, nhưng ủy viên thường vụ ở đây không khỏi nghĩ tới. Cổ Nhân Kiệt cuối cùng giấu thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên xuất phát từ mục đích gì?
Có thể nguyên nhân Cổ Nhân Kiệt ém nhẹm thư tố cáo, là mấu chốt quyết định vận mệnh Cổ Nhân Kiệt. Nếu chỉ xuất phát từ quan hệ cá nhân thay Chu Kỷ Nguyên giữ lại thư tín, cũng không biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, Cổ Nhân Kiệt chỉ là vi phạm kỷ luật. Nếu Cổ Nhân Kiệt biết rõ Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, thậm chí còn nhận tiền của Chu Kỷ Nguyên, thì Cổ Nhân Kiệt đã vi phạm pháp luật.
Mọi người ở đây không ai bảo ai mà trong lòng cùng nghĩ, Cổ Nhân Kiệt chắc chắn sẽ nói điều thứ nhất. Đương nhiên cũng có người nghĩ phức tạp hơn một chút, chờ xem Chu Kỷ Nguyên có cố chấp hay không, nếu y khai ra Cổ Nhân Kiệt, Cổ Nhân Kiệt nói cái gì cũng vô dụng.
Hình Đoan Đài thấy phát huy hiệu quả, mới đưa ra đề nghị của y: - Qua quá trình điều tra nghiên cứu, quyết định áp dụng biện pháp quản chế cần thiết với đồng chí Cổ Nhân Kiệt, và đệ trình hội nghị thường vụ phê chuẩn lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt.
Cổ Nhân Kiệt là Phó chủ nhiệm thứ nhất Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nếu lập hồ sơ điều tra, theo quy định phải được Tỉnh ủy phê chuẩn, còn phải báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Thôi Hướng liếc mắt nhìn Diệp Thạch Sinh một cái, y cũng biết nếu xử lý không thích đáng số phận Cổ Nhân Kiệt, thì sẽ là thử thách sinh tử như thế nào. Chu Kỷ Nguyên có khai ra Cổ Nhân Kiệt hay không y không thể biết được, Ủy ban Kỷ luật đối với việc này chắc chắn sẽ kín như hũ nút, tuy nhiên y tin là cũng có thể âm thầm thăm dò nghe ngóng ra. Nhưng Chu Kỷ Nguyên khai cung cũng không phải mấu chốt, mấu chốt là thái độ Diệp Thạch Sinh và các ủy viên thường vụ khác.
Thời khắc quyết định vận mệnh Cổ Nhân Kiệt tới rồi. Thôi Hướng hít sâu một hơi, bình ổn tâm trạng một chút, ép buộc bản thân phải bình tĩnh trở lại.
Diệp Thạch Sinh biết lúc này là cơ hội tốt nhất để đánh Thôi Hướng kiêu ngạo, chặt đứt cánh tay của gã, đương nhiên không chịu buông tha, liền tỏ thái độ đầu tiên:
- Nội bộ Ủy ban Kỷ luật nảy sinh vấn đề, quả thật khiến người ta đau lòng. Đồng chí Cổ Nhân Kiệt vốn là Phó chủ nhiệm thứ nhất Ủy ban Kỷ luật, tự giấu riêng thư tố cáo, cố tình vi phạm pháp luật, có thể nói đúng là bởi vì Cổ Nhân Kiệt dung túng mới có Chu Kỷ Nguyên hung hăng làm càn, gây nên tổn thất không thể bù đắp cho đảng và quốc gia, tôi rất đau lòng, cũng rất buồn. Các đồng chí, tỉnh Yến có một tham quan lớn nhất cả nước, mỗi chúng ta đang ngồi ở đây, đều không còn mặt mũi nào. Bởi vì kinh tế tỉnh Yến chúng ta ở bậc trung trong cả nước, nhưng lại nảy sinh tham quan bậc nhất cả nước, sẽ khiến cho người khác chê cười chúng ta thế nào?
Diệp Thạch Sinh biểu lộ một vẻ mặt vô cùng đau đớn, ánh mắt lần lượt đảo qua mọi người, cuối cùng dừng ở trên người Thôi Hướng, nghiêm túc nói:
- Đồng chí Cổ Nhân Kiệt giấu thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên bất kể là xuất phát từ mục đích gì, là vi phạm pháp luật nghiêm trọng, là sỉ nhục Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến, đề nghị của đồng chí Đoan Đài, tôi hoàn toàn ủng hộ.
Diệp Thạch Sinh bày tỏ thái độ ủng hộ lập hồ sơ điều tra Cổ Nhân Kiệt, Trần Phong, Tiền Cẩm Tùng và những người lại đều nhao nhao bày tỏ thái độ ủng hộ quyết định của Ủy ban Kỷ luật.
Mã Tiêu và Thôi Hướng liếc nhau, hai người trao đổi ánh mắt một chút, Mã Tiêu nói:
- Phó chủ nhiệm Cổ là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, công tác mười mấy năm ở trong hệ thống Ủy ban Kỷ luật, đối với kỷ luật của Ủy ban Kỷ luật sẽ không thể không rõ ràng. Tất cả chúng ta cũng đều hiểu rõ, ở bên trong hệ thống Ủy ban Kỷ luật, ém nhẹm thư tố cáo sự tình một số vấn đề bé xé ra to, thường xuyên phát sinh. Suy cho cùng một số thư tố cáo là có người cố ý đả kích chỉ trích cán bộ làm càn, giữ lại mấy bức thư tố cáo đánh lừa dư luận, cũng là để đảm bảo tính nghiêm túc trong công việc của Ủy ban. Theo tôi được biết, giữa Phó chủ nhiệm Cổ và Chu Kỷ Nguyên cũng không có quan hệ quá thâm giao, ông ta giấu nhẹm thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên, có lẽ chỉ xuất phát từ sự quý trọng đối với một quan lớn cấp sở, cũng không biết rõ ràng lắm sự việc Chu Kỷ Nguyên nghiêm trọng như thế nào, là hành động vô tình không cố ý.
Mã Tiêu âm thầm quan sát vẻ mặt mọi người đang ngồi một chút, thần sắc Mai Thái Bình vẫn như cũ không sao cả, tuy nhiên khóe miệng hiếm thấy mà lộ ra một tia cười lạnh giễu cợt. Tống Triêu Độ bất động thanh sắc, ánh mắt lạnh lùng, không biết đang suy nghĩ cái gì. Phạm Duệ Hằng vẫn vẻ mặt như cũ, trên mặt cũng là vẻ mặt bình tĩnh.
Nhưng trái lại Trần Phong, vẻ mặt rất phẫn nộ. Mã Vạn Chính cũng là có hơi tức giận, tuy rằng vừa rồi gã không có tỏ thái độ ủng hộ nhưng xem vẻ mặt của gã, cũng là căm thù đến tận xương tuỷ việc Chu Kỷ Nguyên một ngày thu vào 80 ngàn tệ, chỉ có điều không rõ lắm gã có ý tưởng gì để xử trí.
Chính ủy quân khu tỉnh Trương Kiến Quốc ngồi nghiêm chỉnh, nhìn không chớp mắt, thần sắc không đoán được.
Sau khi Mã Tiêu thu hết trong mắt vẻ mặt của mọi người, trong lòng vẫn không thỏa mãn, tuy nhiên lại không thể thấy chết mà không cứu được, dù sao Cổ Nhân Kiệt đóng góp không ít trong việc lên kế hoạch nhiều công việc của bọn họ, liền lại tiếp tục nói:
- Phó chủ nhiệm Cổ làm việc cho Ủy ban Kỷ luật nhiều năm, không có công lao cũng có vất vả, còn phá không ít đại án, cũng vì muốn góp phần làm trong sạch hoá bộ máy chính trị tỉnh Yến mà đã cống hiến rất nhiều. Phó chủ nhiệm Cổ làm quan thanh liêm, tác phong công việc nghiêm chỉnh, chưa từng có vấn đề gì về kinh tế và cuộc sống nảy sinh, là một đồng chí có tâm tốt. Nếu chỉ bởi vì ém nhẹm thư tố cáo việc nhỏ, mà ngay lập tức lập hồ sơ điều tra đối với một vị Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, chẳng những gây tổn hại hình ảnh của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, sau khi báo cáo đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương, cũng sẽ khiến Ủy ban Kỷ luật Trung ương sinh ra ý tưởng không hay đối với việc xây dựng bộ máy chính trị riêng trong sạch của tỉnh Yến. Pháp luật không gì khác ngoài tình người, nếu bởi vì vấn đề kinh tế hoặc tác phong mà lập hồ sơ điều tra Phó chủ nhiệm Cổ, thì cũng có thể bỏ qua. Nhưng chỉ bởi vì thư tố cáo liền nghi ngờ nhân phẩm Phó chủ nhiệm Cổ, liền cho rằng giữa Phó chủ nhiệm Cổ và Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ có quan hệ gì đó, ngẫm lại cũng khiến cho người ta thất vọng.
Mã Tiêu thực ra cố gắng nói, vốn là muốn dùng tình cảm để thuyết phục ý chí, những lời nói ra, có không ít người ở đây cũng không khỏi có phần biến đổi sắc mặt.
Trong những ủy viên thường vụ ở đây, có không ít người biết Cổ Nhân Kiệt, cũng nhiều ít có tình bạn hữu qua lại, hơn nữa những điều Mã Tiêu vừa nói cũng hợp lý, nên không tránh khỏi có chút do dự.
Ngay cả Diệp Thạch Sinh nghe xong, cũng khẽ nhíu mày, hạ mí mắt thấp xuống. Tiền Cẩm Tùng vốn quen thuộc tính cách của Diệp Thạch Sinh, thấy vậy liền biết y lại tái phát bệnh mềm lòng với lời mềm mại bên tai, có vẻ không đành lòng xuống tay với Cổ Nhân Kiệt.
Tiền Cẩm Tùng và Cổ Nhân Kiệt không có tình bằng hữu gì, y không thể không thừa nhận rằng mấy lời vừa rồi Mã Tiêu nói quả thật cũng có thể rung động rất nhiều người. Làm việc ở Ủy ban Kỷ luật thể hiện ra bên ngoài là nở mày nở mặt, thực tế bất kể có phải điều tra vụ án hay không thì đều có nguy hiểm đủ loại, một sơ xuất cũng có thể thất thế. Nếu Cổ Nhân Kiệt quả thật không biết sự thật Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ, chỉ dựa vào đúng một việc ém nhẹm thư tố cáo này để lập hồ sơ điều tra, cũng khó tránh khỏi gây ra chấn động không nhỏ trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật.
Nhưng Cổ Nhân Kiệt rốt cuộc thật sự không biết rõ Chu Kỷ Nguyên có tham ô nhận hối lộ hay không thì không biết. Tiền Cẩm Tùng đoán, Cổ Nhân Kiệt hẳn là biết Chu Kỷ Nguyên quả thật có vấn đề về kinh tế, nhưng cũng không rõ ràng lắm tiền Chu Kỷ Nguyên tham ô nhiều như vậy.
Y im lặng, do dự một chút, theo bản năng mà liếc mắt nhìn Hình Đoan Đài một cái, chợt phát hiện Hình Đoan Đài vẻ mặt bất động, một bộ dạng Lã Vọng buôn cần (ngồi im lặng bất động), trong lòng khẽ động. Hiểu rõ tâm tư Hình Đoan Đài, Tiền Cẩm Tùng âm thầm cười, mở miệng nói:
- Vừa rồi tuy rằng tôi tỏ vẻ ủng hộ lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt, nhưng vừa nghĩ lại, thì thấy hiện tại liền lập hồ sơ điều tra đối với Phó chủ nhiệm Cổ còn quá sớm để nói. Tuy nhiên đề nghị của Chủ nhiệm Hình cũng là xuất phát từ suy nghĩ cấp bách giữ gìn sự liêm khiết bên trong Ủy ban Kỷ luật, có thể lý giải. Trải qua suy xét thận trọng, cá nhân tôi đề nghị, nếu Chu Kỷ Nguyên khai ra giữa ông ta và Cổ Nhân Kiệt có giao dịch, sẽ căn cứ vào mức độ nghiêm trọng của tình hình, tiến hành lập hồ sơ điều tra đối với đồng chí Cổ Nhân Kiệt cũng không muộn.
Tiền Cẩm Tùng không phải đổ thêm dầu vào lửa cháy, thực ra cũng là đòn gió, là để phối hợp với kế sách của Hình Đoan Đài. Y cũng thấy rõ, chắc chắn là Ủy ban Kỷ luật vẫn chưa khai thác được điều gì hữu dụng từ miệng Chu Kỷ Nguyên. Chỉ cần Chu Kỷ Nguyên khăng khăng không mở miệng, không có chứng cớ, chỉ dựa vào một thư tố cáo cũng quả thật không thể làm gì Cổ Nhân Kiệt. Nhưng Hình Đoan Đài hiển nhiên lại không muốn buông tha Cổ Nhân Kiệt như vậy, cho nên mới sẽ cố ý nêu ra vấn đề lập hồ sơ điều tra đối với Cổ Nhân Kiệt, chính là tìm tòi trước khi hành động. Nếu có người ủng hộ, liền thuận nước đẩy thuyền lập án. Nếu ít người ủng hộ, y cũng nên cần chuẩn bị kế sách khác.
Hình Đoan Đài là phô trương thanh thế, muốn tìm ra điểm mấu chốt của đám người Thôi Hướng.
Thôi Hướng trong lòng nhảy dựng. Nếu thật sự chờ khi Chu Kỷ Nguyên khai ra thì mọi việc đã xong hết rồi. Đến lúc đó khiến Cổ Nhân Kiệt vùi lấp đi vào không thể tự thoát ra được, nói không chừng hình thành vụ án lớn nữa, có lẽ mạng cũng chẳng còn? Còn không bằng hiện tại tự chặt tay, lấy lui vì tiến, bảo vệ thanh danh quan trọng hơn, hắn liền vội vàng nháy mắt với Trương Kiến Quốc.