Trình Hi Học thật sự quan tâm không phải là vấn đề cải cách xí nghiệp bông sợi mà là muốn mượn đề tài này để chứng minh ánh mắt của Hạ Tưởng không dùng được, từ đó gián tiếp nâng lên mục đích đả kích điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến. Vừa nghe nói cải cách xí nghiệp bông sợi đã bắt đầu, giật mình thêm vài phần tiếc nuối, nào còn tâm tình mà nghe trưởng phòng Bành giải đáp nữa, nhưng lại không dám biểu hiện quá mức rõ ràng đành phải hàm hồ nói:
- Cải cách xí nghiệp bông sợi là một nước cờ hay, bởi vì xí nghiệp bông sợi là tượng trưng của xí nghiệp nhà nước cũ, nếu như cải cách thành công sẽ mang tính tượng trưng và được phổ biến rộng rãi, có thời gian tôi sẽ cùng thảo luận với trưởng phòng Bành một phen. Trước mắt còn có vấn đề muốn thảo luận với đồng chí Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng thấy Trình Hi Học vẫn kiên trì không chịu bỏ qua, vậy cũng tốt, hôm nay trước mặt phó thủ tướng, bí thư tỉnh, sớm đem trận quyết thắng sau cùng bày tại văn phòng tổ lãnh đạo cũng tốt, xem như là một thắng lợi mang ý nghĩa sâu xa.
Trình Hi Học tiếp tục đặt câu hỏi:
- Nhà máy máy photocopy, nhà máy rượu Tương Đài của thành phố Đan Thành và xí nghiệp năng lượng mặt trờivừa và nhỏ, xí nghiệp ác quy của thành phố Bảo đều có tương lai vô cùng tươi sáng, tôi muốn hỏi đồng chí Hạ Tưởng một chút, xuất phát từ ý nghĩ nào mà không đưa những xí nghiệp nhà máy này vào trong kế hoạch điều chỉnh kết cấusản nghiệp? Điều chỉnh kết cấu sản nghiệp là kế hoạch lớn, người cầm đầu không phải chỉ có ánh mắt nhìn xa trông rộng mà cần phải có khả năng thực thi kế hoạch và năng lực làm cho người khác tin phục. Nếu không chỉ có lòng nhiệt tình, ánh mắt tầm nhìn năng lực có hạn sẽ thu được hiệu quả ngược lại. Chẳng hạn như việc tận lực cải cách những xí nghiệp không muốn cải cách sẽ không thu được bao nhiêu thành công. Những xí nghiệp đã cải cách sẽ bị bài xích bên ngoài, chỉ có thể nhìn vào than thở. Chính sách tốt thật ra là một con dao hai lưỡi.
Ám chỉ của Trình Hi Học không thể nói là không rõ ràng được, mọi người đang có mặt ở đây đều không trải qua sự kiện ở đại học Trung Sơn, không nhìn thấy Trình Hi Học châm chọc khiêu khích Hạ Tưởng. Hiện tại nghe Trình Hi Học nói như vậy, mỗi người đều tức giận nói không nên lời. Chẳng qua Hạ Tưởng đã quen với việc bị Trình Hi Học gõ, bộ dạng như không có gì xảy ra.
Triệu Tuyền Tân xen vào nói:
- Hi Học nói đúng, chính sách tốt chỉ có người có năng lực chấp hành cụ thể, hơn nữa phải thực thi quán triệt công bằng công chính mới có thể thật sự tạo phúc cho dân. Nếu giao vào tay một người có tầm nhìn hạn hẹp hoặc năng lực có hạn, nói không chừng sẽ mang lại những hậu quả rất xấu. Đồng chí Hạ Tưởng, nếu như cậu có thể thông qua vấn đề của giáo sư Trình, tôi có thể mượn lần này kết luận cậu là người đủ tư cách chấp hành chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Nếu như không thông qua, suy nghĩ một chút có nên cố gắng đề cao năng lực trình độ lý luận chính trị của mình hay không?
Lời này của Triệu Tuyền Tân vừa chính thức vừa tùy ý nói ra, khiến cho người khác nhìn không ra ý đồ thật sự của ông. Nhưng bởi vì thân phận phó thủ tướng của ông, tiếng nói rất có sức nặng tương đương với việc tạo áp lực cho ủy ban chính phủ tỉnh Yến, ý là, nếu như Hạ Tưởng đồng ý, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng không còn đường thối lui.
Chỉ cần Hạ Tưởng mở miệng đồng ý, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng chỉ còn biết thuận nước đẩy thuyền tiếp nhận câu nói của Triệu Tuyền Tân. Nhưng nếu như Hạ Tưởng không đồng ý vậy thì có vẻ không thức thời vụ, quả thực một sát chiêu lợi hại. Phía trước có Trình Hi Học dùng chiêu thảo luận học thuật từng bước ép tới, phía sau có Triệu Tuyền Tân lôi kéo Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng dùng góc độ chính trị trợ trận, trận quyết chiến hôm nay quả thực vô cùng nguy hiểm hơn nữa nguy cơ trùng trùng.
Ngay trước mặt phó thủ tướng nói ra những lời này, tuyệt đối không có khả năng thu hồi, Hạ Tưởng biết hắn không mở miệng còn được, một khi mở miệng lập tức đưa sự việc này nâng lên thành sự kiện chính trị tầm cao. Điều đáng buồn cười nhất là ở chỗ, Trình Hi Học rõ ràng là nhân vật chính trị, lại dùng danh nghĩa trao đổi học thuật để tiến hành công kích hắn, còn đường hoàng lấy cớ tham khảo học thuật. Trình độ chính trị của các nhân vật trong nước thật sự lợi hại, muốn dồn người khác vào chỗ chết quả nhiên có đầy đủ thủ đoạn quang minh chính đại.
Hiện tại Hạ Tưởng không còn đường lui, Trình Hi Học vì báo mối thù ở đại học Trung Sơn mà hôm nay hạ đủ vốn gốc.
Nếu hôm nay không thể đánh bại hắn trong lần giao phong chính diện, vậy sau này Trình Hi Học có thể còn tìm cơ hội khác gây phiền toái cho hắn, phải tìm về cái gọi là đạo lý công bằng. Hạ Tưởng nhớ tới đoạn quảng cáo sắp tung ra tuyên truyền rượu Tương Đài và hạng mục góp vốn năng lượng mặt trời đã ký kết hiệp định, trong lòng dâng lên một ngọn lửa căm hận và quyết chiến.
Hạ Tưởng liền cung kính nói với Triệu Tuyền Tân:
- Phó thủ tướng Triệu, tôi chưa từng học qua hệ thống lý luận kinh tế học, nhưng quan điểm của tôi là, có lý luận cao thâm chưa chắc đã có năng lực làm việc, nếu không trực tiếp đưa các giáo sư ở các viện trong cả nước trực tiếp phân phối vào các ban ngành chính phủ các địa phương theo chuyên môn của họ, chẳng lẽ sẽ khiến cho sự nghiệp khoa học xã hội chủ nghĩa của chúng ta tiến thêm vài bước hay sao? Lý luận cao hơn thực tiễn, nhưng lý luận chỉ có thể kết hợp với thực tiễn mới có thể nghiệm chứng được là lý luận trống rỗng hay là lý luận thật sự có thể hữu dụng? Giáo sư Trình vốn là nhà kinh tế học có tiếng ở trong nước, lý luận tri thức của ông ấy rất cao, tôi tự nhận ở trình độ lý luận còn kém giáo sư Trình rất xa, nhưng tôi tin tưởng vài hạng mục tôi đang chỉ đạo ở thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, đạt đến sự thống nhất cao độ giữa lý luận và thực tiễn, đồng thời phù hợp với quy luật phát triển của kinh tế thị trường. Lúc này, tôi nguyện ý tiếp thu bất kỳ nghi vấn nào của giáo sư Trình, cũng tận hết khả năng trả lời tỉ mỉ xác thực, hơn nữa chấp nhận sự giám sát của ngài và bí thư Diệp, chủ tịch tỉnh Phạm.
Triệu Tuyền Tân quay sang nhìn Diệp Thạch Sinh, vẻ mặt không vui nói:
- Đồng chí nhỏ Hạ Tưởng này thật có cá tính nhỉ!
Diệp Thạch Sinh cười nói:
- Đồng chí tiểu Hạ tuy rằng cókhuyết điểm nhỏ nhưng tổng thể mà nói vẫn là một đồng chí tốt.
Phạm Duệ Hằng cũng cười nói:
- Người trẻ tuổi có cá tính là chuyện tốt, thật ra đồng chí tiểu Hạ so ra vẫn trầm ổn, có sự thành thục không đúng tuổi, tỉnh ủy chính phủ vẫn khá yên tâm với cậu ấy.
Nếu như nói sự bảo vệ của Diệp Thạch Sinh đối với Hạ Tưởng mang tính hàm súc, còn giữ lại chút rụt rè thân là lãnh đạo cấp trên nên có, thì lời nói của Phạm Duệ Hằng chính là lên giọng bảo vệ Hạ Tưởng mà không che dấu.
Triệu Tuyền Tân đã sớm nghe nói, nghe nói hai người đứng đầu tỉnh Yến đều ưu thích Hạ Tưởng, ông còn không quá tin tưởng, trong lòng thầm nghĩ một tên cán bộ cấp phòng có được sự ưu thích của phó chủ tịch tỉnh đã là không tệ rồi, bí thư và chủ tịch tỉnh đều yêu thích thì sao có thể? Không ngờ vừa công kích Hạ Tưởng một câu, lại có bí thư và chủ tịch tỉnh trước sau bày tỏ thái độ, hóa ra tin đồn hoàn toàn là sự thật.
Hạ Tưởng này thật sự là thú vị.
Vị trí của Triệu Tuyền Tân ở trong quốc vụ viện có chút xấu hổ. Theo lai lịch, ông ta là già nhất, tuổi đời cũng lớn nhất, nhưng lại xếp ở gần cuối nhất. Hơn nữa năm tới quốc vụ viện cải cách, trên cơ bản là phó thủ tướng Hà sẽ lên chức, làm chủ quốc vụ viện, mà ông ta tiền đồ chưa biết, có khả năng vẫn sẽ dậm chân tại chỗ.
Triệu Tuyền Tân trên quan niệm bảo thủ, trên chính trị đi theo đường trung gian, cùng hậu đài phía sau Trình Hi Học trên quan điểm chính trị có điểm gần nhau, nhưng ông ta không hề tán thành đầu sỏ lũng đoạn, bởi vậy cũng không quá thân cận với hậu đài sau lưng Trình Hi Học. Lần này đi đến tỉnh Yến là do Trình Hi Học đứng giữa giật dây, sau khi chuyển đạt vài ý của cao tầng phía sau hắn, ông ta nhận được ám chỉ mới đưa ra quyết định thị sát tỉnh Yến.
Đã là phó thủ tướng, tiến lên một bước nữa gần như là không thể, nhưng nếu như điều chỉnh một chút công tác cũng không tệ, tương ứng cũng có thể tăng lên một chút quyền lực, hơn nữa thanh danh cũng dễ nghe hơn một chút, dẫu sao so với dậm chân tại chỗ vẫn là tốt hơn.
Đương nhiên Triệu Tuyền Tân cũng biết, người sau lưng Trình Hi Học là một trong số những kẻ có quyền lực cao nhất ở trong nước, câu nói cũng đủ sức nặng, song tình hình cao tầng quá phức tạp, phải cân bằng rất nhiều mặt. Cần thỏa hiệp ở khắp nơi, mà ông cũng không đủ vốn chính trị để khiến cho người đó vì ông mà hy sinh lợi ích ở phương diện khác.
Chẳng qua bản thân ông ta rất phản cảm với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, cũng rõ ràng là bút tích của Hà Đông Thần, muốn mượn cơ hội thị sát để bới móc tật xấu, trở về cũng dễ lý luận với Hà Đông Thần.
Thật không ngờ, Trình Hi Học nỗ lực cả nửa ngày vẫn không bắt được Hạ Tưởng, một tên Hạ Tưởng nhỏ bé cũng trở thành chướng ngại vật? Triệu Tuyền Tân không khỏi đánh giá cao Hạ Tưởng, thầm nghĩ người trẻ tuổi này quả thực không đơn giản, bị Trình Hi Học truy hỏi như vậy mà không ngã, được bí thư và chủ tịch tỉnh coi trọng thiên vị, xem ra quả thực là cũng có chút bản lĩnh.
Triệu Tuyền Tân ánh mắt sâu xa nhìn Phạm Duệ Hằng, không nói gì nữa, phất tay để cho Trình Hi Học và Hạ Tưởng tiếp tục.
Hạ Tưởng trịnh trọng trả lời:
- Giáo sư Trình trong hoàn cảnh khác nhau đã nhiều lần nói ra những lời giống nhau, đặt ra nghi ngờ đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh yến, đồng thời hoài nghi năng lực cá nhân tôi. Đối với thái độ của giáo sư Trình tôi cảm thấy tiếc nuối sâu sắc. Giáo sư Trình đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp có sự hiểu lầm hoặc là có cái nhìn khác, điều này có thể hiểu được. Nhưng có thành kiến đối với cá nhân tôi thật khiến cho người khác không thể nào hiểu nổi. Tục ngữ có câu nhìn việc không nhìn người, giáo sư Trình thân là giáo sư đại học Trung Sơn, lại là học giả nổi danh trong nước, đối với một kẻ vô danh tiểu bối như tôi mà liên tiếp hai ba lần tiến hành công kích, nguyên nhân trong đó thật khiến cho người ta không thể nào hiểu nổi, hơn nữa khiến cho người ta cảm thấy thất vọng đối với danh vọng của giáo sư Trình.
Hạ Tưởng không trả lời vấn đề của Trình Hi Học trước mà ở ngay trước mặt Triệu Tuyền Tân, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng trực tiếp tung ra một quả bom, nhằm thẳng vào nhân phẩm và tu dưỡng của Trình Hi Học. Lời vừa nói xong tất cả mọi người đều giật mình khiếp sợ, không thể tin tưởng nhìn Hạ Tưởng, đều không hẹn mà cùng nghĩ, Hạ Tưởng trước giờ rất ít khi tức giận nhưng hôm nay tại sao lại thất thố như vậy, ngay trước mặt phó thủ tướng mà lại nói những lời như vậy, rốt cuộc là hắn bị làm sao vậy?
Đương nhiên Hạ Tưởng không phải thật sự thất thố mà làm bộ tức giận, cũng mượn cơ hội phát tác, cho Trình Hi Học một giáo huấn. Bị Trình Hi Học truy đánh nhiều lần, hắn vẫn luôn tôn ông là học giả có danh tiếng, không muốn xé rách da mặt ở trước mặt mọi người. Nhưng hôm nay bị thủ đoạn của ông ta bức đến đường cùng, thật không thể nào kiềm chế được, không đánh trả lại sẽ khiến cho ông ta cảm thấy tính khí của mình quá tốt, sau khi bắt nạt ở thủ đô còn chạy đến tận nhà bắt nạt một lần nữa, lại còn muốn mượn quyền uy của phó thủ tưởng ép hắn chịu thua, cuối cùng còn muốn không tổn hao gì bỏ chạy lấy người sao?
Trên thế giới này làm gì có chuyện tốt nào dễ dàng như vậy!
Triệu Tuyền Tân không biểu hiện gì, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng đưa mắt nhìn nhau cũng không bày tỏ thái độ gì. Trình Hi Học vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lắc đầu nghiêm túc nói:
- Đồng chí Hạ Tưởng hiểu lầm tôi rồi, tôi quả thực là luận việc không luận người, chẳng qua là bởi vì cậu quá tài giỏi, vài chuyện lớn trong điều chỉnh kết cấu sản nghiệp đều có bóng dáng của cậu trong đó, tôi chỉ muốn lấy ví dụ nói rõ, nên phải lấy cậu ra nói. Nếu cậu cảm thấy trong quá trình tôi đưa ra ví dụ có điều gì sai lầm, tôi trịnh trọng xin lỗi cậu.
Trình Hi Học cũng lợi hại, có hàm dưỡng, có thủ đoạn, kịp thời hạ thấp thái độ khiêm tốn lập tức hóa giải đòn công kích của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cũng không trông mong vài câu nói là có thể khiến cho Trình Hi Học phục, hắn chỉ mượn cơ hội gõ ông ta vài cái mà thôi, để cho ông ta biết mình cũng có lúc phát uy, lại cười nói:
- Nếu giáo sư Trình đã nói như vậy, tôi đây tin tưởng là được. Mới vừa rồi giáo sư Trình đưa ra vấn đề vô cùng hay, có thể thấy được ngài không hổ danh là nhà kinh tế học đứng đầu ở trong nước. Đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, quả nhiên từng có xâm nhập nghiêm cứu sâu. Tôi không thể không nói, cái nhìn của giáo sư Trình và tôi quả thực hoàn toàn giống nhau. Ý của tôi là nói, nếu như ngài tự thân chỉ đạo công tác tổ lãnh đạo, nói không chừng có thể làm tốt hơn cả tôi nữa.
Câu nói của Hạ Tưởng nhiều ít có ý trêu chọc. Trình Hi Học không cười hỏi lại:
- Đây là lần đầu tiên tôi nghe cậu nói chúng ta có cùng một cái nhìn, cụ thể thế nào nói nghe thử.
- Nhà máy copy của thành phố Đan Thành trong lúc mở rộng điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, từng là cái đầu tiên đi vào mắt tôi. Giống như giáo sư Trình đã nói, quả thực thoạt nhìn thì cần thiết phải cải cách, dường như sau khi đầu tư thêm tài chính và kỹ thuật tân tiến, sẽ tỏa sáng sinh cơ. Chỉ có điều trải qua phân tích và nghiên cứu thị trường, tổ lãnh đạo chúng tôi lại đưa ra kết luận, ngành nghề máy photo trong nước, cho dù là kỹ thuật hay sáng tạo, đều không thể cạnh tranh được với máy nước ngoài cùng loại, kinh tế thị trường chính là khôn thì sống mà dại thì chết, không phải mỗi quốc gia đều chiếm ưu thế ở mỗi ngành kinh tế, không thực tế, cũng không có khả năng. Cuối cùng thông qua đàm thoại trao đổi với ban quản lý nhà máy copy Quang Hán, đúng rồi, việc này chủ yếu là do các đồng chí Vương Lâm Kiệt và Phương Cách phụ trách, nhận ra tình thế trước mắt, nhà máy copy Quang Hán quyết định thay đổi sách lược, đổi từ chế tạo nguyên cả máy sang chế tạo bộ phận, hơn nữa đã cùng đàm phán với xí nghiệp liên quan của Đức, chuẩn bị nhập vào dây chuyền sản xuất phấn đen tiên tiến nhất.
Hạ Tưởng đã sớm có chuẩn bị, lưu loát nói ra phương án tốt nhất.
- Còn nữa, giáo sư Trình cũng để ý đến vấn đề đánh mất nhãn hiệu quốc gia, hiệp định sơ bộ mà xí nghiệp ký kết với bên Đức đã ghi rõ phải giữ lại quyền khống chế cổ phần và quyền sử dụng nhãn hiệu, giáo sư Trình xin hãy cứ yên tâm.
- Mặt khác lại bổ sung thêm một câu, tổ lãnh đạo chỉ đạo chủ yếu là điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, là nhằm vào những xí nghiệp không tìm được được phương hướng và tài chính. Có một vài xí nghiệp tự bản thân có năng lực sinh tồn rất mạnh, sớm đã chuẩn bị nghênh đón cơn bão thị trường, chúng tôi sẽ vô cùng tôn trọng lựa chọn của bọn họ, hơn nữa còn có trợ giúp đúng lúc. Không phải tất cả các xí nghiệp đều được chúng tôi tiến hành cải cách, điểm này xin giáo sư Trình nhất định phải nhớ kỹ!
Trình Hi Học bị Hạ Tưởng phản bác, sắc mặt biến hóa vài lần, rốt cuộc cảm giác trên mặt âm ẩm phát sốt.
Hạ Tưởng cũng không để cho ông ta có cơ hội thở dốc, tiếp tục nói:
- Cải cách nhà máy rượu Tương Đài đã hoàn thành, giai đoạn đầu đã đầu tư vào một trăm triệu tài chính, hơn nữa chuẩn bị xong một loạt phương án tuyên truyền, chỉ đợi thời cơ đến sẽ toàn diện đẩy ra thị trường, rượu Tương Đài sẽ tạo cho thị trường một cảm giác mới mẻ. Giáo sư Trình quả nhiên có ánh mắt, hạng mục thứ hai vừa rồi đã nhắc đến rượu Tương Đài, cùng với sách lược của tôi không mưu mà hợp, xem ra, giáo sư Trình nghiên cứu vô cùng sâu đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến. Tôi đề nghị bí thư Diệp và chủ tịch Phạm có thể mời giáo sư Trình đến tỉnh Yến chúng tôi giảng dạy cho tổ lãnh đạo chúng tôi một khóa, hệ thống giảng giải tính thực thi và tất yếu của việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp.
Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng nghe xong, lại nhìn Trình Hi Học bị Hạ Tưởng nói đến quẫn bách không nói năng được gì, đều cười thầm trong lòng. Diệp Thạch Sinh thậm chí còn gật đầu nói:
- Bây giờ tôi có thể đưa ra lời mời với giáo sư Trình, nếu như giáo sư Trình có thể rút bớt chút thời gian bận rộn.
Nói xong, Diệp Thạch Sinh cũng không đợi Trình Hi Học bày tỏ thái độ, đưa tay làm một tư thế để cho Hạ Tưởng tiếp tục nói.
- Xí nghiệp ác quy của thành phố Bảo kỳ thật hiện tại hiệu quả lợi nhận rất tốt, không cần thiết phải cải cách, hơn nữa năng lực sản xuất còn chưa bão hòa, hoàn toàn có thể thích ứng được với nhu cầu của thị trường, bây giờ mà cải cách thì có điểm nuông chiều làm hư. Đương nhiên hiệu quả có thể tăng lên tự nhiên càng tốt, có lẽ giáo sư Trình đã quên mất việc hùn vốn của nhà máy ô tô Vạn Lý. Nhà máy ô tô Vạn Lý sau khi hùn vốn, sản xuất tăng mạnh bởi vì sản lượng đề cao, là sản phẩm phụ kiện của ô tô, lượng nhu cầu bình ác quy cũng tăng lên không ít, thành thử kéo theo tăng sản lượng của xí nghiệp ác quy. Cho nên giáo sư Trình khi nhìn vấn đề, nếu có thể suy xét nhiều mặt, chuyển biến tư duy một chút, hoặc có thể so sánh từ đơn giản đến phức tạp, nhìn thấy được rất nhiều ngành có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau. Khi nghiên cứu thị trường kinh tế, có thể từ nhỏ đến lớn, từ đầu đến cuối chẳng những có thể đưa ra kết luận càng chân thật, mà còn có thể giảm thiểu đi rất nhiều sai sót.
Hạ Tưởng không quên chấm cho Trình Hi Học vài câu, quả thật Trình Hi Học chỉ thấy rừng rậm mà không thấy cây cối, chỉ nhìn từ xa mà không xâm nhập suy xét cụ thể, có rất nhiều chuyên gia tự cho là kiến thức cao thâm thường mắc phải tật xấu này, dùng một câu để tổng kết là mắt cao hơn trán.
- Còn một tin tức tốt nữa cũng có thể tiết lộ cho giáo sư Trình, bởi vì đàm phán đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, trên cơ bản sẽ ký kết hiệp định, cho nên cũng không xem như là tiết lộ bí mật kinh tế. Nhà máy ô tô Vạn Lý đàm phán với nhà máy ô tô Hiện Đại ở thủ đô, nhà máy ô tô Hiện Đại quyết định cùng nhà máy ô tô Vạn Lý góp vốn xây dựng một nhà máy linh kiện ô tô ở thành phố Bảo, đại khái vốn đầu tư khoảng một tỷ nhân dân tệ, xuất phát từ suy xét tổng hợp tài chính, nhà máy ô tô Vạn Lý quyết định thu mua xí nghiệp ác quy làm một bộ phận của nhà máy linh kiện.
Dù sao kết quả mà Hạ Tưởng muốn, một là hôm nay đánh một trận thắng Trình Hi Học; hai là đồng thời vì đợt cao trào thứ hai điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, trước mặt phó thủ tướng Triệu, báo cáo công tác với bí thư Diệp và chủ tịch Phạm, cũng bớt được phiền toái sau này phải lần lượt báo cáo với hai người bọn họ, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
- Cho nên nói điều chỉnh kết cấu sản nghiệp là một công trình hệ thống, không phải tồn tại một mình, không thể nói chỉ nhìn thấy việc góp vốn của nhà máy ô tô Vạn Lý, mà không nhìn thấy bởi vì sản lượng đề cao và mức độ tiêu thụ tăng mạnh của nhà máy ô tô Vạn Lý, từ đó kéo theo rất nhiều ngành sản xuất liên quan phát triển. Giáo sư Trình nếu khi nghiên cứu lý luận kinh tế, có thể đưa ánh mắt nhìn vào mối quan hệ phức tạp giữa các ngành kinh tế thì sẽ hiểu được có đôi khi lựa chọn ưu tiên cải cách xí nghiệp là một chuyện không dễ, phải tổng hợp rất nhiều nhân tố ở nhiều phương diện, không chỉ về kinh tế mà còn về chính trị, vân vân.
Hạ Tưởng chợt dừng lại, liếc nhìn Trình Hi Học một cái, quyết định thừa thắng truy kích:
- Thường thì nghiên cứu lý luận nhìn vào dường như vô cùng dễ dàng, trên thực tế diễn ra lại vô cùng khó khăn. Lý luận có lúc dù sao cũng là không tưởng, không tưởng không phải hiện thực cho nên tùy tiện nghĩ như thế nào cũng được. Nhưng nếu giáo sư Trình đích thân tham dự vào công việc sẽ cảm thận được vô cùng chân thật sự khó khăn gian nan ở trong đó, so với lý luận nghiên cứu là hai việc hoàn toàn khác nhau. Nếu như có thêm lực cản ví dụ như hoài nghi của giới học thuật, công kích từ kẻ có ý đồ khác, mỗi một bước tiến lên đều phải trả một cái giá rất cao, khó có thể tưởng tượng được.
Trình Hi Học thật sự quan tâm không phải là vấn đề cải cách xí nghiệp bông sợi mà là muốn mượn đề tài này để chứng minh ánh mắt của Hạ Tưởng không dùng được, từ đó gián tiếp nâng lên mục đích đả kích điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến. Vừa nghe nói cải cách xí nghiệp bông sợi đã bắt đầu, giật mình thêm vài phần tiếc nuối, nào còn tâm tình mà nghe trưởng phòng Bành giải đáp nữa, nhưng lại không dám biểu hiện quá mức rõ ràng đành phải hàm hồ nói:
- Cải cách xí nghiệp bông sợi là một nước cờ hay, bởi vì xí nghiệp bông sợi là tượng trưng của xí nghiệp nhà nước cũ, nếu như cải cách thành công sẽ mang tính tượng trưng và được phổ biến rộng rãi, có thời gian tôi sẽ cùng thảo luận với trưởng phòng Bành một phen. Trước mắt còn có vấn đề muốn thảo luận với đồng chí Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng thấy Trình Hi Học vẫn kiên trì không chịu bỏ qua, vậy cũng tốt, hôm nay trước mặt phó thủ tướng, bí thư tỉnh, sớm đem trận quyết thắng sau cùng bày tại văn phòng tổ lãnh đạo cũng tốt, xem như là một thắng lợi mang ý nghĩa sâu xa.
Trình Hi Học tiếp tục đặt câu hỏi:
- Nhà máy máy photocopy, nhà máy rượu Tương Đài của thành phố Đan Thành và xí nghiệp năng lượng mặt trờivừa và nhỏ, xí nghiệp ác quy của thành phố Bảo đều có tương lai vô cùng tươi sáng, tôi muốn hỏi đồng chí Hạ Tưởng một chút, xuất phát từ ý nghĩ nào mà không đưa những xí nghiệp nhà máy này vào trong kế hoạch điều chỉnh kết cấusản nghiệp? Điều chỉnh kết cấu sản nghiệp là kế hoạch lớn, người cầm đầu không phải chỉ có ánh mắt nhìn xa trông rộng mà cần phải có khả năng thực thi kế hoạch và năng lực làm cho người khác tin phục. Nếu không chỉ có lòng nhiệt tình, ánh mắt tầm nhìn năng lực có hạn sẽ thu được hiệu quả ngược lại. Chẳng hạn như việc tận lực cải cách những xí nghiệp không muốn cải cách sẽ không thu được bao nhiêu thành công. Những xí nghiệp đã cải cách sẽ bị bài xích bên ngoài, chỉ có thể nhìn vào than thở. Chính sách tốt thật ra là một con dao hai lưỡi.
Ám chỉ của Trình Hi Học không thể nói là không rõ ràng được, mọi người đang có mặt ở đây đều không trải qua sự kiện ở đại học Trung Sơn, không nhìn thấy Trình Hi Học châm chọc khiêu khích Hạ Tưởng. Hiện tại nghe Trình Hi Học nói như vậy, mỗi người đều tức giận nói không nên lời. Chẳng qua Hạ Tưởng đã quen với việc bị Trình Hi Học gõ, bộ dạng như không có gì xảy ra.
Triệu Tuyền Tân xen vào nói:
- Hi Học nói đúng, chính sách tốt chỉ có người có năng lực chấp hành cụ thể, hơn nữa phải thực thi quán triệt công bằng công chính mới có thể thật sự tạo phúc cho dân. Nếu giao vào tay một người có tầm nhìn hạn hẹp hoặc năng lực có hạn, nói không chừng sẽ mang lại những hậu quả rất xấu. Đồng chí Hạ Tưởng, nếu như cậu có thể thông qua vấn đề của giáo sư Trình, tôi có thể mượn lần này kết luận cậu là người đủ tư cách chấp hành chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Nếu như không thông qua, suy nghĩ một chút có nên cố gắng đề cao năng lực trình độ lý luận chính trị của mình hay không?
Lời này của Triệu Tuyền Tân vừa chính thức vừa tùy ý nói ra, khiến cho người khác nhìn không ra ý đồ thật sự của ông. Nhưng bởi vì thân phận phó thủ tướng của ông, tiếng nói rất có sức nặng tương đương với việc tạo áp lực cho ủy ban chính phủ tỉnh Yến, ý là, nếu như Hạ Tưởng đồng ý, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng không còn đường thối lui.
Chỉ cần Hạ Tưởng mở miệng đồng ý, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng chỉ còn biết thuận nước đẩy thuyền tiếp nhận câu nói của Triệu Tuyền Tân. Nhưng nếu như Hạ Tưởng không đồng ý vậy thì có vẻ không thức thời vụ, quả thực một sát chiêu lợi hại. Phía trước có Trình Hi Học dùng chiêu thảo luận học thuật từng bước ép tới, phía sau có Triệu Tuyền Tân lôi kéo Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng dùng góc độ chính trị trợ trận, trận quyết chiến hôm nay quả thực vô cùng nguy hiểm hơn nữa nguy cơ trùng trùng.
Ngay trước mặt phó thủ tướng nói ra những lời này, tuyệt đối không có khả năng thu hồi, Hạ Tưởng biết hắn không mở miệng còn được, một khi mở miệng lập tức đưa sự việc này nâng lên thành sự kiện chính trị tầm cao. Điều đáng buồn cười nhất là ở chỗ, Trình Hi Học rõ ràng là nhân vật chính trị, lại dùng danh nghĩa trao đổi học thuật để tiến hành công kích hắn, còn đường hoàng lấy cớ tham khảo học thuật. Trình độ chính trị của các nhân vật trong nước thật sự lợi hại, muốn dồn người khác vào chỗ chết quả nhiên có đầy đủ thủ đoạn quang minh chính đại.
Hiện tại Hạ Tưởng không còn đường lui, Trình Hi Học vì báo mối thù ở đại học Trung Sơn mà hôm nay hạ đủ vốn gốc.
Nếu hôm nay không thể đánh bại hắn trong lần giao phong chính diện, vậy sau này Trình Hi Học có thể còn tìm cơ hội khác gây phiền toái cho hắn, phải tìm về cái gọi là đạo lý công bằng. Hạ Tưởng nhớ tới đoạn quảng cáo sắp tung ra tuyên truyền rượu Tương Đài và hạng mục góp vốn năng lượng mặt trời đã ký kết hiệp định, trong lòng dâng lên một ngọn lửa căm hận và quyết chiến.
Hạ Tưởng liền cung kính nói với Triệu Tuyền Tân:
- Phó thủ tướng Triệu, tôi chưa từng học qua hệ thống lý luận kinh tế học, nhưng quan điểm của tôi là, có lý luận cao thâm chưa chắc đã có năng lực làm việc, nếu không trực tiếp đưa các giáo sư ở các viện trong cả nước trực tiếp phân phối vào các ban ngành chính phủ các địa phương theo chuyên môn của họ, chẳng lẽ sẽ khiến cho sự nghiệp khoa học xã hội chủ nghĩa của chúng ta tiến thêm vài bước hay sao? Lý luận cao hơn thực tiễn, nhưng lý luận chỉ có thể kết hợp với thực tiễn mới có thể nghiệm chứng được là lý luận trống rỗng hay là lý luận thật sự có thể hữu dụng? Giáo sư Trình vốn là nhà kinh tế học có tiếng ở trong nước, lý luận tri thức của ông ấy rất cao, tôi tự nhận ở trình độ lý luận còn kém giáo sư Trình rất xa, nhưng tôi tin tưởng vài hạng mục tôi đang chỉ đạo ở thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, đạt đến sự thống nhất cao độ giữa lý luận và thực tiễn, đồng thời phù hợp với quy luật phát triển của kinh tế thị trường. Lúc này, tôi nguyện ý tiếp thu bất kỳ nghi vấn nào của giáo sư Trình, cũng tận hết khả năng trả lời tỉ mỉ xác thực, hơn nữa chấp nhận sự giám sát của ngài và bí thư Diệp, chủ tịch tỉnh Phạm.
Triệu Tuyền Tân quay sang nhìn Diệp Thạch Sinh, vẻ mặt không vui nói:
- Đồng chí nhỏ Hạ Tưởng này thật có cá tính nhỉ!
Diệp Thạch Sinh cười nói:
- Đồng chí tiểu Hạ tuy rằng cókhuyết điểm nhỏ nhưng tổng thể mà nói vẫn là một đồng chí tốt.
Phạm Duệ Hằng cũng cười nói:
- Người trẻ tuổi có cá tính là chuyện tốt, thật ra đồng chí tiểu Hạ so ra vẫn trầm ổn, có sự thành thục không đúng tuổi, tỉnh ủy chính phủ vẫn khá yên tâm với cậu ấy.
Nếu như nói sự bảo vệ của Diệp Thạch Sinh đối với Hạ Tưởng mang tính hàm súc, còn giữ lại chút rụt rè thân là lãnh đạo cấp trên nên có, thì lời nói của Phạm Duệ Hằng chính là lên giọng bảo vệ Hạ Tưởng mà không che dấu.
Triệu Tuyền Tân đã sớm nghe nói, nghe nói hai người đứng đầu tỉnh Yến đều ưu thích Hạ Tưởng, ông còn không quá tin tưởng, trong lòng thầm nghĩ một tên cán bộ cấp phòng có được sự ưu thích của phó chủ tịch tỉnh đã là không tệ rồi, bí thư và chủ tịch tỉnh đều yêu thích thì sao có thể? Không ngờ vừa công kích Hạ Tưởng một câu, lại có bí thư và chủ tịch tỉnh trước sau bày tỏ thái độ, hóa ra tin đồn hoàn toàn là sự thật.
Hạ Tưởng này thật sự là thú vị.
Vị trí của Triệu Tuyền Tân ở trong quốc vụ viện có chút xấu hổ. Theo lai lịch, ông ta là già nhất, tuổi đời cũng lớn nhất, nhưng lại xếp ở gần cuối nhất. Hơn nữa năm tới quốc vụ viện cải cách, trên cơ bản là phó thủ tướng Hà sẽ lên chức, làm chủ quốc vụ viện, mà ông ta tiền đồ chưa biết, có khả năng vẫn sẽ dậm chân tại chỗ.
Triệu Tuyền Tân trên quan niệm bảo thủ, trên chính trị đi theo đường trung gian, cùng hậu đài phía sau Trình Hi Học trên quan điểm chính trị có điểm gần nhau, nhưng ông ta không hề tán thành đầu sỏ lũng đoạn, bởi vậy cũng không quá thân cận với hậu đài sau lưng Trình Hi Học. Lần này đi đến tỉnh Yến là do Trình Hi Học đứng giữa giật dây, sau khi chuyển đạt vài ý của cao tầng phía sau hắn, ông ta nhận được ám chỉ mới đưa ra quyết định thị sát tỉnh Yến.
Đã là phó thủ tướng, tiến lên một bước nữa gần như là không thể, nhưng nếu như điều chỉnh một chút công tác cũng không tệ, tương ứng cũng có thể tăng lên một chút quyền lực, hơn nữa thanh danh cũng dễ nghe hơn một chút, dẫu sao so với dậm chân tại chỗ vẫn là tốt hơn.
Đương nhiên Triệu Tuyền Tân cũng biết, người sau lưng Trình Hi Học là một trong số những kẻ có quyền lực cao nhất ở trong nước, câu nói cũng đủ sức nặng, song tình hình cao tầng quá phức tạp, phải cân bằng rất nhiều mặt. Cần thỏa hiệp ở khắp nơi, mà ông cũng không đủ vốn chính trị để khiến cho người đó vì ông mà hy sinh lợi ích ở phương diện khác.
Chẳng qua bản thân ông ta rất phản cảm với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, cũng rõ ràng là bút tích của Hà Đông Thần, muốn mượn cơ hội thị sát để bới móc tật xấu, trở về cũng dễ lý luận với Hà Đông Thần.
Thật không ngờ, Trình Hi Học nỗ lực cả nửa ngày vẫn không bắt được Hạ Tưởng, một tên Hạ Tưởng nhỏ bé cũng trở thành chướng ngại vật? Triệu Tuyền Tân không khỏi đánh giá cao Hạ Tưởng, thầm nghĩ người trẻ tuổi này quả thực không đơn giản, bị Trình Hi Học truy hỏi như vậy mà không ngã, được bí thư và chủ tịch tỉnh coi trọng thiên vị, xem ra quả thực là cũng có chút bản lĩnh.
Triệu Tuyền Tân ánh mắt sâu xa nhìn Phạm Duệ Hằng, không nói gì nữa, phất tay để cho Trình Hi Học và Hạ Tưởng tiếp tục.
Hạ Tưởng trịnh trọng trả lời:
- Giáo sư Trình trong hoàn cảnh khác nhau đã nhiều lần nói ra những lời giống nhau, đặt ra nghi ngờ đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh yến, đồng thời hoài nghi năng lực cá nhân tôi. Đối với thái độ của giáo sư Trình tôi cảm thấy tiếc nuối sâu sắc. Giáo sư Trình đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp có sự hiểu lầm hoặc là có cái nhìn khác, điều này có thể hiểu được. Nhưng có thành kiến đối với cá nhân tôi thật khiến cho người khác không thể nào hiểu nổi. Tục ngữ có câu nhìn việc không nhìn người, giáo sư Trình thân là giáo sư đại học Trung Sơn, lại là học giả nổi danh trong nước, đối với một kẻ vô danh tiểu bối như tôi mà liên tiếp hai ba lần tiến hành công kích, nguyên nhân trong đó thật khiến cho người ta không thể nào hiểu nổi, hơn nữa khiến cho người ta cảm thấy thất vọng đối với danh vọng của giáo sư Trình.
Hạ Tưởng không trả lời vấn đề của Trình Hi Học trước mà ở ngay trước mặt Triệu Tuyền Tân, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng trực tiếp tung ra một quả bom, nhằm thẳng vào nhân phẩm và tu dưỡng của Trình Hi Học. Lời vừa nói xong tất cả mọi người đều giật mình khiếp sợ, không thể tin tưởng nhìn Hạ Tưởng, đều không hẹn mà cùng nghĩ, Hạ Tưởng trước giờ rất ít khi tức giận nhưng hôm nay tại sao lại thất thố như vậy, ngay trước mặt phó thủ tướng mà lại nói những lời như vậy, rốt cuộc là hắn bị làm sao vậy?
Đương nhiên Hạ Tưởng không phải thật sự thất thố mà làm bộ tức giận, cũng mượn cơ hội phát tác, cho Trình Hi Học một giáo huấn. Bị Trình Hi Học truy đánh nhiều lần, hắn vẫn luôn tôn ông là học giả có danh tiếng, không muốn xé rách da mặt ở trước mặt mọi người. Nhưng hôm nay bị thủ đoạn của ông ta bức đến đường cùng, thật không thể nào kiềm chế được, không đánh trả lại sẽ khiến cho ông ta cảm thấy tính khí của mình quá tốt, sau khi bắt nạt ở thủ đô còn chạy đến tận nhà bắt nạt một lần nữa, lại còn muốn mượn quyền uy của phó thủ tưởng ép hắn chịu thua, cuối cùng còn muốn không tổn hao gì bỏ chạy lấy người sao?
Trên thế giới này làm gì có chuyện tốt nào dễ dàng như vậy!
Triệu Tuyền Tân không biểu hiện gì, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng đưa mắt nhìn nhau cũng không bày tỏ thái độ gì. Trình Hi Học vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lắc đầu nghiêm túc nói:
- Đồng chí Hạ Tưởng hiểu lầm tôi rồi, tôi quả thực là luận việc không luận người, chẳng qua là bởi vì cậu quá tài giỏi, vài chuyện lớn trong điều chỉnh kết cấu sản nghiệp đều có bóng dáng của cậu trong đó, tôi chỉ muốn lấy ví dụ nói rõ, nên phải lấy cậu ra nói. Nếu cậu cảm thấy trong quá trình tôi đưa ra ví dụ có điều gì sai lầm, tôi trịnh trọng xin lỗi cậu.
Trình Hi Học cũng lợi hại, có hàm dưỡng, có thủ đoạn, kịp thời hạ thấp thái độ khiêm tốn lập tức hóa giải đòn công kích của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cũng không trông mong vài câu nói là có thể khiến cho Trình Hi Học phục, hắn chỉ mượn cơ hội gõ ông ta vài cái mà thôi, để cho ông ta biết mình cũng có lúc phát uy, lại cười nói:
- Nếu giáo sư Trình đã nói như vậy, tôi đây tin tưởng là được. Mới vừa rồi giáo sư Trình đưa ra vấn đề vô cùng hay, có thể thấy được ngài không hổ danh là nhà kinh tế học đứng đầu ở trong nước. Đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, quả nhiên từng có xâm nhập nghiêm cứu sâu. Tôi không thể không nói, cái nhìn của giáo sư Trình và tôi quả thực hoàn toàn giống nhau. Ý của tôi là nói, nếu như ngài tự thân chỉ đạo công tác tổ lãnh đạo, nói không chừng có thể làm tốt hơn cả tôi nữa.
Câu nói của Hạ Tưởng nhiều ít có ý trêu chọc. Trình Hi Học không cười hỏi lại:
- Đây là lần đầu tiên tôi nghe cậu nói chúng ta có cùng một cái nhìn, cụ thể thế nào nói nghe thử.
- Nhà máy copy của thành phố Đan Thành trong lúc mở rộng điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, từng là cái đầu tiên đi vào mắt tôi. Giống như giáo sư Trình đã nói, quả thực thoạt nhìn thì cần thiết phải cải cách, dường như sau khi đầu tư thêm tài chính và kỹ thuật tân tiến, sẽ tỏa sáng sinh cơ. Chỉ có điều trải qua phân tích và nghiên cứu thị trường, tổ lãnh đạo chúng tôi lại đưa ra kết luận, ngành nghề máy photo trong nước, cho dù là kỹ thuật hay sáng tạo, đều không thể cạnh tranh được với máy nước ngoài cùng loại, kinh tế thị trường chính là khôn thì sống mà dại thì chết, không phải mỗi quốc gia đều chiếm ưu thế ở mỗi ngành kinh tế, không thực tế, cũng không có khả năng. Cuối cùng thông qua đàm thoại trao đổi với ban quản lý nhà máy copy Quang Hán, đúng rồi, việc này chủ yếu là do các đồng chí Vương Lâm Kiệt và Phương Cách phụ trách, nhận ra tình thế trước mắt, nhà máy copy Quang Hán quyết định thay đổi sách lược, đổi từ chế tạo nguyên cả máy sang chế tạo bộ phận, hơn nữa đã cùng đàm phán với xí nghiệp liên quan của Đức, chuẩn bị nhập vào dây chuyền sản xuất phấn đen tiên tiến nhất.
Hạ Tưởng đã sớm có chuẩn bị, lưu loát nói ra phương án tốt nhất.
- Còn nữa, giáo sư Trình cũng để ý đến vấn đề đánh mất nhãn hiệu quốc gia, hiệp định sơ bộ mà xí nghiệp ký kết với bên Đức đã ghi rõ phải giữ lại quyền khống chế cổ phần và quyền sử dụng nhãn hiệu, giáo sư Trình xin hãy cứ yên tâm.
- Mặt khác lại bổ sung thêm một câu, tổ lãnh đạo chỉ đạo chủ yếu là điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, là nhằm vào những xí nghiệp không tìm được được phương hướng và tài chính. Có một vài xí nghiệp tự bản thân có năng lực sinh tồn rất mạnh, sớm đã chuẩn bị nghênh đón cơn bão thị trường, chúng tôi sẽ vô cùng tôn trọng lựa chọn của bọn họ, hơn nữa còn có trợ giúp đúng lúc. Không phải tất cả các xí nghiệp đều được chúng tôi tiến hành cải cách, điểm này xin giáo sư Trình nhất định phải nhớ kỹ!
Trình Hi Học bị Hạ Tưởng phản bác, sắc mặt biến hóa vài lần, rốt cuộc cảm giác trên mặt âm ẩm phát sốt.
Hạ Tưởng cũng không để cho ông ta có cơ hội thở dốc, tiếp tục nói:
- Cải cách nhà máy rượu Tương Đài đã hoàn thành, giai đoạn đầu đã đầu tư vào một trăm triệu tài chính, hơn nữa chuẩn bị xong một loạt phương án tuyên truyền, chỉ đợi thời cơ đến sẽ toàn diện đẩy ra thị trường, rượu Tương Đài sẽ tạo cho thị trường một cảm giác mới mẻ. Giáo sư Trình quả nhiên có ánh mắt, hạng mục thứ hai vừa rồi đã nhắc đến rượu Tương Đài, cùng với sách lược của tôi không mưu mà hợp, xem ra, giáo sư Trình nghiên cứu vô cùng sâu đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến. Tôi đề nghị bí thư Diệp và chủ tịch Phạm có thể mời giáo sư Trình đến tỉnh Yến chúng tôi giảng dạy cho tổ lãnh đạo chúng tôi một khóa, hệ thống giảng giải tính thực thi và tất yếu của việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp.
Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng nghe xong, lại nhìn Trình Hi Học bị Hạ Tưởng nói đến quẫn bách không nói năng được gì, đều cười thầm trong lòng. Diệp Thạch Sinh thậm chí còn gật đầu nói:
- Bây giờ tôi có thể đưa ra lời mời với giáo sư Trình, nếu như giáo sư Trình có thể rút bớt chút thời gian bận rộn.
Nói xong, Diệp Thạch Sinh cũng không đợi Trình Hi Học bày tỏ thái độ, đưa tay làm một tư thế để cho Hạ Tưởng tiếp tục nói.
- Xí nghiệp ác quy của thành phố Bảo kỳ thật hiện tại hiệu quả lợi nhận rất tốt, không cần thiết phải cải cách, hơn nữa năng lực sản xuất còn chưa bão hòa, hoàn toàn có thể thích ứng được với nhu cầu của thị trường, bây giờ mà cải cách thì có điểm nuông chiều làm hư. Đương nhiên hiệu quả có thể tăng lên tự nhiên càng tốt, có lẽ giáo sư Trình đã quên mất việc hùn vốn của nhà máy ô tô Vạn Lý. Nhà máy ô tô Vạn Lý sau khi hùn vốn, sản xuất tăng mạnh bởi vì sản lượng đề cao, là sản phẩm phụ kiện của ô tô, lượng nhu cầu bình ác quy cũng tăng lên không ít, thành thử kéo theo tăng sản lượng của xí nghiệp ác quy. Cho nên giáo sư Trình khi nhìn vấn đề, nếu có thể suy xét nhiều mặt, chuyển biến tư duy một chút, hoặc có thể so sánh từ đơn giản đến phức tạp, nhìn thấy được rất nhiều ngành có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau. Khi nghiên cứu thị trường kinh tế, có thể từ nhỏ đến lớn, từ đầu đến cuối chẳng những có thể đưa ra kết luận càng chân thật, mà còn có thể giảm thiểu đi rất nhiều sai sót.
Hạ Tưởng không quên chấm cho Trình Hi Học vài câu, quả thật Trình Hi Học chỉ thấy rừng rậm mà không thấy cây cối, chỉ nhìn từ xa mà không xâm nhập suy xét cụ thể, có rất nhiều chuyên gia tự cho là kiến thức cao thâm thường mắc phải tật xấu này, dùng một câu để tổng kết là mắt cao hơn trán.
- Còn một tin tức tốt nữa cũng có thể tiết lộ cho giáo sư Trình, bởi vì đàm phán đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, trên cơ bản sẽ ký kết hiệp định, cho nên cũng không xem như là tiết lộ bí mật kinh tế. Nhà máy ô tô Vạn Lý đàm phán với nhà máy ô tô Hiện Đại ở thủ đô, nhà máy ô tô Hiện Đại quyết định cùng nhà máy ô tô Vạn Lý góp vốn xây dựng một nhà máy linh kiện ô tô ở thành phố Bảo, đại khái vốn đầu tư khoảng một tỷ nhân dân tệ, xuất phát từ suy xét tổng hợp tài chính, nhà máy ô tô Vạn Lý quyết định thu mua xí nghiệp ác quy làm một bộ phận của nhà máy linh kiện.
Dù sao kết quả mà Hạ Tưởng muốn, một là hôm nay đánh một trận thắng Trình Hi Học; hai là đồng thời vì đợt cao trào thứ hai điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, trước mặt phó thủ tướng Triệu, báo cáo công tác với bí thư Diệp và chủ tịch Phạm, cũng bớt được phiền toái sau này phải lần lượt báo cáo với hai người bọn họ, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
- Cho nên nói điều chỉnh kết cấu sản nghiệp là một công trình hệ thống, không phải tồn tại một mình, không thể nói chỉ nhìn thấy việc góp vốn của nhà máy ô tô Vạn Lý, mà không nhìn thấy bởi vì sản lượng đề cao và mức độ tiêu thụ tăng mạnh của nhà máy ô tô Vạn Lý, từ đó kéo theo rất nhiều ngành sản xuất liên quan phát triển. Giáo sư Trình nếu khi nghiên cứu lý luận kinh tế, có thể đưa ánh mắt nhìn vào mối quan hệ phức tạp giữa các ngành kinh tế thì sẽ hiểu được có đôi khi lựa chọn ưu tiên cải cách xí nghiệp là một chuyện không dễ, phải tổng hợp rất nhiều nhân tố ở nhiều phương diện, không chỉ về kinh tế mà còn về chính trị, vân vân. Nguồn:
Hạ Tưởng chợt dừng lại, liếc nhìn Trình Hi Học một cái, quyết định thừa thắng truy kích:
- Thường thì nghiên cứu lý luận nhìn vào dường như vô cùng dễ dàng, trên thực tế diễn ra lại vô cùng khó khăn. Lý luận có lúc dù sao cũng là không tưởng, không tưởng không phải hiện thực cho nên tùy tiện nghĩ như thế nào cũng được. Nhưng nếu giáo sư Trình đích thân tham dự vào công việc sẽ cảm thận được vô cùng chân thật sự khó khăn gian nan ở trong đó, so với lý luận nghiên cứu là hai việc hoàn toàn khác nhau. Nếu như có thêm lực cản ví dụ như hoài nghi của giới học thuật, công kích từ kẻ có ý đồ khác, mỗi một bước tiến lên đều phải trả một cái giá rất cao, khó có thể tưởng tượng được.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Trình Hi Học thật sự quan tâm không phải là vấn đề cải cách xí nghiệp bông sợi mà là muốn mượn đề tài này để chứng minh ánh mắt của Hạ Tưởng không dùng được, từ đó gián tiếp nâng lên mục đích đả kích điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến. Vừa nghe nói cải cách xí nghiệp bông sợi đã bắt đầu, giật mình thêm vài phần tiếc nuối, nào còn tâm tình mà nghe trưởng phòng Bành giải đáp nữa, nhưng lại không dám biểu hiện quá mức rõ ràng đành phải hàm hồ nói:
- Cải cách xí nghiệp bông sợi là một nước cờ hay, bởi vì xí nghiệp bông sợi là tượng trưng của xí nghiệp nhà nước cũ, nếu như cải cách thành công sẽ mang tính tượng trưng và được phổ biến rộng rãi, có thời gian tôi sẽ cùng thảo luận với trưởng phòng Bành một phen. Trước mắt còn có vấn đề muốn thảo luận với đồng chí Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng thấy Trình Hi Học vẫn kiên trì không chịu bỏ qua, vậy cũng tốt, hôm nay trước mặt phó thủ tướng, bí thư tỉnh, sớm đem trận quyết thắng sau cùng bày tại văn phòng tổ lãnh đạo cũng tốt, xem như là một thắng lợi mang ý nghĩa sâu xa.
Trình Hi Học tiếp tục đặt câu hỏi:
- Nhà máy máy photocopy, nhà máy rượu Tương Đài của thành phố Đan Thành và xí nghiệp năng lượng mặt trờivừa và nhỏ, xí nghiệp ác quy của thành phố Bảo đều có tương lai vô cùng tươi sáng, tôi muốn hỏi đồng chí Hạ Tưởng một chút, xuất phát từ ý nghĩ nào mà không đưa những xí nghiệp nhà máy này vào trong kế hoạch điều chỉnh kết cấusản nghiệp? Điều chỉnh kết cấu sản nghiệp là kế hoạch lớn, người cầm đầu không phải chỉ có ánh mắt nhìn xa trông rộng mà cần phải có khả năng thực thi kế hoạch và năng lực làm cho người khác tin phục. Nếu không chỉ có lòng nhiệt tình, ánh mắt tầm nhìn năng lực có hạn sẽ thu được hiệu quả ngược lại. Chẳng hạn như việc tận lực cải cách những xí nghiệp không muốn cải cách sẽ không thu được bao nhiêu thành công. Những xí nghiệp đã cải cách sẽ bị bài xích bên ngoài, chỉ có thể nhìn vào than thở. Chính sách tốt thật ra là một con dao hai lưỡi.
Ám chỉ của Trình Hi Học không thể nói là không rõ ràng được, mọi người đang có mặt ở đây đều không trải qua sự kiện ở đại học Trung Sơn, không nhìn thấy Trình Hi Học châm chọc khiêu khích Hạ Tưởng. Hiện tại nghe Trình Hi Học nói như vậy, mỗi người đều tức giận nói không nên lời. Chẳng qua Hạ Tưởng đã quen với việc bị Trình Hi Học gõ, bộ dạng như không có gì xảy ra.
Triệu Tuyền Tân xen vào nói:
- Hi Học nói đúng, chính sách tốt chỉ có người có năng lực chấp hành cụ thể, hơn nữa phải thực thi quán triệt công bằng công chính mới có thể thật sự tạo phúc cho dân. Nếu giao vào tay một người có tầm nhìn hạn hẹp hoặc năng lực có hạn, nói không chừng sẽ mang lại những hậu quả rất xấu. Đồng chí Hạ Tưởng, nếu như cậu có thể thông qua vấn đề của giáo sư Trình, tôi có thể mượn lần này kết luận cậu là người đủ tư cách chấp hành chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Nếu như không thông qua, suy nghĩ một chút có nên cố gắng đề cao năng lực trình độ lý luận chính trị của mình hay không?
Lời này của Triệu Tuyền Tân vừa chính thức vừa tùy ý nói ra, khiến cho người khác nhìn không ra ý đồ thật sự của ông. Nhưng bởi vì thân phận phó thủ tướng của ông, tiếng nói rất có sức nặng tương đương với việc tạo áp lực cho ủy ban chính phủ tỉnh Yến, ý là, nếu như Hạ Tưởng đồng ý, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng không còn đường thối lui.
Chỉ cần Hạ Tưởng mở miệng đồng ý, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng chỉ còn biết thuận nước đẩy thuyền tiếp nhận câu nói của Triệu Tuyền Tân. Nhưng nếu như Hạ Tưởng không đồng ý vậy thì có vẻ không thức thời vụ, quả thực một sát chiêu lợi hại. Phía trước có Trình Hi Học dùng chiêu thảo luận học thuật từng bước ép tới, phía sau có Triệu Tuyền Tân lôi kéo Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng dùng góc độ chính trị trợ trận, trận quyết chiến hôm nay quả thực vô cùng nguy hiểm hơn nữa nguy cơ trùng trùng.
Ngay trước mặt phó thủ tướng nói ra những lời này, tuyệt đối không có khả năng thu hồi, Hạ Tưởng biết hắn không mở miệng còn được, một khi mở miệng lập tức đưa sự việc này nâng lên thành sự kiện chính trị tầm cao. Điều đáng buồn cười nhất là ở chỗ, Trình Hi Học rõ ràng là nhân vật chính trị, lại dùng danh nghĩa trao đổi học thuật để tiến hành công kích hắn, còn đường hoàng lấy cớ tham khảo học thuật. Trình độ chính trị của các nhân vật trong nước thật sự lợi hại, muốn dồn người khác vào chỗ chết quả nhiên có đầy đủ thủ đoạn quang minh chính đại.
Hiện tại Hạ Tưởng không còn đường lui, Trình Hi Học vì báo mối thù ở đại học Trung Sơn mà hôm nay hạ đủ vốn gốc.
Nếu hôm nay không thể đánh bại hắn trong lần giao phong chính diện, vậy sau này Trình Hi Học có thể còn tìm cơ hội khác gây phiền toái cho hắn, phải tìm về cái gọi là đạo lý công bằng. Hạ Tưởng nhớ tới đoạn quảng cáo sắp tung ra tuyên truyền rượu Tương Đài và hạng mục góp vốn năng lượng mặt trời đã ký kết hiệp định, trong lòng dâng lên một ngọn lửa căm hận và quyết chiến.
Hạ Tưởng liền cung kính nói với Triệu Tuyền Tân:
- Phó thủ tướng Triệu, tôi chưa từng học qua hệ thống lý luận kinh tế học, nhưng quan điểm của tôi là, có lý luận cao thâm chưa chắc đã có năng lực làm việc, nếu không trực tiếp đưa các giáo sư ở các viện trong cả nước trực tiếp phân phối vào các ban ngành chính phủ các địa phương theo chuyên môn của họ, chẳng lẽ sẽ khiến cho sự nghiệp khoa học xã hội chủ nghĩa của chúng ta tiến thêm vài bước hay sao? Lý luận cao hơn thực tiễn, nhưng lý luận chỉ có thể kết hợp với thực tiễn mới có thể nghiệm chứng được là lý luận trống rỗng hay là lý luận thật sự có thể hữu dụng? Giáo sư Trình vốn là nhà kinh tế học có tiếng ở trong nước, lý luận tri thức của ông ấy rất cao, tôi tự nhận ở trình độ lý luận còn kém giáo sư Trình rất xa, nhưng tôi tin tưởng vài hạng mục tôi đang chỉ đạo ở thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, đạt đến sự thống nhất cao độ giữa lý luận và thực tiễn, đồng thời phù hợp với quy luật phát triển của kinh tế thị trường. Lúc này, tôi nguyện ý tiếp thu bất kỳ nghi vấn nào của giáo sư Trình, cũng tận hết khả năng trả lời tỉ mỉ xác thực, hơn nữa chấp nhận sự giám sát của ngài và bí thư Diệp, chủ tịch tỉnh Phạm.
Triệu Tuyền Tân quay sang nhìn Diệp Thạch Sinh, vẻ mặt không vui nói:
- Đồng chí nhỏ Hạ Tưởng này thật có cá tính nhỉ!
Diệp Thạch Sinh cười nói:
- Đồng chí tiểu Hạ tuy rằng cókhuyết điểm nhỏ nhưng tổng thể mà nói vẫn là một đồng chí tốt.
Phạm Duệ Hằng cũng cười nói:
- Người trẻ tuổi có cá tính là chuyện tốt, thật ra đồng chí tiểu Hạ so ra vẫn trầm ổn, có sự thành thục không đúng tuổi, tỉnh ủy chính phủ vẫn khá yên tâm với cậu ấy.
Nếu như nói sự bảo vệ của Diệp Thạch Sinh đối với Hạ Tưởng mang tính hàm súc, còn giữ lại chút rụt rè thân là lãnh đạo cấp trên nên có, thì lời nói của Phạm Duệ Hằng chính là lên giọng bảo vệ Hạ Tưởng mà không che dấu.
Triệu Tuyền Tân đã sớm nghe nói, nghe nói hai người đứng đầu tỉnh Yến đều ưu thích Hạ Tưởng, ông còn không quá tin tưởng, trong lòng thầm nghĩ một tên cán bộ cấp phòng có được sự ưu thích của phó chủ tịch tỉnh đã là không tệ rồi, bí thư và chủ tịch tỉnh đều yêu thích thì sao có thể? Không ngờ vừa công kích Hạ Tưởng một câu, lại có bí thư và chủ tịch tỉnh trước sau bày tỏ thái độ, hóa ra tin đồn hoàn toàn là sự thật.
Hạ Tưởng này thật sự là thú vị.
Vị trí của Triệu Tuyền Tân ở trong quốc vụ viện có chút xấu hổ. Theo lai lịch, ông ta là già nhất, tuổi đời cũng lớn nhất, nhưng lại xếp ở gần cuối nhất. Hơn nữa năm tới quốc vụ viện cải cách, trên cơ bản là phó thủ tướng Hà sẽ lên chức, làm chủ quốc vụ viện, mà ông ta tiền đồ chưa biết, có khả năng vẫn sẽ dậm chân tại chỗ.
Triệu Tuyền Tân trên quan niệm bảo thủ, trên chính trị đi theo đường trung gian, cùng hậu đài phía sau Trình Hi Học trên quan điểm chính trị có điểm gần nhau, nhưng ông ta không hề tán thành đầu sỏ lũng đoạn, bởi vậy cũng không quá thân cận với hậu đài sau lưng Trình Hi Học. Lần này đi đến tỉnh Yến là do Trình Hi Học đứng giữa giật dây, sau khi chuyển đạt vài ý của cao tầng phía sau hắn, ông ta nhận được ám chỉ mới đưa ra quyết định thị sát tỉnh Yến.
Đã là phó thủ tướng, tiến lên một bước nữa gần như là không thể, nhưng nếu như điều chỉnh một chút công tác cũng không tệ, tương ứng cũng có thể tăng lên một chút quyền lực, hơn nữa thanh danh cũng dễ nghe hơn một chút, dẫu sao so với dậm chân tại chỗ vẫn là tốt hơn.
Đương nhiên Triệu Tuyền Tân cũng biết, người sau lưng Trình Hi Học là một trong số những kẻ có quyền lực cao nhất ở trong nước, câu nói cũng đủ sức nặng, song tình hình cao tầng quá phức tạp, phải cân bằng rất nhiều mặt. Cần thỏa hiệp ở khắp nơi, mà ông cũng không đủ vốn chính trị để khiến cho người đó vì ông mà hy sinh lợi ích ở phương diện khác.
Chẳng qua bản thân ông ta rất phản cảm với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, cũng rõ ràng là bút tích của Hà Đông Thần, muốn mượn cơ hội thị sát để bới móc tật xấu, trở về cũng dễ lý luận với Hà Đông Thần.
Thật không ngờ, Trình Hi Học nỗ lực cả nửa ngày vẫn không bắt được Hạ Tưởng, một tên Hạ Tưởng nhỏ bé cũng trở thành chướng ngại vật? Triệu Tuyền Tân không khỏi đánh giá cao Hạ Tưởng, thầm nghĩ người trẻ tuổi này quả thực không đơn giản, bị Trình Hi Học truy hỏi như vậy mà không ngã, được bí thư và chủ tịch tỉnh coi trọng thiên vị, xem ra quả thực là cũng có chút bản lĩnh.
Triệu Tuyền Tân ánh mắt sâu xa nhìn Phạm Duệ Hằng, không nói gì nữa, phất tay để cho Trình Hi Học và Hạ Tưởng tiếp tục.
Hạ Tưởng trịnh trọng trả lời:
- Giáo sư Trình trong hoàn cảnh khác nhau đã nhiều lần nói ra những lời giống nhau, đặt ra nghi ngờ đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh yến, đồng thời hoài nghi năng lực cá nhân tôi. Đối với thái độ của giáo sư Trình tôi cảm thấy tiếc nuối sâu sắc. Giáo sư Trình đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp có sự hiểu lầm hoặc là có cái nhìn khác, điều này có thể hiểu được. Nhưng có thành kiến đối với cá nhân tôi thật khiến cho người khác không thể nào hiểu nổi. Tục ngữ có câu nhìn việc không nhìn người, giáo sư Trình thân là giáo sư đại học Trung Sơn, lại là học giả nổi danh trong nước, đối với một kẻ vô danh tiểu bối như tôi mà liên tiếp hai ba lần tiến hành công kích, nguyên nhân trong đó thật khiến cho người ta không thể nào hiểu nổi, hơn nữa khiến cho người ta cảm thấy thất vọng đối với danh vọng của giáo sư Trình.
Hạ Tưởng không trả lời vấn đề của Trình Hi Học trước mà ở ngay trước mặt Triệu Tuyền Tân, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng trực tiếp tung ra một quả bom, nhằm thẳng vào nhân phẩm và tu dưỡng của Trình Hi Học. Lời vừa nói xong tất cả mọi người đều giật mình khiếp sợ, không thể tin tưởng nhìn Hạ Tưởng, đều không hẹn mà cùng nghĩ, Hạ Tưởng trước giờ rất ít khi tức giận nhưng hôm nay tại sao lại thất thố như vậy, ngay trước mặt phó thủ tướng mà lại nói những lời như vậy, rốt cuộc là hắn bị làm sao vậy?
Đương nhiên Hạ Tưởng không phải thật sự thất thố mà làm bộ tức giận, cũng mượn cơ hội phát tác, cho Trình Hi Học một giáo huấn. Bị Trình Hi Học truy đánh nhiều lần, hắn vẫn luôn tôn ông là học giả có danh tiếng, không muốn xé rách da mặt ở trước mặt mọi người. Nhưng hôm nay bị thủ đoạn của ông ta bức đến đường cùng, thật không thể nào kiềm chế được, không đánh trả lại sẽ khiến cho ông ta cảm thấy tính khí của mình quá tốt, sau khi bắt nạt ở thủ đô còn chạy đến tận nhà bắt nạt một lần nữa, lại còn muốn mượn quyền uy của phó thủ tưởng ép hắn chịu thua, cuối cùng còn muốn không tổn hao gì bỏ chạy lấy người sao?
Trên thế giới này làm gì có chuyện tốt nào dễ dàng như vậy!
Triệu Tuyền Tân không biểu hiện gì, Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng đưa mắt nhìn nhau cũng không bày tỏ thái độ gì. Trình Hi Học vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lắc đầu nghiêm túc nói:
- Đồng chí Hạ Tưởng hiểu lầm tôi rồi, tôi quả thực là luận việc không luận người, chẳng qua là bởi vì cậu quá tài giỏi, vài chuyện lớn trong điều chỉnh kết cấu sản nghiệp đều có bóng dáng của cậu trong đó, tôi chỉ muốn lấy ví dụ nói rõ, nên phải lấy cậu ra nói. Nếu cậu cảm thấy trong quá trình tôi đưa ra ví dụ có điều gì sai lầm, tôi trịnh trọng xin lỗi cậu.
Trình Hi Học cũng lợi hại, có hàm dưỡng, có thủ đoạn, kịp thời hạ thấp thái độ khiêm tốn lập tức hóa giải đòn công kích của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cũng không trông mong vài câu nói là có thể khiến cho Trình Hi Học phục, hắn chỉ mượn cơ hội gõ ông ta vài cái mà thôi, để cho ông ta biết mình cũng có lúc phát uy, lại cười nói:
- Nếu giáo sư Trình đã nói như vậy, tôi đây tin tưởng là được. Mới vừa rồi giáo sư Trình đưa ra vấn đề vô cùng hay, có thể thấy được ngài không hổ danh là nhà kinh tế học đứng đầu ở trong nước. Đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, quả nhiên từng có xâm nhập nghiêm cứu sâu. Tôi không thể không nói, cái nhìn của giáo sư Trình và tôi quả thực hoàn toàn giống nhau. Ý của tôi là nói, nếu như ngài tự thân chỉ đạo công tác tổ lãnh đạo, nói không chừng có thể làm tốt hơn cả tôi nữa.
Câu nói của Hạ Tưởng nhiều ít có ý trêu chọc. Trình Hi Học không cười hỏi lại:
- Đây là lần đầu tiên tôi nghe cậu nói chúng ta có cùng một cái nhìn, cụ thể thế nào nói nghe thử.
- Nhà máy copy của thành phố Đan Thành trong lúc mở rộng điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, từng là cái đầu tiên đi vào mắt tôi. Giống như giáo sư Trình đã nói, quả thực thoạt nhìn thì cần thiết phải cải cách, dường như sau khi đầu tư thêm tài chính và kỹ thuật tân tiến, sẽ tỏa sáng sinh cơ. Chỉ có điều trải qua phân tích và nghiên cứu thị trường, tổ lãnh đạo chúng tôi lại đưa ra kết luận, ngành nghề máy photo trong nước, cho dù là kỹ thuật hay sáng tạo, đều không thể cạnh tranh được với máy nước ngoài cùng loại, kinh tế thị trường chính là khôn thì sống mà dại thì chết, không phải mỗi quốc gia đều chiếm ưu thế ở mỗi ngành kinh tế, không thực tế, cũng không có khả năng. Cuối cùng thông qua đàm thoại trao đổi với ban quản lý nhà máy copy Quang Hán, đúng rồi, việc này chủ yếu là do các đồng chí Vương Lâm Kiệt và Phương Cách phụ trách, nhận ra tình thế trước mắt, nhà máy copy Quang Hán quyết định thay đổi sách lược, đổi từ chế tạo nguyên cả máy sang chế tạo bộ phận, hơn nữa đã cùng đàm phán với xí nghiệp liên quan của Đức, chuẩn bị nhập vào dây chuyền sản xuất phấn đen tiên tiến nhất.
Hạ Tưởng đã sớm có chuẩn bị, lưu loát nói ra phương án tốt nhất.
- Còn nữa, giáo sư Trình cũng để ý đến vấn đề đánh mất nhãn hiệu quốc gia, hiệp định sơ bộ mà xí nghiệp ký kết với bên Đức đã ghi rõ phải giữ lại quyền khống chế cổ phần và quyền sử dụng nhãn hiệu, giáo sư Trình xin hãy cứ yên tâm.
- Mặt khác lại bổ sung thêm một câu, tổ lãnh đạo chỉ đạo chủ yếu là điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, là nhằm vào những xí nghiệp không tìm được được phương hướng và tài chính. Có một vài xí nghiệp tự bản thân có năng lực sinh tồn rất mạnh, sớm đã chuẩn bị nghênh đón cơn bão thị trường, chúng tôi sẽ vô cùng tôn trọng lựa chọn của bọn họ, hơn nữa còn có trợ giúp đúng lúc. Không phải tất cả các xí nghiệp đều được chúng tôi tiến hành cải cách, điểm này xin giáo sư Trình nhất định phải nhớ kỹ!
Trình Hi Học bị Hạ Tưởng phản bác, sắc mặt biến hóa vài lần, rốt cuộc cảm giác trên mặt âm ẩm phát sốt.
Hạ Tưởng cũng không để cho ông ta có cơ hội thở dốc, tiếp tục nói:
- Cải cách nhà máy rượu Tương Đài đã hoàn thành, giai đoạn đầu đã đầu tư vào một trăm triệu tài chính, hơn nữa chuẩn bị xong một loạt phương án tuyên truyền, chỉ đợi thời cơ đến sẽ toàn diện đẩy ra thị trường, rượu Tương Đài sẽ tạo cho thị trường một cảm giác mới mẻ. Giáo sư Trình quả nhiên có ánh mắt, hạng mục thứ hai vừa rồi đã nhắc đến rượu Tương Đài, cùng với sách lược của tôi không mưu mà hợp, xem ra, giáo sư Trình nghiên cứu vô cùng sâu đối với chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến. Tôi đề nghị bí thư Diệp và chủ tịch Phạm có thể mời giáo sư Trình đến tỉnh Yến chúng tôi giảng dạy cho tổ lãnh đạo chúng tôi một khóa, hệ thống giảng giải tính thực thi và tất yếu của việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp.
Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng nghe xong, lại nhìn Trình Hi Học bị Hạ Tưởng nói đến quẫn bách không nói năng được gì, đều cười thầm trong lòng. Diệp Thạch Sinh thậm chí còn gật đầu nói:
- Bây giờ tôi có thể đưa ra lời mời với giáo sư Trình, nếu như giáo sư Trình có thể rút bớt chút thời gian bận rộn.
Nói xong, Diệp Thạch Sinh cũng không đợi Trình Hi Học bày tỏ thái độ, đưa tay làm một tư thế để cho Hạ Tưởng tiếp tục nói.
- Xí nghiệp ác quy của thành phố Bảo kỳ thật hiện tại hiệu quả lợi nhận rất tốt, không cần thiết phải cải cách, hơn nữa năng lực sản xuất còn chưa bão hòa, hoàn toàn có thể thích ứng được với nhu cầu của thị trường, bây giờ mà cải cách thì có điểm nuông chiều làm hư. Đương nhiên hiệu quả có thể tăng lên tự nhiên càng tốt, có lẽ giáo sư Trình đã quên mất việc hùn vốn của nhà máy ô tô Vạn Lý. Nhà máy ô tô Vạn Lý sau khi hùn vốn, sản xuất tăng mạnh bởi vì sản lượng đề cao, là sản phẩm phụ kiện của ô tô, lượng nhu cầu bình ác quy cũng tăng lên không ít, thành thử kéo theo tăng sản lượng của xí nghiệp ác quy. Cho nên giáo sư Trình khi nhìn vấn đề, nếu có thể suy xét nhiều mặt, chuyển biến tư duy một chút, hoặc có thể so sánh từ đơn giản đến phức tạp, nhìn thấy được rất nhiều ngành có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau. Khi nghiên cứu thị trường kinh tế, có thể từ nhỏ đến lớn, từ đầu đến cuối chẳng những có thể đưa ra kết luận càng chân thật, mà còn có thể giảm thiểu đi rất nhiều sai sót.
Hạ Tưởng không quên chấm cho Trình Hi Học vài câu, quả thật Trình Hi Học chỉ thấy rừng rậm mà không thấy cây cối, chỉ nhìn từ xa mà không xâm nhập suy xét cụ thể, có rất nhiều chuyên gia tự cho là kiến thức cao thâm thường mắc phải tật xấu này, dùng một câu để tổng kết là mắt cao hơn trán.
- Còn một tin tức tốt nữa cũng có thể tiết lộ cho giáo sư Trình, bởi vì đàm phán đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, trên cơ bản sẽ ký kết hiệp định, cho nên cũng không xem như là tiết lộ bí mật kinh tế. Nhà máy ô tô Vạn Lý đàm phán với nhà máy ô tô Hiện Đại ở thủ đô, nhà máy ô tô Hiện Đại quyết định cùng nhà máy ô tô Vạn Lý góp vốn xây dựng một nhà máy linh kiện ô tô ở thành phố Bảo, đại khái vốn đầu tư khoảng một tỷ nhân dân tệ, xuất phát từ suy xét tổng hợp tài chính, nhà máy ô tô Vạn Lý quyết định thu mua xí nghiệp ác quy làm một bộ phận của nhà máy linh kiện.
Dù sao kết quả mà Hạ Tưởng muốn, một là hôm nay đánh một trận thắng Trình Hi Học; hai là đồng thời vì đợt cao trào thứ hai điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, trước mặt phó thủ tướng Triệu, báo cáo công tác với bí thư Diệp và chủ tịch Phạm, cũng bớt được phiền toái sau này phải lần lượt báo cáo với hai người bọn họ, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
- Cho nên nói điều chỉnh kết cấu sản nghiệp là một công trình hệ thống, không phải tồn tại một mình, không thể nói chỉ nhìn thấy việc góp vốn của nhà máy ô tô Vạn Lý, mà không nhìn thấy bởi vì sản lượng đề cao và mức độ tiêu thụ tăng mạnh của nhà máy ô tô Vạn Lý, từ đó kéo theo rất nhiều ngành sản xuất liên quan phát triển. Giáo sư Trình nếu khi nghiên cứu lý luận kinh tế, có thể đưa ánh mắt nhìn vào mối quan hệ phức tạp giữa các ngành kinh tế thì sẽ hiểu được có đôi khi lựa chọn ưu tiên cải cách xí nghiệp là một chuyện không dễ, phải tổng hợp rất nhiều nhân tố ở nhiều phương diện, không chỉ về kinh tế mà còn về chính trị, vân vân.
Hạ Tưởng chợt dừng lại, liếc nhìn Trình Hi Học một cái, quyết định thừa thắng truy kích:
- Thường thì nghiên cứu lý luận nhìn vào dường như vô cùng dễ dàng, trên thực tế diễn ra lại vô cùng khó khăn. Lý luận có lúc dù sao cũng là không tưởng, không tưởng không phải hiện thực cho nên tùy tiện nghĩ như thế nào cũng được. Nhưng nếu giáo sư Trình đích thân tham dự vào công việc sẽ cảm thận được vô cùng chân thật sự khó khăn gian nan ở trong đó, so với lý luận nghiên cứu là hai việc hoàn toàn khác nhau. Nếu như có thêm lực cản ví dụ như hoài nghi của giới học thuật, công kích từ kẻ có ý đồ khác, mỗi một bước tiến lên đều phải trả một cái giá rất cao, khó có thể tưởng tượng được.