Hạ Tưởng vẫn có chút không phục
- Không có sai sót? Em là gì của anh? Đứa bé là gì của anh? Anh còn không biết xấu hổ nói không có sai sót? Chỉ dựa vào điểm này, anh nói xem khi ông cụ đã lên tiếng, Diệp Thạch Sinh còn có thể bỏ qua cho anh?
Liên Nhược Hạm bỡn cợt Hạ Tưởng một câu, lại nghiêm chỉnh nói:
- Cho dù là ông cụ hay là ba em biết được, đều chỉ có một kết quả, đại sự không ổn
- Chuyện thật không dễ, chỉ có thể giấu được bao lâu hay bấy lâu
Hạ Tưởng lắc đầu nói:
- Đợi đến ngày anh cây lá sum suê, xem bọn họ ai có thể làm gì được anh? Hiện tại anh còn hơi yếu thế nên tạm thời nhẫn nhịn.
- Anh mà nhẫn nhịn? Anh cùng con gái nhà người ta đến con cũng sinh rồi, bắt nạt lên tới đầu người ta, còn ở đó dõng dạc nói anh nhẫn nhịn, em phát hiện bản lĩnh đổi trắng thay đen của cũng không xoàng. Thật phục anh luôn
Liên Nhược Hạm tiếp tục trêu chọc Hạ Tưởng
- Nếu ông cụ biết thì còn dễ ăn nói một chút, cùng lắm thì em lấy đứa con ra uy hiếp ông, ông cũng sẽ ngừng tay. Nếu mà cha em biết thì khổ đây, tính tình ông rất cứng nhắc, ai khuyên cũng không nghe, trừ phi chính ông tự nghĩ thông suốt. Cho nên về sau đối tượng mà chúng ta đề phòng nhất là cha em, tiếp theo là ông cụ
Cùng Liên Nhược Hạm thỏa thuận giữ miệng cho nhau, chớp mắt thì trời đã tối, Hạ Tưởng liền dẫn mấy người đến một quán ăn gia đình yên tĩnh ấm cúng ở bên ngoài dùng bữa cơm tối. Sáng sớm hôm sau, hắn liền lái xe tới đường cao tốc, chuẩn bị trở về thành phố Yến. Khi sắp lên đường cao tốc, bỗng nhiên điện thoại vang lên, Hạ Tưởng đang suy nghĩ về chuyện trở về, cũng không nhìn qua số gọi đến, tiện tay bắt máy nghe, liền nói một câu:
- Xin chào, tôi là Hạ Tưởng
Bên kia điện thoại im lặng trong giây lát, sau đó truyền đến giọng nói của Mai Hiểu Lâm:
- Tôi đang ở tiểu khu Đô Thụy Quốc Tế, nếu anh tiện, thì qua đây một chuyến
Hạ Tưởng trong nháy mắt không kịp phản ứng lại, lập tức ý thức được là Mai Hiểu Lâm đã mềm lòng, đồng ý cho hắn gặp mẹ con cô, lập tức vui mừng như điên, vội vàng quay đầu xe lại, thẳng tới Đô Thụy Quốc Tế
Đô Thụy Quốc Tế cũng là một tiểu khu cao cấp vị trí cực tốt giá cả xa xỉ tại thủ đô, lúc đến đó, đã là mười giờ sáng, Hạ Tưởng vội vàng lên lầu, đi tới căn hộ 1802, ở ngoài cửa bình ổn lại tâm trạng hồi hộp, sau đó nhẹ nhàng gõ cửa
Cửa mở ra, đứng trước cửa là Mai Hiểu Lâm đã lâu không gặp
Mai Hiểu Lâm đã mập ra một chút, cũng đã lấy lại được phần nào dáng người, hơn nữa thần sắc rất tốt, sắc mặt trắng nõn, dáng người đầy đặn, càng hiển lộ vẻ trưởng thành quyến rũ. Chỉ là trên mặt cô có chút mệt mỏi
Nhìn thấy Hạ Tưởng, cô khẽ mỉm cười:
- Gặp và không gặp cũng giống nhau, tuy nhiên nghĩ đến anh dù sao cũng có một nửa công trạng, không cho anh gặp con gái cũng không an tâm, nên cho gặp cũng tốt hơn, không thôi anh nói tôi vô tâm
Lại lơ đãng quan sát hắn:
- Nhìn bộ dáng phong trần mệt mỏi của anh, hẳn là nửa đường quay đầu lại?
Hạ Tưởng thành thật thừa nhận:
- Trở về từ đường cao tốc, đang chuẩn bị quay về thành phố Yến
Mai Hiểu Lâm mời Hạ Tưởng vào nhà, cô thấy trong ánh mắt Hạ Tưởng đầy vẻ cấp bách, liền hỏi:
- Xảy ra chuyện gì mà phải vội vã trở về?
Hạ Tưởng không có giấu diếm gì với cô, liền nói về biến cố Phó Tiên Phong đã nhúng tay vào vấn đề nhân sự trọng yếu ở quận Hạ Mã. Mai Hiểu Lâm nghe xong, gật đầu nói:
- Phó gia quen dùng thủ đoạn lấy hạt dẻ trong lò lửa, bọn họ rất giỏi về đầu cơ trục lợi, tuy nhiên quả thật cũng có khi nắm bắt thời cơ rất chuẩn, nếu không thì thế lực Phó gia không thể thăng tiến nhanh như vậy. Nếu Phó Tiên Phong đã ra tay, thì sẽ không chịu để yên
Khi nói chuyện, Mai Hiểu Lâm đưa Hạ Tưởng vào phòng, vừa vào cửa, Hạ Tưởng nhìn một cái liền thấy một bé gái nằm trên giường
Đứa bé nhỏ xíu đẹp như một bức điêu khắc nằm trong tã lót, trên đỉnh đầu đặt một cái treo nôi em bé, bên cạnh còn đặt một bình sữa, đôi mắt vừa to vừa tròn mở hết cỡ, hiếu kỳ nhìn xung quanh
Ánh mắt trẻ con đều đen to như thế, mà ánh mắt Mai Đình còn sáng ngời, gần như là bản sao của ánh mắt Hạ Tưởng. Mũi bé cũng cực kỳ giống cái mũi của Hạ Tưởng, tuy nhiên độ cong của môi thì giống Mai Hiểu Lâm, nhưng ngoài cái đó ra, tất cả những chỗ khác đều rất giống Hạ Tưởng. Đúng là con gái giống cha, Hạ Tưởng nhìn con gái của mình, không khỏi tâm thần xao động.
Không ngờ hắn có một cô con gái, một thiên sứ tí hon. Mai Hiểu Lâm quả thật nói rất đúng, dù đối với cô mà nói, hay là đối với hắn mà nói, sự ra đời của cô con gái, tuyệt đối là ngoài ý muốn, một sự ngoài ý muốn động trời cũng chính là một niềm vui bất ngờ trời ban, là món quà trời ban tặng
- Nó thật giống anh, còn đẹp trai hơn anh
Hạ Tưởng nhìn hết nửa ngày, rốt cục nói ra một câu
Mai Hiểu Lâm bị chọc cho cười:
- Con gái không dùng từ đẹp trai để hình dung, phải là xinh đẹp. Con bé xinh hơn anh, trắng hơn anh.
Hạ Tưởng cười ha hả một lát, đi quanh gường em bé hai vòng, nhìn con gái hết nửa buổi, quá hưng phấn, lỡ miệng nói:
- Sau này con gái trưởng thành, khẳng định sẽ tốt hơn con trai, con gái thường gần cha, con trai thì càng ngày càng xa lánh cha
- Thật biết nói lời dễ nghe, mới từ bên đứa con trai trở về, tới trước mặt con gái, thì liền nói con trai không tốt, anh cũng dẻo miệng thiệt
Mai Hiểu Lâm cũng không rõ là đang ghen hay tranh thủ tình cảm, bất mãn nói một câu.
Hạ Tưởng liền ngạc nhiên nói:
- Sao em biết chuyện giữa anh và Liên Nhược Hạm?
- Tôi đoán thôi, ngay từ đầu tôi nghe nói cô ta sinh con, sau đó lại nghĩ tới sự qua lại của anh và cô ta, thì liền nghĩ ngoài anh ra, còn ai có thể khiến Liên Nhược Hạm cam tâm tình nguyện sinh đứa nhỏ ra còn không chịu nói ra cha đứa bé là ai? Cũng chỉ có anh mới có bản lĩnh xấu này
Mai Hiểu Lâm cười nhạo Hạ Tưởng
- Tuy nhiên nếu mà Ngô gia biết được sự tồn tại của anh, anh xui xẻo rồi. Mai gia chúng tôi thì khác, dù cho họ biết được anh là cha ruột đứa nhỏ, cũng sẽ không làm gì anh cả
- Vì sao?
Hạ Tưởng cũng không nghĩ kỹ, thuận miệng hỏi, tâm tư của hắn toàn bộ đặt vào con gái
- Ban đầu vốn bị kết luận là không có khả năng sinh đẻ, có thể mang thai, cũng là niềm vui bất ngờ. Vả lại tôi cũng sẽ độ lượng nói với người nhà, là do tôi chủ động dụ dỗ anh, anh cũng chỉ là bị động lên giường của tôi, giữa chúng ta vừa không có tình cảm, lại không có dây dưa, chỉ là sau một đêm, ai đi đường nấy mà thôi. Thật sự tính lại thì tôi còn kiếm lợi từ anh mới đúng
Hạ Tưởng xấu hổ, Mai Hiểu Lâm vẫn là Mai Hiểu Lâm trước kia, sắc bén mà không buông tha cho người khác, hắn không cam lòng nói:
- Đâu cần nói khó nghe vậy, tốt xấu gì anh và em cũng là chỗ quen biết, cho dù không có tình cảm nam nữ, thì cũng là bạn bè, đúng không?
Không nói thì thôi, sau khi nói đến ngược lại khiến Mai Hiểu Lâm càng không vui:
- Tôi biết là tôi không là gì trong mắt anh, so ra thì kém xa Liên Nhược Hạm. Vừa không thể như cá gặp nước trong quan trường, lại không thể phát huy trên thương trường, anh không cần thương hại mẹ con tôi, cho dù không có được bản lãnh lớn, chúng tôi cũng có thể tự nuôi sống chính mình
Hạ Tưởng đành phải khuyên cô:
- Sao nghĩ xa xôi thế? Anh không phải có ý đó, em đừng hiểu lầm. Thật ra giữa chúng ta, cũng không phải là không có chút tình cảm gì, chẳng qua là anh đã có Tào Thù Lê, lại thêm Liên Nhược Hạm, nên phải giữ vững nguyên tắc, không thể đụng chạm thêm người khác, nhiều nữa thì anh không thể chịu nổi trách nhiệm
Hạ Tưởng nói đây chính là lời nói thật lòng. Mai Hiểu Lâm dần dần bình ổn tâm tình, ngồi bên giường, nói:
- Không thể trách anh, trách bản thân tôi thôi. Tôi vốn cũng không muốn cùng anh dây dưa, nhưng có con rồi, không tránh khỏi có một số suy tưởng không tốt. Tuy nhiên anh phải biết, là do anh khẩn cầu đòi gặp con, đến trêu chọc tôi. Tôi đã cố hết sức tránh gặp mặt anh, hôm nay gặp mặt, hoàn toàn là do anh yêu cầu mãnh liệt mới thúc đẩy, không phải nguyên nhân của tôi.
Đúng là giấu đầu lòi đuôi, Hạ Tưởng cũng không muốn vạch trần Mai Hiểu Lâm đang tự lừa mình dối người, nên nói:
- Là anh không đúng, anh nhận. Tuy nhiên nếu đã có đứa bé, anh cũng không thể hoàn toàn trốn tránh trách nhiệm, về sau có cơ hội, anh lại đến thăm đứa bé, được không?
- Sau này hãy nói, để coi tâm trạng của tôi
Mai Hiểu Lâm vẫn mạnh miệng như cũ
- Được rồi, đừng nói nhiều nữa, anh không phải đang vội quay về thành phố Yến để xử lý chuyện quan trọng sao? Anh mau đi đi, có gì khó khăn không qua được thì tìm chú, ông nhất định sẽ giúp anh
- Ông đã biết về chân tướng của đứa bé?
Hạ Tưởng lo sợ hỏi
- Vẫn chưa, tuy nhiên cho dù ông biết cũng không sao, ông so với người bên Ngô gia nhất là Ngô Tài Dương thì thoáng hơn nhiều, nên không trách gì anh đâu
Mai Hiểu Lâm chẳng hiểu làm sao mà đối địch với người bên Ngô gia
- Nhớ kỹ, hiện tại thì người bên Phó gia muốn đối phó anh, sau này nếu có gia tộc lớn nào hãm hại anh, đó nhất định là Ngô gia
Hạ Tưởng vốn đang muốn ở lại thêm chốc lát, lại bị Mai Hiểu Lâm vừa đẩy vừa đuổi ra khỏi cửa, thúc giục hắn nên sớm một chút trở về làm chính sự quan trọng trước. Hạ Tưởng cũng không đòi ở lại, cả cơm trưa cũng không ăn. Lái xe ra đường cao tốc, một mạch thẳng tới thành phố Yến
Vừa đến thành phố Yến, trước tiên ở vùnglân cận Thành ủy ăn một bữa đơn giản, rồi vội vàng tiến vào tòa nhà Thành ủy, đậu xe xong, đi thẳng về hướng văn phòng Trần Phong trên lầu
Sự xuất hiện bất ngờ của Hạ Tưởng, thật khiến Trần Phong giật mình
Trần Phong đang ở văn phòng nghe Cao Hải báo cáo tiến trình các hạng mục công tác ở quận Hạ Mã, nghe thư ký nói Hạ Tưởng đang ở bên ngoài, liền hướng về Cao Hải khẽ gật đầu, vội cho Hạ Tưởng vào, Cao Hải không phải người ngoài, không cần phải né tránh
Trần Phong nhìn thấy bộ dáng phong trần mệt mỏi của Hạ Tưởng, đầu tiên là cả kinh, sau thì mỉm cười:
- Cũng không phải là chuyện gì quan trọng, bộ dáng của cậu vượt ngoài dự kiến của tôi, có chút nóng vội
Hạ Tưởng mỉm cười:
- Bí thư Trần, ngài hiện tại là lãnh đạo tỉnh, tôi mới chỉ là cấp Cục, hơn nữa hiện tại lại là thời điểm khẩn cấp cấp Cục thăng Phó giám đốc sở, càng không thể xảy ra gì ngoài ý muốn, nếu không thì không có đường lui để đi. Trong mắt ngài thì không phải chuyện lớn, nhưng trong mắt tôi, thì là việc lớn bằng trời
Trần Phong cười ha hả:
- Tôi cũng là lần đầu tiên thấy được bộ dáng kích động của cậu. Nếu không tận mắt nhìn thấy, tôi còn tưởng cậu vốn luôn bình tĩnh trước mọi việc. Bộ dáng hôm nay của cậu, vẫn là phù hợp với độ tuổi của cậu
Hạ Tưởng bất đắc dĩ lắc đầu:
- Bí thư Trần, tôi tìm ngài là xin sự giúp đỡ, ngài hay thật, vừa mới gặp mặt là nói hai câu, muốn đả kích tính tích cực của tôi, hay là muốn phê bình tôi không đủ điềm đạm?
Trần Phong càng vui vẻ cười:
- Được, được, cậu còn than khổ với tôi, không phải là Phó Tiên Phong đề bạt Bạch Chiến Mặc, y thân là Phó bí thư chủ quản nhân sự, đề cử người vào vị trí Bí thư Quận ủy là việc trong quyền hạn, không có gì là lạ. Tôi và Tăng Chu đều đã gật đầu, trong hội nghị thường vụ thông qua đề cử của cậu không thành vấn đề, cậu đang lo lắng cho bản thân, hay đang lo cho năng lực của Bí thư Thành ủy là tôi đây
Cao Hải ở một bên nghe xong, thầm giật mình quan hệ giữa Hạ Tưởng và Trần Phong quả thật còn mật thiết hơn so với lời đồn bên ngoài, ngay cả y trước mặt Trần Phong cũng phải vô cùng cung kính, không dám mở miệng đùa giỡn, Hạ Tưởng thì ngược lại, chẳng những khi nói chuyện cùng đường đường là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhân vật số một của Thành ủy vô cùng tùy ý, còn biểu lộ ra sự thân thiết, hơn nữa nghe giọng điệu bí thư Trần, hoàn toàn không xem Hạ Tưởng là người ngoài, cũng không đối đãi hắn như cấp dưới, khi nói chuyện rất thoải mái hiền hoà, quả thực giống như đang cùng người nhà nói chuyện phiếm
Cao Hải trong lòng vô cùng hâm mộ, Hạ Tưởng mới là cấp Cục, chẳng những được Bí thư Diệp khen ngợi hết lời, còn có quan hệ rất thân thiết với bí thư Trần, chỉ về phương diện đối nhân xử thế của hắn, đã vượt xa y từng trong quan trường nhiều năm. Ngẫm lại vị trí Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố và của Phó thị trưởng của y, vẫn dậm chân tại chỗ khó mà tiến thêm một bước, cũng hơi có chút bùi ngùi
Hạ Tưởng và Trần Phong nói đùa vài câu, mới thân thiết chào hỏi Cao Hải. Cao Hải đứng dậy, vỗ vỗ vai Hạ Tưởng, cảm thán nói:
- Bước tiến của Tiểu Hạ tuy rằng vượt cao một chút, nhưng coi như đã vững vàng, cũng là tác phong vững chắc hiếm thấy, tôi tin là cậu có thể làm tốt công tác quận Hạ Mã
Lại hỏi vài câu về tình hình ở thủ đô của Hạ Tưởng. Cao Hải tự biết Hạ Tưởng còn phải bàn bạc một số vấn đề nhân sự với Trần Phong, y thân là Phó thị trưởng không tiện nghe, liền cáo từ lui ra
Hạ Tưởng thay Trần Phong đưa Cao Hải tới cửa, Hạ Tưởng nhìn ra tâm trạng của Cao Hải có chút thất vọng, cũng hiểu được Cao Hải mấy năm gần đây con đường làm quan không được suông sẻ, liền nói:
- Có đôi khi thời cơ rất quan trọng, tin rằng Cao thúc thúc cũng sẽ có một ngày bay lên cao
Cao Hải thấy Hạ Tưởng đối với y vẫn như cũ, tâm trạng ít nhiều dễ chịu hơn chút
Trước tiên Hạ Tưởng báo cáo với Trần Phong một số công tác ở bộ Thương mại, nói qua loa một số gặt hái đạt được ở thủ đô, Trần Phong nghe được Hạ Tưởng đã lấy được bằng nghiên cứu sinh, vui mừng nói:
- Lại thêm một thang điểm chính trị, ít nhất về mặt bằng cấp, không ai còn dám khiêu khích cậu, Bạch Chiến Mặc cũng có bằng nghiên cứu sinh, cậu hiện tại cùng y là đứng chung tuyến đường
- Ngài đối với Bạch Chiến Mặc người này có ý kiến gì không?
Bạch Chiến Mặc là người của Thành ủy, Trần Phong hẳn là hiểu rõ, Hạ Tưởng liền mở miệng hỏi
- Đối nhân xử thế rất thận trọng, không nhiều chuyện lắm mồm, mấy năm qua ở Thành ủy, cấp trên giao phó nhiệm vụ đều hoàn thành xuất sắc, không hề có sai sót gì, hơn nữa lý lịch y cũng rất dày đặt, khiến người khác không tài nào tìm được điểm yếu Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Trần Phong đối với cách đối nhân xử thế của Bạch Chiến Mặc hết sức khẳng định, đề tài vừa chuyển, lại nói:
- Chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là, không có trải nghiệm quản việc chính trị ở địa phương, so với cậu từng đảm nhiệm qua Phó chủ tịch huyện, ủy viên thường vụ Phó chủ tịch huyện, thì còn khiếm khuyết một chút cơ sở lai lịch
- Có hay không có cơ sở lai lịch không quan trọng, quan trọng là, những mặt khác của y đủ để bù lại chỗ thiếu sót, hơn nữa y còn có bằng nghiên cứu sinh. Hiện tại khởi xướng cán bộ tuổi trẻ hóa, bằng cấp cao hóa của ngày nay, bằng cấp và trải nghiệm trong công tác các bộ và uỷ ban trung ương của y, đang chiếm ưu thế
Hạ Tưởng lại theo một góc độ khác mà phân tích vấn đề
- Đương nhiên điểm dừng của vấn đề không ở trên người Bạch Chiến Mặc, mà là trên người bí thư Phó, y đã chọn thời cơ quá nhạy cảm.
Trần Phong gật gật đầu, sau một lát lại cười:
- Chớ quên, thành phố Yến là do tôi quản lý, do Tăng Chu chủ trì, còn có Tiến Giang cũng cùng tôi duy trì thống nhất, Phó Tiên Phong lại có thủ đoạn gì, y cũng không thể vượt mặt hội nghị thường vụ Thành ủy!
Trần Phong thân là Bí thư Thành ủy, nói ra những lời này tự nhiên là sẽ có khí thế quyền uy đáng tin. Có được lời hứa mạnh mẽ nhất của Trần Phong, Hạ Tưởng trong lòng vẫn còn mơ hồ lo lắng, chỉ là không tiện nói thêm, còn nói nữa, thì đối với Trần Phong trở thành không tín nhiệm. Mặc dù hắn và Trần Phong có quan hệ rất tốt, cũng không thể nói ra lời không nên nói
Trần Phong là Bí thư Thành ủy, quyền uy của ông không thể xâm phạm. Phó Tiên Phong không thể xâm phạm. Hắn cũng không thể
Nhưng mặc kệ như thế nào, buổi gặp hôm nay, Trần Phong coi như là rất nể tình cho hắn một viên thuốc an thần. Hạ Tưởng có bình tĩnh, có trầm ổn, trước giai đoạn chuyển tiếp trọng đại thăng cấp Phó giám đốc sở, cũng khó tránh sẽ có nôn nóng và sầu lo. Bởi vì lời của Dịch Hướng Sư không thể không nghe. Cả Dịch Hướng Sư cũng không dám coi thường Phó Tiên Phong, có thể thấy được Phó Tiên Phong quả thật có chỗ hơn người.
Vấn đề là, Phó Tiên Phong rốt cuộc đang âm thầm ẩn dấu rắt tâm hại người gì ở phía sau? Câu trả lời có khả năng nhất chính là bất ngờ lớn nhất
Nói xong chuyện với Trần Phong cũng gần ba giờ chiều, Hạ Tưởng tạm biệt Trần Phong, lại đi tới văn phòng của Hồ Tăng Chu.
Hồ Tăng Chu đối với việc Hạ Tưởng ghé qua lại không chút cảm thấy bất ngờ. Ông rất khách khí mà đứng dậy đón, bắt lấy tay Hạ Tưởng nói:
- Tiểu Hạ, cuối cùng cậu cũng đã về, giai đoạn này còn có rất nhiều vấn đề nan giải cần cậu ra mặt khắc phục. Cậu nếu còn không về, tôi sẽ trực tiếp gọi điện thoại thỉnh cậu về đây
Hồ Tăng Chu lo lắng chính là vấn đề chứng thực tài chính của Tập đoàn Đạt Tài, tài chính của công ty khác đều theo yêu cầu của Ủy ban nhân dân thành phố, đã lần lượt đúng hạn, có một số thậm chí đã bắt đầu khởi công xây dựng, Tập đoàn Viễn Cảnh khai phá công trình mở rộng sông Hạ Mã, đã hoàn thành một phần năm lượng công trình, có thể nói quận Hạ Mã hiện tại là một cảnh tượng phát triển mạnh. Mà Tập đoàn Đạt Tài nhà đầu tư phát triển lớn nhất tuy rằng đã ký kết hiệp nghị với thành phố, nhưng kinh phí vẫn chưa đưa ra. Tất cả công trình dự định, đều không có một vẻ dấu hiệu khởi công, thân là Thị trưởng, Hồ Tăng Chu không lo lắng mới là lạ.
Toàn bộ phương vị không có Tập đoàn Đạt Tài đầu tư vốn và xây dựng, việc xây dựng của quận Hạ Mã, ít nhất sẽ bị trì hoãn năm năm trở lên!
Ủy ban nhân dân thành phố cũng phái người tiến hành tiếp xúc với Tập đoàn Đạt Tài, đều nhận được câu trả lời là, chủ tịch Thành đã ra ngoài công tác, đợi sau khi chủ tịch Thành trở về, khẳng định sẽ kịp thời theo sát hạng mục quận Hạ Mã.
Nhưng Hồ Tăng Chu trong lòng rất rõ, Thành Đạt Tài đang ở thành phố Yến.
Người tại thành phố Yến, cố ý né tránh không gặp, không phải Thành Đạt Tài thoái thác, mà là Thành Đạt Tài đang đợi Thành ủy đưa ra kết quả bổ nhiệm của quận Hạ Mã. Mặc dù Hồ Tăng Chu cũng không biết đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài có liên quan đến việc Hạ Tưởng chủ quản quận Hạ Mã không, nhưng y trong lòng cũng rõ, Thành Đạt Tài là xem người mà đầu tư, là đang đợi Hạ Tưởng ra mặt đi mời.
Hồ Tăng Chu cũng không trông cậy vào Tập đoàn Đạt Tài có thể đưa ra hết kinh phí giai đoạn đầu đúng hạn chỉ trong một lần, y sở cầu chỉ cần một phần nào kinh phí Tập đoàn Đạt Tài đúng hạn, sau đó bắt đầu khởi công xây dựng. E rằng chỉ là tượng trưng làm dáng bên ngoài, còn đỡ hơn tất cả hạng mục của Tập đoàn Đạt Tài một chút động tĩnh cũng không có. Bởi vì đã có đủ loại tin đồn, nói là Tập đoàn Đạt Tài cũng không xem trọng triển vọng của quận Hạ Mã, có khả năng sẽ rút vốn đầu tư. Tin đồn nhất định ảnh hưởng tới bước tiếp theo của công tác thu hút đầu tư quận Hạ Mã.
Hồ Tăng Chu rất trông mong hy vọng Hạ Tưởng sớm ngày trở về thành phố Yến, thuyết phục được Tập đoàn Đạt Tài bắt đầu hành động, nhằm ổn định tốt cho thế cục của quận Hạ Mã. Tập đoàn Đạt Tài là một chong chóng đo chiều gió, sức ảnh hưởng quá lớn, gần như tất cả nhà đầu tư tỉnh Yến trong lòng đã bắt đầu nghi ngờ đối với việc Tập đoàn Đạt Tài vẫn trì trệ việc khởi công