Hạ Tưởng thấy sắc mặt Khang Thiếu Diệp đang cố gắng duy trì bình tĩnh, còn bày ra một thái độ rất là tự nhiên, giống như là thuận miệng mà hỏi, hắn cũng bừng tỉnh làm bộ hiểu ra như vừa nghĩ tới, nói:
- Ứng cử viên thư ký tôi vẫn chưa định được, chủ yếu là chủ nhiệm Phó đưa cho tôi 2 phần tài liệu còn chưa kịp xem kỹ, chỉ nhìn lướt qua, thì nhớ tên Triều Vĩ Cương… Sao, bí thư Khang có quen biết với Triều Vĩ Cương và...?
Hạ Tưởng làm bộ nhớ không nổi tên Thang Văn Cử.
Khang Thiếu Diệp trong lòng ghen ghét dữ dội, rõ ràng Phó Hiểu Bân khẳng định ở trên trình tự và trình độ tinh xảo của tài liệu động tay động chân, may mắn là Hạ Tưởng còn chưa nhìn kỹ, nếu không dưới ấn tượng đầu tiên, khẳng định là Triều Vĩ Cương chiếm ưu thế
Khang Thiếu Diệp trong lòng tức giận khó nguôi, chả trách ngày hôm qua Phó Hiểu Bân còn đặc biệt tìm y, đề xuất phải cùng nhau ngồi xuống. May thay y không đáp ứng, Phó Hiểu Bân khẳng định không có lòng tốt gì.
Trong lòng tức giận, mặt ngoài thì vẫn giả dạng làm như không có việc gì, Khang Thiếu Diệp liền lắc đầu cười:
- Không biết, tôi cũng nghe chủ nhiệm Phó nói qua, hai người dự tuyển một là Triều Vĩ Cương, một là Thang Văn Cử. Dường như nghe ai nói qua, Triều Vĩ Cương là thân thích của chủ nhiệm Phó? Chưa được chứng thật, có lẽ chỉ là đồn đại, ha ha. Tuy nhiên dường như còn nghe bộ trưởng Mộ nói qua, ông nói các phương diện điều kiện của Thang Văn Cử rất ưu tú, còn là top sinh viên các trường đại học uy tín hàng đầu, có vẻ phù hợp đảm nhiệm chức thư ký của Chủ tịch quận Hạ
Mượn thể diện của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mộ Duẫn Sơn ám chỉ với hắn, Hạ Tưởng trong lòng cười thầm, lại trực tiếp nói một câu:
- Thư ký phải chọn lựa thận trọng, vừa phải phù hợp với yêu cầu dùng người của cán bộ quốc gia, cũng phải phù hợp yêu cầu cá nhân của tôi, cho nên không vội, tôi sẽ cân nhắc thêm chút. Ngoài ra, tôi còn phải tham khảo một chút ý kiến của đồng chí Kim Hồng Tâm.
Kim Hồng Tâm là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân quận, là tổng quản của Ủy ban nhân dân quận, theo lý mà nói việc chọn người cho vị trí thư ký Chủ tịch quận nên do y đề cử mới đúng. Nhưng quận Hạ Mã vừa mới thành lập, hết thảy vẫn không quá chính quy, hơn nữa thư ký của Hạ Tưởng liên quan đến vấn đề biên chế nhân sự, do phương diện Quận ủy đề cử chọn người cũng chính đáng
Nhưng mặc kệ cuối cùng định ra là ai, đều phải qua cửa Kim Hồng Tâm, cho dù là chạy theo hình thức.
Khang Thiếu Diệp trong lòng tức giận, một việc nhỏ sao càng ngày càng kinh động đến nhiều người? Y thật không ngờ là Hạ Tưởng đã biết nguyên do nội tình trong đó, cố ý gây sức ép với y, liền đem hết thảy căn nguyên đổ hết tội lên trên người Phó Hiểu Bân, nghĩ thầm rằng hay cho một Phó Hiểu Bân, tương lai còn dài, một việc nhỏ ông đã đối nghịch với tôi, về sau cứ chờ xem, sẽ có ngày khiến ông lọt vào trong tay tôi
Thang Văn Cử là con trai một người bạn cũ của Khang Thiếu Diệp. Y miệng đầy hứa hẹn với bạn cũ là sẽ giúp Thang Văn Cử tiến vào Ủy ban nhân dân quận, sau đó ở bên cạnh Hạ Tưởng một thời gian, coi như bàn đạp, về sau điều đến Quận ủy cũng dễ dàng hơn, đó là việc nội bộ. Không nghĩ tới các biến chứng, Phó Hiểu Bân cũng giống y cùng một chủ ý, còn mượn sự tiện lợi của công tác, âm thầm động tay động chân... Khang Thiếu Diệp đối với ấn tượng của Phó Hiểu Bân đã kém tới cực điểm rồi
Khang Thiếu Diệp liền quyết định sẽ tìm Phó Hiểu Bân tranh luận phải trái, đồng thời cùng Kim Hồng Tâm liên lạc một chút.
Hạ Tưởng ngồi trên ghế sô pha rộng lớn, đợi Khang Thiếu Diệp vừa đi, hắn mới lần đầu tiên quan sát tỉ mỉ văn phòng Chủ tịch quận của hắn. Diện tích văn phòng không nhỏ, ước chừng có 50 m2, nếu cộng thêm gian ngoài, e là không chỉ có 70 m2. Nghiêm khắc mà nói, hơi vượt chỉ tiêu. Nhưng lúc ấy vào thời điểm xây dựng, Trần Phong tự mình chỉ thị văn phòng bí thư và Chủ tịch quận của quận Hạ Mã phải được xây dựng xa hoa sang trọng phô trương một chút, chính là muốn có một ấn tượng đối ngoại tốt đẹp, có lợi cho công tác thu hút đầu tư phát triển. Theo lâu dài mà suy xét, quận Hạ Mã về sau rất có khả năng sẽ trở thành một cửa sổ đối ngoại của thành phố Yến.
Văn phòng rộng rãi mà tươi sáng, bàn ghế mới tinh và một loạt các thương hiệu nội thất văn phòng, khá phô trương xa xỉ. Tuy nhiên bố cục so ra thì đơn giản. Hạ Tưởng không thích hoàn cảnh làm việc quá phức tạp, cũng không thích đồ đạc trong phòng quá nhiều, nên đã cho người dọn đi rất nhiều đồ đạc linh tinh, chỉ để lại giá sách và máy tính.
Thậm chí cả một số hoa cỏ cũng không bày trí
Môi trường đơn giản có lợi cho việc chuyên tâm làm việc, Hạ Tưởng đối với việc bố trí văn phòng coi như vừa lòng, đứng dậy nhìn ra phía ngoài cửa sổ
Thành phố Yến tới gần tháng 9, đang là thời kì hoàng kim của thị trường xây dựng, thời tiết tuy rằng nóng bức, nhưng nhiệt độ đang giảm dần, tới buổi tối rồi vẫn có thể thi công như cũ, tiến độ công trình rất nhanh. Ngoài cửa sổ, khắp nơi đều là những tòa cao ốc đang xây và cảnh tượng khí thế ngất trời
Quận Hạ Mã không phải toàn bộ đều là trong đất hoang, có một phần lớn là nội thành cũ kết hợp với nông thôn, còn có một bộ phận là đồng ruộng huyện Thường Sơn. Giai đoạn trước Ủy ban nhân dân thành phố cũng đã làm một lượng lớn công tác, thu hồi đất và tái định cư coi như thuận lợi, thôn dân còn dễ nói chuyện hơn so với dân thành phố
Tuy nhiên vấn đề dọn trở về và tái định cư, thì giao vào tay Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận đương nhiệm. Hạ Tưởng sở dĩ cho bất động sản Giang Sơn phát triển khu nhà ở giá rẻ, cũng là thật tâm xuất phát từ suy xét vì thôn dân mà làm ra quyết định
Thôn dân gốc bởi vì quận Hạ Mã trở thành khu vực thành thị, mà từ thôn dân chuyển biến thành dân thành phố. Đất đai của bọn họ bị trưng dụng, bồi thường hiện vật hoặc là hiện kim. Đại đa số cần là hiện vật, chính là bất động sản. Hạ Tưởng thân là sinh viên tốt nghiệp chuyên ngành kiến trúc, đối với nội tình trong ngành kiến trúc vô cùng thấu hiểu. Nhà đầu tư phát triển xây dựng các công trình tái định cư, hoặc là nói xây dựng khu dân cư cho tất cả các hộ tái định cư, chất lượng tuyệt đối khác xa với khu nhà thương mại bình thường
Thép không đạt được chỉ số tiêu chuẩn kỹ thuật còn được, thậm chí bê tông cũng sẽ dùng xi măng trộn cấp thấp, lại càng không cần nói đến gạch giữ nhiệt sử dụng ở lớp tường ngoài, nhỏ tới một cây đinh của cánh cửa sổ và hệ gioăng cao su của cửa sổ, đều sẽ chọn dùng một loại rẻ nhất! Cuối cùng bỏ một chút công phu trang hoàng thêm bên ngoài tường, thoạt nhìn thì không khác gì mấy với khu nhà ở thương mại. Trên thực tế cho dù là khả năng chống chấn động hay là hiệu quả giữ ấm, cùng với thời hạn sử dụng của cánh cửa sổ, chất lượng đều không tốt bằng khu nhà ở thương mại bán ra bình thường
Nhà đầu tư vì ích lợi, vì thỏa mãn vô số yêu cầu có lý hoặc vô lý của các hộ di dời, hoặc là vì thỏa mãn các điều kiện hạng mục của thành phố đề xuất, tuyệt đối sẽ nghiêm khắc khống chế phí tổn khu nhà ở tái định cư, nếu như toàn bộ nội tình trong đó được vạch trần ra, nhất định sẽ làm người ta nhìn thấy mà giật mình. Cho nên Hạ Tưởng xuất phát từ suy xét dài lâu, không chỉ là trách nhiệm của hắn thân là Chủ tịch quận, cũng là một trong những ước nguyện ban đầu của hắn khi thành lập bất động sản Giang Sơn, hắn cho bất động sản Giang Sơn phát triển khu nhà ở giá rẻ và nhà ở tái định cư, hơn nữa nghiêm lệnh Tiêu Ngũ kiểm soát chặt chất lượng công trình, tuyệt đối phải đối xử bình đẳng với tất cả các tòa nhà, không tính thêm phí, không ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, v.v…
Hạ Tưởng nhớ tới đời sau càng ngày càng nhiều chỗ tối tăm của bất động sản được vạch trần ra, thì vô cùng đau lòng. Không đề cập tới tòa cao ốc được gọi là thành phố đô thị quốc tế từ gốc rễ giống là cây mía bị bẻ gãy từng đốt một, được người ta gọi là nhà giòn tan, chỉ nói việc trải qua chuyên gia nghiên cứu và luận chứng mới phát hiện, tuổi thọ hơn phân nửa kiến trúc trong nước không vượt qua 30 năm!
30 năm, dân chúng dùng tiền mồ hôi nước mắt tích góp cả đời để mua một gian phòng để ở, ở mặt ngoài nhà nước cam kết có 70 năm quyền sử dụng, nhưng ai có thể nghĩ đến 30 năm sau phòng ốc sẽ bởi vì vấn đề cũ kỹ và an toàn mà sẽ bị cưỡng ép dỡ bỏ? Nếu 30 năm sau đột nhiên có vô số nhà ở của mấy triệu người trở nên nguy hiểm không thể ở nữa, nếu để họ phải mua lại nhà mới thêm lần nữa, Hạ Tưởng không dám tưởng tượng sẽ phát sinh ra sự tình gì nữa
Dân chúng bị lừa gạt đã quá nhiều rồi, hoàn toàn thành một khối thịt mỡ mà tất cả mọi người đều có thể cắt lên đó một dao. Chỉ tiếc là, nhân dân Trung Quốc không phải thịt mỡ, mà Trung Quốc từ xưa đến nay chưa từng đạt được cái gọi là quốc phú dân cường (nước có giàu dân mới mạnh), cho tới tận bây giờ đều là nước thì giàu mà dân không giàu. Vì sao? Bởi vì tiền đều chảy vào trong tay của một số người.
Nếu hắn đã lên làm Chủ tịch của một quận, chính là một quan phụ mẫu chân chính, phải vì lợi ích của nhân dân mà cai trị, dùng hết khả năng để chăm sóc tất cả các khía cạnh. Cho dù bởi vì nguyên nhân năng lực có nhiều chỗ không thể bận tâm tới, ít nhất hắn cũng phải cố gắng một phen, ít nhất cũng phải không thẹn với lương tâm mới được!
Hạ Tưởng cảm xúc dâng trào. Do hiện nay nhân dân bị 3 ngọn núi mới đè ép tới thở hồng hộc, gần như không có một ngày nghĩ tới bình yên. Cảm giác sâu sắc phải gánh trách nhiệm trọng đại trên vai, hắn không có sức mạnh để thay đổi thể chế, không có khả năng để thay đổi phương hướng lớn, nhưng ít ra có thể trong nhiệm kỳ của hắn, trong khu trực thuộc của hắn, không cho ba loại sản nghiệp hóa cải cách giáo dục, thương mại hóa hệ thống chăm sóc sức khỏe, thương phẩm hóa các ngành công nghiệp bất động sản giống như gánh nặng của núi thái sơn áp đảo mọi hy vọng nhỏ bé của mỗi một gia đình
Cũng là hi vọng cuối cùng.
Đang trong lúc miên man bất định, có người gõ cửa
Là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân quận Kim Hồng Tâm.
Kim Hồng Tâm tuổi không lớn, 33 tuổi, bộ dạng rất có tướng nhà quan, khi đi cũng là ngẩng cao đầu mà bước, làm cho người ta cảm giác rất uy vũ, tuy nhiên nụ cười trên mặt y lại cho người ta một cảm giác rất chân thành, tóm lại là từ trong ấn tượng đầu tiên đã khiến người ta cảm thấy là một người tốt
Kim Hồng Tâm làm Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân quận, trên công tác là một trong những người tiếp xúc với Hạ Tưởng nhiều nhất. Nói chung, Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân đều là người lãnh đạo chính phủ, cho dù không phải tâm phúc, cũng sẽ là người vô cùng tín nhiệm, nếu không chiếm được tín nhiệm của Chủ tịch quận, hoặc là bị mất quyền lực, hoặc là sẽ bị thay thế
Kim Hồng Tâm biết rõ nếu y muốn ngồi vững cái vị trí Chánh văn phòng, phải đạt được sự công nhận của Hạ Tưởng, y đã âm thầm làm rất nhiều việc, chẳng hạn như thay Hạ Tưởng sắp xếp tài xế và xe chuyên dụng, thay Hạ Tưởng bày trí văn phòng, tóm lại những điều Hạ Tưởng nghĩ tới, y nhất định sẽ sớm một bước nghĩ ra trước. Hạ Tưởng chưa thể nghĩ tới, y cũng nghĩ dùm luôn. Vị trí của Chánh văn phòng rất quan trọng, cũng rất khó làm, thử thách năng lực thừa thượng khải hạ (kề thừa người trên, dìu dắt kẻ dưới) và tầm nhìn bát diện linh lung (khéo bề xoay xở) của cá nhân một người, dùng một câu để hình dung chính là, tay trái đỡ ấm trà, tay phải cầm văn kiện, bất cứ lúc nào cũng phải nhìn ánh mắt của lãnh đạo mà làm việc.
Kim Hồng Tâm vừa rồi bị Khang Thiếu Diệp gọi lên nói chút chuyện, Phó bí thư có việc triệu tập. Y không dám không nghe, tuy là Khang Thiếu Diệp cũng không phải lãnh đạo trực tiếp của y. Nội dung cuộc trò chuyện nằm ngoài sự suy nghĩ của y, ý tứ lời trong lời ngoài của Khang Thiếu Diệp đều là muốn ám chỉ Kim Hồng Tâm, kêu y ở trước mặt Hạ Tưởng đề cử Thang Văn Cử đảm nhiệm thư ký của Hạ Tưởng, chỉ cần Kim Hồng Tâm có thể nói được vài lời, ý Khang Thiếu Diệp là, sẽ ghi nhớ cái tốt của y
Kim Hồng Tâm biết rõ y nên theo sát bước đi của người nào, càng biết rõ ở trước mặt Hạ Tưởng cái gì nên nói cái gì không nên nói. Hạ Tưởng có hậu thuẫn sâu rộng hay không thì y mặc kệ, y chỉ biết là, người mới 28 tuổi thì đã đảm nhiệm Chủ tịch quận, khẳng định là một người rất có trí tuệ chính trị. Hơn nữa nếu y không chiếm được sự tín nhiệm của Hạ Tưởng, thì cũng đừng mong ngồi vững ngai vàng Chánh văn phòng
Cho nên Kim Hồng Tâm vừa thấy mặt Hạ Tưởng, liền uyển chuyển nói ra sự tình Khang Thiếu Diệp tìm y nói chuyện
Hạ Tưởng sớm đã có thể đoán ra được Khang Thiếu Diệp sẽ tìm Kim Hồng Tâm ám chỉ cái gì, hắn cố ý nói ra tên Kim Hồng Tâm với Khang Thiếu Diệp, chính là cố ý để cho Khang Thiếu Diệp thay hắn thăm dò Kim Hồng Tâm một chút. Bởi vì hắn không rõ lập trường của Kim Hồng Tâm, là theo sát bước chân của hắn, hay là có dụng ý khác?
Trên cơ bản một vấn đề ứng viên thư ký đơn giản, dưới sự dẫn dắt tài tình của một thủ đoạn trên cả tuyệt vời, đã thành công ly gián giữa quan hệ Khang Thiếu Diệp và Phó Hiểu Bân, còn mượn tay của Khang Thiếu Diệp khiến cho Kim Hồng Tâm bày tỏ lập trường, hoàn toàn đạt tới hiệu quả mà hắn muốn
Hạ Tưởng đối với biểu hiện của Kim Hồng Tâm coi như vừa lòng, liền gật gật đầu, nói:
- Hồng Tâm, nhìn anh tuổi cũng không lớn, cái tên được đặt rất là ý nghĩa, đúng là hàm nghĩa hai tay chuẩn bị một trái tim hồng?
Kim Hồng Tâm hoảng sợ, không rõ lời này của Chủ tịch quận Hạ chỉ là lấy tên của y ra nói đùa, hay là có ý nghĩa khác, ám chỉ lập trường của y không vững? Kim Hồng Tâm mặt liền vội nghiêm túc nói:
- Cha tôi nói, lúc ấy đặt tên này cho tôi, quả thật là muốn để sau khi tôi trưởng thành, khi đối mặt với sự lựa chọn trọng đại, phải một trái tim vàng, hai tay sẵn sàng. Tuy nhiên trải qua sự trưởng thành và cảm nhận giác ngộ của bản thân tôi, tôi tổng kết ra một đạo lý, chính là một bầu nhiệt huyết, kiên định lập trường, thấy rõ phương hướng chính xác mới có thể bào đảm không đi nhầm đường
Hạ Tưởng gật gật đầu, rốt cục mỉm cười:
- Nói rất hay, nói cực hay, Hồng Tâm, cái nhìn của anh rất chính xác
Kim Hồng Tâm thấy Chủ tịch quận Hạ tỏ vẻ đồng ý đối với y, biết Chủ tịch quận Hạ đã bước đầu công nhận y rồi, hơi có chút kích động.
Hạ Tưởng không đợi y nói chuyện, lại nói:
- Giúp tôi một việc, đi lên lầu thông báo cho Phó Hiểu Bân một tiếng, kêu anh ta đến văn phòng của tôi một chuyến
Kim Hồng Tâm sửng sốt, Chủ tịch quận tìm Chánh văn phòng Quận ủy để thương lượng bàn bạc, có nội tình gì? Tuy nhiên có một số việc không phải là y nên hỏi thì tuyệt đối một câu cũng không thể hỏi, liền vội vàng đáp:
- Được, tôi lập tức đi.
Đi đến ngoài cửa Kim Hồng Tâm mới ý thức được Hạ Tưởng vì sao một mực lại cho y đích thân lên lầu mời một chuyến? Một cuộc điện thoại, Phó Hiểu Bân dù là ủy viên thường vụ, thì cũng phải lập tức xuống gặp mặt Chủ tịch quận Hạ. Chẳng lẽ là, hành động này của Chủ tịch quận Hạ còn có thâm ý sâu xa?
Kim Hồng Tâm đoán đúng rồi, Hạ Tưởng quả thật cố ý cho Kim Hồng Tâm lên lầu đi mời Phó Hiểu Bân, cũng là kế một công đôi việc
Kim Hồng Tâm không rõ nội tình, cũng không rõ dụng ý của Hạ Tưởng. Y đi lên trên lầu, đi vào văn phòng Phó Hiểu Bân, gõ gõ cửa
Giọng nói Phó Hiểu Bân từ trong phòng truyền ra:
- Mời vào
Kim Hồng Tâm cũng không nghĩ nhiều, đẩy cửa mà vào, vừa ngẩng đầu lên, thì mới phát hiện Khang Thiếu Diệp cũng ở đó, không khỏi sững sờ tại chỗ
Phó Hiểu Bân cũng sửng sốt, ông thật không ngờ là Kim Hồng Tâm đến tìm ông, trên mặt hơi thất thần liền trở lại bộ dạng tươi cười, hỏi:
- Chủ nhiệm Kim có việc gì chăng?
Kim Hồng Tâm liếc mắt nhìn Khang Thiếu Diệp một cái, chần chừ một chút, không biết nên mở miệng như thế nào. Tuy nhiên Kim Hồng Tâm cũng không biết chỉ là vấn đề ứng viên thư ký đã liên lụy tới thần kinh của rất nhiều người, may thay y có một ưu điểm lớn nhất chính là không nhiều chuyện lắm sự, dưới yêu cầu của Khang Thiếu Diệp, cũng không nói ra những lời không nên nói với Hạ Tưởng
Cho nên hơi do dự, y cũng không biết Hạ Tưởng mời Phó Hiểu Bân là vì chuyện gì, trước tiên hướng về Khang Thiếu Diệp khẽ gật đầu, vẫn là nói ra tình hình thực tế:
- Chủ tịch quận Hạ mời chủ nhiệm Phó qua đó một chuyến
Phó Hiểu Bân vừa nghe liền vui ra mặt, Chủ tịch quận Hạ cho mời, khẳng định là đã chọn được ứng viên thư ký, chỉ hoàn cảnh bây giờ có chút cam go, vốn định lập tức đứng dậy chạy xuống lầu, nhưng Khang Thiếu Diệp cũng có mặt ở đó, khiến cho ông hơi khó xử, không khỏi liếc mắt nhìn thêm Khang Thiếu Diệp một cái.
Khang Thiếu Diệp trong lòng trong nháy mắt cũng hiểu được chuyện gì, lập tức nổi trận lôi đình.
Gã đến tìm Phó Hiểu Bân chính là muốn nói điều kiện, đưa ra điều kiện trao đổi, xem xem Phó Hiểu Bân có thể lui nhường một bước hay không, gã có thể bồi thường ở phương diện khác. Không ngờ lời vừa ra khỏi miệng, đã bị Phó Hiểu Bân từ chối. Trong lúc Khang Thiếu Diệp còn muốn dùng lý lẽ tình cảm để thuyết phục Phó Hiểu Bân, thì Kim Hồng Tâm tới.
Khang Thiếu Diệp tự nhận tốt xấu gì cũng là Phó bí thư, là nhân vật số 3 trong quận, trưởng phòng nhân sự, nắm giữ quyền lực, Kim Hồng Tâm cũng chỉ là một Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân, khẳng định sẽ bị lung lay bởi lời hứa hẹn của gã, sẽ vì gã nói tốt vài câu. Không thể tưởng, chân trước mới hứa hẹn xong với Kim Hồng Tâm, thì chân sau Kim Hồng Tâm chịu sự nhờ vả của Hạ Tưởng đến mời Phó Hiểu Bân, rất rõ ràng, Kim Hồng Tâm chẳng những không hề ở trước mặt Hạ Tưởng thay gã nói vài lời, nói không chừng còn thay Phó Hiểu Bân nói tình lý
Khang Thiếu Diệp tức giận có thừa, liên lụy cả Kim Hồng Tâm cũng hận luôn một thể
Gã lại thấy hai người Phó Hiểu Bân và Kim Hồng Tâm nhìn gã với ánh mắt khác thường, liền biết y có ngồi ì ra đó đã không còn ý nghĩa gì, liền nói với Phó Hiểu Bân:
- Chủ nhiệm Phó, chúc mừng!
Sau đó lại lặng lẽ liếc mắt nhìn Kim Hồng Tâm một cái, khẽ hừ một tiếng, còn nói:
- Chủ nhiệm Kim, hay cho một trái tim hồng, hai tay chuẩn bị, cũng chúc mừng anh
Phó Hiểu Bân biết Khang Thiếu Diệp chúc mừng là có ý tứ gì, cười gật gật đầu, không có tiếp lời. Kim Hồng Tâm cũng biết Khang Thiếu Diệp chúc mừng là có ý tứ gì, là ám chỉ y không thay gã ở trước mặt Hạ Tưởng nói tốt vài câu, chỉ có điều Kim Hồng Tâm không thể hiểu chính là, phó bí thư Khang oán giận y thì thôi vậy, sao nghe trong giọng điệu của phó bí thư Khang, dường như là rất bất mãn đối với chủ nhiệm Phó
Không đợi Kim Hồng Tâm làm rõ tình hình, Khang Thiếu Diệp liền phẩy tay áo bỏ đi.
Phó Hiểu Bân cũng không rõ sự tình Khang Thiếu Diệp đi tìm Kim Hồng Tâm, ông và Kim Hồng Tâm cùng nhau xuống lầu, còn vỗ vỗ vai Kim Hồng Tâm, nói:
- Hồng Tâm, về sau Quận ủy bên này có chuyện gì cần hỗ trợ, cứ tới tìm tôi, trong phạm vi năng lực, không có hai lời
Kim Hồng Tâm là tổng quản Ủy ban nhân dân quận, quan hệ giữa y và Hạ Tưởng khẳng định không tồi, về sau Triều Vĩ Cương đảm nhiệm thư ký của Hạ Tưởng, rất nhiều công tác còn phải do Kim Hồng Tâm phụ trách sắp xếp. Hơn nữa Hạ Tưởng cố ý cho Kim Hồng Tâm đi lên mời ông, con người Phó Hiểu Bân rất nhạy bén, ngay lập tức đoán ra được là cái gì, thì ngay lập tức quyết định tạo quan hệ tốt với Kim Hồng Tâm
Kim Hồng Tâm nhận thấy thái độ nhiệt tình của Phó Hiểu Bân, không chút giả tạo, nên cũng nhiệt tình đáp lại mà nói:
- Không dám, không dám, nói không chừng sau này thật sự có làm phiền tới chỗ của chủ nhiệm Phó, đến lúc đó lãnh đạo đừng không nể tình là được rồi
Cùng là Chánh văn phòng, tuy nhiên Phó Hiểu Bân cũng là ủy viên thường vụ Quận ủy, là lãnh đạo quận, y không thể nào sánh bằng, thái độ hạ thấp một chút cũng bình thường
- Nhất định, nhất định, lão Phó tôi rất coi trọng bạn bè rất coi trọng tình cảm
Phó Hiểu Bân dưới sự cao hứng, cùng Kim Hồng Tâm lôi kéo quan hệ
- Sau này Triều Vĩ Cương thành thư ký của Chủ tịch quận Hạ, trên công tác có chỗ bất lợi, nhờ chủ nhiệm Kim thay tôi phê bình góp ý cho cậu ta Nguồn truyện:
Kim Hồng Tâm đầu óc ngừng một lát, nháy mắt hiểu ra chuyện gì, kinh ngạc hỏi:
- Triều Vĩ Cương là… của chủ nhiệm Phó?
Phó Hiểu Bân cười gật đầu, ông cũng biết nếu thật sự muốn khiến Kim Hồng Tâm chiếu cố Triều Vĩ Cương một phần, thì phải nói thật, nếu không để một lúc nào đó để y từ miệng người khác biết được chân tướng, chắc chắn sẽ oán giận ông… liền nói:
- Là người một nhà, Hồng Tâm biết là được, đừng nói ra ngoài
Kim Hồng Tâm mới hiểu được dụng ý thật sự của Chủ tịch quận Hạ cho y đi lên mời Phó Hiểu Bân, có phải là để cho y cố ý làm Khang Thiếu Diệp mất hứng hay không y không dám đoán già đoán non, nhưng khẳng định có ý khiến cho y và Phó Hiểu Bân đến gần nhau hơn, có lẽ còn có ám chỉ để y thay Chủ tịch quận Hạ lôi kéo Phó Hiểu Bân
Hạ Tưởng thấy sắc mặt Khang Thiếu Diệp đang cố gắng duy trì bình tĩnh, còn bày ra một thái độ rất là tự nhiên, giống như là thuận miệng mà hỏi, hắn cũng bừng tỉnh làm bộ hiểu ra như vừa nghĩ tới, nói:
- Ứng cử viên thư ký tôi vẫn chưa định được, chủ yếu là chủ nhiệm Phó đưa cho tôi 2 phần tài liệu còn chưa kịp xem kỹ, chỉ nhìn lướt qua, thì nhớ tên Triều Vĩ Cương… Sao, bí thư Khang có quen biết với Triều Vĩ Cương và...?
Hạ Tưởng làm bộ nhớ không nổi tên Thang Văn Cử.
Khang Thiếu Diệp trong lòng ghen ghét dữ dội, rõ ràng Phó Hiểu Bân khẳng định ở trên trình tự và trình độ tinh xảo của tài liệu động tay động chân, may mắn là Hạ Tưởng còn chưa nhìn kỹ, nếu không dưới ấn tượng đầu tiên, khẳng định là Triều Vĩ Cương chiếm ưu thế
Khang Thiếu Diệp trong lòng tức giận khó nguôi, chả trách ngày hôm qua Phó Hiểu Bân còn đặc biệt tìm y, đề xuất phải cùng nhau ngồi xuống. May thay y không đáp ứng, Phó Hiểu Bân khẳng định không có lòng tốt gì.
Trong lòng tức giận, mặt ngoài thì vẫn giả dạng làm như không có việc gì, Khang Thiếu Diệp liền lắc đầu cười:
- Không biết, tôi cũng nghe chủ nhiệm Phó nói qua, hai người dự tuyển một là Triều Vĩ Cương, một là Thang Văn Cử. Dường như nghe ai nói qua, Triều Vĩ Cương là thân thích của chủ nhiệm Phó? Chưa được chứng thật, có lẽ chỉ là đồn đại, ha ha. Tuy nhiên dường như còn nghe bộ trưởng Mộ nói qua, ông nói các phương diện điều kiện của Thang Văn Cử rất ưu tú, còn là top sinh viên các trường đại học uy tín hàng đầu, có vẻ phù hợp đảm nhiệm chức thư ký của Chủ tịch quận Hạ
Mượn thể diện của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mộ Duẫn Sơn ám chỉ với hắn, Hạ Tưởng trong lòng cười thầm, lại trực tiếp nói một câu:
- Thư ký phải chọn lựa thận trọng, vừa phải phù hợp với yêu cầu dùng người của cán bộ quốc gia, cũng phải phù hợp yêu cầu cá nhân của tôi, cho nên không vội, tôi sẽ cân nhắc thêm chút. Ngoài ra, tôi còn phải tham khảo một chút ý kiến của đồng chí Kim Hồng Tâm.
Kim Hồng Tâm là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân quận, là tổng quản của Ủy ban nhân dân quận, theo lý mà nói việc chọn người cho vị trí thư ký Chủ tịch quận nên do y đề cử mới đúng. Nhưng quận Hạ Mã vừa mới thành lập, hết thảy vẫn không quá chính quy, hơn nữa thư ký của Hạ Tưởng liên quan đến vấn đề biên chế nhân sự, do phương diện Quận ủy đề cử chọn người cũng chính đáng
Nhưng mặc kệ cuối cùng định ra là ai, đều phải qua cửa Kim Hồng Tâm, cho dù là chạy theo hình thức.
Khang Thiếu Diệp trong lòng tức giận, một việc nhỏ sao càng ngày càng kinh động đến nhiều người? Y thật không ngờ là Hạ Tưởng đã biết nguyên do nội tình trong đó, cố ý gây sức ép với y, liền đem hết thảy căn nguyên đổ hết tội lên trên người Phó Hiểu Bân, nghĩ thầm rằng hay cho một Phó Hiểu Bân, tương lai còn dài, một việc nhỏ ông đã đối nghịch với tôi, về sau cứ chờ xem, sẽ có ngày khiến ông lọt vào trong tay tôi
Thang Văn Cử là con trai một người bạn cũ của Khang Thiếu Diệp. Y miệng đầy hứa hẹn với bạn cũ là sẽ giúp Thang Văn Cử tiến vào Ủy ban nhân dân quận, sau đó ở bên cạnh Hạ Tưởng một thời gian, coi như bàn đạp, về sau điều đến Quận ủy cũng dễ dàng hơn, đó là việc nội bộ. Không nghĩ tới các biến chứng, Phó Hiểu Bân cũng giống y cùng một chủ ý, còn mượn sự tiện lợi của công tác, âm thầm động tay động chân... Khang Thiếu Diệp đối với ấn tượng của Phó Hiểu Bân đã kém tới cực điểm rồi
Khang Thiếu Diệp liền quyết định sẽ tìm Phó Hiểu Bân tranh luận phải trái, đồng thời cùng Kim Hồng Tâm liên lạc một chút.
Hạ Tưởng ngồi trên ghế sô pha rộng lớn, đợi Khang Thiếu Diệp vừa đi, hắn mới lần đầu tiên quan sát tỉ mỉ văn phòng Chủ tịch quận của hắn. Diện tích văn phòng không nhỏ, ước chừng có 50 m2, nếu cộng thêm gian ngoài, e là không chỉ có 70 m2. Nghiêm khắc mà nói, hơi vượt chỉ tiêu. Nhưng lúc ấy vào thời điểm xây dựng, Trần Phong tự mình chỉ thị văn phòng bí thư và Chủ tịch quận của quận Hạ Mã phải được xây dựng xa hoa sang trọng phô trương một chút, chính là muốn có một ấn tượng đối ngoại tốt đẹp, có lợi cho công tác thu hút đầu tư phát triển. Theo lâu dài mà suy xét, quận Hạ Mã về sau rất có khả năng sẽ trở thành một cửa sổ đối ngoại của thành phố Yến.
Văn phòng rộng rãi mà tươi sáng, bàn ghế mới tinh và một loạt các thương hiệu nội thất văn phòng, khá phô trương xa xỉ. Tuy nhiên bố cục so ra thì đơn giản. Hạ Tưởng không thích hoàn cảnh làm việc quá phức tạp, cũng không thích đồ đạc trong phòng quá nhiều, nên đã cho người dọn đi rất nhiều đồ đạc linh tinh, chỉ để lại giá sách và máy tính.
Thậm chí cả một số hoa cỏ cũng không bày trí
Môi trường đơn giản có lợi cho việc chuyên tâm làm việc, Hạ Tưởng đối với việc bố trí văn phòng coi như vừa lòng, đứng dậy nhìn ra phía ngoài cửa sổ
Thành phố Yến tới gần tháng 9, đang là thời kì hoàng kim của thị trường xây dựng, thời tiết tuy rằng nóng bức, nhưng nhiệt độ đang giảm dần, tới buổi tối rồi vẫn có thể thi công như cũ, tiến độ công trình rất nhanh. Ngoài cửa sổ, khắp nơi đều là những tòa cao ốc đang xây và cảnh tượng khí thế ngất trời
Quận Hạ Mã không phải toàn bộ đều là trong đất hoang, có một phần lớn là nội thành cũ kết hợp với nông thôn, còn có một bộ phận là đồng ruộng huyện Thường Sơn. Giai đoạn trước Ủy ban nhân dân thành phố cũng đã làm một lượng lớn công tác, thu hồi đất và tái định cư coi như thuận lợi, thôn dân còn dễ nói chuyện hơn so với dân thành phố
Tuy nhiên vấn đề dọn trở về và tái định cư, thì giao vào tay Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận đương nhiệm. Hạ Tưởng sở dĩ cho bất động sản Giang Sơn phát triển khu nhà ở giá rẻ, cũng là thật tâm xuất phát từ suy xét vì thôn dân mà làm ra quyết định
Thôn dân gốc bởi vì quận Hạ Mã trở thành khu vực thành thị, mà từ thôn dân chuyển biến thành dân thành phố. Đất đai của bọn họ bị trưng dụng, bồi thường hiện vật hoặc là hiện kim. Đại đa số cần là hiện vật, chính là bất động sản. Hạ Tưởng thân là sinh viên tốt nghiệp chuyên ngành kiến trúc, đối với nội tình trong ngành kiến trúc vô cùng thấu hiểu. Nhà đầu tư phát triển xây dựng các công trình tái định cư, hoặc là nói xây dựng khu dân cư cho tất cả các hộ tái định cư, chất lượng tuyệt đối khác xa với khu nhà thương mại bình thườngThép không đạt được chỉ số tiêu chuẩn kỹ thuật còn được, thậm chí bê tông cũng sẽ dùng xi măng trộn cấp thấp, lại càng không cần nói đến gạch giữ nhiệt sử dụng ở lớp tường ngoài, nhỏ tới một cây đinh của cánh cửa sổ và hệ gioăng cao su của cửa sổ, đều sẽ chọn dùng một loại rẻ nhất! Cuối cùng bỏ một chút công phu trang hoàng thêm bên ngoài tường, thoạt nhìn thì không khác gì mấy với khu nhà ở thương mại. Trên thực tế cho dù là khả năng chống chấn động hay là hiệu quả giữ ấm, cùng với thời hạn sử dụng của cánh cửa sổ, chất lượng đều không tốt bằng khu nhà ở thương mại bán ra bình thường
Nhà đầu tư vì ích lợi, vì thỏa mãn vô số yêu cầu có lý hoặc vô lý của các hộ di dời, hoặc là vì thỏa mãn các điều kiện hạng mục của thành phố đề xuất, tuyệt đối sẽ nghiêm khắc khống chế phí tổn khu nhà ở tái định cư, nếu như toàn bộ nội tình trong đó được vạch trần ra, nhất định sẽ làm người ta nhìn thấy mà giật mình. Cho nên Hạ Tưởng xuất phát từ suy xét dài lâu, không chỉ là trách nhiệm của hắn thân là Chủ tịch quận, cũng là một trong những ước nguyện ban đầu của hắn khi thành lập bất động sản Giang Sơn, hắn cho bất động sản Giang Sơn phát triển khu nhà ở giá rẻ và nhà ở tái định cư, hơn nữa nghiêm lệnh Tiêu Ngũ kiểm soát chặt chất lượng công trình, tuyệt đối phải đối xử bình đẳng với tất cả các tòa nhà, không tính thêm phí, không ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, v.v…
Hạ Tưởng nhớ tới đời sau càng ngày càng nhiều chỗ tối tăm của bất động sản được vạch trần ra, thì vô cùng đau lòng. Không đề cập tới tòa cao ốc được gọi là thành phố đô thị quốc tế từ gốc rễ giống là cây mía bị bẻ gãy từng đốt một, được người ta gọi là nhà giòn tan, chỉ nói việc trải qua chuyên gia nghiên cứu và luận chứng mới phát hiện, tuổi thọ hơn phân nửa kiến trúc trong nước không vượt qua 30 năm!
30 năm, dân chúng dùng tiền mồ hôi nước mắt tích góp cả đời để mua một gian phòng để ở, ở mặt ngoài nhà nước cam kết có 70 năm quyền sử dụng, nhưng ai có thể nghĩ đến 30 năm sau phòng ốc sẽ bởi vì vấn đề cũ kỹ và an toàn mà sẽ bị cưỡng ép dỡ bỏ? Nếu 30 năm sau đột nhiên có vô số nhà ở của mấy triệu người trở nên nguy hiểm không thể ở nữa, nếu để họ phải mua lại nhà mới thêm lần nữa, Hạ Tưởng không dám tưởng tượng sẽ phát sinh ra sự tình gì nữa
Dân chúng bị lừa gạt đã quá nhiều rồi, hoàn toàn thành một khối thịt mỡ mà tất cả mọi người đều có thể cắt lên đó một dao. Chỉ tiếc là, nhân dân Trung Quốc không phải thịt mỡ, mà Trung Quốc từ xưa đến nay chưa từng đạt được cái gọi là quốc phú dân cường (nước có giàu dân mới mạnh), cho tới tận bây giờ đều là nước thì giàu mà dân không giàu. Vì sao? Bởi vì tiền đều chảy vào trong tay của một số người.
Nếu hắn đã lên làm Chủ tịch của một quận, chính là một quan phụ mẫu chân chính, phải vì lợi ích của nhân dân mà cai trị, dùng hết khả năng để chăm sóc tất cả các khía cạnh. Cho dù bởi vì nguyên nhân năng lực có nhiều chỗ không thể bận tâm tới, ít nhất hắn cũng phải cố gắng một phen, ít nhất cũng phải không thẹn với lương tâm mới được!
Hạ Tưởng cảm xúc dâng trào. Do hiện nay nhân dân bị 3 ngọn núi mới đè ép tới thở hồng hộc, gần như không có một ngày nghĩ tới bình yên. Cảm giác sâu sắc phải gánh trách nhiệm trọng đại trên vai, hắn không có sức mạnh để thay đổi thể chế, không có khả năng để thay đổi phương hướng lớn, nhưng ít ra có thể trong nhiệm kỳ của hắn, trong khu trực thuộc của hắn, không cho ba loại sản nghiệp hóa cải cách giáo dục, thương mại hóa hệ thống chăm sóc sức khỏe, thương phẩm hóa các ngành công nghiệp bất động sản giống như gánh nặng của núi thái sơn áp đảo mọi hy vọng nhỏ bé của mỗi một gia đình
Cũng là hi vọng cuối cùng.
Đang trong lúc miên man bất định, có người gõ cửa
Là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân quận Kim Hồng Tâm.
Kim Hồng Tâm tuổi không lớn, 33 tuổi, bộ dạng rất có tướng nhà quan, khi đi cũng là ngẩng cao đầu mà bước, làm cho người ta cảm giác rất uy vũ, tuy nhiên nụ cười trên mặt y lại cho người ta một cảm giác rất chân thành, tóm lại là từ trong ấn tượng đầu tiên đã khiến người ta cảm thấy là một người tốt
Kim Hồng Tâm làm Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân quận, trên công tác là một trong những người tiếp xúc với Hạ Tưởng nhiều nhất. Nói chung, Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân đều là người lãnh đạo chính phủ, cho dù không phải tâm phúc, cũng sẽ là người vô cùng tín nhiệm, nếu không chiếm được tín nhiệm của Chủ tịch quận, hoặc là bị mất quyền lực, hoặc là sẽ bị thay thế
Kim Hồng Tâm biết rõ nếu y muốn ngồi vững cái vị trí Chánh văn phòng, phải đạt được sự công nhận của Hạ Tưởng, y đã âm thầm làm rất nhiều việc, chẳng hạn như thay Hạ Tưởng sắp xếp tài xế và xe chuyên dụng, thay Hạ Tưởng bày trí văn phòng, tóm lại những điều Hạ Tưởng nghĩ tới, y nhất định sẽ sớm một bước nghĩ ra trước. Hạ Tưởng chưa thể nghĩ tới, y cũng nghĩ dùm luôn. Vị trí của Chánh văn phòng rất quan trọng, cũng rất khó làm, thử thách năng lực thừa thượng khải hạ (kề thừa người trên, dìu dắt kẻ dưới) và tầm nhìn bát diện linh lung (khéo bề xoay xở) của cá nhân một người, dùng một câu để hình dung chính là, tay trái đỡ ấm trà, tay phải cầm văn kiện, bất cứ lúc nào cũng phải nhìn ánh mắt của lãnh đạo mà làm việc.
Kim Hồng Tâm vừa rồi bị Khang Thiếu Diệp gọi lên nói chút chuyện, Phó bí thư có việc triệu tập. Y không dám không nghe, tuy là Khang Thiếu Diệp cũng không phải lãnh đạo trực tiếp của y. Nội dung cuộc trò chuyện nằm ngoài sự suy nghĩ của y, ý tứ lời trong lời ngoài của Khang Thiếu Diệp đều là muốn ám chỉ Kim Hồng Tâm, kêu y ở trước mặt Hạ Tưởng đề cử Thang Văn Cử đảm nhiệm thư ký của Hạ Tưởng, chỉ cần Kim Hồng Tâm có thể nói được vài lời, ý Khang Thiếu Diệp là, sẽ ghi nhớ cái tốt của y
Kim Hồng Tâm biết rõ y nên theo sát bước đi của người nào, càng biết rõ ở trước mặt Hạ Tưởng cái gì nên nói cái gì không nên nói. Hạ Tưởng có hậu thuẫn sâu rộng hay không thì y mặc kệ, y chỉ biết là, người mới 28 tuổi thì đã đảm nhiệm Chủ tịch quận, khẳng định là một người rất có trí tuệ chính trị. Hơn nữa nếu y không chiếm được sự tín nhiệm của Hạ Tưởng, thì cũng đừng mong ngồi vững ngai vàng Chánh văn phòng
Cho nên Kim Hồng Tâm vừa thấy mặt Hạ Tưởng, liền uyển chuyển nói ra sự tình Khang Thiếu Diệp tìm y nói chuyện
Hạ Tưởng sớm đã có thể đoán ra được Khang Thiếu Diệp sẽ tìm Kim Hồng Tâm ám chỉ cái gì, hắn cố ý nói ra tên Kim Hồng Tâm với Khang Thiếu Diệp, chính là cố ý để cho Khang Thiếu Diệp thay hắn thăm dò Kim Hồng Tâm một chút. Bởi vì hắn không rõ lập trường của Kim Hồng Tâm, là theo sát bước chân của hắn, hay là có dụng ý khác?
Trên cơ bản một vấn đề ứng viên thư ký đơn giản, dưới sự dẫn dắt tài tình của một thủ đoạn trên cả tuyệt vời, đã thành công ly gián giữa quan hệ Khang Thiếu Diệp và Phó Hiểu Bân, còn mượn tay của Khang Thiếu Diệp khiến cho Kim Hồng Tâm bày tỏ lập trường, hoàn toàn đạt tới hiệu quả mà hắn muốn
Hạ Tưởng đối với biểu hiện của Kim Hồng Tâm coi như vừa lòng, liền gật gật đầu, nói:
- Hồng Tâm, nhìn anh tuổi cũng không lớn, cái tên được đặt rất là ý nghĩa, đúng là hàm nghĩa hai tay chuẩn bị một trái tim hồng?
Kim Hồng Tâm hoảng sợ, không rõ lời này của Chủ tịch quận Hạ chỉ là lấy tên của y ra nói đùa, hay là có ý nghĩa khác, ám chỉ lập trường của y không vững? Kim Hồng Tâm mặt liền vội nghiêm túc nói:
- Cha tôi nói, lúc ấy đặt tên này cho tôi, quả thật là muốn để sau khi tôi trưởng thành, khi đối mặt với sự lựa chọn trọng đại, phải một trái tim vàng, hai tay sẵn sàng. Tuy nhiên trải qua sự trưởng thành và cảm nhận giác ngộ của bản thân tôi, tôi tổng kết ra một đạo lý, chính là một bầu nhiệt huyết, kiên định lập trường, thấy rõ phương hướng chính xác mới có thể bào đảm không đi nhầm đường
Hạ Tưởng gật gật đầu, rốt cục mỉm cười:
- Nói rất hay, nói cực hay, Hồng Tâm, cái nhìn của anh rất chính xác
Kim Hồng Tâm thấy Chủ tịch quận Hạ tỏ vẻ đồng ý đối với y, biết Chủ tịch quận Hạ đã bước đầu công nhận y rồi, hơi có chút kích động.
Hạ Tưởng không đợi y nói chuyện, lại nói:
- Giúp tôi một việc, đi lên lầu thông báo cho Phó Hiểu Bân một tiếng, kêu anh ta đến văn phòng của tôi một chuyến
Kim Hồng Tâm sửng sốt, Chủ tịch quận tìm Chánh văn phòng Quận ủy để thương lượng bàn bạc, có nội tình gì? Tuy nhiên có một số việc không phải là y nên hỏi thì tuyệt đối một câu cũng không thể hỏi, liền vội vàng đáp:
- Được, tôi lập tức đi.
Đi đến ngoài cửa Kim Hồng Tâm mới ý thức được Hạ Tưởng vì sao một mực lại cho y đích thân lên lầu mời một chuyến? Một cuộc điện thoại, Phó Hiểu Bân dù là ủy viên thường vụ, thì cũng phải lập tức xuống gặp mặt Chủ tịch quận Hạ. Chẳng lẽ là, hành động này của Chủ tịch quận Hạ còn có thâm ý sâu xa?
Kim Hồng Tâm đoán đúng rồi, Hạ Tưởng quả thật cố ý cho Kim Hồng Tâm lên lầu đi mời Phó Hiểu Bân, cũng là kế một công đôi việc
Kim Hồng Tâm không rõ nội tình, cũng không rõ dụng ý của Hạ Tưởng. Y đi lên trên lầu, đi vào văn phòng Phó Hiểu Bân, gõ gõ cửa
Giọng nói Phó Hiểu Bân từ trong phòng truyền ra:
- Mời vào
Kim Hồng Tâm cũng không nghĩ nhiều, đẩy cửa mà vào, vừa ngẩng đầu lên, thì mới phát hiện Khang Thiếu Diệp cũng ở đó, không khỏi sững sờ tại chỗ
Phó Hiểu Bân cũng sửng sốt, ông thật không ngờ là Kim Hồng Tâm đến tìm ông, trên mặt hơi thất thần liền trở lại bộ dạng tươi cười, hỏi:
- Chủ nhiệm Kim có việc gì chăng?
Kim Hồng Tâm liếc mắt nhìn Khang Thiếu Diệp một cái, chần chừ một chút, không biết nên mở miệng như thế nào. Tuy nhiên Kim Hồng Tâm cũng không biết chỉ là vấn đề ứng viên thư ký đã liên lụy tới thần kinh của rất nhiều người, may thay y có một ưu điểm lớn nhất chính là không nhiều chuyện lắm sự, dưới yêu cầu của Khang Thiếu Diệp, cũng không nói ra những lời không nên nói với Hạ Tưởng
Cho nên hơi do dự, y cũng không biết Hạ Tưởng mời Phó Hiểu Bân là vì chuyện gì, trước tiên hướng về Khang Thiếu Diệp khẽ gật đầu, vẫn là nói ra tình hình thực tế:
- Chủ tịch quận Hạ mời chủ nhiệm Phó qua đó một chuyến
Phó Hiểu Bân vừa nghe liền vui ra mặt, Chủ tịch quận Hạ cho mời, khẳng định là đã chọn được ứng viên thư ký, chỉ hoàn cảnh bây giờ có chút cam go, vốn định lập tức đứng dậy chạy xuống lầu, nhưng Khang Thiếu Diệp cũng có mặt ở đó, khiến cho ông hơi khó xử, không khỏi liếc mắt nhìn thêm Khang Thiếu Diệp một cái.
Khang Thiếu Diệp trong lòng trong nháy mắt cũng hiểu được chuyện gì, lập tức nổi trận lôi đình.
Gã đến tìm Phó Hiểu Bân chính là muốn nói điều kiện, đưa ra điều kiện trao đổi, xem xem Phó Hiểu Bân có thể lui nhường một bước hay không, gã có thể bồi thường ở phương diện khác. Không ngờ lời vừa ra khỏi miệng, đã bị Phó Hiểu Bân từ chối. Trong lúc Khang Thiếu Diệp còn muốn dùng lý lẽ tình cảm để thuyết phục Phó Hiểu Bân, thì Kim Hồng Tâm tới.
Khang Thiếu Diệp tự nhận tốt xấu gì cũng là Phó bí thư, là nhân vật số 3 trong quận, trưởng phòng nhân sự, nắm giữ quyền lực, Kim Hồng Tâm cũng chỉ là một Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân, khẳng định sẽ bị lung lay bởi lời hứa hẹn của gã, sẽ vì gã nói tốt vài câu. Không thể tưởng, chân trước mới hứa hẹn xong với Kim Hồng Tâm, thì chân sau Kim Hồng Tâm chịu sự nhờ vả của Hạ Tưởng đến mời Phó Hiểu Bân, rất rõ ràng, Kim Hồng Tâm chẳng những không hề ở trước mặt Hạ Tưởng thay gã nói vài lời, nói không chừng còn thay Phó Hiểu Bân nói tình lý
Khang Thiếu Diệp tức giận có thừa, liên lụy cả Kim Hồng Tâm cũng hận luôn một thể
Gã lại thấy hai người Phó Hiểu Bân và Kim Hồng Tâm nhìn gã với ánh mắt khác thường, liền biết y có ngồi ì ra đó đã không còn ý nghĩa gì, liền nói với Phó Hiểu Bân:
- Chủ nhiệm Phó, chúc mừng!
Sau đó lại lặng lẽ liếc mắt nhìn Kim Hồng Tâm một cái, khẽ hừ một tiếng, còn nói:
- Chủ nhiệm Kim, hay cho một trái tim hồng, hai tay chuẩn bị, cũng chúc mừng anh
Phó Hiểu Bân biết Khang Thiếu Diệp chúc mừng là có ý tứ gì, cười gật gật đầu, không có tiếp lời. Kim Hồng Tâm cũng biết Khang Thiếu Diệp chúc mừng là có ý tứ gì, là ám chỉ y không thay gã ở trước mặt Hạ Tưởng nói tốt vài câu, chỉ có điều Kim Hồng Tâm không thể hiểu chính là, phó bí thư Khang oán giận y thì thôi vậy, sao nghe trong giọng điệu của phó bí thư Khang, dường như là rất bất mãn đối với chủ nhiệm Phó
Không đợi Kim Hồng Tâm làm rõ tình hình, Khang Thiếu Diệp liền phẩy tay áo bỏ đi.
Phó Hiểu Bân cũng không rõ sự tình Khang Thiếu Diệp đi tìm Kim Hồng Tâm, ông và Kim Hồng Tâm cùng nhau xuống lầu, còn vỗ vỗ vai Kim Hồng Tâm, nói:
- Hồng Tâm, về sau Quận ủy bên này có chuyện gì cần hỗ trợ, cứ tới tìm tôi, trong phạm vi năng lực, không có hai lời
Kim Hồng Tâm là tổng quản Ủy ban nhân dân quận, quan hệ giữa y và Hạ Tưởng khẳng định không tồi, về sau Triều Vĩ Cương đảm nhiệm thư ký của Hạ Tưởng, rất nhiều công tác còn phải do Kim Hồng Tâm phụ trách sắp xếp. Hơn nữa Hạ Tưởng cố ý cho Kim Hồng Tâm đi lên mời ông, con người Phó Hiểu Bân rất nhạy bén, ngay lập tức đoán ra được là cái gì, thì ngay lập tức quyết định tạo quan hệ tốt với Kim Hồng Tâm
Kim Hồng Tâm nhận thấy thái độ nhiệt tình của Phó Hiểu Bân, không chút giả tạo, nên cũng nhiệt tình đáp lại mà nói:
- Không dám, không dám, nói không chừng sau này thật sự có làm phiền tới chỗ của chủ nhiệm Phó, đến lúc đó lãnh đạo đừng không nể tình là được rồi
Cùng là Chánh văn phòng, tuy nhiên Phó Hiểu Bân cũng là ủy viên thường vụ Quận ủy, là lãnh đạo quận, y không thể nào sánh bằng, thái độ hạ thấp một chút cũng bình thường
- Nhất định, nhất định, lão Phó tôi rất coi trọng bạn bè rất coi trọng tình cảm
Phó Hiểu Bân dưới sự cao hứng, cùng Kim Hồng Tâm lôi kéo quan hệ
- Sau này Triều Vĩ Cương thành thư ký của Chủ tịch quận Hạ, trên công tác có chỗ bất lợi, nhờ chủ nhiệm Kim thay tôi phê bình góp ý cho cậu ta Nguồn truyện: Truyện FULL
Kim Hồng Tâm đầu óc ngừng một lát, nháy mắt hiểu ra chuyện gì, kinh ngạc hỏi:
- Triều Vĩ Cương là… của chủ nhiệm Phó?
Phó Hiểu Bân cười gật đầu, ông cũng biết nếu thật sự muốn khiến Kim Hồng Tâm chiếu cố Triều Vĩ Cương một phần, thì phải nói thật, nếu không để một lúc nào đó để y từ miệng người khác biết được chân tướng, chắc chắn sẽ oán giận ông… liền nói:
- Là người một nhà, Hồng Tâm biết là được, đừng nói ra ngoài
Kim Hồng Tâm mới hiểu được dụng ý thật sự của Chủ tịch quận Hạ cho y đi lên mời Phó Hiểu Bân, có phải là để cho y cố ý làm Khang Thiếu Diệp mất hứng hay không y không dám đoán già đoán non, nhưng khẳng định có ý khiến cho y và Phó Hiểu Bân đến gần nhau hơn, có lẽ còn có ám chỉ để y thay Chủ tịch quận Hạ lôi kéo Phó Hiểu Bân