Hai ngày sau, hội nghị thường vụ tỉnh Yến xác định Vu Phồn Nhiên làm ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Yến, Phó thị trưởng thường trực Thành phố Yến. Quyết định một tuần sau đến thành phố Yến chính thức nhận chức.
Đồng thời, Đàm Long bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị từ nhiệm và bàn giao công tác, mấy ngày gần đây với Đàm Long mà nói vẫn là tình cảnh bi thảm, tiền đồ một mảnh ảm đạm.
Sau khi Thôi Hướng hiểu biết hơn lực lượng của đại gia tộc, cũng kiềm chế rất nhiều, tuy nhiên cũng vì chuyện này, gã ngược lại càng kiên định ý tưởng đến gần với Phó Tiên Phong, dựa dẫm bóng mát của đại thụ, mặc dù Phó gia tạm thời bị nhục, nhưng dù sao nhà lớn sản nghiệp lớn, thất bại nhất thời cũng không có nghĩa là về sau sẽ không thắng lợi.
Thế cục Tỉnh Yến tạm thời đi vào thời kỳ bình yên, liên quan đến đề danh Tống Triêu Độ bổ nhiệm Phó chủ tịch thường trực tỉnh, cùng với Cao Tấn Chu làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, do Tỉnh ủy tỉnh Yến báo cáo đã được Ban Tổ chức Trung ương phê chuẩn.
Thành phố Yến, bên trong phòng làm việc của Thị trưởng, Hồ Tăng Chu ngồi ở trên ghế thoáng chút suy nghĩ. Trong phòng còn có hai người khác, chính là Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi.
Trong vòng vài ngày, tỉnh Yến thậm chí thành phố Yến gió nổi mây phun, khiến Hồ Tăng Chu một lần nữa cảm nhận được thành phố Yến ở gần thủ đô quả nhiên là nơi sóng gió lớn. Gần đến mức thủ đô một khi có cơn gió thổi cỏ lay, thành phố Yến sẽ không có gió mà dậy sóng.
Nếu nói Đàm Long dời thành phố Yến làm Hồ Tăng Chu khiếp sợ, khó có thể tin, vậy thì chuyện điều xuống Vi Chí Trung, trước cơn bão từ gió thổi mưa giông, đến lúc sấm to mà mưa nhỏ, rồi trong nháy mắt gió êm sóng lặng, Hồ Tăng Chu đã không thể dùng lời nói mà hình dung được nội tâm kinh hãi và bất an của mình, rất quỷ quái rất ly kỳ rất không thể tin nổi.
Chính trị, quả nhiên khắp nơi chứa đầy kỳ tích, tràn ngập giao dịch, đủ loại tin tức nội bộ trùng trùng điệp điệp mà không để cho người ngoài biết!
Ở trong cuộc đời chính trị của Hồ Tăng Chu, không phải không có chuyện tin đồn về điều chỉnh ai đó thành sự thật, cơ bản trong quan trường, tin đồn trở thành sự thật, sẽ có 90% tính chính xác. Càng đến cấp cao tính chính xác càng cao, như cấp bậc Phó chủ tịch thường trực tỉnh, sẽ không dễ dàng truyền ra tin tức, nếu truyền ra, trên cơ bản có thể nhận định là ván đã đóng thuyền. Không ngờ, sau khi thần hồn nát thần tính, lại phát hiện không phải trông gà hoá cuốc, mà là lông gà đầy đất, khiến cho người ta không thể không ngạc nhiên về tính không xác định và tính phức tạp của chính trị trong nước, quả nhiên vượt qua tưởng tượng của rất nhiều người.
Cho dù kẻ lõi đời cả đời lăn lộn trong quan trường, ai dám nói thật sự hiểu biết quan trường? Ngàn người ngàn mặt không nói, mỗi một nơi đều có chỗ đặc sắc, mấy tỉnh vùng duyên hải phía nam, tỉnh Trung Nguyên, tỉnh Tây Bắc, cùng tỉnh Yến bao quanh thủ đô, đều có đặc thù và chuẩn mực riêng, cho dù lệnh của trung ương, tới các nơi cũng sẽ thay đổi hương vị, mang đầy đặc sắc của địa phương.
Như tỉnh Yến vừa mới trình diễn màn rồng đen xuật hiện cũng làm người ta quá sốc rồi, khiến Hồ Tăng Chu thân là quan lớn cấp phó tỉnh cũng rất là khiếp sợ, theo sau lại là bất đắc dĩ và mất mát thật sâu.
Bất đắc dĩ chính là, nhân vật lớn luôn mây mưa thất thường. Mất mát chính là, gã tuy rằng thân là cán bộ cấp phó tỉnh, lẽ ra cùng cấp với Phó chủ tịch tỉnh, chẳng những tại thành phố Yến mọi nơi bị kiềm chế, tại tỉnh Yến lại không có một vị trí nhỏ nhoi, phần lớn đại sự thay đổi bất ngờ, trước đó gã chẳng những không nghe được một chút tin tức, hơn nữa sau đó cũng không tìm ra được điểm mấu chốt.
Xét cho cùng, nguyên nhân vẫn là cấp độ quá thấp, vẫn là nguyên do cách xa trung tâm chính trị.
Động tới Đàm Long, ở mặt ngoài là động vào thế lực Phó Tiên Phong. Nhưng bởi vì nguyên do Vu Phồn Nhiên là từ thủ đô điều đến, trên thực tế chính là động chạm tới lợi ích của ba người Trần Phong, Phó Tiên Phong và gã, đương nhiên, Phó Tiên Phong tổn thất lớn nhất, mà gã cũng là bị ảnh hưởng đứng mũi chịu sào. Dù sao bên người đột nhiên có một Phó thị trưởng thường trực lai lịch không rõ, lập trường và năng lực công tác của ông ta không biết như thế nào, có thể nói Đàm Long đi mà Vu Phồn Nhiên đến, ảnh hưởng đối với bên ủy ban nhiều hơn so với bên Thành ủy.
Sau đó lúc Hồ Tăng Chu biết được lai lịch đích thực của Vu Phồn Nhiên, trong lòng chỉ có cười khổ, đúng vậy, không có cách nào khác. Mới hiểu được, lúc ấy Ngô gia ra tay đảo loạn thế cục hội nghị thường vụ thành phố Yến, bên ngoài là chèn ép Hạ Tưởng, âm thầm chính là làm cho các ủy viên thường vụ không đoàn kết, trên thực tế đó là mục tiêu lớn nhất đề ra. Còn sự liên minh giữ gã và Trần Phong, kết quả là gã thật sự làm theo suy nghĩ của người khác, duy trì khoảng cách với Trần Phong, do đó tạo thành ba thế lực trong hội nghị thường vụ thành phố Yến.
Ba thế lực, tương đương với mỗi một thế lực đều suy yếu rất nhiều. Lúc này đột nhiên an bài người đến thành phố Yến, lại là vị trí vô cùng mấu chốt Phó thị trưởng thường trực, tiến vào, có thể liên hợp với một thế lực nào đó tạo thành liên minh, lui ra, có thể lôi kéo một hai ủy viên thường vụ tạo thành một thế lực mới. Mặc kệ là thế nào, đều có không gian và khả năng hoạt động rất lớn... Thủ đoạn thật cao minh.
Hồ Tăng Chu ngoại trừ thở dài lại là thở dài, gã phải làm thế nào đây? Vô kế khả thi!
Hiện giờ thế cục thành phố Yến và tâm tình của gã đều giống nhau, dùng một từ thỏa đáng nhất để hình dung chính là —— lông gà đầy đất
Hôm nay Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi đến. Là hướng gã báo cáo một chút về thế cục quận Hạ Mã, cùng với vấn đề Hạ Tưởng không phối hợp với đề nghị của Mộ Duẫn Sơn.
Hồ Tăng Chu suy nghĩ mãi, cũng không khẳng định Hạ Tưởng có liên quan trong chuyện này hay không, nhưng gã hiểu rõ một điểm, Vu Phồn Nhiên là người Ngô gia, sau khi tới thành phố Yến, có lẽ sẽ bất hòa với gã hoặc Trần Phong nhưng hẳn là không ra tay chèn ép Hạ Tưởng, bởi vì Hồ Tăng Chu biết lần trước ông cụ Ngô gia ngoài là chèn ép Hạ Tưởng, trong là âm thầm đảo loạn thế cục thành phố Yến, là thủ đoạn một công đôi việc.
Ông cụ Ngô gia là người thông minh tuyệt đỉnh, ai biết lúc ông ta chèn ép Hạ Tưởng có ý tưởng khác hay không? Chẳng hạn như nói kỳ thật chỉ muốn giáo huấn Hạ Tưởng một lần, đè ép hắn một chút, cũng có lợi cho hắn trưởng thành?
Trong nháy mắt Hồ Tăng Chu làm ra một quyết định, nói:
- Về sau trong công tác ở quận Hạ Mã, dốc hết sức phối hợp Hạ Tưởng, ít nhất không cần công khai đối nghịch cùng hắn. Ở hội nghị thường vụ lấy việc phụ họa theo quyết định của hắn là chính, trừ phi đề cập đến ích lợi bản thân, chỉ cần là xung đột giữa Hạ Tưởng và Bạch Chiến Mặc, kiên định mà đứng trên lập trường của Hạ Tưởng.
Mộ Duẫn Sơn cũng biết ở thế cục trước mắt. Suy nghĩ của y hơi theo không kịp tình thế, liền hết thảy nghe theo quyết định của thị trưởng Hồ, vâng một tiếng, lại hỏi:
- Về vấn đề cấp phát tài chính ở thành phố...?
Hồ Tăng Chu kiên định mà vung tay lên:
- Cho đi, một lát tôi tự gọi điện thoại cho phép. Ở tình thế trước mặt, không cần yêu cầu Hạ Tưởng gì cả, chỉ đơn phương ủng hộ hắn, Hạ Tưởng đối nhân xử thế khá trọng tình cảm, tin rằng tới thời điểm mấu chốt, hắn sẽ có hồi báo.
Đằng Phi nãy giờ không nói gì, ánh mắt chớp động nghi hoặc. Vẫn luôn chờ đợi đến khi sắp nói chuyện xong, gã mới đột nhiên nói một câu:
- Thị trưởng Hồ có nên tìm một cơ hội nói chuyện cùng Hạ Tưởng hay không?
Hồ Tăng Chu biến sắc, không hài lòng liếc mắt nhìn Đằng Phi một cái, không nói gì.
Đằng Phi tự biết nói lỡ lời, vội nói:
- Chỉ là cảm thấy Hạ Tưởng biểu hiện hơi kỳ quái, hắn rất trấn tĩnh, thái độ luôn nắm chắc mọi chuyện, mà trên thực tế, từ khi hắn đảm nhiệm Chủ tịch quận tới nay, ngoại trừ chủ động nhượng bộ ở trên 20 tỷ tài chính, hắn và Bạch Chiến Mặc mấy lần giao chiến, không có một lần thất bại. Nếu thêm tôi và Duẫn Sơn ủng hộ, hắn ở hội nghị thường vụ sẽ tăng nhiều danh vọng, hoàn toàn che lấp hào quang của bí thư.
Hồ Tăng Chu không cắt ngang lời nói của Đằng Phi, chờ y sau khi nói xong, mới khẽ lắc đầu nói:
- Thời cơ còn chưa chín mùi, để khi hắn tới thành phố báo cáo công tác...
Ngược với sự bất đắc dĩ và mất mát của Hồ Tăng Chu, Trần Phong lúc này tâm tình cũng là lo được lo mất, thấy Vu Phồn Nhiên tới, có một loại bản năng mâu thuẫn, mặc dù cũng biết, sau khi Vu Phồn Nhiên tới thành phố Yến, rất có thể sẽ theo đường lối trung gian.
Liền hỏi người trẻ tuổi ngồi trên sô pha:
- Cậu nói xem, Vu Phồn Nhiên sẽ có thái độ gì?
- Thành phố Yến có Vu Phồn Nhiên, tỉnh Yến có Cao Tấn Chu, Ngô gia đã hoàn thành bố cục. Nhìn Ngô gia bố cục, tất nhiên so với Phó gia cụ thể rất nhiều, bởi vì Ngô gia suy nghĩ tất cả đều là chức vụ thực của chính phủ, mà không phải là chức vụ trên danh nghĩa của đảng.
Người trẻ tuổi chậm rãi mà nói, vẻ mặt bình tĩnh.
- Vu Phồn Nhiên hiển nhiên là muốn đi trung gian lộ tuyến, vùi đầu làm việc, trừ phi đề cập đến vấn đề trọng đại của bản thân, bình thường sẽ không đứng vào hàng, cho nên tôi nói, hắn không có uy hiếp gì đối với bí thư Trần, cũng không có ác ý gì đối với thị trưởng Hồ. Tuy nhiên căn cứ vào lai lịch, cùng bí thư Phó tự nhiên lại là đối thủ. Đương nhiên, ở mặt ngoài vẫn là muốn duy trì đoàn kết yên ổn.
Trần Phong ha hả mà mỉm cười:
- Lập trường của cậu ra sao?
Người trẻ tuổi đứng lên:
- Lập trường của bí thư Trần, chính là lập trường của tôi.
Trần Phong vừa cười:
- Nếu chẳng may Ngô gia tiếp nhận cậu, thì lựa chọn như thế nào?
- Chân trước chèn ép, sau lưng tiếp nhận, tôi cũng không phải là người không có nguyên tắc, sao có thể xoay theo chiều gió?
Có thể thoải mái tùy ý nói chuyện cùng Trần Phong, khắp thành phố Yến cũng không có mấy người, ngoại trừ Hạ Tưởng...
Hạ Tưởng xua tay nói.
- Ngài cũng đừng thử thách tôi, ở trong mắt tôi, bí thư Trần xếp vị trí đầu tiên, tiếp là Ngô gia. Nếu chẳng may lợi ích của Ngô gia và lợi ích của tôi xảy ra xung đột, lựa chọn thứ nhất của tôi là từ giữa hoà giải, gắng đạt tới giải quyết toàn vẹn. Thật sự giải quyết không được, sẽ kiên định mà đứng cùng một bên với ngài.
Trần Phong cười ha ha:
- Mặc kệ là thật là giả, dù sao lời hay tôi thích nghe.
Hạ Tưởng liền khiêm tốn cười:
- Cũng không phải là lời hay, là lời nói thật.
Trần Phong liền cười đến càng vui vẻ:
- Không thảo luận nữa, hãy nói về các hạng mục công tác ở quận Hạ Mã
Hạ Tưởng hôm nay là mượn danh báo cáo công tác, đến cùng Trần Phong thảo luận một chút về thế cục tỉnh thị. Đương nhiên, đàm luận xong thế cục, công tác vẫn là cần báo cáo một chút.
- Các hạng mục công tác triển khai coi như thuận lợi, đường thi công hoàn thành 80%, tình hình tài chính đúng hẹn cũng tạm ổn, công trình mở rộng sông Hạ Mã cũng hoàn thành 30% tiến độ, chủ yếu mâu thuẫn vẫn tập trung trên các vấn đề còn sót lại là chuyện thu hồi đất và tái định cư v.v…, tuy nhiên vấn đề cũng không lớn, không khó giải quyết.
Trong lòng Hạ Tưởng luôn có bản kế hoạch quận Hạ Mã, công trình nào khi nào làm xong, tòa nhà nào đang khánh thành, hắn trên cơ bản đều biết rõ. Quận Hạ Mã trước mắt mặc dù mâu thuẫn không ít, nhưng bởi vì hiện tại đang là vào đầu mùa thu, là mùa hoàng kim của việc thi công, cho nên tiến độ công trình gia tăng. Bởi vì có việc làm, cho nên các loại mâu thuẫn tìm ẩn cũng không xuất hiện, cũng bị cảnh tượng khí thế ngất trời che đậy hết.
Tuy nhiên Hạ Tưởng dù sao có ưu thế hơn so với người thường, hắn đã nhạy bén phát hiện một số dấu hiệu không bình thường, chính là chuyện thu hồi đất và đền bù ở các thôn, có một thế lực ác tính ẩn nấp đang hình thành.
Từ lúc Hạ Tưởng ở tổ cải tạo thôn nội đô thay Trần Phong âm thầm giải vây, đồng thời hóa giải sự uy hiếp đến từ Công ty xây dựng Phương Nam, cũng gián tiếp vì cải tạo thôn nội đô mà trừ khử một số nhân tố bất lương vô hình, thay đổi vòng quay lịch sử, trong đó bao gồm vấn đề nghiêm trọng còn sót lại của thôn nội đô —— hình thành bang Thái Đao không giống với vòng quay lịch sử!
Bang Thái Đao ở hậu thế từng một thời lừng lẫy, băng đảng lúc phát triển mạnh nhất có thế lực đến 100 người, lúc kiêu ngạo nhất là mấy chục nhân công cầm dao phay sáng loáng, vô cùng khí thế mà hoành hành ngang ngược, làm hại một phương.
Phải qua ba năm năm sau bang Thái Đao mới bị cảnh sát một lưới bắt hết, trong thời gian đó đánh bị thương đánh cho tàn phế hết mười mấy người, cưỡng hiếp con gái nhà lành gần mười người, dân oán ngập trời. Nhớ rõ lúc ấy trên hội nghị xét xử công khai, người phát ngôn bên công an còn dõng dạc nói là trải qua kế hoạch chu đáo chặt chẽ và không ngừng nỗ lực, mới bắt được toàn bộ bang Thái Đao quy án. Thật ra ai chẳng biết bang chủ bang Thái Đao là ai? Cơ sở ở đâu? Trong mấy năm phạm vào rất nhiều chuyện ác mà người trời oán trách, rất nhiều người bị hại xin giúp đỡ mà không có cửa, thậm chí còn có một người bởi bi phẫn mà chết, chuyện cũ rõ ràng, giọt giọt máu tươi, bang đảng một trăm người gây tai họa một phương, cảnh sát địa phương lại không có một chút phát hiện? Ai tin!
Không cần nói cảnh sát hình sự, ngay cả đồn công an địa phương cũng biết rất rõ sự tồn tại của bang Thái Đao, thậm chí trong khu vực trực thuộc có bao nhiêu nhân khẩu từ ngoài đến, có bao nhiêu trộm cắp vặt, cũng đều có thể biết rõ con số trong lòng. Sở dĩ giả bộ không biết, nguyên nhân trong đó không thể không có ý vị sâu xa. Hạ Tưởng phiền chán nhất là khi các cơ quan công an phá các vụ án của một số băng đảng thế lực trong bóng tối, cái cách nói nỗ lực trải qua nhiều gian khổ không ngừng, mới có thể một lưới bắt hết lũ xã hội đen —— cũng không hề nói trong mấy năm khi bọn xã hội đen gây tai họa cho dân, vì sao cơ quan công an mắt điếc tai ngơ? Vì sao tấm khiên bảo hộ nhân dân đôi khi lại chống đỡ cho bọn xã hội đen?
Trong nước không thể so nước ngoài, mức độ rườm rà của pháp luật nước ngoài đủ để cho một người xấu mà mọi người đều biết nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật. Trong nước không có đất cho xã hội đen sinh trưởng, ở tình trạng chuyên chính dân chủ nhân dân, chỉ cần nguyện ý, bất kỳ thế lực xã hội đen nào đều có thể bị bóp chết khi mới sinh, phải xem xã hội đen có ô dù hay không, có thân với cảnh sát hay không.
Trong thu hồi đất và giải phóng mặt bằng ở quận Hạ Mã, do nhân viên nhàn rỗi hơn mười thôn xóm tụ tập cùng một chỗ, dần dần hình thành một thế lực ác tính ngầm, kẻ cầm đầu tên là Vương Đại Pháo, 25 tuổi, không nghề nghiệp, dưới tay có 10 băng đảng nổi tiếng trung thành, mỗi người cầm trong tay rìu chữa cháy, tự xưng bang Đầu Búa. Vốn sau khi bang Đầu Búa bị Ngưu Kim thu mua, chuyên môn vì công ty Hoành An phụ trách đe dọa và đánh chửi hộ bị cưỡng chế, sau Ngưu Kim bị Hạ Tưởng bắt, Ngưu Kỳ bị điều đến thành phố để đó không dùng, Vương Đại Pháo không người thu nhận, vì kiếm tiền, liền đưa ra chủ ý bắt chẹt các đội thi công ở quận Hạ Mã.
Quận Hạ Mã không ít đội thi công là nhân viên ở nơi khác, vốn ý tưởng không muốn rủi ro, cũng có không ít đội thi công đưa cái gọi là phí bảo hộ. Cảm thấy dễ ăn Vương Đại Pháo liền càng thêm kiêu ngạo, rất nhanh liền mở rộng thành băng đảng hơn 50 người, thường xuyên lái mấy chiếc ô tô ở quận Hạ Mã diễu võ dương oai, qua lại không ngừng ở các đại đội thi công, giơ tay đòi tiền.
Hạ Tưởng cũng là vừa mới nghe được Ngô Cảng Đắc báo cáo, còn chưa kịp ra tay xử lý, liền đã xảy ra một loạt thay đổi nhân sự, bận túi bụi, liền không để ý chuyện đó. Vừa lúc tiến đến hướng Trần Phong báo cáo công tác, lại nghĩ tới, liền mượn cơ hội hướng Trần Phong đưa ra vấn đề thế lực Vương Đại Pháo.
Trần Phong nghe xong trước châm một điếu thuốc, chậm rãi nhả khói, nói:
- Kỳ thật thành thị nào cũng đều tồn tại thế lực ác nhất định, chỉ là mức độ lớn nhỏ và ảnh hưởng ác liệt bất đồng. Quận Hạ Mã là quận mới, khó tránh khỏi sẽ có một chút bùn cát bay lên, cậu thẳng tay mà làm, xử lý nghiêm chỉnh. Nếu chẳng may cảnh lực của công an quận không đủ, hướng thành phố báo cáo, tôi bảo Tôn Định Quốc ra mặt giúp cậu.
Trần Phong đối với yêu cầu của hắn là cầu được ước thấy, Hạ Tưởng liền vô cùng cảm tạ, còn nói:
- Tài chính Thương mại Trường Cơ tạm thời động tĩnh không lớn, đã phê duyệt đất sân golf cho bọn họ, hiện tại đang tổ chức nhân viên tiến hành quy hoạch và thiết kế, bày ra một thái độ làm một trận lớn, trước hết mỏi mắt mong chờ là được. Đương nhiên, nếu bọn họ thật sự đầu tư công thương nghiệp, thật tâm nguyện ý ở quận Hạ làm Mã cắm rễ làm ăn, tôi còn là nâng hai tay tỏ vẻ hoan nghênh.
Trần Phong gật đầu, lại hỏi:
- Chiến lược thị trường của Tập đoàn Đạt Tài chuẩn bị như thế nào?
- Tập đoàn Đạt Tài đã đồng ý đầu tư thêm bốn trăm triệu, dùng để dựng lên bốn khu chợ đầu mối, phân biệt là chợ đầu mối hàng hóa, chợ đầu mối trang phục, chợ đầu mối linh kiện kim loại và chợ đầu mối linh kiện ô tô, Ủy ban nhân dân quận đang một lần nữa làm ra quy hoạch, vì Tập đoàn Đạt Tài phê duyệt. Tuy nhiên, đất của Tập đoàn Đạt Tài và sân golf của Thương mại Trường Cơ khoảng cách quá gần, Bạch Chiến Mặc không có cùng ý kiến, việc này còn cần phải phối hợp một chút.
Khi Hạ Tưởng đề xuất quy hoạch lại một mảnh đất khu trung tâm vốn dùng để xây dựng quảng trường cho Tập đoàn Đạt Tài, dùng để dựng lên vòng tròn thương nghiệp khu chợ đầu mối, Bạch Chiến Mặc phản đối mãnh liệt, nguyên nhân là khoảng cách quá gần sân golf của Thương mại Trường Cơ, sẽ ảnh hưởng không tốt đến việc kinh doanh sân golf, Hạ Tưởng lúc ấy không có kiên trì, sau khi chuẩn bị làm báo cáo khả thi, lại đưa ra hội nghị thường vụ thảo luận.
Trần Phong đối với việc này từ chối cho ý kiến, ông cũng tin tưởng Hạ Tưởng có thể xử lý tốt, tầm mắt ông dừng ở trên một bức bản đồ Trung Quốc, lấy tay chỉ ra phương bắc, sau đó lại dùng tay chỉ ra phía nam, xúc động nói:
- Thành phố Yến không có công nghiệp kỹ thuật cao, khu kinh tế phía đông thành lập đã nhiều năm, không thu hút một doanh nghiệp công nghệ cao nào vào, cũng là một vấn đề khó khăn. Nếu quận Hạ Mã có thể thu hút doanh nghiệp công nghệ cao vào, ví dụ như sản xuất điện tử công nghệ cao, màn hình tinh thể lỏng hoặc là sản phẩm kỹ thuật số, cũng có thể thay đổi một chút kết cấu sản xuất ở thành phố Yến, Hạ Tưởng, có nắm chắc ở trong nhiệm kỳ của tôi, giúp tôi hoàn thành tâm nguyện này hay không?
Trần Phong nói rất trịnh trọng, vẻ mặt nghiêm túc.
Hạ Tưởng có thể hiểu tâm tình của Trần Phong, mặc kệ trước đây đảm nhiệm Thị trưởng hay là hiện tại đảm nhiệm bí thư, đối với thành phố Yến quả thật tình thâm ý thiết (tình cảm sâu sắc), dù trả cái giá là vô số tâm huyết, cũng vẫn muốn thay đổi hiện trạng thành phố Yến, khiến thành phố Yến ngày mai đẹp hơn.
Hạ Tưởng cũng liền trịnh trọng nói:
- Tôi sẽ làm hết sức, không dám hứa hẹn nhiều, chỉ có thể nói là cố gắng hết sức, dù sao đầu tư là một vấn đề khó khăn lựa chọn hai chiều.
Trần Phong vừa cười:
- Được rồi, tôi cũng không phải bức cậu lập quân lệnh trạng (giấy bảo đảm), cũng biết có một số việc không được cưỡng cầu, chỉ là thuận miệng nói thôi. Thời gian không còn sớm, cậu cũng nên đến chỗ đồng chí Tăng Chu báo cáo công tác một chút.
Hạ Tưởng cũng đang có ý này, cười nói:
- Thời buổi rối loạn này, vẫn nên cùng thị trưởng Hồ gặp mặt, nói chuyện mới được.
Hai ngày sau, hội nghị thường vụ tỉnh Yến xác định Vu Phồn Nhiên làm ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Yến, Phó thị trưởng thường trực Thành phố Yến. Quyết định một tuần sau đến thành phố Yến chính thức nhận chức.
Đồng thời, Đàm Long bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị từ nhiệm và bàn giao công tác, mấy ngày gần đây với Đàm Long mà nói vẫn là tình cảnh bi thảm, tiền đồ một mảnh ảm đạm.
Sau khi Thôi Hướng hiểu biết hơn lực lượng của đại gia tộc, cũng kiềm chế rất nhiều, tuy nhiên cũng vì chuyện này, gã ngược lại càng kiên định ý tưởng đến gần với Phó Tiên Phong, dựa dẫm bóng mát của đại thụ, mặc dù Phó gia tạm thời bị nhục, nhưng dù sao nhà lớn sản nghiệp lớn, thất bại nhất thời cũng không có nghĩa là về sau sẽ không thắng lợi.
Thế cục Tỉnh Yến tạm thời đi vào thời kỳ bình yên, liên quan đến đề danh Tống Triêu Độ bổ nhiệm Phó chủ tịch thường trực tỉnh, cùng với Cao Tấn Chu làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, do Tỉnh ủy tỉnh Yến báo cáo đã được Ban Tổ chức Trung ương phê chuẩn.
Thành phố Yến, bên trong phòng làm việc của Thị trưởng, Hồ Tăng Chu ngồi ở trên ghế thoáng chút suy nghĩ. Trong phòng còn có hai người khác, chính là Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi.
Trong vòng vài ngày, tỉnh Yến thậm chí thành phố Yến gió nổi mây phun, khiến Hồ Tăng Chu một lần nữa cảm nhận được thành phố Yến ở gần thủ đô quả nhiên là nơi sóng gió lớn. Gần đến mức thủ đô một khi có cơn gió thổi cỏ lay, thành phố Yến sẽ không có gió mà dậy sóng.
Nếu nói Đàm Long dời thành phố Yến làm Hồ Tăng Chu khiếp sợ, khó có thể tin, vậy thì chuyện điều xuống Vi Chí Trung, trước cơn bão từ gió thổi mưa giông, đến lúc sấm to mà mưa nhỏ, rồi trong nháy mắt gió êm sóng lặng, Hồ Tăng Chu đã không thể dùng lời nói mà hình dung được nội tâm kinh hãi và bất an của mình, rất quỷ quái rất ly kỳ rất không thể tin nổi.
Chính trị, quả nhiên khắp nơi chứa đầy kỳ tích, tràn ngập giao dịch, đủ loại tin tức nội bộ trùng trùng điệp điệp mà không để cho người ngoài biết!
Ở trong cuộc đời chính trị của Hồ Tăng Chu, không phải không có chuyện tin đồn về điều chỉnh ai đó thành sự thật, cơ bản trong quan trường, tin đồn trở thành sự thật, sẽ có 90% tính chính xác. Càng đến cấp cao tính chính xác càng cao, như cấp bậc Phó chủ tịch thường trực tỉnh, sẽ không dễ dàng truyền ra tin tức, nếu truyền ra, trên cơ bản có thể nhận định là ván đã đóng thuyền. Không ngờ, sau khi thần hồn nát thần tính, lại phát hiện không phải trông gà hoá cuốc, mà là lông gà đầy đất, khiến cho người ta không thể không ngạc nhiên về tính không xác định và tính phức tạp của chính trị trong nước, quả nhiên vượt qua tưởng tượng của rất nhiều người.
Cho dù kẻ lõi đời cả đời lăn lộn trong quan trường, ai dám nói thật sự hiểu biết quan trường? Ngàn người ngàn mặt không nói, mỗi một nơi đều có chỗ đặc sắc, mấy tỉnh vùng duyên hải phía nam, tỉnh Trung Nguyên, tỉnh Tây Bắc, cùng tỉnh Yến bao quanh thủ đô, đều có đặc thù và chuẩn mực riêng, cho dù lệnh của trung ương, tới các nơi cũng sẽ thay đổi hương vị, mang đầy đặc sắc của địa phương.
Như tỉnh Yến vừa mới trình diễn màn rồng đen xuật hiện cũng làm người ta quá sốc rồi, khiến Hồ Tăng Chu thân là quan lớn cấp phó tỉnh cũng rất là khiếp sợ, theo sau lại là bất đắc dĩ và mất mát thật sâu.
Bất đắc dĩ chính là, nhân vật lớn luôn mây mưa thất thường. Mất mát chính là, gã tuy rằng thân là cán bộ cấp phó tỉnh, lẽ ra cùng cấp với Phó chủ tịch tỉnh, chẳng những tại thành phố Yến mọi nơi bị kiềm chế, tại tỉnh Yến lại không có một vị trí nhỏ nhoi, phần lớn đại sự thay đổi bất ngờ, trước đó gã chẳng những không nghe được một chút tin tức, hơn nữa sau đó cũng không tìm ra được điểm mấu chốt.
Xét cho cùng, nguyên nhân vẫn là cấp độ quá thấp, vẫn là nguyên do cách xa trung tâm chính trị.
Động tới Đàm Long, ở mặt ngoài là động vào thế lực Phó Tiên Phong. Nhưng bởi vì nguyên do Vu Phồn Nhiên là từ thủ đô điều đến, trên thực tế chính là động chạm tới lợi ích của ba người Trần Phong, Phó Tiên Phong và gã, đương nhiên, Phó Tiên Phong tổn thất lớn nhất, mà gã cũng là bị ảnh hưởng đứng mũi chịu sào. Dù sao bên người đột nhiên có một Phó thị trưởng thường trực lai lịch không rõ, lập trường và năng lực công tác của ông ta không biết như thế nào, có thể nói Đàm Long đi mà Vu Phồn Nhiên đến, ảnh hưởng đối với bên ủy ban nhiều hơn so với bên Thành ủy.
Sau đó lúc Hồ Tăng Chu biết được lai lịch đích thực của Vu Phồn Nhiên, trong lòng chỉ có cười khổ, đúng vậy, không có cách nào khác. Mới hiểu được, lúc ấy Ngô gia ra tay đảo loạn thế cục hội nghị thường vụ thành phố Yến, bên ngoài là chèn ép Hạ Tưởng, âm thầm chính là làm cho các ủy viên thường vụ không đoàn kết, trên thực tế đó là mục tiêu lớn nhất đề ra. Còn sự liên minh giữ gã và Trần Phong, kết quả là gã thật sự làm theo suy nghĩ của người khác, duy trì khoảng cách với Trần Phong, do đó tạo thành ba thế lực trong hội nghị thường vụ thành phố Yến.
Ba thế lực, tương đương với mỗi một thế lực đều suy yếu rất nhiều. Lúc này đột nhiên an bài người đến thành phố Yến, lại là vị trí vô cùng mấu chốt Phó thị trưởng thường trực, tiến vào, có thể liên hợp với một thế lực nào đó tạo thành liên minh, lui ra, có thể lôi kéo một hai ủy viên thường vụ tạo thành một thế lực mới. Mặc kệ là thế nào, đều có không gian và khả năng hoạt động rất lớn... Thủ đoạn thật cao minh.
Hồ Tăng Chu ngoại trừ thở dài lại là thở dài, gã phải làm thế nào đây? Vô kế khả thi!
Hiện giờ thế cục thành phố Yến và tâm tình của gã đều giống nhau, dùng một từ thỏa đáng nhất để hình dung chính là —— lông gà đầy đất
Hôm nay Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi đến. Là hướng gã báo cáo một chút về thế cục quận Hạ Mã, cùng với vấn đề Hạ Tưởng không phối hợp với đề nghị của Mộ Duẫn Sơn.
Hồ Tăng Chu suy nghĩ mãi, cũng không khẳng định Hạ Tưởng có liên quan trong chuyện này hay không, nhưng gã hiểu rõ một điểm, Vu Phồn Nhiên là người Ngô gia, sau khi tới thành phố Yến, có lẽ sẽ bất hòa với gã hoặc Trần Phong nhưng hẳn là không ra tay chèn ép Hạ Tưởng, bởi vì Hồ Tăng Chu biết lần trước ông cụ Ngô gia ngoài là chèn ép Hạ Tưởng, trong là âm thầm đảo loạn thế cục thành phố Yến, là thủ đoạn một công đôi việc.
Ông cụ Ngô gia là người thông minh tuyệt đỉnh, ai biết lúc ông ta chèn ép Hạ Tưởng có ý tưởng khác hay không? Chẳng hạn như nói kỳ thật chỉ muốn giáo huấn Hạ Tưởng một lần, đè ép hắn một chút, cũng có lợi cho hắn trưởng thành?
Trong nháy mắt Hồ Tăng Chu làm ra một quyết định, nói:- Về sau trong công tác ở quận Hạ Mã, dốc hết sức phối hợp Hạ Tưởng, ít nhất không cần công khai đối nghịch cùng hắn. Ở hội nghị thường vụ lấy việc phụ họa theo quyết định của hắn là chính, trừ phi đề cập đến ích lợi bản thân, chỉ cần là xung đột giữa Hạ Tưởng và Bạch Chiến Mặc, kiên định mà đứng trên lập trường của Hạ Tưởng.
Mộ Duẫn Sơn cũng biết ở thế cục trước mắt. Suy nghĩ của y hơi theo không kịp tình thế, liền hết thảy nghe theo quyết định của thị trưởng Hồ, vâng một tiếng, lại hỏi:
- Về vấn đề cấp phát tài chính ở thành phố...?
Hồ Tăng Chu kiên định mà vung tay lên:
- Cho đi, một lát tôi tự gọi điện thoại cho phép. Ở tình thế trước mặt, không cần yêu cầu Hạ Tưởng gì cả, chỉ đơn phương ủng hộ hắn, Hạ Tưởng đối nhân xử thế khá trọng tình cảm, tin rằng tới thời điểm mấu chốt, hắn sẽ có hồi báo.
Đằng Phi nãy giờ không nói gì, ánh mắt chớp động nghi hoặc. Vẫn luôn chờ đợi đến khi sắp nói chuyện xong, gã mới đột nhiên nói một câu:
- Thị trưởng Hồ có nên tìm một cơ hội nói chuyện cùng Hạ Tưởng hay không?
Hồ Tăng Chu biến sắc, không hài lòng liếc mắt nhìn Đằng Phi một cái, không nói gì.
Đằng Phi tự biết nói lỡ lời, vội nói:
- Chỉ là cảm thấy Hạ Tưởng biểu hiện hơi kỳ quái, hắn rất trấn tĩnh, thái độ luôn nắm chắc mọi chuyện, mà trên thực tế, từ khi hắn đảm nhiệm Chủ tịch quận tới nay, ngoại trừ chủ động nhượng bộ ở trên 20 tỷ tài chính, hắn và Bạch Chiến Mặc mấy lần giao chiến, không có một lần thất bại. Nếu thêm tôi và Duẫn Sơn ủng hộ, hắn ở hội nghị thường vụ sẽ tăng nhiều danh vọng, hoàn toàn che lấp hào quang của bí thư.
Hồ Tăng Chu không cắt ngang lời nói của Đằng Phi, chờ y sau khi nói xong, mới khẽ lắc đầu nói:
- Thời cơ còn chưa chín mùi, để khi hắn tới thành phố báo cáo công tác...
Ngược với sự bất đắc dĩ và mất mát của Hồ Tăng Chu, Trần Phong lúc này tâm tình cũng là lo được lo mất, thấy Vu Phồn Nhiên tới, có một loại bản năng mâu thuẫn, mặc dù cũng biết, sau khi Vu Phồn Nhiên tới thành phố Yến, rất có thể sẽ theo đường lối trung gian.
Liền hỏi người trẻ tuổi ngồi trên sô pha:
- Cậu nói xem, Vu Phồn Nhiên sẽ có thái độ gì?
- Thành phố Yến có Vu Phồn Nhiên, tỉnh Yến có Cao Tấn Chu, Ngô gia đã hoàn thành bố cục. Nhìn Ngô gia bố cục, tất nhiên so với Phó gia cụ thể rất nhiều, bởi vì Ngô gia suy nghĩ tất cả đều là chức vụ thực của chính phủ, mà không phải là chức vụ trên danh nghĩa của đảng.
Người trẻ tuổi chậm rãi mà nói, vẻ mặt bình tĩnh.
- Vu Phồn Nhiên hiển nhiên là muốn đi trung gian lộ tuyến, vùi đầu làm việc, trừ phi đề cập đến vấn đề trọng đại của bản thân, bình thường sẽ không đứng vào hàng, cho nên tôi nói, hắn không có uy hiếp gì đối với bí thư Trần, cũng không có ác ý gì đối với thị trưởng Hồ. Tuy nhiên căn cứ vào lai lịch, cùng bí thư Phó tự nhiên lại là đối thủ. Đương nhiên, ở mặt ngoài vẫn là muốn duy trì đoàn kết yên ổn.
Trần Phong ha hả mà mỉm cười:
- Lập trường của cậu ra sao?
Người trẻ tuổi đứng lên:
- Lập trường của bí thư Trần, chính là lập trường của tôi.
Trần Phong vừa cười:
- Nếu chẳng may Ngô gia tiếp nhận cậu, thì lựa chọn như thế nào?
- Chân trước chèn ép, sau lưng tiếp nhận, tôi cũng không phải là người không có nguyên tắc, sao có thể xoay theo chiều gió?
Có thể thoải mái tùy ý nói chuyện cùng Trần Phong, khắp thành phố Yến cũng không có mấy người, ngoại trừ Hạ Tưởng...
Hạ Tưởng xua tay nói.
- Ngài cũng đừng thử thách tôi, ở trong mắt tôi, bí thư Trần xếp vị trí đầu tiên, tiếp là Ngô gia. Nếu chẳng may lợi ích của Ngô gia và lợi ích của tôi xảy ra xung đột, lựa chọn thứ nhất của tôi là từ giữa hoà giải, gắng đạt tới giải quyết toàn vẹn. Thật sự giải quyết không được, sẽ kiên định mà đứng cùng một bên với ngài.
Trần Phong cười ha ha:
- Mặc kệ là thật là giả, dù sao lời hay tôi thích nghe.
Hạ Tưởng liền khiêm tốn cười:
- Cũng không phải là lời hay, là lời nói thật.
Trần Phong liền cười đến càng vui vẻ:
- Không thảo luận nữa, hãy nói về các hạng mục công tác ở quận Hạ Mã
Hạ Tưởng hôm nay là mượn danh báo cáo công tác, đến cùng Trần Phong thảo luận một chút về thế cục tỉnh thị. Đương nhiên, đàm luận xong thế cục, công tác vẫn là cần báo cáo một chút.
- Các hạng mục công tác triển khai coi như thuận lợi, đường thi công hoàn thành 80%, tình hình tài chính đúng hẹn cũng tạm ổn, công trình mở rộng sông Hạ Mã cũng hoàn thành 30% tiến độ, chủ yếu mâu thuẫn vẫn tập trung trên các vấn đề còn sót lại là chuyện thu hồi đất và tái định cư v.v…, tuy nhiên vấn đề cũng không lớn, không khó giải quyết.
Trong lòng Hạ Tưởng luôn có bản kế hoạch quận Hạ Mã, công trình nào khi nào làm xong, tòa nhà nào đang khánh thành, hắn trên cơ bản đều biết rõ. Quận Hạ Mã trước mắt mặc dù mâu thuẫn không ít, nhưng bởi vì hiện tại đang là vào đầu mùa thu, là mùa hoàng kim của việc thi công, cho nên tiến độ công trình gia tăng. Bởi vì có việc làm, cho nên các loại mâu thuẫn tìm ẩn cũng không xuất hiện, cũng bị cảnh tượng khí thế ngất trời che đậy hết.
Tuy nhiên Hạ Tưởng dù sao có ưu thế hơn so với người thường, hắn đã nhạy bén phát hiện một số dấu hiệu không bình thường, chính là chuyện thu hồi đất và đền bù ở các thôn, có một thế lực ác tính ẩn nấp đang hình thành.
Từ lúc Hạ Tưởng ở tổ cải tạo thôn nội đô thay Trần Phong âm thầm giải vây, đồng thời hóa giải sự uy hiếp đến từ Công ty xây dựng Phương Nam, cũng gián tiếp vì cải tạo thôn nội đô mà trừ khử một số nhân tố bất lương vô hình, thay đổi vòng quay lịch sử, trong đó bao gồm vấn đề nghiêm trọng còn sót lại của thôn nội đô —— hình thành bang Thái Đao không giống với vòng quay lịch sử!
Bang Thái Đao ở hậu thế từng một thời lừng lẫy, băng đảng lúc phát triển mạnh nhất có thế lực đến 100 người, lúc kiêu ngạo nhất là mấy chục nhân công cầm dao phay sáng loáng, vô cùng khí thế mà hoành hành ngang ngược, làm hại một phương.
Phải qua ba năm năm sau bang Thái Đao mới bị cảnh sát một lưới bắt hết, trong thời gian đó đánh bị thương đánh cho tàn phế hết mười mấy người, cưỡng hiếp con gái nhà lành gần mười người, dân oán ngập trời. Nhớ rõ lúc ấy trên hội nghị xét xử công khai, người phát ngôn bên công an còn dõng dạc nói là trải qua kế hoạch chu đáo chặt chẽ và không ngừng nỗ lực, mới bắt được toàn bộ bang Thái Đao quy án. Thật ra ai chẳng biết bang chủ bang Thái Đao là ai? Cơ sở ở đâu? Trong mấy năm phạm vào rất nhiều chuyện ác mà người trời oán trách, rất nhiều người bị hại xin giúp đỡ mà không có cửa, thậm chí còn có một người bởi bi phẫn mà chết, chuyện cũ rõ ràng, giọt giọt máu tươi, bang đảng một trăm người gây tai họa một phương, cảnh sát địa phương lại không có một chút phát hiện? Ai tin!
Không cần nói cảnh sát hình sự, ngay cả đồn công an địa phương cũng biết rất rõ sự tồn tại của bang Thái Đao, thậm chí trong khu vực trực thuộc có bao nhiêu nhân khẩu từ ngoài đến, có bao nhiêu trộm cắp vặt, cũng đều có thể biết rõ con số trong lòng. Sở dĩ giả bộ không biết, nguyên nhân trong đó không thể không có ý vị sâu xa. Hạ Tưởng phiền chán nhất là khi các cơ quan công an phá các vụ án của một số băng đảng thế lực trong bóng tối, cái cách nói nỗ lực trải qua nhiều gian khổ không ngừng, mới có thể một lưới bắt hết lũ xã hội đen —— cũng không hề nói trong mấy năm khi bọn xã hội đen gây tai họa cho dân, vì sao cơ quan công an mắt điếc tai ngơ? Vì sao tấm khiên bảo hộ nhân dân đôi khi lại chống đỡ cho bọn xã hội đen? T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Trong nước không thể so nước ngoài, mức độ rườm rà của pháp luật nước ngoài đủ để cho một người xấu mà mọi người đều biết nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật. Trong nước không có đất cho xã hội đen sinh trưởng, ở tình trạng chuyên chính dân chủ nhân dân, chỉ cần nguyện ý, bất kỳ thế lực xã hội đen nào đều có thể bị bóp chết khi mới sinh, phải xem xã hội đen có ô dù hay không, có thân với cảnh sát hay không.
Trong thu hồi đất và giải phóng mặt bằng ở quận Hạ Mã, do nhân viên nhàn rỗi hơn mười thôn xóm tụ tập cùng một chỗ, dần dần hình thành một thế lực ác tính ngầm, kẻ cầm đầu tên là Vương Đại Pháo, 25 tuổi, không nghề nghiệp, dưới tay có 10 băng đảng nổi tiếng trung thành, mỗi người cầm trong tay rìu chữa cháy, tự xưng bang Đầu Búa. Vốn sau khi bang Đầu Búa bị Ngưu Kim thu mua, chuyên môn vì công ty Hoành An phụ trách đe dọa và đánh chửi hộ bị cưỡng chế, sau Ngưu Kim bị Hạ Tưởng bắt, Ngưu Kỳ bị điều đến thành phố để đó không dùng, Vương Đại Pháo không người thu nhận, vì kiếm tiền, liền đưa ra chủ ý bắt chẹt các đội thi công ở quận Hạ Mã.
Quận Hạ Mã không ít đội thi công là nhân viên ở nơi khác, vốn ý tưởng không muốn rủi ro, cũng có không ít đội thi công đưa cái gọi là phí bảo hộ. Cảm thấy dễ ăn Vương Đại Pháo liền càng thêm kiêu ngạo, rất nhanh liền mở rộng thành băng đảng hơn 50 người, thường xuyên lái mấy chiếc ô tô ở quận Hạ Mã diễu võ dương oai, qua lại không ngừng ở các đại đội thi công, giơ tay đòi tiền.
Hạ Tưởng cũng là vừa mới nghe được Ngô Cảng Đắc báo cáo, còn chưa kịp ra tay xử lý, liền đã xảy ra một loạt thay đổi nhân sự, bận túi bụi, liền không để ý chuyện đó. Vừa lúc tiến đến hướng Trần Phong báo cáo công tác, lại nghĩ tới, liền mượn cơ hội hướng Trần Phong đưa ra vấn đề thế lực Vương Đại Pháo.
Trần Phong nghe xong trước châm một điếu thuốc, chậm rãi nhả khói, nói:
- Kỳ thật thành thị nào cũng đều tồn tại thế lực ác nhất định, chỉ là mức độ lớn nhỏ và ảnh hưởng ác liệt bất đồng. Quận Hạ Mã là quận mới, khó tránh khỏi sẽ có một chút bùn cát bay lên, cậu thẳng tay mà làm, xử lý nghiêm chỉnh. Nếu chẳng may cảnh lực của công an quận không đủ, hướng thành phố báo cáo, tôi bảo Tôn Định Quốc ra mặt giúp cậu.
Trần Phong đối với yêu cầu của hắn là cầu được ước thấy, Hạ Tưởng liền vô cùng cảm tạ, còn nói:
- Tài chính Thương mại Trường Cơ tạm thời động tĩnh không lớn, đã phê duyệt đất sân golf cho bọn họ, hiện tại đang tổ chức nhân viên tiến hành quy hoạch và thiết kế, bày ra một thái độ làm một trận lớn, trước hết mỏi mắt mong chờ là được. Đương nhiên, nếu bọn họ thật sự đầu tư công thương nghiệp, thật tâm nguyện ý ở quận Hạ làm Mã cắm rễ làm ăn, tôi còn là nâng hai tay tỏ vẻ hoan nghênh.
Trần Phong gật đầu, lại hỏi:
- Chiến lược thị trường của Tập đoàn Đạt Tài chuẩn bị như thế nào?
- Tập đoàn Đạt Tài đã đồng ý đầu tư thêm bốn trăm triệu, dùng để dựng lên bốn khu chợ đầu mối, phân biệt là chợ đầu mối hàng hóa, chợ đầu mối trang phục, chợ đầu mối linh kiện kim loại và chợ đầu mối linh kiện ô tô, Ủy ban nhân dân quận đang một lần nữa làm ra quy hoạch, vì Tập đoàn Đạt Tài phê duyệt. Tuy nhiên, đất của Tập đoàn Đạt Tài và sân golf của Thương mại Trường Cơ khoảng cách quá gần, Bạch Chiến Mặc không có cùng ý kiến, việc này còn cần phải phối hợp một chút.
Khi Hạ Tưởng đề xuất quy hoạch lại một mảnh đất khu trung tâm vốn dùng để xây dựng quảng trường cho Tập đoàn Đạt Tài, dùng để dựng lên vòng tròn thương nghiệp khu chợ đầu mối, Bạch Chiến Mặc phản đối mãnh liệt, nguyên nhân là khoảng cách quá gần sân golf của Thương mại Trường Cơ, sẽ ảnh hưởng không tốt đến việc kinh doanh sân golf, Hạ Tưởng lúc ấy không có kiên trì, sau khi chuẩn bị làm báo cáo khả thi, lại đưa ra hội nghị thường vụ thảo luận.
Trần Phong đối với việc này từ chối cho ý kiến, ông cũng tin tưởng Hạ Tưởng có thể xử lý tốt, tầm mắt ông dừng ở trên một bức bản đồ Trung Quốc, lấy tay chỉ ra phương bắc, sau đó lại dùng tay chỉ ra phía nam, xúc động nói:
- Thành phố Yến không có công nghiệp kỹ thuật cao, khu kinh tế phía đông thành lập đã nhiều năm, không thu hút một doanh nghiệp công nghệ cao nào vào, cũng là một vấn đề khó khăn. Nếu quận Hạ Mã có thể thu hút doanh nghiệp công nghệ cao vào, ví dụ như sản xuất điện tử công nghệ cao, màn hình tinh thể lỏng hoặc là sản phẩm kỹ thuật số, cũng có thể thay đổi một chút kết cấu sản xuất ở thành phố Yến, Hạ Tưởng, có nắm chắc ở trong nhiệm kỳ của tôi, giúp tôi hoàn thành tâm nguyện này hay không?
Trần Phong nói rất trịnh trọng, vẻ mặt nghiêm túc.
Hạ Tưởng có thể hiểu tâm tình của Trần Phong, mặc kệ trước đây đảm nhiệm Thị trưởng hay là hiện tại đảm nhiệm bí thư, đối với thành phố Yến quả thật tình thâm ý thiết (tình cảm sâu sắc), dù trả cái giá là vô số tâm huyết, cũng vẫn muốn thay đổi hiện trạng thành phố Yến, khiến thành phố Yến ngày mai đẹp hơn.
Hạ Tưởng cũng liền trịnh trọng nói:
- Tôi sẽ làm hết sức, không dám hứa hẹn nhiều, chỉ có thể nói là cố gắng hết sức, dù sao đầu tư là một vấn đề khó khăn lựa chọn hai chiều.
Trần Phong vừa cười:
- Được rồi, tôi cũng không phải bức cậu lập quân lệnh trạng (giấy bảo đảm), cũng biết có một số việc không được cưỡng cầu, chỉ là thuận miệng nói thôi. Thời gian không còn sớm, cậu cũng nên đến chỗ đồng chí Tăng Chu báo cáo công tác một chút.
Hạ Tưởng cũng đang có ý này, cười nói:
- Thời buổi rối loạn này, vẫn nên cùng thị trưởng Hồ gặp mặt, nói chuyện mới được.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hai ngày sau, hội nghị thường vụ tỉnh Yến xác định Vu Phồn Nhiên làm ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Yến, Phó thị trưởng thường trực Thành phố Yến. Quyết định một tuần sau đến thành phố Yến chính thức nhận chức.
Đồng thời, Đàm Long bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị từ nhiệm và bàn giao công tác, mấy ngày gần đây với Đàm Long mà nói vẫn là tình cảnh bi thảm, tiền đồ một mảnh ảm đạm.
Sau khi Thôi Hướng hiểu biết hơn lực lượng của đại gia tộc, cũng kiềm chế rất nhiều, tuy nhiên cũng vì chuyện này, gã ngược lại càng kiên định ý tưởng đến gần với Phó Tiên Phong, dựa dẫm bóng mát của đại thụ, mặc dù Phó gia tạm thời bị nhục, nhưng dù sao nhà lớn sản nghiệp lớn, thất bại nhất thời cũng không có nghĩa là về sau sẽ không thắng lợi.
Thế cục Tỉnh Yến tạm thời đi vào thời kỳ bình yên, liên quan đến đề danh Tống Triêu Độ bổ nhiệm Phó chủ tịch thường trực tỉnh, cùng với Cao Tấn Chu làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, do Tỉnh ủy tỉnh Yến báo cáo đã được Ban Tổ chức Trung ương phê chuẩn.
Thành phố Yến, bên trong phòng làm việc của Thị trưởng, Hồ Tăng Chu ngồi ở trên ghế thoáng chút suy nghĩ. Trong phòng còn có hai người khác, chính là Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi.
Trong vòng vài ngày, tỉnh Yến thậm chí thành phố Yến gió nổi mây phun, khiến Hồ Tăng Chu một lần nữa cảm nhận được thành phố Yến ở gần thủ đô quả nhiên là nơi sóng gió lớn. Gần đến mức thủ đô một khi có cơn gió thổi cỏ lay, thành phố Yến sẽ không có gió mà dậy sóng.
Nếu nói Đàm Long dời thành phố Yến làm Hồ Tăng Chu khiếp sợ, khó có thể tin, vậy thì chuyện điều xuống Vi Chí Trung, trước cơn bão từ gió thổi mưa giông, đến lúc sấm to mà mưa nhỏ, rồi trong nháy mắt gió êm sóng lặng, Hồ Tăng Chu đã không thể dùng lời nói mà hình dung được nội tâm kinh hãi và bất an của mình, rất quỷ quái rất ly kỳ rất không thể tin nổi.
Chính trị, quả nhiên khắp nơi chứa đầy kỳ tích, tràn ngập giao dịch, đủ loại tin tức nội bộ trùng trùng điệp điệp mà không để cho người ngoài biết!
Ở trong cuộc đời chính trị của Hồ Tăng Chu, không phải không có chuyện tin đồn về điều chỉnh ai đó thành sự thật, cơ bản trong quan trường, tin đồn trở thành sự thật, sẽ có 90% tính chính xác. Càng đến cấp cao tính chính xác càng cao, như cấp bậc Phó chủ tịch thường trực tỉnh, sẽ không dễ dàng truyền ra tin tức, nếu truyền ra, trên cơ bản có thể nhận định là ván đã đóng thuyền. Không ngờ, sau khi thần hồn nát thần tính, lại phát hiện không phải trông gà hoá cuốc, mà là lông gà đầy đất, khiến cho người ta không thể không ngạc nhiên về tính không xác định và tính phức tạp của chính trị trong nước, quả nhiên vượt qua tưởng tượng của rất nhiều người.
Cho dù kẻ lõi đời cả đời lăn lộn trong quan trường, ai dám nói thật sự hiểu biết quan trường? Ngàn người ngàn mặt không nói, mỗi một nơi đều có chỗ đặc sắc, mấy tỉnh vùng duyên hải phía nam, tỉnh Trung Nguyên, tỉnh Tây Bắc, cùng tỉnh Yến bao quanh thủ đô, đều có đặc thù và chuẩn mực riêng, cho dù lệnh của trung ương, tới các nơi cũng sẽ thay đổi hương vị, mang đầy đặc sắc của địa phương.
Như tỉnh Yến vừa mới trình diễn màn rồng đen xuật hiện cũng làm người ta quá sốc rồi, khiến Hồ Tăng Chu thân là quan lớn cấp phó tỉnh cũng rất là khiếp sợ, theo sau lại là bất đắc dĩ và mất mát thật sâu.
Bất đắc dĩ chính là, nhân vật lớn luôn mây mưa thất thường. Mất mát chính là, gã tuy rằng thân là cán bộ cấp phó tỉnh, lẽ ra cùng cấp với Phó chủ tịch tỉnh, chẳng những tại thành phố Yến mọi nơi bị kiềm chế, tại tỉnh Yến lại không có một vị trí nhỏ nhoi, phần lớn đại sự thay đổi bất ngờ, trước đó gã chẳng những không nghe được một chút tin tức, hơn nữa sau đó cũng không tìm ra được điểm mấu chốt.
Xét cho cùng, nguyên nhân vẫn là cấp độ quá thấp, vẫn là nguyên do cách xa trung tâm chính trị.
Động tới Đàm Long, ở mặt ngoài là động vào thế lực Phó Tiên Phong. Nhưng bởi vì nguyên do Vu Phồn Nhiên là từ thủ đô điều đến, trên thực tế chính là động chạm tới lợi ích của ba người Trần Phong, Phó Tiên Phong và gã, đương nhiên, Phó Tiên Phong tổn thất lớn nhất, mà gã cũng là bị ảnh hưởng đứng mũi chịu sào. Dù sao bên người đột nhiên có một Phó thị trưởng thường trực lai lịch không rõ, lập trường và năng lực công tác của ông ta không biết như thế nào, có thể nói Đàm Long đi mà Vu Phồn Nhiên đến, ảnh hưởng đối với bên ủy ban nhiều hơn so với bên Thành ủy.
Sau đó lúc Hồ Tăng Chu biết được lai lịch đích thực của Vu Phồn Nhiên, trong lòng chỉ có cười khổ, đúng vậy, không có cách nào khác. Mới hiểu được, lúc ấy Ngô gia ra tay đảo loạn thế cục hội nghị thường vụ thành phố Yến, bên ngoài là chèn ép Hạ Tưởng, âm thầm chính là làm cho các ủy viên thường vụ không đoàn kết, trên thực tế đó là mục tiêu lớn nhất đề ra. Còn sự liên minh giữ gã và Trần Phong, kết quả là gã thật sự làm theo suy nghĩ của người khác, duy trì khoảng cách với Trần Phong, do đó tạo thành ba thế lực trong hội nghị thường vụ thành phố Yến.
Ba thế lực, tương đương với mỗi một thế lực đều suy yếu rất nhiều. Lúc này đột nhiên an bài người đến thành phố Yến, lại là vị trí vô cùng mấu chốt Phó thị trưởng thường trực, tiến vào, có thể liên hợp với một thế lực nào đó tạo thành liên minh, lui ra, có thể lôi kéo một hai ủy viên thường vụ tạo thành một thế lực mới. Mặc kệ là thế nào, đều có không gian và khả năng hoạt động rất lớn... Thủ đoạn thật cao minh.
Hồ Tăng Chu ngoại trừ thở dài lại là thở dài, gã phải làm thế nào đây? Vô kế khả thi!
Hiện giờ thế cục thành phố Yến và tâm tình của gã đều giống nhau, dùng một từ thỏa đáng nhất để hình dung chính là —— lông gà đầy đất
Hôm nay Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi đến. Là hướng gã báo cáo một chút về thế cục quận Hạ Mã, cùng với vấn đề Hạ Tưởng không phối hợp với đề nghị của Mộ Duẫn Sơn.
Hồ Tăng Chu suy nghĩ mãi, cũng không khẳng định Hạ Tưởng có liên quan trong chuyện này hay không, nhưng gã hiểu rõ một điểm, Vu Phồn Nhiên là người Ngô gia, sau khi tới thành phố Yến, có lẽ sẽ bất hòa với gã hoặc Trần Phong nhưng hẳn là không ra tay chèn ép Hạ Tưởng, bởi vì Hồ Tăng Chu biết lần trước ông cụ Ngô gia ngoài là chèn ép Hạ Tưởng, trong là âm thầm đảo loạn thế cục thành phố Yến, là thủ đoạn một công đôi việc.
Ông cụ Ngô gia là người thông minh tuyệt đỉnh, ai biết lúc ông ta chèn ép Hạ Tưởng có ý tưởng khác hay không? Chẳng hạn như nói kỳ thật chỉ muốn giáo huấn Hạ Tưởng một lần, đè ép hắn một chút, cũng có lợi cho hắn trưởng thành?
Trong nháy mắt Hồ Tăng Chu làm ra một quyết định, nói:
- Về sau trong công tác ở quận Hạ Mã, dốc hết sức phối hợp Hạ Tưởng, ít nhất không cần công khai đối nghịch cùng hắn. Ở hội nghị thường vụ lấy việc phụ họa theo quyết định của hắn là chính, trừ phi đề cập đến ích lợi bản thân, chỉ cần là xung đột giữa Hạ Tưởng và Bạch Chiến Mặc, kiên định mà đứng trên lập trường của Hạ Tưởng.
Mộ Duẫn Sơn cũng biết ở thế cục trước mắt. Suy nghĩ của y hơi theo không kịp tình thế, liền hết thảy nghe theo quyết định của thị trưởng Hồ, vâng một tiếng, lại hỏi:
- Về vấn đề cấp phát tài chính ở thành phố...?
Hồ Tăng Chu kiên định mà vung tay lên:
- Cho đi, một lát tôi tự gọi điện thoại cho phép. Ở tình thế trước mặt, không cần yêu cầu Hạ Tưởng gì cả, chỉ đơn phương ủng hộ hắn, Hạ Tưởng đối nhân xử thế khá trọng tình cảm, tin rằng tới thời điểm mấu chốt, hắn sẽ có hồi báo.
Đằng Phi nãy giờ không nói gì, ánh mắt chớp động nghi hoặc. Vẫn luôn chờ đợi đến khi sắp nói chuyện xong, gã mới đột nhiên nói một câu:
- Thị trưởng Hồ có nên tìm một cơ hội nói chuyện cùng Hạ Tưởng hay không?
Hồ Tăng Chu biến sắc, không hài lòng liếc mắt nhìn Đằng Phi một cái, không nói gì.
Đằng Phi tự biết nói lỡ lời, vội nói:
- Chỉ là cảm thấy Hạ Tưởng biểu hiện hơi kỳ quái, hắn rất trấn tĩnh, thái độ luôn nắm chắc mọi chuyện, mà trên thực tế, từ khi hắn đảm nhiệm Chủ tịch quận tới nay, ngoại trừ chủ động nhượng bộ ở trên 20 tỷ tài chính, hắn và Bạch Chiến Mặc mấy lần giao chiến, không có một lần thất bại. Nếu thêm tôi và Duẫn Sơn ủng hộ, hắn ở hội nghị thường vụ sẽ tăng nhiều danh vọng, hoàn toàn che lấp hào quang của bí thư.
Hồ Tăng Chu không cắt ngang lời nói của Đằng Phi, chờ y sau khi nói xong, mới khẽ lắc đầu nói:
- Thời cơ còn chưa chín mùi, để khi hắn tới thành phố báo cáo công tác...
Ngược với sự bất đắc dĩ và mất mát của Hồ Tăng Chu, Trần Phong lúc này tâm tình cũng là lo được lo mất, thấy Vu Phồn Nhiên tới, có một loại bản năng mâu thuẫn, mặc dù cũng biết, sau khi Vu Phồn Nhiên tới thành phố Yến, rất có thể sẽ theo đường lối trung gian.
Liền hỏi người trẻ tuổi ngồi trên sô pha:
- Cậu nói xem, Vu Phồn Nhiên sẽ có thái độ gì?
- Thành phố Yến có Vu Phồn Nhiên, tỉnh Yến có Cao Tấn Chu, Ngô gia đã hoàn thành bố cục. Nhìn Ngô gia bố cục, tất nhiên so với Phó gia cụ thể rất nhiều, bởi vì Ngô gia suy nghĩ tất cả đều là chức vụ thực của chính phủ, mà không phải là chức vụ trên danh nghĩa của đảng.
Người trẻ tuổi chậm rãi mà nói, vẻ mặt bình tĩnh.
- Vu Phồn Nhiên hiển nhiên là muốn đi trung gian lộ tuyến, vùi đầu làm việc, trừ phi đề cập đến vấn đề trọng đại của bản thân, bình thường sẽ không đứng vào hàng, cho nên tôi nói, hắn không có uy hiếp gì đối với bí thư Trần, cũng không có ác ý gì đối với thị trưởng Hồ. Tuy nhiên căn cứ vào lai lịch, cùng bí thư Phó tự nhiên lại là đối thủ. Đương nhiên, ở mặt ngoài vẫn là muốn duy trì đoàn kết yên ổn.
Trần Phong ha hả mà mỉm cười:
- Lập trường của cậu ra sao?
Người trẻ tuổi đứng lên:
- Lập trường của bí thư Trần, chính là lập trường của tôi.
Trần Phong vừa cười:
- Nếu chẳng may Ngô gia tiếp nhận cậu, thì lựa chọn như thế nào?
- Chân trước chèn ép, sau lưng tiếp nhận, tôi cũng không phải là người không có nguyên tắc, sao có thể xoay theo chiều gió?
Có thể thoải mái tùy ý nói chuyện cùng Trần Phong, khắp thành phố Yến cũng không có mấy người, ngoại trừ Hạ Tưởng...
Hạ Tưởng xua tay nói.
- Ngài cũng đừng thử thách tôi, ở trong mắt tôi, bí thư Trần xếp vị trí đầu tiên, tiếp là Ngô gia. Nếu chẳng may lợi ích của Ngô gia và lợi ích của tôi xảy ra xung đột, lựa chọn thứ nhất của tôi là từ giữa hoà giải, gắng đạt tới giải quyết toàn vẹn. Thật sự giải quyết không được, sẽ kiên định mà đứng cùng một bên với ngài.
Trần Phong cười ha ha:
- Mặc kệ là thật là giả, dù sao lời hay tôi thích nghe.
Hạ Tưởng liền khiêm tốn cười:
- Cũng không phải là lời hay, là lời nói thật.
Trần Phong liền cười đến càng vui vẻ:
- Không thảo luận nữa, hãy nói về các hạng mục công tác ở quận Hạ Mã
Hạ Tưởng hôm nay là mượn danh báo cáo công tác, đến cùng Trần Phong thảo luận một chút về thế cục tỉnh thị. Đương nhiên, đàm luận xong thế cục, công tác vẫn là cần báo cáo một chút.
- Các hạng mục công tác triển khai coi như thuận lợi, đường thi công hoàn thành 80%, tình hình tài chính đúng hẹn cũng tạm ổn, công trình mở rộng sông Hạ Mã cũng hoàn thành 30% tiến độ, chủ yếu mâu thuẫn vẫn tập trung trên các vấn đề còn sót lại là chuyện thu hồi đất và tái định cư v.v…, tuy nhiên vấn đề cũng không lớn, không khó giải quyết.
Trong lòng Hạ Tưởng luôn có bản kế hoạch quận Hạ Mã, công trình nào khi nào làm xong, tòa nhà nào đang khánh thành, hắn trên cơ bản đều biết rõ. Quận Hạ Mã trước mắt mặc dù mâu thuẫn không ít, nhưng bởi vì hiện tại đang là vào đầu mùa thu, là mùa hoàng kim của việc thi công, cho nên tiến độ công trình gia tăng. Bởi vì có việc làm, cho nên các loại mâu thuẫn tìm ẩn cũng không xuất hiện, cũng bị cảnh tượng khí thế ngất trời che đậy hết.
Tuy nhiên Hạ Tưởng dù sao có ưu thế hơn so với người thường, hắn đã nhạy bén phát hiện một số dấu hiệu không bình thường, chính là chuyện thu hồi đất và đền bù ở các thôn, có một thế lực ác tính ẩn nấp đang hình thành.
Từ lúc Hạ Tưởng ở tổ cải tạo thôn nội đô thay Trần Phong âm thầm giải vây, đồng thời hóa giải sự uy hiếp đến từ Công ty xây dựng Phương Nam, cũng gián tiếp vì cải tạo thôn nội đô mà trừ khử một số nhân tố bất lương vô hình, thay đổi vòng quay lịch sử, trong đó bao gồm vấn đề nghiêm trọng còn sót lại của thôn nội đô —— hình thành bang Thái Đao không giống với vòng quay lịch sử!
Bang Thái Đao ở hậu thế từng một thời lừng lẫy, băng đảng lúc phát triển mạnh nhất có thế lực đến 100 người, lúc kiêu ngạo nhất là mấy chục nhân công cầm dao phay sáng loáng, vô cùng khí thế mà hoành hành ngang ngược, làm hại một phương.
Phải qua ba năm năm sau bang Thái Đao mới bị cảnh sát một lưới bắt hết, trong thời gian đó đánh bị thương đánh cho tàn phế hết mười mấy người, cưỡng hiếp con gái nhà lành gần mười người, dân oán ngập trời. Nhớ rõ lúc ấy trên hội nghị xét xử công khai, người phát ngôn bên công an còn dõng dạc nói là trải qua kế hoạch chu đáo chặt chẽ và không ngừng nỗ lực, mới bắt được toàn bộ bang Thái Đao quy án. Thật ra ai chẳng biết bang chủ bang Thái Đao là ai? Cơ sở ở đâu? Trong mấy năm phạm vào rất nhiều chuyện ác mà người trời oán trách, rất nhiều người bị hại xin giúp đỡ mà không có cửa, thậm chí còn có một người bởi bi phẫn mà chết, chuyện cũ rõ ràng, giọt giọt máu tươi, bang đảng một trăm người gây tai họa một phương, cảnh sát địa phương lại không có một chút phát hiện? Ai tin!
Không cần nói cảnh sát hình sự, ngay cả đồn công an địa phương cũng biết rất rõ sự tồn tại của bang Thái Đao, thậm chí trong khu vực trực thuộc có bao nhiêu nhân khẩu từ ngoài đến, có bao nhiêu trộm cắp vặt, cũng đều có thể biết rõ con số trong lòng. Sở dĩ giả bộ không biết, nguyên nhân trong đó không thể không có ý vị sâu xa. Hạ Tưởng phiền chán nhất là khi các cơ quan công an phá các vụ án của một số băng đảng thế lực trong bóng tối, cái cách nói nỗ lực trải qua nhiều gian khổ không ngừng, mới có thể một lưới bắt hết lũ xã hội đen —— cũng không hề nói trong mấy năm khi bọn xã hội đen gây tai họa cho dân, vì sao cơ quan công an mắt điếc tai ngơ? Vì sao tấm khiên bảo hộ nhân dân đôi khi lại chống đỡ cho bọn xã hội đen?
Trong nước không thể so nước ngoài, mức độ rườm rà của pháp luật nước ngoài đủ để cho một người xấu mà mọi người đều biết nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật. Trong nước không có đất cho xã hội đen sinh trưởng, ở tình trạng chuyên chính dân chủ nhân dân, chỉ cần nguyện ý, bất kỳ thế lực xã hội đen nào đều có thể bị bóp chết khi mới sinh, phải xem xã hội đen có ô dù hay không, có thân với cảnh sát hay không.
Trong thu hồi đất và giải phóng mặt bằng ở quận Hạ Mã, do nhân viên nhàn rỗi hơn mười thôn xóm tụ tập cùng một chỗ, dần dần hình thành một thế lực ác tính ngầm, kẻ cầm đầu tên là Vương Đại Pháo, 25 tuổi, không nghề nghiệp, dưới tay có 10 băng đảng nổi tiếng trung thành, mỗi người cầm trong tay rìu chữa cháy, tự xưng bang Đầu Búa. Vốn sau khi bang Đầu Búa bị Ngưu Kim thu mua, chuyên môn vì công ty Hoành An phụ trách đe dọa và đánh chửi hộ bị cưỡng chế, sau Ngưu Kim bị Hạ Tưởng bắt, Ngưu Kỳ bị điều đến thành phố để đó không dùng, Vương Đại Pháo không người thu nhận, vì kiếm tiền, liền đưa ra chủ ý bắt chẹt các đội thi công ở quận Hạ Mã.
Quận Hạ Mã không ít đội thi công là nhân viên ở nơi khác, vốn ý tưởng không muốn rủi ro, cũng có không ít đội thi công đưa cái gọi là phí bảo hộ. Cảm thấy dễ ăn Vương Đại Pháo liền càng thêm kiêu ngạo, rất nhanh liền mở rộng thành băng đảng hơn 50 người, thường xuyên lái mấy chiếc ô tô ở quận Hạ Mã diễu võ dương oai, qua lại không ngừng ở các đại đội thi công, giơ tay đòi tiền.
Hạ Tưởng cũng là vừa mới nghe được Ngô Cảng Đắc báo cáo, còn chưa kịp ra tay xử lý, liền đã xảy ra một loạt thay đổi nhân sự, bận túi bụi, liền không để ý chuyện đó. Vừa lúc tiến đến hướng Trần Phong báo cáo công tác, lại nghĩ tới, liền mượn cơ hội hướng Trần Phong đưa ra vấn đề thế lực Vương Đại Pháo.
Trần Phong nghe xong trước châm một điếu thuốc, chậm rãi nhả khói, nói:
- Kỳ thật thành thị nào cũng đều tồn tại thế lực ác nhất định, chỉ là mức độ lớn nhỏ và ảnh hưởng ác liệt bất đồng. Quận Hạ Mã là quận mới, khó tránh khỏi sẽ có một chút bùn cát bay lên, cậu thẳng tay mà làm, xử lý nghiêm chỉnh. Nếu chẳng may cảnh lực của công an quận không đủ, hướng thành phố báo cáo, tôi bảo Tôn Định Quốc ra mặt giúp cậu.
Trần Phong đối với yêu cầu của hắn là cầu được ước thấy, Hạ Tưởng liền vô cùng cảm tạ, còn nói:
- Tài chính Thương mại Trường Cơ tạm thời động tĩnh không lớn, đã phê duyệt đất sân golf cho bọn họ, hiện tại đang tổ chức nhân viên tiến hành quy hoạch và thiết kế, bày ra một thái độ làm một trận lớn, trước hết mỏi mắt mong chờ là được. Đương nhiên, nếu bọn họ thật sự đầu tư công thương nghiệp, thật tâm nguyện ý ở quận Hạ làm Mã cắm rễ làm ăn, tôi còn là nâng hai tay tỏ vẻ hoan nghênh.
Trần Phong gật đầu, lại hỏi:
- Chiến lược thị trường của Tập đoàn Đạt Tài chuẩn bị như thế nào?
- Tập đoàn Đạt Tài đã đồng ý đầu tư thêm bốn trăm triệu, dùng để dựng lên bốn khu chợ đầu mối, phân biệt là chợ đầu mối hàng hóa, chợ đầu mối trang phục, chợ đầu mối linh kiện kim loại và chợ đầu mối linh kiện ô tô, Ủy ban nhân dân quận đang một lần nữa làm ra quy hoạch, vì Tập đoàn Đạt Tài phê duyệt. Tuy nhiên, đất của Tập đoàn Đạt Tài và sân golf của Thương mại Trường Cơ khoảng cách quá gần, Bạch Chiến Mặc không có cùng ý kiến, việc này còn cần phải phối hợp một chút.
Khi Hạ Tưởng đề xuất quy hoạch lại một mảnh đất khu trung tâm vốn dùng để xây dựng quảng trường cho Tập đoàn Đạt Tài, dùng để dựng lên vòng tròn thương nghiệp khu chợ đầu mối, Bạch Chiến Mặc phản đối mãnh liệt, nguyên nhân là khoảng cách quá gần sân golf của Thương mại Trường Cơ, sẽ ảnh hưởng không tốt đến việc kinh doanh sân golf, Hạ Tưởng lúc ấy không có kiên trì, sau khi chuẩn bị làm báo cáo khả thi, lại đưa ra hội nghị thường vụ thảo luận.
Trần Phong đối với việc này từ chối cho ý kiến, ông cũng tin tưởng Hạ Tưởng có thể xử lý tốt, tầm mắt ông dừng ở trên một bức bản đồ Trung Quốc, lấy tay chỉ ra phương bắc, sau đó lại dùng tay chỉ ra phía nam, xúc động nói:
- Thành phố Yến không có công nghiệp kỹ thuật cao, khu kinh tế phía đông thành lập đã nhiều năm, không thu hút một doanh nghiệp công nghệ cao nào vào, cũng là một vấn đề khó khăn. Nếu quận Hạ Mã có thể thu hút doanh nghiệp công nghệ cao vào, ví dụ như sản xuất điện tử công nghệ cao, màn hình tinh thể lỏng hoặc là sản phẩm kỹ thuật số, cũng có thể thay đổi một chút kết cấu sản xuất ở thành phố Yến, Hạ Tưởng, có nắm chắc ở trong nhiệm kỳ của tôi, giúp tôi hoàn thành tâm nguyện này hay không?
Trần Phong nói rất trịnh trọng, vẻ mặt nghiêm túc.
Hạ Tưởng có thể hiểu tâm tình của Trần Phong, mặc kệ trước đây đảm nhiệm Thị trưởng hay là hiện tại đảm nhiệm bí thư, đối với thành phố Yến quả thật tình thâm ý thiết (tình cảm sâu sắc), dù trả cái giá là vô số tâm huyết, cũng vẫn muốn thay đổi hiện trạng thành phố Yến, khiến thành phố Yến ngày mai đẹp hơn.
Hạ Tưởng cũng liền trịnh trọng nói:
- Tôi sẽ làm hết sức, không dám hứa hẹn nhiều, chỉ có thể nói là cố gắng hết sức, dù sao đầu tư là một vấn đề khó khăn lựa chọn hai chiều.
Trần Phong vừa cười:
- Được rồi, tôi cũng không phải bức cậu lập quân lệnh trạng (giấy bảo đảm), cũng biết có một số việc không được cưỡng cầu, chỉ là thuận miệng nói thôi. Thời gian không còn sớm, cậu cũng nên đến chỗ đồng chí Tăng Chu báo cáo công tác một chút.
Hạ Tưởng cũng đang có ý này, cười nói:
- Thời buổi rối loạn này, vẫn nên cùng thị trưởng Hồ gặp mặt, nói chuyện mới được.